Advertisement
Advertisement
  • Chap-392

CHƯƠNG 370: CHẾT KHÔNG OÁN




CHƯƠNG 370: CHẾT KHÔNG OÁN
Nơi này mặc dù là trang trại nhưng có thể thấy nhà họ Vương thật có nhiều tiền, phòng ở đều sửa sang theo phong cách châu Âu cổ điển, khắp nơi đều rất hài hòa.
Ngay cả chiếc ly uống nước bình thường cũng có hoa văn chạm khắc màu vàng hòa chung với cảnh vật xung quanh.
Không biết còn tưởng ông chủ Vương là một nhà quý tộc châu Âu.
Có điều dù ông chủ Vương có nhiều tiền như thế nhưng ông ta lại sống một mình. Theo như nói, khi tôi và Tô Mộc đến chào hỏi thì hẳn cả nhà họ đều sẽ ra chào khách, nhưng từ đầu đến cuối tôi chỉ thấy một mình ông chủ Vương.
Có lẽ nhà ông ta ít người, cũng có thể người nhà ông ta không ở New Zealand này. Nhưng đây không phải là điểm chính, điểm chính là ngay sau đó tôi phát hiện một món đồ khác thường trong phòng của tôi.
Đó là một hộp gỗ nhỏ toàn thân đã biến thành màu đen, phía trên cũng có chạm khắc một ít hoa văn nhưng lại hoàn toàn không giống phong cách của ngôi nhà.
Chiếc hộp lộ ra vẻ cổ kính, kiểu cổ kính rõ ràng là của Trung Quốc. Không có gì lạ khi tôi chú ý tới nó, bởi vì trong một căn phòng hoàn toàn theo phong cách châu Âu thì chiếc hộp khác khác biệt rất nổi bật.
Tôi liền tiến tới muốn xem xét chiếc hộp gỗ một chút, có điều tay tôi vừa tiếp xúc vào hộp gỗ thì trong nháy mắt tôi liền cảm giác được một cổ lạnh lẽo từ trong hộp gỗ nhô ra, giống như có ý thức vậy, chủ động quấn lấy tay tôi, theo cổ tay tôi bò lên.
Tôi nhất thời cả kinh trong lòng, trong chớp mắt yêu khí màu xanh vờn quanh toàn thân tôi cưỡng ép đẩy cổ khí tức lạnh lẽo trên cổ tay tôi xuống.
Cổ khí tức lạnh lẽo kia bị đẩy xuống lại lần nữa trở lại bên trong hộp gỗ, không một tiếng động.
Đó là cái gì?
Tôi nhất thời tò mò, không hiểu hộp gỗ là ông chủ vương cố ý đặt ở trong phòng tôi hay căn phòng này vốn dĩ đã có, vì tôi là thần cho nên thức tỉnh vật trong hộp.
Có điều biết hộp gỗ cổ quái tôi liền không dám tùy tiện mở hộp ra mà suy nghĩ một chút, rồi lớn tiếng gọi Thuồng luồng tiên trong lòng.
Kỳ lạ là, lúc trước tôi vừa gọi thì Thuồng luồng tiên đã xuất hiện, bây giờ lần nữa gọi ông ta lại không thấy chút phản ứng nào từ bên kia, thật giống như tôi cùng Thuồng luồng tiên đã mất liên lạc.
Đây là đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng tôi mơ hồ có dự cảm không tốt, dứt khoát không kêu Thuồng luồng tiên nữa, trước tiên cách xa cái hộp gỗ kia, quan sát một chút rồi tính.
Ngay khi tôi định lui về trên giường nghỉ ngơi thì cổ khí tức lạnh lẽo lúc trước chui trở lại hộp đã ‘vèo’ một cái lại bay ra, hơn nữa không còn dè dặt như vừa rồi mà lúc này nó lao tới rất mạnh mẽ, nhào thẳng về phía tôi, hơn nữa khí tức cũng lớn mạnh hơn rất nhiều.
Tôi theo bản năng lui về phía sau, lui vài bước lưng tôi đã chạm vào tường, chiếc giường sang trọng kiểu châu Âu đã bị tôi đạp ra mấy cái lỗ thủng, yêu khí xanh đậm trong khoảnh khắc trải rộng toàn thân tôi nghênh đón khí tức lạnh lẽo đang hung hăng lao tới kia.
‘Ầm’ một tiếng, chỉ cảm thấy sự rung lắc nhỏ, hai cổ khí tức to lớn đụng vào nhau nhưng lại không phát ra một trận long trời lở đất, cũng không có tiếng nổ gì mà chỉ giống như hai đại lực sĩ ngang sức ngang tài đăng giằng co một chỗ, không ai chịu để cho ai.
Một khí tức như hơi nóng đang lan tỏa khắp phòng, mặc dù không khiến bất kỳ đồ nào hư hỏng nhưng tôi biết hai cổ khí tức kia đang đạt trạng thái cân bằng nào đó, chỉ cần hơi có một chút động tĩnh thì trong nháy mắt hai cổ khí tức sẽ như núi sụp, tạo thành uy lực cực lớn.
Tôi sợ hãi không dám hành động gì thêm, đầu óc giống như tín hiệu bị quấy nhiễu, chỉ thấy ong ong.
Đây tột cùng là thứ gì?
Khí tức bên trong lại có thể có thực lực ngang bằng với yêu khí của tôi? Tôi bây giờ đã là thần, trong trời đất có thể khi dễ tôi không có mấy người, vậy mà bây giờ tôi lại bị một chiếc hộp gỗ chế trụ!
Đầu óc tôi rối bời, không dám nhúc nhích sợ phá hỏng sự cân bằng của hai cổ khí tức này.
Ngay lúc này ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng gõ nhè nhẹ, có người bên ngoài lên tiếng: “Tô phu nhân, bữa tối đã chuẩn bị xong, ngài có muốn đi ra ngay bây giờ không?”
Là ông chủ Vương!
Sao lại trùng hợp như vậy, lúc nào không gọi lại gọi tôi ngay lúc này.
Mồ hôi lạnh trên trán tôi bắt đầu nhỏ xuống theo gò má, tiếng động ở cửa vừa rồi đã khiến cho cổ khí tức kia nhiễu động một chút, nếu còn có âm thanh lớn hơn nữa không không dám đảm bảo sự cân bằng này có mất đi ngay không!
Trong lúc nhất thời tôi không biết phải trả lời ông ta thế nào.
Thấy trong phòng không có động tĩnh gì, ông chủ vương gõ cửa lớn hơn một chút, miệng vẫn gọi Tô phu nhân, hỏi tôi có phải đã xảy ra vấn đề gì, nếu như cần giúp thì ông ta sẽ vào.
“Đừng…” Tôi thấy ông ta muốn đi vào, không nói lời nào cũng không được, không thể làm gì khác hơn đành lên tiếng
Chẳng qua tôi mới nói được một từ thì nơi tiếp xúc của hai khí tức kia liền ‘uỳnh’ một tiếng, phát ra một tiếng nổ lớn kèm theo sóng xung kích khiến toàn bộ căn phòng nổ thành mảnh vụn.
Tôi bất ngờ không kịp đề phòng, tai ù đi, chỉ nghe loáng thoáng âm thanh của mạnh vụn rơi xuống xung quanh, còn có tiếng người kêu rên, cổ tay tôi cũng bị thương nhẹ bởi mảnh thủy tinh tung tóe cắt phải.
Cũng may tôi là thần, năng lực khôi phục vết thương rất nhanh, khi tôi cúi xuống kiểm tra thương thế thì vết thương đã bắt đầu nhanh chóng khép lại.
“Ông chủ Vương, ông thế nào?” Tai tôi vẫn còn ù nhẹ nhưng vẫn nhớ được ông chủ Vương chỉ là người bình thường, sợ ông ta bị sóng xung kính vừa rồi giết chết liền vội vàng xông ra, tìm ông ta trong đống đổ nát.
Ông ta bị hai mảnh vỡ của cánh cửa đập vào người, chỗ sắc bén nơi bị gãy của cửa gỗ cắm vào thân thể ông ta.
Lúc này mắt ông ta trợn tròn, máu dưới người đã chảy thành sông, chớp mắt một cái đã chết hẳn.“Dương Dương!” Ngay khi tôi đang cuống cuồng cứu người thì sau lưng truyền tới tiếng kêu khổ sở của Tô Mộc.
Tôi liền mới nhớ, vừa rồi sóng xung kích lớn như vậy, ngay cả tôi là thần cũng bị thương nhẹ, vậy Tô Mộc…
Tôi liền quay người như điên nhìn sang, thấy Tô Mộc hoàn hảo không thương tổn đứng trước mặt tôi, mới thở phào nhẹ nhõm.
“Tô Mộc, anh không sao thì tốt. Vừa rồi rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Em phát hiện một cái hộp gỗ, sau đó một cổ khí tức từ bên trong đó lao ra đối nghịch với em…” Đối mặt với Tô Mộc tôi lập tức cảm thấy yếu đuối, nhào qua ôm lấy Tô Mộc, đem chuyện vừa rồi xảy ra kể hết cho Tô Mộc.
Quá đáng sợ, lúc này tôi vẫn còn chưa phục hồi lại tinh thần vì sợ hãi. Dẫu sao tôi cùng Tô Mộc tới làm khách nhà ông chủ Vương, ông ta tận tâm tận lực sắp xếp mọi thứ cho chúng tôi, vậy mà tôi lại hại chết ông ta.Tôi cũng không biết tại sao lại có thể như vậy, nhìn ông chủ Vương chết không nhắm mắt quả thật khiến tôi áy náy đến nghẹt thở.
“Cái này không có liên quan tới em, nha đầu ngốc đừng khóc.” Tô Mộc thấy tôi khóc liền nhíu mày, đáy mắt hiện lên vẻ đau lòng.
Anh ấy giúp tôi lau nước mắt trên mặt, ôm lấy tôi vào trong lòng, vừa cúi đầu hôn lên tóc tôi vừa lạnh lùng nói: “Đây là lỗi ông ta tự gánh. Nếu không phải ông ta đem vật kia để vào phòng em thì em cũng sẽ không thả ra tiệm khí bên trong để dẫn tới kiếp nạn này. Ông ta chết không oan.”
“Cái gì? Anh nói trong hộp gỗ kia chứa tiệm khí?” Tôi nghe được lời này liền run lên, ngẩng đầu lên.
Tiệm khí đúng là khiến người ta thấy lành lạnh, nhưng bởi vì trong cơ thể tôi có lực cực âm cho nên tôi đối với tiệm khí tương đối nhạy cảm, nếu như khí tức lạnh lẽo vừa rồi là tiệm khí thì sao tôi có thể lại không nhận ra được?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom