• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Lâm Thiếu Báo Thù (3 Viewers)

  • Chương 271-275

Chương 271: Thông báo quan trọng

Thanh tra Lỗ không còn mặt mũi nào ở lại đây nữa.

Nhìn thấy anh ta rời đi, Lâm Mộc cũng nhảy khỏi võ đài, bước đến chỗ Lăng Hiên.

"Người anh em Lâm Mộc, tuyệt! Anh đúng là rất tuyệt!"

Lăng Hiên giơ ngón tay cái lên, phấn khích.

“Thanh tra Lỗ đứng vị trí thứ sáu trong Bảng Chiến thần, anh đã đánh bại người đứng thứ sáu trong Bảng Chiến thần đó!”

Vừa rồi, Lâm Mộc đã đánh bại được Thanh tra Lỗ khiến cho Lăng Hiên rất vui và cũng khiến anh ta cảm thấy như được trút giận!

"Đạo hữu Lăng Hiên, đó là do họ trấn áp cảnh giới đến sơ kỳ Linh Phách Cảnh, hơn nữa cũng không dùng bất kỳ thủ đoạn nào nên tôi mới có thể thắng, nên là không có gì tuyệt cả, đổi lại nếu như chiến đấu thật thì tôi sẽ không có cơ hội thắng .” Lâm Mộc nói.

Lâm Mộc biết rất rõ điều này.

“Cùng cảnh giới nhưng anh vẫn có thể thắng dễ dàng như vậy, điều này rất tuyệt mà, nhưng tôi sợ là Thanh tra Lỗ sẽ ghi hận chúng ta, nhất là đối với anh.” Lăng Hiên thở dài.

Lăng Hiên cũng không ngờ rằng Lâm Mộc sẽ chủ động khiêu chiến với Thanh tra Lỗ.

“Nếu anh ta muốn ghi hận thì cứ mặc anh ta, tôi không quan tâm.” Lâm Mộc nhẹ giọng nói.

“Đi thôi, chúng ta cũng đi ra ngoài.”

Lâm Mộc nói xong liền đi ra ngoài.

Các thành viên tại hiện trường vẫn đang bàn tán không ngừng.

"Người mới Lâm Mộc này đúng thật là không đơn giản, anh ta mới đến tổng bộ của Liên minh bao lâu chứ? Vậy mà đã tạo ra hai sự kiện lớn, đầu tiên là ở trong Nhãn Trấn hai mươi tư giờ, hiện tại còn ở trên võ đài đánh bại cả thanh tra Lỗ."

"Trong tương lai, có lẽ anh ta sẽ trở thành một nhân vật có ảnh hưởng trong liên minh!"

...

Người mới đã đánh bại thanh tra Lỗ đứng thứ sáu trong Bảng Chiến Thần, mặc dù đã áp chế mọi người không được bàn tán về trận chiến nữa nhưng đó là một tin tức vô cùng nóng hổi, đã sớm lan truyền khắp tổng bộ Liên minh rồi.

Khi tin tức lan truyền, tên của người mới Lâm Mộc trở nên vang dội hơn trong liên minh.

Ngay cả Thẩm Trạch Thiên, người đang làm nhiệm vụ bên ngoài cũng nhận được tin này.

Sau khi biết chuyện, anh ta lập tức gửi tin nhắn cho Lâm Mộc thông qua đồng hồ liên minh, anh ta khích lệ Lâm Mộc, nói rằng Lâm Mộc đã làm việc này rất đẹp, đủ để cho sau này anh ta dùng nó mỗi lần chế giễu thanh tra Lỗ.

Tin tức cũng đến tai của Vũ Nghị Trưởng và Mục Nghị Trưởng.

Hai người đang trò chuyện ở trong sân.

Mục Nghị Trưởng thở dài: "Lăng Hiên, chàng trai này tuy rất tài giỏi, nhưng vì có xuất thân tốt, lại thuận buồm xuôi gió lúc còn ở ẩn môn, cũng chưa từng chịu phải đả kích nào cho nên vẫn rất tự cao tự đại, vốn muốn để cho cậu ta đi chịu một ít đả kích thì lại thành cơ hội cho Lâm Mộc trở nên nổi bật hơn."

Đối với các đệ tử khác nhau, cách rèn luyện cũng đương nhiên là khác nhau.

Giống như Lăng Hiên, ưu điểm và nhược điểm đều rất rõ ràng, hiển nhiên anh ta phải chịu đựng nhiều đau khổ hơn.

Mục Nghị Trưởng nói tiếp: "Tuy nhiên, Lâm Mộc này thật sự không hề đơn giản, cậu ta là một người mới bước vào Linh Phách Cảnh không lâu, về mặt kinh nghiệm, trình độ vũ khí là không thể so sánh với Thanh tra Lỗ được, vậy mà cậu ta lại có thể thắng."

Vũ Nghị Trưởng gật đầu: "Lâm Mộc thắng trận này đúng là ngoài dự đoán của tôi, cậu ta quả nhiên là một khối ngọc tốt!"

…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

.......

Lâm Mộc đã trở lại thung lũng phía sau liên minh, nơi anh tiếp tục nghiên cứu "Phong Lôi Đao Pháp"

Lâm Mộc cũng không vội, anh dùng năm vạn Liên minh tệ để đổi lấy tài nguyên.

Bởi vì lúc trước sư phụ đã nói sẽ có cuộc thi tuyển chọn, phân nhóm theo cảnh giới, cho nên hiện tại Lâm Mộc cũng không cần vội vàng đột phá cảnh giới làm gì.

Anh định luyện thành thục đao pháp trước.

Những ngày sau đó, bóng dáng của anh luôn đứng ở nơi này.

Người trẻ tuổi luyện múa đao, mỗi lần đều mệt đến mức hụt hơi thì mới dừng lại nghỉ ngơi một lát.

Sau khi luyện đi luyện lại, anh cũng đã không ngừng lĩnh hội được nhiều kỹ năng của " Phong Lôi Đao Pháp".

Muốn luyện thành công Phong Lôi Đao Pháp thì cần phải điều khiển chính xác sức mạnh, vận hành nội lực theo phương pháp ở trong bí tịch, sau đó dùng nội lực để vận đao, không được có một chút sai lầm nào.

Trong quá trình đó, chắc chắn sẽ có nhiều lần thất bại.

Mười ngày sau, đạo sư của Lâm Mộc, Vũ Nghị Trưởng gọi anh đến sân của ông cụ.

"Lâm Mộc, cậu đã luyện đao được mười ngày rồi, hãy thể hiện những gì cậu đã học đi." Vũ Nghị Trưởng nói.

“Vâng.”

Lâm Mộc trả lời, sau đó lập tức đưa Thất Tinh Đao ra và bắt đầu múa.

Sau khi biểu diễn xong.

"Có rất nhiều vấn đề cậu cần phải sửa chữa cho đúng, đưa con đao cho tôi và tôi sẽ thực hành cho cậu xem." Vũ Nghị Trưởng bước đến chỗ Lâm Mộc.

“Vâng.”

Anh đưa Thất Tinh Đao cho Vũ Nghị Trưởng.

Ông cụ cầm lấy đao và bắt đầu tự mình biểu diễn cho Lâm Mộc xem.

Trong lúc biểu diễn, ông cụ cũng chỉ dạy cho Lâm Mộc một cách cẩn thận.

Sau lời chỉ dạy của Vũ Nghị Trưởng, một số nghi ngờ về việc luyện kiếm mười ngày qua của Lâm Mộc cũng đã được giải quyết.

“Được rồi, tiếp tục đi.” Sau khi chỉ dạy, Vũ Nghị Trưởng trả lại con đao cho Lâm Mộc.

Sau khi Lâm Mộc nhận lại vũ khí, anh quay trở lại thung lũng để tiếp tục luyện tập đao thuật.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, lại qua mười ngày nữa.

Trong thung lũng, mặt trời đang vô cùng chói chang.

Chiến đao ở trên không trung đang không ngừng chuyển động, tạo thành một đòn tấn công đáng kinh ngạc.

Ríttt!

Chỉ là một dao động xoáy từ thanh đao mà ngay lập tức đã chặt đứt một cái cây lớn ngay trước mặt anh.

Đó là chưa kể đến sức mạnh ẩn chứa trong chiêu thức này!

Đây là tầng đầu tiên của Phong Lôi Đao Pháp, Phong Khiếu!

“Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ nhất, mình đã luyện thành công rồi!” Lâm Mộc vui mừng khôn xiết.

Nếu như học được chiêu này thì sức chiến đấu của Lâm Mộc ở sơ kỳ Linh Phách Cảnh sẽ có tiến bộ rất rõ ràng.

Với chiêu này thì trong cuộc thi tuyển chọn mà Sư phụ nói, Lâm Mộc cũng có được sự tự tin nhất định.

Trong thời gian này, Lăng Hiên cũng thỉnh thoảng sẽ ra sau núi để luyện tập đao pháp.

Sau đó, Lâm Mộc lấy điện thoại di động liên minh ra.

"Hả? Thông báo quan trọng?"

Lâm Mộc phát hiện liên minh đã gửi một thông báo quan trọng, ba ngày sau liên minh sẽ bắt đầu dọn dẹp thành phố tiếp theo.

Liên minh đã chọn ra năm thành phố để dọn sạch hết các thể biến bị và thành lập các thành phố tránh nạn lâu dài.

Xét cho cùng, một số chỗ tránh nạn tạm được xây dựng trước đây chỉ thích hợp để ở tạm, không thích hợp để ở lâu dài.

Lâm Mộc thấy rằng Ninh Đô cũng có mặt trong danh sách năm thành phố được chọn làm nơi lánh nạn lâu dài, đây là thành phố có khu tránh nạn lâu dài duy nhất ở vùng Giang Nam.
Chương 272: Tỉ lệ hoán đổi

Lâm Mộc tiếp tục xem thông báo ở phía dưới, bắt đầu từ lúc này dọn dẹp thể biến dị ở các thành phố, liên minh sẽ chính thức ra mắt cơ chế đổi thi thể của thể biến dị để lấy Liên minh tệ.

Một đầu của thể biến dị cấp D có thể đổi lấy một Liên minh tệ.

Một đầu của thể biến dị cấp C có thể đổi lấy năm mươi Liên minh tệ.

Một đầu của thể biến dị cấp B, đổi lấy năm nghìn Liên minh tệ.

Một đầu của thể biến dị cấp A, đổi lấy năm vạn Liên minh tệ.

Bởi vì việc dọn dẹp thành phố không chỉ cần đến các người tu luyện của liên minh, mà còn cần đến sự tham gia của các người tu luyện ở các ẩn môn nữa.

Xét thấy trong đại nạn này, các ẩn môn lớn cũng góp rất nhiều sức lực.

Do đó, liên minh sẽ tiến hành trao đổi với bên ngoài, bất kỳ người tu luyện nào cũng có thể sử dụng thể biến dị đến để đổi lấy Liên minh tệ.

Liên minh tệ của các thành viên không thuộc liên minh chỉ có thể mua tinh thể máu mà thôi, không thể mua các tài nguyên khác của liên minh.

Tinh thể máu trao đổi bằng Liên minh tệ sẽ được mở sau một tháng.

Thể biến dị cấp D và cấp C sẽ đổi được rất ít Liên minh tệ.

Đặc biệt đối với cấp D, một đầu chỉ có thể đổi lấy một Liên minh tệ mà thôi.

Bởi vì số lượng thể biến dị cấp D và cấp C rất nhiều, và sức mạnh cũng không hề cao.

Cho nên dù thể biến dị cấp D và cấp C đổi được ít Liên minh tệ nhưng có thể dùng số lượng để bù lại.

Săn được một vạn thể biến dị cấp D là sẽ đổi được một vạn Liên minh tệ không phải sao?

“Sư đệ!”

Lâm Mộc đang xem rất chăm chú thì một giọng nói truyền đến.

Anh nhìn lên và thấy đó là sư huynh Thẩm Trạch Thiên.

“Sư huynh, anh đã về rồi!” Lâm Mộc nhìn thấy sư huynh, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.

Trong Liên minh Tu Hành Giả, sư huynh chắc chắn là người đối xử tốt nhất với anh!

"Anh hôm nay mới trở về thì nghe nói em ở núi sau luyện đao, cho nên anh tới đây xem thử."

Sư huynh đi tới trước mặt Lâm Mộc, nói: "Như thế nào? Trong khoảng thời gian này đã thu hoạch được cái gì rồi?"

“Em đã luyện được thành công Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ nhất rồi.” Lâm Mộc cười nói.

“Không tồi đâu!” Thẩm Trạch Thiên vỗ vai Lâm Mộc.

Thẩm Trạch Thiên tiếp tục: "Hiện giờ anh cũng sắp thành thạo tầng thứ ba của Phong Lôi Đao Pháp rồi, một khi anh học được nó, anh sẽ có thể hoàn toàn đánh bại thanh tra Lỗ."

Hai người cùng có chung một sư phụ, đương nhiên Thẩm Trạch Thiên cũng sở hữu Phong Lôi Đao Pháp.

“Sư huynh, thanh tra Lỗ mạnh hơn anh sao?” Lâm Mộc thắc mắc.

Theo suy nghĩ của Lâm Mộc, yêu cầu của sư phụ khi nhận đệ tử rất cao, vậy thì Thẩm Trạch Thiên cũng phải rất mạnh mẽ mới đúng.

"Khi anh ở trung kỳ Linh Phách Cảnh thì anh vẫn mạnh hơn anh ta, nhưng sau khi đạt đến đỉnh phong Linh Phách Cảnh thì anh ta lại tiến bộ nhanh hơn anh, mà anh vẫn chưa thành thạo được tầng thứ ba của Phong Lôi Đao Pháp cho nên đã bị kìm hãm trong hai năm qua, đợi đến khi anh luyện thành tầng thứ ba của Phong Lôi Đao Pháp thì anh sẽ có thể áp chế anh ta một lần nữa.” Thẩm Trạch Thiên nói.

Lâm Mộc giật mình gật đầu.

"Sư đệ, Phong Lôi Đao Pháp này chắc là thuộc cấp Thiên Giai, tuy nó rất mạnh nhưng cũng rất khó tu luyện, tầng thứ nhất là mới nhập môn, cũng khá dễ, nhưng càng về phía sau thì sẽ càng khó." Sư huynh giải thích.

“Sư huynh nói như vậy, em cảm thấy rất nhiều áp lực.” Lâm Mộc cười nói.

“Em có thể luyện thành tầng thứ nhất của Phong Lôi Đao Pháp nhanh hơn anh, anh tin tưởng sau này em cũng sẽ thuận lợi hơn anh.” Thẩm Trạch Thiên nói.

…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

“Nhân tiện, sư huynh, em thấy Liên minh đã gửi một thông báo tới, nói rằng chuẩn bị triển khai dọn dẹp thành phố và sẽ thành lập nơi trú ẩn lâu dài ở năm thành phố.” Lâm Mộc nói.

"Đúng vậy, anh cũng đã đề cập đến chuyện này với em trước đây, lần này anh trở lại cũng là vì điều này. Lần này, Liên minh sẽ điều động tất cả lực lượng, cho nên tất cả các thành viên sẽ tập hợp lại và chờ xuất phát." Thẩm Trạch Thiên nói.

"Còn em thì sao? Em có được đi không? Lần này đi săn thể biến dị có thể đổi lấy Liên minh tệ." Lâm Mộc rất mong đợi.

Thẩm Trạch Thiên nói: "Lần này là điều động tất cả người thuộc Liên minh, nhưng em chỉ vừa mới tham gia liên minh chưa đầy ba tháng, em vẫn chưa được xếp hạng chính thức, về lý thuyết thì em không cần phải đi. Tất nhiên, nếu như em thật sự muốn đi, có thể hỏi Vũ Nghị Trưởng, dù sao chuyện này cũng cần rất nhiều nhân lực, thời đại loạn thế cũng không giống với bình thường.”

“Vâng, em sẽ đi hỏi.” Lâm Mộc đáp.

Thẩm Trạch Thiên cười nói: "Một chiêu dùng thể biến dị đổi lấy Liên minh tệ này quả thực là biện pháp hay, có thể huy động được rất nhiều người và khiến cho mọi người tham gia một cách tích cực vào việc đối phó với các thể biến dị."

"Bao gồm việc cho phép những người tu luyện ở bên ngoài liên minh đến đổi xác thể biến dị thành liên minh tệ cũng là một cách để huy động sự nhiệt tình của những người đó."

“Trước đây, các ẩn môn lớn và một số bộ phận người tu hành bên ngoài không có nhiều sự tích cực trong việc tham gia đẩy lùi biến dị, thậm chí một số người còn dùng đến thủ đoạn gian lận nữa, bởi vì đối phó với thể biến dị rất nguy hiểm, và họ cảm thấy rằng không có lợi ích gì khiến họ phải chiến đấu cả”

"Nếu có thể dùng thể biến dị đổi lấy Liên minh tệ, bọn họ đương nhiên sẽ tích cực hơn nhiều, cũng sẽ tham gia nhiều hơn, việc liên minh tệ chỉ có thể đổi lấy huyết tinh cũng không còn quan trọng vì thứ đó cũng có thể dùng trong việc tu luyện, cho nên bọn họ đương nhiên muốn có nó!”

"Mặt khác, liên minh tệ của bọn họ sẽ không đổi được những tài nguyên khác trong liên minh, việc này sẽ giúp cho liên minh không bị mất cân bằng.”

Sau khi nghe đến đây, Lâm Mộc cũng đã hiểu.

Thẩm Trạch Thiên cười nói: "Sư đệ, nói thật với em, bây giờ ngay cả anh cũng rất có động lực! Mục tiêu của anh là kiếm đủ một trăm vạn Liên minh tệ để đổi lấy một viên đan dược Thiên Giai, Bồi Nguyên Đan!"

"Bồi Nguyên Đan sao?” Lâm Mộc lẩm bẩm.

Viên đan dược này, Lâm Mộc đã từng nhìn thấy ở trong Tàng Bảo Các của Liên minh trước đây.

Sau khi được người ở cảnh giới đỉnh phong sử dụng, nó có thể hỗ trợ đột phá nút thắt và tăng xác suất đột phá.

“Trước đây, muốn kiếm đủ một trăm vạn Liên minh tệ thì anh không dám nghĩ nó sẽ phải mất bao lâu, nhưng hiện tại chắc là có thể dễ dàng kiếm được hơn.” Thẩm Trạch Thiên mong đợi nói.

Lâm Mộc có thể thấy được sư huynh muốn làm chuyện lớn!

“Đúng rồi, sư huynh, hai mươi ngày qua có gì mới không?” Lâm Mộc tò mò hỏi.

Sau khi Thẩm Trạch Thiên nghe thấy điều này, vẻ mặt của anh ta trở nên nghiêm nghị.

"Có, theo như anh được biết, một số người biến dị đã bắt đầu thành lập lực lượng, có người biến dị cấp cao làm thủ lĩnh, bọn họ không còn là những kẻ lạc bầy nữa, thậm chí trong số người biến dị còn có một số rất mạnh mẽ, cũng tập hợp được rất nhiều thú biến dị và nghe theo sự chỉ huy của thủ lĩnh."
Chương 273: Chiến đấu

"Mới đây thôi, một số nơi tránh nạn tạm thời thậm chí còn bị tấn công một cách có kế hoạch. Điều này trước đây không hề có, trước đây chỉ có những vụ đánh nhau lẻ tẻ, cũng không hề có cuộc tấn công có tổ chức nào cả."

"Thậm chí còn có một số nơi tránh nạn tạm thời cũng đã bị đánh bại và bị thương vong nặng nề. Trong thời gian này, anh đã đến nơi tránh nạn tạm thời để giúp đỡ trong việc bảo vệ nơi tránh nạn. "

"Lực lượng bảo vệ của nơi tránh nạn không đủ mạnh, hơn nữa sau một thời gian dài, tình hình bên trong đã trở nên hỗn loạn hơn, cho nên hiện tại chuyện cấp bách nhất là thành lập một nơi tránh nạn lâu dài!”

Lâm Mộc nghe xong những lời này mới hiểu được.

Nghe có vẻ như tình hình đang không phát triển theo chiều hướng tốt mà ngày càng trở nên tồi tệ hơn.

Thẩm Trạch Thiên nói: "Nhân tiện, các khu vực trên biển là những nơi nguy hiểm nhất, bọn anh đã phát hiện ra số lượng và chất lượng của thú biến dị ở biển cao hơn nhiều so với trên đất liền!"

"Còn nữa, anh còn nghe nói rằng trên biển có thể có thú biến dị cấp độ cao hơn cấp độ A nữa!"

Lâm Mộc sửng sốt: "Cái gì? Thú biến dị cấp độ cao hơn cấp A sao?"

“Đúng vậy, nghe nói thú biến dị này mạnh hơn cấp A, đang tạm gọi là cấp S, loại thú biến dị này e rằng chỉ có Phó Minh chủ va Minh chủ mới có cơ hội đánh bại nó.”

"May mắn là bọn chúng chỉ ở trên biển thôi, mặc dù là thú biến dị nhưng hình như bọn chúng đang gặp vấn đề trong việc tiến vào đất liền, cho nên hiện tại cũng chưa cần lo lắng nhiều về bọn chúng."

Lâm Mộc nghĩ tới cũng cảm thấy đúng, biển chiếm diện tích phần nhiều trên thế giới, so với đất liền thì biển phải chiếm hơn bảy mươi phần trăm.

Có rất nhiều sinh vật dưới đáy biển, và khả năng xuất hiện thú biến dị mạnh mẽ chắc chắn sẽ cao hơn trên đất liền!

Lâm Mộc nói thêm: "Đúng rồi, sư huynh, còn các nước khác thì sao? Tình hình bây giờ thế nào, lúc trước em đọc tin tức thấy nói rằng có một tổ chức tên là Quang Minh Hội đang nỗ lực hết sức để giúp cho nhiều nước đối phó với người biến dị?"

“Các quốc gia khác, ngay cả khi có Quang Minh Hội gì đó thì tình hình hiện tại cũng rất tệ.” Sư huynh nói.

Sau khi cả hai trò chuyện một lúc, hai người họ rời khỏi đây.

Lâm Mộc trực tiếp đi tới chỗ ở của Vũ Nghị Trưởng.

“Đạo sư.” Lâm Mộc chào.

“Cậu có gặp phải khó khăn nào trong khi luyện tập không?” Vũ Nghị Trưởng nói.

"Đạo sư, con có một chuyện muốn nhờ đạo sư, nghe nói sau ba ngày nữa Liên minh sẽ huy động toàn bộ lực lượng để bắt đầu dọn dẹp năm thành phố và lập thành khu tránh nạn lâu dài, con cũng muốn tham gia." Lâm Mộc nói.

"Đây không phải là một việc dễ dàng, độ nguy hiểm cực kỳ cao, trước khi dọn dẹp ở các thành phố trước đã rất nhiều học viên phải chết. Hơn nữa lần này là cưỡng ché tất cả các thành viên phải tham gia, cậu còn chưa đánh giá, lần này có thể tránh được, việc gì phải chủ động đi chứ?” Vũ Nghị Trưởng nhìn Lâm Mộc.

"Thưa đạo sư, hành động lần này có thể nguy hiểm, nhưng nếu có thể góp một phần sức mình trong việc ngăn chặn đại nạn đang xảy ra, còn có thể nâng cao kinh nghiệm chiến đấu và kiếm được Liên minh tệ." Lâm Mộc nói.

Lâm Mộc giọng điệu kiên định, tiếp tục: "Là một người tu luyện, đối mặt với đại nạn thì nên có trách nhiệm, không nên tìm lý do để trốn tránh việc chiến đấu, phải nhiệt tình tham gia, tạo nhiều công lao! Cho nên, con muốn tham gia!"

"Được rồi, nếu cậu đã chủ động xin tham gia, vậy thì đi thôi, lần này Mục Nghị Trưởng dẫn đội, tôi sẽ đến gặp ông ấy và nhờ ông ấy chăm sóc cho cậu."

“Không cần đâu đạo sư, con không phải trẻ con nữa, con cũng không cần sự quan tâm đặc biệt đâu ạ.” Lâm Mộc nói.

"Cậu ấy, đúng là người có cá tính, được rồi! Tùy cậu, bản thân phải cẩn thận hơn." Vũ Nghị Trưởng dặn dò.

“Con hiểu.” Lâm Mộc đáp.

“Tôi sẽ đưa cho cậu một vũ khí có thể bảo vệ.” Vũ Nghị Trưởng vung tay và đưa ra một chuỗi vòng tay.

“Trong lúc nguy cấp, hãy truyền nội lực cho thứ này, và nó sẽ tạo ra hàng rào bảo vệ cậu.”

Vũ Nghị Trưởng nói và trao chiếc vòng cho Lâm Mộc.

Trong lòng Vũ Nghị Trưởng biết rằng sẽ có rất nhiều mối nguy hiểm chưa biết trong việc dọn dẹp thành phố.

Trong mắt Vũ Nghị Trưởng, Lâm Mộc là một cây giống tốt hiếm có, đương nhiên ông cụ không muốn anh xảy ra chuyện gì rồi.

“Tạ ơn đạo sư.”

…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Lâm Mộc cầm lấy chiếc vòng và đeo vào tay anh.

Đây có thể là lợi ích của việc được một người như Vũ Nghị Trưởng là đạo sư, bạn sẽ có thể nhận được nhiều thứ hơn.

Ngày hôm sau.

Lăng Hiên đi đến phòng ký túc xá của Lâm Mộc.

“Người anh em Lâm Mộc, tôi nghe nói từ đạo sư của tôi rằng anh sẽ tham gia vào trận chiến dọn dẹp thành phố lần này?” Lăng Hiên ngạc nhiên.

“Có vẻ như Vũ Nghị Trưởng đã nói với Mục Nghị Trưởng về những gì tôi sẽ làm.” Lâm Mộc cười nhạt nói.

"Lâm Mộc, chúng ta đều là người mới, chúng ta vẫn chưa được xếp hạng chính thức, rõ ràng chúng ta có thể không đi, một số thành viên không không muốn đi lại không được, tại sao lại chủ động đưa mình vào chỗ nguy hiểm chứ?” Lăng HIên khó hiểu.

“Tôi muốn tự mình trải nghiệm và đồng thời kiếm được một ít liên minh tệ.” Lâm Mộc cười giải thích.

“Nhưng nguy hiểm cũng cực kỳ cao, này, tôi thật sự không hiểu được anh.” Lăng Xuân lắc đầu thở dài.

“Lăng Hiên, anh đi không?” Lâm Mộc hỏi.

"Tôi sẽ không đi! Tôi có thiên phú cao, là niềm hy vọng của ba tôi, tôi không thể có chuyện gì không may được.” Lăng Hiên trả lời đơn giản.." Ling Xuan.

“Lăng Hiên, anh rất có tài, nhưng cũng cần thêm kinh nghiệm.” Lâm Mộc cười nói.

Linh Xuân lắc đầu nói: "Không nhất định, ta nghĩ tu luyện tốt là đủ rồi, tôi cảm thấy mình chỉ cần tu luyện như bình thường thôi cũng được rồi. Tôi có thiên phú cao, tu luyện là đủ rồi! Trước kia là thời bình nhưng mà Minh chủ Liên minh Tu Hành Giả vẫn có thể đạt Thiên Cương Cảnh đó thôi. Trước kia ông ấy cũng đâu cần phải trải qua chuyện này."

Lâm Mộc nói: "Dù chúng ta không đi lần này, miễn là đại nạn chưa kết thúc, sau khi chúng ta được xét cấp bậc xong, vẫn sẽ có một số nhiệm vụ nguy hiểm, cuối cùng chúng ta cũng không tránh khỏi được nguy hiểm."

Lăng Hiên cười nói: "Ít một lần thì đỡ đi một lần, hơn nữa, loại trận chiến dọn dẹp thành phố này cực kỳ nguy hiểm, tôi nghe nói lần trước đã có một Thanh tra viên phải bỏ mạng, các người tu luyện khác cũng chết rất nhiều. Cho dù về sau có xét cấp bậc đi nữa thì cũng sẽ không có nhiều nhiệm vụ nguy hiểm như vậy."
Chương 274: Ra chiến trường

“Ừm, anh có lựa chọn của chính mình cũng là chuyện bình thường.” Lâm Mộc cười.

Lăng Hiên nghiêm mặt đi tới trước mặt Lâm Mộc: "Lâm Mộc, tôi tới đây là để thuyết phục anh, tôi thật sự coi anh như một người bạn, tôi không muốn anh mắc sai lầm, nếu như bây giờ anh đổi ý vẫn chưa muộn đâu."

"Tôi cũng có lựa chọn của chính mình., tôi không hối hận." Lâm Mộc vẫn không ngừng mỉm cười.

"Haiz, quên đi! Nếu như anh muốn đi, tôi đây có nói gì cũng vô ích, sau khi đi, hãy cẩn thận và cố gắng đừng đặt mình vào những tình huống quá nguy hiểm."

“Được rồi, cám ơn.” Lâm Mộc gật đầu đồng ý.

Lăng Hiên rời đi.

Lâm Mộc lẩm bẩm: “Lăng Hiên và mình cùng là người mới với nhau, nhưng đáng tiếc mình và anh ta quan điểm khác nhau, khó có thể trở thành mối quan hệ thân thiết.”

Lâm Mộc trong lòng biết rõ ràng là hai người có quan điểm khác nhau, và rất khó để họ đi cùng một con đường.

Hai người là bạn, chỉ sợ rằng sau này cũng sẽ chỉ là bạn mà thôi.

Ngày xuất phát đi dọn dẹp thành phố cũng đã đến.

Trừ những người thực hiện các nhiệm vụ đặc biệt khác ở bên ngoài, chẳng hạn như ở bên trong thành phố để bảo vệ các thành viên trong các nơi tránh nạn tạm thời.

Tất cả các thành viên chính thức khác của liên minh đều tập hợp trên sân tập của liên minh.

Các thành viên đã ra ngoài để thực hiện một số nhiệm vụ thông thường cũng đã được thông báo trở lại vài ngày trước.

Trên toàn bộ sân tập có hơn một nghìn người tu luyện đã tụ tập lại.

Từ các thành viên cấp thấp cho đến cả Nghị Trưởng.

Dù muốn hay không, mọi người đều phải tham gia vào nhiệm vụ này.

Bình thường được liên minh bồi dưỡng, có được tài nguyên từ liên minh thì bây giờ là lúc để cống hiến lại.

Đây là lần đầu tiên Lâm Mộc được thấy nhiều người tu luyện như vậy.

Các thành viên của tổng bộ Liên minh, ít nhất cũng là những người thuộc Linh Ý Cảnh.

Mục Nghị Trưởng bước tới phía trước và nói với mọi người:

"Mọi người, tôi là người cầm đầu của trận chiến này, ôi sẽ dẫn dắt mọi người ra chiến trường!"

"Có thể một số người sẽ mất mạng trong trận chiến dọn sạch thành phố này, nhưng sự hy sinh của chúng ta là vì để cung cấp một thành phố tránh nạn an toàn cho nhiều thường dân khác, là những người tu luyện, là thành viên của liên minh, đây là trách nhiệm và sứ mệnh của chúng ta!"

"Tất nhiên, liên minh cũng sẽ thưởng cho những cống hiến của mọi người, sau khi mọi người săn được thể biến dị, mọi người có thể dùng chúng để đổi lấy liên minh tệ! Sau đó đổi lấy tài nguyên mà mọi người muốn!"

“Hiện tại chúng ta lên xe thôi!”

Mục Nghị Trưởng hô to một tiếng,

Đã có nhiều xe buýt chờ ở trong sân tập.

Sau khi mọi người nhận lệnh, tất cả đều lên xe.

Lâm Mộc đi theo sư huynh Thẩm Trạch Thiên lên một chiếc xe buýt.

Sắp ra chiến trường, tâm trạng ai cũng phức tạp, có người mong chờ, có người hồi hộp khẩn trương.

Lâm Mộc đều có cả hai loại cảm xúc này.

…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Bên trong xe

“Anh Thẩm, đây là sư đệ của anh sao?” Một người đàn ông với sống mũi cao về phía Lâm Mộc.

“Đúng vậy, cậu ấy là Lâm Mộc.” Thẩm Trạch Thiên gật đầu.

"Lâm Mộc, xin chào, tôi là bạn của sư huynh cậu, tôi tên là La Văn Thành, tôi đã từng chiến đấu với sư huynh của cậu và tôi cũng là một thành viên đặc biệt của liên minh, tôi cũng từng tham gia vào trận chiến dọn dẹp thành phố lần trước.” Người đàn ông với sống mũi cao chủ động vươn tay ra.

“Xin chào La huynh.” Lâm Mộc cười bắt tay với anh ta.

Thẩm Trạch Thiên nói: "Sư đệ, theo kinh nghiệm dọn dẹp thành phố lần trước, sau khi tiến vào, mọi người sẽ tự do thành lập các đội khác nhau để di dọn dẹp, lúc đó ba người chúng ta sẽ cùng nhau thành một đội!"

"Thật không may, lão Lương không thể đi cùng chúng ta nữa." La Văn Thành thở dài.

Sau khi Thẩm Trạch Thiên nghe thấy cái tên đó, đôi mắt của anh ta cũng ảm đạm đi.

“Lão Lương là bạn tốt của bọn anh, đã chết trong trận chiến dọn dẹp thành phố lần trước.” Thẩm Trạch Thiên giải thích cho Lâm Mộc.

“Sư huynh, xin chia buồn.” Lâm Mộc an ủi.

"Bây giờ thế giới đã trở nên như thế này, sống chết thật sự không nói trước được, nói không chừng có lẽ lần sau sẽ là tôi." Thẩm Trạch Thiên thở dài.

Lâm Mộc lập tức nói: "Sư huynh, đừng nói như vậy! Dù sao anh cũng là đỉnh phong Linh Phách Cảnh, cho dù có nguy hiểm, hy vọng sống sót của anh vẫn nhất định sẽ lớn, em tin tưởng sẽ không có chuyện gì xảy ra với anh cả.”

La Văn Thành cũng nói: “Anh Thẩm, đừng nói vậy, sư đệ của anh còn chưa tham chiến, đừng làm em ấy sợ.”

Xe đã lăn bánh trong khi mọi người đang nói chuyện.

Một đoàn xe hùng hậu rời khỏi liên minh.

Trong trận chiến này, người mạnh nhất là Mục Nghị Trưởng.

Về phần Minh chủ và Phó Minh chủ, hai người họ ở lại Liên minh, bảo vệ sự an toàn cho nơi này.

Có vài vị Nghị Trưởng khác cũng ở lại tổng bộ Liên minh.

Dù sao thì lần này xem như là đã điều động hết người của liên minh, mấy người họ nhất định phải ở lại để bảo vệ nơi này.

Đoàn xe hùng hậu tiến vào thành phố và đi đến một sân bay quân sự.

Trong sân bay có hơn ba nghìn người tu luyện.

Đây đều là những người của ẩn môn, được huy động tham gia vào đợt dọn dẹp lần này.

Lâm Mộc thậm chí còn nhìn thấy các trưởng lão của Thanh Thương phái và Tuyết Sơn phái.

Bọn họ dẫn đầu một đội gồm những người thuộc môn phái của bọn họ.

"Đó ... đó là Lâm Mộc? Tại sao hắn lại ở trong đội ngũ của Liên minh Tu Hành Giả? Cậu ta cũng gia nhập liên minh sao?"

Trưởng lão Tuyết Sơn phái vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy anh.

Sau khi Lâm Mộc và những người khác đến võ đường, Mục Nghị Trưởng gọi các trưởng lão đứng đầu của các ẩn môn, hướng dẫn và giải thích cho họ.

Sau đó, Mục Nghị Trưởng đi đến trước mặt những đội ngũ những người tu luyện của các ẩn môn và nói.

"Mọi người, chắc mọi người cũng đã nghe được vài tin tức, đúng vậy, liên minh của chúng tôi đã thành công khả năng chiết xuất tinh thể máu từ các thể biến dị, mọi người săn được dị nhân, có thể đổi lấy liên minh tệ, sau đó dùng liên minh tệ để đổi huyết tinh!"

"Cái này, đối với mọi người là một cơ hội hiếm có!"

"Tiếp theo, mọi người hãy đăng ký và chuẩn bị đến thành phố đầu tiên chúng ta dọn dẹp, thành phố Bình Phụng!

"Nhớ kỹ, chúng ta phải làm cho Thành phố Bình Phụng không còn có bóng dáng của bất cứ thể biến dị nào nữa thì mới tính là kết thúc!"

"Tiếp theo, hãy đăng ký theo môn phái tương ứng của mọi người!"

Mục Nghị Trưởng ra lệnh.

Có khoảng hơn hai trăm người tham dự từ các giáo phái, thêm khoảng gần ba nghìn người tu luyện nữa.

Cộng với các thành viên của Liên minh Tu Hành Giả có hơn một nghìn năm trăm người, tổng cộng là gần năm nghìn người.

Có hơn mười cái máy bay chở khách tại sân bay.

Mọi người băt đầu đăng ký và lên máy bay.

Máy bay cũng đã bắt đầu cất cánh.

Lâm Mộc cũng lên một chiếc máy bay.

Ngoài hàng chục máy bay chở khách này, còn có một số máy bay chiến đấu hộ tống bọn họ đến thành phố Bình Phụng!
Chương 275: Cuộc dọn dẹp bắt đầu

Thành phố Bình Phụng là một thành phố rất nổi tiếng ở Trung Quốc.

Năm thành phố được lựa chọn là các thành phố quan trọng.

Trên máy bay.

Máy bay mà Lâm Mộc đi có tổng cộng ba trăm hai mươi người, tất cả đều là thành viên của liên minh.

Bay được khoảng một tiếng thì máy bay bất ngờ lao xuống.

“Có chuyện gì vậy?”

Điều này khiến cho mọi người trong máy bay sửng sốt.

Máy bay nhanh chóng ổn định trở lại.

Lúc này, phần mềm chat nhóm của đồng hồ lên minh bỗng sôi động hẳn lên.

“Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”

“Một chiếc máy bay phía trước chúng ta đã bị tấn công bởi những con chim biến dị, thân máy bay đã không kiểm soát được!”

“Máy bay chiến đấu đã giao tranh với những con chim biến dị.”

“Các máy bay phía sau đều đang hạ độ cao, có lẽ là đang tránh giao chiến ở trên trời."

...

Lâm Mộc không khỏi thở dài thán phục khi nhìn thấy những nội dung này: "Vậy mà lại xảy ra chuyện như thế này, không biết tình hình hiện tại của chiếc máy bay bị tấn công bởi chim biến dị như thế nào nữa?”

Trong lòng Lâm Mộc biết rất rõ rằng trong chiếc máy bay đó đều là người tu luyện, nhưng dù sao bọn họ cũng không bay được, ở giữa trời lại gặp phải chim biến dị tấn công, tu vi lúc này cũng không thể góp được chút sức lực gì.

Hơn nữa, một khi máy bay bị tấn công bởi những con chim biến dị và mất kiểm soát, rồi nó bị rơi, mọi người trên máy bay cũng sẽ không thể chạy trốn được.

Nếu máy bay bị tấn công mất kiểm soát là máy bay của Lâm Mộc và những người khác, Lâm Mộc cũng sẽ bất lực mà không thể làm gì.

Máy bay lại bay suốt hơn một giờ đồng hồ và cuối cùng đã hạ cánh xuống một sân bay quân sự ở thành phố Bình Phụng.

Mọi người lần lượt xuống máy bay và tập trung ở bãi đất trống của sân bay.

"Tôi nghe nói rằng chiếc máy bay bị tấn công trước đó đã bị rơi, hơn ba trăm người trên máy bay đó có lẽ là lành ít dữ nhiều."

"Máy bay đó chứa đầy những người thuộc Huyền Nguyệt phái và người dẫn đầu đội ngũ là đại trưởng lão, Huyền Nguyệt phái lần này có lẽ sẽ tổn thất nặng nề!”

Khi xếp hàng, Lâm Mộc đã nghe thấy một số người bắt đầu bàn luận.

“Không ngờ lại mất đi hơn ba trăm người tu luyện trước khi trận chiến bắt đầu.” Vẻ mặt anh nghiêm trọng.

“Trên máy bay đều là người tu luyện, bọn họ có thể không chết, có thể vẫn còn có người sống sót.” Thẩm Trạch Thiên an ủi.

Gần năm nghìn người đã tập hợp, Mục Nghị Trưởng đi lên phía trước.

Tại sân bay, một màn hình ti vi đã được đẩy lên.

Bản đồ thành phố Bình Phụng được hiển thị trên màn hình.

"Tiếp theo, tôi sẽ chia khu vực cho mọi người, khu vực nội thành chính sẽ do nhóm của liên minh chúng tôi phụ trách."

"Nhóm của Thanh Sơn phái sẽ phụ trách địa bàn đầu tiên ở khu vực này."

"Khu vực này, do...”

Mục Nghị Trưởng chỉ vào bản đồ rên màn hình, chia từng khu vực một cho mọi người.

…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Liên minh Tu Hành Giả sẽ phụ trách khu vực có diện tích lớn nhất và cũng là khu vực đông dân cư nhất!

Mục Nghị Trưởng tiếp tục: "Mọi người có thể tự do thành lập nhóm, ba hoặc năm người tạo thành một nhóm nhỏ, sau khi phân nhóm, mọi người sẽ rời sân bay và đi vào khu vực tương ứng của mình, sau đó chia họ thành các nhóm nhỏ và đi theo nhóm nhỏ đấy!"

"Hãy nhớ rằng, mỗi một con đường, một tòa nhà tòa nhà, mỗi một góc nhỏ, đều không được bỏ sót dù là chi tiết nhỏ nhất, tôi sẽ theo dõi tình hình bất cứ lúc nào! Nắm bắt tình hình đại cục! Nếu có tình huống đặc biệt, tôi sẽ sắp xếp mọi người hỗ trợ nhau tại bất cứ nơi nào hoặc lúc nào!"

"Được rồi, mọi người hãy chia thành từng nhóm nhỏ đi, sau đó rời sân bay và đến vùng đã được phân công!

"Phải nhớ kỹ, sau khi rời khỏi sân bay là mọi người đã tiến vào chiến khu, phải luôn nnag cao cảnh giác, cẩn thận và tập trung!”

Sau lời phân phó của Mục Nghị Trưởng, mọi người bắt đầu tự do chia nhóm.

Lâm Mộc, sư huynh của anh, và La Văn Thành đã thành lập một nhóm ba người, cùng với nhiều thành viên của liên minh, bọn họ rời khỏi sân bay và chạy bộ về phía trung tâm nội thành.

Trước khi Lâm Mộc và những người khác rời đi, Mục Nghị Trưởng chạy đến và dặn dò các Thanh tra viên phải chú ý quan sát nhóm và các thành viên trong liên minh, ngoài việc quan sát thì các Thanh tra viên phải hỗ trợ kịp thời và giúp đỡ các thành viên lúc nguy cấp!

Sau khi rời khỏi sân bay.

Sân bay ở ngoại ô nên ít người, xung quanh đây cũng rất ít người biến dị.

Nhưng khi mọi người tiếp cận nội thành, họ có thể chạm trán với những người biến bất cứ lúc nào.

Tuy chưa đến nội thành nhưng mọi người cũng đã tích cực hành động để giải quyết những người biến dị gặp phải trên đường.

Sau khi mọi người trong liên minh đến được trung tâm nội thành thành phố.

Trung tâm nội thành đã từng thịnh vượng, giờ đây trở nên rất hoang tàn sau một thời gian dài.

Trên đường lớn không thấy bất kỳ bóng dáng của người bình thường hay là người biến dị, đường xá vắng tanh tạo cho người ta cảm giác lạnh lẽo.

Chuyện xảy ra đã lâu như vậy rồi, không có ai ra đường cũng là điều tự nhiên.

Bởi vì thường không có ai trên đường phố cho những người biến dị cũng không đứng ở trên đường phố.

Những người trong liên minh nhanh chóng chia thành nhiều nhóm nhỏ, mỗi nhóm cũng chia nhau ra tự hành động.

Nội thành rộng lớn như vậy, liên minh có hơn một nghìn năm trăm người tu luyện, tổng cộng được chia thành hàng trăm nhóm nhỏ, mỗi nhóm chịu trách nhiệm dọn dẹp rất nhiều khu vực.

Đặc biệt, mọi tòa nhà, mọi ngóc ngách xa xôi đều không được bỏ qua, đó là một lượng công việc không hề nhỏ.

“Sư đệ, Lão La, đi thôi.”

Thẩm Trạch Thiên dẫn Lâm Mộc và La Văn Thành đi đến một tiểu khu bên trái.

Đồng hồ liên minh của mọi người đã được đưa vào kênh liên lạc công khai. Nếu như có ai đó cần hỗ trợ trong trường hợp nguy hiểm, mọi người có thể gọi bất cứ lúc nào.

"Cỏ dại đã mọc lên ở các kẽ hở trên đường phố, nếu cứ tiếp tục như vậy trong vài tháng, hoặc vài năm, e rằng thành phố sẽ bị cỏ dại mọc um tùm." Lâm Mộc thở dài.

Sau khi tiến vào tiểu khu, xung qaunh vẫn như trước không có một bóng người.

Không có cư dân nào đi lại trong thành phố cả, chủ yếu các cư dân sẽ ở chỗ khu tránh nạn tạm thời, một số thì trốn ở nhà và không dám ra ngoài, trừ khi thực sự phải ra ngoài đi tìm thức ăn, nếu không thì chắc chắn bọn họ sẽ trốn ở trong nhà.

“Quái lạ, những người biến dị đi đâu hết rồi?” Lâm Mộc lẩm bẩm.

Lâm Mộc nhớ rằng khi đại nạn xảy ra, anh đang ở trong thành phố và có thể gặp phải người biến dị bất cứ lúc nào.

Thẩm Trạch Thiên nói: "Một số người biến dị đã rời thành phố để đầu quân vào lực lượng được thành lập bởi một số người biến dị khác mạnh mẽ hơn, nơi này vẫn còn sót lại một số người biến dị, nhưng bởi vì thường không có ai trên đường phố cho nên bọn chúng cũng thường không lang thang ở nơi này đâu."
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom