• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Truyện Yêu Em Bằng Cả Sinh Mệnh Full 2023 (1 Viewer)

  • Chương 35

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Vệ sĩ lập tức trả lời: “Có… có người đi theo rồi.”
Anh ta hơi lúng túng, gương mặt đỏ ửng, nhìn thấy sự tàn bạo trong mắt Tứ gia thì tro3ng lòng lập tức cảm thấy sợ
hãi.
“Tứ. Tứ gia…” Vệ sĩ nhìn người đàn ông với ánh mắt tàn bạo, giọng nói cũng trở nên run rẩy, trong mắt 1tràn ngập
sự hoảng hốt và sợ hãi.
“Tứ gia, xin hãy tha mạng… Chúng tôi đi theo mợ chủ đến cửa hàng tạp hóa, mợ chủ đi vào trong phòng t9hay đồ,
một lúc lâu sau vẫn không thấy ra. Lúc nhân viên bán hàng đi vào xem thì không thấy ai trong đó nữa.”
“Chúng tôi đã xem camera an3 ninh nhưng cũng không thấy bóng dáng mợ chủ đâu.” “Người của chúng tôi đã
mất dầu rồi.” Khuôn mặt người vệ sĩ tái nhợt, lúc nói chuyện cơ thể nh8ư bị vây quanh bởi một sự khủng hoảng vô
hình. “Mất dấu rồi?” Người đàn ông cúi đầu cười khẩy một cái, dường như chẳng có chuyện gì to tát, khóe miệng
cong lên khiến người khác phải lo sợ.
Đôi mắt rất lạnh lẽo, nhìn qua khiến toàn thân người ta buốt lạnh.
“Tôi nuôi các người có ích gì? Hả?” Anh cười khẩy thành tiếng, trong mắt tràn ngập sương lạnh mùa đông, tựa như
có lớp băng tuyết dày trong đó,
“Tự xuống chịu phạt đi, đừng để tôi nói đến lần thứ hai.”
Anh ngồi trên xe lăn, khuôn mặt ẩn hiện sự hung ác, đôi mắt hoa đào bị một lớp băng lạnh bao phủ, nốt ruồi son
nơi đuôi mắt làm anh thêm phần kiều diễm. “Tử gia, bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Tìm bằng được cô ta.” Anh cười lạnh, nụ cười rất nhẹ, hàng lông mày rủ xuống che đi sự u ám trong đôi mắt,
ngón tay thon dài hơi ma sát vào nhau. Chỉ một động tác trong lúc vô thức nhưng đã khiến người bên cạnh rùng
mình, anh thờ ơ nói: “Đánh gãy chân cho tôi.”
“Tôi nuôi một người không ngoan để làm gì?” Anh nói những lời này qua kẽ răng của mình, ánh mắt lạnh lẽo đến
đáng sợ.
Bây giờ anh rất khó chịu, vô cùng bực bội.
Nếu không nghe lời, vậy thì đánh gãy chân cô đi là sẽ nghe lời.
Chân mà thích chạy linh tinh như vậy thì không cần nữa…


Dung Hoa ngước đôi mắt u ám kia lên, gương mặt tàn bạo mang theo sự khát máu, ngón tay thon dài đặt trên xe
lăn.
Tiếng lộc cộc của xe lăn vang lên khiến lòng người run rẩy, tựa như bánh xe đang di chuyển trên mặt họ, mấy người
mặc đồ đen đứng phía sau anh đang run rẩy dữ dội, không dám lên tiếng.
Người của Dung Hoa làm việc rất nhanh. Ngay lập tức có một đoàn người áo đen dốc toàn lực để tìm kiếm, từ
trước đến nay chưa từng có chuyện nào có quy mô lớn như thế này.
Nhà họ Dung yên ắng bao lâu nay, đây là lần đầu tiên có cảnh tượng chấn động như vậy.
Hầu như ai cũng biết nhà họ Dung nuôi vệ sĩ và sát thủ.
Người cầm đầu chiểu tầm ảnh An Cẩm lên màn hình lớn, trong ảnh là một người đẹp mặc một bộ sườn xám vô
cùng thướt tha, đẹp đến nỗi người khác nhìn vào không dứt ra được.
Sau đó có một tiếng động rất nhỏ vang lên, người đàn ông nhanh chóng tắt màn hình, tấm ảnh của An Cẩm cũng
biến mất. Lập tức có người tiến lên xóa bỏ những thứ ở trong máy.
“…” Dung Dã.
Khi vừa nghe được tin tức, Dung Dã lập tức chạy đến. Cậu lén lút đi vào trong, kết quả không kịp thấy gì hết.
Phòng khách rộng lớn chật kín người, nếu không biết thì còn tưởng chuẩn bị tụ tập để đi đánh nhau… “Yêu cầu các
người phải nhớ ảnh của mợ chủ trong đầu. Nếu như có ai lộ ảnh của mợ chủ ra ngoài, Dung Tứ gia tuyệt đối sẽ
không tha cho các người! Thủ đoạn của Tứ gia như thế nào chắc mọi người biết rõ rồi.”
Khóe miệng anh ta khẽ mấp máy: “Nếu bức ảnh lộ ra ngoài… vậy thì tốt nhất là giấu người thân cùng bạn bè của
mình cho kỹ, đừng để Tứ gia phát hiện, nếu không… trò chơi này sẽ trở nên đẫm máu…”
Mọi người hoàn hồn, nghĩ đến thủ đoạn của Tứ gia lập tức rùng mình một cái.
“Tốt nhất các người đừng nên thử cảm giác sống không bằng chết đó.” Anh ta cười lạnh, đứng chắp tay ở sau lưng.
Thân hình anh ta cao to lực lưỡng, bắp tay rắn chắc như đá. Người này là đội trưởng đội vệ sĩ mà Dung Tử gia
nuôi, cũng là đội trưởng vệ sĩ mà trước đây đứng bên ngoài để ngăn cản.
Dung Tứ gia cho anh ta rất nhiều quyền lực, ở thủ đô này, dù là người có quyền có thể, khi nhìn thấy anh ta cũng
phải nể mặt mấy phần.
Nghe đồn, thân phận người vệ sĩ của Dung Tử gia rất khủng, mấy năm gần đây anh ta luôn đi theo Dung Tử gia
lăn lộn khắp thủ đô, cũng trở thành người được Dung Tứ gia tin tưởng nhất. Có thể nói anh ta là cánh tay phải đắc
lực của Dung Tứ gia giống như Hứa An và Tạ Trần, những người đã lớn lên cùng với anh.
Khuôn mặt người đàn ông góc cạnh, mang theo chút kiên cường và sáng sủa, bắp thịt trên tay lộ ra ngoài về thành
một đường cong rất đẹp. Bắp tay đỏ, bờ mông đó quả là cực phẩm! Cánh tay rắn chắc, không chút mỡ thừa, toàn bộ
đều là cơ bắp, nhìn rất hấp dẫn.


Cũng không biết từ lúc nào, Dung Dã đã đi đến bên cạnh, đứng sát bên anh ta. Trên người anh ta không có mùi hôi
của mồ hôi như những người đàn ông khác, cậu ta ngửi được một mùi thơm thoang thoảng tựa như ánh nắng của
Boston.
“Hành động!” Vẻ mặt người đàn ông nghiêm túc, hét lên một tiếng, trong phòng khách lập tức truyền đến tiếng
đồng thanh trả lời: “Rõ!”
Tiếng lạch bạch xa dần, anh ta quanh đầu lại thờ ơ liếc nhìn Dung Dã một cái, không thèm quan tâm đến cậu ấm
kiêu ngạo chết tiệt này, chỉ quay người đi ra ngoài.
“…” Dung Da.
Cậu chỉ muốn đến xem chị dâu và anh đã xảy ra chuyện kinh khủng gì mà thôi.
Cậu cho rằng cô chị dâu này không sống được đến ngày mai, nếu không phải bị gương mặt âm trầm của anh trai
dọa chết, thì cũng bị anh trai thẳng tay giết chết. Ai mà biết! Uầy! Uầy! Đỉnh ghê! Lại chạy được rồi!
Sau này cô gái đó chính là đại ca của cậu!
Chạy đỉnh thật đấy!
Nói không chừng vì cô chạy nên anh trai sẽ bị cô gái đó hấp dẫn. Theo như tình tiết trong truyện tổng tài bá đạo, tất
nhiên sẽ xảy ra một màn anh đuổi em đi, sau đó tổng tài khôi ngô tuấn tú đã bị vẻ chất phác – kiên cường – thuần
khiết – đơn thuần – lương thiện của cô gái đó quyến rũ, đồng thời yêu điên cuồng cô gái đó, không thể nào dứt ra
được…
Chậc, chậc, chậc, cô gái này có thể chạy thoát khỏi tay của anh trai cậu, cậu gọi cô một tiếng bà cô tổ cũng không
quá! Dung Dã đứng yên tại chỗ, suýt thì vỗ tay khen hay. Vẻ mặt cậu ta phấn khích, xoa xoa tay, như sợ chuyện này
chưa đủ loạn.
“Alô, mẹ à, ha ha ha ha, anh hai gặp báo ứng rồi!”
“Anh trai con, vợ… Vợ anh ấy chạy rồi!” Câu cuối cùng, Dung Dã như dùng hết sức lực từ lúc sinh ra đến giờ để nói
ra.
Chuyện tốt như thế này, tạo phúc cho xã hội loài người như vậy mà chỉ mình cậu ta biết sao được?
“A lô, Đại Kiêu à.”
“À không có chuyện gì, chỉ là vợ anh tôi chạy rồi.”
“Này, này, đừng có kích động mà…” Dung Dã chán ghét cúp máy, gọi cho người tiếp theo. “A lô, ông nội à, vợ của
cháu trai ông chạy rồi…”


“A lô, bố à…”
“A lo…” Ngón tay Dung Dã gõ lia lịa lên màn hình, ghi âm từng câu lại rồi gửi đi, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc. Nếu như trên mặt
không có nụ cười đắc ý kia thì người ta còn tưởng cậu đang làm công trình gì đó vĩ đại låm…
Trực thăng xoay cánh ẩm ĩ trên bầu trời thủ đô, không hiểu sao,
đang lần lượt xuyên qua đám người.
Ánh mắt sắc bén của họ đang liên tục tìm kiếm khắp nơi, giống như không bỏ qua một mục tiêu nào. Thành phố bình thường thì làm
sao thấy được cảnh tượng như thể này, nếu thấy còn tưởng đang đóng phim nên đi đường vòng.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyện Tình Đầu Dấu Yêu
  • 3.00 star(s)
  • Tam Nguyệt Đường Mặc
Chương 90...
Hoàng Hà phục yêu truyện 2023
  • 5.00 star(s)
  • Long Phi Có Yêu Khí
Trừ Yêu Truyện
  • Thị Chúc Chúc A
Chương 158

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom