• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Cuộc Đời Nó Và Những Người Con Gái Đặc Biệt (1 Viewer)

  • CHƯƠNG 31: BIẾN CỐ MỚI MÀ CŨ

Càng nói chuyện với tuyết tôi càng hiểu hơn về em, mẹ em mất khi em vừa học xong tiểu học ,e mắc bệnh trầm cảm , lạnh lùng ít nói, và không thích nói chuyện nhiều với người khác , nhà em thì cùng thuộc loại con nhà giàu , em không kể nhưng qua cách ăn mặc của em là tôi thừa hiểu nhà em giàu như nào rồi cũng chẳng hiểu được tại sao em lại thích kết bạn với một thằng như tôi, có lẽ do may mắn chăng hay e đang có ý đồ gì khác , từ lúc chia tay ngọc , tính tôi hay đa nghi dần , nghi ngờ mọi thứ lắm lúc kể cả người thân và gia đình mình , thấy tôi bần thần suy nghĩ , tuyết lay lay .

Tuyết: đừng lo , lát nữa mọi chuyện sẽ ổn thôi .

Bọn ở bàn trên quay xuống , thắc mắc vì sao tuyết lại gọi tôi bằng anh, cả lũ ngáo ngơ như gà mắc tóc , nhưng sau cái lườm sắc lạnh của tuyết thì quay hết lên mà cũng đúng thôi, một đứa con gái vừa vào trường lại dám to tiếng và thách thức lớp gấu nhất nhì trường thì kể ra cũng không phải dạng vừa.

Tôi: uk. có thể .

Tuyết thì cứ quay sang nhìn tôi chằm chằm , tôi ngại nên quay mặt đi đằng khác, tôi nghĩ: mày sao thế linh, chỉ là một đứa con gái khác quan tâm đến mày một chút thôi mà, đừng có ảo tưởng nhiều quá . ở tuyết có cái gì đó khác lắm , người lớn, chững chạc, hiểu biết mọi vấn đề hơn tôi , có thể đó là một trong những lý do khiến tôi ngại vì mình không bằng em mà cũng đúng ,
sleep.gif
tôi yêu bất kì ai tôi đều kém người ta về mọi mặt có lẽ trừ trò đời thôi.

Trải qua 2 tiết cuối tôi cũng chuẩn bị tâm lý sẵn sàng ở cổng trường rồi , đi ra trước cổng bọn a1 đang đứng bên kia đường hơn 10 thằng cùng với mấy đứa con gái , nhìn tôi cũng đoán được tuyết cũng bị nhắm vào rồi , tôi quay sang tuyết.

Tôi: tuyết về trước đi được không, để linh tự giải quyết việc này .

Tuyết *cười *: đã bảo sẽ không sao mà , đừng lo.

Tôi hiểu cái tính của tuyết đã nói gì là làm bằng được, ngoan cố cứng đầu lắm, nhìn sang quán nước bà hoa cánh anh huy đang ngồi đủ cả , có cả quốc và tiến . tôi cầm tay tuyết chạy lại gần .

Tôi: Quốc m đến đây làm gì .?

Quốc: hầy, d.m anh em sống chết có nhau , bị đánh thì đéo nói , hỏi hỏi cái lờ.

Tôi:
sleep.gif
cc. em chào anh .

Anh huy: kinh, hôm nay dẫn bạn gái ra mắt , lễ phép gớm nhể , rồi anh tiếp nhận câu chào của chú , còn em này là.

Tôi: đây là tuyết , bạn cùng lớp.

Anh huy: ồ , cô gái can đảm hường kể đây mà.

Tôi:
sleep.gif
em họ hường đấy.

Anh huy dắt tôi ra một góc thì thầm ,:

Anh huy: em họ cái hường thật hả.

Tôi: vâng , mà cái hường gọi cho anh à

Anh huy: chứ sao, d.m mày cũng ngu lắm , có anh thì đéo gọi .hay hết tiền điện thoại.

Tôi: anh biết tính em mà.

Anh huy: anh biết chú đéo muốn mang tiếng là cậy cơ này nọ nhưng kệ đi, giải quyết vụ này đã mà tuyết có ny chưa.

Tôi:
sleep.gif
hỏi làm gì , định tán à.

Anh huy: ờ .

Tôi:
sleep.gif
anh hỏi hường ý , em biết méo được, học sinh mới chuyển vào lớp em mà . ( -__-) sắp đánh nhau rồi mà vẫn nghĩ đến gái được.

Anh huy: bây giờ mày qua bên đấy trước xem bọn nó định làm gì mày , xong anh nhảy vào.

Tôi đi sang bên kia đường nói chuyện với bọn a1, tuyết cũng đi cùng ,

Tôi: được rồi , giờ nói chuyện được chứ.

Đoàn anh; nói chuyện cl, mày hôm nay cũng cứng mồm đấy , d.cm gọi hết lên bố mày xem nào rẻ rách.

Tuyết: chẳng biết ai rẻ rách đâu, bọn tôi chỉ muốn nói chuyện được chứ.

Mấy đứa con gái bên đội a1 nhao nhao: d.m con này chán sống à., chúng nó định lao vào đánh tuyết thì từ đằng xa một đội dream cũng hơn 6 xe đi đến, người dẫn đầu không ai khác là anh toàn nhưng có cả vài thằng mà hôm trước đánh tôi, dù bị đánh tôi cũng vẫn nhận ra ( anh nhân viên mà em đã kể ở chap kế hoạch) .

Anh toàn: đâu d.m định đánh thằng nào .

Thằng đoàn anh chỉ về chỗ tôi: thằng mặt l** này anh ạ, cứng lắm.

Anh toàn nhận ngay ra tôi, đi lại gần tát tôi 2 phát , bọn a1 thì hả hê lắm, nhóm anh huy thì lao sang .

Anh huy giữ tay anh toàn xong tặng luôn một đấm : d.m mày thích tát nó không .

Nhóm dream cả bọn mở cốp lôi phớ , tuýp ra , nhóm anh huy cũng chẳng phải vừa thủ sẵn tuýp trong người nhưng bên tôi đang yếu thế hơn, tính sơ sơ bên kia cũng hơn 20 người nhóm anh huy cả tôi chỉ đúng 10 người , kém gấp đôi chưa đánh cũng đã biết là bên nào hơn rồi .

Tôi: anh huy từ từ đã , anh toàn bình tĩnh nghe em nói .

Thằng đoàn anh: d.m nói cái lol gì , múc cmn đi a .

Hai bên đang ghè ghè nhau rồi , chỉ còn đợi bên nào lao vào trước là đánh thôi thì một xe santafe từ đâu đến , mở cửa xe xuống mấy ông cao to, mặt mũi bặm trợn nhưng ăn mặc vest ghê lắm nhưng có một người khiến tôi bất ngờ hơn: Bác dương . Tuyết chạy lại chỗ cửa xe sau, đi vào và nói chuyện với ai đó, do đứng ở góc khuất nên tôi không nhìn rõ , bác dương đi đến gần chỗ tôi:

Bác dương: haizzz tưởng ai hoá ra lại là kẹo à.

Tôi *cười*: cái này không liên quan đến cháu nhé, cháu vô tội.

Bác dương: thế bây giờ dứta t điểm một lần cho xong nhé.

Tôi: dạ, mà sao bác biết .

Bác dương: tính sau đi.

Tuyết chạy lại gần chỗ tôi : tin rồi chứ

Tôi : chúng ta có nhiều chuyện để nói đấy.

Tôi đi cùng với bác dương và 3 ông cao to đi cùng bác quay sang nói chuyện với bọn a1 , anh toàn vs bọn a1 chào lại, chắc cũng biết ngày trước bác dương có tiếng như thế nào nên chúng nó cũng nể vài phần

Bác dương: bây giờ thì nói xem có chuyện gì, chúng mày lớn rồi mà không biết suy nghĩ à.

Anh toàn: cháu xin lỗi, cháu không biết nó là người quen của bác ,

Bác dương : mày lớn rồi , cũng phải biết nghĩ , chuyện của bọn trẻ con để chúng nó giải quyết .

Đoàn anh: nhưng nó gây sự trước .

Bác tát một phát vào mặt thằng đoàn anh, nó ngã luôn xuống đất , in nguyên hình năm vết trên má.

Bác dương: tao chưa hỏi đến mày , bằng vai phải lứa với mày à.

Bác quay sang tôi: linh kể lại từ đầu đi.

Tôi thuật lại mọi thứ từ lúc chúng nó đánh tôi rồi gây sự rồi hẹn đánh .

Bác nghĩ một hồi rồi quay sang tuyết: có liên quan đến cháu đúng không tuyết :

Tuyết gật đầu , bác dương nói tiếp : thằng kia đứng lên .

Thằng đoàn anh: dạ dạ.

Bác dương: còn muốn đánh nhau tiếp không.

Đoàn anh: dạ cháu .

Bác dương gầm lên: d.m nói to lên , tao chưa già và không bị điếc.

Đoàn anh: dạ không ạ.

Bác dương: bây giờ như thế này nhé , chúng mày thanh niên rồi , còn đang đi học gây gổ với nhau làm cái gì, đươc gì không hay chỉ ra oai , 2 đứa chúng mày mỗi đứa tát nhau 2 cái , coi như mọi chuyện giải quyết xong , giờ thằng nào tát trước . linh.

Thằng đoàn anh lại gần tôi, tát tôi hai cái , cũng thấm ra phết, mợ nó tát thì tát hẳn hai bên đi, tát nguyên một bên chẳng cân tí nào , lại còn xót xót.

Bác dương: đến lượt linh kìa.

Tôi: thôi thế cũng đủ rồi à , cháu không cần đâu.

Bác dương: làm thế là thiệt đấy , phải tát .

Tôi: cháu.

Bác dương: thôi để bác xử lý hộ, bác quay sang tát 1 phát tiếp vào mặt thằng đoàn anh, thằng bé loạng choạng lại khuỵ xuống, phải nói là mắc thốn, không biết tôi mà ăn một phát như thế thì còn như thế nào nữa, tôi rùng mình .

Thằng đoàn anh tái mét mặt đi , bác dương *cười: có gan đánh nhau mà chỉ ăn một cái tát đã gục rồi à, đứng dậy .

Thằng đoàn anh đứng dậy lại ăn tiếp một phát nữa, bọn a1 không đứa nào dám ra đỡ cho nó , tôi đoán chắc cũng đang sợ mất mật đây.

Bác dương: còn thằng nào muốn nữa không .

Bọn a1 im im, bác quay sang anh toàn : chỗ quen biết, bác cũng không muốn nói nhiều làm gì ,kim anh nó bảo cháu đúng không .

Anh toàn cúi đầu: vâng .

Bác dương: có gì bác sẽ qua nói chuyện sau giờ bảo đội mày về đi mà bảo kim anh đừng có động vào thằng linh nữa.

Xong câu nói anh toàn vs đội anh ý phóng về , bác quay sang nói với bọn a1.

Bác dương: chuyện hôm nay tao tha , từ giờ nếu tao nghe đứa nào có ý định đánh hai đứa này ( tức tuyết với tôi ) thì kết cục còn hơn thế đấy , giờ đi về đi , muộn rồi.Bọn a1 lủi thủi đi về, tôi thì thở phào nhẹ nhõm, cũng may là có bác dương không cũng chẳng biết làm sao nữa.

Tôi: cháu cảm ơn bác.

Bác dương: cảm ơn cô bé xinh đẹp này này .

Tuyết quay sang ôm bác dương rất thân thiết , tôi thắc mắc .

Tuyết với bác quen nhau ạ.

Bác dương: uk,bố tuyết với bác là bạn mà cảm ơn luôn cả bố tuyết đi .

Tuyết nắm tay tôi kéo ra chỗ bố tuyết, tuyết leo lên xe nói nói gì đó với bố ,xong em mở cửa kính nói với tôi : bố em bảo không cần cảm ơn đâu, lần sau đừng dính vào mấy chuyện này là được .Dù không nhìn rõ mặt nhưng tôi cũng đoán chắc bố tuyết cũng kiểu như người có tiếng gì đó không thích lộ mặt ,

Tôi cúi đầu: cháu cảm ơn.

Tôi chạy lại chỗ bác dương và anh huy: bác còn nợ cháu bữa cơm đấy.

Bác dương: rồi rồi , bác xin lỗi, tại hôm đấy bận, mai nhé.

Tôi: ok ạ.

Bác dương: còn huy vs quốc cũng lên đây tham gia à, bác dặn thế nào .

Anh huy: dạ cháu .

Tôi: thôi mà bác, lỗi một phần cũng tại cháu .

Bác dương : thôi được rồi ,bác về , mai 3 đứa qua nhà bác ăn cơm rồi nói chuyện .

Bác cùng với mấy ông kia lên xe và đi, tuyết không về cùng mà ở lại với tôi.

Tôi: không về cùng bố à .

Tuyết: anh nợ em một bữa cơm đấy.

Tôi: haizzz. thôi trưa nay qua nhà ăn cơm cùng được k.

Tuyết: uk .

Tôi quay sang quốc với anh huy: 2 người qua nhà em luôn chứ.

Quốc : thôi mày về vs tuyết đi, tao vs anh huy đi có việc

Tôi:um.

Tôi lai tuyết về nhà , trên đường đi hai đứa cũng cởi mở hơn , tôi cũng biết thêm được một số điều , bác dương vs bố tuyết ngày xưa cũng là bạn thân, cả nhà tuyết ngày trước ở bắc sau khi mẹ tuyết mất, để ổn định tinh thần thì bố tuyết cho tuyết vào miền nam học vs ở nhà bác tuyết , khi tuyết ổn định lại thì chuyển ra bắc về với bố , thế là cũng đã giải quyết được một phần thắc mắc của tôi vì sao khi gặp tuyết tôi lại nhìn giống chị linh đến vậy, hai con người này có nhiều điểm chung, tôi định hỏi tuyết nhưng nghĩ phải tự mình tìm hiểu mọi việc, liệu tuyết có che giấu điều gì về chị không , đó còn là một phần bí ẩn , còn chuyện của hà mà không nói đúng hơn là chuyện giữa mẹ hà và tôi, thì ra nhóm hôm trước đánh tôi là do mẹ hà điều đi đánh , cả chuyện hôm nay nữa , mọi chuyện cứ lẩn quẩn như thế ,thấy tôi không nói gì

Tuyết: tập trung nhìn đường không ngã giờ mà nghĩ gì thế.

Tôi:không có gì đâu mà.

Tuyết: thật không ,đang nói dối đúng ko.

Tôi: thật mà .

Tuyết: anh nói dối còn kém lắm, nhìn sắc mặt là biết , vẫn lo chúng nó trả thù à .

Tôi nói dối: uk uk.

Tuyết: em đã bảo giải quyết được rồi mà,đừng lo quá.

Tôi : uk. dù sao cảm ơn em .

Tuyết cười , và tôi cười lại dẫu sao thì tôi với tuyết dần cũng có một cái gì đó thân thiết hơn , là bạn bè chắc chắn không rồi, tình yêu cũng không thể chắc chắn nhưng ở cạnh tuyết , đâu đó tôi vẫn cảm nhận được tuyết như chị linh vậy chỉ khác tuyết lạnh và ít nói hơn chị linh mà thôi….
 
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom