• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Mùi Hương Mê Hoặc [H+] - Thảo (1 Viewer)

  • Chương 11:Đèn đỏ

8 giờ tối, hầu hết mọi người đã xong công việc, một vài người bắt đầu dọn dẹp bàn và ra về, Thảo thì vẫn mải mê với việc tìm kiếm thông tin trên mạng.

- Này, Thảo không đói à? - Mai quay xuống nhìn Thảo với vẻ mặt ủ rũ - Mai đói quá, Thảo gần xong chưa?


Nghe Mai nhắc đến ăn, Thảo mới thấy bụng mình có một chút khó chịu.

- Ôi mình quên mất là chưa ăn tối luôn ấy, hì hì... chắc mình phải làm tới khuya mất, còn Mai.

- Mai còn một đoạn nữa là xong, vậy mình đi ăn gì tạm đi, có thực mới vực được đạo chứ!

Mai vừa nói vừa vươn vai thả lỏng.


Thảo nhìn lên đồng hồ, đã hơn 8 giờ rồi, cô phải nhắn tin cho Nga báo hôm nay tăng ca về muộn, khống Nga lại lo. .

- Ừm thôi mình đi ăn tạm gì đó đi, hay qua cửa hàng tiện lợi bên cạnh đây ăn tạm tô mì gói cho ấm bụng. - Thảo đứng dậy cầm túi sách.

- Okiee... Lets go! Mai đưa tay khoác vai Thảo.

Có được chút gì đó vào bụng cảm thấy khá hơn rất nhiều, ăn mì xong hai người lại lấy hai cây kem ra ngồi vừa ăn vừa nói chuyện.

- Thảo thấy tổng giám đốc như thế nào? tuyệt chứ? - Mai quay sang hỏi.

Thảo hơi giật mình, cô đơ người ra vài giây nghi hoặc nhìn Mai, sao tự nhiên lại hỏi đến giám đốc, lẽ nào Mai đã biết được điều gì đó, cô chỉ đành trả lời bâng quơ.

- Ừm, mình không để ý lắm, sao thế? Mai làm ra vẻ đáng nghi nhìn lại Thảo.

+

- Cậu không để ý á? mình nghĩ tất cả mọi người không ai là không để ý đến giám đốc chứ, vừa giỏi, vừa lắm tiền lại đẹp trai, tài sắc vẹn toàn như vậy chắc sẽ phải yêu một mỹ nữ như kiểu hoa hậu hoặc là minh tinh nhỉ. Cậu có để ý trưởng phòng Hà không? từ khi giám đốc tới ăn diện với trang điểm sang hẳn lên, cứ lượn qua lượn lại phòng giám đốc nữa chứ, chắc là muốn quyết rũ giám đốc rồi.

Mai nói một hơi với vẻ mỉa mai, Thảo vội đưa tay che miệng Mai lại, ngó nghiêng xung quanh, Mai quá vô tư hay là ăn gan hùm rồi mà dám xấu cấp trên ở nơi công cộng thế này.

- Suyt! - Mai nói vậy không sợ ai đó nghe thấy à?

Thảo buông Mai ra, lại đưa ngón chỏ trên miệng mình ra hiệu cho Mai im lặng, nhưng có vẻ Mai không biết sự thật rồi, cô càng lớn tiếng hơn

- Sợ gì chứ, lúc nãy mình thấy trưởng phòng Hà bước vào phòng giám đốc rồi, có khi đang làm chuyện gì mờ ám cũng nên, hihi.

Thảo chỉ biết lắc đầu cười khuấy, đúng là cô phải đề phòng hơn rồi, môi trường làm việc ở công ty đúng là thứ đáng sợ, không chỉ riêng Mai, chắc hẳn cũng có rất nhiều con mắt đang rình rập ngày đêm xung quanh Mẫn, chỉ cần có một ám

hiệu lạ, lập tức sẽ được thêu dệt thành một câu chuyện nóng. Thảo không dám nghĩ tới nếu họ biết chuyện xảy ra giữa cô và anh thì sẽ xây dựng nên bao nhiều bộ phim nữa, đúng là phải tránh xa người đàn ông đó mới được..

Cô thôi không nghĩ đến những điều phiền não nữa, ngắm nhìn đôi bạn trẻ đang chăm sóc nhau ngoài kia có chút thú vị, vừa nghe chuyện phiếm vừa đưa que kem hình chú gấu lên chậm rãi mút, cảm giác lạnh tế lưỡi này cũng thật thú vị, vừa ăn mì nóng xong ăn kem đúng là tuyệt vời. - Kem ngon chứ?

Giọng nói trầm ấm vang lên khiến Thảo giật mình, La Thái Mẫn từ sau bước đến đứng ngay cạnh cô, nhìn Thảo một cách đầy ám muội, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Thảo và Mai bị doạ cho đứng hình, nhìn nhau rồi lại nhìn sang Mẫn, cả hai có cùng suy nghĩ trong đầu, ánh mắt lo sợ nhìn nhau "Anh ta ở đầu ra vậy trời, không phải đã nghe được cuộc nói chuyện. của chúng ta chứ". Nhưng Thảo nhớ lại những gì anh đã cưỡng bức cô, vẫn tức giận mà mạnh miệng đáp

- Anh ăn thử là biết mà.
Mai nghe cách nói chuyện khá mất lịch sự của Thảo với sếp thì nhéo vào eo cô nhắc nhở, lúc

1


Thảo vừa nhăn mặt vì đau quay qua nhìn Mai thì Mẫn chợt cúi xuống cắn mất đầu chú gấu của cô.

- Ừ cũng được !

Mẫn đưa tay lau khoé miệng, nhếch một bên khoé mép rồi bước về phía cửa ra ngoài, để lại bốn con mắt ngơ ngác của Thảo và Mai chạm nhau.


- Vừa rồi giám đốc ăn kem của Thảo hả? Mai bàng hoàng hỏi lại.

- Hình như thế... Thảo bất lực nhìn vào cây kem giờ chỉ còn một nửa.

- Giám đốc làm sao thế nhỉ? hay là giám đốc thích cậu? Mai nhìn vào cây kem của Thảo nghi hoặc hỏi.

- Đừng nói vớ vẩn! Cậu bảo giám đốc phải thích đại minh tinh còn gì. .

- Biết đâu là hoàng tử lại thích lọ lem, haha. Mai ra sức trêu chọc - Mình đùa thôi chứ Thảo nhà mình cũng không thua kém gì mấy minh tinh kia đâu nhé. - Mai nói xong liền đưa hai tay ôm lấy mặt Thảo mà nựng.

- Thôi đi gớm quá, mau về làm việc nè, có muốn về nhà ngủ không đây.

Mai phá lên cười, ôm vào tay Thảo, cùng nhau về lại công ty, tuy Thảo tỏ vẻ không quan tâm.

nhưng trong lòng không khỏi lo lắng, La Thái Mẫn lại có biểu hiện như vậy ở trước mặt người khác, cô sợ sau này anh sẽ có những hành động kì lạ hơn. Mẫn làm Thảo cảm thấy khó hiểu, mỗi lần gặp anh cô đều bị vẻ ngoài hoàn mỹ của anh thu hút, nhưng lại sợ cái tính cách cuồng bạo của anh, hành động của Mẫn ngày hôm nay có phải đang cảnh cáo cô về việc nhiều chuyện vừa nãy không nữa. Thảo chỉ biết cười khổ, nhìn lên trời thầm. cầu nguyện "ông trời ơi hãy giúp con tránh xa anh ta đi mà", không biết ông trời có nghe được tiếng cầu cứu của cô hay không mà bỗng nổ một tiếng sấm làm Thảo giật mình co rúm lại, "chắc ông đang chửi mình rồi, thôi tự lực cánh sinh vậy".

Cả hai quay trở về làm việc được một lúc thì Mai đã xong phần việc của mình, cô muốn ở lại. giúp Thảo nhưng Thảo từ chối và bắt Mai phải về nhà nghỉ ngơi, không thể làm phiền Mai được, cô giúp đỡ Thảo như vậy là quá nhiều rồi.

Thời gian cứ thế trôi qua, công việc cũng được giải quyết tạm ổn, cô ngước lên nhìn đồng hố thì đã 9 giờ 30, chỉ còn một vài đồng nghiệp nam còn ở lại, mọi người đều đã về hết, Thảo cũng sắp xếp lại bàn làm việc và bộ tài liệu để ngày mai nộp báo cáo, bụng dưới của cô chợt nhói lên vài cơn, cảm nhận được có điều chẳng lành, Thảo bước vội vào nhà vệ sinh. Đúng như cô nghĩ,

những trái dâu chín mọng cũng đã rụng xuống rồi. Thảo không kìm được nhảy lên ăn mừng Cơn trời vậy là không sao rồi", nhưng mà chưa vui được mấy giây thì phải đối mặt với sự thật là cô không mang theo bảng phòng bị, giờ mọi người cũng về hết rồi không thể nhờ ai giúp đỡ được, cô tự chửi bản thân sao mà hậu đậu quá nên mới gặp toàn chuyện xui xẻo thế này, Thảo đành lấy giấy vệ sinh gấp lại vài lần đặt tạm, sau đó chậm rãi trở về bàn làm việc của mình.

La Thái Mẫn trong phòng buông tập tài liệu xuống bàn, dùng tay xoa bóp hai thái dương, anh quay ghế nhìn ra phía cửa kính đằng sau, thành phố vốn ồn ào về đêm đã trở nên yên tĩnh hơn nhiều, giờ này có lẽ mọi người đang nghỉ ngơi sau một ngày dài làm việc mệt mỏi, anh quay lại nhìn ra phía ngoài chỗ bộ phận Marketing làm việc, không thấy Thảo đầu anh chợt cười thầm, chắc bị doạ sợ nên lại lén lút bỏ về rồi, vừa rồi Mẫn ra mua bao thuốc, muốn hít thở không khí một chút. Lại nghe được một phần câu chuyện, việc bàn tán về anh cũng không phải lần đầu nên Mẫn cũng không quan tâm lắm, chỉ là suy nghĩ của Thảo đối với anh làm anh khá bất mãn nên mới tiến lại cho một chút cảnh cáo như vậy, cho chừa cái tội không thèm quan tâm đến anh.

- Nam, đi thôi! Mẫn đứng dậy cầm lấy áo khoác nói với thư kí Nam đang xử lý công việc tại bàn ghế sofa.
1644572367929.png

- Em muốn tìm thứ gì?


Thảo giật mình quay đầu lại, ngồi sụp xuống dưới bàn, đưa một tay lên lên miệng, kiểu ra hiệu cho anh im lặng, cô không muốn thu hút sự chú ý của những nhân viên nam kia.

- Suyt!

Thảo lén lút từ từ đứng lên, nhìn phía trước xem có ai để ý mình hay không, vẫn nhìn bộ dạng của cô không khỏi bật cười, công ty giờ chỉ còn một nhân viên nam đang chăm chú đánh máy, Thảo quay lại liếc xéo anh.


- Anh không cần bận tâm đến tôi, anh về đi!

Thảo tỏ ra khá khó chịu mỗi khi Mẫn tiếp cận mình như vậy, thư kí Nam đang tiến lại gần gương

mặt Thảo lại trở nên lúng túng quay đi chỗ khác, mỗi lần bắt gặp Nam cô vẫn cảm thấy ngại ngùng vì chuyện hôm ấy, chắc anh ta sẽ không nghĩ là cô đã quyến rũ giám đốc của anh ta chứ. Không! Nam chắc chắn hiểu tổng giám đốc của mình là con người bá đạo như nào, ai mà có thể quyến rũ được anh ta, chỉ có anh ra đi ăn thịt người khác thôi.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom