• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (7 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1925-1930

Chương 1925: Vùng ngoài vũ trụ

Mà một bên khác, Triệu Khang bị Võ Anh Hào cưỡng ép ở lại, lúc này đang đứng bên cạnh với sắc mặt hết sức khó coi, thậm chí ngay cả dũng khí ngẩng đầu lên nhìn Võ Anh Hào một cái cũng không có nốt.

Dẫu sao thì địa vị cũng phơi bày ra ra đó, một ngón chân của Võ Anh Hào cũng đáng tiền hơn nhiều so với ông ta, đối với tất cả những yêu cầu của Võ Anh Hào, ngay cả một chữ ông ta cũng không dám nói ra!

“Đứng dậy đi!”

Võ Anh Hào bình thản ra lệnh.

Nghe thấy lời này, Triệu Khang mới như bừng tỉnh, đứng dậy từ trên mặt đất.

Mấy người Long Ngao đứng bên cạnh thấy vậy thì cũng không khỏi thầm kinh ngạc.

Không ngờ Võ Anh Hào này lại có năng lực lớn tới thế, trước đây bọn họ còn lo lắng cho Tiêu Chính Văn, thế nhưng bây giờ xem ra rõ ràng những lo lắng trước đây của họ đều là dư thừa!

Chỉ riêng Võ Anh Hào thôi cũng có thể ép cho cả Triệu Thị không ngóc đầu lên nổi.

Sau khi Triệu Khang đứng dậy cũng hết sức ngoan ngoãn rót trà bê nước cho Võ Anh Hào, biểu hiện cực kỳ cung kính và niềm nở.

Phải biết rằng Triệu Khang là một cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng, mà Võ Anh Hào thì sao? Chỉ là một Nhân Vương cấp năm mà thôi!

“Với thân phận của nhà họ Triệu mấy người thì tuyệt đối sẽ không tự mình làm chủ chạy tới đối phó với anh Tiêu, nói đi, ai phái ông tới, nhà họ Triệu lại đang có chủ ý gì?”

“Nếu như khiến tôi hài lòng thì có thể ông còn giữ lại được một con đường sống, nếu không hôm nay dù anh Tiêu tha cho ông tội chết thì ông cũng không qua nổi ải của tôi đâu!”

Võ Anh Hào lạnh lùng nhìn về phía Triệu Khang uy hiếp.

Dù gì nhà họ Triệu cũng là hoàng tộc ở vùng ngoài lãnh thổ, hoàn toàn không giống với những thế gia thông thường, không có chỉ thị của lãnh đạo cấp cao thì bất cứ thành viên gia tộc nào cũng không được tuỳ ý ra bất cứ quyết định gì, nếu không sẽ chẳng khác gì phản bội lại gia tộc mình.

Nhà họ Triệu cũng không ngoại lệ!

Tiêu Chính Văn nghe xong cũng khẽ nhíu mày nhìn về phía Triệu Khang bên cạnh.

“Cái này…thật ra chuyện này không chỉ là quyết định của nhà họ Triệu mà còn có liên quan hết sức mật thiết tới một số thế lực ở vùng ngoài vũ trụ nữa!”, Triệu Khang cúi đầu cẩn trọng nói.

“Cái gì? Thế lực vùng ngoài vũ trụ?”, Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu chặt mày, quay phắt đầu nhìn về phía Triệu Khang.

Vùng ngoài vũ trụ hoàn toàn khác biệt so với vùng ngoài lãnh thổ, những người đó đều không thuộc về địa cầu, bên trong Thiên Sơn Thư Lục, ghi chép về vùng ngoài vũ trụ cũng hết sức có hạn, thế nhưng có một điểm có thể khẳng định, vùng ngoài vũ trụ đã nhòm ngó tới địa cầu từ rất lâu rồi!

Ít nhất từ niên đại có Thiên Sơn Thư Lục thì đã có không ít truyền thuyết có liên quan tới văn minh ở vùng ngoài vũ trụ!

“Anh Tiêu, có lẽ anh vẫn chưa biết, trên địa cầu của chúng ta căn bản không có dân tộc Ju-đa, khởi nguồn của bọn họ cũng không giống như thế giới ngoài kia vẫn thường hay nói!”

“Thật ra bọn họ chính là trung gian mà nền văn minh vùng ngoài vũ trụ phái tới, hơn nữa mấy nghìn năm nay, tất cả tin tình báo về địa cầu chúng ta đều do bọn họ truyền về vùng ngoài vũ trụ!”

“Trước mắt, chiến trường ở vùng ngoài vũ trụ hết sức khốc liệt, không chỉ có nhà họ Triệu chúng tôi xây dựng mối quan hệ với vùng ngoài vũ trụ mà thậm chí ngay cả nhà họ Khổng cũng bắt đầu âm thầm qua lại với vùng ngoài vũ trụ rồi!”

Võ Anh Hào nghe tới đây thì sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng dị thường!

Phá hỏng thế tục, cướp đoạt di tích Long tộc, đây chỉ có thể coi là nội chiến, mà cấu kết với vùng ngoài vũ trụ thì tính chất đã hoàn toàn khác rồi!

Thế lực các phương ở vùng ngoài vũ trụ liên thủ tiến công vào địa cầu, thật ra cũng chính là vì di tích Long tộc, thế nhưng chính bởi vì như vậy mà bí mật của Long tộc mới càng không thể để cho mấy kẻ địch ngoài này hay biết!

Hành vi của nhà họ Triệu chẳng khác nào phản bội lại toàn nhân loại!

“Khốn nạn!”

Võ Anh Hào vừa nói vừa thẳng tay giáng một cái tát lên trên mặt Triệu Khang.

Triệu Khang ăn một cái tát đau điếng, vội vàng ôm lấy một bên má bị đánh cho sưng húp, vội vàng nói: “Cậu chủ Võ, xin bớt giận! Xin cậu bớt giận! Theo như tôi biết, thế lực vùng ngoài vũ trụ đã cử người xâm nhập vào thế tục rồi, hơn nữa còn đang trên đường tới nhà họ Khổng!”

Cái gì?

Nghe thấy tin tức này, ngay cả Khổng Vạn Thắng cũng sợ tới độ đổ mồ hôi lạnh!

Mặc dù nhà họ Khổng đã có liên hệ với vùng ngoài vũ trụ từ lâu, thế nhưng đối phương là địch hay là bạn thì vẫn còn rất khó nói, lỡ như…

Nghĩ tới đây, Khổng Vạn Thắng nào còn dám dây dưa thêm nữa, lập tức biến thành một tia sáng lao thẳng về phía nhà họ Khổng.
Chương 1926: Siêu phàm

Sau khi người nhà họ Khổng đi khỏi, Võ Anh Hào hỏi tiếp: “Ý ông là người ngoài vũ trụ cử cao thủ đến thế tục rồi sao?”

“Đúng thế, giống mấy ngàn năm trước nhưng lần này đối phương chỉ phái một thanh niên đến, chính là vì suy xét đến khả năng cậu Tiêu sẽ làm hỏng kế hoạch của đối phương nên mới bảo tôi đến…”

Nói đến đây Triệu Khang nào dám nói tiếp nữa, vội cúi thấp đầu xuống.

Mấy ngàn năm trước, ngoài vũ trụ cũng từng cử cao thủ đến thế tục, chỉ là lúc đó Đế Tuấn vừa qua đời, thiên hạ xảy ra loạn lạc.

Thế nên dù bên phía Hoa Quốc đã biết được tin tức này nhưng cũng không làm gì được.

Từ đó về sau tộc Ju-da mới bắt đầu bén rễ trên trái đất.

Từ khi bắt đầu tộc người này đã mang theo sứ mệnh tìm di tích Long tộc, và dám giết hết những ai dám đến gần di tích Long tộc.

Thế nên mấy ngàn năm nay, mặc dù cũng từng xuất hiện mười mấy người được Long tộc công nhận và đã lấy được tim rồng nhưng cuối cùng vẫn bị ám sát.

Cho đến hôm nay, tất cả những âm mưu này đã từng bước được phanh phui.

Nhưng còn các thế lực ở ngoài vũ trụ hiện tại lại có âm mưu gì thì ngay cả nhà họ Triệu và nhà họ Khổng cũng không biết.

Bởi vì từ sau lần hành động xông vào di tích Long tộc thất bại vào mấy ngàn năm trước, ngoài vũ trụ đã không còn tin tưởng người ở trái đất nữa.

Hơn nữa năm đó người kế nhiệm của Đế Tuấn – Hiên Viên Hoàng Đế cũng từng điều tra điều chuyện này, nhưng chỉ điều tra được một nửa đã bị buộc dừng lại.

Năm đó Hiên Viên Hoàng Đế có uy danh lớn thế nào, nhưng cũng không dám tiếp tục điều tra, đủ cho thấy mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Thậm chí năm đó Hiên Viên Hoàng Đế không kịp ra lệnh đuổi giết tộc Ju-da thì đột nhiên bị nổ chết, rốt cuộc đằng sau chuyện này còn có bao nhiêu bí mật mà người khác không rõ, không ai dám suy đoán.

“Nhưng có một chuyện cậu có thể sẽ có hứng thú”, Triệu Khang ngẩng đầu lên nhì Võ Anh Hào nói.

“Nói đi”, Võ Anh Hào nói.

“Sáng hôm qua có người phát hiện Tư Mã Vũ của nhà họ Tư Mã chết thảm ở cửa sông Vị Hà”.

Nghe thế ngay cả Tiêu Chính Văn cũng cảm thấy có hứng thú với chuyện này, xem ra lần này nhà họ Tư Mã không phải không phái người đến mà lại bị ai đó giết hại dọc đường.

Xét về một đòn tấn công mà Tư Mã Lôi giết một đám cao thủ cường giả cảnh giới Nhân Hoàng ở Mỹ Lục đó thì cho thấy thực lực của nhà họ Tư Mã cực kỳ siêu phàm.

Người như thế mà cũng bị người ta giết hại nửa đường, vậy thì thực lực của đối phương phải khủng khiếp đến cỡ nào mới làm được như vậy?

“Theo tôi được biết, Tư Mã Vũ bị ai đó giết chết chỉ với một đòn tấn công, nhưng đến giờ nhà họ Tư Mã vẫn còn đang điều tra hung thủ, thế nên khoảng thời gian này mới tìm cậu Tiêu để trả thù”.

Triệu Khang rất nghiêm túc nói.

“Hơn nữa Tư Mã Vũ là cao thủ sắp đột phá cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai, trong thế hệ trẻ nhà họ Tư Mã cũng được xem là đối tượng trọng tâm cần bồi dưỡng”.

“Người giết hắn không thể nào đuổi từ ngoài lãnh thổ đến thế tục được, dù sao các thế lực ở ngoài lãnh thổ đều đang bận đối phó với cuộc tấn công của ngoài vũ trụ với trái đất, hoàn toàn không thể phân thân”.

“Nói cách khác người có thể giết hắn chỉ có thể là cao thủ ngoài vũ trụ lẻn vào trái đất”.

Võ Anh Hào híp mắt cẩn thận đánh giá Triệu Khang, như thể muốn nhìn ra vẻ kỳ lạ trong biểu cảm của ông ta, nhưng cuối cùng Võ Anh Hào cũng chỉ đành khẽ thở dài.

Xem ra những gì Triệu Khang nói là thật, bây giờ đối phương đã bắt đầu ra tay trong tối, chỉ là họ không biết nhiều tình hình thực tế ngoài lãnh thổ nên mới giết nhầm người.

Với cảnh giới của Tư Mã Vũ, vào mấy ngàn năm trước có lẽ không là gì, nhưng bây giờ ở thế tục chắc chắn là cao giống trần nhà, dù Võ Anh Hào muốn đưa hắn vào chỗ chết cũng khó như lên trời.

“Anh nghĩ thế nào?”, Tiêu Chính Văn quay sang nhìn Võ Anh Hào nói.

“Không cần nói, chắc chắn là do người ngoài vũ trụ làm, mặc dù Tư Mã Vũ không phải là nhân vật tầm cỡ thành danh đã lâu gì đó, nhưng đó cũng là cao thủ sắp bước vào cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai”.

“Đừng nói thế tục không có cao thủ như thế, dù là tôi cũng không thể làm gì được hắn, chứ đừng nói là chém chết”.
Chương 1927: Khổng Tề Thiên

“Còn một chuyện nữa, có thể mọi người cũng sẽ có hứng thú, hậu duệ của nhà họ Khổng – Khổng Tề Thiên đã quay về thế tục rồi, hơn nữa ngay trong tối ông ta quay về, đã có vài cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng liên tiếp bị giết”.

“Hơn nữa những người này đa số đều là người thừa kế tương lai của gia tộc nào đó, nói cách khác con cháu mấy gia tộc đó đều bị giết hại cùng một lúc”.

Triệu Khang nhíu mày nói.

Nghe thế Long Hình không khỏi nhíu mày, thủ đoạn này cứ như đang liều mạng với mấy gia tộc Tiêu Chính Văn tiêu diệt ở Phi Lục.

“Khổng Tề Thiên?”, Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày.

Đến cái tên của người này đã phạm vào điều đại kỵ, hai chữ Tề Thiên không thể tùy tiện gọi được.

Nhưng hễ những ai đến gần hai chữ này đều không có kết cục tốt.

Nghe nói năm đó Tề Thiên Đại Thánh cũng bị ai đó giả danh trên đường đi lấy kinh, còn Tề Thiên Đại Thánh thật đã biến thành tro từ lâu rồi.

“Tám trăm năm trước, người này được gọi là cao thủ nổi danh khắp nơi, thậm chí trong vài trăm năm chưa từng xuất hiện bất kỳ ai có thể sánh ngang với nhân vật thiên tài này”.

“So với mấy người Tư Mã Lôi, có lẽ người này đáng sợ hơn, trong lịch sử dài đằng đẵng mấy ngàn năm của ngoài lãnh thổ, chưa từng có ai có thể đột phá cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm trong vòng một trăm năm cả”.

“Nhưng sau khi đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, người này lại đột nhiên biến mất, mấy ngàn năm sau khi ông ta xuất hiện trước mặt mọi người lần nữa thì đã quay lại cảnh giới Chiến Thần rồi”.

“Sau đó trong ba trăm năm ông ta thỉnh thoảng sẽ biến mất, mỗi lần như thế tu vi đều giảm xuống, sau đó qua thêm một thời gian ngắn nữa lại đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm”.

“Thế nên ngoài lãnh thổ đều xem đây là một truyền kỳ”.

“Đúng thế, người này quả thật là yêu quái. Mặc dù hiện giờ ông ta vẫn còn đang ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Hoàng, nhưng đã có thể tùy ý chém chết vài cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng rồi”.

“Dù sao ông ta cũng đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm nhiều lần, hiểu rõ cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng như lòng bàn tay, thậm chí có người còn đồn rằng, ông ta có thể giết chết bất kỳ một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp một nào khi đang ở cảnh giới chủ soái”.

Triệu Khang nhíu mày nói.

Đừng thấy bản thân anh ta cũng là cảnh giới Nhân Hoàng, nhưng bảo anh ta lùi về cảnh giới Chiến Thần, đừng nói là giết cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, dù có đối mặt với cảnh giới Thiên Vương, anh ta cũng lực bất tòng tâm.

Có thể nói cách làm của Khổng Tề Thiên là đang đột phá cực hạn của bản thân, cũng đang tìm kiếm cảnh giới Quy Chân giống Tiêu Chính Văn.

Nhưng hai chữ Quy Chân này nói thì dễ, muốn lĩnh hội hay muốn cảm nhận được nó thật thì làm có dễ như nói?

“Tôi lại nghĩ Khổng Tề Thiên đang đợi Thánh Huyết của Đế Tuấn”, Võ Anh Hào bỗng trầm giọng nói.

Mặc dù anh ta cũng lần đầu tiên tham gia tranh giành Thánh Huyết, không biết Thánh Huyết có ý nghĩa gì với một võ tu, nhưng cả giới võ thuật đều rất muốn có Thánh Huyết của Đế Tuấn, chứng tỏ sự quý giá của Thánh Huyết.

Ngay trong đêm đó, tin tức này truyền ra ngoài rất nhanh, không lâu sau đã truyền khắp võ tông, không ít người đều đang khí thế bừng bừng bàn tán xem liệu rằng sau khi Khổng Tề Thiên quay về thế tục có nhằm vào Tiêu Chính Văn vì mấy ân oán trước kia không?

Dù sao lúc đầu nhà họ Khổng đã có mối thù với Tiêu Chính Văn từ rất sớm, oán hận tích lại cũng nhiều, Tiêu Chính Văn vừa đánh bại mấy người Triệu Kế Hồng, người nhà họ Khổng bèn quay về thế tục, điều này khó khiến cho người khác không nghĩ đến đủ thứ ân oán giữa Tiêu Chính Văn và nhà họ Khổng.

Tối hôm đó, Võ Anh Hào cũng nhận được thư của nhà họ Võ, sau khi đọc xong nội dung bên trong, Võ Anh Tuấn lại đanh mặt lại.

“Sao vậy, xảy ra chuyện gì?”, Tiêu Chính Văn thấy mặt Võ Anh Hào đanh lại, nhíu mày hỏi.

“Nhà họ Võ nghe ngóng được, Khổng Tề Thiên vừa quay về thế tục đã có mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai đích thân đi đón ông ta rồi, hơn nữa còn đón thẳng đến thế tục từ ngoài lãnh thổ”.

Gì cơ?

Đón thẳng đến thế tục từ ngoài lãnh thổ?

Thế chẳng phải đồng nghĩa với việc có mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp hai quay về cùng với Khổng Tề Thiên sao?

Nhân Hoàng cấp một thì không có áp lực gì với Tiêu Chính Văn, nhưng ngay cả Tiêu Chính Văn cũng hơi kiêng dè Nhân Hoàng cấp hai.

Kém một cảnh giới lớn, dù Tiêu Chính Văn đã lĩnh hội được Quy Chân, cuối cùng vẫn phải chiến đấu, bước nhảy vọt quá lớn, áp lực cũng sẽ tăng lên gấp mấy lần.

Không ít các môn phái võ tông trong thế tục sau khi biết được tin tức này đã lập tức chạy đến nhà họ Khổng chúc mừng Khổng Tề Thiên.

“Có lẽ người một chiêu giết chết Tư Mã Vũ chính là Khổng Tề Thiên”, Võ Anh Hào bỗng lạnh lùng nói.
Chương 1928: Chưa đến phút cuối cùng

Sau khi trầm ngâm một lúc lâu, Võ Anh Hào mới nói tiếp: “Hết tám mươi phần trăm kẻ này đến vì anh Tiêu!”

Suy cho cùng, danh tiếng của Tiêu Chính Văn trong mấy ngày gần đây cũng khá nổi trội, ngay cả các đại diện của Đế Vương Các cũng chịu nhiều thiệt trong tay Tiêu Chính Văn, khó trách Võ Anh Hào sẽ liên tưởng Khổng Tề Thiên với Tiêu Chính Văn.

“Theo tôi thấy thì chưa chắc bọn họ tới vì anh Tiêu đâu?”, Triệu Khang thận trọng nói.

Thật ra Thánh Huyết của Đế Tuấn cũng là điều mà các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ quan tâm.

Lần này nhà họ Khổng phái Khổng Tề Thiên đến cũng có thể là vì Thánh Huyết của Đế Tuấn!

Giây phút này, những người trong võ tông từng thua dưới tay Tiêu Chính Văn đều kích động một cách bất thường.

Vốn dĩ không ít người trong số bọn họ cũng dần cúi đầu trước Tiêu Chính Văn, hơn nữa, một số người cũng đã hoàn toàn nghiêng về phía anh!

Dù sao chăng nữa, cho dù xuất thân từ năm đại danh sơn, hay thế tử gia tộc lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, bất kỳ ai so sánh với Tiêu Chính Văn cũng chẳng khác gì đom đóm so sánh với mặt trời.

Trước mặt Tiêu Chính Văn, cảm giác vượt trội hơn người bẩm sinh của bọn họ vốn chẳng hề tồn tại.

Ngay cả thiên tài trăm năm khó gặp như Hứa Văn Long cũng chẳng là cái gì khi đứng trước Tiêu Chính Văn!

Mà sự xuất hiện của Khổng Tề Thiên lại khiến cho cõi lòng đã tràn đầy tuyệt vọng của bọn họ bỗng dấy lên ngọn lửa hy vọng le lói!

“Hừ, mặc kệ Tiêu Chính Văn mày trước đây ngạo mạn thế nào, thì hôm nay những tháng ngày yên lành đẹp đẽ đó cũng phải chấm dứt!”

“Ha ha! Từ xưa đến nay có bao nhiêu là nhân tài dị sĩ, nào có ai dám phá vỡ quy củ ngàn năm? Thằng nhóc Tiêu Chính Văn luôn ỷ thực lực mình không tầm thường mà coi chúng ta không ra gì!”

“Nay cậu Khổng đã trở về, không biết thằng nhãi Tiêu Chính Văn kia sẽ có cảm tưởng gì, e là ngay cả cơ hội để nhượng bộ và nhận tội, hắn cũng sẽ không có được!”

“Đúng là sự giác ngộ của Tiêu Chính Văn cực kỳ cao, nhưng so với cậu Khổng thì vẫn còn kém nhiều lắm, dù có mười Tiêu Chính Văn cũng không có khả năng đánh giết cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng!”

Không ít người võ tông lén lút bàn ra tán vào.

“Mấy người cũng đừng vội vui mừng sớm, mấy chuyện như này cũng chẳng phải mới lần một lần hai, Arcelo rồi Triệu Kế Hồng đấy thôi?”

“Cuối cùng đều phải ngoan ngoãn trước mặt Tiêu Chính Văn còn gì? Vì vậy, cho dù Khổng Tề Thiên có nhằm vào Tiêu Chính Văn hay không thì Thiên Sơn chúng ta, hoặc ít nhất là đệ tử của Sở Hồng Thiên tôi đều phải tránh chỗ thị phi này ra!”

Sở Hồng Thiên là một trong những người sáng suốt nhất võ tông!

Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn đã sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, hơn nữa, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã có thể bồi dưỡng được cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, vậy thực lực của bản thân Tiêu Chính Văn thì sao?

Sở Hồng Thiên còn nhớ rõ, lần đầu tiên mình nghe đến ba chữ Tiêu Chính Văn, anh chỉ là một kẻ nhỏ bé cảnh giới Nhân Vương cấp một!

Đến nay thời gian mới chưa bao lâu, Tiêu Chính Văn đã đột phá đến cảnh giới Nhân Vương cấp năm, chỉ cần một điểm này thôi cũng đủ để nói tiềm lực của Tiêu Chính Văn không hề kém cạnh Khổng Tề Thiên!

Thậm chí có thể nói, một khi Tiêu Chính Văn và Khổng Tề Thiên giao đấu thì không khác gì thần tiên đánh nhau, còn những người phàm giống như ông ta, chỉ cần dính dáng vào dù chỉ một chút xíu cũng có thể bị xé nát bấy!

“Sư phụ, chẳng lẽ người cũng bị thằng nhãi Tiêu Chính Văn kia dọa sợ sao?”

Một gã đệ tử đứng bên cạnh lấy hết can đảm, tiến lên một bước, nhỏ giọng hỏi.

Sở Hồng Thiên liếc nhìn gã, lạnh lùng đáp: “Con thì biết cái gì?”

“Giữa cảnh giới Nhân Vương và cảnh giới Nhân Hoàng sâu như rãnh trời vậy, thế mà Tiêu Chính Văn – một người chỉ mới đạt đến cảnh giới Nhân Vương cấp năm – lại có thể đào tạo được ba vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, điều này chứng tỏ gì?”

“Điều này chứng tỏ Tiêu Chính Văn nắm rõ về cảnh giới Nhân Hoàng thế nào, thậm chí còn có thể chỉ dạy người khác đột phá rãnh trời này!”

“Đã thế thì rãnh trời này còn là cái gì với cậu ta nữa đâu? Nhưng vì sao cậu ta luôn dừng ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà không đột phá lên thêm?”

“Theo sư phụ được biết, muốn lấy được Thánh Huyết của Đế Tuấn, cảnh giới cũng là một trong những yếu tố mấu chốt, một khi đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng, hoặc tu vi cao hơn cảnh giới Nhân Vương cấp năm thì sẽ mất đi cơ hội đạt được Thánh Huyết của Đế Tuấn, vĩnh viễn!”

“Mọi việc chưa đến phút cuối cùng, tuyệt đối đừng nên chọn phe một cách tùy tiện, Thiên Sơn đã không còn chịu đựng nổi những cơn cuồng phong bão tố!”
Chương 1929: Giảm cảnh giới

Sở Hồng Thiên thở dài, trong lòng cảm thấy hụt hẫng, lắc đầu!

Lúc vừa quay về thế tục, ông ta đương nhiên cũng là người đầy hoài bão.

Nhưng hôm nay thì sao? Chỉ có thể trở thành một hạt cát trong cả thế giới huy hoàng này mà thôi!

Nghe xong lời của Sở Hồng Thiên, đám đệ tử Thiên Sơn cũng rối rít cúi đầu.

Sở Hồng Thiên nói không sai, nếu Tiêu Chính Văn có thể chỉ dạy cho người khác đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng, thì cảnh giới đó đối với Tiêu Chính Văn là cái thá gì cơ chứ?

Khổng Tề Thiên thì sao?

Ông ta và Tiêu Chính Văn chưa từng giao đấu, chưa phân thắng bại, kết quả nếu như đúng theo lời Sở Hồng Thiên nói, vẫn chưa biết được ai chết dưới tay ai đâu, lỡ như chọn phe sai thì đó sẽ là tai họa ập đầu đối với Thiên Sơn!

Cùng lúc đó, mấy người Triệu Kế Hồng cũng thầm bàn tán với nhau chuyện này, thời gian Khổng Tề Thiên trở về cũng thật trùng hợp!

Lúc Thánh Huyết của Đế Tuấn sắp xuất hiện, cũng là ngày Tiêu Chính Văn đương lúc nổi trội!

Tuy bọn họ không biết dụng ý thực sự của nhà họ Khổng, nhưng điều này đã nói lên rằng, thiên tài chân chính với hào quang chói sáng sắp đến thế tục!

“Anh Triệu, anh cho rằng tên họ Khổng hay Tiêu Chính Văn mạnh hơn?”, Thiên Hà Đạo Quân nhìn về phía Triệu Kế Hồng rồi hỏi.

Mấy người Triệu Kế Hồng dù gì cũng là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, cho dù nói chuyện hay làm việc thì đều không thể nói năng hàm hồ như mấy thế tử kia!

Càng không thể qua loa bởi vì ân oán cá nhân được!

“Bây giờ chúng ta cũng không biết được thực lực của Tiêu Chính Văn, trước mắt chỉ có thể xác định rằng, ba tên đàn em của cậu ta có thể chém giết cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp một!”

“Như vậy, thực lực của Tiêu Chính Văn chỉ có hơn chứ không kém!”

“Ngoài ra, lúc Khổng Tề Thiên ở cảnh giới Chủ Soái cũng từng chém giết nhiều cao thủ Nhân Hoàng, điều này chứng tỏ, Khổng Tề Thiên cũng không phải cây đèn cạn dầu!”

“Vì thế, kết cục cuối cùng rất khó phán đoán, tôi chỉ có thể nói đây là thế cục hai con hổ tranh đấu!”

Triệu Kế Hồng nheo mắt lại, như đang suy nghĩ điều gì.

Đương nhiên không phải do Triệu Kế Hồng đã thay đổi cái nhìn với Tiêu Chính Văn sau sự kiện của Triệu Khang.

Chẳng qua, bất kỳ một câu nói nào vào thời khắc này cũng liên quan đến số mệnh của Tung Sơn, thậm chí cả Hoa Sơn, nếu tùy tiện kết luận thì không chỉ sẽ hại Thiên Hà Đạo Quân mà ngay cả chính ông ta cũng phải chịu liên lụy!

Tiêu Chính Văn cũng được, Khổng Tề Thiên cũng thế, hai người này, dù là bối cảnh hay thực lực, đều không phải là người mà Triệu Kế Hồng có thể trông mong ủng hộ hay phản đối.

Thậm chí cái chết của Tư Mã Vũ, Triệu Kế Hồng có thể chắc chắn rằng, nhất định là do Khổng Tề Thiên gây ra!

Nhà họ Khổng và tộc Tư Mã cũng có ân oán sâu đậm, chẳng qua là cho tới nay, bọn họ đều âm thầm xích mích, bên ngoài hòa thuận mà thôi!

“Anh Triệu, anh nói xem liệu có phải nhà họ Khổng phái cao thủ khác đến giết Tư Mã Vũ không?”, Độ Ách Chân Quân vẫn không cam lòng hỏi.

“Không thể nào!”

“Nhà họ Khổng không có cái gan đó, ở giờ phút quan trọng này, các cao thủ của các thế lực đều đang chiến đấu với đám người ngoài vũ trụ, nếu nhà họ Khổng dám cử cao thủ đi đấu nội bộ thì không cần đợi người khác ra tay, Thiên Đạo Minh Ước sẽ không bỏ qua cho bọn họ!”

Triệu Kế Hồng hết sức tin tưởng vào phán đoán của mình!

“Ý ông là lần này Khổng Tề Thiên trở về chính là lội ngược dòng, là người giết Tư Mã?”

Chân mày Độ Ách Chân Quân giật mạnh mấy cái!

Lội ngược dòng, ba chữ này đối với họ mà nói, căn bản là chỉ có thể nhìn chứ không thể so!

Dù gì sự chênh lệch giữa mỗi một cấp cảnh giới Nhân Hoàng đều rất lớn!

Nhưng đám người Khổng Tề Thiên và Tiêu Chính Văn lại có thể tùy theo ý mình, không chỉ lội ngược dòng, mà còn có thể vượt qua mấy cảnh giới nhỏ, thậm chí một người ở cảnh giới lớn có thể giết chết cao thủ có cảnh giới cao hơn mình!

Đây quả là đang khiến mấy người bọn họ thấy nhục nhã!

“Tung Sơn để ý đến chuyện của nhà họ Khổng từ lúc nào thế?” Thiên Hà Đạo Quân nhíu mày, không hiểu hỏi.

Triệu Kế Hồng cười khẩy, nheo mắt đáp: “Thật ra chúng tôi luôn nghi ngờ, khoảng tám chín phần trăm là Khổng Tề Thiên lấy được truyền thừa từ vùng ngoài vũ trụ, không thì cảnh giới của hắn phải giải thích thế nào?”

“Các ông có dám chắc rằng có thể tự làm giảm cảnh giới của mình xuống Thiên Vương không?”

Nghe Triệu Kế Hồng hỏi thế, mọi người đều ớn lạnh.

Bọn họ không những không làm được mà người ở vùng ngoài lãnh thổ có thể thuận lợi tự áp cảnh giới của bản thân xuống cảnh giới thấp hơn, từ xưa đến nay cũng chỉ có một mình Khổng Tề Thiên mà thôi!

“Hai ngàn sáu trăm năm trước, Khổng Khâu đột ngột mất tích, nhà họ Triệu chúng tôi luôn nghi ngờ ông ta đã trốn đến vùng ngoài vũ trụ!”, Triệu Kế Hồng lạnh lùng nói, đôi mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Chương 1930: Kỳ tài xuất sắc

Sau khi nghe Triệu Kế Hồng nói xong, mấy người Thiên Hà Đạo Quân đều ngây ra như phỗng!

Ai có thể ngờ được, nhà họ Khổng lại có mối liên hệ gốc gác sâu xa với người của vùng ngoài vũ trụ như vậy?

Nếu quả thật như thế, chỉ sợ Khổng Tề Thiên cũng không thể là người của bọn họ, trái lại, rất có thể nhà họ Khổng sẽ trở thành đối thủ mạnh mẽ thật sự của bọn họ!

Bọn họ biết rõ thực lực của cao thủ vùng ngoài vũ trụ, dù bây giờ bọn họ đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng, nhưng hoàn toàn không có tư cách xuất hiện trên chiến trường vùng ngoài vũ trụ!

Chỉ có những người ở tầng lớp như Hạng Vũ, Hàn Tín, mới có thực lực so tài cao thấp cùng với cao thủ vùng ngoài vũ trụ!

Vốn dĩ, bọn họ cho rằng sau khi mình từ vùng ngoài lãnh thổ trở lại thế tục, sẽ có thể hô mưa gọi gió, muốn làm gì thì làm, nhưng kết quả đầu tiên là bị mắng té tát ở chỗ Tiêu Chính Văn, thậm chí còn bị Tiêu Chính Văn bạt tai ngay trước mắt mọi người!

Vốn dĩ một mình Tiêu Chính Văn cũng đã khiến bọn họ nhức đầu không dứt, bây giờ lại xuất hiện thêm một Khổng Tề Thiên không biết là địch hay bạn!

Dường như vào giờ phút này tất cả mọi người đều như chìm hoàn toàn xuống đáy vực!

Giây phút này, sự tự tin của bọn họ đã bị đánh nát bấy hoàn toàn, ai nấy ngơ ngác nhìn chằm chằm Triệu Kế Hồng, há hốc miệng, nhưng lại không nói ra được chữ nào.

Ngay lúc này, Khổng Vạn Thắng cũng đang triệu tập mọi người trong nhà họ Khổng lại, mở cuộc họp gia tộc.

Khổng Tề Thiên trở về, đối với nhà họ Khổng mà nói, có thể xem như chuyện vui rất lớn, có hậu thuẫn mạnh mẽ to lớn này, sau này bọn họ sẽ không còn sợ Tiêu Chính Văn nữa!

Cuối cùng nhà họ Khổng cũng có thể nở mày nở mặt rồi!

Đang khi mọi người trong nhà họ Khổng đang nhảy cẫng lên hoan hô, ngoài cửa lại có một nam một nữ tới, hai người đều mặc quần áo dài kiểu cổ đại, hoàn toàn không ăn khớp gì với mọi thứ xung quanh!

Mặc dù trông mặt mũi hai người chẳng qua chỉ hai mươi mấy tuổi, nhưng vẻ mặt không chỉ mang hơi thở bể dâu trải qua ngàn năm lịch sử, mà còn có nét kiêu ngạo không ai sánh nổi.

Trong đó, một cô gái trẻ tuổi cảnh giới Nhân Vương cấp ba tiến tới một bước, đánh giá nhà cổ của nhà họ Khổng, cười nhạt nói: "Nghe kể nhà họ Khổng là gia tộc lớn truyền thừa mấy ngàn năm cơ đấy, nhưng sao lại trông có vẻ đổ nát thế này!"

"Hừ, truyền thừa? Người nhà họ Khổng chẳng qua là một con chó của Thiên Đạo Minh Ước mà thôi! Đáng tiếc cho Khổng Tề Thiên!"

Nam thanh niên cũng cười khẩy, lạnh nhạt mở miệng nói.

Hai đệ tử canh ở cửa nhà họ Khổng nghe vậy, sắc mặt u ám, dẫu sao nơi này chính là nhà chính của nhà họ Khổng ở thế tục, cho dù là những cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, đến nhà cổ của nhà họ Khổng cũng phải chắp tay vái lạy đấy!

Huống chi đối phương chẳng qua chỉ là thế hệ con cháu cảnh giới Nhân Vương mà thôi, chỉ là, đệ tử canh cửa còn chưa kịp tiến đến, Khổng Hựu Bang đã đột nhiên lạnh lùng quát lên: "Không được vô lễ!"

Nói xong, trước ánh mắt nhìn chăm chú của hai đệ tử giữ cửa, Khổng Hựu Bang vội vàng bước nhanh về phía trước, đi tới gần hai thanh niên nam nữ, chắp tay nói: "Không biết hai vị hạ mình đến thăm, không tiếp đón từ xa, mong thứ tội cho!"

Ông ta vừa dứt lời, Hứa Văn Long cũng đã nghe tin vội vã chạy tới.

Thấy hai thanh niên nam nữ này, Hứa Văn Long vội vàng tiến đến chào hỏi, hiển nhiên là hết sức cung kính đối với hai người trẻ tuổi này!

"Ừ, ông Khổng lịch sự quá! Không hổ là người đã ở vùng ngoài lãnh thổ vài năm, không giống những tên nhóc vắt mũi chưa sạch này, không biết gì cả!", nam thanh niên cười nhạt nói.

"Sao nào, chẳng lẽ nhà họ Khổng định cho chúng tôi hóng mát ngoài cửa à?", vẻ mặt cô gái hết sức không vui, chất vấn.

"Đâu có đâu có, mời hai vị khách quý vào bên trong!"

Khổng Hựu Bang vừa nói, vừa ra hiệu tỏ ý mời vào với hai nam nữ thanh niên!

Đám đệ tử nhà họ Khổng thấy cảnh này cũng ngơ ngác nhìn chằm chằm Khổng Hựu Bang, đây hoàn toàn không giống phong cách làm việc của nhà họ Khổng, càng không giống phong cách làm việc của Khổng Hựu Bang!

"Không cần phải khách sáo, ông có thể gọi tôi là Tư Mã Thụy, người này là cô Tư Mã Nghê Thường!"

"Không sai, chúng tôi chỉ là tay sai của cậu chủ Tư Mã Tư mà thôi!"

Nghe thấy ba chữ Tư Mã Tư, chân mày Khổng Hựu Bang nhẹ nhàng động đậy vài cái, mặc dù nụ cười trên mặt không nhạt đi, nhưng trong lòng lại âm thầm kêu khổ!

Mà giờ phút này, cuối cùng mọi người trong nhà họ Khổng cũng đã hiểu rõ tại sao Khổng Hựu Bang lại có một thái độ khác thường như vậy rồi!

Tư Mã Tư là kỳ tài xuất sắc của nhà họ Tư Mã, nghe nói, thực lực đã sớm cao hơn người bị giết là Tư Mã Vũ rồi, hơn nữa vẫn luôn bị nhà họ Tư Mã che giấu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom