• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Tiên võ đế vương (3 Viewers)

  • Chương 1321-1325

Chương 1321: Gắng sức giết ma quân

Bùm! Đùng! Đoàng!

Trong thiên địa rộng lớn mà tăm tối, âm thanh ầm ầm rung chuyển trời đất.

Đại quân Thiên Ma như đại dương u tối, nuốt chửng đất trời, nó đi qua đâu cũng để lại núi thây biển máu.

Các tu sĩ của Đại Sở lại bị đánh bại, thương vong vô cùng nặng nề.

Rút!

Thái Hư Cổ Long hét lớn, đại quân tu sĩ Đại Sở lại lùi về phía sau.

Thấy vậy, đại quân Thiên Ma định kéo đến nhưng lại nghe thấy tiếng hô rút quân từ đằng sau.

Đó là lệnh của ma quân, chúng không muốn tiêu diệt toàn bộ Đại Sở trong một sớm một chiều mà muốn tiêu diệt từng chút từng chút, như đã nói, chúng rất thích thấy cảnh con người vật lộn, giãy giụa trước khi chết.

Đại quân Thiên Ma dừng bước nhưng lại nhìn chòng chọc tu sĩ Đại Sở đang rút lui với đôi mắt khát máu.

Không lâu nữa, chúng sẽ lại phát động tấn công.

Nhưng điều này cũng tạo cơ hội cho tu sĩ Đại Sở thở dốc, tìm một dải núi dài dưỡng thương, chuẩn bị tiếp tục chặn đánh đại quân Thiên Ma, họ đang tranh thủ thời gian, nếu không đã sớm rút lui về Nam Sở rồi.

Bố trận!

Vẫn là giọng của điện chủ Thiên Đình.

Thiên Đình lúc này chỉ còn lại bốn điện chủ, trong trận huyết chiến lúc nãy chín đại điện chủ của Thiên Đình xung phong mở đường, năm người đã tử trận.

Không chỉ Thiên Đình mà thần tướng của hậu duệ cửu hoàng, thần tướng dưới trướng chư vương các đời cũng tử trận rất nhiều, còn có lão tiền bối tán tu ẩn thế hầu hết cũng đã hoá thành hồn thiêng, chôn thân trên chiến trường đẫm máu.

Phụt! Phụt! Phụt!

Trong hố đen không gian, máu vàng và máu đen lần lượt bắn tung tóe.

Diệp Thành và Thiên Ma Quân vẫn đang chiến đấu.

Trên người cả hai đều có thần quang, giống như hai ngôi sao sáng chói trong hố đen không gian tăm tối.

Nhìn từ xa, cả hai trông đều rất thê thảm.

Trước ngực Diệp Thành bị chém rách, xương Thánh bị gãy mất vài chiếc, toàn thân vô số vết thương. Trên vết thương đều có ma quang loé lên, hoà tan chân nguyên và tinh khí của hắn, khiến cho tốc độ vết thương lành lại chậm hơn rất nhiều.

Thiên Ma Quân cũng không khá hơn là bao, sống lưng bị chém toạc, xương sống màu đen trông rất đáng sợ, số vết thương trên người cũng không ít hơn Diệp Thành.

Giết!

Vẻ mặt Thiên Ma Quân dữ tợn, sát khí ngút ngàn, ông ta xông lên một bước, tay cầm Nhật Nguyệt Tinh Thần giáng về phía Diệp Thành.

Gầm!

Một tiếng rồng gầm vang lên trong cơ thể Diệp Thành, chiến long xuất hiện hợp nhất với đạo tắc hoá thành thanh thần kiếm cái thế, Diệp Thành cầm trong tay, một kiếm chém bay đại ấn khổng lồ ấy.

Chết đi!

Thiên Ma Quân nổi giận, ném chiếc mác ra.

Diệp Thành né được một mác, tiếp đó vung một chưởng đánh vào ngực Thiên Ma Quân.

Lập tức, Thiên Ma Quân bay ra ngoài, lảo đảo lùi lại vài trăm trượng mới đứng vững.

Phụt!

Vừa ổn định cơ thể, Thiên Ma Quân đã phun ra một ngụm máu, nửa quỳ trên đất.

Trước ngực ông ta bỗng có một đạo Luân Hồi Ấn kỳ lạ đang xoay tròn, đó là do một chưởng của Diệp Thành để lại, lúc này nó đang làm tan tinh khí và bản nguyên, xé nát da thịt của ông ta, mọi thứ đều đang mất đi trong luân hồi.

Luân Hồi!

Thiên Ma Quân đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt đỏ như máu, nhìn Diệp Thành với vẻ mặt không thể tin được.

Lại nhìn đến Diệp Thành, quanh người hắn hiện ra một vòng luân hồi hư ảo, đạo tắc đan xen trong đó phát ra thần lực vô hạn, luân hồi sức mạnh tuần hoàn vô tận, tồn tại lâu dài.

Rốt cuộc ngươi là ai?!

Thiên Ma Quân gầm thét, vẻ mặt hung tợn, gớm ghiếc.

Luân hồi, đó là luân hồi, sức mạnh cấm kỵ chí cao vô thượng, đến Đại Đế cũng không khống chế được, thế mà một tu sĩ cảnh giới Chuẩn Thiên lại có thể điều khiển, đây là biến cố mà ông ta không thể ngờ tới.

Diệp Thành không thèm quan tâm tới tiếng thét gào của Thiên Ma Quân.

Tiên Luân Thiên Sinh xoay tròn, vết thương trên người hắn đang nhanh chóng hồi phục, sức mạnh đang luân hồi khiến khí tức hơi yếu của hắn đã trở nên dồi dào trở lại.

Thấy vậy, con mắt thứ ba ở đầu mày của Thiên Ma Quân chợt loé lên ma quang, một vòng xoáy màu đen xuất hiện, ông ta muốn thoát khỏi hố đen không gian. Thực lực của Diệp Thành vượt xa dự đoán của ông ta, nếu tiếp tục chiến đấu thì ông ta nhất định sẽ chết không có gì nghi ngờ, vì thế ông ta chỉ có thể tạm thời chạy trốn, để tất cả các ma quân cùng hợp lực trấn áp.

Ông trốn thoát được không?

Tiên Luân Nhãn bên mắt trái của Diệp Thành mở ra, khống chế Ma Thiên Nhãn của Thiên Ma Quân.

Phụt!

Thần thông bị gián đoạn, Thiên Ma Quân lại phụt máu, không biết là phản phệ của thần thông hay là do Luân Hồi Ấn khiến Ma thể của ông ta nứt ra, đến linh hồn cũng bị thương, khí thế trên đà giảm mạnh.

Diệp Thành xông đến, không cho ông ta một chút thời gian phản ứng.

Thiên Ma Quân gầm lên giận dữ, đột ngột giơ tay đẩy ra một vùng ma hải.

Phá!

Diệp Thành cường thế xông tới, Hỗn Độn Thần Đỉnh san bằng ma hải, Cửu Châu Thần Đồ lăng thiên giáng xuống, trấn áp Thiên Ma Quân, đến rìu chiến đang rung lên ù ù cũng bị hắn cầm trong tay, ném vào nơi sâu trong hố đen không gian vô tận.
Chương 1322: Thiên Ma Quân thật

“Ông lại thua rồi”, Diệp Thành phế đi tu vi của Thiên Ma Quân, vẻ mặt lãnh đạm mang theo uy nghiêm vô thượng.

Lời nói của hắn khiến Thiên Ma Quân không hiểu, kẻ ngốc cũng có thể nghe ra ông ta và Diệp Thành đã từng đấu với nhau.

Nhưng trong trí nhớ của ông ta hoàn toàn không có Diệp Thành, càng không có hình ảnh đã từng chiến đấu với hắn.

Chỉ là bây giờ những điều này đều không quan trọng, quan trọng là ông ta đã bị trấn áp, tu vi bị phế sạch hoàn toàn, trong mắt ông ta lộ vẻ kinh hãi, dường như đã biết kết cục của mình.

“Rốt cuộc ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai?”, Thiên Ma Quân gào lên, không biết là sợ hãi hay tức giận mà đôi mắt màu máu nhìn chằm chằm Diệp Thành.

Diệp Thành không nói lời nào, lòng bàn tay lướt qua đầu mày của Thiên Ma Quân, lấy đi Ma Thiên Nhãn của ông ta, Thiên Nhãn bản nguyên bên trong đã bị Tiên Luân Nhãn mạnh mẽ cướp đoạt.

A…!

Tiếng hét thảm thiết của Thiên Ma Quân rất chói tai, vết máu giữa hai lông mày rất đáng sợ, nhìn thấy cảnh tượng này ai có thể nghĩ rằng không lâu trước đây ông ta còn là Thiên Ma Quân chí cao vô thượng.

Diệp Thành vẫn im lặng, lòng bàn tay đặt lên đầu Thiên Ma Quân.

Giây tiếp theo, Thôn Thiên Ma Công xoay chuyển, Luân Hồi cũng xoay chuyển, bản nguyên ma của Thiên Ma Quân còn có đạo tắc trong huyết cốt đều bị hắn hút hết, hoà tan trong luân hồi, trở thành chất nuôi dưỡng Thánh thể cho hắn.

A…!

Tiếng hét của Thiên Ma Quân càng thê thảm hơn, thân thể héo khô với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cho đến khi hoá thành mây khói.

Đúng thế, Thiên Ma Quân lại thất bại, ông ta của tương lai là Ma thần vô song, bị Diệp Thành tương lai giết chết.

Bây giờ họ gặp nhau trước, ông ta vẫn là người bị giết, trong trận chiến túc mệnh, người thắng vẫn là Diệp Thành, dù là hiện tại hay tương lai, dù là Thiên Ma Quân hay Ma thần vô song thì đều là bên thất bại.

Sau khi diệt Thiên Ma Quân, Diệp Thành mới ngồi xếp bằng trên đất, dùng Tiên Luân Thiên Sinh để chữa lành vết thương.

Hắn cần trở lại trạng thái đỉnh phong để xông ra ngoài, cho ma trụ chọc trời một đòn tuyệt thế, hắn đã sẵn sàng quyết đấu đến chết bất cứ lúc nào, dù chết cũng phải phá huỷ được ma trụ.

Giết!

Đất trời rộng lớn, đại quân Thiên Ma lại phát động tấn công, tu sĩ Đại Sở toàn lực chống cự, thương vong vô cùng nhiều.

Trong thế giới tối tăm chỉ có màn đêm, không có ban ngày.

Trận chiến này đã kéo dài không biết bao lâu, tu sĩ Đại Sở lại bị đánh bại, sau lưng là núi thây, biển máu.

Trong hố đen không gian, Diệp Thành chậm rãi mở mắt, thở ra một hơi khí đục.

Lúc này hắn mới đứng dậy, sử dụng bí thuật khiến đường nét trên khuôn mặt thay đổi, biến thành hình dáng của Thiên Ma Quân, dù là linh hồn hay khí tức, hắn đều cố gắng hết sức mô phỏng.

Bên ngoài, mấy đại ma quân vẫn đang nhìn hư thiên, trong lòng thấy hơi ngạc nhiên: “Không nghe thấy động tĩnh đại chiến nữa, chắc Thiên Ma Quân đã giết được Hoang Cổ Thánh Thể kia, sao vẫn chưa đi ra nhỉ?”

“Chắc là bị thương nên đang chữa trị”, Cửu U Ma Quân cười nhạt.

“Ta thấy chắc là đã giết được Hoang Cổ Thánh Thể, lúc này đang hấp thu bản nguyên của Hoang Cổ Thánh Thể”, Địa Ma Quân hừ lạnh: “Rất giống tác phong làm việc của ông ta, xưa nay không bao giờ chia sẻ thành quả chiến thắng với người khác”.

“Ra rồi”, Địa Ma Quân vừa dứt lời đã thấy không gian biến dạng, Diệp Thành, người đã biến thành Thiên Ma Quân bước ra.

“Xem ra ta đoán không sai”, Diệp Thành vừa đi ra, Địa Ma Quân lại nói một câu quái gở, dường như ngửi được khí tức Thánh thể trong người Diệp Thành, phải nói rằng cảm tri lực của ông ta khá tốt, tuy Diệp Thành đã che giấu rất kỹ nhưng vẫn bị ngửi thấy.

“Thiên Ma Quân, không biết khí huyết của Hoang Cổ Thánh Thể có mùi vị thế nào?”, Lôi Ma Quân cười bỡn cợt.

Diệp Thành làm ngơ trước lời nói của bọn họ, ánh mắt và thần thức của hắn từ lúc bước ra vẫn luôn chú ý tới ma trụ chọc trời cách đó không xa.

Ở gần ma trụ như lúc này hắn mới thật sự cảm nhận được áp lực mạnh mẽ.

Ma trụ xuyên trời đất, uy áp cũng xuyên trời đất, mỗi luồng khí tức tràn ra đều như ngọn núi khổng lồ tám nghìn trượng, chèn ép khiến người ta không thở nổi. Bên trên ma trụ lạc ấn chi chít ma văn cổ, mỗi ma văn đều như hút mất tâm thần của người, dù là hắn cũng hơi thất thần.

Điều khiến hắn cau mày là xung quanh ma trụ có rất đông Thiên Ma binh, số lượng lên tới vài triệu người.

Ngoài ra, kết giới bao phủ ma trụ còn đáng sợ hơn bất kỳ loại kết giới nào mà hắn từng thấy, dù là hắn cũng không có đủ tự tin để phá vỡ lớp phòng ngự của nó, mọi thứ tệ hơn nhiều so với những gì hắn tưởng tượng.

Đột nhiên Diệp Thành cất bước, từng bước đi về phía ma trụ.

Thấy Diệp Thành rời đi, mấy đại ma quân khịt mũi lạnh lùng, có vẻ rất bất mãn vì bị hắn phớt lờ.

Hừm!

Địa Ma Quân cau mày, đột nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Thành, hai mắt gần như híp lại thành một đường.

Hắn không phải Thiên Ma Quân!

Ngay sau đó, ông ta đột nhiên hét lớn.

Còn chưa nói xong, ông ta đã ra tay, một cây chiến mâu lập tức xuyên qua hư thiên, bay về phía Diệp Thành, uy lực cực mạnh của nó có thể gọi là uy lực diệt thế.

Cảm nhận được sát khí sau lưng, vẻ mặt Diệp Thành thoáng chốc trở nên khó coi, hắn quay phắt người lại, tránh được một mâu đó.

Ù!

Tiếp theo, Huyết Linh Thần Đao xuất hiện trong tay hắn, tinh nguyên Thánh thể dồi dào, sức mạnh huyết mạch, đạo tắc, thần thông hội tụ trong chốc lát, một đao đỉnh phong nhất chém về phía ma trụ.

Mọi chuyện chỉ diễn ra trong tích tắc, ngoài Địa Ma Quân, những đại ma quân khác đều không ngờ tới.

Ầm!

Một đao tuyệt thế của Diệp Thành như chém vào khối sắt cứng, chẳng những không chém được kết giới bảo vệ ma trụ mà còn khiến hắn bị bay ra ngoài.

To gan!

Đám Viêm Ma Quân đồng loạt xông tới, đầu mày mỗi người đều có thần khí bay ra, trấn áp chư thiên bốn phương.

Nếu Địa Ma Quân không nhìn ra, nếu Diệp Thành không tấn công ma trụ thì đến giờ bọn họ vẫn không dám tin một cảnh giới Chuẩn Thiên mà lại có gan lớn đến thế, dám giở trò trước mặt mấy đại Chuẩn Đế Thiên Ma Vực bọn họ.

Nhưng trong lòng bọn họ vẫn kinh hoàng.

Người trước mặt không phải Thiên Ma Quân, vậy Thiên Ma Quân thật đâu?

Đây mới là điều khiến bọn họ sốc nhất, Thiên Ma Quân đã chết, Thiên Ma Quân là ma quân thứ nhất dưới trướng Thiên Ma Đại Đế mà lại bị một cảnh giới Chuẩn Thiên giết chết.
Chương 1323: Thiên địa hỗn loạn

Bùm! Rầm!

Thiên địa tối tăm hỗn loạn vô cùng, chư thiên bốn phương đều bị thần khí của các ma quân tế ra giam giữ.

Mở!

Diệp Thành giận dữ hét lên, Huyết Linh Thần Đao và Cửu Châu Thần Đồ cùng được gọi ra, thần uy cảnh giới Thiên hiển hiện, kết hợp với uy lực hỗn độn của Hỗn Độn Thần Đỉnh, phóng thẳng lên trời, xuyên qua bầu trời và mặt đất, mạnh mẽ đánh vào giam cầm trên chư thiên.

Diệt!

Thị Huyết Ma Quân tung ra u mang nhất chỉ, sấm sét đen kịt bao quanh mang theo uy lực diệt thế, đánh thẳng vào linh hồn chân thân của Diệp Thành.

Vẻ mặt Diệp Thành lạnh lùng, kim mang Thần Thương bắn ra khỏi thần hải, nghiền nát u mang nhất chỉ kia.

Trấn áp!

Cửu U Ma Quân bước lên, một chưởng che trời, uy áp nặng tựa ngọn núi khổng lồ nhưng lại bị một quyền nghịch thiên của Diệp Thành phá tan.

Keng!

Thần kiếm sau lưng rung lên, Hắc Ám Ma Quân xông tới, một kiếm chém rách sống lưng Thánh thể của Diệp Thành, máu vàng rất chói mắt, với sức chiến đấu của Diệp Thành mà cũng suýt bị chém chết.

Cút!

Diệp Thành trở tay, một đao đẩy lùi Hắc Ám Ma Quân.

Viêm Ma Quân bước lên trời, thoáng chốc đã vung một chưởng chém ra sông thần sấm sét, chia cắt bầu trời và mặt đất.

Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, xông ngược lên trời, Huyết Linh Thần Đao lại xuất hiện trong tay hắn, dung hợp hỗn độn đạo tắc và đạo nghĩa vô địch, một đao chém lìa thiên địa, phá tan thần hà sấm sét, đến Viêm Ma Quân cũng bị đẩy lùi.

Ù!

Phía sau, Phong Ma Quân xuất hiện như một bóng ma, trong tay cầm một cây chiến mác đen kịt với sấm sét đen như mực bao quanh, đâm xuyên qua ngực Diệp Thành.

Trả lại ông một quyền!

Khí huyết của Diệp Thành ngút trời, chín đạo Bát Hoang Quyền thoáng chốc hợp nhất, dung hợp hỗn độn đạo tắc cùng nhiều thần thông và sức mạnh huyết mạch, một quyền đấm bay Phong Ma Quân, làm sụp đổ một khoảng hư thiên.

Viêm Sinh Đế Diệt!

Thần thông của Viêm Ma Quân rất mạnh, tay ông ta cầm Hoả Diễm Thần Luân, lăng thiên giáng xuống.

Phụt!

Diệp Thành lảo đảo, Thánh thể vừa mới khôi phục đã lại nứt ra, Thánh huyết lộng lẫy phun ra cực kỳ chói mắt.

Phá!

Diệp Thành giương cung, chiến mâu Vu Hoàng hoá thành thần tiễn dung hợp đạo tắc, mũi tên xuyên trời, bắn xuyên qua Hoả Diễm Thần Luân.

Vút! Vút!

Địa Ma Quân xông tới, bắn ra hai luồng sáng đen, nhìn kỹ lại mới thấy là hai sợi xích sắt ma văn, giống như con rồng khoá chặt cơ thể Diệp Thành.

Xích sắt ma văn đó rất kỳ quái, không chỉ có thần công phong cấm mà còn có sức mạnh huỷ diệt, Diệp Thành vừa mới đứng lại, tinh nguyên trong cơ thể đã lập tức bị hút mất hơn nửa, đến sức mạnh linh hồn cũng bị hút.

Khí huyết thật thuần khiết!

Địa Ma Quân cười gằn hung dữ, vẻ mặt hưởng thụ.

Thôn Thiên!

Diệp Thành hừ lạnh, Thôn Thiên Ma Công xoay chuyển, sức mạnh vừa bị Địa Ma Quân hút mất lại được hắn lấy về, không chỉ lấy lại sức mạnh của mình mà đến tinh nguyên của Địa Ma Quân cũng bị hắn cướp đi không ít.

Thôn Thiên Ma Công?

Địa Ma Quân bị đẩy lùi, sắc mặt hơi tái, rất khó coi.

Bùm! Uỳnh!

Trời đất hỗn loạn, cuộc đối đầu giữa Diệp Thành và mấy ma quân cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt.

Nhưng giờ phút này đại quân Thiên Ma đang canh giữ ở đây đều rất kinh hãi.

Bảy vị Chuẩn Đế của Thiên Ma Vực, bảy vị ma quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế liên thủ mà vẫn bị một cảnh giới Chuẩn Thiên đẩy lùi, sức chiến đấu này vượt xa sức tưởng tượng của chúng.

Ù!

Khi chúng còn đang trong cơn sốc thì Diệp Thành đã vung đao, kéo theo Thánh thể đẫm máu, lại tấn công ma trụ lần nữa.

Đứng lại!

Thị Huyết Ma Quân quát lạnh một tiếng, tiến lên vung kiếm chém về phía Diệp Thành khiến hắn lùi lại phía sau.

Keng!

Đang lùi lại, đột nhiên sống lưng Diệp Thành lạnh lẽo như bị một đao sắc bén đâm vào, không chỉ Thánh thể mà cả linh hồn đều như muốn nứt ra.

Linh hồn Diệp Thành rung lên, đó là một kiếm tuyệt sát có uy lực huỷ thiên diệt địa, sức mạnh của nó không phải phía Địa Ma Quân có thể sánh được.

Trong chớp mắt, Diệp Thành chợt bước ra, Thái Hư Na Di cũng đồng thời được vận chuyển.

Phụt!

Máu vàng bắn ra tung tóe, Diệp Thành vẫn chậm, một cánh tay bị chém rụng, rơi xuống khỏi hư thiên, bị một kiếm của Cửu U Ma Quân chét đứt.

Bị một kiếm làm cho trọng thương, Diệp Thành ngay lập tức nôn ra máu.

Nếu không có Thái Hư Na Di di chuyển vị trí vào thời khắc mấu chốt thì nhát kiếm đó cũng đủ để giết chết hắn, tu vi và đạo hạnh của người ra tay cao hơn Thiên Ma Quân, sức mạnh đó quá cường đại.

Chết đi!

Hắc Ám Ma Quân khí thế áp đảo, cầm Ma Kính trong tay, ma quang sấm sét bắn ra.

Diệp Thành lảo đảo, suýt thì rơi khỏi hư thiên.

Keng!

Lại là một kiếm diệt thế, xuất hiện đột ngột như đến từ thời đại xa xôi khiến người ta không biết phải đề phòng thế nào.

Phụt!

Lại có máu vàng chói mắt văng khắp hư thiên, thân thể Diệp Thành lại bị một kiếm xuyên thủng.

Đến lúc này Diệp Thành mới nhìn rõ ai là người ra tay.

Đó là một bóng dáng xinh đẹp, dung mạo tuyệt thế nhưng vẻ mặt lạnh như sương băng, đôi mắt trong veo nhưng lại như vực sâu không đáy khiến người ta không dám nhìn sâu, cô ta có phong thái vô song, tựa như một nữ vương.
Chương 1324: Ký ức xưa

Không cần nói cũng biết, cô ta chính là ma quân thứ chín dưới trướng Thiên Ma Đại Đế: Thiên Nữ Ma Quân.

A… A Lê!

Diệp Thành ôm ngực đang chảy máu, ngây người nhìn nữ tử với khí thế áp đảo này.

Dung mạo tuyệt thế của Thiên Nữ Ma Quân đã khơi lại ký ức xa xưa trong hắn.

Đó là một ngôi làng của người phàm, cả ngôi làng bị Huyết Vu tàn sát, hồn phách yếu ớt của một bé gái cuộn mình dưới gốc cây đào, chờ ca ca tòng quân của mình quay về, mười năm hoa nở hoa tàn nhưng lại chẳng chờ được gì.

Cô bé tên là A Lê, vì chấp niệm quá lớn nên biến thành hồn phách, không muốn đi đầu thai chuyển thế.

Diệp Thành vẫn luôn ghi nhớ khuôn mặt cô bé, hắn đã đi tìm không chỉ một lần nhưng đều không tìm được.

Cho đến bây giờ, hắn không dám tin vào mắt mình, hai người như được đúc ra từ một khuôn.

Thiên Ma Đế Cấm!

Khi Diệp Thành sửng sốt thì Thiên Nữ Ma Quân đã mấp máy môi, giọng nói lạnh băng mà uy nghiêm, mấy chữ ấy dễ nghe như âm thanh của thiên nhiên khiến người ta mê đắm.

Hự…!

Diệp Thành đột nhiên che mắt trái, thần hải cũng rung lên như muốn nứt ra.

Giữa ngón tay hắn có máu trào ra, nhìn kỹ còn có thể thấy ấn ký Tiên Luân trên đồng tử đã ngừng xoay, tựa như bị một sức mạnh cường đại ngăn cản, tan hết tiên quang.

Đúng vậy, là Thiên Nữ Ma Quân thi triển đế đạo bí thuật, phong ấn Tiên Luân Nhãn của Diệp Thành.

Bọn họ biết Đại Sở có người có Lục Đạo Tiên Luân Nhãn, đương nhiên cũng biết năng lực của Lục Đạo Tiên Luân có thể đi lại trong hố đen không gian, muốn diệt Diệp Thành thì phải phong ấn Tiên Luân Nhãn trước.

Sự thật chứng minh, thần thông của Thiên Nữ Ma Quân khiến Diệp Thành trở tay không kịp, không ngờ Tiên Luân Nhãn lại bị phong ấn.

Lục Đạo Tiên Luân Nhãn là con át chủ bài lớn nhất của hắn, hắn đã dùng nó để thoát khỏi rất nhiều lần hiểm nguy, lần này còn nguy hiểm hơn bất cứ lần nào trước đây, bây giờ Tiên Luân Nhãn bị phong ấn, hắn không khó để nghĩ ra kết cục của mình.

Giết!

Giọng nói uy nghiêm mà lạnh lùng của Địa Ma Quân đột nhiên vang lên, giống như sấm rền, rung chuyển khiến hư thiên sụp đổ.

Lập tức, Thiên Ma binh như đại dương đen kịt từ bốn phía xông đến, giống như thủy triều cuồn cuộn thuở thiên địa sơ khai, muốn nhấn chìm Diệp Thành.

Vẻ mặt Diệp Thành lãnh đạm, hắn dời mắt khỏi Thiên Nữ Ma Quân, ngưng tụ ra cánh tay bị chặt đứt, sức mạnh huyết mạch, đạo tắc và Thánh thể bản nguyên đồng thời đan xen, áp chế sát khí trong cơ thể, khí huyết hoàng kim dồi dào như biển trào ra.

Chiến!

Diệp Thành gằn lên, bước trên ác sát huyết hải, Hỗn Độn Thần Đỉnh lơ lửng trên đầu, tay cầm Huyết Linh Thần Đao rồi lao ra.

Phụt! Phụt! Phụt!

Ngay lập tức, những Thiên Ma binh đi đầu bị tiêu diệt, vùng hư thiên đó thoáng chốc trở nên trống trải hơn rất nhiều.

Giết!

Trong mắt binh tướng Thiên Ma đầy vẻ khát máu, hung tàn và dữ tợn, chúng không sợ sức mạnh của Diệp Thành, người trước ngã xuống người sau lại tiến lên, chiến xa cổ nghiền áp hư thiên, ma khí đen kịt cuộn trào, sấm sét rền vang, nhấn chìm Diệp Thành.

Gầm!

Kim long trong cơ thể Diệp Thành bay ra, đó là ý chí của chiến long.

Ý chí chiến đấu của hắn ngút trời, hắn không hy vọng xa vời có thể sống sót trở về, chỉ mong trước khi chết giết được nhiều Thiên Ma nhất có thể, đây có lẽ là nỗ lực cuối cùng mà hắn có thể làm cho vùng đất này với tư cách là Thánh chủ Thiên Đình.

Phụt! Phụt! Phụt!

Máu tươi nhuộm đỏ cả hư thiên, binh tướng Thiên Ma xông lên rồi lại ngã xuống.

Trong biển người đông đúc, ngôi sao màu vàng hoàng kim của Diệp Thành như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm đen, hắn như chiến thần hoàng kim, khí thế áp đảo bát hoang, không ai có thể ngăn cản.

Chẳng trách hắn có thể giết được Thiên Ma Quân!

Địa Ma Quân đứng ở một nơi trên hư thiên hơi nheo mắt, sức chiến đấu cường đại của Diệp Thành khiến ông ta hơi kinh hãi.

Hắn thật sự chỉ là một nửa Hoang Cổ Thánh Thể thôi sao?

Không chỉ ông ta mà những ma quân khác cũng vậy, đến Thiên Nữ Ma Quân cũng nhíu mày.

Đó là gần mười triệu binh tướng Thiên Ma, ở Thiên Ma Vực, tu vi của mỗi người trong số bọn họ đều cao hơn cảnh giới Thiên, mà trong đó cũng có không ít Chuẩn Đế, Đại Thánh và cảnh giới Hoàng, thế mà lại bị một người lần lượt đánh bại hết người này đến người khác.

Thời gian dần trôi, không ai biết đã qua bao lâu.

Tiếng hô giết trở thành âm thanh kinh hoàng nhất trong thế giới tăm tối này.

Không biết từ khi nào cuộc tấn công của Thiên Ma với Diệp Thành mới dừng lại.

Tám vị ma quân đứng ở tám hướng, gần mười triệu Thiên Ma binh đứng chật kín hư thiên, bao vây Diệp Thành ở một khoảng hư thiên.

Phụt!

Trên hư thiên, Diệp Thành cương quyết rút chiến mâu đang cắm trước ngực ra, thân thể loạng chạng lảo đảo.

Hắn bị thương rất nặng, máu chảy đầm đìa, đã không còn hình người nữa, huyết khí dồi dào lúc này đã cực kỳ yếu, ánh sáng vàng chói mắt cũng tối đến mức gần như dập tắt, chiến đấu đến sức cùng lực kiệt.

Nhìn cảnh tượng ở đây, phía Đông Hoàng Thái Tâm trong Thiên Huyền Môn đều tái mặt.

Diệp Thành thất bại, không chỉ thất bại mà Lục Đạo Tiên Luân Nhãn còn bị phong ấn, đến cơ hội rút lui toàn thây còn không có, tám vị ma quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế, gần mười triệu binh tướng Thiên Ma bao vây, không có Tiên Luân Nhãn, hắn không có khả năng trốn thoát.

“Đừng coi thường tộc Thái Hư Cổ Long của ta”, khi mọi người đang tuyệt vọng thì một tiếng quát vang vọng cả đất trời, như thể từ chân trời xa xăm truyền đến, rung chuyển cả trời đất, mang theo uy nghiêm chí tôn vô thượng.

“Thái Hư Cổ Long”, Đông Hoàng Thái Tâm và những người khác đột ngột quay đầu, nhìn hư thiên bên rìa Trung Thông Đại Địa.

Thái Hư Cổ Long đang đứng ở đó, hai tay chắp lại giống như bức tượng đài không bao giờ sụp đổ.

Dưới sự chú ý của mọi người, mái tóc dài đen như thác nước của hắn ta biến thành màu trắng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, dường như đang kích hoạt loại thần thông nghịch thiên nào đó, sức mạnh long hồn huyết tế thúc đẩy máu chạy khắp cơ thể, long văn cổ quấn quanh người, đan xen thành long trận thượng cổ huyền diệu.

Nghịch Thế Thiên, Đế Triệu Luân Hồi!
Chương 1325: Bất lực

Nghịch Thế Thiên, Đế Triệu Luân Hồi!

Tiếng hô của Thái Hư Cổ Long phá tan bầu trời xanh vạn cổ.

Ngay tức khắc, Diệp Thành đang ở Bắc Chấn Thương Nguyên chợt xuất hiện Luân Hồi Ấn Trận, người hắn trở nên lúc hư ảo lúc rõ ràng, sức mạnh thời gian và sức mạnh không gian đan xen.

Thấy vậy, các ma quân đều cau mày, không biết đây là thần thông gì.

Giam cầm!

Thiên Nữ Ma Quân hô lên, dường như đã nhìn ra manh mối nào đó.

Lập tức, một đại thủ hư ảo xuất hiện, giam cầm hư thiên Diệp Thành đang đứng.

Mở!

Lại là một tiếng hô nữa, nhưng không phải Thiên Nữ Ma Quân mà là giọng của Tử Huyên.

Cô cũng một tay tạo ấn quyết, hợp lực cùng Thái Hư Cổ Long, lấy Luân Hồi Ấn Trận làm trung gian, chém ra kiếm mang có một không hai từ nơi không biết cách xa bao nhiêu nghìn dặm, chém bay đại thủ che trời của Thiên Nữ Ma Quân.

Vù!

Mọi chuyện xảy ra trong tích tắc, giây trước Diệp Thành còn đang bị bao vây, lúc này đã lặng lẽ biến mất.

Chết tiệt!

Vẻ mặt Địa Ma Quân hung dữ, ông ta định đuổi theo về phía Nam.

Không đuổi kịp đâu!

Thiên Nữ Ma Quân nghiêng đầu, nhìn hư thiên phía Nam xa xa, dường như có thể thấy được Tử Huyên và Thái Hư Cổ Long đang đứng ở nơi cách đó vô số nghìn dặm, khẽ nói: “Là tàn hồn của Thái Hư Long Đế và tàn hồn của Đông Hoa Nữ Đế”.

Phù!

Thấy Diệp Thành được thần thông kỳ lạ của Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên giải cứu, các Chuẩn Đế trong đại điện Thiên Huyền Môn đều thở phào nhẹ nhõm.

“Thần nữ, đó là thần thông gì vậy?”, Phục Nhai, người kinh nghiệm chưa nhiều, khiêm tốn học hỏi Đông Hoàng Thái Tâm.

“Nghịch Hướng Triệu Hồi Thuật”.

“Triệu Hồi Thuật? Nghịch Hướng?”

“Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên là người thi triển thuật, người được triệu hồi là Diệp Thành. Điểm này cũng tương tự như tu sĩ triệu hồi linh dị thú của Dị Vực vậy”, Đông Hoàng Thái Tâm hít sâu một hơi, trong mắt là vẻ vui mừng và yên tâm: “Diệp Thành tự hình thành luân hồi, sức mạnh luân hồi trong cơ thể đan xen, tạo thành Luân Hồi Ấn, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên lúc trước chính vì biết điều này nên mới lạc ấn ấn ký lên người Diệp Thành, lấy Luân Hồi Ấn làm khế ước căn bản, thi triển Nghịch Hướng Triệu Hồi – một trong những thần thông bá đạo nhất của cực đạo đế thuật”.

“Thì ra là vậy”, Phục Nhai thở dài: “Bí thuật đó đâu chỉ bá đạo, thực sự ở cấp độ nghịch thiên, điểm cực Bắc của Bắc Chấn Thương Nguyên cách điểm cực Nam của Trung Thông Đại Địa ít nhất cũng phải ba triệu dặm!”

“Mặc dù Diệp Thành đã được cứu nhưng tình hình chiến trận vẫn không khả quan!”, một lão bối tóc trắng lo lắng nhìn vào màn nước huyễn thiên.

Trong màn nước, các đại ma quân đã đồng loạt vung kiếm, lệnh cho binh tướng Thiên Ma phát động tấn công dữ dội, hơn nữa còn định đánh đến Thiên Huyền Môn, thế trận vô cùng lớn.

Vút!

Ở cực Nam của Trung Thông Đại Địa, Diệp Thành đẫm máu xuất hiện trên hư thiên, hắn đứng không vững nên ngã lộn nhào xuống dưới.

Diệp Thành!

Sở Linh vội vàng tiến lên, tế ra một lực dịu dàng, đỡ lấy Diệp Thành.

Phụt! Phụt!

Ở nơi khác, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên đều hộc máu.

Như Đông Hoàng Thái Tâm nói, họ biết trong cơ thể Diệp Thành có Luân Hồi Ấn nên đã lạc ấn ấn ký để lúc hắn gặp nguy hiểm thì thi triển bí pháp cấm kỵ, giúp hắn thoát khỏi hiểm nguy.

Chỉ là, để giúp Diệp Thành thoát khỏi nguy hiểm thì họ cũng phải trả cái giá đau đớn.

Mái tóc dài của Thái Hư Cổ Long trở nên trắng như tuyết, thần hà quanh người Tử Huyên tối mịt, khí tức của hai người đều yếu ớt.

Nhưng so với họ, Diệp Thành còn thảm hơn nhiều.

Lúc trước ở Bắc Chấn Thương Nguyên, hắn phải đối mặt với gần mười triệu binh tướng Thiên Ma và tám ma quân của Thiên Ma Vực, trước đội hình ấy mà hắn vẫn còn sống, quả thực đã là kỳ tích trong kỳ tích.

Ta không sao!

Giọng Diệp Thành khàn đặc, hắn muốn gắng gượng chống đỡ cơ thể để đứng dậy nhưng lực bất tòng tâm.

Không hiểu sao lúc này hắn lại cảm thấy áy náy khó giải thích đối với Đại Sở, vì hắn đã thất bại.

Độ mạnh của ma quân Thiên Ma Vực vượt xa dự đoán của hắn, nhất là Thiên Nữ Ma Quân kia lại càng thêm kỳ quái, giống hệt A Lê là một chuyện, cô ta còn có thể phong ấn Lục Đạo Tiên Luân Nhãn của hắn, đây là điều mà dù thế nào hắn cũng không lường trước được.

Hắn là người duy nhất trong cả Đại Sở có thể tránh được đại quân Thiên Ma đến được trước ma trụ, bây giờ Tiên Luân Nhãn đã bị phong ấn, đến hắn cũng không làm được, vậy họ dùng gì để đánh trả đây?

“Là phong cấm đế đạo”, Thái Hư Cổ Long bước tới, sắc mặt trắng bệch, vừa nhìn đã biết Tiên Luân Nhãn của Diệp Thành là do sức mạnh nào trấn áp.

“Là đế đạo thì chúng ta không thể phá giải được”, Tử Huyên cau mày, vẻ mặt khó coi cùng cực: “Xem ra Thiên Ma Vực hiểu rất rõ Lục Đạo Tiên Luân Nhãn”.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

TIÊN VÕ ĐẾ TÔN
  • Lục Giới Tam Đạo
Tiên Võ Truyền Kỳ convert
  • 4.80 star(s)
  • Lục Giới Tam Đạo
Link Dịch
[Zhihu] Bảo Gia Tiên
  • FB Mắt Nâu.
Phần 4

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom