• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Truyện Yêu Em Bằng Cả Sinh Mệnh Full 2023 (1 Viewer)

  • Chương 31

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Tức quá đi mất!
Cô vốn không phải là người giỏi nhẫn nhịn, nếu không thì cũng sẽ không đánh cho tên đàn ông khốn kiếp này ra
nông3 nỗi như bây giờ, cũng sẽ không ra tay nặng như vậy.
Nhưng cô càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng thấy tức!
Mẹ nó chứ bìn1h tĩnh lại cái con khỉ ấy!
Từ nhỏ đến lớn, có ai không phải dỗ ngọt có cơ chứ? Cô rất nóng nảy, tính cách kiêu căng, lại có gươn9g mặt xinh
đẹp, tính cách cũng khá dễ chịu, chỉ là lúc nào thấy cái gì không thuận mắt thì tính tình sẽ cáu kỉnh, tuyệt đối không
nhường3 ai một bước!
Người bên cạnh cũng phải nhường có vài phần. Nhưng cô cũng không phải là người thích làm bộ làm tịch gì.
A8i nhường một bước thì cô cũng sẽ nhường nhịn. Còn ai dám đối đầu với cô, nhẹ thì một tháng không nói chuyện,
nặng thì đá người đó ra khỏi danh sách bạn bè của mình luôn!
Yêu cái con khỉ ấy! Giờ An Cẩm đang ước gì có thể lột da, rút gân anh ra rồi uống máu anh! Chỉ ước gì có thể đập
cho đầu anh có thêm một lỗ thủng nữa!
Lấy đầu anh đi om dầu!
Dựa vào cái gì mà anh nhốt cô ba năm, cuối cùng và chết cùng cô nên cô phải dập đầu đội ơn anh cơ chứ?
“Cô muốn nói gì với tôi?” Dung Hoa nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang căng như dây đàn của cô, chỉ còn thiếu nước
cầm cục gạch đập vỡ đầu anh.
Nhìn dáng vẻ bực bội, cố nén giận của cô, nhất thời anh cảm thấy buồn cười.
Chút ý vui vẻ hiện lên trong đôi mắt hẹp dài của anh, nhưng chỉ trong nháy mắt ý vui vẻ đã biến mất, nhanh đến
nỗi làm người khác không thể nhìn thấy được.
An Cẩm lập tức hoàn hồn, cả người rét run, sao mình lại dám phân tâm trước mặt tên chết bầm Dung Hoa này chứ?
Cô tức đến mức chỉ thiếu nước vẻo mình để tỉnh táo lại. Nếu để cho Dung Hoa nhìn ra được gì đó hay là khiến tâm
trạng anh tệ đi thì phí công sống lại rồi.
An Cẩm thầm thở dài một hơi. Nếu như thời gian cho phép thì đời này cô sẽ không về nước nữa, như vậy sẽ không


gặp phải Dung Hoa.
Một lúc lâu sau cô mới khẽ cúi đầu, hàng lông mi dài rủ xuống đẹp như một tác phẩm nghệ thuật
Đột nhiên hàng lông mi của người đang ngồi trên đùi run lên, vô cùng tủi thân, bờ vai yếu đuối cũng run rẩy.
Nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức rơi như mưa, giọng nói run rẩy như bồ công anh đứng giữa bão tuyết:
“Anh, anh, anh chỉ biết bắt nạt em thôi! Đêm cưới là do đầu óc em không được tỉnh táo nên mới đối xử với anh như
vậy.”
An Cẩm nói một cách thương tâm, khó tránh khỏi nói lắp bắp, cô càng khóc thảm hơn, đôi mắt đỏ ửng: “Sau, sau
chuyện đó, em cũng thấy hối hận, em không nên nghe theo lời mấy người hèn hạ kia nói.”
“Nếu, nếu như anh, nếu như anh ghét em thì ly hôn với em đi. Thế còn hơn là anh cứ thờ ơ không quan tâm gì đến
em như thế này.” Cô giơ tay lên lau nước mắt, đôi mắt đỏ bừng, đau buồn đến cực độ.
Mà lúc này, trong thâm tâm cô đang vô cùng kích động.
May ly hôn với tôi đi!
Mau ly hôn với tôi đi!
“Lúc nào mà tôi thờ ơ không quan tâm cô?” Tự dưng bị gánh tội, trong thoáng chốc Dung Hoa không biết phải làm
sao.
Mặc dù trước đây anh định nhốt cô lại thật, nhưng mà…
Ảnh mắt anh trở nên u ám, nhớ lại dáng vẻ nước mắt rơi lã chã, xinh đẹp từ chân tóc cho đến mũi chân của cô, đến
cả điệu bộ cũng giống hệt với gu của anh, giọng nói thì nũng nịu, mang theo chất giọng trẻ con, trong nháy mắt đã
làm cho anh như bị ma nhập.
Dung Hoa nghĩ đến đó, đôi mắt phượng như bị bao trùm bởi sát ý điên cuồng, mang theo cả gió tanh mưa máu.
Nghĩ vậy đã khiến cho sự tàn nhẫn bên trong thâm tâm anh lập tức giải phóng ra.
Gân xanh trên tay người đàn ông giật nảy, người phụ nữ trong vòng tay eo nhỏ, chân dài, cả điệu bộ cũng rất xinh
đẹp. Còn những giọt nước mắt tủi thân cứ vô thức rơi lã chã trên khuôn mặt người phụ nữ, đây rõ ràng là đang
quyến rũ anh mà!
Trong nháy mắt, Dung Hoa nổ tung rồi. Bây giờ anh có lòng nhưng không có đủ sức.
“Bước xuống.” Người đàn ông nhắm nghiền mắt, gân xanh trên trán điên cuồng giật mạnh, giọng nói quyến rũ bị
cố ép cho thấp xuống, không để cho người khác nhìn ra có gì bất thường.
Trong thoáng chốc An Cẩm không hiểu chuyện gì, mãi đến khi đôi tay cô chạm vào làn da nóng hầm hập của Dung
Hoa, nhìn thấy đôi mắt đầy máu như sói kia cô mới hiểu.
Tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực vang lên, cô cảm giác được da đầu tê dại, sống lưng lạnh ngắt, vội vàng


bước xuống khói đùi anh, run rẩy đứng sang một bên, vẻ mặt đầy lúng túng.
Đã sống hai đời rồi, cho dù ngu ngốc đến đâu cũng có thể hiểu được đang có chuyện gì xảy ra,
Huống hồ cô không phải là cô gái trong sáng, yếu đuối gì. Dù cô chưa từng trải qua chuyện kia, nhưng nền tảng lý
thuyết, lý luận của cô có thể nói là một tay già đời đầy kinh nghiệm.
Là một tên lưu manh chính hiệu,
Làn da trắng như tuyết của An Cẩm hơi ửng đỏ, đôi mắt nhìn thẳng vào mắt Dung Hoa, không khỏi cảm thấy xấu
hổ, chỉ dám nói lí nhí.
An Cẩm đỏ mặt mà nhìn anh.
Khuôn mặt tràn đầy vẻ vô tội và ngây thơ…
Đôi mắt trong veo như nước mùa thu còn vương vài giọt nước mắt cứ nhìn chằm chằm vào anh. Trong veo như
một đứa trẻ vừa ra đời.
“…” Dung Hoa.
Dung Hoa nhìn chằm chằm vào đôi mắt của cô, khi nghe thấy lời kia, trong nháy mắt đôi mắt đó đã đỏ lên, tia máu
trong mắt hắn cả lên, còn mang theo vẻ chờ đợi. Đôi mắt đó quá nóng bỏng, không những nóng mà còn tràn đầy
cảm xúc mãnh liệt.
Điều làm cho thâm tâm anh thêm phần điên cuồng chính là nhìn thấy cô gái nhỏ ngoan ngoãn kia nói với anh
những lời nói vô tội vạ như một kẻ điên cuồng, những chuyện mà một nữ thần sẽ khó mà tùy tiện nói ra.
Trong nháy mắt, anh còn nghĩ mình nghĩ nhiều rồi, nghi ngờ có phải mình quá cầm thú, biến thái rồi nên mới nghĩ
lệch lạc không.
Nhưng những lời nói đó thực sự là từ đôi môi đỏ thắm kia thốt ra.
“Cần em giúp anh gọi không người không?” Một lúc lâu sau, dưới ánh nóng bỏng như nuốt chửng cô của anh, khó
khăn lắm cô mới thốt được ra một câu đầy đủ.
Câu nói đó như một chậu nước lạnh giội lên người anh, lửa giận trong lòng cũng biến mất trong chớp mắt, ngay cả
sự nóng bỏng kia cũng biết mất.
“Cô đang nói cái gì?”
An Cẩm vô thức lùi về sau một bước.
“Em nghe trên mạng nói, đàn ông mà phải nhịn như vậy rất dễ có vấn đề.”
“Em không ngại anh đi tìm phụ nữ bên ngoài đầu.” An Cẩm nhìn gương mặt lạnh lẽo của anh, cô vội vàng giải
thích.


Cô chỉ mong anh mau đi tìm người phụ nữ khác!
Trong nháy mắt, vẻ mặt Dung Hoa trở nên u ám, lạnh lẽo, anh nhíu chặt mày, đặt tay lên hai tay vịn bên xe lăn.
Anh quay người, không thèm nhìn An Cẩm một cái, chỉ im lặng, vẻ mặt lạnh lùng, để lại cho cô một bóng lưng lạnh
lẽo tuyệt tình.


Tính tình đúng là ẩm ương, kiêu ngạo, bướng binh.
Không phải đàn ông đều thích trái phải mỗi bên một cô sao? Cô là một người vợ, làm đến nước này cũng là quá khoan dung, độ lượng
rồi.
Đổi lại là một người khác, nếu như vợ mình cho phép ra ngoài đi tìm người tình, còn không nổi cơn ghen, cũng không làm loạn, có
thắp đèn lồng cũng không tìm được một người phụ nữ hiểu chuyện như vậy đâu.
Nếu là đàn ông bình thường chắc đã thờ phụng cô luôn rồi ấy chứ!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyện Tình Đầu Dấu Yêu
  • 3.00 star(s)
  • Tam Nguyệt Đường Mặc
Chương 90...
Hoàng Hà phục yêu truyện 2023
  • 5.00 star(s)
  • Long Phi Có Yêu Khí
Trừ Yêu Truyện
  • Thị Chúc Chúc A
Chương 158

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom