• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (20 Viewers)

  • Chap-1476

Chương 1476 : Chương 1476TRIỆU NGỌC ĐÂU?







Vụ tấn công xảy ra quá mức đột ngột khiến các đội viên đội đặc công không kịp chuẩn bị, cũng không kịp đề phòng.



Bộc Gia Hữu lập tức dẫn các đội viên chạy xuống núi. Đợi tới khi bọn họ đến gần vị trí đậu xe thì tiếng súng nổ đã vang lên dưới núi, lại phát sinh một vụ nổ súng nảy lửa rồi.



Phía dưới núi chỉ có ba người là Quan Anh, Cao Nhã và Khổng Thạc, cho nên rõ ràng là bọn họ đã gặp phải kẻ địch.



Mặc dù Bộc Gia Hữu đã liên tục hô hoán nhưng trong bộ đàm nãy giờ vẫn không có tiếng ba người đáp lại, điều này khiến cho đội trưởng đặc công càng lo lắng hơn.



Anh ta vội vàng vung tay ra hiệu với đội viên cấp dưới, các đội viên lập tức chia nhau ra, đánh bọc tới chỗ mục tiêu.



Két két...



Brừm...



Không ngờ, các đội viên mới vừa đánh bọc sườn tới thì Bộc Gia Hữu đã chợt phát hiện có một chiếc xe Jeep bỗng nhiên lao từ dưới núi ra, đúng lúc xông thẳng về phía mình!



Hửm?



Bộc Gia Hữu nhanh mắt, anh ta vừa nhìn đã nhận ra chiếc ô tô đó chính là một chiếc xe Jeep trong số mấy chiếc mà mình mang tới, nhưng người điều khiển ngồi trên ghế lái lại không phải là người mình!



Chuyện xảy ra quá đột ngột, Bộc Gia Hữu không hề do dự, lập tức giơ cánh tay lên, nổ súng bắn về phía chiếc xe.



Nhưng toàn bộ xe Jeep mà lần này bọn họ mang tới đều là kính chống đạn đặc chế, dưới mấy phát súng chỉ khiến lớp kính thủy tinh bị bắn thành hoa văn thôi chứ không thể gây thương tổn đến kẻ địch ở bên trong!



Brừm...



Xe Jeep gào thét chạy thẳng tới Bộc Gia Hữu, nhưng may mà đội trưởng Bộc tay chân nhanh nhẹn, anh ta đã lăn một cái, lật người sang bên cạnh.



Brừm...



Xe Jeep gào thét lướt qua cả người anh ta rồi chạy thẳng tới chỗ sâu trong khe núi...



“Chết tiệt!”



Bộc Gia Hữu lại bắn về phía bánh xe của xe Jeep, nhưng tiếc là xe đã chạy quá xa, không thể bắn trúng được.



“Đội trưởng, Quan Anh trúng đạn!”



Đội trưởng Bộc vốn định đứng dậy đuổi theo nhưng không ngờ lại nghe thấy tiếng của Khổng Thạc truyền từ bên trong bộ đàm ra, anh ta đành phải bỏ qua chiếc xe Jeep, chạy nhanh trở về chỗ đậu xe trước đó.



Sau khi đi tới nơi này, Bộc Gia Hữu bỗng nhiên nhìn thấy ở hiện trường chỉ còn lại có một chiếc xe Jeep khác, nhưng cả hai bánh xe của chiếc xe Jeep này đều đã bị xịt lốp!



Vào giờ phút này, Ngô Đế Thu đã vào vị trí của mình, anh ta và Khổng Thạc đang khom người kiểm tra tình trạng của một đội viên ngã trên mặt đất.



“Sao rồi?” Bộc Gia Hữu chạy thật nhanh tới, chỉ thấy đội viên ngã trên đất chính là Quan Anh lúc trước phụ trách điều khiển flycam.



“Có tay súng bắn tỉa!” Lúc này, Khổng Thạc vội vàng báo cáo với đội trưởng Bộc: “Hắn xuất hiện quá bất ngờ, Quan Anh đang điều khiển flycam thì chợt bị tay súng bắn tỉa bắn trúng!”



“Khụ khụ... Khụ khụ...” Quan Anh dưới đất đột nhiên ho khan, khóe miệng có máu tràn ra.



“Mau lên!” Bộc Gia Hữu lập tức ra lệnh: “Mau kiểm tra tình trạng vết thương cho cậu ấy đi!” Sau khi ra lệnh, Bộc Gia Hữu nhìn hai bên, lại hỏi Khổng Thạc: “Cao Nhã, Cao Nhã đâu?”



“Đội trưởng.” Khổng Thạc vội vàng báo cáo: “Sau khi Quan Anh bị tay súng bắn tỉa bắn trúng thì Cao Nhã bảo em ở lại bảo vệ, còn cô ấy thì đi tìm tay súng bắn tỉa rồi!”



“Nhưng không ngờ, cô ấy mới vừa đi thì từ phía sau núi đá lại có hai kẻ địch lao ra tấn công em với Quan Anh, còn cướp xe của bọn em nữa!”



“Đội trưởng, đội trưởng...” Lúc này, một đội viên khác từ bên ngoài đánh bọc sườn tới, báo cáo với đội trưởng Bộc: “Bọn em đã kiểm tra khắp xung quanh rồi, không còn địch nữa!”



“Ừ!” Bộc Gia Hữu nhướng mày lên lập tức ra lệnh: “Đế Thu, cậu và Dương Phong lái xe đuổi theo kẻ địch! Đường Long ở lại đây trông chừng Quan Anh! Khổng Thạc, cậu đi với tôi tiếp viện cho Cao Nhã!”



“Vâng!” Khổng Thạc mới vừa nhận lệnh xong thì lại chợt nhớ tới cái gì đó, ỉu xìu nói: “Nhưng mà bánh xe đã bị kẻ địch bắn thủng rồi!”



“Cái gì!?” Bộc Gia Hữu cúi đầu nhìn, lúc này mới nhớ tới cả hai bánh ô tô đều bị xẹp xuống rồi.



Nếu như chỉ xẹp một bánh thì còn có thể dùng bánh xe dự phòng để thay, nhưng cả hai bánh đều bị hư hại thì không còn cách nào nữa.



“Chết tiệt! Chết tiệt!!!” Đội trưởng Bộc lại tức giận mắng một câu, lúc này mới chợt nhớ tới một chuyện quan trọng khác: “Khoan đã... Tên thám tử đó... Triệu... Triệu Ngọc đâu?”



Hửm?



Đội trưởng Bộc vừa hỏi như vậy thì những người khác mới nhớ tới còn có một người là Triệu Ngọc tồn tại.



Nhưng mà, bọn họ nhìn nhau mà vẫn không phát hiện bóng dáng của Triệu Ngọc đâu.



...



Cùng lúc đó, trên chiếc xe Jeep bị cướp đi đó đã là một cảnh tượng khác rồi.



Chỉ thấy lái xe chính là một người đàn ông da trắng tóc vàng, gã ta vừa căng thẳng lái xe, vừa giữ một người đàn ông râu quai nón ở chỗ ngồi kế bên ghế lái.



Vào giờ phút này, chỗ ngồi kế bên ghế lái đều là máu, thì ra người đàn ông râu quai nón đã bị trúng đạn ngay ngực, có thể đã tổn thương đến động mạch cho nên máu chảy không ngừng, tình trạng không ổn rồi.



“Shit!”



Người đàn ông da trắng chửi lớn tiếng, lái xe chạy tới một chỗ mỏm đá trên con đường phía Bắc. Bởi vì gã ta còn có một đồng bọn cầm súng bắn tỉa đang ẩn núp phía sau mỏm đá đó.







Két két...



Xe dừng lại phía dưới mỏm đá, người đàn ông da trắng lập tức điên cuồng bấm còi. Một giây tiếp theo, chỉ thấy trên mỏm đá cao hai mét bất ngờ có một người nhảy xuống.



Người này nhanh nhẹn mở cửa ra, xông vào chỗ ngồi của hàng ghế phía sau ô tô.



Người đàn ông da trắng vội vàng khởi động hộp số, chuẩn bị lái xe đi.



Tuy nhiên, cùng với một tiếng cò súng tạch tạch vang lên, lúc này gã ta mới chợt phát hiện ra người đàn ông vừa chui vào xe vốn không phải là đồng bọn của gã ta, mà là một người tóc đen da vàng xa lạ!



“Shit!”



Gã ta mắng to một tiếng, đang định rút súng ra thì sau đầu đã bị nòng súng của đối phương chĩa vào. Gã ta đành phải từ bỏ động tác trên tay, ngoan ngoãn giơ hai tay lên.



“Hồng hộc... Hồng hộc...”



Ngay tại lúc này, tên râu quai nón trên chỗ ngồi kế bên ghế lái đã không chịu được, sau mấy tiếng thở dốc yếu ớt thì không còn nhúc nhích nữa...



Đúng vậy, người đàn ông đột nhiên chạy tới này không phải là ai khác mà chính là Triệu Ngọc!



Hóa ra, sau khi dưới núi bất ngờ xuất hiện tiếng súng thì Triệu Ngọc không đi cùng với mấy người Bộc Gia Hữu vội vàng đuổi theo xuống núi tiếp viện mà là dùng flycam tàng hình trước đó của hắn để quan sát rõ xung quanh hiện trường.



Chính cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nếu như muốn đánh bại kẻ địch giành chiến thắng thì ít nhất phải hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì trước đúng không?



Không ai có thể thấy được flycam tàng hình, cho nên chỉ một lúc sau, Triệu Ngọc đã hiểu ngay tình hình:



Tổng cộng chỉ có ba tên tội phạm, một tên trong đó đang ở trên mỏm đá phía Bắc, dùng súng bắn tỉa để yểm trợ.



Hai tên còn lại thì vọt tới chỗ gần bên cạnh xe Jeep để tấn công bất ngờ, cướp một chiếc ô tô trong đó đi.



Đương nhiên là Triệu Ngọc biết rõ tay súng bắn tỉa là uy hiếp lớn nhất, cho nên hắn đã xông về phía mỏm đá nơi tay súng bắn tỉa đang nấp trước.



Bởi vì flycam tàng hình đã nhắc nhở nên Triệu Ngọc rẽ vào bụi cỏ, chui vào núi đá, không để cho tay súng bắn tỉa phát hiện ra tiếng động của mình.



Sau khi đi tới gần đó rồi, hắn mới sử dụng máy bật lên tàng hình để bất ngờ nhảy lên mỏm núi đá, rồi đột ngột xuất hiện trước mặt tay súng bắn tỉa.



Nhưng mà điều không nằm trong kế hoạch của Triệu Ngọc là rõ ràng hắn đã chĩa súng vào tay bắn tỉa kia rồi mà gã ta vẫn rút súng lục ra định phản kháng.



Trong tình huống không biết phải làm sao, Triệu Ngọc đành phải nổ súng bắn trúng gã ta thôi!



Kết quả là sau khi tay súng bắn tỉa bị trúng đạn thì cắm đầu xuống núi đá, ngã vỡ sọ...



Mà đúng lúc này, người đàn ông da trắng kia lại vừa lái xe tới tiếp viện, Triệu Ngọc đành phải tương kế tựu kế, nhảy xuống mỏm đá, chui vào ô tô, cho nên một màn vừa rồi mới xảy ra.



“Ivanov, Ivanov... Không! Không, không, không...” Nhưng mà, sau khi tên đàn ông da trắng này thấy đồng bọn ngồi trên chỗ kế bên ghế lái chết thì lại không để ý tới sự uy hiếp của Triệu Ngọc nữa, gã ta vội vươn tay lay đồng bọn của mình.



“Này! Đừng nhúc nhích! Stop!” Triệu Ngọc hô to một tiếng, rõ ràng đã hơi chần chừ.



Bởi vì hắn biết tay súng bắn tỉa đã chết, nếu như bây giờ nổ súng bắn chết tên đàn ông da trắng này thì sẽ chẳng còn một người sống nào cả!



Đội thăm dò còn chưa rõ tung tích, cho nên dù thế nào đi nữa, hắn cũng không thể tùy tiện nổ súng được.



Không ngờ Triệu Ngọc vừa mới chần chừ một lúc thì tên đàn ông da trắng đã nhìn thấy hy vọng. Lúc này, gã ta trở tay chụp một cái, đè cổ tay Triệu Ngọc lên trên ghế ngồi rồi bắt đầu giằng co với Triệu Ngọc.



Đậu xanh rau má!



Lúc này, Triệu Ngọc vốn định dùng nắm đấm cho gã ta một cú. Nhưng mà bên ngoài xe lại đột nhiên có tiếng đạn tạch tạch gào thét truyền đến, chỉ trong chốc lát mà cửa kính xe chỗ ghế lái đã bị đạn bắn ra nhiều vết hoa văn vỡ vụn rồi.



Ngay sau đó, cùng với một bóng đen tấn công thì cửa kính xe đã lập tức loảng xoảng vỡ vụn, người đàn ông da trắng thình lình bị nắm đấm của người nào đó đánh trúng!



Quả đấm kèm theo cửa kính vỡ nát, mạnh mẽ đấm thẳng vào mặt người đàn ông này khiến gã ta phải hộc máu.



Triệu Ngọc nhắm ngay cơ hội này, chặn ngang cướp súng lục lại, rồi sau đó vươn cánh tay ra ghìm lấy cổ của gã ta!



Rầm!



Cửa xe mở ra, chỉ thấy Cao Nhã đầy tức giận xuất hiện ở bên ngoài cửa. Vừa nhìn thấy cảnh tượng bên trong thì cô ta không nói nhiều lời đã tung một cú đấm vào mặt của người đàn ông da trắng, trực tiếp đánh gã ta ngất xỉu tại chỗ...
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom