• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (20 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1475

Chương 1475 : Chương 1475Ô TÔ BIẾN MẤT







“Nơi này cũng có!”



Một đội viên đội đặc công phát hiện dấu vết của đạn tại một nhà gỗ không xa, đoàn người mau chóng tới gần xem xét.



“Bên này cũng có, là vỏ đạn...”



Một đội viên đội đặc công khác nhặt từ dưới đất lên một vỏ đạn, lấy tới cho Bộc Gia Hữu xem xét.



“Cái này hẳn là AK47 kiểu cũ, là một vũ khí mà địa khu thường dùng.” Bộc Gia Hữu nhíu mày: “Xem ra, một vụ bắn nhau đã từng xảy ra ở nơi này!”



“Nghĩa là sao?” Anh ta lộ vẻ nghi ngờ: “Nhóm phần tử quốc tế này bắn nhau với dân bản xứ sao?”



“Đội trưởng.” Ngô Đế Thu vội hỏi: “Anh nói phần tử quốc tế, đội quân chính quy gì gì đó, không lẽ bọn chúng là lính đánh thuê à? Bọn chúng bắt cóc đội thăm dò nước ta, có phải muốn gây nên tranh chấp giữa Vaqueria và Talstein không? Ai mà to gan đến thế?”



“Chưa chắc!” Triệu Ngọc bỗng nhiên nói một câu, sau đó chỉ vào một loạt đạn trên cột gỗ và nói: “Đạn này có vấn đề! Trên mặt đất không có vết máu, chứng tỏ không có bắn trúng người ta, nếu như là cao thủ, không có khả năng nổ súng kiểu này đâu!”



Triệu Ngọc phân tích có lý, lập tức khiến cho các đội viên đội đặc công chú ý.



“Vậy...” Bộc Gia Hữu vội vàng nói: “Chúng ta hãy tìm thêm lần nữa, xem còn có phát hiện gì kỳ lạ nữa hay không!”



Sau khi nhận lệnh, đoàn người lập tức chia thành hai tổ, tiến vào sâu trong trấn nhỏ vô danh. Bởi vì tình huống có biến đổi nên các đội viên đều rút súng lục của mình ra, luôn luôn chuẩn bị sẵn sàng.



“Ô tô hơi mất kiểm soát...”



Triệu Ngọc lần theo dấu vết săm lốp ngoặt hướng về phía bên phải trấn nhỏ, rất nhanh liền có phát hiện mới.



Nhưng họ lại thấy một cảnh tượng bừa bộn xuất hiện trong ngõ hẻm chật hẹp, một loạt giá gỗ đổ sụp, một đống tạp vật rải rác dưới mặt đất.



“Ô tô đâm gãy xà nhà gỗ...” Triệu Ngọc lại tìm kiếm bên trong phế tích, rất nhanh liền phát hiện ra kính ô tô rơi rải rác, còn có một cái kính chiếu hậu của ô tô nữa.



“Tấm gương này...” Bộc Gia Hữu đoán chừng: “Hẳn là một chiếc xe ô tô việt dã màu đen, giống như... là loại thường gặp ở Yilmaz...”



“Nếu như là từ Yilmaz tới.” Mắt Ngô Đế Thu sáng lên: “Khẳng định có liên quan tới đội thăm dò đúng không? Có lẽ nào bọn chúng xảy ra nội chiến?”



Bộc Gia Hữu và Triệu Ngọc không nói gì, hai người lại cẩn thận thăm dò hiện trường, rất nhanh đã cùng nhất trí mà phán đoán: “Ô tô đã bị lật nghiêng ở chỗ này! Đạn còn bắn trúng cái bệ của ô tô, khiến vết dầu lưu lại trên mặt đất...” Triệu Ngọc nói: “Nhưng mà vẫn không nhìn thấy vết máu...”



“Dấu vết này vô cùng mới.” Bộc Gia Hữu nói bổ sung: “Chắc xảy ra vài ngày trước, chí ít không tới một tuần lễ!”



“Đã bị lật nghiêng...” Ngô Đế Thu nhìn quanh bốn phía một chút: “Vậy thì xe đâu? Chạy đi đâu rồi? Đã sửa xong rồi sao?”



“Kỳ quái!” Lúc này, Triệu Ngọc đã đi tìm một vòng quanh hiện trường, vẫn không tìm được dấu vết ô tô đã rời đi: “Tại sao không có dấu vết bị kéo đi chứ?”



“Hả? Ô tô... Biến mất vào hư không sao?” Ngô Đế Thu trợn tròn mắt.



“Việc này...” Triệu Ngọc cẩn thận quan sát hiện trường, đầu óc cũng đang chuyển động nhanh chóng: “Trừ phi... Có kẻ che giấu tung tích...”



“Che giấu tung tích?” Ngô Đế Thu không hiểu: “Vì sao?”



“Lỗ tai của tôi không tiện lắm.” Triệu Ngọc nhéo nhéo lỗ tai nói: “Mong mọi người lần sau nói chuyện với tôi thì nói to hơn một chút! Tôi cảm thấy việc chúng ta không tìm được vết máu không thể chứng tỏ rằng không có người thương vong, mà là có người cố ý xóa vết máu đi!”



“Mà chúng ta không tìm được ô tô.” Bộc Gia Hữu phụ họa nói: “Cũng là bởi vì có người che giấu tung tích!?”



“Cái này... Tôi không hiểu lắm?” Ngô Đế Thu cảm thấy nghi hoặc, nói: “Nếu đã che giấu tung tích thì vì sao không xóa hết các vết săm lốp và vết đạn ngoài kia đi? Có phải đã hơi ẩu thả rồi không? Rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì?”



Đúng thế...



Ngô Đế Thu lập tức nhắc nhở Triệu Ngọc, Triệu Ngọc lập tức mở máy nhận biết dấu chân của mình ra, bắt đầu quan sát hoàn cảnh một cách cẩn thận.



Kết quả, hắn rất nhanh đã tìm được một vài dấu chân không quá rõ ràng ở gần một túp lều đã bị sụp đổ, những dấu chân kia rõ ràng đã bị người ta xử lý, nếu như chỉ dựa vào mắt thường thì rất khó đoán được.



Nói cách khác...



Triệu Ngọc suy nghĩ, ô tô có thể là bị kéo từ nơi này, sau khi kéo đi, có người tận lực xóa sạch dấu vết của bánh xe và một chút dấu chân.



Như vậy...



Triệu Ngọc không suy nghĩ nhiều, lập tức lần theo dấu vết, đi sâu vào trấn nhỏ để tìm kiếm. Bộc Gia Hữu cùng Ngô Đế Thu thấy thế, lập tức đi theo Triệu Ngọc.



Lần này, Triệu Ngọc mới phát hiện ra một chuyện. Khi hắn tìm đến phía trấn nhỏ gần núi, phát hiện dấu vết kia biến mất ở một khe suối.



Đi tới trước mặt khe suối và nhìn xuống, thấy một khe suối sâu hơn chục mét có một đống tạp vật như cỏ tranh, tấm ván gỗ,...



“À...” Triệu Ngọc hiểu ra, nói với đoàn người Bộc Gia Hữu: “Nếu như tôi đoán không sai thì ô tô ngay ở dưới này! Có người vì không muốn để cho người khác phát hiện ra ô tô nên đã đẩy ô tô tới khe suối, sau đó dùng cỏ tranh che khuất, cuối cùng còn xóa đi dấu vết!”



“Tức là...” Bộc Gia Hữu suy nghĩ một chút: “Có người không hy vọng ô tô bị người khác phát hiện ra!”



“Chúng ta hãy nghĩ lại xem, trong trấn nhỏ xảy ra vụ bắn nhau, hai nhóm người đánh nhau!” Triệu Ngọc nói: “Sau khi bắn xong, một nhóm người đạt được thắng lợi, tận lực tiêu hủy dấu vết, như vậy thì... nguyên nhân do đâu?”



“Chờ một chút...” Ai ngờ, Bộc Gia Hữu vốn quan sát cẩn thận, chợt phát hiện ra điều gì, anh ta cúi đầu hít hà phía dưới khe suối, nghi ngờ nói: “Mùi này... Thật lạ! Mọi người xem, vì sao lại thối như vậy?”



Lộp bộp!



Nghe thấy lời ấy, Triệu Ngọc bỗng nhiên cảm thấy kinh hãi, hắn lập tức mở một dụng cụ nhìn xuyên thấu để nhìn xuống khe suối.



Kết quả, sau khi xem xét, đầu hắn đột nhiên ong lên một tiếng, suýt chút nữa đã ngã ngất xuống đất.



Người chết!!!



Những thứ bị che giấu phía dưới đám cỏ tranh cùng tấm ván gỗ kia không chỉ có một chiếc ô tô mà là có tất cả ba chiếc xe việt dã, ngoại trừ ô tô ra, còn có... rất nhiều người chết!!!



Chợt nhìn lại, Triệu Ngọc vậy mà không thể nào thấy rõ được số lượng người chết, căn bản không thể đếm hết!







Không... Không không không...



Cảm thấy kinh hãi, Triệu Ngọc nằm rạp trên mặt đất, lại sử dụng một chiếc kính viễn vọng tàng hình, nhìn kĩ lại những người chết kia.



Sau khi nhìn lại lần nữa, hắn mới thoáng nhẹ nhõm lại. Bởi vì hắn phát hiện cách ăn mặc của người chết đều giống dân bản xứ, không có ai mặc trang phục của thành viên đội thăm dò cả.



Khi nhìn kĩ khuôn mặt người chết, rất nhiều người để râu quai nón, sống mũi cao, đúng là dân bản xứ.



Phù...



Triệu Ngọc thở phào, mặc dù đã xác nhận người chết không phải là đội viên đội thăm dò, nhưng hắn vẫn bị dọa đến xanh cả mặt, hãi hùng khiếp vía...



“Có lẽ nào... Có người chết sao!?” Giờ phút này, nhóm người Bộc Gia Hữu cũng đã phát hiện ra. Ngô Đế Thu đề nghị: “Hay là chúng ta xuống suối xem thế nào?”



Ai ngờ, Ngô Đế Thu vừa dứt lời thì từ dưới núi lại đột nhiên truyền đến tiếng súng vang thanh thúy!



Đoàng!



Trong hẻm núi nhỏ, tiếng súng lập tức vang khắp hẻm núi.



“Đội trưởng!” Một giây sau, tiếng kêu gào dồn dập của Quan Anh đột nhiên truyền ra từ bộ đàm của Bộc Gia Hữu: “Flycam bị người ta bắn rơi! Có biến rồi!”



Kết quả, Quan Anh vừa dứt lời, tiếng súng thứ hai lại bất ngờ vang lên dưới núi.



Mà sau khi tiếng súng kia vang lên, tiếng nói chuyện của Quan Anh bỗng nhiên im bặt...



“Quan Anh, Quan Anh! Trả lời đi!” Bộc Gia Hữu kinh hãi.



“Đội trưởng!” Lúc này, giọng của đội viên nhóm khác truyền ra từ trong bộ đàm: “Dưới núi có thể đã bị tập kích, nhóm Quan Anh gặp nguy hiểm rồi!”



“Mau!” Bộc Gia Hữu lập tức liều lĩnh vọt về phía chân núi: “Mau chạy xuống đó trợ giúp!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom