• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2893: Con quái vật

"Cho dù hắn có tinh thần chiến đấu vô biên, cũng không thể chống đỡ được đòn tấn công liên thủ của chúng ta!” Cổ Vạn Giới hét lớn!”

Giờ phút này, Tiêu Chính Văn không để cho bọn họ công kích như trước, mà chủ động tiếp đón bọn họ!

"Giết!"

Cùng với từ “giết” được thốt ra, khí thế của Tiêu Chính Văn đột nhiên thay đổi, sát khí vô biên chuyển hóa thành chiến lực vô tận!

Đây là sức mạnh chiến thần chân chính! Là sức mạnh của một chiến thần bất bại!

Trong khoảnh khắc, tám bóng người cùng lao vào nhau, sấm sét cuồn cuộn, vô số tia chớp giáng xuống, Tiêu Chính Văn và con rồng vẫn kiên cường tung đòn!

Mặc dù đối phương dùng rất nhiều chiêu thức hiểm độc, nhưng hoàn toàn không thể làm Tiêu Chính Văn bị thương!

Từng đợt diệt thế lôi kiếp giáng xuống, mọi người dốc sức chiến đấu gần một giờ đồng hồ, cho đến khi đám người Tử Hoàn kiệt sức, cơ thể Tiêu Chính Văn sừng sững như cũ, không có bất kỳ thay đổi nào!

Mãi đến bây giờ, mấy người Cổ Vạn Giới mới hơi sợ hãi!

"Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp hắn rồi!", Thiên Kiếm Thánh Quân lau vết máu ở khóe miệng, không cam lòng nói.

Mặc kệ ông ta có thừa nhận hay không, sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn quả thực đã vượt qua mọi tưởng tượng của bọn họ!

Bảy người họ đều bị thương nặng, nhưng Tiêu Chính Văn vẫn có thể kiên trì!

Hơn nữa, uy lực của lôi kiếp dường như không hề giảm bớt, ngược lại càng lúc càng hung ác!

"Tiêu Chính Văn! Kết quả của trận chiến ngày hôm nay đã được định sẵn! Dù cậu mạnh mẽ đến đâu cũng không thể xoay chuyển tình thế!", Thiên Kiếm Thánh Quân vẫy tay, tung ra đòn tấn công cuối cùng!

"Có Tiêu Chính Văn tôi ở đây, các người đừng hòng tiến lên một bước! Cho dù cả Chư Thiên Thần Giới hợp lực cùng không thể ngăn cản tôi bảo vệ Hoa Quốc!”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn vang vọng, chấn động khắp nơi!

Lúc này anh mới thật sự tung ra con át chủ bài của mình! Lại có thêm hai con rồng đồng thời xuất hiện, đánh bay đám người Cổ Vạn Giới.

Cả đám người chết không kịp ngáp!

Lúc này, Tiêu Chính Văn mới khuỵu gối, cơ thể của Hạo Thiên sắp không trụ vững được nữa.

Một khí tức nhàn nhạt bỗng xuất hiện trước mặt Tiêu Chính Văn khiến anh vô cùng bất ngờ. Người đến lại là Võ Thí Thiên.

Một người vốn dĩ kiêu căng ngạo mạn như ông ta, giờ lại quỳ dưới chân Tiêu Chính Văn, nhìn anh bằng ánh mắt vô cùng sùng bái.

Ông ta cung kính mở lời: “Cậu Tiêu, trước đây là do tôi ích kỷ, bị lợi ích làm mờ con mắt, hôm nay tận mắt nhìn thấy cậu vì người dân trên thế giới mà hy sinh cả sinh mệnh, tôi thật sự rất cảm động, chỉ có cậu mới xứng đáng có được trái tim rồng”.

Võ Thí Thiên vừa nói vừa lấy ra một trái tim rồng đã bị tách làm đôi.

Theo như lời ông ta nói, ông ta đã cất giữ nửa trái tim rồng suốt một thời gian dài, gần đây lại có cơ duyên trùng hợp tìm được nửa trái còn lại.

Bây giờ, cảm động trước tấm lòng của Tiêu Chính Văn, cũng tự biết mình không có khả năng dung hợp đủ năm trái tim rồng nên ông ta đến tặng lại trái tim rồng này cho anh.

Tiêu Chính Văn cảm ơn rồi bắt đầu dung hợp trái tim rồng thứ tư.

Sau khi dung hợp xong, đột nhiên mọi vết thương trên người anh được hồi phục nhanh chóng. Tinh thần thoải mái, sức lực dồi dào.

Tuy nhiên, anh cảm nhận được cơ thể của Hạo Thiên không thể chịu đựng được sức mạnh của trái tim rồng, phân thân của anh chào tạm biệt mọi người rồi bay vút về phía hành lang thời không, đi tìm Tiêu Chính Văn thực thụ.

Ở một diễn biến khác, mấy người thiếu cung chủ đã tìm thấy đủ ba loại tinh hoa, mặc dù không mong muốn nhưng buộc phải giao lại cho mấy người Tiêu Chính Văn.

Trong lúc tức giận, năm người thiếu cung chủ đã gọi Đông Hoàng Thái Nhất ra một góc khuất và cùng xông lên chém chết hắn, giải tỏa nỗi căm hận mấy ngày nay.

Đến lúc chết, Đông Hoàng Thái Nhất cũng không biết nguyên nhân mình chết là gì, hắn không hiểu tại sao mình dốc sức giúp đỡ các thiên tài ở Chu Thiên Thần Giới nhưng cuối cùng lại bị bọn họ nhẫn tâm chém chết.

Hắn hoàn toàn không ngờ được rằng, ông trùm thật sự đứng sau tất cả lại là Tiêu Chính Văn - người mà hắn luôn xem thường.

Bây giờ hắn đã hết giá trị lợi dụng nên Tiêu Chính Văn cũng chẳng thèm quan tâm đến hắn nữa.

Sau khi hấp thụ hết ba loại tinh hoa, thực lực của Tiêu Chính Văn đã đạt đến cảnh giới cao nhất – Đại Thánh cấp chín.

Đám người Tần Lương Ngọc và Lý Bạch cũng được thừa hưởng theo, thực lực nâng cao ngoài sức tưởng tượng.

Tuy nhiên, điều này cũng đồng nghĩa với việc, cái chết sắp cận kề với mấy người Kiếm Ma, bây giờ bọn chúng chỉ là những con rối không có giá trị.

Tiêu Chính Văn cũng chẳng thương tiếc gì, chỉ một ý nghĩ của anh đã thẳng thừng biến bọn chúng tan thành mây khói.

Sau khi giết hết đám người thiếu cung chủ, mấy người họ tiếp tục đi về phía Ma Vương Cốc, ở đây lại có thu hoạch bất ngờ mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không ngờ được.

Đương nhiên cũng có mối nguy hiểm rình rập bên cạnh.

Không vào hang cọp sao bắt được cọp con, không vào Ma Vương Cốc thì sao có thể lấy được thứ mà Tiêu Chính Văn vẫn luôn tìm kiếm bấy lâu nay.

Đoàn người đang tiến về phía Ma Vương Cốc, bỗng nhiên một con quái vật trông khá giống nhện xuất hiện trước mắt, nó lè chiếc lưỡi dài của mình ra để uy hiếp.

Con quái vật này vô cùng hung hãn, nhìn thấy người là mặc sức đánh tới tấp, khiến đám người có thực lực cao như Tần Lương Ngọc cũng bị thương không hề nhẹ.

Riêng Tiêu Chính Văn vẫn đứng sừng sững với khuôn mặt không chút sợ hãi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom