• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (26 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1186

Chương 1186: Con thuyền hữu nghị nói lật liền lật ngay (2)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81822.png

Xem ảnh 2
81822_2.png
4õ Tu Hoàng giẫm chân lên ghế dài, cười lạnh lùng: “Ông sợ so đấu như vậy có phải vì sợ con trai ông thua đồ tôn của ta không? Ha ha ha... Đồ tôn của Võ Tu Hoàng ta có thể xuất sắc hơn con trai ông một bậc đấy! Phượng Thiên Hàn à, cái mặt già này của ông biết giấu vào đâu đây?”



Lạc Tử Dạ: “...” Cái quỷ gì thế này?



Nàng bị kéo vào trận đấu võ mồm của người già ư? Mở đầu câu chuyện có hỏi đến nàng nhưng may là bây giờ cuộc tranh cãi của hai người họ làm gì còn liên quan gì đến nàng nữa! Khóe miệng nàng run rẩy, cảm thấy hết sức cạn lời. Nàng bước sang bên cạnh vài bước,3dán chặt mắt vào cuộc giao đấu giữa Phượng Vô Trù và Bách Lý Cẩn Thần ở trong sân, nghiêm túc nhìn bóng kiếm lấp lóe phía bên kia, không muốn tiếp tục nghe hai ông già này nói nhảm nữa.



Mà lúc này, Bách Lý Cẩn Thần cầm kiếm bằng tay trái, Phượng Vô Trù cũng không dùng toàn lực.




Đôi mắt ma quỷ của hắn lập tức nhìn về phía Võ Tu Hoàng. Đó là ánh mắt vừa bực bội vừa u ám. Trong hơi thở ma quỷ mạnh mẽ xen lẫn vẻ tàn nhẫn và khát máu khiến người ta dễ dàng nhìn ra một điều: nếu không phải lúc này hắn đang giao đấu với Bách Lý Cẩn Thần thì hắn sẽ xông đến róc thịt Võ Tu2Hoàng vì những lời ông vừa nói!

Tất nhiên là Võ Tu Hoàng cũng nhanh chóng cảm nhận được cái nhìn chòng chọc của hắn, mi tâm giật điên cuồng.







Bởi vì đối phương dùng tay trái nên hắn chỉ sử dụng năm phần sức lực. Tuy nhiên, cho dù hai người không dốc hết sức lực thì cuộc giao chiến dũng mãnh thế này vẫn khiến người xem hoa cả mắt. Nếu người xem có võ công không đủ cao cường thì thậm chí không thể nhìn rõ động tác ra chiêu của bọn họ!

Trong lúc Lạc Tử Dạ đang nghiêm túc xem trận đấu thì ở bên kia, Phượng Thiên Hàn nghe Võ Tu Hoàng nói vậy bỗng nhiên nổi giận đùng đùng, cũng nghiêm túc hẳn ra. Ông nghiến răng2gằn ra từng chữ: “Võ Tu Hoàng, lúc ông còn trẻ chính là một kẻ không biết xấu hổ. Không ngờ nhiều năm qua đi mà ông vẫn mặt dày mày dạn như thế! Tên đồ tôn kia của ông có chỗ nào so được với con trai ta chứ?”

“Đúng ha! Cùng lắm là đồ tôn của ta không so được với con trai ông về mặt tuổi tác, nhưng thực lực thì không thể nghi ngờ!” Võ Tu Hoàng vừa nói vừa trợn mắt trừng Phượng Thiên Hàn.

Khóe miệng Lạc Tử Dạ khẽ giật, nghiêng đầu nhìn bọn họ bằng ánh mắt “ta chịu hết nổi rồi”. Nàng thật sự không thể nào hiểu được tại sao hai ông già này đều là nhân vật tầm cỡ của đại lục nhưng9vừa cùng nhau bật dậy đấu võ mồm là lại hệt như hai bà điên. Thật không ngờ sau vài câu tranh cãi, bọn họ đả kích đến phương diện con người luôn!

Trong khi đó, Nhiếp chính vương điện hạ đang giao đấu ở khoảng sân cách đó không xa cũng bất ngờ nghe thấy những lời này.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom