• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Vua mua sắm tam giới (1 Viewer)

  • vua-mua-sam-tam-gioi-233

Chương 233: Bỗng nhiên nổ tung




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
82872.png

Xem ảnh 2
82872_2.png
“Nhị thiếu gia, cậu…”



Vệ sĩ mà Hoa Lăng Đồng phái tới nhìn thấy Lý Hạo và Hoa Phi Tạc đi tới cửa, cười khó xử: “Nếu đại thiếu gia trách tội, cậu nhất định phải nói sự thật đấy nhé!”



“Tôi muốn nói gì thì nói, tới lượt anh dạy bảo à?”



Hoa Phi Tạc lạnh lùng liếc nhìn gã ta, chịu đựng nhiều năm như thế, giờ nhà họ Hoa lại bấp bênh, Hoa Lăng Đồng đã thất thế mà vẫn phải đội hắn lên đầu, anh ta biết cơ hội của mình đã đến rồi nên cũng bắt đầu phô bày sự sắc sảo của mình.




Cứu người là một cảm giác cao thượng, không liên quan dến tiền tài lợi ích, cũng là một kiểu tinh thần khiến người ta không nỡ buông bỏ.

Lý Hạo cũng3hiểu, cụ Thần Dục và cụ Ninh Ỷ Thiên cũng có tinh thần trách nhiệm với sự vinh quang này nên mới muốn Trung y hưng thịnh, không để sự tinh quý của người xưa bị thất truyền.

“Các anh cũng về trước đi, cứ đi báo cho ông chủ các anh trước.”

Hoa Phi Tạc cứng rắn ra lệnh cho đám vệ sĩ, nói.

Thật ra anh ta vẫn chưa muốn tiết lộ con người mình sớm như vậy, kế hoạch vốn là đợi tới khi Hoa Lăng Đồng lâm vào đường cùng, chỉ có thể chọn cách chuyển cổ phần sang cho anh ta, thông qua con rối này để tiếp tục điều hành tập đoàn Hoa Vinh, đến lúc đó, sau khi nắm được quyền hành rồi mới định bộc lộ tài năng.

Nhưng giờ, đã biết cha2mình Hoa Kiến Sinh bị Hoa Lăng Đồng đánh tới nhập viện, Lý Hạo lại cam đoan có thể cứu Hoa Kiến Sinh, vậy anh ta không phải nhịn nhục gì nữa.

Chỉ cần Hoa Kiến Sinh tỉnh lại, nhà họ Hoa sẽ chấm dứt cục diện như rắn mất đầu, và thất bại của Hoa Lăng Đồng cũng đã là chuyện đương nhiên, như vậy dù xét về công lao hay thân phận, Hoa Phi Tạc sẽ trở thành người thừa kế độc nhất vô nhị.

Thế nên anh ta mới dũng cảm bộc lộ khí thế ngút trời, vô cùng cứng cỏi của mình.

Lý Hạo đi thẳng tới thang máy, Hoa Phi Tạc và mấy gã vệ sĩ theo sau.

Một người trẻ tuổi đang cầm máy ảnh bước tới gần, ở trong bệnh viện, thường xuyên có phóng3viên hoặc phóng viên thực tập đi qua đi lại, có một người cầm máy ảnh đi đến vốn chẳng phải điều gì kỳ lạ.

Gã vệ sĩ bị chặn họng, nói vòng vo hai câu không dám tranh luận tiếp, đành phải rụt về.

Bọn họ chỉ là hạng tôm tép, trong trận chiến giữa các thiếu gia họ chỉ là vài quân cờ nhỏ, mà chuyện buồn vui sống chết của quân cờ sẽ chẳng ai để ý.

Lý Hạo không nói gì, đây là chuyện trong nhà họ Hoa, cậu có lòng giúp đỡ Hoa Phi Tạc nắm quyền nên mới không dùng chuyện trốn thuế mà Vương Học Thành cung cấp để công kích tập đoàn Hoa Vinh. Cậu chỉ có hận thù cá nhân với Hoa Lăng Đồng, không cần phải kéo cả tập đoàn9Hoa Vinh xuống nước, nếu không cả nhà họ Hoa nổi điên trả thù cậu thì sức mạnh đó cũng vô cùng đáng sợ.

Lật đổ Hoa Lăng Đồng, khiến nhà họ Hoa bị yếu thế sau đó nâng đỡ Hoa Phi Tạc lên nắm quyền, từ đó thì xí nghiệp Hạo Thiên, công ty dược Tả thị và tập đoàn Hoa Vinh bắt tay cùng tiến cùng lùi, đây mới là kết quả có lợi nhất cho việc hợp tác.

Hơn tám giờ, bình thường các nhà máy công ty đã tan làm rồi, nhưng ở bệnh viện hầu hết các y bác sĩ vẫn ở lại kiên trì làm việc, thương nhân thành đạt như Lý Hạo cũng vậy, thậm chí giờ đây cậu còn không rõ buôn bán Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch rốt cuộc3mang đến bao nhiêu tiền cho cậu, nhưng cậu vẫn tự hào về nghề nghiệp của mình - một bác sĩ Trung y.

Chỉ cần Hoa Kiến Sinh tỉnh lại, nhà họ Hoa sẽ chấm dứt cục diện như rắn mất đầu, và thất bại của Hoa Lăng Đồng cũng đã là chuyện đương nhiên, như vậy dù xét về công lao hay thân phận, Hoa Phi Tạc sẽ trở thành người thừa kế độc nhất vô nhị.



Thế nên anh ta mới dũng cảm bộc lộ khí thế ngút trời, vô cùng cứng cỏi của mình.



Lý Hạo đi thẳng tới thang máy, Hoa Phi Tạc và mấy gã vệ sĩ theo sau.



Một người trẻ tuổi đang cầm máy ảnh bước tới gần, ở trong bệnh viện, thường xuyên có phóng viên hoặc phóng viên thực tập đi qua đi lại, có một người cầm máy ảnh đi đến vốn chẳng phải điều gì kỳ lạ.



Nhìn Lý Hạo ôm Hoa Kiến Sinh, phía sau còn đám người Hoa Phi Tạc đi theo, thiếu niên cầm máy ảnh chắc cảm thấy họ có phần kỳ lạ, mặt lộ vẻ tò mò, sau đó cầm máy ảnh, nhắm ngay đám Lý Hạo chỉ chờ ấn nút chụp ảnh.



Nhưng đúng lúc này, Lý Hạo lại đột nhiên cúi thấp người, đồng thời xoay ngược hai tay, kéo Hoa Kiến Sinh đang hôn mê ra phía sau, cùng lúc bước sang ngang né tránh.



“Phịch!”



Màn máy ảnh trong tay cậu thiếu niên mở ra, một tiếng nổ lớn vang lên, trong ánh sáng, mắt thường cũng có thể thấy ánh lửa mạnh bắn thẳng đến chỗ Lý Hạo vừa đứng, nổ nứt cả sàn nhà bệnh viện, đá bụi sàn nhà bay tứ tung, trong chớp mắt mọi thứ trở nên hỗn loạn!



“ A!”



Sau khi nghe thấy tiếng nổ vang trời, chỉ chớp mắt mà y tá, bệnh nhân và người nhà bệnh nhân đều hoảng hốt, từng tiếng thét chói tai liên tục vang lên, rất nhiều người bối rối vội vã muốn chạy khỏi hiện trường, toàn bộ hành lang tầng 4 bệnh viện bỗng chốc trở nên hỗn loạn.



“Chuyện gì vậy?”



Hoa Phi Tạc và đám vệ sĩ đằng sau cũng thoáng chốc hoang mang, mọi chuyện vốn đang ổn mà, tại sao đúng lúc đi đến cửa thang máy lại có vụ nổ?



“Mau lên! Bảo vệ ba tôi và Lý Hạo!”



Hoa Phi Tạc lo lắng kéo quần áo đám vệ sĩ bên cạnh bảo họ mau chóng cứu trợ.



Uy lực của bom đó cũng không nhỏ, một quả đã đủ chọc thủng cả sàn hành lang, tạo ra cả màn bụi trắng xóa che kín tầm mắt, khiến người ta không rõ tình huống bên kia ra sao.



Lý Hạo đã trốn vào một chỗ có thể che kín người mình trước tiên. Thật ra cậu không sợ, nhưng hiện tại trong tay cậu còn một Hoa Kiến Sinh đang hôn mê, cậu phải đảm bảo an toàn cho ông ta.



Tuy Hoa Phi Tạc lo trong cơn bí bách Hoa Lăng Đồng sẽ chó cùng rứt giậu, nhưng không ngờ rằng hắn ta có thể cho người tới giết cha.



Đương nhiên, hiện giờ vẫn chưa xác định được thân phận kẻ tập kích, nhưng Hoa Lăng Đồng là đối tượng nghi ngờ trọng điểm. Vì Lý Hạo đã nhanh chóng suy xét tới tất cả những người mà cậu có thể nghĩ tới là có liên quan tới việc này, họ đều không có động cơ để làm như vậy.



“Phập!”



“Phập!”



“Phập!”



Vài tiếng dao đâm vào thân người vang lên, dù chỉ là tiếng rất nhỏ giữa bao âm thanh ồn ào nhưng Lý Hạo vẫn nghe rất rõ.



“Sát thủ không chỉ có một…”



Trong lòng Lý Hạo mau chóng đoán được.



Nhưng khi liếc qua Thiên Dạ vẫn luôn say sưa say giấc trên vai mình mặc cho cảnh tượng hỗn loạn nơi này, tia lo lắng trong lòng Lý Hạo bỗng tan biết hết.



Đây chính là sinh vật có thể tranh phong với Thao Xà - loài thú dữ to mạnh mẽ thời viễn cổ đó!



Có nó ở đây, thì sợ gì chứ?
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom