• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (30 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1187

Chương 1187: Con thuyền hữu nghị nói lật liền lật ngay (3)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81823.png

Xem ảnh 2
81823_2.png
4úc này Minh Nhân cũng không nhịn được bèn lên tiếng: “Bệ hạ bớt giận!”



Lửa giận của Võ Tu Hoàng nào dễ dàng dập tắt như vậy? Tuy rằng bao nhiêu năm qua, Võ Lưu Nguyệt chưa giúp mình nở mày nở mặt một lần, nhưng cho dù con bé có kém cỏi thế nào đi chăng nữa thì nó cũng là con gái của Thủy Y, là đứa con do người phụ nữ ông yêu nhất đời này mang nặng đẻ đau, cũng là con gái của Võ Tu Hoàng ông. Ông có thể giận nó kém cỏi nhưng há có thể cho phép người ngoài làm nó mất mặt?



Mình có thể mắng con mình bất tài vô dụng cả nghìn lần trong một ngày nhưng tuyệt đối không cho phép người ngoài nói nó không tốt.



Võ Tu lập tức nổi3giận đùng đùng: “Phượng Thiên Hàn, ông cho rằng con trai ông có gì đặc biệt hơn người? Đó là do con gái ta bị mù mới nhìn con trai ông thêm vài lần! Bây giờ con bé đã sáng mắt ra từ lâu rồi! Kết hôn ấy hả? Ha ha, cho dù con trai ông quỳ xuống dập đầu một trăm lần cầu hôn con gái ta thì con gái ta cũng không đồng ý đâu!”




Phượng Thiên Hàn lập tức cười lạnh rồi nói: “Võ Tu Hoàng, hôm nay Phượng Thiên Hàn ta để lại một câu ở đây! Cho dù phụ nữ trên đời này đều chết sạch thì ta cũng không cho phép con trai ta lấy con gái ông, lại càng miễn bàn đến chuyện cầu hôn con gái ông! Ông đừng có mơ! Nhắc mới2nhớ, ta còn chưa nói đến chuyện ông là trưởng bối mà dạo trước cứ năm lần bảy lượt ra tay với con trai ta, cậy già lên mặt. Không hiểu sao da mặt ông lại dày như vậy! Thật không ngờ Phượng Thiên Hàn ta lại kết bạn với một người không biết xấu hổ như ông! Rõ ràng là ông lớn hơn con trai ta cả mớ tuổi nhưng lại ra tay với nó!”

Ông nói đến đây, mọi người xung quanh đều run rẩy khóe miệng.

Võ Tu Hoàng lập tức cười lạnh lùng: “Phượng Thiên Hàn, ông dạy con trai coi trời bằng vung, coi thường trưởng bối, không biết kính trọng người già như thế, trẫm mới cảm thấy xấu hổ thay ông đó! Chắc là năm xưa ta bị mù nên mới kết bạn với hạng người như2ông. Ta thật sự cảm thấy nhục nhã vô cùng!”















Ông nói rất to, Lạc Tử Dạ không nhịn được mà nhìn sang.

Nàng buồn bực xen lời: “Phượng Vô Trù có muốn cầu hôn với con gái ông hay không, vui lòng hỏi ý kiến gia trước có được không?” Mẹ kiếp, bạn gái chính quy là nàng còn chưa lên tiếng đâu đấy, Võ Tu Hoàng là cái thá gì, khó ở à?

“Ngươi im đi! Ngươi là một thằng đàn ông, mù quáng dây dưa với Phượng Vô Trù làm cái quỷ gì?” Võ Tu Hoàng liếc nhìn Lạc Tử Dạ, bật lại một câu bằng giọng điệu khó chịu, sau đó lại quay đầu tiếp tục nhìn Phượng Thiên Hàn chòng chọc.

Lạc Tử Dạ đâu phải người tốt tính, nghe ông nói vậy nàng chỉ thốt ra mấy chữ:9“Mắc mớ gì đến ông!”

Võ Tu Hoàng chợt nghẹn lời.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom