• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Mùi Hương Mê Hoặc [H+] - Thảo (1 Viewer)

  • Chương 7:Gặp lại kẻ biến thái

Những ngày làm việc sau đó khá suôn sẻ, Thảo được mọi người hướng dẫn rất nhiệt tình nên cô bắt nhịp công việc rất nhanh, hôm nay có cuộc họp tổng kết sau đó buổi tối giám đốc mời mọi người đi ăn, Thảo nghĩ có phải hôm đó mình đã làm quá rồi không, từ hôm đó, cô không thấy giám đốc nhìn


mình thêm lần nào, mọi chuyện đúng là như chưa có gì xảy ra, mặc dù mong như thế nhưng sao lại cảm thấy có chút đau lòng, có vẻ như La Thái Mân thực sự đã coi cô chỉ là gái bán hoa thật.

Điện thoại đổ chuông, là Phúc, sau ngày hôm đó Thảo vẫn chưa gặp lại Phúc, sự việc đó làm cô có cảm giác tình bạn giữa hai người đã có một khoảng cách vô hình, mặc dù không phải lỗi của Phúc nhưng cô đã nhìn ra được sự quan tâm của Phúc dành cho mình quả thật sẽ khiến người yêu phải hiểu lầm ghen tị, nếu đổi lại cô là Lan thì cũng sẽ có cảm giác như vậy nên giờ đây Thảo muốn giữ đúng cái khoảng cách tình bạn giữa hai người.

- Nghe Phúc ơi - Thảo nhấc máy, cô tỏ ra giọng điệu vẫn như mọi khi.


- Tôi này đi ăn không? Tao mời.

- Tối nay công ty tạo có tiệc rồi, ngày mai đi.

- Vậy cũng được, thế ngày mai thích ăn món gì đây - Phúc vẫn nhẹ nhàng như mọi khi.

- Ăn lẩu bò đi, lâu lắm rồi tao chưa được ăn lẩu bò.

- Được, vậy mai tao nhắn tin địa chỉ cho mày.

Thảo mỉm cười cúp máy, giác quan thứ sáu của có mách bảo có ai đó đang nhìn mình, cô quay lại, La Thái Mân đang đứng cho hai tay vào túi quần. nhìn cô, Thảo giật mình quay lại "không phải chứ", đây là lần đầu tiên cô nghe điện thoại riêng trong giờ làm việc, không biết Mân đã đứng đây từ lúc nào, có nghe được cuộc nói chuyện của cô hay không, "sẽ không bị trách phạt chứ" cô thầm cầu nguyện trong lòng, chỉ thấy Mần đi thẳng ra phía cửa lớn mà không nói gì, cô mới thở phào nhẹ nhõm. Cuối buổi họp, La Thái Mân liên hỏi.

- Hôm nay mọi người thích ăn gì - Dạ ăn gì cũng được ạ!

Mọi người vẫn e dè để ý sắc mặt của sếp, nên để sếp quyết định thì tốt hơn

- Tôi muốn ăn lẩu bò, không biết mọi người có muốn ăn không?

Thảo chợt chột dạ "không phải chứ, này là tình cờ hay là anh đã nghe được cuộc nói chuyện

của mình đây", Thảo chỉ liếc nhẹ về phía anh, nhận ra trên gương mặt ấy có chút châm chọc nhìn về phía mình, cô chau mày lại, không lẽ anh ta đang muốn cảnh cáo cô.

Tại quán lẩu bò Nam Dương, đây là quán nổi tiếng nhất ở khu này, có vẻ như anh là khách quen, khi xe của anh đã vào bãi đã có hai, ba người nhân viên ra cúi đầu lễ phép tiếp đón, quán có hai tầng ngoài trời, và một khu phòng Vip, khuôn viên rộng rãi và thoáng mát, bình thường Thảo chỉ ăn tại những quán nhỏ, lần đầu tiên cô được đến đây quả thật khá là choáng ngợp, người đồng nhưng phục vụ lên món rất nhanh, thái độ phục vụ cũng rất nhiệt tình, như vậy chắc giá thành cũng không hê re.

Tất cả mọi người đi theo chỉ dẫn của nhân viên phục vụ, vào trong phòng Vip đã được giám đốc đặt sẵn, Mai dắt tay cô vào chọn chỗ ngồi, không hiểu là cố ý hay vô tình mà Thái Mân lại bước tới ngôi ngay cạnh cô, trong không khí như này làm sao cô có thể ăn thoải mái được chứ, nhưng mọi người đều tỏ ra rất bình thường, Trưởng phòng Hà rót một ly bia qua mời giám đốc, hôm nay trưởng phòng Hà mặc một chiếc váy đỏ bó sát, có thể thấy được toàn bộ đường cong của Cơ thể, cổ váy cắt hình trái tim khoét sâu để lộ chút phần ngực rất gợi cảm, Cô chen vào giữ Thảo và Mân.

- Giám đốc, một tuần qua anh đã vất vả nhiều rồi, tôi xin kính anh một ly cảm ơn anh đã dẫn dắt công việc cho chúng tôi một cách thuận lợi như vậy.

Mọi người đồng thanh vẽ tay, lại hô to. - Cạn ly, cạn ly, cạn ly!
Thảo biết điều ngồi lui qua một bên, trưởng phòng Hà liên ngồi xuống chỗ của Thảo, uống một hơi cạn sạch ly bia, La Thải Mân cũng cầm ly bia lên đáp lại, trưởng phòng Hà lại tiếp tục rót một ly nữa mời tất cả mọi người.

- Nào mọi người, chúng ta cùng nhau cố gắng để dự án quảng bá sản phẩm lần này có thể đạt được hiệu quả cao nhất. Cạn ly!


Mọi người ai cũng cầm một ly bia đây cùng nhau chạm cốc, tuy tửu lượng Thảo không cao nhưng cô có thể uống được ba đến năm ly vẫn còn tỉnh táo, cô đưa ly bia lên uống một hơi cạn sạch trong khi mọi người cũng chỉ uống một ngụm cho có.

Khi Thảo đặt ly xuống mới thấy tất cả ánh mắt đều đổ về phía mình.

- Ô, Tiểu mỹ nữ của công ty ta uống cũng được đấy chứ nhỉ. - Tài lên tiếng trêu chọc.


- Wow, Thảo uống giỏi thật nha. - Mai ngồi cạnh quay sang huých vào tay Thảo.

Nhìn trên bàn chỉ có ly bia của các nhân viên nam là hết sạch, còn của các nhân viên nữ đều còn hơn phân nữa, cô mới nhận ra mình đã quá thật thà, chỉ cười ngại ngùng nói.

- Tại em hơi khát ạ!

Mọi người lại được phen phá lên cười, bắt đầu cầm đũa lên thưởng thức đồ ăn và chủ yếu nói chuyện về công việc. Thảo để ý vẫn chưa thấy La Thái Mần đụng đũa, chỉ thấy trưởng phòng Hà liên tục gắp thức ăn, mời bia, rồi lại nói về chuyện công việc với anh, do cũng có chút tò mò nên Thảo quay sang nhìn về phía Mân xem thái độ của anh ta như thế nào, anh ta chỉ ngôi bắt chéo chân, vừa uống bia vừa gật gù nghe trưởng phòng Hà nói chuyện, nhìn dáng vẻ tuấn tú của anh đúng là khiến người ta khó rời mắt, Thảo để ý đến các nhân viên nữ đều đang nhìn về phía anh với con mắt ngưỡng

mộ, say mê, cô chỉ cười nhẹ lắc đầu rồi lại quay sang nhìn về phía Mẫn thầm nghĩ "nếu họ biết cô đã trải qua chuyện gì với anh, chắc sẽ nhìn cô với ánh mắt viên đạn mất". Mẫn bỗng đưa mắt qua nhìn cô, bốn mắt chạm nhau, Thảo bối rối nhìn xuống chén thức ăn, rồi cầm lấy ly bia uống cạn, "không phải anh ta nghĩ mình đang ngắm anh ta

chứ" Thảo tự chửi thầm trong lòng "Thảo đi là Thảo, sao mày cứ phải chột dạ thế nhỉ? Cứ vờ nhờ vô tình chạm mắt mỉm cười một cái là được thôi không phải sao, đúng! nên như vậy, bình tĩnh lại đi đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa".

Lòng thì nghĩ như vậy nhưng thực sự có cảm thấy rất bối rối, chủ thể ăn nổi nữa, cô liền ghé vào tai Mai.

- Mai đi vệ sinh với mình không?

Mai cũng rất nhiệt tình dù cô không phải giải quyết nỗi buồn đó, nhưng vẫn vui vẻ đi cùng Thảo. Mai đứng ngoài đời còn Thảo đi vào trong, lúc đi ra thì vô tình đụng phải một người đàn ông, là Nhã, sao hắn ta lại xuất hiện ở đây, nhận ra Thảo, hắn quay lại kéo tay cô lôi theo hắn.

- Mai ơi, giúp mình với, Mai ơi - Thảo hốt hoảng quay lại cầu cứu Mai

- Ở Thảo, này tên kia! anh làm gì vậy? thả bạn tôi ra ngay!

Mai đuổi theo kéo tay Thảo lại, đứng lên trước ngăn không cho hắn đụng vào Thảo.

- Này cô em, khôn hồn thì tránh sang một bên, anh có chuyện cần giải quyết với bạn của em đó. - Hắn vừa nói vừa cười mỉa mai, đưa tay ra muốn vuốt tóc Thảo.

- Anh có chuyện gì cần giải quyết với người

của tôi vậy, để tôi giải quyết giúp anh!
1644571976177.png

- Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi... Tôi sẽ không làm như vậy nữa.

Mẫn vừa thả tay hắn ra, hắn liền chạy một mạch ra ngoài, không dám quay đầu lại, nhưng hắn đã chửi thầm trong bụng "mẹ kiếp! Để lần sau tạo gọi anh em xem ai cứu được mày".


- Wow giám đốc thật là lợi hại - Mai đưa hai tay lên làm biểu tượng like khen ngợi - May mà có giám đốc. Nhưng mà tên đó là ai vậy Thảo? Thật hống hách mà!

Thảo chỉ cúi mặt, nhẹ lắc đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Mẫn "sao lần nào cũng là anh giúp mình thoát khỏi tên biến thái đó" .

- Cám ơn giám đốc - Thảo cúi đầu nói


- Thôi không sao rồi về lại chỗ thôi - Mai vỗ vỗ nhẹ vào lưng Thảo rồi đi về phía bàn ăn.

La Thái Mẫn vẫn đứng nhìn cô không nói gì, khi cô chuẩn bị quay đi theo Mai thì anh đưa tay kéo tay cô lại.

- Là hắn đúng không? cái người hại em đếm đó!

Thảo ngạc nhiên ngẩng lên nhìn vào mặt Mẫn. - Làm sao anh biết? - Tôi đoán thế thôi!

Nói rồi vẫn quay đi về phía mọi người, anh không nói cho cô biết là anh đã nhìn thấy hắn trong camera nên biết là điều bình thường, vừa nãy khi bước vào quán, anh đã bắt gặp phía bàn ăn bên ngoài có một người trông rất quen mắt, nghĩ một hồi anh chợt nhớ ra, khi Thảo đi ra ngoài thì anh cảm thấy khá lo lắng, không lâu sau cũng đứng lên đi theo, may mà anh tới kịp.

Thảo nhìn theo bóng lưng anh khẽ mỉm cười, tuy không nói ra nhưng thật sự trong lòng Thảo đã cảm thấy có thiện cảm với anh hơn, có vẻ anh cũng không đến mức biến thái như cô lo lắng.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom