• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Nuông Chiều Em Đến Nghiện (1 Viewer)

  • Chương 20: Ba mươi triệu

“Có phải em đang nghi ngờ Thẩm Gia Ninh?”


Đôi khi Tiêu Diệp Nhiên tự hỏi có phải Cố Mạc Đình đi guốc trong bụng mình không, sao chuyện gì anh cũng có thể đoán được như vậy?


Cô khẽ gật đầu.


Sao anh biết?”


“Trực giác thôi.”



Cố Mặc Định cư nhiên không nói đến chuyện anh biết những gì mẹ Con Thẩm Gia Ninh gây ra cho cô sáu năm trước.


Anh biết, nếu cô muốn, cô sẽ tự nói với anh. Anh sẽ cho bản thân đủ để cô tin tưởng.


Không nói chuyện này nữa. Sau khi hủy hợp đồng với Hòa Mễ em có dự định gì chưa? Có cần tôi giúp gì không?” Cố Mạc Đình chuyển sang chủ đề khác, anh


biết cô không muốn tiếp tục vấn đề này nữa.


“Không cần đâu. Tôi chuẩn bị kí hợp đồng với Thiên Tần rồi.”


Thiên Tần?”


Chẳng phải là công ty chủ quản của đứa em trai Cố Cảnh Sâm nhà anh sao? Thiên Tần được mệnh danh là con rồng vàng trong giới giải trí, biết bao nhiêu


nghệ sĩ muốn kí hợp đồng với nơi đây. Vừa hay anh lại là một trong những cổ đông lớn của Thiên Tần.




Vốn còn đang muốn để cô tới đó, nào ngờ cô đã có kế hoạch rồi.


“Ừm.” Tiêu Diệp Nhiên mím môi, khẽ gật đầu.


“Vậy... nếu em có cần giúp gì thì cứ nói với tôi.”


"Um."


Anh không biết nên nói gì nữa, bèn lấy đũa gắp cho cô một miếng thịt gà “Em ăn nhiều lên, gầy quá rồi.”


“Cảm ơn.”


Bầu không khí có chút ngượng ngùng, sau đó Tiêu Diệp Nhiên chỉ biết cắm đầu ăn, còn Cố Mặc Đình cũng không có ý muốn nói chuyện.


“Ợ, no thật đấy.” Tiêu Diệp Nhiên ăn uống no say, thỏa mãn kêu lên.


Thật giống một bé mèo nhỏ mà, Cố Mạc Đình không khỏi cười thầm. Anh gọi phục vụ tới thanh toán.


“Dạ, của anh hết tổng ba mươi triệu ạ.” Người phục vụ lịch sự đưa hóa đơn cho Cố Mạc Đình. Anh cũng không cần xem lại mà trực tiếp quẹt thẻ luôn.


Nhưng...


Tiêu Diệp Nhiên đang uống nước bên cạnh tí nữa thì phun ra.


Ba mươi triệu? Bữa cơm này ba mươi triệu?


Đến tận khi ngồi vào trong xe rồi cô vẫn không tin nổi. Cô vừa nuốt vào bụng ba mươi triệu đấy!


Cô kiếm cả năm trời cũng không nổi từng này, vậy mà Cố Mặc Đình cứ thể quẹt thẻ không cần bận tâm.


Đúng là tư bản.


A, Có chút đau bụng.


Cố Mạc Đình đang lái xe tiếc sang thấy Tiêu Diệp Nhiên đang lấy tay xoa bụng, sắc mặt không được tốt lắm.


“Sao vậy?”


“Ban nãy tôi ăn nhiều quá nên giờ bị đầy bụng.” Cô thở dài, biết vậy đã không ham ăn rồi. Cùng một lúc ăn bao nhiêu thứ nên tiêu hóa sẽ không tốt.


Còn một đoạn nữa mới tới nhà... em có cần... tôi dừng lại trước nhà vệ sinh công cộng không?” Cố Mặc Đình lo lắng hỏi cô... Nếu nhỡ may cô không kìm được...


“Em muốn đi vệ sinh không?”


Tiêu Diệp Nhiên...


Có cần hỏi thẳng thế không?


“Không cần đâu, tôi không nỡ để ba mươi triệu cứ thế trôi xuống bồn cầu.”


Tới lượt Cổ Mặc Đình á khẩu. Không lẽ cô định nhịn đi đại tiện suốt đời?


“Nhiên Nhiên, nếu buồn thì cứ đi, nhịn không tốt cho đường ruột đâu. Còn dẫn tới nhiều loại bệnh nữa.” Cố Mạc Đình nghiêm túc khuyên nhủ. “Nếu nhịn đại tiện trong một thời gian lâu sẽ khiến cho trực tràng không còn kích thích nữa mà sẽ dần dần sa ra ngoài, sẽ gây nên bệnh trĩ. Nặng hơn thì bệnh sẽ dẫn đến


hiện tượng hoại tử niêm mạc gây ra tử vong đấy.”


a ra


ủa?


на?


Anh đang nói gì vậy?


Tiêu Diệp Nhiên trợn mắt nhìn anh.


Thật muốn độn thổ mà.


Sau đó cô cùng Cố Mạc Đình cũng không nói gì nữa, thực chất cô không còn mặt mũi để nhìn anh. Xe vừa dừng lại, Tiêu Diệp Nhiên đã vội vàng xuống xe rồi chạy vào nhà. Ngày gì mà mất mặt hết lần này tới lần khác vậy?


Nào ngờ, Tiêu Diệp Nhiên vừa về đến nhà thì thấy có một người phụ nữ cùng một cô gái trẻ đang đứng trước cửa nhà mình.


“Cháu là Tiêu Diệp Nhiên?” Thấy cô đi tới, người phụ nữ tiền hỏi.


“Vâng, bác là...?”


“Bác là mẹ của Cố Mặc Đình, nghe nói cháu là bạn gái của thằng Đình.”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom