• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (27 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1185

Chương 1185: Con thuyền hữu nghị nói lật liền lật ngay (1)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81821.png

Xem ảnh 2
81821_2.png
4ĩ nhiên là Lạc Tử Dạ nhìn thấy bọn họ trao đổi ánh mắt nhưng nàng không hiểu vì sao bọn họ lại nhìn nhau như vậy. Nàng chỉ nhìn sang Phượng Thiên Hàn rồi nhướng mày đáp lời đối phương: “Ngài muốn ngồi cũng được thôi, trước giờ gia luôn kính trọng người già. Nhưng chuyện xưng hô ‘cha chồng’ thì phải bàn lại!”



Phượng Vô Trù còn chưa cầu hôn nàng đâu, và nàng cũng chưa đồng ý. “Cha chồng” là cái quỷ gì? Da mặt của lão già này dày thật đấy!



Có điều, nhường chỗ cho ông ta cũng chẳng sao, nàng cũng không muốn tùy tiện ngồi cạnh Võ Tu Hoàng.



Lời này của nàng khiến Tu Hoàng hết sức nghi ngờ. Ông nghiêng đầu nhìn Lạc Tử Dạ chằm chằm, hậm hực hỏi: “Trước giờ ngươi luôn kính trọng người già á? Sao trước đây ta3không nhìn ra điểm này?”














Kính trọng người già? Tên nhóc này đã bao giờ tôn trọng mình đâu?

Võ Tu Hoàng vừa hỏi xong, Lạc Tử Dạ lập tức liếc xéo ông. Tạm thời nàng chưa rõ hôm nay Võ Tu Hoàng đến đây với ý đồ gì nhưng nàng dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết chắc không phải chuyện hay ho gì. Cho nên, thái độ của nàng không thân thiện lắm: “Thứ nhất, gia không tôn trọng ông bởi vì lúc nào ông cũng cậy già lên mặt. Thứ hai, chẳng phải Võ thần đại nhân ông luôn cho rằng mình rất trẻ sao? Chữ ‘già’ này dính dáng đến ông từ bao giờ thế?”

Nghe nàng đáp trả, Võ Tu Hoàng đơ luôn. Ông không thể không thừa nhận rằng tên nhóc Lạc Tử Dạ này thật sự rất thú vị, không ngờ2y có thể nhìn ra chuyện mình luôn tự nhận bản thân còn trẻ tuổi. Đương nhiên ông cực kỳ tin tưởng rằng nhất định là bởi vì trong suốt mấy chục năm qua, gương mặt mình vẫn anh tuấn như mấy chục năm trước, cho nên không chỉ bản thân ông tự cảm thấy mình còn trẻ mà ngay cả Lạc Tử Dạ cũng cực kỳ tán thành. Võ thần đại nhân nghĩ như vậy đấy, lại còn nghiêm túc gật đầu nữa.

Trong khi đó, Phượng Thiên Hàn quan sát hai người đang giao đấu trong sân rồi nhướng mày nhìn Lạc Tử Dạ, thử hỏi dò một câu: “Tên nhóc mặc bộ đồ trắng kia được đấy! Lạc Tử Dạ, ngươi thấy sao?”

“Ừm, ngoài tính tình khó chịu ngang ngửa Phượng Vô Trù ra, quả thật những mặt khác đều ổn!” Lạc Tử Dạ nghiêm túc gật2đầu, không để ý lời Phượng Thiên Hàn cho lắm. Lời nói nghiêm túc nhưng câu trả lời lại rất tùy ý, không để trong lòng.

Võ Tu Hoàng nghe nàng nói vậy thì lập tức vui vẻ hẳn ra. Ông nhướng mày nói: “Đương nhiên! Tất nhiên là đồ tôn của ông đây không giống người thường! Lạc Tử Dạ, chưa biết chừng ngươi qua lại với hắn nhiều hơn sẽ phát hiện thật ra Phượng Vô Trù cũng thường thôi, đồ tôn của ông đây còn xuất sắc hơn, biết đâu sẽ thay lòng đổi dạ luôn đó, ha ha ha!”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom