• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Hot Thần Vương Lệnh (1 Viewer)

  • Chương 93-95

Chương 93 Buổi tiệc

Lúc này Tần Thiên mới nhìn Thiết Ngưng Sương, cao giọng nói: “Thiên Phạt, chính là tên ban đầu của Diêm Vương Điện.”

“Diêm Vương Điện?” Thiết Ngưng Sương sợ hãi nói: “Chính là Diêm Vương Điện vừa chính vừa tà, khiến cho người ta nghe tiếng đã sợ vỡ mật kia ư?”

Tần Thiên gật đầu.

Nhưng hắn đính chính lại rằng “Diêm Vương Điện chỉ có chính, không có tà.”

“Sở dĩ người đời cảm thấy tà, chẳng qua là do cách làm việc của họ tương đối cực đoan.”

“Nhưng, Diêm Vương Điện có huấn lệnh nghiêm khắc, không được làm hại người vô tội. Dám cả gan vi phạm sẽ bị xử tử lăng trì.”

“Trong những năm này, tất cả những người họ giết hoặc là những kẻ ác ung dung ngoài vòng pháp luật, hoặc những tội phạm chạy trốn gây ra nỗi sợ kinh hoàng.”

“Mỗi người trong bọn chúng đều đáng chết.”

Thiết Ngưng Sương nói: “Nói vậy, anh là thiếu chủ của Thiên Phạt, họ đều là thuộc hạ của anh là người của Thiên Phạt?”

Tần Thiên đau buồn nói: “Mười năm trước Diêm Vương Điện bị người khác cố ý hãm hại, gần như bị tiêu diệt hoàn toàn.”

“Bây giờ, tôi muốn lãnh đạo họ xây dựng lại Thiên Phạt.”

“Để cho Diêm Vương Lệnh tiếp tục trở thành cơn ác mộng của những kẻ gian ác.”

“Thiết Ngưng Sương, không phải cô muốn đi theo tôi sao?”

“Bây giờ, tôi sẽ cho cô một cơ hội.”

“Ở lại, chấp nhận huấn luyện. Sau khi vượt qua thử thách cô sẽ trở thành một thành viên của Thiên Phạt.”

“Nếu không chịu được cực khổ thì bây giờ cô có thể rời đi.”

“Chuyện ở nơi này, không được nói với bất cứ ai.”

“Tôi bằng lòng!” Thiết Ngưng Sương gần như buột miệng nói ra.

Kiểu con gái nhà giàu được ba mẹ che chở như cô ta, luyện võ từ nhỏ, làm sao không có giấc mộng hành hiệp trượng nghĩa cho được?

Trên thực tế, từ nhỏ khi lần đầu tiên nghe thấy cái tên “Diêm Vương Điện” và những câu chuyện lưu truyền về họ, cô ta đã rung động.

Chỉ có điều, cô ta luôn cảm thấy Diêm Vương Điện cách mình rất xa.

Không ngờ, hôm nay lại ở ngay trước mặt.

Cô ta nghiến răng nói, “Tôi không sợ khổ!”

“Bây giờ tôi đã biết Diêm Vương Điện là một nhóm người bằng xương bằng thịt, tôi muốn ở lại và trở thành một thành viên của các người!”

“Hãy tin tưởng tôi, chắc chắn tôi sẽ không để cho mọi người thất vọng!”

Trong mắt Tàn Kiếm hiện lên vẻ vui mừng. Bây giờ xây dựng lại Thiên Phạt, thứ thiếu nhất chính là nhân lực.

Mà chuyện họ cần làm, nhất định thà thiếu không ẩu.

Thiết Ngưng Sương chắc chắn là một hạt giống tốt.

Tần Thiên cười nói: “Đã như vậy thì cô chính là thành viên đầu tiên sau khi xây dựng lại Thiên Phạt.”

“Tôi sẽ tổ chức một lễ chào đón cho cô.”

Nói xong, hắn cầm một chai rượu mạnh trên bàn bên cạnh lên.

Tàn Kiếm và những người khác còn tưởng hắn muốn uống rượu chúc mừng.

Nào ngờ, hắn vặn nắp chai ra bước đến trước mặt Thiết Ngưng Sương. Sau đó, đổ rượu mạnh lên vết thương trên đùi cô ta.

“Á!”

Cơn đau rát tức thì khiến cho Thiết Ngưng Sương suýt ngất.

Một cô gái như cô ta, đã chịu thế này bao giờ.

“Khốn kiếp!” Theo bản năng, cô ta muốn đâm Tần Thiên bằng con dao găm ngắn trong tay.

Tần Thiên lạnh lùng cười nói: “Bị sói cắn, nếu không xử lý kịp thời thì cô sẽ chết đấy.”

Lúc này Thiết Ngưng Sương mới hiểu, tên này… đang khử trùng cho mình!

Chỉ có điều, cách làm này cũng thô bạo quá đi!

Cô ta đau đớn đến mặt mày tái nhợt, sợ cắn đứt lưỡi nên vội vàng kéo cái chăn bên cạnh qua nhét vào trong miệng.

Đến khi Tần Thiên khử trùng xong, khắp người cô ta đã ướt đẫm mồ hôi, yếu ớt đến mức không nói nên lời.

Ngay cả Tàn Kiếm bên cạnh cũng có hơi không chịu được.

Thiếu chủ thật nhẫn tâm, vậy mà lại có thể ra tay với một cô gái xinh đẹp như vậy.

“Thời gian của tôi có hạn, không thể ở lại đây lâu hơn.”

“Chú Tàn, tiếp theo giao cho chú.”

“Đúng rồi, thiết bị an toàn trong công viên vẫn ổn chứ? Ý cháu là, những động vậy này có chạy ra ngoài hại người không?”

Tàn Kiếm vội nói: “Cái này cậu yên tâm. Xung quanh đều được bao quanh bởi lưới điện cao thế vững chắc.”

“Vả lại, hầu hết các nơi đều có camera giám sát.”

Tần Thiên còn muốn nói gì đó thì di động vang lên, là Lôi Báo gọi đến.

Hả?

Trái tim Tần Thiên run lên. Lôi Báo là thuộc hạ của Nhiếp Thanh Long, người của nhóm Rồng. Mà Nhiếp Thanh Long là Long Vương, một trong mười hai thiên vương của Thần Vương Điện hắn.

Trong mười hai thiên vương, có hai người có thân phận khá đặc biệt. Một người là Long Vương, Nhiếp Thanh Long. Một người khác chính là Hổ Vương, Tiêu Phá Hổ.

Long Vương quản lý nhóm Rồng, ở một mức độ nào đó nó tương đương với nhóm hoạt động đặc biệt trong nước. Mà Hổ Vương thì càng không cần phải nói, chủ tướng trông coi biên giới phía Bắc, bảo vệ biên cương.

Hai người này đều có thân phận chính thức.

Cho nên bình thường Tần Thiên không dùng họ.

Đây cũng là lý do tại sao hắn muốn xây dựng lại Thiên Phạt.

Hôm nay khi đến đây, hắn tạm thời bảo Lôi Báo sắp xếp một người đi cùng Tô Tô tham gia buổi tiệc của nhà phát triển bất động sản.

Bây giờ Lôi Báo lại chủ động gọi điện thoại cho hắn, lẽ nào Tô Tô đã xảy ra chuyện gì?

“Nói.” Điện thoại kết nối, giọng hắn trở nên lạnh lùng.

“Tiên sinh…” Lôi Báo có chút ấp úng, “Cái đó, phu nhân lên xe của một người đàn ông, đã đi cùng anh ta đến khách sạn Kim Long.”

Cái gì?

Tần Thiên như bị sét đánh, nói: “Người đàn ông nào?”

“Các cậu làm cái gì vậy?|

Lôi Báo khó xử nói: “Tiên sinh nguôi giận.”

“Người của tôi đang quan sát bên ngoài khách sạn, chắc sẽ không có chuyện gì.”

“Quan trọng là, dường như phu nhân quen biết với người kia và tự nguyện lên xe. Cho nên các anh em cũng không tiện can thiệp vội.”

“Tiên sinh, ngài xem…”

Vẻ mặt Tần Thiên u ám nói: “Người kia tên gì?”

Lôi Báo vội nói: “Tiết Nhân, thiếu gia của tập đoàn Kiến Nhân.”

“Dự án cải tạo khu Long Hồ là dự án họ giành được.”

Tần Thiên nhíu mày thật sâu.

Tô Tô tham gia buổi tiệc, vốn là muốn bàn bạc điều kiện bồi thường. Làm sao lại lên xe của người ta cùng đi đến khách sạn?

Hắn chưa từng nghe đến cái tên Tiết Nhân này, Tô Tô biết anh ta lúc nào?

Lẽ nào…

Hắn rất không muốn nghĩ đến phương diện kia. Nhưng gặp phải chuyện này, gần như mỗi người đều sẽ không khống chế được mà nghĩ đến phương diện kia.

Bởi vì, quan tâm tắc loạn.

“Bảo người của cậu quan sát, bây giờ tôi sẽ chạy đến!”

Sau khi nói xong, hắn sa sầm mặt đi ra ngoài.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Thiếu chủ, có cần chúng tôi đi xử lý không?” Tàn Kiếm vội hỏi.

“Không cần đâu.” Vừa đi Tần Thiên vừa nói: “Chú Tàn, nơi này giao cho chú, trước hết phải chú ý an toàn.”

“Chúng ta sẽ liên tục đưa vào nhiều động vậy hung dữ hơn. Cho nên, nhất định phải gia cố lưới thép xung quanh, đề phòng động vật chạy trốn làm hại người.”

“Những chuyện khác, sau này hẵng nói.”

Hắn nhảy lên chiếc Land Rover, đạp ga, lao ầm ầm xuống núi.

Một tiếng trước.

Tô Tô bước vào nơi tổ chức buổi tiệc.

Ngoại trừ những hàng xóm thường thấy ở khu Long Hồ, còn có rất nhiều gương mặt xa lạ.

Cho dù những hàng xóm đó cô cũng không quen lắm. Bởi vì biệt thự của mọi người ở không cần lên lầu xuống lầu, cộng thêm mọi người đều rất bận cho nên rất ít khi gặp mặt.

Rất lâu không tham gia những buổi tiệc như thế này, cô cảm thấy hơi không quen.

Thậm chí lúc này còn hối hận, lẽ ra nên để Tần Thiên đi cùng mình đến đây.

Hi vọng sau khi hắn đi sơn trang Mãnh Thú khuyên Thiết Ngưng Sương trở về, có thể nhanh chóng đến đây.

“Không phải là hoa khôi Tô của chúng ta đây sao? Thế nào, sau khi mê hoặc Cark lại đến đây để mê hoặc người khác?”

“Người chồng shipper kia của cô đâu rồi?”

Một giọng nói khiêu khích vang lên.

Quay đầu lại, Tô Tô nhìn thấy Ngưu Ái Lệ mặc một thân hàng hiệu, ăn mặc giống như một quý cô xinh đẹp nổi tiếng. Cầm một ly rượu vang trong tay, đang nhìn mình khiêu khích.

“Sao cô ở đây?” Cô không nhịn được nhíu mày.

Ngưu Ái Lệ căn bản không phải là cư dân của khu Long Hồ, tại sao lại đến đây.

“Cô đến để bàn bạc chuyện bồi thường. Nói trắng ra là muốn tống tiền nhiều hơn thôi.”

“Ngại quá, mà tôi chính là người phụ trách cải tạo tiểu khu của các người.”

“Có chuyện gì, cô có thể trao đổi với tôi.”
Chương 94 Bị bao vây

“Cô?” Vẻ mặt Tô Tô không thể nào tin được.

“Cô không phải là blogger làm đẹp sao? Trở thành nhà phát triển bất động sản khi nào vậy?”

Ngưu Ái Lệ trước mặt, cũng gần như nói là chim hoàng yến được ông chủ lớn bao nuôi.

Hoàn toàn không thể là ông chủ lớn phía sau.

Ngưu Ái Lệ nở nụ cười lạnh lùng nói: “Nói thật cho cô biết nhé.”

“Lần này tập đoàn nổi tiếng muốn cải tạo tiểu khu của các người là tập đoàn Kiến Nhân có bối cảnh tỉnh thành. Người phụ trách dự án chính là thiếu gia của tập đoàn Kiến Nhân.”

“Mà tôi, là vợ chưa cưới của thiếu gia cũng chính là thiếu phu nhân của tập đoàn Kiến Nhân.”

“Rất nhiều chuyện trong kinh doanh, chồng chưa cưới của tôi đều nghe tôi.”

“Cho nên họ Tô, bây giờ cô có thể quỳ xuống cầu xin tôi. Biết đâu tôi sẽ vui vẻ bồi thường thêm cho cô 1,8 triệu.”

“Điều đó có lẽ sẽ tốt hơn là cô hao tổn tâm sức để mê hoặc đàn ông nhỉ?”

“Câm miệng!” Tô Tô tức đến đỏ mắt, tức giận nói: “Ngưu Ái Lệ, trong chúng ta ai là người hao tổn tâm sức để mê hoặc đàn ông, trong lòng cô biết rõ đấy!”

“Tôi mong cô tự trọng!”

“Tạm biệt!”

Có một thanh chắn ngang ở giữa như Ngưu Ái Lệ đây, vậy thì chuyện này không cần thiết phải bàn nữa. Cô tức giận đi ra bên ngoài.

Muốn đi?

Trong mắt Ngưu Ái Lệ lóe lên vẻ độc ác.

Ban ngày bị Tô Tô chèn ép trước mặt Carl, chính là một sự sỉ nhục không thể nào chấp nhận được đối với cô ta.

Bây giờ có cơ hội lật ngược thế cờ, làm sao cô ta có thể dễ dàng buông tha cho Tô Tô rời đi như vậy được.

Cô ta nháy mắt với bảo vệ ở cửa.

Hai tên bảo vệ vội ngăn Tô Tô lại, trầm giọng nói: “Tiểu thư, cuộc đàm phán còn chưa bắt đầu. Mời cô đợi thêm một chút.”

Ngưu Ái Lệ uống một ngụm rượu vang, nở nụ cười phóng đãng.

Cô ta cố ý nói to: “Con gái bây giờ đều như thế sao?”

“Lẽ nào vì tiền mà thật sự có thể không có giới hạn ư?”

“Tô Tô, cô mua nhà bằng tiền bẩn kiếm được, thật sự yên tâm ở trong đó sao?”

Nghe thấy lời này, tất cả những người có mặt trong buổi tiệc đều nhìn về phía Tô Tô.

Nhìn thấy Tô Tô xinh đẹp rực rỡ, trước mắt họ đều sáng lên. Sau đó, bắt đầu bàn tán.

Nhất là những người đàn ông kia, đều không hẹn mà cùng lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.

Một gã mặt to cổ thô, đeo dây chuyền vàng to ngoác miệng cười nói: “Người đẹp, người như tôi khá trực tiếp.”

“Nói thẳng nhé, tôi thiếu một thư ký.”

“Một tháng bao nhiêu tiền?”

Xung quanh vang lên tiếng cười ồ của đám đàn ông và sự nhạo báng của phụ nữ.

Cái gọi là thư ký, đương nhiên bọn họ hiểu là ý gì.

Ngay cả hai tên bảo vệ cũng không nhịn được liếm môi, lộ ra nụ cười vô liêm sỉ.

Tô Tô tức đến run người, cô cảm thấy mình chính là một dê đang bị lang sói vây quanh.

Cô lấy di động ra định điện cho Tần Thiên.

“Cuộc đàm phán hôm nay là bí mật thương mại. Cô muốn tiết lộ?” Một tên bảo vệ nhanh tay nhanh mắt giật lấy điện thoại.

Một tên bảo vệ khác quay người, thậm chí còn đóng cửa lại.

Lúc này, Tô Tô đã trở thành chim trong lồng. Cô cảm thấy những ánh mắt xung quanh bắn vào mình như những mũi dao.

“Tôi biết cô. Không phải cô là blogger làm đẹp nổi tiếng, Ngưu Ái Lệ kia sao?”

“Ôi trời, tôi là fan của cô đấy!”

Một bà bác kích động nói.

“Đúng vậy. Ngoại trừ thân phận thiếu phu nhân của tập đoàn Kiến Nhân, tôi còn một thân phận nữa là blogger làm đẹp.”

“Có thể có hàng trăm triệu fans như bây giờ đều không thể tách rời khỏi tài năng và sự cố gắng của tôi.”

“Đương nhiên mọi người cũng biết, một cô gái tài mạo song toàn như tôi có rất nhiều ông chủ lớn muốn nuôi tôi.”

“Mà người giỏi nhất trong đó, ngay cả tôi cũng cảm thấy không thể tin nổi. Tôi chỉ có thể nói với mọi người, ông ta họ Phùng.”

“Họ Phùng?” Mọi người xôn xao suy đoán. Ông chủ lớn họ Phùng trong nước chỉ có vài người. Lẽ nào là…

Ngưu Ái Lệ vội ra dấu im lặng, nói: “Biết trong lòng là được, không cần thiết phải nói ra.”

“Dù sao người ta cũng là nhân vật công chúng, không ép buộc tôi.”

“Tiền nhiều đi nữa thì có tác dụng gì chứ?”

“Tôi chỉ có thể nói với ông ta, tôi không hứng thú với tiền.”

“Đời này, tôi chỉ sẽ kết hôn với tình yêu.”

“Bây giờ mọi người đều biết tôi đã đính hôn với thiếu gia tập đoàn Kiến Nhân, không phải ham muốn tài sản của anh ấy nhỉ?”

“Trên thực tế, A Nhân thường xin tôi tiêu vặt.”

Không hổ là người nổi tiếng trên mạng, Ngưu Ái Lệ rất biết diễn trò cũng rất biết nắm bắt tâm lý của mọi người.

Chỉ trong nháy mắt đã đắp nặn mình thành một người phụ nữ độc lập, thuần khiết, chăm chỉ.

Tất cả mọi người đều nhìn cô ta với ánh mắt ngưỡng mộ.

Ngược lại, mặc dù Tô Tô trông có vẻ xinh đẹp hơn Alice nhưng lại bán mình, thật quá thối nát!

Rất nhiều người tin tưởng vào thân phận của Alice, vì để lấy được nhiều tiền bồi thường hơn nên tất cả bọn họ bắt đầu nịnh bợ cô ta.

Trong chốc lát, Alice đã trở thành trung tâm tuyệt đối. Là nữ hoàng hưởng thụ sự ngưỡng mộ và khen ngợi của mọi người.

“Để tôi đi!”

“Cầu xin các người mở cửa, để tôi đi!” Tô Tô đẫm nước mắt, bất lực nói với bảo vệ.

Nơi này khiến cho cô ngạt thở. Cảm thấy nếu ở lại thêm một giây nữa thì cô sẽ sụp đổ mất.

Alice vô cùng đắc ý.

Với một mưu kế nhỏ, cô ta đã giẫm đối thủ ở dưới chân.

Trong giới người nổi tiếng trên mạng, muốn đứng đầu thì con đường tốt nhất chính là giẫm lên người khác để vươn lên.

Đối với cô ta, thủ đoạn này là chuyện thường.

“Muốn đi sao? Cũng được.”

“Bởi vì sự xuất hiện của loại người như cô đã làm bẩn sự thuần khiết của buổi tiệc hôm nay.”

“Để thể hiện sự trừng phạt với cô, đồng thời đền bù cho mọi người. Cô hãy nhảy đi.”

“Nhìn vóc dáng này của cô, chắc nhảy tốt nhỉ?”

Những tên đàn ông kia điên cuồng: “Đúng, nhảy đi!”

“Nhảy kích thích một chút!”

“Chỉ cần để ông vui thì ông sẽ thưởng lớn!”

“Hú hú!”

“Nhảy đi! Nhảy đi!”

Tên đàn ông kêu lên. Buổi tiệc đàm phán phá bỏ và di dời đã biến thành party.

Không chỉ là đàn ông, mà những người phụ nữ kia bởi vì không xinh đẹp như Tô Tô, cho nên cũng muốn giẫm Tô Tô dưới chân để nâng cao thân phận và cái gu của mình.

“Người đẹp, mọi người đã hứng thú như vậy, cô nhảy một bài để các ông đây vui vẻ một chút đi.”

“Chỉ cần có tiền để kiếm thì nhảy ở đâu không phải là nhảy chứ.”

Một tên bảo vệ nhếch mép, không nhịn được đưa tay kéo Tô Tô.

“Đừng chạm vào tôi!” Tô Tô sợ hãi kêu lên, hất mạnh, túi xách trong tay đập lên mặt tên bảo vệ.

“Con khốn, mày dám đánh tao!” Tên bảo vệ thẹn quá hóa giận, trừng mắt muốn nổi nóng.

“Náo nhiệt đến vậy ư. Xem ra buổi tiệc đàm phán đêm nay chắc chắn sẽ rất thành công.”

“Tiết Nhân tôi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ công việc của chúng tôi.”

Chính vào lúc này, một giọng nói đầy từ tính và quyến rũ vang lên, một công tử nho nhã phong độ ngời ngời đi ra từ phía sau.

Nhìn thấy anh ta, Tô Tô ngây ra tại chỗ, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Chương 95 Ngưu Ái Lệ, mong cô tự trọng

“A Nhân!”

Nhìn thấy thiếu gia Tiết Nhân, Alice vội vàng nũng nịu, chạy tới ôm lấy cánh tay anh ta.

Cố ý làm nũng nói: “A Nhân, anh nhìn anh đi, hôm nay là bữa tiệc của anh, vậy mà anh lại ở bên trong lâu như vậy không đi ra.”

“Em thấy mọi người cũng nóng lòng chờ đợi rồi, nên đã giúp anh tiếp đãi một chút.”

“Thế nào, anh hài lòng chứ?”

Tiết Nhân mỉm cười gật đầu.

Anh ta rất hài lòng với bầu không khí trước mắt này. Vốn dĩ, loại đàm phán bồi thường này hai bên đều thường mang thái độ đối địch.

Điều anh ta lo lắng nhất chính là những cư dân này sẽ tức giận đỏ mặt tía tai, như vậy thì công việc sẽ không dễ dàng tiến hành.

Bây giờ có vẻ như việc mời Alice, một người phụ nữ giỏi giao tiếp tới đây là một lựa chọn rất sáng suốt.

Anh ta còn chưa mở miệng đối phương đã vui vẻ chào hỏi rồi, vậy tiếp theo dễ nói chuyện rồi.

“Tiết thiếu gia đẹp trai quá!”

“Trai tài gái sắc, đúng là trời sinh một cặp với Alice.”

“Tiết thiếu gia, nhất định phải có ưu đãi về điều khoản bồi thường cho chúng tôi đó.”

“Cải tạo tiểu khu là chuyện tốt để phát triển Long Giang, cảm ơn Tiết thiếu gia đã tiếp nhận dự án này, chúng tôi kính Tiết thiếu gia một ly.”

Tiết Nhân bề ngoài nho nhã lễ độ nhưng trong lòng đã nở hoa.

“Chỉ cần mọi người hợp tác với việc di dời của chúng tôi, việc bồi thường là chuyện nhỏ.”

“Nào, tôi và Alice mời mọi người một ly!”

Anh ta cầm ly rượu lên, đang định một hơn uống cạn. Đột nhiên, trong khóe mắt, xuyên qua đám đông, anh ta nhìn thấy một người phụ nữ đang đứng ở cửa.

Anh ta run lên, rượu trong ly đều vang lên trên ngực Alice.

“Ui da!”

“A Nhân, sao anh lại không cẩn thận như vậy!”

“Nhìn thấy hàng xóm cũng không cần kích động như vậy.” Alice vừa sửa sang lại quần áo, vừa làm nũng nói: “Đây là bộ váy người ta mới mua, phiên bản giới hạn đấy.”

“Em mặc kệ, anh phải đền cho em.”

“A Nhân, anh làm sao vậy?”

Thấy ánh mắt Tiết Nhân nhìn thẳng về một phía, sắc mặt Alice có hơi thay đổi.

Mọi người cũng chú ý tới ánh mắt của Tiết Nhân nhìn về phía Tô Tô.

Chàng trai trước đó cũng nhếch miệng cười nói: “Tiết thiếu gia, anh cũng có hứng thú với cô ta sao?”

“Có điều loại phụ nữ không biết xấu hổ này, cũng quá không xứng với thân phận của anh rồi!”

Alice vội vàng cười nói: “A Nhân, bây giờ anh đã biết tại sao vừa rồi mọi người lại vui vẻ như vậy rồi chứ?”

“Bởi vì bọn em phát hiện trong tiệc rượu hôm nay có một người bán nghệ trà trộn vào.”

“Bọn em đang định để cô ta nhảy cho mọi người xem.”

“Anh đến vừa đúng lúc, bây giờ anh có thể để cô ta biểu diễn làm hài lòng mọi người.”

Sau khi làm hài lòng mọi người, thì điều khoản bồi thường sẽ dễ thương lượng hơn. Cô ta nghĩ rằng gợi ý của mình rất hay.

“Câm miệng!”

Tiết Nhân quát lớn rồi đẩy Alice ra, kích động chạy tới trước mặt Tô Tô.

“Tô Tô, là em sao?”

“Tô Tô, thật sự là em rồi!”

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Vị thiếu gia này lại biết Tô Tô? Hơn nữa, có vẻ như có mối quan hệ không tầm thường.

Trong mắt mọi người đều hiện lên một vẻ khó hiểu.

Lúc Tiết Nhân xông tới, trong đôi mắt xinh đẹp của Tô Tô hiện lên một tia sáng và sự hoảng loạn.

Cô buộc mình phải bình tĩnh lại và nói: “Không ngờ anh chính là thiếu gia của tập đoàn Kiến Nhân.”

“Tiết Nhân, đã lâu không gặp.”

Tiết Nhân kích động nói: “Anh cũng không ngờ lại gặp được em ở đây.”

“Em cũng là cư dân của khu Long Hồ sao? Sao em không nói sớm!”

“Đáng lẽ em nên đến tìm anh sớm hơn!”

Nét mặt Tô Tô có chút thay đổi, nhưng vẫn im lặng không nói gì.

Trong thế giới của cô, trước khi có sự xuất hiện của Tần Thiên, quả thật đã từng có một người đàn ông, phải nói là một chàng trai, người đó chính là Tiết Nhân trước mặt này.

Bọn họ học cùng một trường cấp 3, nhưng sau khi tốt nghiệp Tiết Nhân đã đi ra nước ngoài.

Mấy năm sau đó hai người vẫn còn liên lạc.

Tiết Nhân rất có tài năng, hơn nữa cũng không giống như các chàng trai khác. Tuổi còn trẻ, nhưng đã nho nhã lễ độ, rất có phong cách của quân tử thời xưa.

Lúc đó có rất nhiều nữ sinh theo đuổi Tiết Nhân, còn Tiết Nhân nhìn thì có vẻ như không hề bận tâm, nhưng thực tế lại thường xuyên tỏ ra ưu ái Tô Tô.

Có cô gái nào lại không ôm một giấc mộng thanh xuân.

Tô Tô khi đó cũng có chút động lòng.

Mỗi một bức thư Tiết Nhân viết đều được cô cẩn thận giữ lại.

Cô ngốc 5 năm sau khi tỉnh lại, đối mặt với hôn nhân của mình và Tần Thiên, cô quả thật đã từng nhớ tới những bức thư kia.

Nhưng cô không tìm thấy.

Chắc là do lúc trước gia đình có biến động, trong quá trình chuyển nhà đã bị Dương Ngọc Lan bán đi như một món đồ phế phẩm.

Vì lý do này, mặc dù Tô Tô không dám hỏi Dương Ngọc Lan, nhưng trong lòng cô không khỏi có chút tiếc nuối.

Chỉ là cô không ngờ rằng người con trai mà cô từng nghĩ cả đời sẽ không bao giờ gặp lại này lại đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.

Anh ta bây giờ đã không còn là chàng trai trẻ trung đó nữa, mà đã trở thành thiếu gia của một tập đoàn lớn.

Chủ trì một dự án lớn như vậy.

Trong lúc nhất thời, Tô Tô rơi vào trạng thái bối rối.

“Không ngờ anh lại đính hôn với Ngưu Ái Lệ.” Tô Tô vẫn có chút thất vọng với mắt nhìn người của Tiết Nhân, nhưng nói vị hôn thê của người khác không tốt ngay trước mặt họ không phải là tính cách của cô.

“Chúc hai người hạnh phúc.”

“Tôi có chút không thoải mái, tôi về trước đây.”

Cô quay người lại muốn rời đi.

“Tô Tô, em đừng đi!” Tiết Nhân kích động nắm lấy tay Tô Tô.

Người Tô Tô khẽ run lên, sau khi phản ứng lại cô vội vàng rút tay về.

Ngưu Ái Lệ xông tới, kích động nói: “A Nhân, đây rốt cuộc là chuyện gì?”

“Tại sao anh lại biết loại người này?”

Tiết Nhân trừng mắt nhìn Ngưu Ái Lệ, nghiến răng nói: “Cô nói với mọi người biết cô là vị hôn thê của tôi?”

“Em—”

“Cô chỉ là một blogger nhỏ bé nổi tiếng mạng, liều mạng chen tới bên cạnh tôi, rốt cuộc cô muốn làm gì?”

“Nếu như cô muốn gả vào hào môn, vậy thì bây giờ tôi có thể nói cho cô biết, cô đã tính sai rồi.”

“Nhà họ Tiết chúng tôi mặc dù là hào môn, nhưng không phải là thứ mà loại phụ nữ như cô có thể chạm vào.”

“Tiết Nhân, anh điên rồi sao? Sao anh lại vì người phụ nữ này mà đối xử với tôi như vậy?”

“Anh quên tối qua anh đã nói như thế nào rồi sao?”

“Câm miệng!” Mặt Tiết Nhân biến sắc, trực tiếp giơ tay tát cho Alice một cái, khiến cho cô ta ngơ ngác.

“Ngưu Ái Lệ, mong cô tự trọng!”

Sau đó, anh ta lại vội vàng giải thích với Tô Tô: “Tô Tô, đây đều là hiểu lầm.”

“Xin em nhất định phải tin anh, anh không có bất kỳ quan hệ gì với người phụ nữ họ Ngưu này.”

“Là cô ta chủ động cầu xin anh để cho cô ta đến tham gia buổi tiệc rượu này.”

Ngưu Ái Lệ thẹn quá hóa giận, còn muốn nói gì đó. Lúc này, từ phía sau lại có một một người phụ nữ trung niên mập mạp xông tới.

“Ngưu Ái Lệ, con hồ ly tinh nhà cô!”

“Lúc còn đi học cô đã làm bại hoại lãnh đạo của mình, bây giờ lại tới đây giở thủ đoạn!”

“Đồ tiện nhân, lão nương sẽ xé xác cô ra!”

Bà ấy không hề giải thích mà xông tới, vừa nắm vừa cào Ngưu Ái Lệ.

Ngưu Ái Lệ làm sao có thể chịu được, cô ta hét lên rồi bỏ chạy tứ phía.

“Sư mẫu, sao cô lại ở đây?”

Nhìn thấy người phụ nữ này Tô Tô cũng ngây người. Vậy mà lại là vợ của thầy của cô ở bệnh viện Trung Y lúc trước.

Cô còn nhớ hình như tên là Vương Cương Đan.

“Tô Tô, mau đến giúp cô!”

“Con hồ ly tinh này lúc trước không chỉ làm bại hoại chồng cô, mà còn hãm hại em, khiến em mất suất thực tập ở đại học Y khoa.”

“Hôm nay chúng ta không thể tha cho cô ta được!”

Ngưu Ái Lệ giống như một con gà con đang bị đại bàng săn đuổi, chạy đi tìm sự giúp đỡ.

Nhưng sau khi chứng kiến những sự việc này, những người có mặt tại hiện trường đã biết ai là trà xanh thực sự.

Không ai giúp cô ta.

Vương Cương Đan quá hung dữ, bà ấy lao lên như một con sói, túm lấy tóc Ngưu Ái Lệ rồi ném nó xuống đất.

Cưỡi lên và bắt đầu xé quần áo của cô ta.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bất Diệt Thần Vương
  • Đang cập nhật
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Thần Vương Bất Diệt
  • Hoa Tiến Tửu

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom