• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Cuộc Đời Nó Và Những Người Con Gái Đặc Biệt (1 Viewer)

  • CHƯƠNG 32: GẶP LẠI EM....

Có lẽ nào... Em vội quên đi
Có lẽ nào... Em đưa mùa thu đi
Có lẽ nào... Mùa thu chẳng còn lại gì, trong tâm trí em
Có lẽ nào... Em buông anh đi xa mất
Có lẽ nào... Anh không phải người mà em yêu nhất
Có lẽ nào... Anh phải tự nhủ rằng chỉ là 1 giấc mơ
Anh mất em rồi...!

Tôi nghĩ thầm : moẹ đứa nào sáng sớm đã gọi thế không biết, tôi vùng dậy với lấy chiếc điện thoại trên bàn , nhìn qua không đề tên người gọi, tôi mở máy:.

alo, ai vậy ạ.

Đầu dây bên kia không có tiếng động gì cả, im lìm , tôi nói tiếp :

alo ai đấy đấy ạ, không nghe tôi dập máy đây.

haizzz sáng ra đã có đứa trêu , tôi định gọi lại nhưng nghĩ thế nào lại thôi, có việc thì người ta khác gọi cho mình, không ít ra thì phải nhắn tin đằng này im im kiểu khó chịu *tôi rủa thầm * vươn vai ,tập hít đất vài cái thì lại : Có lẽ nào... Em vội quên đi ,Có lẽ nào... Em đưa mùa thu đi , tôi tức mình gạt máy không thèm nhìn tên đốp luôn

Giờ là mùa hè rồi , còn lâu mới đ ến đông, đứa nào đấy .

Đầu dây bên kia là một tiếng thở dài và giọng nói quen thuộc: vẫn kiểu làm phiền sáng sớm xong nặng lời vậy.

Tôi: tuyết, tuyết à .

Tuyết: không em thì ai ,haizzz,nhìn lại điện thoại đi,

Tôi nhìn lại điện thoại đúng tên : black snow rồi : anh xin lỗi, tại không để ý với sáng có người gọi trêu anh tưởng,

Tuyết: anh qua đón em được không .?

Tôi nhìn qua đồng hồ mới 5h45 : sớm vậy, hôm nay em dậy sớm thế .

Tuyết : có chuyện thôi anh qua được không, 15p , hồ nhé.

Tôi: anh còn chưa ,....... tút tút tút, tuyết dập máy lại chẳng biết có vụ gì đây nữa, vội vàng vệ sinh cá nhân tôi đạp xe đến hồ , đạp như một thằng điên, mấy phát tí đâm lên vỉa hè , khổ lắm chứ cũng may là đường vắng nên ít người , chứ đường đông khéo cũng tử nản mất, đạp hết hơi đến hồ tuyết đang ngồi trên mấy cái xích chỗ lan can hồ , tôi phanh xe lại trước mặt tuyết, tuyết nhìn đồng hồ

Tuyết:Muộn mất 3p rồi .

Tôi vừa thở vừa nói: anh xin lỗi , tại sáng nay a dậy muộn hơn mọi hôm .

Tuyết không nói gì ra hiệu cho tôi đèo đi, tôi quay lại.

Tôi: um bây giờ đi đâu vậy.

Tuyết: anh cứ đạp đi

Đúng là dở hơi, tự dưng hẹn rõ sớm tưởng có chuyện gì rồi bắt đi lòng vòng, chán nản tôi đạp loanh quanh hồ vừa dạo mát ,vừa ngắm hồ, được 2 vòng chán nản tôi quay lại hỏi .

- Hay mình đi chỗ khác nhé.?

Tuyết không nói gì chỉ gật đầu.Tôi phóng ngay đến quán phở gần đó , vừa đi đến gần quán thì ăn một cái véo thấu trời của tuyết , do đau qá tôi gầm lên.

-Em làm gì thế , có biết đau lắm không.

Tuyết: đi lượn ,chứ không đi ăn, anh thích thì có thể vào một mình .

Nói xong tuyết nhảy xuống và đi về nhà, mặt có vẻ hậm hực, tôi thì nghĩ: d.m tự dưng hành người ta ra đây rồi bỏ về, đang định quay xe thì lại nhớ đến chuyện mà tuyết giúp tôi, nhớ lại lần đầu gặp cái cảm xúc đó khác lắm , haizzz *tôi thở dài* tôi phóng xe, chặn đầu tuyết, tuyết lại đi lùi sang bên kia, tức mình tôi bỏ xe chạy xuống kéo tay tuyết lại.

Tôi: lên xe đi

Tuyết không nói cứ thế định bước đi, tôi giữ chặt tay.

- anh xin lỗi, lúc nãy anh hơi nóng , anh hứa sẽ kiềm chế lại bản thân.

Tuyết không nói gì , quay lại nhìn tôi.

- Anh sẽ làm bất cứ chuyện gì .

Tôi năn nỉ một thôi một hồi , em mới chịu lên xe, đùa chứ lúc đó tôi với em còn chưa là người yêu của nhau, chỉ là bạn cùng lớp mà lắm lúc tôi cảm nhận hai đứa cứ như đang yêu nhau vậy khác hẳn khi tôi đi với con hường bốc,đang mải nghĩ vẩn vơ, tuyết xoa xoa chỗ lúc nãy véo tôi,

Có đau không.?

Tôi: hết đau rồi.

Tuyết
tongue.gif
hù ,đỡ mỏi tay .

Tôi: ơ ..

Tuyết: tính em không phải thuộc kiểu bắt ép , nhưng em đang có chuyện khó nói nên đừng làm em giận mấy ngày này, ok.

Tôi chẳng biết trả lời sao: um.

Tuyết: lúc nãy anh bảo làm bất cứ gì đúng không.?

Tôi : ơ hình như anh quên rồi .

Tuyết đưa 2 ngón tay lại gần eo tôi, cảm nhận được độ khủng khiếp sắp xảy ra tôi chữa lời ngay

-uk, anh nói thật đấy .

Tuyết: đàn ông mà không giữ lời là không phải đàn ông đâu,

Tôi gật đầu:um.

Tuyết: lên hồ đi.

Tôi: sao em không nói sớm để anh vòng lại.

Tuyết: hồ gươm cơ .

Tôi: what. chuyện này?

Tuyết: anh có thể đưa em về nhà cũng được .

Tôi nghĩ * đùa lên đó bây giờ chẳng may gặp mấy bà chị họ thì cũng ăn đủ , sống không bằng chết mất , tôi nói: mình đi chỗ khác được không

Tuyết: Thực hiện lời hứa hoặc đưa em về .

Tôi: ok , thôi được rồi mình đi.

Ngán ngẩm chuẩn bị đạp, 20km từ đây lên đó + thêm 20km cả đi cả về là 40km vị chi chiều mới lết về mà chẳng biết đi về hay còn bắt đi đâu nữa chắc chết , đang định cằn nhằn thì có điện thoại, một số điện thoại mà tôi cũng không nghĩ đến ,là hằng

- alo, hằng à.

Hằng: vâng , anh đang ở đâu.?

Tôi: anh đang bên thanh xuân sao vậy em.

Hằng: cái hà , người yêu anh sắp ăn đánh này.

Tôi:cái gì ,người yêu, sao lại bị đánh mà bị đánh ở đâu.? tôi nói nhỏ nhưng chắc tuyết cũng nghe thấy rồi

Hằng: Cổng trường **** anh đến đi .

Tôi: nhưng có chuyện gì mới được chứ.

Hằng: quán trà sữa đối diện trường nhé , em đang ngồi đấy .

Tôi :alo alo.. hằng dập máy .

Tôi quay lại nhìn tuyết , bây giờ mà đến đỏ liệu tuyết có giận không , tuyết đang có chuyện gì đó, tôi định bụng lát đi sẽ hỏi luôn nhưng mà lại dây vào việc này, nhìn ánh mắt tuyết có chút gì đó buồn, tuyết gật đầu và tôi phóng đi,

10p sau

Đạp hết tốc lực cũng tới nơi, tôi gửi xe và vào ngồi ở một quán trà sữa đối diện theo lời hằng , vào đến nơi thấy hằng đang ngồi cùng vs kiều , mai bạn cùng lớp, chưa kịp chào hỏi gì tôi nói luôn

-Bọn nó là bọn nào vậy, đứa nào định đánh hà .

Nhìn thấy tuyết đi cùng tôi, hằng và kiều , mai : em chào chị( sau vụ đánh nhau lần trước cả trường đều biết đến danh tiếng của tuyết nên từ đó tuyết cũng được gọi là đàn em trong trường nể trọng ) xong tuyết huých tay tôi: ngồi xuống đã.

Hằng: sáng em vs 2 đứa này đi ăn sáng tình cờ ngồi gần với bàn với my sẹo* hà chỉ sang bên đường , tôi thấy có 3 con đang ngồi ở quán nước đó* , nghe đâu bảo là có ai đấy thuê người đánh cái hà , lúc đầu em cũng không nghĩ là hà người yêu anh đâu nhưng có vài chuyện nên em mới chắc chắn thôi.

Tôi: ý em là sao.

Hằng: chúng nó có bảo là , một bà nào đấy tầm 4 mấy cho tiền thuê đánh , nhưng chỉ đánh vào người không đánh vào mặt, đánh nhẹ kiểu cảnh cáo thôi, thì em cũng đoán chắc lại kiểu bà mẹ nào đấy không dạy được con nên thuê người rồi thì chúng nó bảo ngày trước con bé đấy học trường mình thì em ngờ ngợ ra , mà hà kìa.

Tôi nhìn sang bên đường ,, 3 con kia đang chặn xe hà gây sự, một vài đứa ngoài trường nhìn nhìn nhưng cũng chả làm gì , tôi lao ra giữ tay một con lại

- d.m mày bỏ nó ra .

Con tóc đỏ vênh mặt nhìn tôi, nó có một cái sẹo ở giữa bên má phải kéo xuống ngực, chắn là con my đây: d.m thằng L** nào đây.

Xong có 2 thằng ở đâu to con lao ra đạp tôi, đánh tppo.

My sẹo: d.m cứng lắm mà động vào bố mày, ảnh hưởng đến miếng cơm nhà mày à ,còn con ranh này ., my sẹo quay lại định tát hà thì tuyết lao ra giữ tay.

Tuyết: bình tĩnh đã ,có gì từ từ nói chuyện

My sẹo: d.m chúng mày ở đâu cho bố mày xin cái địa chỉ luôn thích đánh nhau thì hôm khác , hôm nay đéo phải việc của bọn mày .

Tuyết thì thầm gì đó vs my , my có vẻ nguôi nguôi , ra hiệu cho 2 thằng kia không múc tôi nữa, d.m lúc đó nhìn tôi thảm hại vô cùng, như sắp ngất , hà thì cứ khóc chạy lại ôm tôi ,

Tuyết: hà vs hằng đưa linh về giúp chị .

Tôi: em định đi đâu.đây là chuyện của..

Tuyết*cười*: tự nhìn lại bản thân mình đi, quay sang my: đi thôi tôi nghĩ cái giá đó là đủ rồi chứ.

My*cười*: ok. chúng ta đi, nhưng nếu sai tao cạo đầu mày , và con này cũng không yên đâu * ám chỉ hà *.

Xong tuyết lên xe của my và đi , hai thằng kia chắc là hai thằng bảo kê nên đèo 2 con lúc nãy ngồi cùng my biến thẳng, hà vs hằng dìu tôi vào quán nước , hà thì cứ rưng rưng khóc, rồi ôm tôi,

Hà: sao anh biết em ở đây,anh đến làm gì, hức.... nhìn người anh này , * em phủi vài chỗ bẩn trên người tôi ,

Hằng: thôi nếu hết rồi thì em về trước.

Tôi: cảm ơn em.

Hằng: em có giúp gì được đâu.

Tôi: em không báo, thì anh cũng không biết, còn chuyện của quốc chiều a sẽ nói cho em,.

Hằng *cười* : có gì đâu, còn chuyện kia thì còn gì để nói nữa, người đã đi thì sẽ không trở lại và không làm thế.

Tôi im lặng ,

Hằng: thôi, em chào anh.

Kiều vs mai chào tôi rồi ba đứa lên xe phóng về, còn tôi với hằng ngồi ở quán nước, một vài đứa trường hà nhìn nhìn tôi vs hà, tôi cũng chẳng buồn bận tâm nữa, đợi hà nín ., tôi hỏi.

Tôi: em sợ lắm à.

Hà: em không sợ bị đánh , em chỉ sợ anh bị sao thôi, anh nhìn anh đi.

Tôi: chẳng nhẽ anh lại không đến, em không thích anh về nhé .

Hà: không, em cấm anh về ,
pudency.gif
((. em nhớ .

Tôi: thôi nào ,đây là ngoài đường mà .

Hà: hay về nhà em, được không.

Tôi: nhỡ.

Hà: mẹ em , tối mới về . qua đi, em có nhiều chuyện muốn nói ...
pudency.gif
*lại rưng rưng*

Tôi gửi tiền nước, đi lại gần đỡ xe của hà lên, tôi nói:

-Xe anh còn gửi trong quán kia, giờ đi kiểu gì.

Hà: lên xe em đèo, đợi em tí.

Hà chạy vào quán trà sữa rồi chạy ra , tôi thắc mắc:

Tôi: em làm gì đấy.

Hà: gửi tiền cho người ta trông xe hộ anh, lên em đèo đi.

Muốn từ chối cũng không thể, với cái thân thể tàn tạ này của tôi đạp thêm lúc nữa chắc mất sức mà chết, tôi lên xe và hà đèo tôi, được một đoạn hà nói

-Sao anh biết em lại bị đánh hôm nay ...

Tôi: Sáng cái hằng điện anh , bảo hôm nay có bọn định đánh em , nên anh biết .

Hà: chị hằng tốt thật đấy, em quên không cảm ơn chị ấy.

Tôi: anh sẽ chuyển lời sau , mà em có gây sự gì với con kia không.

Hà: ý anh là my hả.

Tôi: um.

Hà: em không biết,
pudency.gif
em có quen biết gì đâu mà gây sự đâu.?

Tôi định kể ra mọi chuyện cho em, nhưng phải giúp em đã rồi kể sau cũng được nên tôi giấu đi chờ thời điểm thích hợp: uk, chắc có bọn nào ghét em rồi .

Hà: anh ăn gì chưa.

Tôi: anh chưa.

Hà: ^^ thế để về nhà em nấu anh ăn nhé,
big_smile.gif
.

Tôi: hầy mì gói huyền thoại.

Hà:
cat.gif
sao a biết, hihi.

Tôi:
pacman.png
chỉ có 3 món mà em biết làm trứng luộc, trứng rán , mì tôm.

Hà: anh cứ trêu em thôi.

To be continued.

Chap sau: Lần đầu của 2 đứa và kế hoạch.
 
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom