• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Cuộc Đời Nó Và Những Người Con Gái Đặc Biệt (1 Viewer)

  • CHƯƠNG 35: LẦN ĐẦU ĐƯỢC TỎ TÌNH

Xin lỗi các thím nhiều lắm , vì thời gian qua em cũng khá là bận, hôm qua bản đầy đủ, hoàn chỉnh em type nhưng nhỡ tay xoá mất nên hôm nay viết lại hơi muộn, em xin hứa sẽ đều đều 4 ngày 1 chap ạ . :smile: rất cảm ơn các thím đã ủng hộ



Vậy là cũng đến tháng 4 rồi chỉ còn mấy tháng nữa là học sinh khối 9 cả nước sẽ thi chuyển cấp lên thpt , khỏi phải nói khối 9 trường tôi lo lắng như thế nào, những bọn học giỏi thì học thêm học nếm tít mù, hở ra là học không để phí phạm một thời gian nào, ngay cả mấy thằng nghịch nghịch lớp tôi cũng tự chấn chỉnh đều đều trên lớp cặm cụi ghi chép như đúng rồi khác hẳn mọi hôm đếu bao giờ học hẳn hoi cả, còn tôi vẫn vậy cứ coi như lần này chỉ lại là một bước tiến nhỏ trong cuộc sống nên không lo lắng gì mấy, tuyết thì dạo này ngoan và chỉnh chu hơn, mái tóc bạch kim ngày trước giờ thay cho bằng một màu đen nhánh, tuyết bây giờ buộc đuôi gà nhìn còn đẹp hơn xưa nhưng tuyết trầm hơn ,ít nói với tôi có lẽ vẫn còn hơi giận vụ tôi vs hà dù tuyết đã đồng ý tha lỗi cho tôi , hường bốc thì dạo này tôi cũng không hay gặp mấy chắc bận học nhiều quá ngay cả giờ ra chơi cũng chả thấy mặt mũi nó đâu, hà thì mồm bảo không để ý nữa nhưng vẫn hầm hầm với tôi, trên lớp thì tuyết không nói chuyện, hường bốc thì bận học ,đằng này đến hà cũng thế chán không biết thế nào , trước kia cái lúc không có thì thoải mái hẳn bây giờ dính vào rồi thì vừa khổ vừa mệt haizzz tôi gục xuống bàn , đang lim dim thì ăn ngay một cái nhéo , phải gọi là thốn quen thuộc .
too_sad.gif
.

- Tập trung học đi,cố nốt mấy tháng nữa thôi.

-Uk, hơi mệt nên nghỉ tí thôi mà.,

- Hôm nào cũng thấy như này mà hơi mệt cái gì, liệu thi toán được bao nhiêu...

-Tất cả phụ thuộc vào may mắn , à cả ông trời nữa.

-Không có cái gọi là may mắn đâu, không tự mình cố gắng thì mọi thứ cũng chỉ là số 0 mà thôi.

-Không phải việc của .... Tôi đang đinh nói quay sang lại đôi mắt sắc như dao đang nhìn mình + khuôn mặt lạnh khiến tôi không dám nói nốt , ,Tôi chữa cháy: À đúng là không phải việc của may mắn thật *cười cười*Tranh thủ được đà tôi nói tiếp:

-Mà sao dạo này không thấy hường đâu nhỉ .?

-Tuyết vừa ghi chép , vừa nói: Dạo này đi học thêm rồi .
shame.gif


-What , con dở đấy mà cũng đi học thêm á.
waaaht.gif


-Con dở đấy cũng là chị của con này đấy,cả khối 9 này đều lo , tôi thấy mỗi ông chểnh mảng nhất đấy...
canny.gif


-Uk thì tại..

- Lại định đổ cho gì đây, số phận à

-Không, thôi học đi . Biết thừa cãi cũng chẳng cãi đc tuyết nên tôi im lặng, Ngồi lặng đi và nhìn tuyết, đẹp thật đấy, không kém chị linh là mấy, nếu thực ra so sánh thì tuyết có phần nhỉnh hơn , chỉ khác là bề ngoài của hai con người này khác nhau nhưng tâm hồn như một vậy,Ngọc với hà thì ngọc chắc có phần nhỉnh hơn một chút về ngoại hình , hà thì tính còn trẻ con nhưng thể hiện tình yêu với tôi bên ngoài nhiều hơn là ngọc, ngọc không thể hiện nhiều như hà chủ yếu em cười vói tôi mỗi khi tôi dùng lời ngọt ngào với em, nghĩ lại thấy thật hạnh phúc ..... Điều cần làm bây giờ là làm sao khiến cho hà thoải mái , vui vẻ với tôi như trước , tuyết thì đỡ hơn nên tính sau. Đầu tôi lúc đó bắt đầu mường tượng ra một kế hoạch ... . Hôm đó vào chủ nhật , tôi căn cho đến 8h tôi , tắm rửa , vuốt tóc các kiểu , chọn một bộ ưng ý nhất , tôi phóng xe đạp qua nhà hà không quên rẽ vào cửa hiệu tạp hoá tậu một con pikachu cũng không to lắm , bằng cái ghế con ngồi, Tự nghĩ trong đầu : hoàn hảo, , tôi dừng xe trước đầu ngõ nhà em , xong đi bộ vào , ngó cửa lớp cửa sắt mẹ hà đang ngồi xem tv , sâu sâu bên trong hà thì đang rửa bát ,

Tôi nt cho hà: Anh đang đợi ở ngoài ngõ, ra gặp anh nhé .,,,, đợi hơn 10p không thấy rep, tôi rẽ vào quán nét gần đó định làm vài ván cf trong lúc chờ , thì hường gọi

-con cờ hó đang đâu đấy

-Kinh , hôm nay mới gọi cho tao, mọi hôm thì chết ở đâu ý , có việc gì không..

-Ờm cũng không có gì , thì hơi nhớ mày nên gọi thôi mà lúc nãy đi đâu nhìn bảnh thế .
feel_good.gif


-Ơ *tôi giật mình ,sao nó thấy mình lúc nào nhỉ * , mày thấy tao ở đâu.

-À cái .... À tao thấy lúc mày đi qua vườn hoa ý ...

-Uk. thế có gì không.?

-Thì lâu không gặp mày nên có chút chuyện mà, mấy giờ mày về .

-Cũng chưa biết được, chắc muộn đấy .

-Cứ về sớm được thì về nhé, tao đợi.

-Thôi, để mai đi học rồi nói cũng được có gì đâu mà .

-Kệ mày. thế nhé .... Nó dập máy , haizzz chẳng biết lại có chuyện gì mà gấp thế ,đang nghĩ thì hà gọi *phải gọi là vui không tả nổi ,

- Muộn rồi anh đến làm gì vậy, sáng mình hẹn nhau nói chuyện cũng được mà

-Anh có chuyện muốn nói ...
pudency.gif


. -Nếu là chuyện lần trước thì thôi nhé, em không bận tâm đâu, Em bảo rồi chuyện đấy em không muốn nhắc đến nữa, anh về đi không muộn..
embarrassed.gif


-:-( Nếu tha lỗi thì sao em cứ lạnh nhạt thế, anh không biết đâu, em không ra anh cứ đợi ở đây đấy .
ah.gif


-Tuỳ anh...

Hà dập máy, tôi thì vẫn kiên cường ngồi ở quán nét đợi vì thừa hiểu tính của hà rồi dù hà cố thể hiện kiểu người lớn ăn nói như thế nào nhưng bản chất trẻ con ở hà vẫn thế ..Ngồi bắn CF một lúc nhìn đồng hồ cũng 9h30 rồi, định bụng đi về thì chuông điện thoại reo, tôi mở máy :

-Tình yêu gọi gì đấy ...

-Anh về chưa..?
doubt.gif


-Anh đang đi hiến máu ...
too_sad.gif


-Là sao..?

-Là ngồi đầu ngõ em từ lúc nãy tới giờ , hiến máu cho muỗi ý mà .
pudency.gif


-Đồ dở hơi này, đợi tí em ra ..

*Cười thầm* vì kế hoạch đúng như mong đợi , thanh toán tiền nét tôi lao ra đầu ngõ hà đợi, vì từ quán nét đến chỗ hà cũng không xa lắm , 5p sau hà ra,
beauty.gif
phải nói là :sexy thôi rồi, váy ngủ hẳn hoi hơi mỏng , khuôn mặt dam dang , phải gọi là .đang mải nhìn em hà lườm tôi rồi nói :

-Em ra đây rồi ,anh nói đi em còn vào ngủ.

-Tặng em.*Tôi cầm lấy hộp quà đưa cho hà *,Hà nheo mắt rồi mở tung ra (biết thế khỏi gói)

-A pikachu, đẹp quá , cảm ơn anh em thích lắm.

-Tôi kéo hà lại và hôn, lúc đó tay cũng vòng xuống dưới mông nàng xoa xoa, có lẽ biết được tay tôi đang du lịch nhầm chỗ nàng đẩy ra .

-Mà a cầm về đi , em không mang về được đâu/

-Tại sao.? em vẫn không tha thứ cho a à .

-Đồ dở, em xin mẹ đi mua đồ thôi mà, mang vào mẹ nghi ngay, trưa mai mang cho em nhé .

- Hầy cứ tưởng chê, đang định cầm về ...

-Ý anh kêu em tham quà chứ gì, đấy anh cầm về đi, em không cần .

-Tôi kéo hà lại ôm thêm một lúc, hà cũng giãy giãy một tí rồi đứng im cho tôi ôm, tôi thì thầm: Ngoan nào, ai bảo thế anh yêu em lắm đấy , *tôi nhéo má em* con heo ngủ ngon nhé, anh về đây.

-Vâng anh ngủ ngon * hà nhướn người kiss vào má tôi rồi *thì thầm* hôm nay trông anh bảnh đấy xong chạy tót về nhà,
embarrassed.gif
cặp mông phúc hậu đó ngúng nguẩy nhìn từ đằng sau đáng yêu phết .

Tôi đạp xe như điên về nhà, đi đến gần thì con hường cùng tuyết đang đứng đầu ngõ, trên tay tuyết còn cầm một hộp gì đó , tôi đi lại gần, con hường hất hàm:

-Đi đâu lâu v*** ,

-Thì ai bắt mày chờ đâu vồn. mà có vụ gì đấy
embarrassed.gif
.

Hường thì thầm vào tai tôi: Hi vọng mày sẽ lựa chọn đúng đắn , đừng hối hận gì nhé nhiệm vụ của tao đến đây thôi. xong nó chạy ra một góc , còn tôi với tuyết , hai đứa cứ đứng im tại chỗ , Tuyết lại gần :

-Xuống xe đi dạo một lúc nhé ..

- Uk.

Tôi và tuyết đi dạo, nói thế cho oai chứ thực ra chỉ là đi vòng vòng trong ngõ, hai đứa cứ im lặng mà đi, tôi thì ngại nên cứ nhìn xuống dưới chân rồi đi chả dám quay sang nhìn em ,đi được một hồi chắc cũng chán, tôi mở lời:

- Sao tuyết đến đây muộn vậy, có chuyện gì quan trọng lắm không .....

-Chẳng nhẽ không được sang à

-Ý tớ không phải thế mà là vì .

-Linh này..

-Hở

-Làm bạn trai tôi nhé. * tuyết đưa cái hộp con con đó cho tôi*

Hả ...
waaaht.gif
oh.gif
. tuyết nói gì cơ...

-Làm bạn trai tuyết nghe rõ chưa,

-Tại sao vậy

-Linh có còn nhớ lần đầu mình quen nhau không ,

-Có, lần đầu tiên ngã xuống nước và suýt chết đấy.

-Tuyết *cười*: uk. chẳng hiểu sao nữa, lúc đó nhìn cậu ngố thật đấy , ngố lắm nhưng chẳng hiểu sao ở cậu có cái gì đó khiến tớ thích nữa , khó nói lắm ..

-Đúng là dở người , bình thường thì im im như tự kỷ , hôm nay nói như đúng rồi
ops.gif
* tôi nghĩ*: tớ ,tớ.

-Cậu còn định tự lừa dối tình cảm của mình đến bao giờ nữa, cậu cũng thích tôi đúng không .

-Thực ra ...

_Tôi biết cậu mặc cảm vì hoàn cảnh, nghèo đúng không , và bây giờ tôi nói thích cậu thì cậu cũng chỉ nghĩ rằng tôi đang trêu đùa đúng không, tôi hiểu, nhưng linh này mọi thứ là do chính mình điều khiển, cuộc đời có thuận lợi hay không phụ thuộc vào chính bản thân cậu nữa, tớ hy vọng câu trả lời đúng với những gì cậu muốn ,cậu sẽ làm người yêu tớ chứ.

-Phải nói rằng tôi hoang mang tột độ, không phải vì tuyết nói mà vì lần đầu tiên trong đời , một thằng con trai như tôi được tỏ tình,: tôi cứ đứng đực ra đó

-Thôi được rồi, tôi hiểu mà, cậu về đi, tôi về.

Tôi kéo tuyết lại, chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại dũng cảm đến thế , tôi ôm cái thân hình đó, tôi thì thầm :chưa nói xong mà

- thế vậy là ...???

- anh đồng ý,

- Tuyết nở một nụ cười nhẹ rồi ôm lấy tôi, chẳng hiểu sao nữa, dường như lúc đó trái tim tôi đồng ý mở cửa cho người con gái thứ 2 này , tuyết qá tốt ,và có lẽ điều tôi thích ở tuyết chính ở tính cách im lặng và nói bằng đôi mắt đó , nghĩ đi nghĩ lại lúc đó quả thực rất hạnh phúc.

-Tuyết hôn tôi nhưng chỉ là môi chạm môi chứ không có kiểu pháp hay mỹ gì đâu, đơn giản lắm chỉ là môi chạm môi nhưng tôi vẫn cảm nhận được môi tuyết mềm nhỏ nhắn như thế nào, được một lúc tôi buông tuyết ra * mặt đỏ bừng *

-Tuyết *cười* như con gái ý, lần đầu được tỏ tình à .. .

-Uk.

-Nhớ nhé từ giờ linh thuộc quyền sở hữu của tuyết rồi nhé , đừng để tuyết thấy linh đi vs bất kì đứa con gái nào khác .
baffle.gif
( đang ngon ngọt vậy mà đã đe rồi )

-uk

-Nhớ không được kể cho ai đâu nhé, dù muốn công khai lắm nhưng điều này là bí mật chỉ có em với anh và hường thôi * tuyết thay đổi cách xưng hô*anh hiểu chứ ..

-Anh hiểu mà ,* tôi kéo tuyết sát vào người * anh cũng thích em từ lần đầu tiên vậy, đúng là có quá nhiều thứ ngăn cách bọn mình nhưng anh sẽ cố vượt qua nó ,

-Um, và việc đầu tiên là anh phải học đi đã, bắt đầu từ sáng mai em sẽ kèm anh



-Ở ê gì , đó là nhiệm vụ của một người yêu , thôi em về đây .

Tôi đi cùng tuyết lại chỗ con hường , nhìn qua vẻ mặt tôi và tuyết thì dường như hường cũng hiểu chuyện gì rồi , trước khi tạm biệt Hường chỉ quay mặt lại nhìn tôi thở dài và lắc đầu , khuôn mặt đượm buồn đi, tôi cứ thắc mắc về điều đó cho đến sau này thì tôi mới hiểu được rằng đó như là một lời cảnh báo vậy..........
 
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom