• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 62: Thư là hung thủ cuối cùng?

- Wowwwwwwww. Công nhận đông thật đấy anh hai ơi.....
- Đương nhiên.
- Mà sao anh ba đâu mà amh hai dẫn em đi vậy.
-Thằng ba nó đi giải quyết chút chuyện rồi.
- Ờ. Anh hai anh hai. Bên kia vui quá kìa. Đi đi qua đi.
Người đi kẻ lại tấp nập ồn ào nhộn nhịp cưòi cười nói nói thật là vui. Người bên cạnh mình cười có lẽ cũng khiến mình vui theo, dù đó là người lạ. Cô cũng như mọi người, chen vào đám đông, luồng rồi lách, luồng rồi lại lách. Có thể nói ở Hà Tiên nhột nhịp nhất là vào rạng sáng và về đêm. Hàng quán với biết bao nhiêu món vừa ngon vừa rẻ. Khách nơi đây chủ yếu cũng như cô, là khách thập phương ghé đến vùng biển xinh đẹp này. Khung cảnh mờ ảo trong là khói nghi ngút thơm phưng phức từ các hàng quán từ vỉa hè bình dân đến các quán ăn đẳng cấp. Nhưng dù là quán cao sang hay là quán bình dân vẫn có chung một điểm là tiếng nói cười rôm rả, sự nhiệt tình, lời rao chân chất của người dân nơi miền Tây hiền lành giàu tình người. Với cô, ham ăn vặt nên không cần nghỉ ngợi nhiều là tấp hẳng vào một quán ăn có nhiều ơi là nhiều khách đến ăn. Không đợi nhân viên nói, cô rất nhanh chóng mà kêu biết là bao nhiêu món ngon và lạ.
- Em làm gì mà đi nhanh vậy hả. - Thiên vừa nói vừa thở phì phì.
- Anh hai ơi. Em kêu nhiều món lắm đó anh, quán bình dân nên rẻ quá anh ơi. Đồ tươi không luôn anh ơi.
- Em chỉ biết mỗi ăn thôi sao?
- Kệ em.
Trò truyện rôm rả quên mất cả thời gian. Hai anh em đi ăn rồi chơi quên bẵng hết chuyện buồn. Đầu cô giờ chỉ có ăn là nhất. Ở nhà chẳng mấy khi được ăn. Phải tranh thủ ăn cho đã rồi muốn sao thì muốn. Đi biển là phải ăn hải sản, ăn đến cái bụng căng tròn, chiếc sơ mi trắng muốn bung cả nút.
- Khà..... ngon quá đi. Đúng là ăn hải sản phải có thêm bia thì đúng quá luôn anh nhễ. Anh hai đẹp trai của em ơi....
- Em say quá rồi đó. Uống có nửa thùng mà say đến thế. Em dỡ quá đi.
-Gì chứ. Anh hai khinh thường em sao. Kêu thêm đi. Em uống hứccccc. Anh kêu. .. kêu...
"Bụp".
Cô nằm luôn trên bàn. Tâm trạng đang buồn thì uống bia dô nó cũng dễ say thật. Loay hoay lắm mới cõng cô ra khỏi cái đám đông về đến nhà. Nhìn cô nhỏ vậy chứ nặng khiếp lắm, anh cõng về đến nhà mà mệt bở hơi tay, thở hì hà hì hục.
- Anh hai ơi... em muốn... hức... hức... uống tiếp.
-Thôi thôi.. cô mà uống nữa thằng ba nó lại bâm tôi ra mất. Say xỉn gì mà lầy lội. Mai mốt thì đừng hòng anh dẫn đi đâu.
- Anh nòi gì... anh muốn ... gì...... anh bỏ em xuống. Anh bỏ em xuống.
Say bí tỉ chẳng biết gì mà còn mè nheo cố gân cổ lên cãi lại. Giẫy nãy đến té oạch xuống sàn. Đau điếng cô khóc òa lên. Khóc rất to, rất to. Anh nghe cô khóc giật thót người chạy xuống nhanh xem. Cô giờ chả còn chút ý thức nào, ngồi đó quẫy khóc như một đứa trẻ. Thiên năng nỉ ỷ ôi, dụ ngọt hết lời mà không làm cô ngưng khóc.
- Yến. Em say rồi. Em lên phòng đi.
Hai mắt mơ màng dời sang nơi anh đứng. Cô bắt đầu ngưng khóc, quay sang nhõng nhẽo với anh.
-Anh yêu ơi. Anh về rồi sao. Anh bế em đi.
-Em say rồi. Anh Thiên bế Yến lên đi.
-Không chịu. Em muốn anh cơ. Anh ơi... Kỳ đẹp trai ơi..... kỳ dẫn Yến lên phòng nha... Kỳ ơi...
- Em say rồi.
Chớp mắt cái cô đã ôm chằm lâyd anh không rời. Kỳ kèo kỳ kèo một hồi anh không chịu nổi nữa mới xuống nước đem cô lên phòng. Lâu như vậy mới bế cô, cô mập lên thật rồi. Mập thế mà cứ ăn. Hết nói nỗi cô.
- Em cứ thế này thì anh phải làm sao?
- Anh nói gì chớ... lùng bà lùng bùng. Đau đầu quá đi. Kỳ ơi em muốn ngủ...
-Uống cho lắm vào... thôi ngủ đi.
Sửa lại chăn cho cô xong anh vẫn quyến luyến không muốn rời đi. Tựa vào cửa sổ ngắm nhìn cô ngủ, cảm giác thật nhẹ nhàng. Phải chi thời gian đừng trôi đi để anh có thể ngồi đây ngắm nhìn cô mãi thế này thì tốt biết mấy. Một bước tiến lại gần cô, hôn nhẹ cánh môi mỏng. Quyến luyến rời môi cô, anh bước đi rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.
- Mày nên cẩn thận đấy Kỳ.
-Mày không cần phải lo.
- Tao chỉ lo cho Yến.
- Chỉ một chút nữa thôi. Tao cần ít thời gian.
- Mày tin là Thư có cái mà mình cần không?
- Linh đã xác nhận chuyện này.
- Thư có động tĩnh gì không?
- Vẫn chưa.
-Mày tin là cô ta sẽ dễ dàng đưa chứng cứ cho mày sao?
- Cô ta có vẻ rất tự tin về mình.
-Giao kèo này chỉ có lơik không có hại. Chỉ cần cô ta thực hiện đúng lời hứa thì tất cả mọi thứ tao không quan tâm.
Anh ngã người nhìn ra bầu trời đen lấp lánh các đốm sáng. Dù bầu trời có đen đến mấy vẫn không thể nào che hết tất cả các nguồn sáng. Các ánh sáng từ sao dù chỉ le lói nhưng chắc chắn rằng chẳng một bóng đen nào có thể chen mờ được vẻ đẹp kiêu sa nơi xa xôi ngoài vũ trụ.
- Vụ án của Hân như lời Linh nói thì Thư chính là kẻ đứng sao tất cả.
-Đúng
-Nhưng nếu như thế. Cô ta sao lại dại dột đưa đoạn video đó cho chúng ta.
- Đây là một dấu hỏi lớn.
- Không có ý định cướp à.
-Không thể. Không tìm thấy. Kẻ cả dữ liệu trong máy tính cũng không có.
- Bế tắt.
Trở về phòng mình, anh ngao ngán thấy Thư bắt chéo chân, khoanh tay ngồi trên giường vẻ mặt giận dữ. Xoa xoa hai thái dương, anh nhìn Thư đến ngán ngẫm. Ngán cái chanh chua, ngán cái kiêu kỳ khinh người và đôi mắt chứa đầy những dục vọng xấu xa.
- Anh có nghĩ mình quá đáng lắm không?
- Không?
-Anh để bạn gái mình đứng đó. Hiên ngang bế cô gái khác lên phòng. Anh có nghĩ đến em không hả.
- Em đủ chưa. Đừng có trẻ con như vậy
- Trẻ con. Anh nói tôi trẻ con? Anh nên nhớ. Anh là bạn trai của tôi. Của tôi anh biết không hả?
- Đừng nói nữa. Về phòng ngủ đi. Đừng làm ồn đến mọi người.
- Anh trả lời em trước đi.
-Em về phòng đi.
- Bây giờ anh còn đuổi em đi hay sao? Anh có thấy mình quá đáng, quá đáng lắm không vậy.. anh..
Chưa nói hết câu, Thư sững sốt khi anh chủ động khóa môi mình. Cảm giác này là sao? Phút trước Thư như một cô gái nóng nải giận hờn anh, phút này chỉ biết đứng đó bất động đến một phút sau mới hoàn toàn đáp trả anh. Lần đầu tiên anh làm cô đê mê đến thế( lời: tội lỗi tội lỗi. Cuộc đời em trong sáng lắm. Viết k nhìu mong mọi người thông cảm. Chỉ muốn tác phẩm dừng ở 14+ thôi). Có lẽ là lần đầu tiên anh nhẹ nhà với Thư. Thư như chìm vào cùng nụ hôn ngọt ngào cháy bỏng mà anh đem đến. Với anh, cảm giác lại hoàn toàn ngược lại với Thư. Anh ghét phải gần ả, ghét cái sự giả dối mà chính anh là kẻ đã tạo ra. Nếu không vì Hân, vì sự thật mà bao nhiêu người ngày đêm phải vật lộn để tìm ra và cả vì cô vì anh thì chẳng có cái thứ gì khiến anh có thể lại gần một cô gái mang trong mình dòng máu của quỷ.
-Đừng có giận. Về phòng đi. Mai còn dậy sớm.
- Không phải ở lại một tuần sau?
-Không.
- Em muốn ở lại đây một tuần.
- mai tôi về.
- Anh ở lại với em. Cái anh cần sẽ có. Đúng như thỏa thuận.
- Thư nghĩ tôi đến đây chỉ vì thỏa thuận?
-Không phải sao?
- Không. Nếu chỉ vì cái thỏa thuận vẫn vơ kia thì cô cứ việc ở lại. Mai tôi về.
Truê chọc cái mũi nhỏ xinh của Thư. Anh từ từ đi vào WC để Thư đứng đó vui mừng đến phát điên. Câu nói anh chứa nhiều ẩn ý làm ả không tài nào hiểu nổi. Có phải anh đang dùa với Thư. Nhưng đùa như thế thì thật sự rất vui. THƯ vui đến mức cả đêm đó không ngủ được mà lăn lộn trên giường. Chỉ có anh là phải vào nhà WC nôn hết mấy câu sến súa khó nghe của tên Bảo dạy cho để nói với Thư. Đến nhìn còn không muốn chứ đừng bảo là nói lời yêu thương. Xác định đêm nay anh mất ngủ. Cô cũng vậy.
Một hạt.
Hai hạt..
Ba hat...
Hàng nghìn giọt nước từ trên rơi xuống. Lớn dần lớn dần...
Lớn... hơn...
Lớn.... hơn nữa..
RẦM
Dù say nhưng giấc ngủ của cô không tròn. Cơn mưa lớn với tiếng sét vang vọng cả bầu trời làm giấc ngủ ngàn bị phá hỏng. Mồ hôi đỗ ra như mưa ướt hết cả chiếc chăn lớn. Hoản sợ, sợ cái tiếng mưa, sợ tiếng gió, tiếng sét lớn và cái cô đơn trong phòng tối mờ mịt không thấy được bất kỳ thứ gì. Cái cô nhận được chỉ là nhiệt độ xuống thấp đến lạnh cả hai tay và hai chân. Run, cô run lên từng cơn từng cơn. Ngoài kia mưa lớn lạnh đến thấu xương, biển động, ngư dân đi biển chắc có lẻ phải chịu tổn thất nặng nề. Trong phòng cô cung đang phải chịu chung cái lạnh mà người dân đanv chịu.....
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

YÊU NHẦM ANH TRAI NAM THẦN
  • 5.00 star(s)
  • Đang cập nhật..
Nhật Ký Luân Hồi Của Hải Yêu
  • Quyên Ai Hà Dĩ Đáp Nhân
Kết Hôn Rồi Yêu - Đinh Thập Tam
  • Đinh Thập Tam/丁十三
Chương 11...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom