• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (16 Viewers)

  • Chap-1474

Chương 1474 : Chương 1474TRẤN NHỎ VÔ DANH







Cao Nhã suy đoán không sai, mười giờ giữa trưa, xe của đội đặc công phát hiện trong hẻm núi có con đường do con người tạo nên cùng rất nhiều rác thải sinh hoạt.



Chứng tỏ khoảng cách của bọn họ tới trấn nhỏ kia đã rất gần.



Sau khi đến nơi đây, xe Jeep di chuyển càng thêm cẩn thận, các đội viên đội đặc công ngồi trên xe vẫn luôn cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh.



Đương nhiên, Triệu Ngọc chẳng những mở thiết bị dò xét tàng hình, hơn nữa còn sử dụng điểm tích lũy để cường hóa, mở rộng phạm vi dò xét.



“Hả? Không đúng?” Bên trong bộ đàm truyền đến âm thanh nghi ngờ của Quan Anh: “Theo lý thuyết, lái xe đến nơi này thì chí ít có thể trông thấy bóng người lác đác rồi chứ? Người đâu?”



“Đúng đấy.” Tài xế Ngô nói với Bộc Gia Hữu: “Đội trưởng, chúng ta sử dụng flycam đi dò xét thử xem?”



“Ừm...” Bộc Gia Hữu suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý: “Được rồi, chuẩn bị flycam!”



Theo lời Bộc Gia Hữu ra lệnh, hai chiếc ô tô dừng lại ven đường, các đội viên nhanh chóng xuống xe, bắt đầu chuẩn bị flycam...



Triệu Ngọc cũng đi xuống xe, chênh lệch nhiệt độ ngày đêm trong hẻm núi này rất lớn, giờ phút này ánh mặt trời chiếu xuống, nhiệt độ tăng vọt, khiến Triệu Ngọc cảm giác hơi oi bức.



Hắn ngừng chân quan sát hoàn cảnh một lượt, tâm tình không khỏi càng thêm phức tạp.



Hắn nhìn thấy ven đường là các loại rác rưởi sinh hoạt lẻ tẻ, có cực ít cây cối, mặc dù có không ít nơi có cỏ dại mọc lên, nhưng màu sắc của cỏ dại chuyển vàng, vẫn khiến cho người ta cảm giác hoang vu.



Trong khe nước bên đường tràn ngập mùi hôi thối. Hắn đi về phía trước mấy bước, nhìn xuống khe nước, thấy trong khe đều là bùn thối mục nát, có một xác động vật nằm bên cạnh, bởi vì thời gian quá lâu nên cái xác chỉ còn lại bộ xương trắng.



Nhìn hình dạng xương trắng mà suy đoán, hẳn là một con bò Tây Tạng...



Chậc chậc...



Nơi này... Cũng quá ác liệt nhỉ? Người nào có thể ở lại nơi này chứ?



“Thấy rồi, thấy rồi!” Lúc này, vừa mới thả flycam không bao lâu thì đội viên đội đặc công tên là Quan Anh kia phản hồi: “Thôn trang ở ngay phía trước, cách đây hơn 100 mét, thật đúng là không có người... Đội trưởng, anh nhìn này...”



Bộc Gia Hữu nhìn vào video được gửi từ flycam, quả nhiên thấy được một cảnh tượng thê lương hoang toàn, nhưng cả thôn trang hoàn toàn tĩnh mịch, cho dù là con đường hay là trong nhà, tất cả đều được che kín bởi một tầng bụi đất ngả vàng...



“Chậc chậc...” Bộc Gia Hữu khẽ nhíu mày, nói: “Xem ra, cái trấn nhỏ này đã bị vứt bỏ từ lâu rồi! Không biết nguyên nhân là do chiến tranh, hay là hoàn cảnh chuyển biến xấu...”



“Không có người thì không dễ tìm!” Cao Nhã thất vọng lắc đầu.



“Bất kể như thế nào đi nữa, nhất định phải vào xem!” Bộc Gia Hữu thấy trấn nhỏ đã gần ngay trước mắt, tất nhiên không thể bỏ qua, lập tức phân chia nhiệm vụ cho các đội viên, nói: “Quan Anh, mở rộng phạm vi dò xét của flycam; Cao Nhã, Khổng Thạc, hai người ở lại với Quan Anh, tùy thời đợi mệnh lệnh!”



“Những người khác mang theo trang bị, chúng ta vào xem! À...” Truyền xong mệnh lệnh, lúc này anh ta mới nhìn sang Triệu Ngọc, vội vàng hỏi: “Thần thám Triệu, ý của anh là...”



“Anh nói thử xem?” Triệu Ngọc dù bận nhưng vẫn ung dung phủi phủi quần áo: “Đương nhiên là tôi sẽ đi theo vào! Không người không có nghĩa là không tìm thấy manh mối!”



“Được!”



Bộc Gia Hữu đưa mắt ra hiệu với một cấp dưới, người kia lập tức đứng ở sau lưng Triệu Ngọc.



Triệu Ngọc hiểu rõ, đây là người mà đội trưởng Bộc phái ra bảo vệ mình. Lúc đầu, hắn nghĩ nên nói vài câu rằng bọn họ không cần phải chiếu cố mình, nhưng nghĩ lại, hiện tại quan trọng nhất vẫn là tìm kiếm được đội thăm dò, nên không cần thiết phải già mồm.



Thế là, sau khi thoáng điều chỉnh một lúc, Bộc Gia Hữu dẫn theo bọn người Triệu Ngọc xuất phát về hướng trấn nhỏ vô danh phía trước.



Bởi vì đây không phải là lính đặc chủng làm nhiệm vụ nên bọn họ không cầm súng, sắp xếp đội hình đặc biệt giống như quân nhân, luôn luôn che giấu tung tích mà tiến vào trấn nhỏ.



Thân phận của bọn họ đều là thương nhân đến đây buôn bán, cho nên đi đường vẫn khá tự nhiên.



Có điều, ai cũng không biết tình hình trong trấn nhỏ như thế nào, mỗi người vẫn lặng lẽ giữ lấy bao súng, luôn luôn chuẩn bị sẵn sàng...



Trấn nhỏ vô danh này tọa lạc tại phía Nam phía dưới chân núi, nhìn lại từ xa, có thể nhìn thấy ở giữa ngọn núi có một hẻm núi, thông với đất liền.



Rất rõ ràng rằng thông qua trấn nhỏ này, mọi người có thể từ Suya tiến vào nội thành Vaqueria. Từ chỉnh thể mà nói, trấn nhỏ giống như một cái trạm dịch chuyển trong hẻm núi vậy!



Không lâu sau, các đội viên đã tiến vào bên trong trấn nhỏ, công trình kiến trúc của thị trấn thấp bé lạc hậu, vật liệu kiến trúc cũng có đủ loại, có nhà gạch ngói, nhà gỗ, còn có nhà cỏ tranh, thậm chí ngay cả loại lều vải được dán lên bằng bùn nhão mà chỉ có thể thấy trong các bộ lạc nguyên thủy cũng có.



Triệu Ngọc nhìn mọi thứ trước mắt, trong lòng rất nhanh có sự so sánh, chỉ từ độ dày của bụi đất mà phán đoán trấn nhỏ này đã bị bỏ hoang ít nhất là một năm trở lên.



Hơn nữa, hắn chú ý quan sát giếng nước khô cạn và một vài mảnh vườn có cỏ mọc hoang vu, bởi vậy đoán rằng chuyện trấn nhỏ hoang phế rất có thể liên quan tới việc thiếu thốn tài nguyên, hoàn cảnh chuyển biến xấu.



Mặt khác, hắn còn chú ý thấy mặc dù trấn nhỏ hoang phế, nhưng mỗi nhà đều được bảo tồn coi như hoàn chỉnh, đồ đạc trong nhà đã được chuyển đi hết, điều này chứng tỏ cư dân đều là rút lui có kế hoạch.



Nếu như gặp phải chiến loạn thì sẽ không như vậy.



“Chậc chậc...” Diện tích trấn nhỏ không lớn, sau khi kiểm tra được hơn nửa thị trấn, đội trưởng Bộc Gia Hữu có vẻ hơi khó xử nói với Triệu Ngọc: “Thần thám Triệu, hiện tại, chúng ta gặp phải đề khó rồi!”



“Ài...” Anh ta chỉ về hướng thông với Vaqueria, lại chỉ về hướng Suya, nói: “Đi về hướng Vaqueria hay là vẫn tiếp tục tìm kiếm manh mối dọc theo hẻm núi đây?”



“Hệ số nguy hiểm của nội địa Vaqueria mặc dù lớn, nhưng chí ít có thể tìm được người còn sống để tìm hiểu tin tức!” Đội trưởng Bộc nói: “Nhưng nếu như tiếp tục đi dọc theo hẻm núi, tôi sợ việc tiếp tế chúng ta sẽ xuất hiện vấn đề!”



“Không, anh đừng vội.” Triệu Ngọc chăm chú quan sát cẩn thận mặt đất trấn nhỏ rồi nói: “Anh không thấy sao, trên đoạn đường nhỏ chúng ta vừa tới có dấu vết của bánh xe còn mới!”



“Ừm...” Nói xong, Triệu Ngọc cúi người ngồi xổm trên mặt đất, chỉ vào vết tích trên mặt đất và nói tiếp: “Vết tích này rất mới, chúng tỏ... Trong thời gian ngắn, có xe đã đi qua nơi này!”



“Hả?” Kiểu nói này của Triệu Ngọc không khỏi khiến các đội viên sáng mắt lên, dường như thấy được hy vọng. Một đội viên không nhịn được, hỏi: “Có khi nào lại liên quan tới đội thăm dò và khinh khí cầu không?”



“Không xác định được.” Triệu Ngọc nói: “Tôi chỉ có thể nhìn ra chiếc xe này chạy từ bên ngoài trấn vào trong, trước mắt vẫn chưa thấy dấu vết chứng tỏ xe đã đi rồi...”



“Ồ?” Bộc Gia Hữu lúc này quỳ trên mặt đất, nhìn vết tích lốp xe và nói: “Nhìn vết tích này, xe hẳn là lái về phía Vaqueria? Cho nên...”



“Chờ một chút...” Triệu Ngọc xoay người tìm kiếm, bỗng phát hiện ra một vật dị thường trên cột của một căn nhà gỗ nào đó.



“Đó là cái gì? Là đạn sao?” Một đội viên đội đặc công phát hiện vấn đề, lập tức rút con dao nhỏ, lấy viên đạn bị găm trong cột gỗ ra.



Ở vùng bên cạnh viên đạn này còn có rất nhiều vết tích giống như bị đạn bắn trúng.



“Đây là... AK sao?” Triệu Ngọc hỏi: “Là phần tử khủng bố gây ra?”



“Không!” Bộc Gia Hữu có kinh nghiệm phong phú, nhìn một cái là nhận ra ngay: “Đây là loại đạn AM17 cho súng ngắn! Loại hình này... hẳn là mới nhất!”



“Cái này...” Sau khi nhìn thấy viên đạn, sắc mặt của Bộc Gia Hữu hơi thay đổi, lộ ra vẻ lo lắng rất rõ ràng.



“Sao vậy? Đạn này có vấn đề sao?” Triệu Ngọc vội hỏi.



“Là bộ đội chính quy!!” Bộc Gia Hữu lo lắng nói: “AM17 vừa mới xuất xưởng không lâu, không có khả năng rơi vào tay Vaqueria nhanh thế này!”



“Ông trời ơi...!” Bộc Gia Hữu nắm chặt nắm đấm, nói: “Chẳng lẽ vụ án đội thăm dò mất tích lại là một... âm mưu quốc tế!?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom