• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Truyện Yêu Em Bằng Cả Sinh Mệnh Full 2023 (1 Viewer)

  • Chương 36

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Việc đầu tiên An Cẩm làm khi ra ngoài là cầm thẻ căn cước đến Bắc Hạng, tiện thể cầm theo một hộp kẹo cao su. Cô
ngẩng đầu lên n3hìn thẳng về phía camera an ninh nằm ở phía đối diện.
Cô bình tĩnh bỏ đồ vào trong túi, sau đó ra ngoài đi vào một quán1 điện tử mở chui, bước vào rồi trả tiền ở quầy.
Quán điện tử này nằm ở trong góc đường, làm ăn rất tốt, những người đến9 đây đều là trẻ vị thành niên, một đám
bí đao lùn tịt, vừa nhìn qua là biết đa số là học sinh tiểu học. Người cao tầm một mét b3ảy như An Cẩm cứ như
người khổng lồ nhô lên giữa quán điện tử.
Cô vừa bước vào, một đám học sinh tiểu học đã ngẩng đầu 8lên nhìn cô. Ánh mắt An Cẩm chỉ nhìn chằm chằm vào
tấm kính trên tường, bên trên có bày đủ loại đồ uống và gói cay, cô đưa tiền rồi đến trước tủ kính để chọn. Cánh tay
của cô gái trắng nõn, mềm mại, đầu ngón tay đầy đặn, tròn trịa, giống như hạt lựu to tròn. Gương mặt rất xinh đẹp,
đôi môi đỏ thắm như hoa đào đang liên tục di chuyển vì miệng đang nhai kẹo cao su. Khuôn mặt ngây thơ xuất
hiện ở đây cũng không hề trở nên tục tằng, ngược lại còn thêm phần quyến rũ. Trên người cô mặc một bộ sườn xám
ưu nhã, sang trọng, vẻ ngoài yểu điệu, thướt tha. Vẻ mặt mang đậm sự quyến rũ của Á Đông, giống hệt như người
đẹp tuyệt trần thời dân quốc. Một người đẹp như vậy lại xuất hiện ở một quán điện tử chui như thế này!
Quả nhiên từ xưa đến nay không có ai là người đẹp nhất, chỉ có người đẹp hơn người. Đẹp đến mức chói mắt,
khiến người khác phải nheo mắt khi nhìn vào. Cơ thể cô rất nóng bỏng, nhưng ánh mắt lại vô cùng ngây thơ.
Cô bỏ tiền lên bàn, vươn tay đặt lên tấm kính màu trắng, giọng nói hơi khàn, như bị sặc khói, nghe rất gợi cảm.
“Ông chủ, thêm một hộp sữa Vượng Tử(*), và..” Cô nhìn lướt qua toàn bộ đồ ăn vặt, ánh mắt dừng lại, ngón tay
thon dài chỉ vào gói cay trên quầy, lúc này mới nói tiếp: “Thêm mấy gói que cay nữa.”
(*) Sữa Vượng Tử là một hãng sữa nổi tiếng ở Trung Quốc.
Từ trước đến giờ, ông chủ chưa từng gặp một cô gái nào đẹp như cô, vẻ mặt tươi cười hớn hở dường như đã rung
động. Ông ta bị giọng nói cô kéo lại, nhìn người cô gái xinh đẹp trước mắt một cái nữa, trong lòng càng cảm thấy
ấm áp và rung động. Ông ta ‘ôi một tiếng rồi vội vàng quay người lại lấy đồ cho cô.
Chỉ trong nháy mắt giọng nói lanh lảnh, có chút ngọt ngào kia đã hấp dẫn đám con trai đang chơi trò chơi nhìn về
phía này.
“Oa! Có một chị vô cùng… vô cùng xinh đẹp đến!” Một cậu con trai ngừng chơi trò chơi, khuôn mặt tròn trĩnh, có
mấy vết chấm như đậu mùa. Cậu ta vươn tay ra đập cậu bạn của mình, dùng kiến thức học tập cả đời của mình để
miêu tả dáng vẻ của An Cẩm.
“Chị gái rất là đẹp!” “Giống như mấy chị thời dân quốc trên sách lịch sử ấy!”


Mấy chiếc miệng nhỏ nhắn túm tụm vào nhau thảo luận sôi nổi, mấy cái đầu nhỏ chụm hết vào một chỗ, nhưng
giọng nói không hề nhỏ lại, càng thảo luận càng lớn tiếng.
“Thêm mì tôm nữa, cho thêm xúc xích và trứng gà.”
“Ngoài ra thêm một hộp kẹo bạc hà.”
Đột nhiên mọi thứ trở nên yên ắng… “..” Giọng của đám trẻ bỗng dừng lại, ngẩn người tại chỗ. Trên mặt tràn đầy sự
ao ước mà nhìn chị gái kia, chỉ cảm thấy chị gái thật là giàu… Ông chủ ngẩng đầu lên lưu luyến nhìn khuôn mặt có
một lúc, sau đó để cho cô đi vào. An Cẩm bước chân, cầm theo cả đồ đi vào trong, tìm vị trí của mình rồi ngồi
xuống, mở máy tính.
“Chúng ta gặp được phủ bà sao?”
Một đám học sinh tiểu học nghe mà ngây ngẩn, cách âm của quán điện tử chui không được tốt, giọng nói của An
Cẩm lại rất vang dội, cô vừa cất tiếng, trong quán điện tử trừ tiếng của trò chơi ra chỉ còn tiếng của An Cẩm.
Khi nghe thấy cô nói sữa Vượng Tử, đám học sinh tiểu học lập tức khinh thường. Đã lớn như vậy rồi mà còn uống
sữa? Còn là sữa Vượng Tử nữa chứ! Năm chúng mới mấy tuổi đã không uống sữa nữa rồi, vì vậy chúng hơi khinh
thường cô.
Trong mắt chúng, người lớn sẽ không bao giờ ăn đồ của trẻ con.
Sau đó cô gọi một lúc nhiều món, cả gói que cay, mì tôm, xúc xích rồi cả kẹo bạc hà.
Trước giờ chúng đều tiếc tiền không muốn bỏ tiền túi ra mua những thứ đó, hơn nữa tiến bố mẹ cho cũng có hạn.
Trong giây phút đó, địa vị của An Cẩm trong mắt của đám học sinh tiểu học đang tăng vọt, giá trị con người cũng
tăng vùn vụt. An Cẩm mở máy tính, tiện tay ném viên kẹo bạc hà vào trong miệng. Bàn tay thon dài gõ lên bàn
phím mấy cái, màn hình phát ra một tiếng tốt, gương mặt một người đàn ông đậm chất Anh xuất hiện trên màn
hình.
Là một người nước ngoài.
Người đàn ông nhìn thấy cô lập tức vui vẻ, chỉ ước gì có thể bày tỏ sự xúc động của mình với An Cẩm.
“Lynn, cậu mặc thế này xinh thật đấy! Đúng là người đẹp đoan trang, ưu nhã của phương Đông, tôi yêu cậu quá!”
“Cục cưng gợi cảm thật đấy!”
“Don’t talk.” (Đừng nói) An Cẩm dùng tay ra hiệu một động tác, nói ra một câu tiếng Anh với phát âm rất chuẩn.
Cô đeo tai nghe lên, ngón tay liên tục gõ lên bàn theo nhịp, sau khi gửi tín hiệu đi, đối phương đã nghiêm túc lại.
Cô cúi đầu nhìn, ngón tay khẽ cử động, thỉnh thoảng trả lời: “Ừm.”
“Được.”
“Ok.”
“Người đẹp, mì tôm thêm xúc xích và trứng gà của cô đây, còn cả gói cay và sữa.”


“Cảm ơn.” An Cẩm quay đầu, khách khi cảm ơn cậu ta một tiếng sau đó di chuyển bàn tay, trong nháy mắt màn
hình đã chuyển sang một trò chơi nổi tiếng. An Cẩm dịch tay đi chỗ khác, người thanh niên kia đặt mì tôm trước
mặt cô.
Người thanh niên nhìn qua gò má của cô, chỉ cảm thấy rất đẹp, cậu ta chưa từng gặp người phụ nữ nào xinh đẹp
như thế này.
Ngây thơ và gợi cảm, đôi mắt như tranh vẽ, khiến lồng ngực cậu ta vô thức nóng bừng, đầu óc cũng trở nên rối
loạn.
Hai má đỏ bừng.
Một cậu thanh niên đẹp trai, trẻ tuổi xuất hiện trước màn hình, người đó chắc tầm mười mấy tuổi, còn là một cậu
thiếu niên ngây thơ. Cậu ta nhìn An Cẩm, khuôn mặt vô thức ửng đỏ, giọng điệu hơi ngượng ngùng: “Cô cũng chơi
trò này à?”
Trên màn hình là một trò chơi đang rất nổi gần đây, An Cẩm đang cầm sát thủ, tướng bên trên mặc bộ trang phục
mới ra mắt. Nhưng mà, một cô gái lại chơi sát thủ sao?
Còn đi rừng nữa?
Chín mươi phần trăm là thua!
Con gái mà đi rừng thì kết quả sẽ vô cùng thảm hại. Quả nhiên, khung trò chuyện là một loạt câu chửi thề.
Diễn viên chuyên nghiệp (Cuồng Thiết): [Đến giờ thì đầu hàng đi, con gái mà đi rừng, làm cái gì thế?] Mị là đực rựa
(Đát Kỷ): [Có thể là một tên đực rựa đấy, nhưng mà anh này, có thể mở mic nói để chúng tôi yên tâm được không?]
Phí Phí là một con tinh tinh (Hậu Nghệ): [Đúng đấy, mở mic lên đi, chúng ta đừng lãng phí thời gian của nhau.] Hệ
thống truyền đến một tiếng First Blood, Hậu Nghệ bị Hàn Tín của đối phương bắt lẻ chết.
Phỉ Phỉ là một con tinh tinh (Hậu Nghệ): [Không ổn rồi, đầu hàng thôi.]
Phỉ Phỉ là một con tinh tinh (Hậu Nghệ): [Ăn rừng xong rồi mà rừng cũng không đến giúp, tố cáo đi Diễn Viên! Cục
cưng thắng chắc (Thái Văn Cơ): [Tiếc quá, trận đấu hạng này coi như bỏ rồi!]


Phi Phi là một con tinh tinh (Hậu Nghệ): [** Cô em mắt to dễ thương chắc chắn là tên tài khoản của nữ, sáu phút đầu hàng đi
Sau khi Hậu Nghệ chết thì điên cuồng nói xấu An Cầm, cô không thèm liếc mắt một cái, đề mặc cho đồng đội chửi rủa đủ thứ. Ngón
tay thon dài của cô hơi chuyển động, sát thủ chạy tới chạy lui trong rừng.
Cô chỉ lặp lại một động tác như vậy, làm cho kẻ định cho rằng đối phương là máy đánh.
Nhưng thực ra là do An Cầm lười quan tâm.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyện Tình Đầu Dấu Yêu
  • 3.00 star(s)
  • Tam Nguyệt Đường Mặc
Chương 90...
Hoàng Hà phục yêu truyện 2023
  • 5.00 star(s)
  • Long Phi Có Yêu Khí
Trừ Yêu Truyện
  • Thị Chúc Chúc A
Chương 158

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom