• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

Hot Ông Bố Toàn Năng (1 Viewer)

  • Chương 99: Sản phẩm có độc

Nghĩ tới đây, Nhậm Kiến Tường trâm ngâm suy nghĩ một lúc, nếu có thể thì anh định tính nước hối lộ, nếu không phải vì xin cấp giấy phép độc quyền thất bại thì anh cũng sẽ không bao giờ làm vậy, đến lúc sản phẩm được tung ra thị trường, chắc chắn sẽ có người nhòm ngó cạnh tranh.

Bây giờ ngành sản phẩm chăm sóc da có rất nhiều hãng chiếm lĩnh thị trường, nếu nền tảng của họ chỉ ở mức bình thường, đến lúc chen chân vào thị trường, tranh mối làm ăn với các hãng khác, e là việc làm ăn cũng sẽ không mấy dễ dàng.

"Chuyện này cứ để mình nghĩ cách, phiền các cậu rồi, mọi người về nghỉ sớm đi", Nhậm Kiến Tường nói.

Khó khăn đến mấy rồi cũng sẽ có cách giải quyết thôi, vẫn còn đủ thời gian để anh nghĩ cách.

Dạo gần đây, Nhậm Kiến Tường rất may mắn, anh sẽ sớm nghĩ ra cách giải quyết thôi.

Vừa nói xong thì ngay lập tức có cuộc gọi đến, là hội phó Trần gọi tới.

"Nghe nói, cậu đang định mở công ty, nếu cần tôi giúp đỡ gì thì cứ liên hệ tôi nhé".

Hội phó Trần không biết nghe được tin này ở đâu, vội gọi đến quan tâm.

"Tôi nghe người khác nói vậy, nếu cậu Nhậm không để bụng thì tôi xin phép xin lỗi trước".

Hội phó Trần vội nói, chỉ lo Nhậm Kiến Tường nghĩ ngợi nhiều.

Nhậm Kiến Tường cũng không quan tâm tin này ai biết được rồi bàn tán ra ngoài, huống hồ chuyện này anh cũng không định giấu mãi, vô tình bị người khác biết chuyện cũng là chuyện không nằm ngoài dự đoán. Nhưng lần này hiếm có được cơ hội người khác chủ động ngỏ lời giúp đỡ, Nhậm Kiến Tường bèn kể khó khăn mà anh đang gặp phải cho hội phó Trần, khó khăn ngay lập tức được giải quyết ổn thỏa.

"Đừng lo, chỉ là chuyện nhỏ thôi, cũng không phải vấn đề lớn", hội phó Trần nói.

Nhậm Kiến Tường gật đầu rồi cúp máy, phải công nhận tốc độ giải quyết vấn đề của hội phó Trần cực kỳ nhanh, sáng ngày hôm sau ông ta đã báo lại kết quả cho Nhậm Kiến Tường luôn rồi.

"Cậu Nhậm, cậu đừng khách sáo, đây cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi, còn cần tôi giúp đỡ gì, cậu cứ liên hệ với tôi".

Lúc này, hội phó Trần đã coi Nhậm Kiến Tường là nhân tài hiếm thấy, nghe nói công ty của anh chuyên cung cấp mỹ phẩm, lại còn dưới danh Nhậm Kiến Tường thì ắt hẳn có hiệu quả rất tốt, ông ta cũng lấy làm tò mò.

Việc Nhậm Kiến Tường mở công ty chỉ có số ít người biết, còn lại đa phần đều không hay biết gì.

Nhờ sự giúp đỡ của hội phó Trần và Vũ Hàn Thảo, công ty của họ đã nhanh chóng được thành lập.

Nhậm Kiến Tường lấy tên công ty là Song Diệp, anh lấy ý tưởng này từ họ của vợ và con gái. Tần Vũ cũng thấy đó là chuyện hợp tình hợp lý.

“Khai trương mà đông người vậy à?", Tần Vũ chợt thấy khó hiểu, họ không hề thông báo quảng cáo rầm rộ, mọi người ở cạnh cũng không ngờ lại đông người đến như vậy.

Vũ Hàn Thảo mỉm cười, cô ấy nhìn Tần Vũ, tự hào nói: "Chắc anh không biết, ông chủ ở đây hiếm khi thấy một tòa nhà thua lỗ này được thuê, hơn nữa, quy mô của chúng ta cũng không hề nhỏ, đương nhiên là phải quảng bá rầm rộ rồi, không thì sao có thể thu hút được các doanh nghiệp khác chứ?"

“Thì ra là đem chúng ta ra để quảng cáo, đúng là có tính toán từ trước", Tần Vũ có đôi chút thất vọng, anh ấy còn tưởng sản phẩm của mình được nhiều người thật lòng quan tâm, muốn đến hợp tác với bọn anh.

Một người đàn ông hơi béo, mặc vest, vội vàng chạy tới trước mặt bọn họ, vẻ mặt gấp gáp, mọi người xung quanh thấy vậy cũng cảm thấy khó hiểu.

“Đã xảy ra chuyện gì sao?", người phụ trách của tòa nhà hỏi, sắc mặt cũng có chút lo lắng.

“Hội phó... hội phó Trần đến rồi", người đàn ông đó mất một lúc mới nói lên lời.

"Cái gì, hội phó... hội phó Trần sao? Sao ông ấy lại đến đây?", người phụ trách lúc này mới phản ứng kịp, nhìn chằm chằm người đàn ông và đám Nhậm Kiến Tường đang khai trương, ngạc nhiên hỏi.

“Nghe nói là đến tham dự buổi lễ khai trương tập đoàn Song Diệp", người đàn ông vừa dứt lời thì hội phó Trần dẫn theo một đám người đi tới.

Đương nhiên chuyện này không qua mắt được Nhậm Kiến Tường, không những vậy, anh còn nghe rõ mồn mồn toàn bộ cuộc trò chuyện của bọn họ. Chuyện hội phó Trần đến đây, anh cũng rất ngạc nhiên, dù gì thì ông ta cũng rất bận.

"Cậu Nhậm, chúc mừng cậu", hội phó Trần đi tới, cười nói với Nhậm Kiến Tường.

Hội phó Trần hiếm khi dẫn bạn của mình tới, nhưng lần này ông ta lại dẫn theo bạn tới, ắt hẳn là Nhậm Kiến Tường có vị thế rất cao trong lòng của ông ta

“Tôi rất tò mò về sản phẩm của các cậu, hiệu quả tốt đúng như các cậu nói sao?", một người phụ nữ rất có khí chất đứng cạnh hội phó Trần lên tiếng hỏi, bà ta họ Lâm.

Nhậm Kiến Tường gật đầu đáp: "Chào bà, nếu bà kiên trì sử dụng sản phẩm của chúng tôi, thì không đầy một tháng, các nếp nhăn trên gương mặt sẽ biến mất".

Anh thấy người phụ nữ này mặc dù đã trang điểm rất kỹ, nhưng vẫn không thể che giấu hết được các nếp nhăn trên gương mặt.

Nghe vậy, nụ cười xã giao trên gương mặt người phụ nữ ấy cũng biến mất, bà ta nhìn Nhậm Kiến Tường rồi nói: "Có thể khiến nếp nhăn trên mặt tôi có thể biến mất thật sao? Nói thật là tôi cũng từng dùng rất nhiều sản phẩm, sản phẩm nội địa cũng từng dùng, dù rất nổi tiếng nhưng hiệu quả lại không tốt cho lắm, cậu đừng có lừa tôi, nếu không chỉ cần một phút thôi, tôi sẽ khiến công ty cậu lập tức bị dừng kinh doanh đấy".

Giọng điệu người phụ nữ vô cùng tự tin, bà ta nhìn chằm chằm Nhậm Kiến Tường, hệt như muốn chắc chắn xem anh có đang nói khoác không.

Nếu là người khác, chắc chắn sẽ rất sợ, nhưng Nhậm Kiến Tường không hề sợ hãi.

“Bà phải biết công ty Song Diệp của chúng tôi không bao giờ biết nói dối, nếu bà không tin thì có thể dùng thử xem", Nhậm Kiến Tường tự tin đáp.

Anh tự tin như vậy là vì anh là Nhậm Kiến Tường, sản phẩm là do anh tự sản xuất ra.

Sản phẩm của anh có rất nhiều thành phần tốt, mặc dù cũng có thành phần chiết xuất từ cỏ độc, nhưng rất ít. Sản phẩm này của Nhậm Kiến Tường có thể coi như là lấy độc trị độc. Gương mặt bà Lâm cho dù có rất nhiều nếp nhăn hằn sâu, chỉ cần kiên trì sử dụng vài tuần, chắc chắn sẽ mờ dần. Nhậm Kiến Tường đã pha loãng công thức của anh rất nhiều lần, nhưng cũng không thể tránh khỏi một vài tác dụng phụ. Dẫu vậy, sản phẩm này của bên anh chắc chắn sẽ có hiệu quả đáng kinh ngạc.

Cuộc sống hiện nay chúng ta, môi trường xung quanh ô nhiễm rất nhiều, đồ ăn cũng không được an toàn, đảm bảo sức khỏe như hồi trước, trong cơ thể chắc chắn sẽ có độc tố, dần dần tích tụ lại. Vậy nên, phương pháp lấy độc trị độc là cách làm hiệu quả nhất.

Bà Lâm không chút do dự, mua luôn mấy hộp, sản phẩm của Song Diệp được đóng gói trong lọ sắt nhỏ không bắt mắt lắm.

"Kiến Tường, cậu không sợ sản phẩm của mình không có hiệu quả với một vài trường hợp sao? Mình thấy lai lịch của bà ta không hề đơn giản, nếu sản phẩm của bọn mình không có hiệu quả với bà ta thì Song Diệp...", Tần Vũ e ngại nói.

Kiến Tường an ủi anh ấy, chính vì anh thấy lai lịch của bà Lâm không hề đơn giản nên anh mới nói vậy. Chọn bà ta là vị khách đầu tiên chắc chắn là một lựa chọn thông minh. Nếu bà ta dùng xong có hiệu quả, thì chắc chắn những người như bà ta cũng sẽ chú ý đến, đến lúc đó doanh thu của Song Diệp chắc chắn sẽ không có gì phải lo ngại.

Lần này các anh bắt đầu từ các mối quen, mỹ phẩm này của các anh không hề đắt, việc chọn bà Lâm là mối quen đầu tiên sẽ giúp cho Song Diệp tiếp cận được vào thị trường thượng lưu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom