• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Khí Phi Đương Gả: Bắt Cóc Con Cưng Ngao Du Thiên Hạ (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 213

49213.
An thị nhập phủ

Ở trong miệng người khác nghe nói chuyện trưởng thành của mình, Liễu Tâm Mi còn nghe được tân tân hữu vị, phảng phất là một đoạn Bình thư ly kỳ khúc chiết, treo đủ khẩu vị của nàng.

Thời điểm nàng ra đời thật là đã đưa tới chấn động không nhỏ, kịp lúc dị tượng xuất hiện, hơn nữa hòa thượng kia cực lực truyền nhiễm, tin tức này muốn không truyền ra ngoài, cũng rất khó khăn. Lời đồn đãi thứ này, tuy rằng không cánh không nhưng lại có chân, cũng truyền cực nhanh, rất nhanh không chỉ là kinh thành, toàn bộ Tây Sở đều nói chuyện này say sưa. Liễu Nghị làm người cương trực, đối với triều đình lại có kiến thụ, danh tiếng vẫn luôn cực tốt, đối với chuyện này, rất nhiều người là nhạc kiến kỳ thành, thế nhưng tự nhiên cũng sẽ có người oán giận, vì sao chuyện tốt không rơi trên đầu nhà mình.

Đồn đãi chính là đồn đãi, nếu như tính toán cẩn thận, chỉ sợ tổn hại phúc báo vốn có. Liễu Nghị không để cái này ở trong lòng, cái này không trở ngại hắn cưng chìu nữ nhi này. Liễu Lăng Tiêu đã lớn, nha đầu kia tới đúng lúc, mang đến cho hai phu thê không ít sung sướng, mà Liễu Lăng Tiêu cũng rất có bộ dạng ca ca, đối với muội muội này cũng là bảo vệ hết mình.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Liễu Tâm Mi dần dần trưởng thành, tú mi tuấn mục, mũi ngọc môi anh đào, cùng mẫu thân như một khuôn khắc ra, người một nhà đều yêu quý như trân bảo cưng chìu nàng. Ngày tháng nếu là như thế tiếp tục, đúng là bình thản tiêu dao, chỉ là ở lúc tiểu Tâm Mi năm tuổi, Hầu gia phu nhân Ninh Tuyết một bệnh không dậy nổi, triền miên trên giường bệnh, Liễu Nghị gấp lòng chung quanh cầu y vấn thuốc. Những đại phu mời tới chữa bệnh đều không trị được mệnh, sang năm mùa xuân, Ninh Tuyết ở trong lòng Liễu Nghị trầm trầm ngủ mất, vĩnh viễn không tỉnh lại.

Liễu Hầu gia tuổi còn trẻ, đau mất ái thê, không ít người đều vì ông làm mối, nam nhân mà, không thể bị chuyện tình ở hậu trạch vướn tay chân. Đừng xem là một vị trí kế thất, động tâm lại có khối người. Liễu gia thế tập tước vị, Hầu gia phu nhân cũng là mệnh phụ triều đình, thường có đi lại với hoàng thân quốc thích, không phải phu nhân tầm thường có thể so sánh. Lại nói, Liễu Hầu là lập kế thất, không phải lập thiếp, ngày sau sinh hài tử cũng là đích xuất, dù là kế thừa không được tước vị, thân phận địa vị cũng so với quan gia công tử cao hơn một bậc.

Liễu Nghị tạ tuyệt ý tốt của mọi người, ông và Ninh Tuyết lưỡng tình tương duyệt, tình cảm thâm hậu, làm sao có thể ở dưới tình huống tân tang không lâu nạp thê khác?

Liễu Lăng Tiêu còn dễ nói, đã trưởng thành một nam tử hán nho nhỏ, tuy rằng tâm tình cũng thập phần bi thống, lại yên lặng gánh vác trách nhiệm, tập văn luyện võ, cũng không cần phụ thân quan tâm. Liễu Tâm Mi lại không giống, tiểu oa nho nhỏ tìm không được mẫu thân, tự nhiên sẽ khóc tê tâm liệt phế. Nàng nơi nào sẽ biết sinh tử khác nhau chứ, chỉ cho rằng mẫu thân ngủ một giấc quá lâu, nàng tìm tất cả các gian phòng, cũng không thấy thân ảnh mẫu thân, chỉ ủy khuất cho rằng mẫu thân không cần nàng nữa, thường thường khóc tới trợn mắt, hôn mê bất tỉnh. Liễu Nghị một đại nam nhân, làm sao ứng phó loại chuyện như thế này, một bên cố nén bi thống, một bên vụng về an ủi nữ nhi, thường là hài tử chưa an ủi xong, một lớn một nhỏ lại nhìn nhau rơi lệ. Trong lòng Phùng ma ma không biết tư vị gì, một bên cảm động vì tình thâm ý trọng của Hầu gia đối với phu nhân, một bên vì thân thể Hầu gia và tiểu thư lo lắng.

Không lâu sau, Liễu Tâm Mi ngã bệnh, nhìn cái gì đều mệt mỏi, không có tinh thần, mỗi lúc màn đêm buông xuống, lại đặc biệt khủng hoảng, từng tiếng hô "Mẫu thân", làm cho lòng người cả nhà trên dưới, đều nát.

Lại đúng lúc này, Nam Việt và Tây Sở biên cảnh phân tranh nổi lên bốn phía, triều đình trước sau phái ra mấy tướng lĩnh đi cứu viện, đều nếm mùi thất bại. Nuôi binh nghìn ngày, một đạo thánh chỉ truyền tới Hầu phủ, Liễu Nghị cũng chỉ có thể lấy quốc sự làm trọng.

Ai cũng không ngờ, lúc này, nữ nhi Hàn Lâm Viện An học sĩ lại chủ động thỉnh chỉ, gả cho Liễu Hầu gia, hơn nữa nguyện ý đợi giá mà nhập phủ chiếu cố Hầu phủ tiểu thư còn nhỏ tuổi.

Quốc gia không thể kiêm cố, Liễu Nghị đúng là không có cách nào chăm sóc nữ nhi tuổi nhỏ, trong lúc vội vàng, không thể làm gì khác là trái lương tâm đáp ứng mối hôn sự này, cũng tam mối lục chứng sính lễ cưới An thị vào phủ. Đối phương là vân anh chưa gả, như thế nào đi nữa, ông cũng không có thể thực sự đáp ứng khi chưa hành lễ Chu công, lại để cho một cô nương tuổi còn trẻ như vậy tới chiếu cố nữ nhi.

Hôn sự vội vội vàng vàng đơn giản, quân vụ khẩn cấp chẳng qua là mượn cớ, trong lòng Liễu Nghị thủy chung không bỏ xuống được tiên phu nhân. Động phòng hoa chúc đêm đó, ông ngồi ở đó, không ngừng thở dài than ngắn. An thị cũng rất an tĩnh cởi xuống hoa quán, ở trong phòng vượt qua đêm tân hôn của mình, nửa câu oán trách cũng chưa từng nói qua.

Ngày thứ ba lại mặt, một thân ngăn nắp xuất hiện ở trước mặt người của nương gia, cùng Liễu Nghị giống một đôi phu thê ân ái.

"Hầu gia, nô gia kính ngài là đại anh hùng, mới nguyện ý tới bên cạnh ngài. Nếu ngài không ngại thiếp thân thấp hèn, việc vẩy nước quét nhà hầu hạ vẫn là làm được, ngài an tâm đi biên quan, trong phủ tất cả ta sẽ chiếu ứng thật tốt." Đây là lời bà ta chủ động nói với ông, Liễu Nghị không khỏi động dung, thở dài một tiếng, đem nữ nhi ẵm tới.

Tính tình An thị rất dịu dàng, lúc cùng Liễu Tâm Mi chung đụng, rất có kiên trì, tiểu nha đầu cũng không phải thập phần bài xích bà ta, đi theo bên cạnh bà ta, rất nhanh liền quen thuộc. Người này trang phục cùng mẫu thân không khác gì nhau, cũng rất thích cười, nàng rất thích! Người trong phủ cũng đều gọi bà ta một tiếng "Phu nhân", Liễu Tâm Mi nhất thời có chút hoảng hốt, chẳng lẽ đây là mẫu thân một lần nữa sống lại?

Trong lòng Liễu Nghị buông lỏng được một ít, nếu bà ta nguyện ý vì ông thủ hộ cái nhà này, tạm thời thử xem đi! Liễu Lăng Tiêu cũng không thích hợp ở trong nhà, ông trực tiếp dẫn theo nhi tử vào trong quân hiệu lực, đem Tĩnh Biên Hầu phủ cùng Tâm Mi phó thác cho nữ nhân cùng ông có danh nghĩa phu thê nhưng chưa thực sự làm phu thê.

Hai người tuy rằng không thân cận, thư từ lui tới lại thập phần nhiều, An thị thường thường chủ động viết thư, nói cho ông biết chuyện lớn chuyện nhỏ trong phủ, càng tường tận miêu tả nhất cử nhất động của Liễu Tâm Mi, từ lúc bà ta tới Hầu phủ, thân thể vị đại tiểu thư này cũng từ từ bình phục, cho dù bà ta không nói, trong lòng Liễu Nghị cũng là rất cảm tạ bà ta. Tề gia trị quốc bình thiên hạ, là hoài bão của mỗi một nam nhi nhiệt huyết, chẳng qua nếu gia đình không yên, dù là nhân vật anh hùng trong lòng cũng sẽ sinh ra một phần lo lắng.

Hầu gia và tiểu thiếu gia cũng không ở trong phủ, Hầu phủ lớn như vậy, chỉ có một vị kế phu nhân và một vị tiểu thư không hiểu chuyện, thế nhưng ai cũng không ngờ vị An phu nhân này, chỉ huy thoả đáng, điều hành có cách, hơn mười người mỗi ngày bận mà không loạn, Hầu phủ an tĩnh tường hòa như ngày xưa, cùng lúc Hầu gia ở đây không có gì khác nhau.

Phùng ma ma là người Liễu phu nhân mang tới, đối với việc của tiểu thư tự nhiên sẽ để ý, chỉ là An phu nhân đối với tiểu thư thật sự là tốt không phản đối, không khỏi âm thầm may mắn, Hầu gia cưới được một vị kế phu nhân thiện tâm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom