• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Lâm Thiếu Báo Thù (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 301-305

Chương 301: Vòng thứ nhất kết thúc

“Ơ, người đứng trên võ đài trung tâm kia chẳng phải Lâm Mộc sao?” “Anh ta chạy tới phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi ư?”

Một số thành viên liên minh có mặt ở đây nhận ra Lâm Mộc.

Bọn họ vô cùng kinh ngạc khi biết Lâm Mộc tham gia thi đấu trong phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ. Dù sao anh cũng mới gia nhập liên minh chưa lâu. Thêm vào đó Lâm Mộc từng có hai thành tích nổi bật, một là kiên trì trong Nhãn Trấn hai bốn giờ, hai là đánh bại Cao Thạch và Thanh tra Lỗ.

Lúc này Thanh tra Lỗ cũng đã chú ý tới Lâm Mộc trên võ đài.

“Hừ, thằng nhóc không biết trời cao đất dày, giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ thì không chịu, dám chạy tới phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ để tham gia thi đấu cơ đấy!” Thanh tra Lỗ cười lạnh.

Trên võ đài, Lâm Mộc và Ông lão tóc bạc trắng đứng đối diện nhau.

“Chàng trai trẻ, tuổi đời còn trẻ như vậy đã có thể đạt tới Linh Phách Cảnh trung kỳ thì chắc hẳn không đơn giản nhỉ?” Ông cụ tóc bạc trắng đánh giá Lâm Mộc.

Sau đó ông cụ nói: “Có điều trẻ tuổi chứng tỏ thời gian cậu ở Linh Phách Cảnh chưa lâu! Trẻ tuổi chứng tỏ cậu không có nhiều kinh nghiệm! Cùng một cảnh

giới, cậu chẳng hề có ưu thế! Dù là thành viên liên minh cũng không thể thay đổi những điều này!”

“Lão tiền bối, thực lực thế nào cứ xem giao đấu sẽ biết, mời xuất chiêu!” Lâm Mộc làm động tác mời.

Ông cụ tóc bạc trắng lập tức lấy ra một Cây giáo dài. “Chàng trai trẻ, tiếp chiêu đi!”

Ông cụ tóc bạc trắng vung vũ khí trong tay, hệt như rồng bay lên khỏi mặt nước, gầm thét lao ra rồi chém về phía Lâm Mộc.

Trong tình huống giao đấu cùng cảnh giới, phải dựa vào việc ai tu luyện thâm sâu hơn, có kinh nghiệm chiến đấu thuần thục hơn, thủ đoạn nhiều hơn mới có thể đánh bại đối phương!

Lâm Mộc nhanh chóng lấy ra Thất Tinh Đao!

“Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ nhất!” Nội lực cuồn cuộn dâng trào, Thất Tinh Đao trong tay anh phát ra uy lực mạnh mẽ nghênh đón đòn tấn công từ đối thủ.

Xoẹt!

Mỗi nơi Thất Tinh Đao lướt qua, cuồng phong lại cuốn lên, thậm chí còn có những tia chớp màu tím xuất hiện.

Choang!

Binh khí của hai tuyển thủ va chạm vào nhau!

Uy lực trong đòn tấn công của hai người đều phóng ra tại thời điểm va chạm.

“Hả!”

Ông cụ tóc bạc trắng cảm nhận được uy lực từ Thất Tinh Đao của Lâm Mộc, sắc mặt bỗng thay đổi, thế tấn công của ông cụ lập tức tan rã.

Lâm Mộc nhanh chóng xoay đao rồi tung ra một đòn tấn công nữa. Ông cụ tóc bạc trắng tức thì thu Cây giáo dài về đỡ đòn công kích. Choang choang choang!

Những đợt va chạm kịch liệt liên tục bạo phát!

Lâm Mộc còn chưa dùng tới Chí Tôn Tích, chỉ hoàn toàn dựa vào Phong Lôi Đao Quyết.

Dù sao đây cũng là đao pháp Thiên Giai.

Dù chỉ là tầng thứ nhất, nhưng Phong Lôi Đao Quyết yêu cầu thực lực rất cao, chỉ Tu hành Giả Linh Phách Cảnh sơ kỳ trở lên mới có thể khu động thanh đao.

Sau màn giao đấu kịch liệt, Lâm Mộc hoàn toàn chiếm thế thượng phong nhờ vào uy lực mạnh mẽ của đao pháp, Ông cụ tóc bạc trắng bị đánh cho ra mép võ đài.

“Rốt cuộc đao pháp của cậu đạt tới trình độ nào mà mạnh mẽ như vậy?” Sắc mặt Ông cụ tóc bạc trắng khó coi vô cùng.

“Lão tiền bối, Trường Giang sóng sau xô sóng trước, không thể xem thường lớp trẻ được!”

Nói rồi Lâm Mộc tiêp túc tung ra đòn công kích dũng mãnh với uy lực bạo phát, hệt như dòng thác cuồn cuộn, chém về phía đối thủ.

Choang!

Ông cụ tóc bạc trắng đưa Cây giáo dài lên đỡ.

Hai tay ông cụ bị chấn động dữ dội, cả người rơi từ mép võ đài xuống đất.

Nằm dưới đất, hai tay ông cụ vẫn như tê dại, uy lực của đòn tấn công ban nãy quả thực quá mạnh mẽ.

“Lão tiền bối đã nhường rồi!” Lâm Mộc chắp tay nói.

Ông cụ tóc bạc trắng thấy vậy cũng thu vũ khí, chắp tay hành lễ.

Lâm Mộc tuổi trẻ tài cao, ông cụ không thể không phục.

Ông cụ thầm than, Tu hành Giả của liên minh, quả nhiên lớp lớp người tài.

Lâm Mộc chiến thắng đối thủ, thuận lợi tiến vào vòng loại tiếp theo.

Chiến thắng của anh không hề thu hút sự chú ý, bởi đối thủ này không được tính là quá mạnh.

Nhưng vẫn có người bàn luận.

“Tuy đối thủ không mạnh, nhưng Lâm Mộc mới bước chân lên Linh Phách Cảnh trung kỳ chưa bao lâu đã có thể đánh thắng, xem như thực lực không tồi!”

“Ừ, ít nhất không bị loại bỏ ngay từ vòng loại đầu tiên.”

Lâm Mộc xuống đài, các trận đấu tiếp theo của vòng loại thứ nhất tiếp tục. Chẳng mấy chốc đã đến lượt đấu của Cao Thạch.

Đối thủ của anh ta là Trưởng lão Tử Sơn Phái , cũng chính là Nhị Gia Gia của Lăng Hiên.

Thực lực của vị Nhị Gia Gia này không tồi, ít ra cũng mạnh hơn Ông cụ tóc bạc trắng thi đấu với Lâm Mộc ban nãy một chút.

Có điều Cao Thạch rất lợi hại, dứt khoát đánh bại đối thủ, giành được tư cách tiến vào vòng loại thứ hai.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Lâm Mộc quan sát thực lực các tuyển thủ nhóm mình.

Có điều đây mới là vòng loại đầu tiên, thay vì phô bày hết bản lĩnh, những người lợi hại sẽ che giấu thủ đoạn của mình.

Ngoài quan sát tình hình phân nhóm mình, Lâm Mộc còn để ý tới tình hình bên phân nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ và đỉnh phong.

Lăng Hiên cũng giành được tư cách bước tiếp vào vòng loại thứ hai.

Lâm Mộc phát hiện ra số tuyển thủ tham gia thi đấu bên phân nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ ít hơn phân nhóm anh rất nhiều, chỉ có 30 người.

Hơn nữa thực lực tổng thể, thủ đoạn, con át chủ bài của phân nhóm đó cũng kém phân nhóm anh không ít.

Trong ba phân nhóm Linh Phách Cảnh, quả thực độ khó ở phân nhóm sơ kỳ là thấp nhất.

Còn phân nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong lại giao đấu kịch liệt vô cùng, dù chỉ mới là vòng loại đầu tiên!

Rất nhiều tu sĩ giậm chân ở Linh Phách Cảnh đỉnh phong, mãi không thể đột phá.

Cho nên những tuyển thủ tham gia phân nhóm này đều có nhiều thủ đoạn hơn.

Sư huynh Thẩm Trạch Thiên của anh vốn là người đứng thứ mười trong Bảng Chiến Thần, đương nhiên thuận lợi tiến vào vòng loại thứ hai.

Vòng loại thứ nhất chính thức kết thúc ở cả ba võ đài. Tiếp theo là vòng loại thứ hai.
Chương 302: Cao Thạch gây khó dễ

Thành viên Liên minh đặc cấp phụ trách rút thăm nói: “Linh Phách Cảnh trung kỳ còn 29 người, tiếp theo sẽ là giao đấu chọn ra 15 người, trong đó sẽ có một người rút trúng lá thăm miễn thi đấu, mời mợi người bước lên rút thăm.”

La Văn Thành cũng giành được tư cách bước tiếp vào vòng loại thứ hai, cho nên anh ta cùng Lâm Mộc bước lên rút thăm.

“Lâm Mộc, cậu số bao nhiêu?” La Văn Thành tò mò hỏi.

“Số 8, Lâm Mộc đưa thăm rút cho anh ta xem.”

“Tôi số 9.” La Văn Thành cũng cho Lâm Mộc xem thăm rút của mình. “May mà chúng ta không chạm trán.” Lâm Mộc cười nói.

Sau khi rút thăm xong, các tuyển thủ cùng số lại cùng lên võ đài.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Hai võ đài còn lại cũng tiến hành rút thăm cho vòng thứ hai. Chẳng mấy chốc đã tới lượt đấu của Lâm Mộc.

Đối thủ lần này Lâm Mộc cũng không quen biết, anh tiếp tục giành chiến thắng, thuận lợi tiến vào vòng loại tiếp theo.

Tiếp theo đến lượt vòng đấu của La Văn Thành.

“Mời hai tuyển thủ có số 9 lên trước.” Thành viên Liên minh đặc cấp nói.

La Văn Thành lập tức bước lên.

Người bước lên cùng anh ta là Cao Thạch.

“Thú vị thật, La Văn Thành, không ngờ chúng ta lại gặp nhau rồi!” Cao Thạch nở nụ cười.

“Cao Thạch, cười tự tin như vậy có sớm quá không?”

“Ha ha, tôi tự tin thế đấy, xem xem tôi đánh La Văn Thành anh tả tơi tan tác thế nào!” Cao Thạch cười vang rồi đi lên võ đài.

Anh ta là bạn của Thanh tra Lỗ, còn La Văn Thành là bạn của Thẩm Trạch Thiên.

Trước giờ Thanh tra Lỗ và Thẩm Trạch Thiên luôn công khai tranh cao thấp.

La Văn Thành và Cao Thạch đọ sức, đương nhiên không khí nồng nặc mùi thuốc súng rồi!

Cả hai đều náo nức muốn đánh bại đối phương.

Mà cuộc đấu hôm nay của họ, chỉ có một người là kẻ chiến thắng.

“La huynh cố lên!” Lâm Mộc cổ vũ.

La Văn Thành gật đầu, sau đó đi lên võ đài.

Sau khi hai tuyển thủ cùng đứng trên đài, Cao Thạch lại tiếp tục rêu rao, rõ ràng anh ta vô cùng tự tin.

La Văn Thành nào cam lòng yếu thế, hai bên buông lời đe dọa lẫn nhau.

Sau đó trận chiến nồng nặc mùi thuốc súng được thay bằng âm thanh va chạm kịch liệt của vũ khí.

Thời gian cả hai tiến lên Linh Phách Cảnh trung kỳ đều không ngắn, thực lực hai người đều khá mạnh.

Trận chiến nhanh chóng rơi vào thế giằng co, hai tuyển thủ đều toàn lực ra chiêu và tiếp đòn vô cùng kịch liệt, nhất thời chưa thể nhìn ra ai là kẻ chiếm thế thượng phong.

Nói cách khác, La Văn Thành và Cao Thạch có thực lực ngang ngửa nhau. Tình trạng này xuất hiện rất nhiều trong các trận đấu ngày hôm nay.

Bởi vì hai đối thủ đều có cùng cảnh giới, đôi khi thủ đoạn hai bên cách biệt không nhiều, cuộc chiến vì vậy mà giằng co tới lui, khó lòng đánh bại đối phương.

Những cuộc giao đấu như vậy thường kéo dài khá lâu, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm chiến đấu để tìm ra sơ hở của đối thủ rồi chớp lấy thời cơ mới có thể giành phần thắng.

Lâm Mộc nhìn lên võ đài không chớp mắt: “Xem ra phải xem trong hai người La huynh và Cao Thạch, ai có thể nắm được sơ hở của đối phương rồi. ”

Tuy lúc này anh không tham gia thi đấu trên võ đài, nhưng lại căng thẳng quá đỗi.

Dẫu sao anh cũng cùng La Văn Thành vào sinh ra tử suốt ba tháng, đương nhiên hi vọng anh ta có thể giành chiến thắng!

Ngay khi trận chiến đang ở thế giằng co, tình huống bỗng phát triển theo hướng không ai dự đoán được.

Cao Thạch bất ngờ bạo phát ra thế tấn công cường đại hơn, lập tức phá tan cục diện bế tắc.

Anh ta vừa xuất chiêu vừa cười vang: “Ha ha, La Văn Thành, chắc anh không ngờ được đâu nhỉ, gần đây tôi mới nâng cao đao pháp lên một tầng mới! Đây chính là lý do tại sao tôi dám tự tin tới vậy, hôm nay tôi nhất định đánh bại anh!”

Sau đó Cao Thạch không ngừng tung ra đòn công kích mạnh mẽ khiến La Văn Thành phải liên tiếp lùi về sau.

Đương đầu với con át chủ bài đầy bất ngờ của Cao Thạch, La Văn Thành nghiến chặt răng, tận lực đối kháng!

Anh ta không muốn thua cuộc!

Nhất là thua Cao Thạch!

Thế nên La Văn Thành ép bản thân tới cực hạn, dùng toàn lực đối phó.

Nhưng dẫu anh ta không muốn thua cuộc, cách biệt thực lực vẫn sờ sờ ra đó, sau một màn đối kháng, La Văn Thành bị đánh ngã ra mép võ đài, vũ khí trong tay cũng rớt luôn.

“La Văn Thành, để xem anh ứng phó thế nào!” Cao Thạch nở nụ cười dữ tợn, chiến đao trong tay anh ta mạnh mẽ chém về phía La Văn Thành.

Phải biết rằng, La Văn Thành lúc này tay không tấc sắt.

Đòn công kích này của Cao Thạch, La Văn Thành không sao chống đỡ được!

Chiến đao của Cao Thạch mà chém trúng người La Văn Thành thì chỉ có nước chết hoặc tàn phế.

Theo quy tắc thi đấu, chỉ khi tuyển thủ rớt đài hoặc chủ động nhận thua, trận chiến mới kết thúc.

Cao Thạch làm như vậy, rành rành muốn La Văn Thành chủ động nhận thua, hoặc là nhảy xuống võ đài!

“La huynh! Mau xuống võ đài!” Lâm Mộc hét lớn, trong lòng căng thẳng vô cùng.

“Đáng chết ! Đáng chết!” La Văn Thành trợn tròn hai mắt nhìn đòn công kích đang giáng xuống, liên tục hét to.

Khi đòn tấn công sắp chém vào người, La Văn Thành dùng lực nhảy mạnh xuống đài.

Trận giao chiến tuyên bố kết thúc!

“La huynh!” Lâm Mộc lập tức chạy tới đỡ La Văn Thành. “La huynh không sao chứ?” Lâm Mộc hỏi.

“Tôi không sao, thằng khốn kiếp kia muốn hại tôi bẽ mặt trước tất cả mọi người đó mà!” La Văn Thành nghiến răng kèn kẹt, tức tới độ đỏ mắt.

Cao Thạch đứng trên võ đài nhìn xuống: “La Văn Thành, hóa ra anh yếu thế hả!”
Chương 303: Top 10

“Anh.. anh...” Nghe thấy lời lẽ châm chọc của Cao Thạch, sắc mặt La Văn Thành khó coi tới cực điểm.

“Cao Thạch, anh đừng có khinh người quá đáng!” Lâm Mộc sa sầm mặt nói. Anh ta dùng sát chiêu ép La Văn Thành bị bẽ mặt, lúc này còn nói mỉa mai.

“Lâm Mộc, tôi khinh người quá đáng thì sao nào? Tốt nhất cậu hãy cầu nguyện không chạm trán tôi ở vòng bán kết đi, bằng không kết cục của cậu còn thảm hơn đấy!” Cao Thạch cười nói.

Sau đó anh ta nói tiếp: “Có điều tôi cảm thấy cơ hội gặp tôi trên võ đài không dễ đâu, bởi cậu khó lòng chống cự được tới khi ấy.”

Nói xong, Cao Thạch nhảy xuống đài. Trận chiến tiếp theo tiếp tục.

“La huynh, lát nữa còn có Vòng loại bổ sung, thực lực của anh không yếu, có lẽ sẽ giành chiến thắng để gia nhập top 10 đấy.” Lâm Mộc an ủi.

“Dù có thông qua Vòng loại bổ sung để được tham gia thi đấu ngày mai thì đã sao, tôi cũng đâu thể lọt vào top 3, Lâm Mộc, cậu vẫn chưa bị loại, cố gắng lên nhé!” La Văn Thành nói.

Qua lần đọ sức với Cao Thạch ban nãy, La Văn Thành đã nhận thức rõ thực lực của bản thân.

Sau khi vòng loại thứ hai kết thúc, phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ chỉ còn 15 người.

Trong 15 người này, chỉ có 3 tuyển thủ không phải thành viên của liên minh. Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cũng nằm trong số đó.

“Tiếp theo là vòng loại cuối cùng của phân nhóm này, chọn 8 trong 15, một trong số 15 người sẽ rút được thăm miễn thi đấu, bước thẳng vào vòng trong, mọi người đến rút thăm đi.” Thành viên Liên minh đặc cấp phụ trách rút thăm nói/

15 người còn lại tiếp tục bước lên rút thăm.

Lần này Lâm Mộc rút trúng số 1. Tức là, trong vòng loại thứ 3 này, Lâm Mộc là tuyển thủ đầu tiên lên đài.

“Lâm Mộc, chỉ cần cậu thắng trận này thì sẽ lọt vào top 10, giành được tư cách tham gia trận bán kết ngày mai.” La Văn Thành nói.

“Mời hai tuyển thủ rút trúng số 1 lên trước.” Thành viên Liên minh đặc cấp nói. Lâm Mộc nghe vậy lập tức bước lên.

Cùng lúc đó, một Thành viên Liên minh đặc cấp cũng bước lên.

Tuy hai người cùng là phần tử của liên minh, nhưng trận chiến này chỉ có một người được bước tiếp vào vòng trong.

“Hai chúng ta dựa vào bản lĩnh để tranh phần thắng nhé!” Lâm Mộc nói. Dứt lời, anh lấy ra chiến đao.

Sau một trận chiến gian nan, cuối cùng Lâm Mộc cũng đánh bại đối phương. Lâm Mộc chính thức tiến vào top 10.

Trận đấu này, anh không dùng nhiều thủ đoạn, cũng chưa hề tung ra con át chủ bài, cho nên quá trình giành thắng lợi vô cùng gian nan.

“Không ngờ cậu ta lại thắng?” Cao Thạch kinh ngạc nói.

Sau đó anh ta cười lạnh: “Có điều trông cậu ta thắng đến là chật vật, dù có lọt vào top 10 thì ngày mai cũng cầm chắc thất bại!”

Dù sao các tuyển thủ khác trong top 10 cũng đánh thắng qua ba vòng loại liên tiếp, đương nhiên đều có chút bản lĩnh.

Sau khi Lâm Mộc xuống đài.

“Lâm Mộc, chúc mừng cậu lọt top 10!” La Văn Thành nói.

“Top 10 thôi mà, đâu phải thành tích gì nổi bật.” Lâm Mộc cười nói.

“Lâm Mộc, thành tích này rất được rồi đấy! Cậu gia nhập liên minh chưa lâu, cũng mới lên Linh Phách Cảnh trung kỳ, có thành tích top 10 này, cậu không phải hổ thẹn trước Vũ nghị trưởng rồi.” La Văn Thành nói.

Rõ ràng anh ta đã biết chuyện Vũ nghị trưởng không hài lòng khi Lâm Mộc tự ý đăng ký thi đấu ở phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.

Các trận chiến vẫn tiếp tục trên võ đài, có điều Lâm Mộc đã giành được tư cách thi đấu ngày mai, những trận đấu này không liên quan gì tới anh cả.

Anh dồn sự chú ý đến hai võ đài bên cạnh.

Tuyển thủ tham gia thi đấu bên Linh Phách Cảnh sơ kỳ không nhiều, lúc này vòng loại thứ ba đã kết thúc, top 10 cũng được xác định.

Lăng Hiên thành công lọt vào top 10.

Bên Linh Phách Cảnh đỉnh phong, cạnh tranh vô cùng kịch liệt nên các trận chiến vẫn chưa kết thúc.

Trong phân nhóm của mình, Lâm Mộc chú ý tới một người tên Ngụy Văn Quang – một Thành viên Liên minh đặc cấp, thực lực của anh ta vô cùng mạnh mẽ.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Sau một lúc, vòng loại số ba của Linh Phách Cảnh trung kỳ và đỉnh phong đều kết thúc.

Sư huynh Thẩm Trạch Thiên cũng lọt vào top 10.

Lúc này đã là 4h chiều.

Mục nghị trưởng bước lên trước, phất tay ra hiệu mọi người giữ im lặng/

“Đầu tiên xin chúc mừng các tuyển thủ lọt top 10, mọi người có thể về nghỉ ngơi để chuẩn bị cho Thi đấu tuyển chọn ngày mai.”

Ông cụ nói tiếp: “Lát nữa, các tuyển thủ bị loại có thể tự nguyện tham gia Vòng loại bổ sung ở quảng trường.”

“Trận đấu hôm nay kết thúc ở đây.”

Người trong Thượng Võ Các lần lượt giải tán.

Lăng Hiên chạy tới cạnh Lâm Mộc: “Người anh em Lâm Mộc, chúc mừng anh lọt top 10.”

“Anh cũng vậy, có thể lọt top 10 bên Linh Phách Cảnh sơ kỳ là xuất sắc rồi!”

“Người anh em Lâm Mộc, giá trị quy ra vàng của hai phân nhóm chúng ta không hề giống nhau, anh lọt top 10 bên Linh Phách Cảnh trung kỳ đương nhiên có giá trị hơn tôi nhiều rồi.” Lăng Hiên cười nói.

Anh ta nói tiếp: “Lâm Mộc, độ khó bên Linh Phách Cảnh sơ kỳ nhỏ hơn nhiều, anh xem tôi còn lọt vào top 10, nếu anh tham gia thi đấu bên phân nhóm tôi, chắc chắn lọt top 3, giành vị trí số 1 còn có khả năng đấy, thật đáng tiếc.”

Lâm Mộc bình tĩnh nói: “Tôi không hối hận với lựa chọn của mình.”

Sư huynh Thẩm Trạch Thiên bước tới: “Tiểu sư đệ, biểu hiện không tồi, vào top 10 rồi!”

Thẩm Trạch Thiên cũng khen ngợi Lâm Mộc.

La Văn Thành nói: “Lâm Mộc lợi hại thật, mạnh hơn tôi nhiều.”

“La huynh, anh gặp phải Cao Thạch đúng lúc anh ta vừa nâng cao thực lực, cho nên mới thua cuộc, nếu không đấu với anh ta, anh nhất định có thể lọt top 10.” Lâm Mộc nói.
Chương 304: Phó Minh chủ đến

La Văn Thành cười nói: “Lâm Mộc, cậu không cần an ủi tôi, hình thức rút thăm thi đấu này luôn có khả năng gặp phải bất cứ tuyển thủ nào, thậm chí có thể chạm trán với đối thủ mạnh hơn Cao Thạch.”

Sư huynh nói: “Lão La, vậy cậu mau tham gia Vòng loại bổ sung, đây là cơ hội duy nhất dành cho những người bị loại đấy.”

La Văn Thành nói: “Thôi bỏ đi, đến Cao Thạch tôi còn đấu không lại, dù tôi chiến thắng trong Vòng loại bổ sung, nhận được tư cách tiến vào top 10 thì cũng chẳng thể giành cơ hội vào top 3, không cần thiết đâu....”

Cuộc thi hôm nay đã kết thúc nên liên minh cũng công bố ra bên ngoài danh sách các thành viên được tham gia thi đấu tiếp của từng phân nhóm.

Thành phố Lăng Dương.

Vũ nghị trưởng đang kiểm tra danh sách top 10 thông qua Di động Liên minh.

Tuy ngày ấy biết Lâm Mộc không nghe lời khuyên tạm giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ từ mình, ông cụ không vui chút nào, chỉ thấy Lâm Mộc quá kiêu ngạo và tự phụ.

Nhưng ông cụ vẫn vô cùng quan tâm tới tình hình thi đấu của anh.

“Ồ! Lâm Mộc tiến vào top 10 Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi!” Vũ nghị trưởng kinh ngạc.

Có điều ông cụ nhanh chóng bình tĩnh lại.

Chỉ lọt top 10 thì chưa có tác dụng gì, lọt top 3 mới có phần thưởng giá trị.

Vũ nghị trưởng lẩm bẩm: “Cuộc thi đấu ngày mai mới là màn đọ sức của các cao thủ chân chính, nếu Lâm Mộc nghe lời khuyên của mình tham gia Linh Phách Cảnh sơ kỳ, chắc chắn sẽ lọt top 3, thậm chí còn có thể giành hạng nhất.”

Ông cụ dặn dò Lâm Mộc tạm thời không đột phá cảnh giới chính vì muốn anh nhận được giải thưởng giá trị.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Theo đánh giá của Vũ nghị trưởng, dù Lâm Mộc lọt top 10 cũng không có hi vọng lọt top 3, cuối cùng nhọc lòng mà chẳng nên công cáng gì.

Chi bằng tạm giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ để nhận phần thưởng top 3.

...

Tổng bộ của Liên minh.

Những người bị loại trong các phân nhóm của Linh Phách Cảnh đang thi đấu Vòng loại bổ sung.

Đây là vòng thi dựa trên tinh thần tự nguyện, hơn nữa mỗi phân nhóm chỉ chọn ra một người duy nhất bước tiếp vào vòng đấu ngày mai, cho nên chỉ có một phần tuyển thủ bị loại tham gia.

Đương nhiên, một số Tu hành Giả không thuộc liên minh cũng chọn rời đi ngay sau khi bị loại ở Thượng Võ Các.

Lâm Mộc quay về nơi ở để nghỉ ngơi, chờ đợi vòng thi đấu ngày mai.

9h sáng ngày hôm sau.

Thượng Võ Các lại ồn ào nhộn nhịp.

Ngoài các tuyển thủ thi tiếp, một số người cũng tới hóng hớt chờ đợi nhà vô địch của các phân nhóm ngày hôm nay.

Đám người Lâm Mộc đương nhiên đã tới nơi thi đấu từ trước để chờ đợi.

Lúc này Mục nghị trưởng cùng một người đàn ông lớn tuổi có mái tóc hoa râm bước vào Thượng Võ Các.

Ông cụ này đi trước Mục nghị trưởng, khí độ phi phàm, cả người toát lên tư thái của một cường giả.

“Là Phó minh chủ Hồ.”

“Không ngờ Phó minh chủ Hồ lại đích thân tới xem thi đấu!”

Nhiều người xì xào bàn tán.

Thậm chí còn có một số đệ tử vô cùng kích động.

Nhất là đám Tu hành Giả trong liên minh có cảnh giới dưới Linh Phách Cảnh, ngày thường bọn họ hiếm khi được coi trọng.

Nếu lần này bọn họ có thể đoạt giải quán quân thì chính là cơ hội hiếm hoi được thể hiện bản lĩnh trước mặt Phó Minh chủ rồi.

“Ông cụ đang đi phía trước Mục nghị trưởng chính là Phó Minh chủ của liên minh chúng ta ư?” Lâm Mộc kinh ngạc hỏi.

Thời gian anh gia nhập liên minh chưa lâu, cho nên chưa có dịp được trông thấy diện mạo của người này.

Sư huynh gật đầu: “Ừ, ông cụ chính là Phó minh chủ Hồ.”

Mục nghị trưởng và Phó Minh chủ bước lên gác lửng lầu hai rồi ngồi xuống.

Đây là vị trí tốt nhất có thể quan sát toàn bộ trận đấu trong Thượng Võ Các.

Bởi vì một chốc nữa các phân nhóm mới bắt đầu thi đấu nên Phó Minh chủ và Mục nghị trưởng bắt đầu trò chuyện.

Phó minh chủ Hồ hỏi: “Mục nghị trưởng, vòng loại hôm qua có gì đặc biệt không? Ông đánh giá cao tuyển thủ nào không?”

“Hôm qua chỉ là vòng sơ loại, nhiều người còn giấu thủ đoạn, chẳng thể nhìn ra bản lĩnh thực của họ, hôm nay mới có dịp để đánh giá cụ thể.” Mục nghị trưởng đáp.

“Đúng rồi, tôi nghe nói Vũ nghị trưởng cực kỳ coi trọng đệ tử trước đây của ông ta, tên Lâm Mộc, người này có tham gia thi đấu không?”

Mục nghị trưởng cười nói: “Phó minh chủ Hồ, không ngờ người còn biết đến cái tên này, không sai, cậu ta có tham gia thi đấu.”

Phó minh chủ Hồ cười nói: “Đương nhiên tôi nghe đến tên cậu ta rồi, có thể kiên trì trong Nhãn Trấn tới 24 giờ rồi lập nên kỉ lục cơ mà.”

“Lâm Mộc này tham gia phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ, hơn nữa còn lọt top 10.” Mục nghị trưởng nói.

Ông cụ nói tiếp: “Vốn dĩ Vũ nghị trưởng kêu Lâm Mộc giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ để lọt top 3, nhưng cậu ta tự ý đột phá cảnh giới rồi tham gia phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ, Vũ nghị trưởng không mấy vui vẻ vì lựa chọn này.”

“Ồ! Còn có chuyện này sao?” Phó minh chủ Hồ hỏi.

Mục nghị trưởng đáp: “Lâm Mộc quả thực có khả năng trời phú, thiên tài mà, hầu hết đều phạm phải một sai lầm, đó chính là tự cao tự mãn.”

Phó minh chủ Hồ dựa vào ghế: “Cậu ta có thể lọt top 10 phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ, chứng tỏ nếu tham gia phân nhóm sơ kỳ, cậu ta chắc chắn lọt được top 3, có điều người mới như cậu ta lại sang phân nhóm trung kỳ thì gần như không có khả năng tranh giải thưởng top 3 rồi.”

Mục nghị trưởng nói: “Tôi nói với Vũ nghị trưởng, lần này Lâm Mộc phạm sai lầm nên không thể giành giải thưởng cũng là một chuyện tốt, để cậu ta chịu chút đả kích, mài mòn bớt lòng tự kiêu của cậu ta.”

“Quả thực nên để tu sĩ trẻ có thiên phú tốt gặp chút trắc trở.” Phó minh chủ Hồ gật đầu tán đồng.

“Sắp tới giờ rồi, Phó minh chủ Hồ, tôi chủ trì cuộc thi hôm nay nhé.” Mục nghị trưởng nhìn đồng hồ.

Phó minh chủ Hồ gật đầu.
Chương 305: Đọ sức với Chưởng môn Tuyết Sơn Phái

Mục nghị trưởng lập tức đứng dậy: “Mọi người, hôm nay là ngày cuối cùng Thi đấu tuyển chọn, mỗi phân nhóm đều chọn ra người đứng đầu.”

“Quy tắc thi đấu hôm nay cũng có điểm khác biệt.”

“Vòng đấu của Linh Ý Cảnh sơ kỳ sẽ bắt đầu trước tiên, mỗi phân nhóm tiến hành thi đấu riêng, sau khi chọn ra top 3 của Linh Ý Cảnh sơ kỳ mới tiếp tục phần thi đấu của phân nhóm khác. ”

“Tiếp theo, mời các tuyển thủ phân nhóm Linh Ý Cảnh sơ kỳ tới tập hợp ở võ đài trung tâm.”

Mục nghị trưởng vừa dứt lời, các Tu hành Giả top 10 của Linh Ý Cảnh sơ kỳ đều tập trung về võ đài trung tâm.

Ngày hôm qua, các phân nhóm sơ kỳ trung kỳ và đỉnh phong của Linh Ý Cảnh đồng thời thi đấu ở ba võ đài, sau khi kết thúc vòng sơ loại của cảnh giới Linh Ý mới tiến hành vòng loại của 3 phân nhóm thuộc Linh Phách Cảnh.

Hôm nay từng phân nhóm sẽ lần lượt tham gia thi đấu, dù sao vòng bán kết cũng long trọng hơn nhiều.

Các tuyển thủ top 10 tiến hành rút thăm, trận đấu chính thức bắt đầu.

...

Thành phố Lăng Dương.

Vũ nghị trưởng ngồi trong phòng theo dõi các màn giao đấu được phát sóng trực tiếp qua Di động Liên minh.

Bất cứ thành viên nào của liên minh cũng có thể xem thi đấu qua Di động Liên minh.

Vòng sơ loại hôm qua cũng được phát sóng trực tiếp, có điều Vũ nghị trưởng không xem.

Biết được Lâm Mộc đã lọt top 10, ông cụ muốn xem xem rốt cuộc anh có thể kiên trì bao lâu.

Liên minh Tu Hành Giả.

Thời gian thi đấu của mỗi phân nhóm vô cùng nhanh vì mỗi nhóm chỉ có mười tuyển thủ giao đấu.

Chỉ vỏn vẹn nửa giờ đồng hồ đã có danh sách top 3 của Linh Ý Cảnh sơ kỳ.

Hai người đứng đầu phân nhóm này là thành viên liên minh, người đứng vị trí thứ ba lại đến từ môn phái ẩn dật.

Một tu sĩ Linh Ý Cảnh sơ kỳ có thể lọt top 3 với phần thưởng Liên minh tệ đã có ý nghĩa vô cùng lớn rồi!

Bởi vì cảnh giới của họ không quá cao, bình thường kiếm Liên minh tệ chẳng dễ gì.

Đổi Liên minh tệ này lấy Huyết Tinh có thể giúp cho cảnh giới của họ tăng lên một bậc.

Tiếp theo lần lượt là các trận đấu của Linh Ý Cảnh trung kỳ và đỉnh phong.

Sau chừng nửa giờ đồng hồ thi đấu, mỗi phân nhóm đều chọn ra quán quân.

Tiếp theo là vòng đấu của Linh Phách Cảnh sơ kỳ.

Đương nhiên ai ai cũng hứng thú với các màn đọ sức của cảnh giới Linh Phách.

Ngay từ vòng bán kết, Thi đấu tuyển chọn đã bị loại do chạm trán với một địch thủ mạnh.

Sau khi Linh Phách Cảnh sơ kỳ chọn ra được top 3 và quán quân, cuối cùng cũng đến vòng đấu của phân nhóm Lâm Mộc.

“Tiểu sư đệ cố lên!”

“Lâm Mộc cố lên!”

Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành đều cổ vũ cho Lâm Mộc.

Bởi vì mỗi phân nhóm tiến hành thi đấu riêng, cho nên Sư huynh có đủ thời gian để theo dõi các trận đấu của Linh Phách Cảnh trung kỳ.

“Em sẽ cố gắng hết sức!” Dứt lời, Lâm Mộc đi về phía võ đài trung gian.

Những tuyển thủ thuộc top 10 phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ cũng nhanh chóng tập hợp về trước võ đài.

“Mời mọi người lên rút thăm, quy định vẫn như hôm qua, tuyển thủ có số thăm giống nhau sẽ cùng đọ sức trên võ đài.” Thành viên Liên minh đặc cấp phụ trách rút thăm nói.

Mọi người lên rút thăm.

Lâm Mộc rút được số 2.

Hai tuyển thủ rút trúng số 1 đồng thời lên võ đài, cả hai đều là thành viên liên minh, trong hai tuyển thủ có một người mà Lâm Mộc đặc biệt chú ý – Ngụy Văn Quang.

Trận đấu chính thức bắt đầu, Ngụy Văn Quang thể hiện thực lực vô cùng mạnh.

Sau 3 phút, Ngụy Văn Quang đã dành phần thắng nhờ ưu thế tuyệt đối.

Phải biết rằng các tuyển thủ trong phân nhóm Lâm Mộc đều là Linh Phách Cảnh trung kỳ.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Đương đầu với đối thủ cùng cảnh giới, muốn dành được ưu thế tuyệt đối là chuyện quá đỗi khó khăn.

“Tiếp theo mời hai tuyển thủ rút được thăm số hai lên kiểm tra phiếu rút thăm.” Thành viên Liên minh đặc cấp nói.

Lâm Mộc lập tức bước lên, đồng thời chú ý xem đối thủ của mình là ai.

“Ồ! Chưởng môn Tuyết Sơn Phái!”

Nhìn thấy Lâm Mộc, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cũng khá ngạc nhiên.

“Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, không ngờ trận đầu của tôi trong ngày hôm nay lại đụng trúng ông!” Lâm Mộc cười nói.

“Lâm Mộc, cuối cùng cũng có cơ hội đọ sức với cậu, tôi chờ ngày này lâu lắm rồi.”

Ánh mắt ông cụ chất chứa nỗi oán hận.

Từ khi Sư huynh hòa giải mâu thuẫn, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái không còn gây rắc rối cho Lâm Mộc.

Nhưng anh cảm nhận được nỗi hận thù đong đầy trong mắt ông cụ.

Thậm chí có thể nói, ông cụ nhìn Lâm Mộc với đôi mắt hình viên đạn.

Chỉ vì Thẩm Trạch Thiên ra mặt hòa giải, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái mới không thể ra tay trả thù.

“Thế à? Tôi cực kỳ mong đợi màn so tài của chúng ta!” Lâm Mộc nói rồi đi lên võ đài trung tâm.

Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cũng nhanh chóng đi lên võ đài.

Bởi vì hôm nay mỗi phân nhóm tiến hành thi đấu riêng, cho nên mỗi trận đấu đều thu hút sự chú ý của tất cả những người trong Thượng Võ Các.

“Lâm Mộc kia mới gia nhập liên minh chưa lâu, còn Chưởng môn Tuyết Sơn Phái lại nhận được nguồn tài nguyên của cả môn phái, chẳng hay hai người đọ sức thì ai sẽ giành phần thắng nhỉ?”

“Tuyển thủ lọt top 10 đều không dễ chọc, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái có thể thi đấu với Lâm Mộc, coi như chọn được đối thủ dễ đối phó rồi!”

Mọi người lại bắt đầu rỉ tai bàn tán.

Trên gác lửng lầu hai.

“Ồ, đến trận đấu của Lâm Mộc rồi, vừa hay có thể xem chút bản lĩnh của cậu ta.” Phó minh chủ Hồ nói.

Thành phố Lăng Dương.

Trông thấy Lâm Mộc trên đài, Vũ nghị trưởng ngồi thẳng lưng, nghiêm túc theo dõi màn hình.

Tổng bộ của Liên minh.

Lâm Mộc nhìn Chưởng môn Tuyết Sơn Phái nói: “Tôi biết ông hận tôi, hôm nay chúng ta có thể thông qua trận đấu này giải quyết triệt để.”

Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cười lạnh: “Giữa tôi và cậu chỉ có một người có thể tiến tiếp vào vòng trong, mà người đó, đương nhiên là tôi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom