• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Ta đây trời sinh tính ngông cuồng (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 796-800

Chương 796:





Đường Ân phát lực dưới 2 chân, cơ thể giống như đạn bay ra ngoài, dao găm quân đội trực tiếp đâm tới cổ của Moses.



"Người đâu! Có ai không!" Moses hoảng sợ khi nhìn thấy cảnh này, lập tức xoay người bỏ chạy về phía trang viên.



Đường Ân bước lên phía trước, dao găm quân đội trực tiếp xuyên qua hai người, tốc độ cơ thể cũng chậm lại.



Moses sợ tớt mất mật liền chạy hoảng vào trang viên, vừa chạy vừa la hét: "Hãy giết tên ác ma này đi! Nó là tội đồ của loài người, hãy giết nó cho ta ..."



Nhiều nhân viên bảo vệ đã tới gần, họng súng lần nữa nhắm ngay Đường Ân nhưng mà làm sao nhắm chuẩn trong khi đang hoảng sợ được chứ?



Đường Ân bay ra phía sau, dao găm hiện lên quang mang như sao băng trên trời rồi xoẹt 1 phát liền cắt cổ 3 người.



Hai tên bảo vệ bắt được Âu Dương Tương ở sau lưng, Âu Dương Tương hoảng sợ gào thét lên, Đường Ân vòng một tay dưới mông cô rồi xoay người đá hai người kia bay đi.



Cùng lúc đó, nội lực trên người bộc phát ra.



Khí tức quanh người bắn ra 1 khoảng 3 mét, dao găm bay tới đâm thủng áo chống đạn và xuyên vào ngực 1 người.



Đường Ân sờ sờ ống quần, trên tay xuất hiện một thanh trường đao dài gần ba thước..



Thanh đao này đặc biệt chế tạo dành cho Đường Ân, dễ sử dụng hơn nhiều so với dao găm quân đội.



Một đao bổ ra, đao mang bay tới ba tên bảo vệ, bọn họ trực tiếp bị chém thành hai nửa, Đường Ân lúc này giống như một chiếc lá rụng, lơ lửng trên không sau đó nhẹ nhàng rơi xuống, đạp lên cơ thể mấy tên bảo vệ rồi nhảy vào trang viên.



Những người bên trong hét lên một tiếng rồi lần lượt vội vàng lên lầu, Đường Ân cõng Âu Dương Tương như thể để lại bóng dáng tại chỗ, trong nháy mắt lao lên lầu.



"Chết đi. . ."



Một lão quản gia vội vàng chạy ra, từ trong tay lấy ra khẩu súng lục bắn ba phát về phía Đường Ân.



Ba phát súng này thật sự không có chút uy hiếp nào đối với Đường Ân, anh chỉ dẫm một phát lên cầu thang sau đó cả người xuất hiện trước mặt lão quản gia rồi chém một nhát bay đầu tên quản gia già này.



Những tiếng la hét hoảng loạn trên lầu không ngừng phát ra, những người hầu cùng với hoàng tử, công chúa chạy tán loạn, điên cuồng hét lên.



Những hoàng tử vẫn tốt nhưng các công chúa thì phải chịu đựng thiệt thòi lớn, họ tới đây để khiêu vũ nhưng sao lại trở nên như bây giờ chứ? Tất cả bọn họ đều giẫm lên đôi giày cao gót mỏng manh của mình nhưng chân lại không dám dẫm mạnh, giờ phút này, bọn họ đã trở thành gánh nặng của những người khác.



Công chúa Thuỵ Điển giẫm lên váy dài của mình rồi ngã 1 cái, sau đó hét lên, những vệ sĩ xung quanh bắt đầu kéo cô ta lên rồi bỏ chạy.



Tốc độ của những người này làm sao có thể so sánh với Đường Ân được chứ.



Đường Ân chỉ cần nhảy mấy cái đã bắt kịp đám người này.



"Đừng! Không, không…!" Công chúa Thuỵ Điển nhìn thấy Đường Ân vọt lên, sợ tới mức la hoảng, cơ thể run lẩy bẩy, ngay cả dũng khí để nhìn Đường Ân đều không có.



Đường Ân giơ trường đao lên, chém về phía đầu cô.



" Không! Không!" Công chúa Thuỵ Điển quỳ rạp trên mặt đất, cả người bắt đầu phát run lên, "Đường Ân, tha cho ta, tha cho ta đi. . ."



Đường Ân cười lạnh, lưỡi đao đã đặt trên cổ của cô.



Công chúa Thuỵ Điển trợn mắt rồi sợ hãi ngất đi, một vũng chất lỏng màu vàng tanh tưởi trào ra từ chiếc váy trắng của cô.



Đường Ân lắc đầu mặc kệ cô ta rồi sau đó lại tiến lên trước.



Công chúa Tây Ban Nha biết mình không có cách nào bỏ trốn ra ngoài được nên đã núp ở trong góc, hai tay ôm đầu run lẩy bẩy. Trước mặt cô là một nhóm vệ sĩ, những vệ sĩ này đã từ bỏ sự phản kháng nhưng lại dùng ánh mắt hy vọng nhìn chằm chằm Đường Ân, hi vọng Đường Ân có thể tha cho bọn họ một lần.



Đường Ân hoàn toàn chính xác không làm khó bọn hắn, thân thể nhất thời giống như bóng ma trực tiếp xông lên.



Hoàng tử đất nước dầu mỏ bỏ chạy nhanh chóng, cơ hồ đem tất cả mọi người bỏ lại đằng sau, chỉ là tốc độ này ở trước mặt Đường Ân thì cũng như rùa mà thôi.



Đường Ân lấy tốc độ nhanh nhất xông lên rồi giơ thẳng trường đao trong tay.



" Đừng… đừng!"



Đường Ân chém 1 nhát, một cái đầu rơi xuống đất.



"Ngươi. . . Ngươi vậy mà dám giết Hoàng tử?"



Một vệ sĩ quá sợ hãi nhìn Đường Ân, Đường Ân chém 1 đao, tên này vệ sĩ vừa chất vấn này đã bị Đường Ân chém chết tại chỗ.



Đường Ân cũng không thèm nhìn những người này, trong nháy mắt liền xông lên tầng cao nhất.



Sâu trong hành lang trên tầng cao nhất, sắc mặt Moses trở nên vô cùng khó coi, ông sợ hãi xông vào trong phòng của mình.



Đường Ân đã đến, nhìn thấy các nhân viên bảo vệ mang súng đi trên hành lang, Đường Ân cầm đao lao lên, tuy những nhân viên bảo vệ này đã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt nhưng làm sao là đối thủ của Đường Ân được.



Đường Ân lao vào giết mười mấy tên bảo vệ này rồ đạp tung cửa phòng của Moses.



Trong phòng, Moses đang xé nát 1 thứ gì đó ở trên bàn, nhìn thấy Đường Ân đi vào, cả người sợ tới mức tái mét cả mặt mày.



Đường Ân cõng Âu Dương Tương, một tay cầm trường đao, ánh mắt lạnh lùng nhìn Moses.



"Đường Ân. . . Ngươi có biết hậu quả của việc này không? Ngươi có biết là ngươi đã gây ra tai họa khủng khiếp thế nào không? Ngươi chọc giận Công Tế Hội, Đường gia nhất định không phải là đối thủ của chúng ta. . . Ngươi có biết là có bao nhiêu vị tổng thống nước Mỹ đều chết trong tay Công Tế Hội không, bao nhiêu cái tập đoàn trên toàn thế giới đều đổ sập dưới chân Công Tế Hội không. . ." Moses run rẩy nói, lảo đảo rút lui hai bước, cả người ngã xuống ghế.



Đường Ân trầm mặc nhìn Moses, khóe miệng nổi lên một tia lãnh khốc, "Ta cho ngươi một cái cơ hội. . ."



"Ngươi cho ta cơ hội gì?" sắc mặt Moses đại biến.



Đường Ân quét qua cơ thể Moses, "Nói ra 3 thành viên của Công Tế Hội, ta liền bỏ qua cho ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?"



"Ngươi đừng có mơ! Khi chúng ta gia nhập Công Tế Hội liền đã thề với chúa, chúng ta sẽ không nói tiết lộ bất kỳ thành viên nào của Công Tế Hội!" Moses rút lui hai bước, hắn cảm thấy đây là một cái cơ hội sống.



Đường Ân muốn biết danh sách người Công Tế Hội, như vậy ông ta liền có hi vọng sống sót, chỉ cần cùng Đường Ân lôi kéo, ông ta nhất định sẽ có cơ hội sống.



"Nếu nói như vậy, ta chỉ có thể xin lỗi. . ." Đường Ân giơ đao lên, lắc đầu thở dài nói, "Tiễn ngươi lên đường 1 đoạn vậy!"



"Đường Ân!" Moses gào lên, bên trong ánh mắt đã mang theo sự hoảng sợ.






Chương 797:





Đao mang chợt lóe lên, trực tiếp đâm qua ngực Moses.



Moses trước khi chết cũng không nghĩ tới, dưới loại tình huống này mà Đường Ân vẫn dám giết mình.



Không phải hắn muốn danh sách người của Công Tế Hội sao? Không phải hắn muốn tìm lối thoát cho mình sao? Tại sao lại động thủ nhanh như vậy?



Đường Ân cõng Âu Dương Tương nhảy ra cửa sổ sau đó nhẹ nhàng rơi xuống. Quay đầu nhìn thoáng qua trang viên này rồi lắc đầu chạy tới xe của mình.



Lên xe, Đường Ân mới phát hiện Âu Dương Tương đã sợ đến mặt không còn chút máu nào, tới bây giờ cơ thể vẫn còn run.



"Cũng không tệ lắm, so với lần trước đã tốt hơn!" Đường Ân cười híp mắt.



Âu Dương Tương đỏ bừng mặt, nghe nói trước đó Đường Ân cõng cô, cô sợ tới mức tiểu trên người Đường Ân. Đối với một cô gái mười bảy hay mười tám tuổi thì điều này đơn giản là không thể nói ra được.



Xe khởi động, hai người nhanh chóng rời khỏi trang viên Moses.


Sau một lát, tiếng còi cảnh sát vang lên ở phía trang viên Moses. Hàng chục xe cảnh sát nhanh chóng tập trung từ mọi hướng và ánh mắt của nhiều cảnh sát đã thay đổi ngay khi bước ra khỏi xe.



Trong trang viên chỉ còn lại mấy cánh tay, mấy cái chân đứt gãy, xa xa truyền đến vài tiếng khóc.



"Fuck!"



"Ta nhìn thấy cái gì thế này?"



"Nơi này quả thực là Địa Ngục. . ."



Một cảnh sát trưởng xuống xe, hít vào một hơi thật sâu rồi nói " Nhanh chóng đi vào kiểm tra 1 chút rồi giải cứu các con tin!"



Nhiều nhân viên cảnh sát rối rít rút súng lục ra rồi lần lượt lao vào các tòa nhà trong trang viên, sau đó là những tiếng kêu cứu khẩn cấp vang lên bên trong bộ đàm.



"Oh my god. . . Ta nhìn thấy ai thế này? Vị này có thể là Công chúa, cô ấy vậy mà tiểu cả ra ngoài. . ."



"Ngậm miệng, cái thằng ngu này! Loại chuyện này mà ngươi cũng dám tùy tiện nói ra sao?"



"Còn có Hoàng tử. . ."



"Ngươi tốt nhất câm miệng ngươi lại!"



Nhiều cảnh sát lần lượt ập vào nhưng họ không phát hiện ra ai khả nghi, khi bọn hắn phát hiện thi thể của Moses thì từng người đều lắc đầu.



Một số người sống sót bước ra khỏi tòa nhà với sự giúp đỡ của các nhân viên cảnh sát. Những người đã thoát ra khỏi thảm kích này càng tin tưởng rằng Đường Ân chính là 1 con quỷ.



"Ta muốn kiện hắn ta. . ." Công chúa Thuỵ Điển lớn tiếng nói, "Hắn muốn chống đối lại toàn bộ nhân loại, loại người như vậy thật đáng sợ và xấu xa. . . Ta nhất định phải tuyên bố ra ngoài, loại người này nhất định phải bị treo cổ!"



"Công Chúa, mời ngài lên xe trước. . ."



"Lên xe? Việc ta muốn làm bây giờ là kiện cái tên khốn nạn này chứ không phải là lên xe rời đi nơi này!"



Vị công chú Thuỵ Điển này chạy tới đám đông, không ngại lo lắng về việc nước tiểu còn dính trên váy, đôi mắt ngấn lệ nói: " Bữa tiệc khiêu vũ của chúng tôi ban đầu diễn ra an toàn cho đến khi có sự xuất hiện của Đường Ân. . . Hắn ta là một kẻ man rợ thô tục, cộng đồng quốc tế nên áp dụng các biện pháp cưỡng chế đối với hắn, yêu cầu Interpol bắt hắn ngay lập tức . . ."



Mấy tên vệ sĩ nhìn cảnh này của công chúa Thuỵ Điển vội vàng đem cô kéo lại, nói hết lời mới khuyên được vị công chúa này lên xe.



Với vẻ mặt bình tĩnh, các nhân viên cảnh sát bắt đầu điều tra trang viên, hiển nhiên là không có manh mối nào. Tuy nhiên, chuyện này đối với cảnh sát cũng không còn quá quan trọng nữa, dù sao thì rất nhiều người có mặt đều có thể làm chứng, chuyện này chính là Đường Ân làm.



Trong một trang viên khác ở thành phố New York, George trầm mặt đóng lại TV, ánh mắt nhìn qua nhiều người thuộc tầng lớp cấp cao của Công Tế Hội ở đây.



"Rất hiển nhiên, kế hoạch của chúng ta đã thất bại!"



"Tên Đường Ân này thật đúng là không biết điều!" Một người phụ nữ tóc vàng thờ ơ nhếch môi nói: "Loại người này làm sao lại đạt được Chúa ưu ái để hắn thu hoạch được phương pháp kéo dài sinh mệnh chứ?"



"Hagrid phu nhân, điều hiện tại mà chúng ta quan tâm không phải là hắn làm sao lại được Chúa ưu ái mà là tiếp theo nên làm như thế nào!" Một người đàn ông tóc vàng khoảng bốn mươi tuổi nói.



George nhướng mi nhìn về phía người đàn ông, thở dài nói: "Joy nói không sai, chúng ta nên chú ý vào việc tiếp theo cần phải làm gì!"



"Vậy thì tiếp theo nên làm cái gì?" Hagrid nhìn về phía George, "Chẳng lẽ là phái ra 1 người khác đi mời Đường Ân sao? Nếu như các ngươi đồng ý làm như thế thì các ngươi lập tức lựa chọn một người là được, ta sẽ không làm chuyện này!"



"Không không không. . ." George vội vàng khoát tay, thở dài nói: "Ta cảm thấy rất tiếc vì những gì đã xảy ra với Moses, đương nhiên Công Tế Hội chúng ta mãi mãi cũng sẽ nhớ kỹ sự đóng góp của ông ấy! Tính cách hiện tại của Đường Ân, mọi người nên phân tích một chút đi, hắn ta là loại người mà không thể uy hiếp được!"



"Không thể uy hiếp được? Như vậy chúng ta phải đi cầu xin hắn sao? Cầu xin hắn nói phương pháp kéo dài tuổi thọ cho chúng ta biết à? Hay là cầu xin hắn đem phương pháp nói cho toàn nhân loại này" Hagrid phu nhân cười lạnh, đem cơ thể dựa vào trên ghế, "Ta cảm thấy xấu hổ khi phải chung sống với đám người ngu dốt đó! Bọn hắn không nên có được phương pháp như vậy, chỉ có Công Tế Hội chúng ta, những người ưu tú này mới có tư cách đạt được phương pháp đó!"



"Không sai, chỉ có Công Tế Hội chúng ta mới có tư cách trường thọ!" Joy cũng mở miệng nói ra.



George gật đầu, "Điểm này ta cũng rất đồng ý! Chẳng qua, nếu không thể uy hiếp được vậy thì chúng ta chỉ có thể dùng phương pháp khác. . ."



"Phương pháp gì? Cá chết lưới rách sao?" Hagrid phu nhân vừa cười vừa nói.



"Hagrid phu nhân, ta cảm thấy ngươi có thể là bị Đường Ân hù doạ cho nên mới sẽ có phản ứng như vậy! Ta thừa nhận chuyện của Moses là ta xử lý không tốt nhưng cũng không đại biểu ta không có năng lực để Đường Ân đi vào khuôn khổ!" George đè xuống hai tay, nhẹ nói: "Việc chúng ta cần phải làm, khả năng vô cùng đơn giản. . . Tỉ như, người nhà của Đường Ân thì sao? Theo ta được biết, Đường Ân là người rất trọng tình cảm! Ngay cả người của Âu Dương gia hắn đều nguyện ý cứu, ngươi nói chúng ta nếu như tìm được người nhà của hắn, hắn sẽ làm thế nào chứ?"



"Lần trước tại Austria, các ngươi nên khống chế lại Kỷ Du Du thì hơn!" Hagrid cười lạnh.



"Lúc đầu là do ta chủ quan! Nhưng mà trong thời gian Moses mời Đường Ân, người của chúng ta cũng thông qua các loại thủ đoạn điều tra được một số thông tin về Đường Ân!" George nhìn người xung quanh, mở tay nói: "Những thông tin này bao gồm những người thân cận của hắn ta ở Mỹ, ví dụ như 1 người nào đó gọi là Dương Long! Bao gồm cả mối quan hệ của hắn với Mạnh gia Zürich Thụy Sĩ, cũng bao gồm cả vị trí của Đường Đảo! Khi biết được điều này, chúng ta có thể có nhiều cách để lựa chọn ! Ví dụ như ... bắt đầu phát động chiến tranh!"






Chương 798:





"Phát động chiến tranh?" sắc mặt của Joy có chút thay đổi.



"Đúng!" George cười lạnh, " Tiếng nói của Công Tế Hội trên thế giới này ngày càng nhỏ dần theo hòa bình! Vì vậy, một số người đã quên đi sức mạnh của Công Tế Hội chúng ta! Ta cảm thấy lúc này chúng ta cần đứng ra phát động 1 cuộc chiến tranh để thế giới nhớ tới chúng ta là ai!"



"Không sai!" Hagrid cũng gật đầu, lạnh lùng nói ra: " Nếu cuộc chiến này có thể đạt được những gì chúng ta muốn, đối với Công Tế Hội chính là 1 món hời. . ."



Những người cao tầng khác ở xung quanh nhẹ nhàng gật đầu, bày tỏ sự đồng tình với vấn đề này.



Phát động một cuộc chiến tranh không phải là vấn đề lớn đối với họ, nó chẳng qua là trả 1 chút tiền lớn mà thôi. Công Tế Hội không bao giờ thiếu tiền, họ có rất nhiều tiền để bỏ vào vấn đề này.



" Vậy thì chuyện này giải quyết như vậy đi! Ta sẽ yêu cầu bắt Đường Ân ở nước Mỹ này, nếu như hiệu quả không tốt thì chúng ta sẽ phát động chiến tranh với Đường gia trong vòng 1 tháng nữa!" George đưa ra quyết định này rồi sau đó đứng lên, cúi đầu với đám đông trước mặt, "Vì mục tiêu tiến bộ của nhân loại, chúng ta sẽ làm việc hết sức mình!"



" Vì mục tiêu tiến bộ của nhân loại, chúng ta sẽ làm việc hết sức mình!"



Đám người đồng loạt đứng dậy hét lên khẩu hiệu của Công Tế Hội đã hình thành sau nhiều năm. Chỉ là trong lòng không ai thực sự quan tâm đến khẩu hiệu này.



Hội nghị kết thúc, rất nhiều thành viên cấp cao của Công Tế Hội bước ra khỏi trang viên.



Hagrid cùng Joy đi chung một chỗ, cả hai đã bắt đầu một cuộc trò chuyện thân mật.



" Hagrid, ta cho rằng đề nghị của ngươi không tệ! Cho dù chúng ta có được phương pháp kéo dài tuổi thọ thì cũng không thể nói cho dân thường biết được!"



"Đương nhiên!" Hagrid cười lạnh nói: "Chúng ta đã bảo vệ, giữ gìn thế giới này trong nhiều năm qua, chúng ta đã có những đóng góp to lớn cho thế giới này, nếu có chuyện trường thọ thì chúng ta phải thử trước đã!"



"Đúng vậy!" Joy bước tới xe rồi mỉm cười, "Vậy ta đi trước đây, rất vui khi được gặp ngươi!"



"Ta cũng thật hân hạnh khi gặp ngươi, Joy!" Hagrid cười cười, quay người đi về phía xe của mình.



Lão quản đứng bên cạnh xe nhẹ nhàng mở cửa, kính cẩn tiễn Hagrid vào trong xe.



Xe cộ trong trang viên lần lượt chạy ra ngoài cửa.



Hagrid nhìn ra ngoài cửa xe và khịt mũi lạnh lùng hừ một tiếng. Hồi tưởng đến nội dung cuộc họp hôm nay, Hagrid cảm thấy không có vấn đề gì quá lớn, ít nhất những quyết định này rất có lợi cho Công Tế Hội.



Công Tế Hội tồn tại nhiều năm như vậy đương nhiên là có lý do của mình, nếu như ngay cả một cái Đường gia nho nhỏ đều không thể giải quyết được thì còn lấy gì mà tồn tại trên đời này?



Chiếc xe ô tô đi vòng quanh con đường ngoại ô và sau 30 phút, xe đã đến con đường thuộc sở hữu của nhà Hagrid.



Ba phút sau, cả đội tiến vào trang viên.



Lão quản gia kéo cửa xe mời Hagrid ra ngoài.



Thân hình Hagrid phập phồng xuống xe, vặn vẹo vòng eo ngấn mỡ và bước lên lầu.



"Ông Phil, rót cho tôi 1 ly rượu vang đỏ rồi mang đến phòng của tôi. . ."



"Vâng, phu nhân!" Lão quản gia hơi cúi đầu, quay người đi về phía hầm rượu.



Hagrid đi thẳng vào nhà, men theo cầu thang lên lầu rồi đẩy cửa phòng với tâm trạng vui vẻ nhưng lập tức lại sửng sốt



Trong phòng của bà Hagrid có hai bóng dáng trẻ trung đang ngồi trên bàn trước cửa sổ, rồi nhìn ra ngoài như thể đang ngắm trăng vậy.



Phải biết đây chính là phòng của Hagrid, nơi an toàn nhất trong trang viên này, làm sao những người này có thể xuất hiện ở đây?



"Ngươi là ai?" sắc mặt Hagrid lập tức thay đổi nhưng khi biết mình có thể đang gặp nguy hiểm, bà phản ứng lại ngay lập tức rồi nhanh chóng duy trì bình tĩnh.



Đường Ân quay đầu, mỉm cười nhìn Hagrid, "Hagrid phải không? Nếu như ta đoán không sai, ta chính là người mà ngươi đang muốn tìm!"



Hagrid ngẩn người, con mắt giống như trống rỗng, biểu lộ kháng cự trên mặt cũng giảm đi nhiều, "Không sai, ta đích xác là Hagrid, ngươi là ai?"



"Ta là Đường Ân!" Đường Ân khóe miệng câu lên, nụ cười rất mê người.



Hagrid ở nghe được cái tên này, trong mắt giống như mang theo một chút kháng cự "Ngươi là Đường Ân. . ."



"Không sai, ta chính là Đường Ân! Ta tới đây để cứu ngươi!" Đường Ân vẫn ngồi tại tại chỗ như cũ sau đó chỉ sang một bên, "Đến ngồi đi!"



"Được!" Hagrid gật đầu, đờ đẫn bước đến bên cạnh Đường Ân rồi ngồi phịch xuống.



Đường Ân nhẹ nhàng thở phào một cái, đây là lần đầu tiên anh sử dụng « xách Hồn Thuật » để khống chế người nào đó. Nhưng mà hiệu quả cũng không tệ.



"Chờ một chút, có ai sắp tới căn phòng này không?" Đường Ân dò hỏi.



" Sẽ có nhưng không thành vấn đề, đó là lão quản gia của ta, có thể hoàn toàn yên tâm!" Hagrid nói.



"Được!" Đường Ân gật đầu cười, sau đó vỗ tay, " Ta hiện tại cần biết một chuyện, có thể cần ngươi giúp đỡ! Ta nghĩ ngươi đang giữ 1 số đồ vật bên người mà không ai được phép biết tới. . . Hiện tại, ngươi lấy ra để ta xem một chút đi!"



"Được, thưa ngài!" Hagrid đứng dậy và đi về phía giường của mình một cách sững sờ, sau đó kéo ngăn kéo dưới giường ra, lấy đồ vật ở trong đó rồi sải bước đi đến bên cạnh Đường Ân.



Phịch. . .



Hagrid đem tất cả những thứ đang cầm trong tay đặt xuống bàn rồi ngẩng đầu lên nói: "Thưa ngài, đây chính là những bí mật mà ta không thể nói cho người khác biết được . ."



Đường Ân liếc mắt nhìn, khóe miệng đột nhiên giật giật, Âu Dương Tương ở một bên lập tức đỏ mặt, vội vàng quay đầu không dám nhìn những thứ này.



Đường Ân nhìn lướt qua, vỗ vỗ trán của mình, cảm thấy lần đầu tiên mình dùng « xách Hồn Thuật » còn chưa nắm được cốt lõi của vấn đề.



Những thứ mà Hagrid mang ra đều là đồ chơi tình dục và hầu hết chúng đều dành riêng cho phụ nữ.



"Thưa ngài, chúng đều ở đây!"



Đường Ân trầm mặc một chút mới quay đầu dò hỏi: "Danh sách thành viên của Công Tế Hội đang ở đâu?"



Lúc này, ánh mắt của Hagrid trở nên giằng co kịch liệt, vẻ mặt tràn đầy chật vật.



"Phu nhân, rượu vang đỏ của bà. . ." Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng của lão quản gia.






Chương 799:





Đường Ân nói thầm một tiếng không tốt, bỗng nhiên ngẩng đầu rồi dùng ánh mắt tiếp cận lão quản gia.



"Ngươi là. . ."



"Ngậm miệng!" Giọng của Đường Ân dường như mang theo ma lực nhưng mà động tác của lão quản gia cũng rất nhanh, chuông báo động trong tay ông ta đã bóp chặt từ lúc nào.



Một âm thanh lớn vang vọng khắp trang viên..



Đường Ân nâng cổ tay lên, đánh một chưởng vào người lão quản gia rồi ánh mắt rơi xuống Hagrid, "Danh sách Công Tế Hội đến cùng ở đâu?"



"Tại. . ." ánh mắt Hagrid có chút thay đổi, "Công Tế Hội căn bản không có danh sách. . ."



"Đem những người mà ngươi biết, tất cả đều nói cho ta!" Đường Ân dồn dập dò hỏi.



"Joy, George, Vista, Aiba. . ." Hagrid nói ra từng cái tên, vẻ mặt hết sức chật vật, mà Đường Ân nghe được tiếng bước chân bên ngoài đã tới gần lập tức nắm lấy cổ tay Âu Dương Tương.



"Công Tế Hội gần đây có dự định gì lớn?"



"Chúng ta. . . Chúng ta muốn đối đầu với Đường gia. . . Chúng ta muốn phát động một trận chiến tranh với Đường gia!" Hagrid chật vật nói.



Đường Ân hít 1 hơi sâu, đưa tay vỗ 1 cái vào đầu của Hagrid rồi kéo Âu Dương Tương nhảy ra ngoài từ cửa sổ.



Âu Dương Tương lúc này đã hiểu chuyện hơn trước, khi Đường Ân nhảy ra cửa sổ liền lập tức ôm lấy cổ Đường Ân, nhắm 2 mắt lại.



Đường Ân giống như lá rơi, ở giữa không trung nhẹ nhàng rơi xuống, chân chạm nhẹ trên mặt đấy 1 cái rồi đẩy cơ thể nhanh chóng vọt ra xa.



Trong trang viên của Hagrid đã bắt đầu náo loạn, vô số bảo vệ và lính canh bắt đầu xông vào phòng của Hagrid. Vị phu nhân này rất có ảnh hưởng ở New York nhưng lúc này đã chết thảm tại phòng ngủ của mình, mà kẻ ác thì đã biến mất.



Đường Ân lúc này đang lái xe trên đường cao tốc. Anh tin rằng với mạng lưới tin tức của Công Tế Hội thì lúc này đã biết được tin Hagrid chết rồi, hơn nữa, trong thời gian cực ngắn Công Tế Hội sẽ lập tức có phản ứng.



Trên thực tế, Công Tế Hội cũng chính xác là làm như vậy.



Sau khi Đường Ân giết Moses, truyền thông các nước bắt đầu lên án chuyện này. Công Tế Hội ở sau đổ thêm dầu vào lửa để vô số người bắt đầu tấn công Đường gia. Đặc biệt là những lời nhận xét của công chúa Thuỵ Điển đã làm chấn động châu Âu, việc làm ăn của Đường gia tại Châu Âu dường như bị đình trệ lại.



Vị Hoàng tử của đất nước dầu mỏ kia cũng chết trên tay Đường Ân, đất nước này cũng cắt đứt công việc kinh doanh dầu mỏ với Đường gia. Đủ loại tình huống xảy ra, Đường gia đã lâm vào thế bị động lớn.



Đường gia đến cùng có thể chèo chống bao lâu thời gian thì vẫn chưa thể biết được.



"Một trận chiến tranh. . ."



Đường Ân nhẹ giọng thì thầm, biết rằng Hagrid tuyệt đối sẽ không nói dối dưới tình huống đó. Như vậy trận chiến tranh này tất nhiên là nhằm vào Đường gia, thậm chí là nhằm vào chính mình!



Âu Dương Tương ngồi ở trong xe, lặng lẽ nhìn thoáng qua Đường Ân sau đó cúi đầu xuống. Cô không biết Đường Ân muốn làm gì, chỉ biết điều duy nhất mình có thể làm bây giờ chính là một mực đi theo Đường Ân.



Tút tút tút. . .



Đường Ân cầm điện thoại di động gọi cho Sơn Tuyết Trì, khi điện thoại được kết nối, anh nhẹ nhàng nói: "Giúp tôi điều tra 1 vài người. . ."



"Anh nói đi. . ."



Đường Ân nói ra những cái tên mà Hagrid đã nói sau đó nhẹ nhàng cúp điện thoại, gọi tiếp cho Chu Ninh.



"Con nói là Công Tế Hội muốn phát động chiến tranh sao?"



"Đúng vậy!" Đường Ân trầm giọng trả lời.



Chu Ninh im lặng 1 lúc rồi đáp lại: "Đã biết, con cẩn thận thêm 1 chút!"



Đường Ân gật đầu rồi cúp điện thoại sau đó hít một hơi thật sâu. Luôn luôn không sợ trời không sợ đất như Chu Ninh mà lúc này cũng im lặng, chuyện này đã nói lên vấn đề thật rất nghiêm trọng.



Mọi người đều biết sức mạnh của Công Tế Hội như thế nào, và căn cứ theo những người ngoài suy đoán, các cuộc chiến tranh vì dầu mỏ mấy năm nay cũng là do Công Tế Hội đứng sau lưng thúc đẩy.



Loại chiến tranh này chắc chắn không thể so sánh với việc Chu Ninh đưa tới 1 hay 2 chiến hạm. Trong nhiều trường hợp, đây là cuộc chiến có sự tham gia của một quốc gia hoặc thậm chí là một số quốc gia, có thể phát động cuộc chiến gây ảnh hưởng đến khu vực.



Chiếc xe lao vút trên đường cao tốc, Đường Ân đi vòng qua núi rồi lao thẳng vào một ngôi nhà dân.



Tiến vào nhà, Đường Ân thở phào nhẹ nhóm sau đó một mình đi vào tắm rửa.



Âu Dương Tương tạm thời vẫn đi theo Đường Ân ở cùng một chỗ, còn Âu Dương Đan cùng Âu Dương Ngạn thì lúc này thông qua Dương Long cũng đã rời đi nước Mỹ. Đây cũng chính là lý do tại sao lúc đó Đường Ân phải tranh giành đường cùng với Công chúa Thuỵ Điển.



Trong lúc thần không biết quỷ không hay, anh đã đem Âu Dương Đan cùng Âu Dương Ngạn đi ra khỏi nước Mỹ.



Khi Đường Ân đang nghỉ ngơi thì Công Tế Hội lúc này đã sôi trào.



Hagrid ở Công Tế Hội có thể nói là địa vị rất cao, vị phu nhân này xảy ra chuyện lớn như vậy lập tức gây ra cú sốc mạnh mẽ cho Công Tế Hội.



Tính theo thời gian, ai cũng có thể nhận thấy rõ ràng rằng khi Hagrid rời đi cũng là khi hội nghị vừa mới kết thúc.



Từ góc độ này, Đường Ân biết được hội nghị của bọn họ sao?



"Tên khốn nạn này!" George nổi trận lôi đình rồi nện 1 đấm ở trên mặt bàn, con mắt có chút đỏ lên, " Làm sao một nhân vật ưu tú như Hagrid lại có thể chết trong tay một tên súc sinh như Đường Ân chứ?"



Sắc mặt mấy người của Công Tế Hội ở đây đều trở nên khó coi.



"Đường Ân. . ." George ngẩng đầu lên, trong ánh mắt như phát ra lửa.



" Đây không phải lúc tức giận mà phải tìm cách giải quyết! Chúng ta phải tìm hiểu xem, Hagrid đến cùng là bị Đường Ân theo dõi hay là bị Đường Ân tra ra được nơi ở. . ." Joy ở một bên nói.



"Không sai!"



" Ngoài ra, còn có một tình huống khác đó là rốt cuộc chúng ta có nội gián hay không!" Joy lạnh lùng nhìn xung quanh nhưng vừa nói xong, sắc mặt Joey đã lập tức thay đổi. Bởi vì ánh mắt những người xung quanh giống như đang nhìn một tên ngốc vậy. Mọi người cơ hồ đều biết, tình huống Công Tế Hội xuất hiện nội gián là rất nhỏ.



Công Tế Hội thành lập nhiều năm như vậy, luôn là 1 tổ chức bí ẩn trên thế giới này. Tổ chức này đứng trên bất kỳ cá nhân hay lực lượng nào, làm sao lại có người phản bội?



"Có thể loại trừ trường hợp Đường Ân theo dõi. . ." George hừ lạnh một tiếng, "Bằng không, người chết phải là ta mới đúng!"



"Nói như vậy, chẳng lẽ là Đường Ân điều tra ra được thân phận của Hagrid, sau đó trốn ở chỗ của Hagrid rồi ngồi ôm cây đợi thỏ sao?" Joy cau mày hỏi.



"Khả năng này rất lớn!" George nói.



Đám người lần nữa trầm mặc, từng cái cúi đầu không biết nên nói cái gì.



Nếu quả thật là như vậy, những người ở đây có thể cũng sẽ bị Đường Ân tra ra được.



"Làm sao bây giờ?" Joy nhìn George.



"Phát động chiến tranh! Lập tức! Ngay lập tức!" George cắn răng một cái, vung tay lên nói.






Chương 800:





"Hiện tại phát động chiến tranh, sớm nhất cũng phải một tuần mới có thể huy động!"



"Đúng vậy, bất cứ quốc gia nào cũng sẽ nhíu mày với việc này!"



"Ta mặc kệ cần bao lâu thời gian, nhất định phải phát động chiến tranh, không thể để Đường gia tiếp tục như vậy được, nếu không thì Công Tế Hội chúng ta còn mặt mũi nào tồn tại trên thế giới này nữa!" George gào lên.



Sau khi nghe những lời này, những người xung quanh im lặng một lúc sau đó nhìn nhau rồi gật đầu.



Bộ mặt của Công Tế Hội tuyệt đối không thể mất, nếu không thì đây sẽ là một đả kích trầm trọng với Công Tế Hội.



"Lập tức tìm người thu xếp ngay, ta cần hạm đội đi đến Đường Đảo, cũng cần người ở Zürich Thụy Sĩ tấn công Mạnh gia. . ." George cắn răng, căm hận nói.



Người xung quanh nhao nhao đứng lên đi ra ngoài cửa.



"George, nếu như chúng ta hiện tại phát động chiến tranh, chúng ta lấy cớ gì bây giờ?" Aiba đứng tại chỗ, ánh mắt rơi vào người George.



"Lấy cớ? Chúng ta không cần lấy cớ, trực tiếp phát động chiến tranh là được. . ." George tức giận vung tay lên.



Mọi người gật đầu rồi lần lượt rời khỏi trang viên của George.



Chiến tranh!



Đối với những người của Công Tế Hội mà nói, chiến tranh chưa bao giờ là một điều xa lạ. Bất luận là ở thời điểm lịch sử nào đều sẽ có bóng dáng của Công Tế Hội phát động chiến tranh.



Đối với Công Tế Hội, đây đơn giản là ngựa quen đường cũ mà thôi.



Đường Ân ngay lập tức biết được động tĩnh của Công Tế Hội.



Ngồi bên cửa sổ nhìn tài liệu mà Sơn Tuyết Trì gửi tới, Đường Ân khẽ cau mày lại.



Công Tế Hội đã hoàn toàn trở mặt, chuẩn bị phát động một trận chiến tranh, Đường Ân cũng sẽ không tỏ ra yếu thế. Tất cả mọi người đều đã dính máu trên tay, chưa biết ai sẽ sợ ai.



"2 chị của tôi. . ." Âu Dương Tương ngồi bên cạnh Đường Ân, rốt cục nhịn không được hỏi thăm một câu.



"Đã rời khỏi nước Mỹ rồi!" Đường Ân khoát tay an ủi nói ra: "Dương Long cũng đã rời đi nên không mở ra con đường đặc biệt được nữa….cô cứ ở đây với tôi 1 thời gian!"



"Ừm!" Âu Dương Tương nhẹ nhàng gật đầu, trên mặt hiện lên một tia ửng hồng.



Đường Ân an ủi, vỗ vỗ bờ vai của cô rồi xoay người ra ngoài gọi cho Mạnh Quán.



Mạnh gia hiện tại ở Zürich Thụy Sĩ, nếu như một khi phát sinh chiến tranh thì rất có thể sẽ chịu ảnh hưởng, Đường Ân cũng không hi vọng nhìn thấy người xung quanh Đường gia xuất hiện nguy hiểm cho nên phải ngay lập tức nhắc nhở một chút.



Sau khi cúp điện thoại của Mạnh Quán, Đường Ân đi đi lại lại trong sân, ánh mắt chợt loé lên.



Công Tế Hội đã phát động chiến tranh, Đường Ân cũng không có lựa chọn nào khác, bây giờ chỉ có thể giết càng nhiều người của Công Tế Hội càng tốt. Giết tới khi bọn hắn sợ hãi, khiến bọn hắn mềm lòng, như vậy thì cuộc chiến này mới có thể dừng lại được.



Một đêm không có chuyện gì xảy ra.



Sáng sớm hôm sau, Đường Ân dậy sớm tắm rửa rồi mang theo Âu Dương Tương rời khỏi ngôi nhà này.



Trên đường đi cũng không nghe chút tin tức chiến tranh nào. Điều này nói rõ Công Tế Hội cho dù là phát động chiến tranh cũng không đem chuyện này công khai ra.



Cách làm này hoàn toàn chính xác rất phù hợp với tác phong thường ngày của Công Tế Hội.



Chiếc xe đi qua gần hết thành phố New York và dừng lại bên ngoài một trung tâm thươn mại, Đường Ân mang theo kính râm lớn, đi chung với Âu Dương Tương giống như một cặp vợ chồng trẻ tiến vào nơi này.



Âu Dương Tương cũng không hiểu được ý định Đường Ân cho nên cô chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo Đường Ân.



Sau khi mua sắm thực phẩm và quần áo, Đường Ân bắt đầu đi vòng vòng, đi hết cầu thang nhưng không thấy có ai bên trong liền dẫn Âu Dương Tương đi lên lầu.



Trong hành lang trống trải có thể nghe thấy tiếng bước chân của hai người.



Âu Dương Tương còn trẻ, không can đảm lắm liền sợ hãi ôm lấy tay của Đường Ân, lo sợ rằng Đường Ân sẽ biết mất trong giây sau.



Đi một mạch mười mấy tầng, bước chân Âu Dương Tương có chút như nhũn ra, trên trán đổ mồ hôi ầm ầm.



Đường Ân do dự một chút rồi đem Âu Dương Tương cõng trên lưng, tiếp tục đi lên.



Âu Dương Tương ôm cổ Đường Ân, có chút nhỏ giọng dò hỏi: "Đường thiếu gia, chúng ta đi giết người sao?"



"Khó mà nói được!" Đường Ân hồi đáp.



Âu Dương Tương nhẹ nhàng gật đầu, cả hành lang đột nhiên trở nên yên tĩnh.



Hai người đi lên cầu thang, đi được khoảng ba mươi tầng thì Đường Ân mới dừng bước lại ở đầu cầu thang.



Phía trước 2 người là 1 cánh cửa thoát hiểm nhưng lối thoát hiểm này đã bị đóng lại. Một tay Đường Ân đặt lên nắm cửa sau đó nhẹ nhàng vận nội lực, cửa lối thoát hiểm phát ra tiếng răng rắc rồi bị Đường Ân chậm rãi mở ra 1 khoảng nhỏ.



Sau khi đi ra khỏi lối thoát hiểm mới phát hiện ra đây là 1 công ty lớn.



Loại cao ốc mà trung tâm thương mại ở tầng dưới và các tòa nhà văn phòng ở tầng trên không phải là hiếm ở thành phố New York.



Đường Ân buông Âu Dương Tương xuống sau đó đi tới văn phòng ở trong cùng. Đứng ở trước cửa rồi nhẹ nhàng gõ 1 cái, một thanh âm từ bên trong truyền đến.


"Vào đi!"



Đường Ân mở cửa phòng ra, nhìn thấy một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đang ngồi trong đó.



Người này ngẩng đầu nhìn thoáng qua Đường Ân, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, trong lúc đó đứng lên.



"Ngươi bây giờ không nên hoảng sợ mà nên ngồi yên ở vị trí cũ, phải không?" Đường Ân mỉm cười, trong nụ cười dường như mang theo lực hút vô hình.



Joy mê mang 1 chút rồi nhẹ nhàng gật đầu với Đường Ân, "Ngài nói không sai, ta nên bình tĩnh lại!"



"Ngồi xuống đi!" Đường Ân mỉm cười, thuận miệng ra lệnh một tiếng.



"Được!" Joy ngồi xuống, ánh mắt trở nên đờ đẫn.



Đường Ân cùng Âu Dương Tương ngồi đối diện với Joy, "Hiện tại ta cần sự giúp đỡ của ngươi, ta nghĩ là ngươi sẽ giúp ta, đúng không?"



"Vâng, thưa ngài! Bất luận là ngài có yêu cầu gì, tôi cũng sẽ giúp ngài!" Joy nhẹ giọng nói.



"Ừm, danh sách cao tầng của Công Tế Hội, ta tin rằng ngươi hẳn là có! Ngươi hãy thành kính quỳ gối trước mặt chúng ta, chụp một tấm ảnh chung sau đó dùng email gửi đi cho tất cả thành viên cấp cao Công Tế Hội. . ." Đường Ân cười cười, vỗ tay 1 cái.



"Không thành vấn đề!" Joy mặc dù có chút chống lại nhưng vẫn là phục tùng mệnh lệnh, sau đó lấy ra điện thoại di động của mình, quỳ gối trước mặt Đường Ân cùng Âu Dương Tương rồi chụp 1 tấm hình tự sướng.



"Được rồi, chuyện này có lẽ sẽ làm phiền ngươi! Ta nghĩ, ngươi sẽ không ngại chứ?" Đường Ân mỉm cười, kéo Âu Dương Tương quay người đi ra ngoài cửa.



"Đương nhiên! Làm sao ta lại để ý mấy chuyện này chứ?" Joy nói xong liền trở lại chỗ ngồi của mình, nhanh chóng tải bức ảnh lên mail rồi gửi đi.



Sau khi email này được gửi đi, toàn bộ Công Tế Hội nháy mắt sôi trào.


Nhóm đọc nhanh:https://zalo.me/g/ofhved851
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom