• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Cuộc Đời Nó Và Những Người Con Gái Đặc Biệt (1 Viewer)

  • CHƯƠNG 3 : CUỘC SỐNG NHƯ MỘT GIẤC MƠ

E xin phép bỏ qa phần bố e mất, đám tang mọi thứ về ông, đối vs e ông là người rất tuyệt vời nhưng qá khứ là qá khứ r. Ông mất nhưng vs tôi ông vẫn luôn luôn ở cạnh tôi âm thầm và lặng lẽ. 4 tháng sau bác tôi từ đức về tức chị ruột bố tôi vì khi bố tôi mất bác k thể về do công việc, bước chân vào nhà việc đầu tiên bác thắp hương cho ông , ôm tôi vào lòng , động viên vừa nói , vừa khóc:
Bác: bác biết linh buồn,bác cũng khổ nhiều lắm con phải cố lên, học giỏi thật ngoan , bố con luôn phù hộ cho con
Tôi ôm chặt bác nhưng như mất hết cảm xúc rồi, khuôn mặt bình thản,, tuyệt nhiên không có 1 chút nước mắt nào nữa, tôi k0 giận bác vì về muộn, bởi vì bác cũng giống tôi đều không thể gặp , nói chuyện vs bố tôi lần cuối
Tôi: vâng, con không sao đâu bác.
Mọi chuyện cứ diễn ra đều đều như thế, được 3 tuần thì bác bay trong khoảng thời gian đó mỗi ngày bác đều an ủi tôi nhưng với tôi đó là 1 nỗi buồn mà cho đến bây giờ không thể hết vẫn chỉ còn giữ ở trong lòng, khép kín ......
Lực học của tôi trong những năm tiếp theo giảm sút thậm tệ, mất học sinh giỏi , bắt đầu thi chuyển cấp thcs thì tạch 2 trường điểm chỉ đỗ vào 1 trường trái tuyến , và cũng thật may mắn vì tôi đã gặp được em , người con gái đầu tiên của cuộc đời tôi
Từ năm lớp 6 đến hết lớp 8 mọi thứ với tôi vẫn bình thường, bạn bè , mọi chuyện không có gì nhiều nhưng bắt đầu đến năm lớp 9 thì mọi thứ thay đổi : Lẽ ra đó là 1 niềm vui thật đẹp, lẽ ra cuộc đời của tôi sẽ tốt hơn, và
Lớp 9:
thứ 2 :12-9-2012: 5h30 sáng tôi dắt xe ra khỏi nhà, chào ông bà ( hồi đó ông bà tôi bán bia ở cửa hàng điện thoại cũ của bố tôi,sau khi ông mất thì bỏ hẳn quán điện thoại , sửa sang thành quán bia) vẫn theo thói quen từ năm lớp 6 cho đến lúc này đạp xe đi đến trường, tranh thủ rẽ vào quán nét ần trường nghe nhạc big bang ( theo như e còn nhớ chính là album có bài haru haru ) ngồi vào ghế , gật gù nghe nhạc và không quên nhắc a chủ quán : khi nào gần đến giờ đi học gọi bố dậy nghe chưa .
smile.gif
e ảo tưởng sức mạnh tí thực ra là : anh trường nhỡ e ngủ gật ,gọi e dậy nhé
Đang mơ màng đi ngoài đường nhặt được cái điện thoại chuẩn bị cầm thì *chát chát* giật mình bật dậy lẩm bẩm chửi:

Tôi: . d.m đứa nào tát bố đấy

Một giọng nói quen thuộc, sắc sảo hét lên : Cái d.km m bố mày đây chứ đứa nào , d.m có định đi học không, con tó naỳ

Tôi dụi mắt nhìn lại hoá ra là hường , con bạn cạ cứng, người con gái mà lần đầu tiên tôi cảm giác thân thiết nhất, thoải mái nhất( d.m m chó hường bốc) ,

Tôi: ơ bạn hường à , ấy chết tao tưởng thằng nào*ngoảnh mặt sang anh chủ quán* d.m a sao không gọi e

A trường: lúc mày gật gù được 15p nó đến thì tao nhờ nó rồi

Tôi: d.cm nó đến kệ mẹ nó chứ , việc của anh là gọi khách khi khách ngủ quên , tổ má . * :]) e nghĩ thế thôi *

Hường: d.m m có định đi không hay lại thích đứng chào cờ, câu giờ hơi nhiều

Tôi: từ từ, a trường lấy e 2 gói bim bim

Đưa cho nó 1 gói, định mệnh nó cất vào cặp nó nhanh vờ lờ hơn cả tia chớp đang định cất gói còn lại vào trong cặp thì nó kêu

HƯờng: đưa gói kia đây vừa đi vừa ăn, sáng t đã ăn gì đâu

Tôi: ơ đệt , m có gói kia còn gì

Hường : :]) thế chú có thích em thảo béo 6a5 bám đuôi không để chị còn biết

Tôi: ấy ai lại làm thế này
Xong tôi chạy ra đằng sau lấy xe , nó nhảy lên , (tổ sư con hãm, phí mất 8k của tao) đèo nó, mợ con lợn này nặng vồn nhưng thôi em nể tình nó là hoa khôi thứ 5 của trường em đéo chửi nữa, chỉ dám nghĩ thôi.Vừa đạp cật lực, vừa thở thi thoảng lại đạp chậm nó đút cho mấy miếng bim bim ăn, kể cũng phê voãi các thím ợ . vừa đạp vừa ăn vừa nghĩ, vừa phóng viu qua hồ mải nhìn 1 chị mặc quần jean trắng, đùi to , + trắng thế méo nào đến khi nó hét lên: linh nhìn đường , kìa aaaaaaaaaaaaa
 
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom