• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Ta đây trời sinh tính ngông cuồng (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 786-790

Chương 786:





Khi tiếng súng vừa vang lên, Đường Ân đã kéo Kỷ Du Du ra rồi lập tức lăn đến sau cái bàn mặt.



Lúc này, người bên ngoài đã vội vàng vào văn phòng.



Nhìn cảnh này, Mary nhẹ nhàng lắc đầu thở dài nói: "Thật sự là tuổi còn rất trẻ, không biết thế giới này đáng sợ cỡ nào. . ."



Ngay khi giọng nói vừa rơi xuống, liền nghe được ầm một tiếng.



Mary quay đầu lại, hai mắt mở to, cô không thể tin được cảnh tượng trước mắt.



Năm sáu người xông vào vừa rồi bị đạp bay ra ngoài ngã lăn ra đất. Nhất là người đàn ông to lớn đã xông vào văn phòng kia, ngực bị đánh cho lõm hẳn xuống, miệng không ngừng nôn ra máu dường như không còn cách nào sống được.



Mary sợ đến mức gần như không thở được, cô loạng choạng lùi lại vài bước và nghe được tiếng bước nhẹ trong văn phòng truyền ra.



Đường Ân đang đứng ở cửa!



"Giết hắn! Giết hắn!"



Mary có chút sợ hãi, thật sự không thể tưởng được Đường Ân vậy mà không sợ súng đạn uy hiếp, hơn nữa còn đứng ở trước cửa phòng làm việc.



Đoàng, đoàng, đoàng…..



Đúng lúc này, trong tòa nhà vang lên tiếng súng liên tiếp.



Đường Ân đứng nguyên nguyên chỗ giống như lưu lại tàn ảnh vậy, nháy mắt xuất hiện trong đám người.



Giờ khắc này, người xung quanh dường như đều đã quên đi nổ súng, cũng không thể tưởng được Đường Ân lại mạnh mẽ như vậy.



"Đánh chết hắn!"



Sắc mặt Mary trở nên hết sức khó coi xoay người chạy nhanh ra xa, trong lòng không có hoảng sợ mà là ngây ngẩn cả người.



Đường Ân mạnh mẽ như vậy thì gen của cậu ta khẳng định là rất tốt, nếu như có thể đạt được gen của cậu ta, đừng nói là trẻ tuổi, chỉ sợ có thể sẽ trở thành nữ siêu nhân luôn cũng được.



Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Mary nhưng cô lại không thể dứt ra được, lúc này Đường Ân đã động thủ, một tay bóp lấy cổ 1 người trong đó, không nói hai lời trực tiếp vặn gãy cổ người này.



Khi cổ người này vừa mới gãy, Đường Ân giống như là bay lên đánh tới huyệt thái dương của người khác bằng 1 góc độ khó tin.



Đây đều là đám lính tinh nhuệ của Công Tế Hội, đều là những người có thể lấy 1 chọi mười, thế mà ở trước mặt Đường Ân ngay cả thời gian phản ứng đều không có.



Đừng bảo là những người này, cho dù là những gia chủ kia của bát đại thế gia cũng không ai có thể ngăn cản được 1 đòn của Đường Ân.



Lý Trường Hưng lúc chết cũng vẻn vẹn một đao mà thôi.



Tiếng răng rắc răng rắc đã truyền khắp hành lang, chỉ trong vòng ba bốn giây ngắn ngủi này, Đường Ân đã giết ba người.



"Quỷ!"



Rốt cục có người nhịn không được thét lên một tiếng, súng trong tay giơ lên nhắm ngay đầu Đường Ân.



Đoàng đoàng đoàng. . .



Khi họng súng vừa mới toé lửa, Đường Ân đã biến mất, khi xuất hiện trở lại thì nắm đấm của anh từ dưới lên trên đánh vào cằm người này.



Người xung quanh chưa kịp phản ứng thì Đường Ân lại lần nữa giết chết một người, thân hình đột nhiên xoay lại, trên tay đã cầm sẵn hai cây súng.



Đoàng đoàng đoàng. . .



Ngọn lửa từ họng súng của Đường Ân toé lên như pháo hoa, đạn cũng bay vèo vèo mà ra.



Mười mấy người chung quanh không có cơ hội ngăn cản, thân thể trong nháy mắt bị bắn tan tành mà lúc này trên hành lang vẫn tiếp tục vang lên tiếng bước chân.



Mary nhìn cảnh này, đáy lòng có chút sợ hãi hết sức lao vào thang máy, điên cuồng ấn cửa thang máy đi xuống. Tuy nhiên, điều cô không ngờ tới là thang máy trong tòa nhà này đã ngừng chạy và cách duy nhất để xuống lầu là đi qua cầu thang bộ thoát hiểm.



Hàng chục lính đánh thuê tư nhân được trang bị vũ khí mạnh mẽ lao ra khỏi cầu thang rồi bắn về phía Đường Ân ngay khi anh xuất hiện.



Đường Ân hành động nhanh hơn nhiề so với bọn hắn, dù sao thì với tu vi hiện tại của mình, khả năng dự đoán nguy hiểm của anh cực kỳ nhạy bén.



Trong nháy mắt, đạn trút xuống như mưa, ba bốn tên lính đánh thuê phía trước lập tức bị bắn tan tành.



Mặc dù Đường Ân không rành súng ống nhưng có thể dựa vào sức mạnh của mình để điều chỉnh hướng đạn bay. Cây súng trong tay anh như được ổn định trên kệ và không có một chút sai lệch nào.


Đọc nhanh tại VietWriter
Bùm. . .



Không biết tên lính đánh thuê nào đã ném lựu đạn nổ cách khoảng 3 mét trước mặt Đường Ân, một làn sóng khí tràn ra xung quanh người Đường Ân rồi hoàn toàn triệt tiêu lực xung kích của quả lựu đạn này.



Đường Ân căn bản sẽ không quan tâm đến vụ nổ như thế này, nếu như đó là 1 quả bom thì còn có thể gây tổn thương cho Đường Ân. Tên lửa và những thứ tương tự có thể trực tiếp giết chết Đường Ân nhưng loại lựu đạn này gần như không thể làm hại Đường Ân.



Sau khi nổ tung, những tên lính đánh thuê này đều sững sờ ngay tại chỗ bởi vì bọn hắn không ngờ được là Đường Ân trực tiếp chống lại lựu đạn, vô tư xả súng.



Đoàng đoàng đoàng. . .



Đạn bay như mưa mà những tên lính đánh thuê này lại không kịp tránh né, trong vòng ba giây tất cả đều ngã xuống đất.



Một đội lính đánh thuê gồm mười lăm thành viên đã bị tiêu diệt ngay lập tức.



Đường Ân buông súng xuống, đi về phía cầu thang với vẻ mặt bình tĩnh.



Lúc này, Miki Ohashi cũng đã giúp đỡ Kỷ Du Du đi ra.



Trong trận chiến vừa rồi, hai cô gái chỉ trốn trong văn phòng mà không làm gì cả.



Đường Ân một mình liền giải quyết được 1 tiểu đội, những tên lính đánh thuê mới tràn vào cầu thang liền tái mặt vì sợ hãi.



Đây mà vẫn còn là người ư?



Đây quả thực là siêu nhân!



"Rút lui!"



"Rút lui?"



Cuối hành lang, hai giọng nói khác nhau đều đang run rẩy hét lên.



"Joseph, đồ ngu này, ngươi không nhìn thấy người kia đã mạnh tới mức chúng ta không cách nào xử lý được sao? Nếu như ngươi thật sự muốn chính diện chống lại hắn thì đây là chuyện cá nhân của ngươi. . ." Một người hơn bốn mươi tuổi mang theo mũ nồi cắn răng quay lại và dẫn một nhóm người xuống cầu thang.



Sắc mặt của Joseph rất xấu, đành nghiến răng làm theo.



Đây là lính đánh thuê từ Châu Phi, bọn hắn không phải là quân chính quy nhưng ngày bình thường thấy đổ máu rất nhiều, hung tợn hơn so với 1 số người. Tuy nhiên, xét về kỷ luật thì họ chưa bao giờ có thể so sánh được với quân đội chính thống.



Hàng chục người lần lượt chạy xuống cầu thang, vượt qua cả Mary.



Mary nhìn một màn này, sợ hãi tới mức sắc mặt trắng bệch, "Các ngươi làm sao có thể rút lui? Các ngươi là người được thuê tới mà. . ."



Mấy người Joseph căn bản cũng không để ý tới, cắm đầu chạy nhanh xuống lầu.



Đường Ân lúc này đang cúi đầu đi qua tử thi ở dưới sàn, đẩy cửa thoát hiểm ra với vẻ mặt rất ảm đạm.



Cuối hành lang, một chiếc camera thu nhỏ đã ghi lại rõ ràng hành động của Đường Ân rồi tải lên trụ sở của Công Tế Hội với tốc độ nhanh nhất.



George nhìn chằm chằm cảnh này, ánh mắt càng ngày càng kinh ngạc rồi đứng lên, "Đây ... đây chính là thứ chúng ta muốn tìm!"



"Ngươi cần xác định là có thể đem hánh đánh bại hay không rồi nói tiếp!"



Bên kia, một ông lão chừng sáu mươi tuổi có mái tóc bạc nhẹ nhàng lắc đầu, "Nhiều năm qua, Công Tế Hội đã nghiên cứu được ra 3 loại dược phẩm. . . Cho dù là dược phẩm số 3 cũng chưa chắc là đối thủ của hắn chứ, phải không?"






Chương 787:





"Số 3 không phải là đối thủ của hắn, chẳng lẽ số 4 cũng không phải sao?" George nhìn Đường Ân biến mất ở cuối hành lang, không khỏi phá lên cười ha ha, "Các ngươi chẳng lẽ không biết là số 4 sẽ sớm thành công sao? Dược phẩm số 4 đều là gen từ trên người của Đường Trăn Thanh rút ra!"



Đám người này hồi phục tinh thần lại, từng người đều toả ra hào quang trong mắt nhìn George.



George mím khóe miệng, " Mọi người, hiện tại ta thông báo, kế hoạch đi săn Đường Ân chính thức bắt đầu. . ."



Tiếng nói vừa dứt, mọi người xung quanh đều sửng sốt.



Trịnh trọng tuyên bố ra đi săn như vậy thì nhất định Đường Ân sẽ gặp khó khăn lớn.



"Phái ra 2 cái số 3 lập tức đến hiện trường. . ." George cười lớn nhìn người xung quanh, "Mọi người, mọi người có phải cũng giống ta là mong chờ trận đấu của vật thí nghiệm dược phẩm số 3 cùng với Đường Ân không?”



Đám người nở nụ cười, bọn hắn đều là thành viên cấp cao của Công Tế Hội, cũng đều được chứng kiến người đã dùng dược phẩm số 3 và sự kinh khủng của những người này rồi.



"Bắt đầu đi!"



George vung tay lên rồi phá lên cười ha ha "Chúng ta sắp đạt được gen của Đường Ân, chúng ta sắp có được thuốc trường sinh rồi. . ."



Tòa nhà tám mươi tầng về cơ bản là một toà nhà cao ngất ngưởng. Cũng may chỗ làm việc của Kỷ Du Du chỉ là ở tầng 10 của toà nhà cho nên Đường Ân đi xuống dường như cũng cũng không gặp được bất kì khó khăn nào.



Mary chạy thật nhanh, phóng hết cỡ xuống tầng một và ngay lập tức hét lên: "Bảo vệ! Bảo vệ!"



Lúc này, lầu một hoàn toàn không có bảo vệ mà bên ngoài tòa nhà chỉ có một số bảo vệ đang chịu trách nhiệm đuổi người qua bên kia đường.



Sắc mặt Mary thật không tốt, cô loạng choạng chạy được mười mấy bước liền nghe thấy tiếng cạch cạch sau lưng, cửa lối thoát hiểm bị Đường Ân đẩy ra, Đường Ân mang theo Miki Ohashi cùng Kỷ Du Du từ bên trong đi ra.



"Đường Ân. . ."



Mary có chút hoảng, "Ngươi muốn làm gì? Ngươi biết ngươi giết bao nhiêu người rồi không? Ngươi hôm nay đừng nghĩ rời khỏi được nơi đây. . ."



Đường Ân vẫn bình tĩnh chậm rãi đi tới nhưng đột nhiên dừng bước giữa chừng.



Hai người đàn ông mặc áo đen rất cường tráng từ bên ngoài bước vào, hai người này cao ít nhất hai thước, cơ bắp giống như quả đồi phồng lên..



Chỉ đứng ở cửa cũng cho người ta một loại áp lực cao như núi.



Mary khi nhìn thấy hai người này, trong mắt liền hiện lên vẻ vui mừng, "2 quý ông, xin ngăn cản tên thô lỗ này, hắn ta dám tấn công 1 người phụ nữ. . ."



Hai người này không để ý đến Mary đang hốt hoảng mà ánh mắt vượt qua Mary rồi nhìn chằm chằm vào Đường Ân.



Đường Ân híp mắt lại, anh có thể cảm giác được hai người kia giống như mang theo một luồng khí tức nguy hiểm.



"Động thủ. . ."



Thanh âm từ George truyền tới tai nghe của 2 người bọn họ.



Đường Ân đột nhiên nhướng mày bước lên muốn ra tay trước nhưng hai người áo đen kia giơ tay ra, trực tiếp túm lấy Đường Ân.



Sức mạnh trên người Đường Ân đột nhiên bùng nổ, từng đợt khí tức cuồn cuộn tràn ra quanh người.



Vừa mới giao thủ, cánh tay Đường Ân bắt được cổ tay của 1 người mặc đồ đen. Anh dùng sức kéo một phát nhưng đáy lòng lập tức chìm xuống, anh cảm thấy khi kéo cổ tay người này thì giống như kéo 1 cây cột vậy.



Hai người đó gào ra rồi nắm đấm đã vòng lên hung mãnh đập xuống đầu của Đường Ân.



Đường Ân ngẩng đầu sau đó xoay người đá vào người áo đen.



"Đường Ân, ngươi không phải là đối thủ của bọn họ, nhận thua đi. . . Giao ra thi thể cùng với gen của ngươi, toàn nhân loại đều sẽ ghi nhớ ngươi. . ." Mary thấy cảnh này, phảng phất lập tức tìm được tự tin.



"Nhìn thấy rồi sao? Đây là một màn trình diễn tuyệt vời!" Bên trong trụ sở Công Tế Hội, George phấn khích chỉ vào người đàn áo đen trên màn hình, "Đây chính là người thí nghiệm dược phẩm số 3, bọn hắn vừa ra tay thì hầu như là không ai có thể rung chuyển được. . ."



Bùm. . .



Trong video truyền đến một tiếng gầm rú.



Đông đảo cao tầng của Công Tế Hội sửng sốt một chút, đều có chút trầm mặc lại.



"Tại sao có thể như vậy?" George cắn răng nện 1 đấm ở trên mặt bàn, chỉ vào trên màn hình, " Đường Ân kia là quái vật sao….?"



Lúc này, Đường Ân đã lách qua một người mặc đồ đen, nội lực trong người lập tức bộc phát mạnh mẽ.



Bụp. . .



Anh nện một đám ở trên người người mặc đồ đen này, người này lảo đảo rút lui hai ba bước, cơ bắp toàn thân run lên.



Đường Ân kinh hãi phát hiện ra xương người áo đen vẫn ổn nhưng cơ bắp bắt đầu vỡ vụn!!



Không sai, chính là vỡ vụn!



Cú đấm này thật giống như nện ở trên vỏ cây rồi vỏ cây rơi xuống từng lớp vậy. Cơ bắp trên người này cũng như thế, sau khi nhận 1 đấm của Đường Ân thì cơ thể bắt đầu vỡ vụn với tốc độ không thể tưởng tượng nổi.



Đây là lần đầu tiên Đường Ân nhìn thấy cảnh này, không khỏi hít sâu một hơi.



Cảnh tượng này thực sự rất đáng sợ.



"Chết. . ." Một tên khác vọt lên vung nắm đấm vào đầu Đường Ân.



Nội lực trong người Đường Ân bộc phát ra, anh hét dài 1 tiếng riiuf phất tay đấm ra 1 đấm. Khi đang giao thủ với người này, Đường Ân có thể cảm giác được nắm đấm của mình đánh vào nắm đấm của hắn lại khiến cho máu thịt trên người của đối phương bắt đầu nứt toác ra.



Cả hai nhanh chóng lùi lại, trên mặt đều mang theo vẻ bàng hoàng, mà lúc này, cơ thể bọn họ vẫn tiếp tục vỡ vụn. Không đến một phút, toàn bộ máu thịt trên người hai người giống như đồ sứ lần lượt vỡ vụn ra, sau đó hóa thành mớ thịt nhầy chảy ra khắp sàn nhà.



Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người có mặt đều có chút kinh hãi, ngay cả Đường Ân cũng không khỏi hít một hơi.



Dưới tình huống bình thường, nếu như Đường Ân cùng người nào đó giao thủ thì xương cốt đứt gãy là chuyện rất bình thường nhưng những người kia cho dù là xương cốt đứt gãy thì cũng chưa từng có hiện tượng như thế này.



Cái này hoàn toàn là vỡ vụn, cho dù là Đường Ân đã ngừng tay thì hai người kia vẫn tiếp tục bị vỡ vụn.



" Sao chuyện này có thể xảy ra?” Mary kinh ngạc hét lên, ôm đầu bỏ chạy về phía cửa.



Đường Ân trầm mặc một chút rồi trực tiếp đi thẳng ra cửa.



"Chuyện gì xảy ra?" bên trong Công Tế Hội, ông lão tóc hoa râm vừa rồi đột ngột đứng dậy, mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm George, "Đây chính là người mà ngươi nói là đã dùng dược phẩm số 3 hay sao? Làm sao lại biến thành dạng này?"



"Cái này. . ." sắc mặt George tái nhợt, cắn răng nói: "Đây là bởi vì. . ."




Chương 788:





"Bởi vì cái gì?"



Người xung quanh nhanh chóng dò hỏi, ánh mắt ảm đạm nhìn chằm chằm George.



George ngẩng đầu, đặt mông ngồi xuống ghế trầm giọng nói ra: "Bởi vì những người này bị đập bởi 1 lực lớn!"



"Lực lớn sao?"



George nhẹ gật đầu, hít sâu một hơi nói ra: " khi sức mạnh cơ bắp được tăng cường thì nó cũng sẽ gây ra sự thay đổi về chất ở mức độ nhất định của cơ bắp! Hậu quả của sự thay đổi về chất này là cơ thể dù chắc như sắt nhưng lại mất đi tính linh hoạt ban đầu của cơ ... Nếu 1 lực lớn va chạm vào, cơ bắp sẽ tan rã! ”!"



Mọi người trong phòng nghe vậy đều sửng sốt, tất cả đều hít 1 hơi thật dài!



Nếu là như vậy thì sẽ khiến người ta cảm thấy ghê tởm, dù sao, tình cảnh bi đát của hai người thí nghiệm vừa rồi khiến những người này đơn giản là không thể chấp nhận được. Phải biết những thứ thuốc này được nghiên cứu ra nhằm mục đích cung cấp cho những người cao tầng trong Công Tế Hội.



Những người này làm sao có thể chịu đựng được rằng sau khi uống thuốc, họ sẽ chết thê thảm như vậy?



" Mọi người!” Sắc mặt George không tốt nhìn đám người kia, khóe miệng hơi nhếch rồi ngẩng đầu cười nói: “Chẳng lẽ mọi người không tìm ra mấu chốt của chuyện này sao?”



"George, ngươi còn muốn nói gì nữa?"



"Mấu chốt là uy lực cú đấm của Đường Ân đã vượt qua sức va chạm của 1 xe tải hạng nặng. . ." George tấm tắc lấy làm kỳ lạ, chậm rãi đứng lên rồi dang hai tay ra đối mặt với mọi người "Các ngươi không thử tưởng tượng 1 chút, nếu như chúng ta có sức mạnh này thì chúng ta có phải là sẽ thay đổi toàn bộ thế giới không?"



Mọi người đều sửng sốt, như thể họ cũng đã có phản ứng lại.



Những người có mặt này là những kẻ có âm mưu, từng người một đều theo đuổi quyền lực và tiền bạc.



Nếu quả thật có được thực lực cường đại như vậy, cộng thêm tuổi thọ lâu dài thì điều này sẽ khiến họ hoàn toàn phát điên.



"Hãy nghe tôi nói…mọi người…mọi người, chúng ta không nên để mắt vào dược phẩm số 3 nữa, việc chúng ta cần làm bây giờ hẳn là tìm tới Đường Ân, cầm xuống Đường Ân. . . Sau đó nghiên cứu ra dược phẩm tốt hơn cho chúng ta! Đây mới là việc chúng ta cần phải làm, đúng không?" George nở một nụ cười trên môi.



Đám người rối rít gật đầu, sức mạnh và hơn nữa là có thể kéo dài tuổi thọ, bọn hắn cũng không có ý nghĩ phản bác nào.



" Vậy ... các ngươi cần phải hỗ trợ đắc lực cho ta, có được không?" George nở nụ cười.



"Có thể!"



"Ta đồng ý!"



"Không thành vấn đề. . ."



Toàn bộ cao tầng của Công Tế Hội cơ hồ nhất trí đồng ý.


Đọc nhanh tại VietWriter
Trong sảnh của tổ chức từ thiện liên hợp quốc, sắc mặt Đường Ân bình tĩnh từng bước đi về phía cửa.



Đám người đứng ngoài cửa sợ hãi tới mức tái mặt khi nhìn thấy Đường Ân đi ra ngoài, bất luận là người thường hay là bảo vệ đều chen nhau bỏ chạy khỏi nơi đó.



Kết cục của 2 tên mặc đồ đen vừa rồi đã dọa sợ tất cả mọi người ở đây, bọn hắn không biết cái gì là dược phẩm số 3 mà chỉ biết Đường Ân tung 1 đấm liền khiến cho cơ bắp vỡ vụn.



Giờ khắc này, đám người lại nhìn Đường Ân giống như là nhìn một con quái vật vậy.



Mary đã mềm nhũn trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt như người chết. Đường Ân chậm rãi đi đến trước người Mary, cau mày nhìn cô chằm chằm " Lúc trước cô nói với tôi, vì sự tiến bộ của cả nhân loại thì tôi phải làm sao?"



"Thật. . . thật xin lỗi!" Mary muốn duy trì sự duyên dáng và điềm tĩnh của mình nhưng khi nhìn thấy Đường Ân, cô ấy sợ hãi tới mức mắt xoay vòng vòng rồi ngất đi..



Đường Ân quét mắt nhìn quanh, khẽ thở dài khi thấy xung quanh đây không có ai, anh nắm lấy cổ tay Kỷ Du Du rồi đi về phía xe của mình.



Mia đang nấp sau xe nhìn thấy Đường Ân đi tới liền sợ hết hồn.



"Còn không đi à?" Louis kéo Mia lại, hoảng sợ muốn chết.



Mia lúc này mới phản ứng lại, bước chân lảo đảo đứng lên, nước mắt cũng chảy xuống ròng ròng, "Đây là 1 con quỷ. . . Đây là 1 tên ác ma! Cái này căn bản cũng không phải là con người!"



Đến lúc này Mia mới biết những gì Louis nói hoàn toàn là sự thật. Có một số việc cô ấy không thể can thiệp được, nếu can thiệp vào thì cô ấy sẽ chết rất nhanh!



Lúc này Mia cũng nhịn không được vả miệng mình 2 cái, bởi vì cô cảm thấy mình làm khó Kỷ Du Du cùng Đường Ân quả thực là hành vi ngu xuẩn nhất.



Louis không thèm quan tâm cô một chút nào, lúc này cũng không dám quay đầu nhìn lại, điều duy nhất anh muốn làm bây giờ là nhanh chóng rời khỏi nơi này.



Những gì xảy ra đêm qua đã cho Louis một bài học, trong lòng hắn đến bây giờ vẫn còn sợ hãi. Mà vừa rồi, hắn cũng nhìn rõ những gì Đường Ân làm, chuyện này để hắn triệt để bóp chết suy nghĩ đối nghịch với Đường Ân.



Hiện tại, suy nghĩ duy nhất của Louis chính là rời đi nơi này, đi càng xa càng tốt!



Đường Ân liếc nhìn phương hướng hai người rời đi, nhẹ nhàng lắc đầu rồi kéo kéo Kỷ Du Du lên xe.



Sau khi xe nổ máy, đằng xa mới truyền tới tiếng còi xe yếu ớt của cảnh sát.



Cảnh sát của đất nước Austria ngay lập tức xuất động song khi đến hiện trường thì những gì họ nhìn thấy chỉ là một mảnh bừa bộn.



Trong sảnh của Tổ chức từ thiện liên hợp quốc trở nên đầy máu tanh, cho dù những người cảnh sát lâu năm tới đây cũng có chút cảm giác không chịu đựng nổi.



Lúc này Đường Ân đã về nhà, mang theo Sầm Hạ rồi lái xe thẳng tới biên giới của Austria.



Quốc gia này là một quốc gia không giáp biển, không có hải cảng, chỉ có thể thông qua biên giới mới có thể thuận lợi rời đi nơi này. Tổ chức từ thiện liên hợp quốc xảy ra vấn đề là 1 chuyện lớn, Đường Ân có lẽ đang bị cảnh sát Austria truy nã vào lúc này.



Reng reng reng. . .



Lúc này, chuông điện thoại Đường Ân vang lên, bên trong truyền đến giọng của Sơn Tuyết Trì, "Tôi vừa rồi điều tra qua, người tấn công anh là một nhóm lính đánh thuê từ Châu Phi tên là Tam Ưng. . ."



"Ừm" Đường Ân cau mày, "Còn có thể tìm hiểu sâu hơn không?"



"Có thể. . ." Sơn Tuyết Trì đợi một chút, nhẹ nói: "Nhóm lính đánh thuê này mặc dù trên danh nghĩa là lính đánh thuê nhưng mà lại là quân cờ của một ít thế lực lớn mà thôi. . . Người đứng đầu gọi là Joseph, là người Bắc Âu, ngày hôm qua anh ta cùng một người Mỹ nào đó có liên hệ với nhau. . ."



"Người nào?" Đường Ân dò hỏi.



"Người của Công Tế Hội!" Sơn Tuyết Trì trầm giọng nói.



Đáy lòng Đường Ân trầm xuống, cho dù chưa từng tiếp xúc với Công Tế Hội nhưng anh biết sự tồn tại của Công Tế Hội.



Đường gia có thể đi đến như ngày hôm nay thì tất nhiên là sẽ có liên hệ với 1 số thế lực khác mà Công Tế Hội này cùng Đường gia đã từng có ân oán. Tuy nhiên, lúc đầu không ai lợi dụng ai nên cũng bỏ đi ý định đối nghịch.



Thật bất ngờ, lần này lại liên quan đến Công Tế Hội!



Đường Ân cúp điện thoại, im lặng trong chốc lát rồi tăng tốc xe của mình, điện thoại lần nữa vang lên.



Reng reng reng. . .



Đường Ân nhìn lướt qua, phát hiện là số lạ lập tức nhận điện thoại.



"Đường Ân? Ha ha. . . Ta tự giới thiệu mình trước một chút, ta là người của Công Tế Hội, George!"






Chương 789:





Đường Ân trầm mặc, ánh mắt đã híp lại.



"Ta nghĩ ngươi hẳn là không biết ta. . ." George cười rất vui vẻ, tùy ý nói ra: "Nhưng chắc là ngươi biết Công Tế Hội! Nếu như ta đại biểu Công Tế Hội cùng ngươi hợp tác, không biết ngươi có hứng thú hay không?"



"Thật sao? Hợp tác chuyện gì?" Đường Ân khóe miệng giật giật.



"Giao cho ta phương pháp để sống lâu hơn, ta giúp ngươi xử lý Đường Trăn Thanh!" George thẳng thừng đưa ra điều kiện, vừa cười vừa nói: "Không nên từ chối sớm. . . Bởi vì ta hiểu rất rõ ngươi! từ lúc sinh ra cho tới bây giờ, ta đều có thể điều tra rõ ràng mọi chuyện của ngươi! Đường gia đối xử với ngươi như thế nào, ngươi đối xử với Đường gia như thế nào, ngươi đều rõ ràng. . . Ngươi đừng tưởng rằng mình đạt được Đường gia, Đường Trăn Thanh liền sẽ không gượng dậy nổi. Chí ít là theo ta biết, hắn đã thu nạp được bảy tám người quản lí của tổ chức ngầm, thậm chí cùng Thẩm gia đạt thành hợp tác, nếu như để mọi chuyện tiếp tục, khả năng để hắn đoạt lại Đường gia một lần nữa cũng không phải là không có!"



"Ồ, thật sao?. . ." Đường Ân kéo dài âm cuối.



"Ta giúp ngươi giết chết Đường Trăn Thanh, ngươi đem bí mật nói cho ta, chúng ta là không phải là đều có lợi sao?" George vui vẻ cười nói.



"Ai nói ta muốn giết ông nội của của ta chứ?" Đường Ân lắc đầu, có chút trêu tức nói: "Đường Trăn Thanh dù thế nào thì cũng là ông nội của ta. . ."



"Đường Ân. . . Người như chúng ta không nói nhiều lời, ngươi lập tức ra giá đi!" George trở nên lạnh lùng.



"Được!" Đường Ân cười cười, "Ta muốn danh sách tất cả những người cao tầng của Công Tế Hội!"



"Đồ điên!" George nói một câu, trực tiếp cúp máy.



Đường Ân hừ lạnh, cất điện thoại di động của mình, hai mắt nhìn chằm chằm con đường phía trước rồi suy nghĩ lung tung.



Công Tế Hội!



Tổ chức này có thể nói là tổ chức hùng mạnh nhất hành tinh, không một người hay gia đình nào bị tổ chức này nhắm tới mà có thể tồn tại được ba năm.



Tổ chức này có thể nói là kiểm soát hướng đi của thế giới này.



Bị một tổ chức như vậy để mắt tới, đáy lòng Đường Ân khẳng định có chút kiêng kị, chỉ là Đường Ân cũng thực sự không thể giao hết công pháp của mình cho Công Tế Hội.



Nếu đáp ứng, Đường Ân không biết thế giới này sẽ như thế nào nữa.



Xe chạy suốt mấy chục km mới ra khỏi thành phố, lúc này, trong lòng Đường Ân mới tính bình tĩnh trở lại.



"Chúng ta trở về hả anh?"



Sầm Hạ ngồi đằng sau nhảy ra dò hỏi: "Chúng ta là về Mạnh gia hay là đi Đường Đảo vậy anh Đường Ân?"



"Chúng ta đi Đường Đảo!" Đường Ân nhẹ nói, tăng tốc độ của xe lên.



"Vâng!"



Sầm Hạ gật đầu và nhìn xuống cuốn truyện tranh trên tay.



Sau khi màn đêm buông xuống, máy bay riêng của Đường Ân mới cất cánh ở biên giới.



Lần này, vụ lộn xộn của Tổ chức từ thiện liên hợp quốc đã nhanh chóng được các phương tiện truyền thông lớn đưa tin. Hơn nữa, Công Tế Hội còn đổ thêm dầu vào lửa khi tung ra video Đường Ân ở tầng một cao ốc giết chết hai người sử dụng dược phẩm số 3, các tạp chí lớn cũng dùng video này đăng lên trên internet.



Đường gia lần thứ nhất bị Công Tế Hội đẩy lên trung tâm của vòng xoáy dư luận.



Tối hôm đó, máy bay của Đường Ân đáp xuống sân bay Đường Đảo rồi sau đó mang theo Kỷ Du Du cùng Sầm Hạ đi về phía biệt thự.



Sau khi Đường gia rơi vào tay Đường Kiến Quốc, Đường Đảo liền trở thành nơi ở của Đường Kiến Quốc, mặc dù Đường Ân không có nhiều tình cảm đối với nơi này nhưng mà dù sao thì nơi này vẫn là trung tâm Đường gia.



Vừa mới dừng xe, lão quản gia đã mở cửa cho Đường Ân.



Đường Ân sững người 1 lúc sau đó dang 2 tay ra ôm lão quản gia 1 cái rồi quay người đi vào phía trong.



Một đường tiến vào biệt thự, nhìn thấy Đường Kiến Quốc đã ngồi trên ghế sofa, trong tay cầm một ít tài liệu.

Đường Kiến Quốc vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Đường Ân chỉ là khẽ gật đầu nói: "Đã điều tra rõ ràng chuyện vừa xảy ra, đại khái là do ông nội của con cấu kết cùng với Công Tế Hội muốn đối phó với con!"



"Hết rồi sao ba?" Đường Ân hơi nhướng mày.



"Hết rồi!" Đường Kiến Quốc nói.



Đường Ân thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục cùng Kỷ Du Du đi lên lầu, anh biết Miêu Bách lúc này hẳn là ở trên lầu.



Trải qua sự tình lần trước, Miêu Bách có thể nói là cửu tử nhất sinh, thật vất vả mới nhặt về một cái mạng, hiện tại cũng chỉ là mới thoát khỏi được giai đoạn nguy hiểm mà thôi.



Đường Ân nhìn vào trong phòng, nhìn thấy Miêu Bách toàn thân quấn đầy vải, sống mũi liền có chút cay cay.



Miêu Bách thì ngược lại, khi thấy Đường Ân đến thì vô cùng vui mừng.



Hai người nói chuyện phiếm trong phòng hồi lâu thì Đường Ân mới đẩy cửa phòng ra, đi về phòng của mình. Đường Ân biết, Đường Kiến Quốc chỉ nhắc có 1 câu về Công Tế Hội, như vậy chứng tỏ là cuộc tranh đấu của Đường gia cùng Công Tế Hội cũng không phải là đơn giản như vậy. Thậm chí là theo suy nghĩ của Đường Kiến Quốc, Công Tế Hội đã tạo thành 1 uy hiếp nhất định cho Đường gia.



Nếu còn như trước kia thì Đường gia vẫn có đủ thực lực để chống lại Công Tế Hội, dù sao lúc đó Đường gia cũng như mặt trời ban trưa. Nhưng hiện tại đã xảy ra thay đổi lớn, Đường gia có thể nói là chia thành 3 phần.



Đường Trăn Thanh lấy đi phần lớn người của tổ chức ngầm, Đường Hạo thì xưng vương ở Đông Nam Á, đây là chuyện làm suy yếu thực lực của Đường gia bây giờ.



Lúc này, nếu như đối địch với công tế hội thì không phải là 1 chuyện tốt.



Trong khi Đường Ân đang đau đầu vì Công Tế Hội thì một máy bay tư nhân chậm rãi hạ cánh xuống Đông Nam Á.



Loại máy bay tư nhân này, trừ khi là tỷ phú, nếu không thì không ai đủ tư cách để đi loại máy bay này. Hầu hết mọi người đều cho rằng trong đó là một người đàn ông giàu có đi xuống máy bay nhưng thật ra lại là hai người phụ nữ xuống máy bay.



Bùi Nhược đi phía trước, Viên Chi Am ở phía sau, hai người mang theo kính mát ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời ở Đông Nam Á, sau đó đi xuống cầu thang.



"Đi trang viên Lệ Thuỷ!"



Bùi Nhược sau khi lên xe liền nhẹ nhàng mở miệng, những người trong đoàn không chút do dự gật đầu. Mặc dù địa điểm được quyết định trước đó không phải là trang viên Lệ Thuỷ nhưng mà Bùi Nhược muốn đi nơi đó, những người khác cũng sẽ không phản đối.



Khi đoàn xe chạy ra khỏi sân bay, Bùi Nhược lấy điện thoại di động ra, trên đó có hai thông tin.



Một nội dung được gửi bởi Sơn Tuyết Trì nói về tình hình gần đây ở Đông Nam Á, và một nội dung khác do Đinh Huyên gửi tới nói về 1 chút tình hình ở Thượng Hải bây giờ.



"Ở nửa đường dừng lại đi!" Viên Chi Am không đợi Bùi Nhược xem xong tin tức, mở miệng vừa cười vừa nói.



Bùi Nhược nhíu nhíu mày, có chút chần chờ, "Cô thật sự muốn ở nửa đường xuống xe? Không muốn ở chung 1 chỗ với tôi sao?"



"Ở cùng một chỗ với cô quá nguy hiểm. . ." Viên Chi Am mỉm cười.



Bùi Nhược sửng sốt một chút, cô cảm thấy nếu Viên Chi Am ở 1 mình sẽ càng nguy hiểm hơn nhưng không ngờ rằng Viên Chi Am lại nghĩ ở cùng với cô sẽ nguy hiểm.



"Được, cô phải cẩn thận đấy. . ."



"Tôi biết rồi!" Giọng nói của Viên Chi Am phảng phất mang theo sự quyến rũ, nhẹ nhàng đẩy cửa xe ra.



Bùi Nhược sửng sốt một chút, cô cảm thấy khi Viên Chi Am nói xong câu đó, đầu của mình lại có chút trống rỗng.



Viên Chi Am xuống xe, đứng ở ven đường, thản nhiên vẫy một chiếc taxi.



Sau khi lên xe, Viên Chi Am khẽ cười nói: "Đi tới nhóm xã hội đen lớn nhất của nơi này. . ."



Tài xế xe taxi nghe Viên Chi Am nói xong, ánh mắt trở nên trống rỗng nhưng hành động thì lại không có chút do dự nào.



Viên Chi Am đem ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, khóe miệng nhẹ nhàng câu lên, cô có thể chắc chắn là Đường Ân tạm thời sẽ không đến nơi này, mà cô lại muốn thay đổi nơi này!






Chương 790:





Khi Đường Ân trở lại Đường Đảo ngày thứ hai, các phương tiện truyền thông lớn của thế giới đã đưa tin về chuyện của tổ chức từ thiện liên hợp quốc. Đặc biệt là có 1 số người thêm dầu vào lửa, tên tuổi của Đường Ân nhanh chóng trở thành tiêu đề trên các phương tiện truyền thông lớn.



Danh hiệu ác ma cùng quái vật dần dần in sâu trong mắt mỗi người, kéo theo một đòn giáng mạnh vào một số ngành công nghiệp của Đường gia.



Đây gần như là một phản ứng dây chuyền!



Sau khi những báo cáo này được đưa ra, cổ phiếu của tất cả các công ty dưới quyền Đường gia đều đang lao dốc nhanh chóng.



Đường Kiến Quốc nhìn thông tin trong tay, hơi nhíu mày, đặt tờ báo sang một bên, nhẹ nhàng hỏi: "Những báo cáo này, đều là đến từ Công Tế Hội sao?"



"Đúng vậy!" Đường Ân trả lời.



"Công Tế Hội. . ." Đường Kiến Quốc đứng lên, ánh mắt thâm thúy nhìn ra ngoài cửa sổ, "Những năm này chúng ta cùng Công Tế Hội cũng không thương lượng nhiều nhưng cũng chưa chắc là sợ bọn hắn. . ."



Đường Ân không nói thêm gì nhưng từ biểu hiện của Đường Kiến Quốc anh biết rằng ba mình vẫn còn có chút kiêng kị Công Tế Hội. Dù sao thì tổ chức này cũng nắm quyền lực lượng của toàn thế giới, cho dù là phát động một trận chiến tranh, đối bọn hắn mà nói thì cũng như là trò trẻ con mà thôi.



"Ba sẽ ngăn chặn người của Công Tế Hội. . ." Đường Kiến Quốc suy nghĩ 1 chút sau đó nhẹ giọng nói, "Nhưng để tránh 1 cú đả kích lớn thì tốt hơn hết là nên đoàn kết mấy gia tộc lại!"



Đường Ân gật đầu, bên trong ánh mắt không có nhiều thay đổi. Trong tứ đại gia tộc, Mạnh gia vẫn luôn đứng ở bên Đường Ân, mà ba chị em nhà Âu Dương gia kia cũng là làm theo ý của Đường Ân.



Hiện tại chỉ còn mấy gia tộc ở nước ngoài mà thôi.



Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.



"Vào đi!"



Đường Kiến Quốc cau mày, nói một tiếng.



Hades đi đến, nụ cười trên mặt có mấy phần cứng đờ, "Gia chủ, nhóm lính đánh thuê kia đã điều tra rõ ràng. . . Mặt khác, tôi còn nhận được 1 thiệp mời từ gia tộc Moses New York. . ."



"Thiệp mời?" Đường Kiến Quốc cau mày lại.



"Vâng!" Hades cười nói, "Tuần sau, ông Moses sẽ tổ chức một bữa ăn tối trong gia đình. Lúc đó sẽ có nhiều người được mời, thiếu gia cũng nằm trong danh sách mời của họ!"



"Hả?" Đường Kiến Quốc lại cau mày, ánh mắt nhẹ nhàng híp.



"Moses cũng là người của Công Tế Hội sao?" Đường Ân kinh ngạc dò hỏi, hiện tại mình đang đứng ở trung tâm của sóng gió, ai lại gửi thiệp mời cho mình chứ?



"Vẫn chưa biết được!" Hades gượng cười đáp lại.



"Ta hiểu rồi, ngươi đi về trước đi!" Đường Kiến Quốc khoát tay, sắc mặt ngưng trọng lên.



Hades bước ra với vẻ mặt kính cẩn khác thường, Đường Kiến Quốc đi đến trên ghế sofa, "Hiện tại vẫn chưa chắc Moses có phải là người của Công Tế Hội hay không!"



Đường Ân hiểu được ý tứ của Đường Kiến Quốc, Đường Kiến Quốc là muốn khuyên bảo mình, bữa tiệc tối này chỉ sợ có nguy hiểm.



Reng reng reng. . .



Lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.



Đường Ân hơi kinh ngạc nhận điện thoại, bên trong truyền đến giọng của Âu Dương Ngạn, "Đường thiếu. . . Chúng tôi vừa mới nhận được thiệp mời từ Moses để ba chị em chúng tôi đi cùng anh tới tham dự tiệc tối. . ."



"Các cô cũng có thiệp mời sao?" Đường Ân hơi kinh ngạc.



"Ừm, ba chị em chúng tôi đều nhận được!" Âu Dương Ngạn không có giấu diếm, "Đối phương còn đặc biệt nói, những năm qua, chuyện hợp tác với Âu Dương đều tốt, hi vọng có thể duy trì quan hệ với chúng tôi!"



Đường Ân có chút giật mình, xem ra đối phương thật sự là người của Công Tế Hội. Cái này chính là muốn uy hiếp Âu Dương gia.



"Nói cho bọn hắn biết, tôi sẽ cùng các cô đi qua đó!"



"Anh muốn tới đó sao?" Âu Dương Ngạn sửng sốt một chút, có chút lo lắng nói "Nếu như anh không tới, Âu Dương gia nhất định sẽ chịu 1 ít tổn thất. . ."



"Tôi sẽ đi!" Đường Ân nói xong liền cúp điện thoại.



Công Tế Hội đã bắt đầu dùng thủ đoạn ngoại giao, sau khi biết rõ mình không làm gì được Đường Ân nên đã động thủ với Âu Dương gia. Cứ như vậy, Đường Ân sẽ không thể tránh né được.



" Đây không phải là một khởi đầu tốt!" Đường Kiến Quốc trầm ngâm.



"Ừm, con biết!" Đường Ân đứng lên, quay người đi ra ngoài, "Nhưng mà con cũng phải tới đó, nếu không thì Âu Dương gia gặp tổn thất, chúng ta sẽ càng bị động thêm!"



"Ừm!" Đường Kiến Quốc im lặng một chút, nhẹ nhàng gật đầu, "Ba sẽ để Hades săp xếp người tới đó, cố gắng hết sức bảo đảm an toàn cho con!"



Đường Ân nghĩ nghĩ, cảm thấy vẫn nên làm như vậy. Ở thời điểm này, Đường Ân mặc dù không sợ người của Công Tế Hội nhưng phải để Âu Dương gia tránh được tổn thất, nếu không đối với Đường Ân cũng không phải là chuyện tốt.



Bước ra khỏi phòng làm việc của Đường Kiến Quốc, anh nhìn thấy một bóng người lén lút, chui vào sâu trong hành lang.



Đường Ân từ phía sau nhìn Dương Đan Ni, nhịn không được lắc đầu, tiểu nha đầu này tới từ tối hôm qua nhưng sau khi bị Đường Ân nhét một bản « Cửu Âm tâm kinh » vào, cô ấy cũng không còn lộn xộn nữa.



Đường Ân ở phía sau nhìn chằm chằm vào Dương Đan Ni, thấy được cô đẩy cửa phòng Sầm Hạ ra rồi chạy nhanh đi vào.



"Oa. . ."



Trong phòng vang lên tiếng phản kháng của Sầm Hạ.



Đường Ân thở dài xoay người bước xuống lầu.



Lúc này, bát đại thế gia ở trên Cửu Long Tuyết Sơn sau khi trải qua tai hoạ lớn cũng dần ổn định lại.



Sau sự việc lần này, Đông Phương Yên càng thêm ít nói hơn.



Hằng ngày đều tu luyện và tu luyện, hoàn toàn sẽ không để ý tới bụng của mình đang dần dần lớn lên.



Đông Phương Thịnh đứng từ xa nhìn cảnh tượng này, khẽ thở dài, sau khi nhìn Đông Phương Yên luyện kiếm xong liền mang theo quần áo đi tới choàng lên người con gái của mình.



"Ba, con thực sự cảm thấy việc luyện hai bộ công pháp cùng nhau sẽ khiến cho « Cửu Âm tâm kinh » của Đông Phương gia chúng ta trở nên mượt mà hơn, luyện công cũng nhanh hơn trước rất nhiều!" Đông Phương Yên cau mày, có chút khó hiểu nói.



"Đem « Cửu Âm tâm kinh » cùng « xách Hồn Thuật » dung hợp tu luyện liền sẽ đạt được loại cảm giác này sao?" Đông Phương Thịnh nhẹ giọng dò hỏi.



"Đúng vậy!" Đông Phương Yên tiến lên hai bước, ngập ngừng nói: "Con có 1 nghi ngờ nhưng bây giờ còn không dám xác định, con hi vọng có thể có thêm được 1 bản công pháp khác của bát đại thế gia rồi thử luyện chung 1 chút xem thế nào!"



"Được!" Đông Phương Thịnh không chút do dự lập tức gật đầu đồng ý "Chẳng qua là tập luyện cũng theo điều độ, nghỉ ngơi hợp lý mới tốt cho cơ thể của con!"



Đông Phương Yên lập tức trầm mặc xuống, nhất là nghe được hai chữ cơ thể liền đem ánh mắt của mình nhìn xuống dưới bụng, không khỏi nắm chặt nắm đấm của mình, "Ba, con nghĩ kỹ rồi. . . Chỉ cần sinh ra đứa bé này thì con sẽ xuống núi. . . Con sẽ tự tay giết chết đứa bé này trước mặt người của Đường gia!"

Nhóm đọc nhanh:https://zalo.me/g/ofhved851
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom