• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-253

Chương 231: Vương Lâm Lâm chết




Chương 231: Vương Lâm Lâm chết
"Ừm ." Tôi qua loa nói.
Thấy tôi đáp ứng, Đường Dũng lập tức vui vẻ, “cái loa” lại lần nữa mở ra đem những gì anh biết một mạch nói cho tôi.
Thì ra anh đến sớm hơn một ngày so với chúng tôi, hôm qua máy bay hạ cánh liền trực tiếp đến trường học, dựa theo miêu tả của Vương Lâm Lâm, chuyện này điển hình chính là việc oan hồn báo thù, anh ta cũng không nghĩ nhiều, khi trời tối liền chuẩn bị đồ đến bờ sông Chu Lan chết để gọi hồn gọi quỷ, nhưng lại xảy ra vấn đề.
Hồn Chu Lan không được gọi ra, bởi vì thuật long bà của Đường Dũng và thuật phong thuỷ của Tô Đoàn không giống, phương pháp gọi hồn của hai người cũng không giống nhau hoàn toàn, Tô Đoàn là gọi hồn có định hướng, nghĩa là dùng đồ vật thân cận của hồn phách khi còn sống để gọi hồn, ưu điểm là xác suất thành công gọi hồn cao hơn, phạm vi dù xa, chỉ cần Tô Đoàn cầm vật thân cận của người chết khi còn sống thì cơ bản đều có thể tìm ra hồn muốn tìm ở bất cứ đầu trên địa cầu này , hơn nữa cũng không kinh động đến hồn phách khác, khuyết điểm chính là nhất định phải có di vật khi còn sống của người chết , di vật đối với người chết khi còn sống càng quen thuộc thì tỉ lệ gọi hồn thành công liền càng cao.
Mà thuật long bà của Đường Dũng thì đơn giản hơn nhiều, gọi cái hồn như mở bản đồ xem vậy, không cần hàm lượng kỹ thuật gì, chỉ là dùng thuật pháp cưỡng ép bắt lại tất cả hồn phách trong chu vi mười dặm, lần lượt xem kỹ tìm ra hồn phách mình cần tìm là được.
Loại thuật pháp này không cần đồ vật khi còn sống của người chết, thậm chí không cần ngày sinh tháng đẻ người chết, chỉ cần biết đại khái phạm vi chỗ hồn phách ở liền có thể gọi hồn.
Chu Lan nhảy sông chết, mà trước sau còn giết hai người bạn cùng phòng, theo lý mà nói hồn cô ta trăm phần trăm còn ở lại trong trường học, không thể nào có chuyện gọi không đến được, kết quả Đường Dũng không chỉ không gọi được hồn Chu Lan, ngay cả hồn phách khác cũng không gọi được, bao gồm cả Trương Ninh cùng Triệu Đan, chu vi mười dặm, một móng hồn phách cũng không có.
Đường Dũng còn tưởng rằng thuật pháp của mình xảy ra vấn đề, thử mấy lần kết quả vẫn như vậy, bất kể anh thử cách nào cũng không có móng hồn nào hiện ra trước mặt anh.
Cuối cùng anh quýnh lên, trực tiếp để mẹ Vương Lâm lâm lái xe đưa anh đến nơi cách đây năm mươi dặm, thi triển thuật gọi hồn một lần nữa, mới xác định thuật pháp của anh không có vấn đề.
Thuật pháp không có vấn đề, vậy vấn đề là trên hồn phách, dưới tình huống bình thường, tùy tiện đứng tại một chỗ gọi hồn, chỉ cần không đứng tại dưới ánh mặt trời chói chang thì ít nhiều cũng có thể gọi được một hai cái hồn phách, nếu như là ở bệnh viện hay bãi tha ma thì hồn phách được gọi sẽ càng nhiều hơn, mặc dù ở trường học đầy dương khí của sinh viên, nhưng cũng không thể nào là nơi mà không có hồn phách nào trong chu vi mười dặm cả, huống chi bây giờ trường học còn đang trong thời kị bị ma quỷ lộng hành, nghĩ tới nghĩ lui, Đường Dũng liền nghi ngờ có hồn tiệm.
Nhưng bởi vì xác suất hồn tiệm xuất hiện quá thấp, Đường Dũng cũng chỉ nghĩ thoáng quá, không tin tưởng lắm, cho đến khi Tô Mộc xuất hiện, còn bảo tôi không được rời anh ấy nửa bước thì anh ta mới chứng thực được suy đoán về hồn tiệm của mình.
Tôi gật đầu một cái, nếu quỷ sợ hồn tiệm như vậy, Tô Mộc cảm nhận được hồn tiệm cũng không có gì lạ. Có lẽ hồn tiệm kia còn chưa hoàn toàn được nuôi thành, hoặc hồn tiệm kia vừa được sinh ra còn chưa có thực lực mạnh cho nên Tô Mộc mới có thể tiếp tục đợi ở trường học.
Nhưng tôi vẫn có chút không hiểu. Cho dù hồn tiệm thật sự chưa dưỡng thành, đối với tôi lại không có uy hiếp gì thì tại sao Tô Mộc lại lo lắng cho tôi như vậy. Nhìn dáng vẻ của anh ấy thì giống như hồn tiệm đối với tôi còn nguy hiểm hơn đối với anh ấy.
Đường Dũng nghe tôi hỏi, hai mắt nhìn tôi đầy sâu kín, thở dài: “Cái này… liên quan tới chuyện trên người em, em tự mình hỏi lão quỷ đi. Anh ta cấm anh nói với em, nếu nói với em thì anh ta sẽ trở mặt với anh.”
Nói xong anh ta giống như ý thức được chuyện gì, lại cường điệu nói: “Mặc dù anh đây không sợ lão quỷ này chút nào, nhưng nể tình Dương Dương của anh cho nên anh vẫn phải cho anh ta mấy phần mặt mũi.”
Điêu, sợ chết đi được còn không dám thừa nhận.
Tôi âm thầm khinh bỉ Đường Dũng, có điều bởi vì chuyện hồn tiệm còn cần anh ta hỗ trợ nên tôi cũng không vạch trần, mà chỉ nói: “Vừa rồi anh nói hồn tiệm sẽ không làm tổn thương người sống, vậy thực quỷ thì sao, có phải thực quỷ đầu thai thành người sống sẽ không hoàn toàn là trong phạm vi người sống? Cũng sẽ bị hồn tiệm để mắt tới?”
Đây là khả năng duy nhất tôi có thể nghĩ tới, nếu không Tô Mộc không có lý do lo lắng cho tôi như vậy.
Quả nhiên, tôi vừa nói ra điều này thì sắc mặt Đường Dũng liền biến đổi, ánh mắt anh ta trợn tròn, không dám tin nhìn tôi, lại theo bản năng nhìn qua Tô Mộc một cái, chắc chắn Tô Mộc không nghe thấy mới dùng giọng gió hỏi tôi: “Em đều đã biết? Ai nói cho em?”
“Tôi đều biết cái gì?” Nhìn Đường Dũng dè dặt cẩn thận giống như có bí mật kinh thiên động địa gì vậy, tôi đột nhiên muốn trêu chọc anh ta một chút, giả bộ không hiểu nói.
“Đừng giả bộ, chính là chuyện thực quỷ, chuyện này lão quỷ luôn nhấn mạnh không để cho anh nói với em, kết quả chính anh ta lại nói cho em? Không thể nào, nếu như anh ta đem chuyện thực quỷ nói cho em, vậy anh ta giấu giếm chuyện kết hôn với Lâm Yến Nhi cũng không có ý nghĩa, rốt cuộc là ai nói cho em…”
“Sao? Anh vừa nói Tô Mộc kết hôn với Lâm Yến Nhi là bởi vì tôi là thực quỷ?” Tôi cả kinh trong lòng, ngắt lời nói.
Bị tôi hỏi Đường Dũng liền kịp phản ứng, trên mặt hiện lên vẻ lúng túng, lần nữa mở miệng thì Đường Dũng đã thay bằng bộ dạng heo chết không sợ nước nóng, nói: “Vừa rồi cái gì anh cũng không nói, em có điều gì muốn biết cứ hỏi lão quỷ kia, anh cái gì cũng không biết.”
Sắc mặt tôi trầm xuống, gã Đường Dũng này bình thường không phải cùng Tô Mộc có quan hệ rất kém sao, lúc nào hai người bọn họ lại cùng chung một phe như vậy? Ngay cả tôi không biết bí mật vậy mà Đường Dũng lại biết tất cả, hơn nữa anh ta lại nghe lời Tô Mộc như vậy, không phải kinh sợ thì là cái gì!
Tôi giả vờ tức giận, uy hiếp Đường Dũng nếu như không đem chuyện này nói rõ ràng với tôi thì tôi sẽ tuyệt giao với anh ta.
Ngay lúc này điện thoại của tôi chợt vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện của tôi và Đường Dũng, tôi sợ khiến Tô Mộc tỉnh giấc liền bấm tắt chuông trước, nhìn một cái mới thấy người gọi tới là Tô Đoàn.
“A lô! Sao thế?” Tôi nghe điện thoại, nhỏ giọng hỏi Tô Đoàn.
“Bà Hai, ông Hai có ở bên cạnh bà không? Xảy ra chuyện!” Trong điện thoại truyền tới tiếng Tô Đoàn, giọng cậu ấy rất gấp, còn lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Tôi cũng không khỏi cảm thấy gấp gáp theo, hỏi cậu ấy: “Xảy ra chuyện gì?”
“Vương Lâm Lâm chết!”
“Cái gì?” Trái tim tôi đập mạnh, giọng trong nháy mắt cao lên: “Không phải nói tối nay mới đưa Chu Lan ra sao? Sao Vương Lâm Lâm lại chết lúc này? Rốt cục là thế nào?”
“Vương Lâm Lâm không phải bị Chu Lan giết chết, là chết bất ngờ, đang tắm thì bình nóng lạnh bị rò điện, bị điện giật.” Tô Đoàn nói.
Nói xong cậu ấy hỏi bây giờ chúng tôi đang ở đâu, cậu ấy sẽ đến hội họp cùng chúng tôi. Tôi vừa định bảo chúng tôi đang ở ký túc xá nữ thì đột nhiên một cánh tay đưa ra cầm lấy điện thoại trong tay tôi, bảo Tô Đoàn đứng đó chờ, chúng tôi đến tìm cậu ấy.
Người nói chính là Tô Mộc, cũng không biết anh ấy tỉnh từ lúc nào, nói xong cũng không để ý tới phản ứng của Tô Đoàn, trực tiếp cúp điện thoại, nhét điện thoại lại vào trong túi tôi rồi ôm tôi bay lên trời ra ngoài.
“Còn có Đường…” Tôi vốn là muốn nói Đường Dũng cũng ở đây, chúng tôi mặc kệ anh ta sao, có điều thấy vẻ mặt đầy nghiêm túc của Tô Mộc, tôi liền đem lời đến khóe miệng nuốt trở vào.
Tô Mộc bay rất nhanh, đường như chưa tới hai phút đã bay ra ngoài trường. Đối diện trường học là một khu dân cư nhỏ, có không ít sinh viên của Giang Đại cũng thuê phòng ở trong khu nhỏ này.
Lúc này trong khu dân cư đã có không ít xe cảnh sát, chúng tôi rất dễ tìm được nơi xảy ra chuyện. Đi theo cảnh sát đi lên, Tô Đoàn đang đứng ở cửa nhìn ra phía ngoài.
“Ông Hai.” Thấy chúng tôi tới, Tô Đoàn liền gọi Tô Mộc một tiếng, hướng chúng tôi đi tới.
Tô Mộc gật đầu một cái, cũng không lên tiếng, nhấc chân đi vào nhà.
Thi thể Vương Lâm Lâm còn nằm trong phòng tắm, vẫn duy trì tư thế lúc chết, chỉ là trên người cô ấy lúc này đã được đắp lại bởi một tấm vải trắng, dưới tấm vải mơ hồ lộ ra bả vai đã bị cháy đen, toàn bộ trong phòng tắm tràn ngập một mùi thịt nướng.
Tôi biết Vương Lâm Lâm đã chết nhưng tôi không nghĩ cô ấy lại chết thảm như vậy, bất ngờ thấy thi thể Vương Lâm Lâm trong tình trạng này khiến dạ dày tôi thắt lại muốn nôn ọe…
"Không sao chứ?" Tô Mộc nghe được thanh âm quay đầu lại hỏi tôi.
May mắn giữa trưa vội vã nghe ngóng việc hồn tiệm nên không ăn được bao nhiêu, bây giờ cũng không có gì để nôn, tôi nôn khan mấy lần, cưỡng ép đè xuống cảm giác buồn nôn, lắc đầu nói không sao với Tô Mộc, xem xét nguyên nhân cái chết của Vương Lâm Lâm quan trọng hơn.
Đang nói thì có vài người mặc đồng phục cảnh sát từ phòng ngủ đi ra, cầm đầu là đội trưởng Vương, ông ta nhìn thấy Tô Mộc liền nhẹ gật đầu, chào một tiếng Tô tiên sinh, sau đó sắc mặt trầm xuống, tiến lại gần Tô Mộc, thấp giọng nói: "Xin lỗi, đều do người của tôi vô dụng, nửa bước không rời mà người vẫn chết, vừa rồi tôi đã cẩn thận hỏi qua, đúng là khi tắm rửa bị điện giật mà chết, trong toàn bộ quá trình không có ai khác tới, bọn họ cũng không có phản ứng khác thường gì, ngài xem. . ."
"Biết rồi." Tô Mộc xua tay, để hai cảnh sát luôn đi theo Vương Lâm Lâm ra ngoài trước, chỉ để lại một mình đội trưởng Vương bên cạnh, giống như anh đã sớm đoán được kết quả này, hỏi Tô Đoàn có mang màng bọc thực phẩm tới không.
Anh bất ngờ hỏi thứ này khiến tôi và đội trưởng Vương sững sờ cùng lúc, điều tra nguyên nhân cái chết của Vương Lâm Lâm thì tìm màng bọc thực phẩm làm gì, có điều đội trưởng vương là người rất nhanh trí, thấy Tô Mộc muốn màng bọc thực phẩm liền trực tiếp bảo viên cảnh sát đứng ngoài cửa đi mua, có điều đội trưởng Vương vừa dứt lời thì Tô Đoàn liền lấy ra một cuộn màng thực phẩm đưa cho Tô Mộc, nói: "Có..."
Tôi lại lần nữa khiếp sợ, ba lô Tô Đoàn nhìn cũng không lớn, vậy mà như bảo rương vậy, muốn gì có đó, ngay cả màng bọc thực phẩm đều có.
Tô Mộc nhận màng bọc thực phẩm, kéo ra một đoạn lớn, vẫy tay với đội trưởng Vương, bảo ông ta đi tới.
Đội trưởng vương lập tức biến sắc, có dự cảm bất thường.
Quả nhiên, chờ đội trưởng vương đi tới, Tô Mộc bảo đội trưởng vương hít sâu một hơi, sau đó liền đem màng bọc thực phẩm quấn quanh đầu đội trưởng Vương, mũi mắt miệng tai đều bị bọc bên trong, sau đó bảo đội trưởng Vương lật thi thể lên, nhìn xem trên cột sống phía sau có phải có bảy cái lỗ máu không.
Giao phó cho đội trưởng Vương xong, Tô Mộc bảo tôi và Tô Đoàn lui về sau mấy bước, chỉ thấy đội trưởng vương như cương thi, động tác cứng ngắc đi tới lật thi thể Vương Lâm Lâm lên.
Theo sự di chuyển của thi thể, một đám khói đen nhánh liền từ trên người Vương Lâm Lâm bay lên.
Tôi cách quá xa không thấy rõ, ban đầu còn tưởng rằng do da thịt Vương Lâm Lâm bị cháy đang bốc khói, định thần nhìn lại liền cảm thấy lạnh sống lưng, chỉ thấy cổ khói đen kia giống như có ý thức, lập tức bay vọt tới đầu đội trưởng Vương. Khi khói đen tiếp xúc với màng bọc thực phẩm liền ‘ọc’ một tiếng, sau đó là một mùi hôi thối…
Tô Mộc chờ chính là lúc này. Người anh ấy chợt lóe, nhanh chóng xuất hiện bên cạnh đội trưởng Vương, một tay nắm lấy đội trường Vương ném ra sau bảo Tô Đoàn cởi màng bọc trên mặt đội trưởng Vương, còn mình thì hướng thi thể đi tới.
Nhìn cảnh vừa rồi tôi lập tức biết khói đen kia rất lợi hại, không dám đi về phía trước, không thể làm gì khác hơn là giúp Tô Đoàn tháo màng bọc quanh mặt đội trưởng Vương.
Sau khi tháo toàn bộ màng bọc ra, tôi thấy mặt đội trưởng Vương liền không khỏi hít vào một hơi lạnh. Chẳng trách vừa rồi Tô Mộc cố ý giữ đội trưởng Vương lại, không để cho tôi cùng Tô Đoàn lật thi thể Vương Lâm Lâm. Mặc dù có một lớp dày màng bọc thực phẩm nhưng mặt đội trưởng Vương vẫn bị cháy xém phồng rộp, ông ta đau nghiến răng lại, nhưng Tô Mộc không lên tiếng nên ông ta cũng không dám rời đi, chỉ nhờ tôi vào phòng bếp xem có thể tìm được dầu mè hay thứ gì đó bôi lên giúp ông ta giảm đau.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom