• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 60: người dưng 1.

Nghe tiếng hét, cả ba người đàn ông trong nhà chạy bán sống bán chết lên chỗ cô em gái đang hoảng sợ hét thất thanh. Vừa tới nơi, dù rất mệt, đứng thở hì hì mà nhìn cảnh tượng trong phòng ai nấy ôm bụng cười tím tái.
- Anh ba.... anh ba ơi.... á.... đi ra ... đi ra... Á Á Á .....
Sống sao cho vừa với cô em gái này. Nghe hét tưởng chuyện động trời, ai dè chỉ vì một con chó. Đồ đạt thì loạn hết cả lên, cô thì chả khá hơn mấy, bay lên ngồi chễnh chệ trên chiếc bàn mà la hét, mặt mày tái mét. Cảnh tượng buồn cười không chịu nổi. Có ai đời chả sợ gì, lúc nào cũng làm như mình mạnh mẽ lắm, vậy mà gặp một chú cún dễ thương như vậy lại sợ xanh mặt.
- Thôi thôi thôi. Anh ba biết rồi, đi xuống, nó không cắn đâu mà lo.
- Anh đừng có nói nữa mà...... mau đem nó đi đi.
- Xuống đi, không có sao đâu. Còn này anh hai mua cho em.
- Này này.... con này....
Bảo nhanh tay bịt miệng Thiên. Biết ngay thế nào cũng đổ cho Thiên, việc gì khó là anh nhận hết. Kiểu này thế nào cũng bị cô bầm cho tả tơi.
- Thiệt không?
-Thiệt. Nó hiền lắm. Đã huấn luyện kỹ rồi. Không sao. Đi, xuống đi. Ngoan, anh thương.
Bảo đến cần đưa tay kéo nó xuống. Muốn xuống mà lòng cứ thấp thỏm, chân vừa đưa xuống lại rụt lên, tận 5 phút sao mới ra khỏi cái bàn. Im lặng chờ tình hình, con chó vẫn như thế, ngồi im ru không lên tiếng, hướng về nó trong rất vui vẻ. Cô cứ run run mà không dám di chuyển thêm bước nào.
-Có bây nhiu thồi mà ầm ầm cả lên.
Anh đến bế cô đưa vào nhà tắm một cách tự nhiên mặt cho sáu con mắt trừng trừng nhìn anh. Tự nhiên dẫn chú chó đi ra ngoài. Không quên buông một câu trách cứ.
- Có biết là Yến sợ chó lắm không mà đi tặng con này.
Anh ra vẻ giận dỗi bỏ đi. Nhìn cứ như chả quan tâm nhưng hành động của anh làm Thư ức lắm. Chưa bao giờ anh như thế với cô, chưa bao giờ quan tâm Thư đến thế, cũng chưa bào giờ tỏ ra thân mật như vậy. Anh càng làm càng khiến Thư ghét cô thêm mà thôi. Từng cử chỉ, từng hành động đều toát ra thứ tình cảm ngọt ngào mà Thư chưa bao giờ cảm nhận được từ anh. Dù cho anh có đang nắm tay Thư nhưng cô chỉ cảm nhận được hơi lạnh, lạnh đến mức tim cô như đông lại.
- Haizzzzz. Thôi hết chuyện, anh hai đi nhé. Chú em ở lại giải quyết với út. Anh đi chuản bị đồ ăn đây.
- Này này.... đi đâu đấy. Chư xong mà. Này... này.... này...
BẢo không sợ cô em út này cằng nhằng, sợ mỗi cô im lặng. Càng ngày cô càng tỏ ra khép kín hơn, lại như ngày đâu Bảo gặp cô. Lúc nào cũng kín tiếng để một mình chịu nổi đau. Chuẩn bị gõ cửa gọi cô em gái, đang lo lắng tột cùng thì...
- Anh ba. Đi ăn thôi.
- Ếyyyyy
- Sao. Đẹp không? Nhìn là biết bộ này anh hai đã lựa nè.
- Sai bét. Này là do mẹ đã lựa nha. Mất hơn mấy tiếng đồng hồ của anh với ẹm chứ chả chơi.
- Xời. Đi thôi.
- Ổn không cô hai.
-Xấu hả. Để dô thay.
-Thôi. Đẹp rồi. Thôi tự xuống đi. Anh hai nấu ở dưới, xuống phụ đi. Thay cái tới trưa.
- Dạ. Thương anh ba lắm đa.
Mi Bảo một cái rồi đi xuống nhà dưới phụ Thiên. Vừa xuống đã nghe thấy mùi thơm phúc của mực nướng. Còn gì hạnh phúc hơn là một chuyến đi dài được ăn mực nướng. Tung tăng đi ăn không để ý đến chú chó Husky( không biết đúng không nữa) đứng đó nhìn cô lôm lôm. Lúc chú ý mới nhảy cẩn lên ôm lấy một chàng trai to cao không quan tâm là ai mà run run.
- Nó không có cắn. Em xuống đi.
Câu nói nhẹ nhàng của anh mà làm cô còn hãi hơn chú chó đứng đó. Chấp tay nhìn cô thể hiện bản lĩnh. Quyết không mất mặt, một bức lại một bước run run lại gần chú chó. Nhắm mắt nhăn nhó sờ sờ, ti hí nhìn mới phát hiện chú hiền thật, không cắn như lời anh ba đã nói.
- Mày không cắn tao thiệt chứ.
- Gâu gâu...
-Mày hứa nhé. Mày cắn cái là tao đem mày đi nướng như con mực này luôn. Anh hai tao sẽ nướng như thế đây- Chỉ chỉ vào ông anh đang đổ mồ hôi mẹ toát mồ hôi con nướng từng con mực tươi roi rói cho cô ăn.
- Gừ..... gru gru....
- mày tên gì thế.
- Gâuu ....
- mày cứ sủa sao tao biết mày tên gì.
- Grừ grừ...
Hai mắt nhìn cô đầy vẻ oán trách. Một chú chó không sửa chứ chẳng lẻ nói. Nếu nói được thì nó chả màn làm thú cưng cho cô gái ngốc như cô rồi.
- Em có thôi đi không. Có ai lại đi hỏi như thế với một con chó. Nó nói được chắc.
- Được chớ. Nó nói nó tên gấu cơ mà.
- Thôi anh bó tay. Em làm gì thì làm. Lẹ wlej lại làm tiếp anh. Lo xàm mãi đi.
- Anh ba ơi. Ra nướng. Anh hai ra lệnh.
-ơ. Cái con bé này. Kỳ. Chú em dô trổ tày. Anh dô đây, nóng chết mất.
- Thôi để em.
- Ừ hai đứa làm đi.
Kỳ theo lời Thiên dô làm bếp chính, Thư cũng xưng phong vào làm chung. Cô nhìn mà chướng mắt khủng khiếp. Người ngoài nhìn vào thì có thể nói là hình ảnh vô cùng lãng mạn và cực kỳ thu hút.
Cô gái mặt bộ bikini hai mãnh để lộ làn da trắng ngọc ngà, thân hình còn nóng hơn cả bếp than cháy hừng hừng. Khuôn mặt dù để mộc nhưng vẫn toát lên vẽ đẹp hút mắt người nhìn. Đã có nữ tú thì sẽ có nam thanh, mà anh không là nam thanh mà là đại nam thanh. Chỉ một chiếc quần short ngan gối để vai trần lộ cơ bắp cuồn cuộn, dù khói bóc lên nghi ngút cũng không đủ sức làm che đi làn da trắng không thua con gái. Đuongwf nét trên gương mặt đầy nam tín, nhìn là biết ngay không phải loại tầm thường.
- Yêu nghiệt quả là có thật phải không gấu.
"Tôi là chó chứ có phải gấu đâu mà cứ kêu là gấu"
-Tao nói không đúng sao mà mày nhìn tao thế.
"Mới ghét tôi, sợ sệt giờ quay qua nói chuyện như thân mật thế hở"
- Mày nhìn cứ như đang hờn cái thế giới này vậy hả. Mày bất mãn gì à.
"Tôi là đang bất mãn bà đó. Làm ơn đi chỗ khác cho tôi ngắm chị gái xinh đẹp"
-Tao không đẹp hay sao mầy cứ nhìn chỗ khác thế.
Ngoảnh mặt quẩy đuôi bỏ cô bơ vơ ngồi đó lại quấn lấy Bảo. Vừa lại với chủ ngay lập tức tỏa ra cái mặt xu nịnh, le lưỡi cười khì khì. Được Bảo vuốt ve mà vui mừng. Để cô chủ nhỏ như nó đỏ mặt tức giận.
- Mày nhớ nhé. Tối nay thì ra đường mà ngủ. Chụy không cho cưng vào phòng chị nhé.
- Thôi đi cô út. Nó chỉ là chú chó nhỏ. Em chả biết yêu động vật gì cả.
- Nó to gần bằng em đấy.
- Cũng tại em mập quá thôi.
- Ủa. Chứ không phải do nó mê gái giống anh nên anh như thế sao? Vừa chảnh lại tính tình y như chủ. Chủ nào chó nấy.
-Nó là của anh hai mà.
- Xạo xự.
Bỏ đi lấy đồ ăn. Lại gần bếp nướng mới cảm nhận được cái nóng tỏa ra như thế nào. Lò đã nóng bên cạnh còn nóng hơn. Anh chịu nổi cũng hay. Nhẽ ra anh cũng không mấy quan tâm, chỉ là cô ở đó làm anh chả tập trung được gì cả. Dù Thư có nóng bỏng lửa cũng không bằng cô. Với anh cô lúc nào cũng đẹp và thu hút anh hơn mọi cô gái khác.
Đi biển nên chả cách nào khác ngoài mặc bikini, chẳng thích hở hang nên mẹ nuôi tâm lí chọn cho cô một bộ vừa rất ưng ý. Vần là bộ bikini nhưng được phối với áo lưới khá dài vừa ẩn vừa hiện, đủ để tôn lên vẻ trong sáng trong cô.
-Út ơi. Nướng xong đem lại anh một chút với. A h đói meo rồi.
- Lại mà ăn. Em có rãnh đâu. Em đang ăn mà anh hai.
Ăn uống cũng cãi cọ qua lại đủ chuyện. Dù sao thì buổi ăn cũng trải qua xuông sẻ. Mọi chuyện vẫn đâu vào đấy, ăn uống no nê thì tiếp đến là phần rửa chén. Nhìn đóng chén mà phát mệt, chỉ có mấy món mà làm như là ăn một tuần chưa rửa. Cô lại nay lưng ra mà rửa. Không biết là may mắn hay xuôi xẻo mà Thư lại vào giúp một tay.
- Chén nhiều quá ha.
- Ừ.
-Yến ghét tôi lắm sao?
- không?
- Chắc cô không có cái tư cách mà ghét tôi đâu nhĩ.
- Sao?
- Đứa con nuôi thấp hèn không danh không phận nghèo hèn làm sao xứng với Kỳ.
- Chị nghĩ thế sao. Vẫn bám vào baej mà sống, chị đủ tư cách nói với tôi sao?
- Đủ hay không thì ba mẹ tôi cũng không bán con gái mình mà đi du hí.
"CHÁT"
- Chị có thể làm gì tôi cũng được. Tôi caams chị đụng đến ba mẹ tôi.
- Đau đấy.- Xoa xoa bên má đau rát.- chắc cha mẹ mày đã dạy mày xử sự như thế. Y như dân đàu đường xó chợ. Đúng là thứ vần hèn thì chỉ cần có tiền hì chuyện gì cũng làm được.
"CHÁT"
Lại một cái tát nữa gián xuống, cái này lại mạnh hơn cái trước.Cái tát không hề nhẹ khiến Thư ngã ra , Thư khóc toán lên. Đúng lúc đó anh và Bảo đi ngang qua bắt gặp cảnh tượng không đẹp đẽ, anh giận lắm, bế thóc Thư lên trở về phòng. Cô ở lại mặt giận đỏ bừng, đôi mắt đỏ ngầu, tay nắm chặt thành quyền. Cô thở hộc hộc vô cùng khó khăn. Tức giận chống tay lên bồn rửa thở hì hì, giờ lúc này chẳng còn tâm trí đâu mà kiềm chế.
- Một.
- Hai.
- Ba.
- Bốn.
.....
- Một trăm.
Cô vừa bình tĩnh một chút, anh lại xuất hiện. Cô lại tiếp tục đếm, đếm và đếm. Đó là cách duy nhất co khống chế cơn thịnh nộ lúc này.
- Mày tìm gì thế Kỳ.
-À. Hòm y tế để đâu. Tao kiếm mà không thấy. Mày để đây vậy Bảo.
- Để tao đi lấy.
Không gian trở lại với hai người. Cô đứng tiếp tục rửa chén, anh chỉ nhẹ dựa vào tường nhìn cô mà cười nhàn nhạt. Dáng cô đứng vẫn như ngày nào. Mãnh khảnh đầy nổi đau.
-Anh biết em buồn nhưng nddunwgf vì anh mà làm thế với Thư.
- Đi đi.
-Em có nhất thiết làm thế không? Thư không có lỗi.
-Đúng. Cô ta không có lỗi. Lỗi do tôi. Làm ơn đi đi. Đừng có đứng đó nố thêm gì. Tôi sai, là tôi sai. Ok?
-Hết chịu nổi cô. Ngang ngược.
" Tôi ngang ngược. Anh đáng giá tôi chỉ một cái nhìn mà không hỏi tôi tại sao tôi làm vậy. Mà tôi với anh có là gì nữa đâu mà anh phải hỏi tôi chứ. Người yêu bị đau anh phải lo rồi. Hơi đâu lo cho người dưng..."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

YÊU NHẦM ANH TRAI NAM THẦN
  • 5.00 star(s)
  • Đang cập nhật..
Nhật Ký Luân Hồi Của Hải Yêu
  • Quyên Ai Hà Dĩ Đáp Nhân
Kết Hôn Rồi Yêu - Đinh Thập Tam
  • Đinh Thập Tam/丁十三
Chương 11...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom