• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Khí Phi Đương Gả: Bắt Cóc Con Cưng Ngao Du Thiên Hạ (2 Viewers)

  • Chương 211

49211.
Tiểu Ngọc báo đáp

Tiểu Ngọc bị lời này cảm động đến không được, dù là trước đây phụ mẫu cũng không có tận qua nhiều nỗ lực như vậy.

Liễu Tâm Mi lệnh Tiểu Vũ đi gọi Bích La và Tử Vân đến, đây là nha đầu Văn Nhược Nhược đưa cho nàng, bị nàng trực tiếp đặt ở cổng ngoài hầu hạ, âm thầm quan sát nhiều thời gian như vậy, hai nha đầu này coi như an ổn, luôn luôn an tĩnh làm việc, thời gian rảnh rỗi chỉ để ý làm chút chuyện kim chỉ, chưa bao giờ nhiều lời lắm miệng.

"Nô tỳ gặp qua Vương phi nương nương." Hai tiểu nha đầu vẫn là lần đầu tiên đi vào căn phòng của Liễu Tâm Mi, hết sức câu nệ.

"Không cần đa lễ, hôm nay Tiểu Ngọc bị bệnh, đại phu phân phó phải nằm trên giường tĩnh dưỡng, bên người không có người chiếu cố là không được. Ta thấy hai người các ngươi thường ngày rất cẩn thận, liền đem Tiểu Ngọc giao cho các ngươi chiếu cố. Công việc trong sân, tự nhiên có những người khác lo liệu, các ngươi chuyên tâm chiếu cố Tiểu Ngọc là được rồi." Liễu Tâm Mi phân phó nói.

Bích La và Tử Vân nhìn nhau, vội vàng gật đầu đáp ứng.

"Đi tìm vài người, cẩn thận mang giá tháp đi ra ngoài. Như Yên Các có phòng bếp nhỏ, nếu Tiểu Ngọc muốn ăn cái gì, để ý phân phó người đi làm." Nàng lại phân phó, e sợ cho Tiểu Ngọc bị ủy khuất.

"Vâng, Vương phi nương nương, nô tỳ nhớ kỹ." Bích La đáp, rồi đi ra ngoài tìm người. Rất nhanh, tháp được đưa vào sương phòng.

"Tiểu Ngọc tỷ tỷ, Vương phi chúng ta thực sự là người thiện tâm, đối với tỷ tỷ thật đúng là tốt!" Bích La hâm mộ nói, đây là có bao nhiêu mặt mũi, mới có thể đổi lấy vinh sủng như vậy. Kỳ thực nói một cách thẳng thừng, Tiểu Ngọc chỉ là một nhị đẳng nha hoàn, đâu có phúc khí như vậy?

"Đúng vậy, ta vì cái chân này, ở trong phủ chẳng biết bị bao nhiêu người khinh, làm đều là việc không đâu, đâu có ai ở đây coi ta là người đối đãi? May mà bị Văn phi nương nương đưa tới nơi này, Vương phi nương nương không có nửa phần ghét bỏ, trái lại thường xuyên chiếu cố ta, hôm nay xin đại phu thay ta trị liệu, còn làm phiền hai người các ngươi, phần ân đức này, dù làm trâu làm ngựa, kết cỏ ngậm vành đều báo đáp không được a!" trong mắt của Tiểu Ngọc mơ hồ hiện lên lệ quang, tâm trạng hết sức cảm động.

"Đúng vậy, theo chủ tử như vậy, thực sự là phúc khí của chúng ta a!" Tử Vân cũng nói.

Ở An vương phủ, việc ngược đãi hoặc là tùy ý mắng hạ nhân, là ít phát sinh. Thế nhưng cũng sẽ không có chủ tử, đối với nha hoàn chiếu cố chu đáo như vậy. Nhất là những người sinh ra trong phủ đều ký văn tự bán đứt, lại càng không có ai thương tiếc, thế nhưng Vương phi đối với Tiểu Ngọc tốt như người trong một nhà.

"Chỉ cần thật tâm thật ý đối tốt với Vương phi, nương nương sẽ không bạc đãi người nào." Tiểu Ngọc mỉm cười.

Nàng không có tư lịch như Liễu Diệp Nhi, cũng không có khả năng như Hương Diệp, thế nhưng dựa vào một lòng trung thành, nơi nơi bảo toàn Như Yên Các và lợi ích của Vương phi. Dù ở trước mặt An vương, cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh, thầm nghĩ tận bổn phận của mình, hầu hạ thật tốt Vương phi, ai sẽ nghĩ tới Vương phi nơi nơi vì mình mà suy nghĩ!

Bích La và Tử Vân liếc mắt nhìn nhau, đều yên lặng gật đầu. Họ cũng là Văn phi nương nương phái tới không sai, thế nhưng lại chưa từng có làm ra việc có lỗi với Như Yên Các. Bên ngoài đều đồn đại tính tình Vương phi nương nương táo bạo, đối với hạ nhân không đánh thì mắng. Nhưng đã tới đây nhiều ngày, họ lại phát hiện vị Vương phi nương nương này mặc dù không hòa khí như Văn phi nương nương vậy, thế nhưng cũng không khó khăn để hầu hạ. Nhất là lúc người dụ dỗ thế tử, nụ cười kia nhu nhu, trong khẩu khí tràn đầy sủng nịch. Còn có mấy nha hoàn bên người, đừng nói chịu đòn chịu mắng, dù là thường ngày ban thưởng cũng nhiều hơn các viện khác.

"Tiểu Ngọc tỷ tỷ, chúng ta là do Văn phi nương nương phái tới, Vương phi không nhất định tin chúng ta." Bích La ảm nhiên nói.

Tiểu Ngọc nở nụ cười: "An vương phủ là do Văn phi nương nương đương gia, nhân thủ điều phối tự nhiên cũng là phải qua Văn phi đồng ý. Không chỉ nói các ngươi, người nơi này ngoại trừ Liễu Diệp Nhi tỷ tỷ là theo Vương phi nương nương gả tới, người nào không phải Văn phi phái tới? Có cái gì quan trọng, nếu thay đổi chủ tử, thì hầu hạ cho tốt là được."

"Vâng, lời tỷ tỷ đã nói, chúng ta đều nhớ kỹ." Bích La khéo léo nói.

"Tỷ tỷ, còn đau không? Nếu không đau nữa, ta đi làm một ít thiện dược bổ dưỡng cho ngươi." Tử Vân thiện giải nhân ý hỏi.

Không đề cập tới còn tốt, một khi nói đến đây, Tiểu Ngọc lại cảm thấy chân đau lợi hại, chau mày lên, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tái nhợt. Không biết Mạc Ly và Tiêu Ẩn làm cái gì, hôm nay không chỉ nói chân của mình, cả người cũng không dám động.

"Không bằng chúng ta xin Vương phi nương nương lấy một ít thuốc giảm đau?" Bích La lau đi mồ hôi trên trán của Tiểu Ngọc, trên mặt cũng tái nhợt.

"Không nên đi làm phiền Vương phi, Mạc Ly tiên sinh không phải đơn giản chịu xuất thủ xem bệnh, ta đã là một ngoại lệ, những đau đớn này, nhịn một chút sẽ đi qua." Tiểu Ngọc không muốn thiếu nợ người ta quá nhiều. Mình là không có gì cả, phần ân đức này lấy mạng để trả cũng là nên.

Tử Vân bỗng nhiên bắt đầu bội phục Tiểu Ngọc, người bên cạnh Vương phi đều là đáng tôn kính. Liễu Diệp Nhi trong những ngày tháng Vương phi gian nan nhất, lại một tấc cũng không rời mà hầu hạ, tình nguyện chính mình bị ủy khuất, cũng tận sức lực nhỏ bé của mình, che chở Vương phi và tiểu thế tử, hôm nay coi như là khổ tận cam lai, Như Yên Các người nào cũng phải nghe chỉ huy của Liễu Diệp Nhi sao? Còn có Hương Diệp, nghe người ta nói đã được Vương phi cởi bỏ nô tịch, sau này dựa vào bản lĩnh kiếm tiền, còn có thể lo không kiếm được một nhà chồng tốt sao? Thúy Vân, là một người thẳng tính, Vương phi trước giờ cũng không có quát mắng qua, mấy người chung đụng thập phần hữu ái.

"Tiểu Ngọc tỷ tỷ, nếu chúng ta một lòng vì Vương phi nương nương suy nghĩ, người sẽ thích chúng ta sao?" Bích La hỏi.

"Đây còn phải nói?" Tiểu Ngọc cũng lười trả lời.

"Thế nhưng, tỷ tỷ cũng nhìn thấy, lần này Vương phi trở về, còn dẫn theo hai nha đầu Tĩnh Biên Hầu phủ đưa cho người." Bích La nói rằng.

Đúng vậy, bên người Vương phi không ai hầu hạ khẳng định là không được, người nương gia mang tới tự nhiên là thập phần có thể tin. Chẳng qua Tiểu Ngọc vẫn là rất vui vẻ, chỉ cần Vương phi có thể diện, bọn họ làm nô tài mới không bị người ta giẫm đạp.

"Cái này có gì a? Các ngươi nhìn đi, An vương phủ lớn như vậy, người bên cạnh Vương phi chúng ta là ít nhất, nếu Liễu Diệp Nhi tỷ tỷ bận rộn, Vương phi bên người đến một người bưng trà dâng nước cũng không có. Các ngươi chỉ cần làm tốt, Vương phi tự nhiên sẽ nhìn ở trong mắt, Như Yên Các còn lo không có việc cho các ngươi sao?" Tiểu Ngọc rất lạc quan nói.

"Đúng a, chỉ cần chúng ta dụng tâm hầu hạ, nương nương sẽ không bạc đãi chúng ta." Tử Vân nói rằng.

Tiểu Ngọc nhất thời cao hứng, hai nha đầu này hết sức cơ linh, hơn nữa cùng Văn Nhược Nhược bên kia đi lại cũng không phải quen thuộc như vậy, nếu là thật lòng vì Vương phi nương nương làm việc, cũng là trợ thủ của Liễu Diệp Nhi tỷ tỷ.

Liễu Tâm Mi cũng thật không ngờ, Tiểu Ngọc nha đầu kia cũng đã không bò dậy nổi, còn đang vơ vét cho nàng người tài có thể dùng, có lẽ đây chính là loại phương thức báo đáp khác.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom