• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Cuộc Đời Nó Và Những Người Con Gái Đặc Biệt (1 Viewer)

  • CHƯƠNG 33: QUÂN SƯ

Trời nắng chang chang, đạp đến nỗi cảm tưởng như chảy cả mỡ ở cái thời tiết nóng như lửa của hà nội, 15p sau tôi đạp về đến nhà, sau khi chào hỏi ông bà kèm theo câu giải thích : hôm nay cháu học nhà bạn nên ăn cơm ở đấy luôn, tôi lao về phòng bật quạt mức to nhất , người thì nhơm nhớp mồ hôi , vừa thở vừa suy nghĩ xem làm thế nào để hoà giải với hai người con gái kia,với hà thì dễ rồi , chỉ là ghen kiểu trẻ con nói ngon ngọt, giải thích là ok cơ mà tôi không giỏi khoản đó lắm, còn vs tuyết thì là cả một vấn đề, tuyết ít nói hay nói đúng ra là toàn dùng hành động thay cho lời nói, lắm lúc chỉ cần nhìn qua ánh mắt tuyết là hiểu được chuyện gì rồi,rốt cục phải làm sao đây, nghĩ một hồi vẫn không có chút hi vọng gì, đạp đạp vào tủ cho bõ tức thì rơi xuống quyển truyện đôremon đầy bụi tôi để trên nóc tủ, tự dưng trí nhớ như tràn về, chạy xuống bếp lấy cái khăn lau qua, tôi lật từng trang truyện và tìm , dãy số đó , số điện thoại của người đầu tiên trong đời mà tôi tự nhớ được: quân sư lan...

Một ý nghĩ bất chợt nhe nhói trong đầu , tôi gọi...

Đầu dây bên kia: Lan alo, ai vậy ạ .

Tôi *thầm nghĩ* vẫn cách gọi quen thuộc của tôi và quân sư : haizzzz, Linh chào lan.

Lan: ơ linh, đùa sao giờ mới gọi trời ạ .bao lâu rồi.

Tôi: Mới có mấ tuần thôi làm gì mà bao lâu hở , quân sư yêu dấu .

Lan: đồ chết tiệt, yahoo tớ buzz thì không thấy trả lời gì cả, thế chuyện bỏ nhà đi là sao.

Tôi: đùa , đang mệt bở hơi tai ra đây không hỏi thăm mà đã chọc ngay chuyện đấy rồi .

Lan: thế giờ như nào ,.???

Tôi: hay mình gặp nhau đuê.

Lan: bây giờ à, 35 tràng tiền chứ .

Tôi:
sleep.gif
hầy lại đứng mà thôi cũng được, một tiếng nữa nhé . ok

Lan: ok. bye .

Hít 1 hơi thật sâu, vậy là cuối cùng cũng tìm được người giúp cho mình, chuyện gì chứ sang chuyện tình cảm chỉ có quân sư của tôi là hiểu ý nhất , chắc một vài bạn đang thắc mắc tại sao lại tự dưng xuất hiện một người tên quân sư ở đây , quay trở lại thời gian hồi tôi học lớp 8 trước khi quen cả chị linh, lúc đó sáng sáng đều ra quán chơi gunny , hồi đó nick tôi là kẹo bông đang chơi thì tự dưng gặp một nick name tên là pé hoa, soi qua avatar của zing thì thấy cũng xinh xắn , tôi đoán chắc tầm tuổi tôi là cùng , rồi nói chuyện cũng vui vẻ , chuyện cũng chẳng có gì nếu tôi không add nick yahoo của pé hoa tức chị lan, thực ra khi nói chuyện lan cũng bảo là mới chơi gunny thôi , lúc đầu đồng ý add nick tôi bởi tên nv sao giống con gái thế nên tưởng là gái mới đồng ý kết bạn, về sau biết được tôi là nam nhưng thấy tôi nc cũng gọi là có văn hoá nên mới đồng ý làm bạn ( hồi đó tính của lan max khó, gặp chửi bậy là chỉ có chặn nick , nghỉ chơi) , về sau Tôi hẹn lan gặp chính là ở 35 tràng tiền bây giờ , nơi đó cũng trở thành nơi quen thuộc của tôi và lan mỗi khi có chuyện gì cần tâm sự là lại gọi cho nhau rồi buôn quên cả thời gian. Nói chung kỷ niệm của tôi và lan thì không thể kể hết được.

1h15p sau...

Tôi bật dậy chạy sang bến xe bus bắt xe , lỡ giờ hẹn rồi , lan gọi nhỡ 2 cuộc , đang mải chạy thì va ngay phải dương, con bé cùng khu nhưng khác ngõ , chưa kịp mở mồm xin lỗi nó đốp ngay được

Dương: đi đứng thế à, mắt để sau a** hay để đâu thế.??

Tôi: thì phải từ từ , chưa kịp xin lỗi làm gì mà nóng thế .

Dương: hừ.. không chấp đồ đàn bà .

Tôi: ơ d.m con điên, chưa cãi, chưa làm gì đã nói tao đàn bà là thế nào .

Dương: môi thì lúc nào cũng đỏ chót như đánh son, mặt thì trắng trắng khác gì con gái không .

Tôi: CLGT. mày điên à .

Dương: bố đùa tí thôi, mày làm như mày trắng lắm ý .mà đi đâu nhìn hớt hải thế, ơ không đi học à .

Tôi: ĐI đâu kệ tao, thôi thế nhé, tối gặp thì uống nước .

Tôi lao lên xe, bỏ lại ánh mắt còn đang ngơ ngơ của con dương mà cũng phải thi thoảng tôi mới gặp nó kể cả ở cùng xóm nhưng cũng ít gặp đa phần vì tôi đi học về là lao ngay lên phòng, mất thêm 45p nữa mới tới chỗ hẹn , nhìn thấy lan đang ngồi vắt vẻo ở xe máy vừa cầm điện thoại vừa gặm kem ,mặt có vẻ hầm hầm mà cũng phải trễ hơn 1 tiếng rồi , tôi lại gần nhưng đi lách ra đằng sau lưng lan, chọc chọc bên vai phải , lan quay sang tôi liệng người sang bên trái giật lấy điện thoại , lan giật mình rơi cả que kem .

Tôi * cười sằng sặc* ha ha , đúng là không biết quý trọng đồng tiền ( nghĩ đi nghĩ lại chả hiểu sao lúc đó tôi lại phát biểu ra câu ngu như thế).

Lan lại gần véo tai tôi lên: biết mấy giờ rồi không , hả hả , đưa điện thoại đây.

Tôi đưa điện thoại lại cho lan: xin lỗi mà , tớ ngủ quên mất ,

Lan: hừ, may cho cậu là lâu lâu mới gặp nên tớ bỏ qua nhé , như người khác là tớ không có đợi thế này đâu.

Tôi: biết rồi , để tớ đền tiền kem cho .

Lan: à trong lúc chờ ăn 4 cái rồi , thanh toán đi.

Tôi: lợn à mà ăn lắm thế,

Lan: hừ , hỏi xem đợi ai lúc trời nóng nực thế này , may cho cậu là tớ ăn ở nhà chưa tiêu hoá hết đấy , không thì 4 cái cũng chưa đủ đâu .

Tôi: được rồi , được rồi , bảo bỏ qua rồi mà .

Tôi đưa 20k cho lan,

Lan: gì đây.???

Tôi: thì thanh toán ,
sleep.gif


Lan véo má tôi: nhìn mặt thế mà ngu , đùa thế thôi mà tưởng thật à ,

Tôi : ơ.

Lan: thôi đi trà đá đi xong bàn chuyện, mà nhìn dạo này có vẻ gầy hơn đấy .

Tôi: à tại bận lo việc nước nhiều quá ,suy nghĩ nhiều nên gầy đấy .

Lan: chứ không phải là bỏ nhà theo gái à .

Tôi: bậy nào , gái chưa bỏ nhà theo tớ chứ ai đời tớ bỏ nhà theo gái bao giờ .?

Lan đá đít tôi bảo ra ngoài trước, lan dắt xe ra , tôi lao ngay lên xe , lan chống tay vào eo nhìn tôi chằm chằm .

Tôi: lại gì nữa .

Lan: đi xuống tớ đèo .

Tôi: đùa quân sư à, ai đời lại để con gái đèo bao giờ , quân sư chưa nghe câu chó cắn không đau bằng ngồi sau , aiaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.

Lan nhéo một cái phải gọi là thốn thôi rồi , tôi gắt

- đau ,

Lan: nói nốt hai chữ cuối xem nào.

Tôi: ấy chết quên mất quân sư còn trẻ nhầm nhầm .

Lan: nói linh tinh là ăn đòn đấy .

Tôi: hầy , cứ dữ như thế này là chống ề đấy.

Lan: là sao.

Tôi: thôi đi ra quán đi, :/ nãy giờ người ta nhìn gê quá .

Lan: tại cậu chứ tại ai.

Hai đứa lại vi vu trên đường vừa đi vừa đảo mắt xem có quán trà chanh nào không, đang định chỉ vào quán bên lề đường thì lan phóng ngay vào một cái ngõ bên ngô quyền .

Tôi: vào đây làm gì .?

Lan : trong này có quán trà sữa ngon lắm vào đấy nói chuyện.

Tôi và lan phi vào quán, tên quán bằng tiếng anh nên tôi cũng không nhớ rõ lắm, hai đứa chọn bàn trong cùng.

Tôi: chị xinh xinh ơi cho em 2 trà sữa . 2 bạc hà chị nhé .

CHị chủ quán: ok, có ngay ...

Lan: mồm mép gớm nhỉ , nào được rồi cậu kể đi .

Tôi: cậu muốn nghe từ đâu ....???

Lan: lý do bỏ nhà và việc cậu sắp nhờ .

Tôi: um .

Tôi thuật lại mọi chuyện cho lan,từ lúc mẹ kế mất tiền , mọi chuyện, rồi cả tuyết và hà , nghe xong lan ngồi suy tư một lúc rồi nói ( chuyện tôi bỏ nhà , lan thì không nói gì chắc nghe xong lý do cũng hiểu phần nào )

- nghe có vẻ như linh bắt cá nhể .

Tôi: haizzz cũng không phải thế cái chính bây giờ là làm thế nào giảng hoà được với cả 2 người đó .

Lan: cũng khó , bởi tớ chưa gặp hai người đó , không biết tính cách thế nào để giúp được ,nhưng nếu như những gì linh kể về tuyết thì cũng khó phết đấy , mà nhà tuyết có thế lực à .

Tôi: tớ cũng chỉ nghe qua chứ không chắc chắn lắm.

Lan: mà cũng lạ nhỉ , nhà giàu, dân chơi , xinh xắn lại đi thích cậu, ý tớ không phải là có ý bảo cậu không xứng với người ta nhưng hình như cậu cảm giác nếu yêu thì người ngoài sẽ soi mói và nói cậu yêu vì nhà tuyết giàu đúng không .

Tôi: uk , đó cũng là một phần , quân sư thử nghĩ xem nhà tớ thì không phải giàu, nhà tuyết thì khác , đây là đời thực không phải trong truyện mà lại có kiểu tiểu thư nhà giàu yêu một thằng thư sinh nghèo khó, hai bên yêu nhau đến già , hạnh phúc đó là chuyện ảo tưởng chẳng bao giờ có được .

Lan: có thể, thế nên tớ mới thắc mắc , nhưng cũng không phải là không có biết đâu tuyết nó thích cậu vì một lý do nào đó thì sao .

Tôi: chắc là không , ngoài phá phách, đánh nhau, học dốt tớ chẳng có gì cả .

Lan: đừng hạ thấp bản thân thế, biết đâu được đấy , có khi nào có mưu đồ gì trong này không.

Tôi: ý cậu là sao.

Lan: tớ cũng không chắc lắm,tớ nghĩ trong chuyện này có gì đó không ổn thôi .cậu nên cẩn thận, còn chuyện hà thì dễ rồi, mời đi ăn xong nói vài câu là ok thôi.

Tôi: uk.ok....

Còn lại thì chủ yếu lan và tôi ôn lại vài chuyện cũ cũng không có gì nhiều , ngồi hơn 2 tiếng tôi chào lan và về , đang ung dung thì hường điện .

Tôi: có chuyện gì thế .

Hường: mày đang đâu thế .???

Tôi: đang gần về nhà ...có gì không .

Hường:
sleep.gif
chiều hẹn tao mà quên à.........

Tôi: chết , tao quên béng mất , hay giờ gặp nha, mày ở đâu tao qua.

Hường : thôi cứ ở nhà , tao qua.


to be continued
À nhân tiện nói thêm cái ảnh bìa chính là ảnh của người yêu em hiện giờ .
big_smile.gif
cho các bác đỡ thắc mắc , còn là ai thì đó sẽ là bí mật .
 
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom