• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Lâm Thiếu Báo Thù (2 Viewers)

  • Chương 261-265

Chương 261: Liên minh tệ

Mục Nghị Trưởng cười nói: "Cái tên Lâm Mộc kia có thể kiên trì hai mươi bốn giờ trong Nhãn Trấn, quả thật không đươn giản, xem ra ông đã tìm được bảo bối rồi."

"Sự kiên trì, bền bỉ này quả thực không hề đơn giản, đó là một viên ngọc thô tốt, tùy thuộc vào cách mài dũa trước thì mới có thể chế tạo thành dụng cụ được.” Vũ Nghị Trưởng cũng gật gật đầu.

"Ồ? Xem ra ông đang định bỏ công ra rèn luyện cho cậu ta sao?" Mục Nghị Trưởng tò mò.

Theo quy định của Liên minh, tất cả những người mới đến phải tìm một người đạo sư để hướng dẫn cho họ trong ba tháng sau khi tham gia.

Những người đạo sư đương nhiên sẽ có những thái độ khác nhau đối với những người mới đến.

Trong hầu hết các trường hợp, đạo sư chỉ hoàn thành nghĩa vụ bình thường, thậm chí một số đạo sư còn chỉ hướng dẫn qua loa.

Tất nhiên, nếu đạo sư công nhận tài năng của người mới, thì đạo sư cũng sẽ cố gắng hết sức để bồi dưỡng, nhưng không có nhiều trường hợp như vậy xảy ra.

“Rất hiếm khi gặp được một viên ngọc tốt như vậy, đương nhiên phải bỏ công sức rồi.” Vũ Nghị Trưởng nói.

Đúng lúc này, Thẩm Trạch Thiên cùng Lâm Mộc bước vào.

“Vũ Nghị Trưởng, Mục Nghị Trưởng.” Thẩm Trạch Thiên chào hai vị Nghị Trưởng.

“Vũ Nghị Trưởng, Mục Nghị Trưởng.”

Tuy Lâm Mộc không biết Mục Nghị Trưởng là ai, nhưng anh vẫn chào hỏi theo sư huynh.

Vũ Nghị Trưởng nhìn Lâm Mộc.

"Lâm Mộc, cậu đã vượt qua khảo nghiệm của tôi, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ là đạo sư của cậu, trong ba tháng tới, cuộc sống và việc tu luyện của cậu ở tổng bộ Liên minh sẽ do tôi sắp xếp."

Vũ Nghị Trưởng nói tiếp: "Theo quy định của Liên minh, trong ba tháng này, cậu sẽ không phải nhận bất cứ nhiệm vụ gì từ Liên minh cả, chỉ cần tuân theo sự sắp xếp của tôi là được."

"Lâm Mộc đã hiểu, Lâm Mộc xin được bái kiến đạo sư." Anh lập tức hành lễ với Vũ Nghị Trưởng.

"Vì cậu đã tham gia vào Liên minh, vì vậy tôi sẽ cho cậu một ít quà làm lễ nhập môn, tổng cộng là năm vạn liên minh tệ, đây là tiền tệ lưu hành trong Liên minh Tu Hành Giả chúng ta, nó có thể được cất trong bảo khố của Liên minh hoặc có thể đổi lấy tài ngyên mà cậu muốn sử dụng để tu luyện.” Vũ Nghị Trưởng nói.

“Tạ ơn vtn.” Lâm Mộc lập tức cảm ơn.

Chỉ là anh không nhìn thấy số liên minh tệ mà Vũ Nghị Trưởng nhắc tới ở đâu cả.

Vũ Nghị Trưởng nói: "Sau này cậu sẽ đến bộ phận hậu cần để lấy đồng hồ thông minh của Liên minh và một chiếc điện thoại di động dành riêng cho Liên minh. Lúc đó, tôi sẽ chuyển liên minh tệ vào tài khoản Liên minh của cậu."

"Cậu có thể sử dụng điện thoại di động, đồng hồ thông minh để vào trực tiếp Trung tâm mua sắm Liên minh, ở đó cậu có thể chọn và mua thứ mình muốn.”

“ Đệ tử hiểu.” Lâm Mộc đáp.

Vũ Nghị Trưởng giải thích với Lâm Mộc: "Liên minh tệ là một loại tiền rất quan trọng trong Liên minh Tu Hành Giả chúng ta, nó có thể dùng để đổi lấy nhiều tài nguyên, bao gồm cả tinh thể máu biến dị mà liên minh chúng ta đã nghiên cứu và chiết xuất gần đây, vê sau đều dùng Liên minh tệ để đổi hết."

“Đối với cách thức kiếm liên minh tệ, trước tiên sẽ căn cứ theo cấp độ và danh hiệu của cậu và sẽ được phát mỗi tháng một lần. Sau ba tháng, lúc cậu ổn định cấp độ thì cũng sẽ được nhận liên minh tệ.

"Phương pháp thứ hai là hoàn thành các nhiệm vụ của liên minh, mỗi một nhiệm vụ thì cậu sẽ có thể nhận được một lượng Liên minh tệ nhất định, hoặc nếu cậu có bất kỳ công lao nào thì cũng sẽ nhận được phần thưởng là liên minh tệ."

"Có một cách thứ ba để nhận được nó, chính là tham gia bảng thành tích, Liên minh sẽ có xếp hạng Chiến Thần, tùy theo thứ hạng khác nhau mà sẽ nhận được số lượng liên minh tệ khác nhau.”

Lâm Mộc nghe xong thì cũng đã hiểu được.

Có vẻ như là có không ít cách để kiếm được liên minh tệ.

Tất nhiên, mọi thứ đều phỉa dựa vào bản thân.

"Trước tiên chúng ta đi lấy đồng hồ liên minh và điện thoại di động đi, tôi cũng đã nói qua về các vật đó rồi, cậu trở về nghiên cứu đi, ngày mai lại đến gặp tôi."

“Vâng.”

Lâm Mộc trả lời xong, liền cùng Thẩm Trạch Thiên rời đi.

Thẩm Trạch Thiên đưa Lâm Mộc đến bộ phận hậu cần của liên minh.

…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Trên đường.

Thẩm Trạch Thiên cười nói: "Sư đệ, những gì em phải chịu không phải là vô ích rồi! Vậy mà Vũ Nghị Trưởng lại vung tay lấy năm vạn Liên minh tệ làm phần thưởng em nhập môn, quả nhiên là Nghị Trưởng, quà rất lớn!"

"Năm vạn liên minh tệ là nhiều sao?" Lâm Mộc vẫn chưa hiểu được rõ ràng.

"Vô nghĩa, tất nhiên là nhiều rồi! Khi anh tham gia liên minh, anh đã nhận Thanh tra Lỗ làm đạo sư, lúc đó số liên minh tệ mà đạo sư cho anh chỉ là năm nghìn, em nhiều gấp mười lần anh đó!" Thẩm Trạch Thiên nói.

Thẩm Trạch Thiên lại tiếp tục: "Em phải biết rằng trong liên minh của chúng ta, liên minh tệ rất có giá trị, tất cả tài nguyên đều thể được trao đổi bằng liên minh tệ. Cho em liên minh tệ cũng có nghĩa là đã cho em nguồn tài nguyên em cần."

“Liên minh tệ có thể chuyển cho nhau có phải không?” Lâm Mộc tò mò hỏi.\

Thẩm Trạch Thiên gật đầu: "Đúng vậy, các thành viên trong liên minh có thể chuyển liên minh tệ cho nhau. Anh có thể đưa cho em tài nguyên của anh, nếu như em muốn bất kỳ tài nguyên nào mà liên minh tệ lại không đủ thì có thể tìm sư huynh."

Thẩm Trạch Thiên tiếp tục: "Ngoài phần thưởng to lớn mà em nhận được khi Vũ Nghị Trưởng làm đạo sư của em thì nó còn có nghĩa là em có một Nghị Trưởng để dựa vào, điều này rất có lợi ở tổng bộ liên minh, đương nhiên là nếu có chuyện gì tốt thì cũng sẽ dễ dàng đến lượt em.”

Hai người vừa nói chuyện phiếm vừa đi đến văn phòng hậu cần.

Nhân viên của văn phòng hậu cần khi nghe thấy tên của Lâm Mộc, lập tức nói: “Anh chính là người mới ngày hôm qua đã ở trong Nhãn Trấn hai mươi bốn giờ sao?”

“Phải, là tôi.” Lâm Mộc gật đầu.

Lâm Mộc không ngờ rằng anh đã nổi tiếng rồi?

“Anh rất nổi tiếng.”

Nhân viên tại văn phòng hậu cần vẫn nói trong khi lấy ra một chiếc đồng hồ thông minh và một chiếc điện thoại di động dành riêng cho liên minh.

“Lâm Mộc, tôi đã đăng ký tài khoản cho anh trên đồng hồ và điện thoại di động này, đây là đồng hồ liên minh và điện thoại di động của anh.”

Người kia nói xong thì đưa đồng hồ và điện thoại di động cho Lâm Mộc.

Anh nhận lấy đồng hồ trước sau đó đeo vào.

Đồng hồ thông minh này có thể hiển thị rất nhiều thứ và nó có thể thực hiện hầu hết các chức năng của một chiếc điện thoại di động, ưu điểm là khi mang theo nó sẽ tiện lợi hơn rất nhiều.

Sau đó Lâm Mộc cầm điện thoại di động của liên minh lên.

Có một ứng dụng bảo khố của Liên minh ở trên đó.

Lâm Mộc bấm vào phần mềm thì thấy được trong đó có rất nhiều tài nguyên tu luyện, chẳng hạn như bí tịch, vũ khí, pháp bảo, dược liệu, Thiên tài bảo vật, v.v.
Chương 262: Thay đổi cơ chế

Có thể nói, tài nguyên mà Lâm Mộc từng thấy và chưa từng thấy đều có ở trên đó hết.

Anh nhìn sơ qua thì phát hiện có cả một cuốn bí tịch Thiên Giai!

“Không hổ danh là Liên minh Tu Hành Giả, tài nguyên quả nhiên phong phú.”

Anh chỉ xem qua một chút mà trong lòng kinh ngạc không thôi.

Chỉ cần có liên minh tệ, những thứ này đều có thể đổi được!

Tuy nhiên, Lâm Mộc đã liếc nhìn số dư liên minh tệ của anh trong ứng dụng, và nó vẫn bằng không.

Sau khi anh chuẩn bị rời khỏi đó, anh đã xem xét kỹ mọi thứ trong Tàng Bảo Các của liên minh.

Ngoài trung tâm mua sắm, trên điện thoại còn có phần mềm làm nhiệm vụ và sổ tay liên minh, bảng xếp hạng liên minh và nhiều phần mềm khác nữa.

Lâm Mộc đều cần phải nghiên cứu tất cả những thứ này.

Sau khi nhận đồng hồ và điện thoại di động, cả hai rời khỏi bộ phận hậu cần.

"Lâm Mộc, em nên về tự học đi, đặc biệt là sổ tay quy tắc của liên minh trên điện thoại di động, em phải đọc kỹ và nắm rõ các quy tắc của liên minh, buổi chiều anh phải ra ngoài làm nhiệm vụ rồi." Thẩm Trạch Thiên nói.

Hiện tại bên ngoài đang cần nhân lực, hai ngày nay Thẩm Trạch Thiên lại đang bận rộn với việc của Lâm Mộc.

Bây giờ Lâm Mộc cũng đã nhận được đạo sư thành công, anh ta có thể yên tâm rời đi và bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình rồi.

Trong thời buổi loạn thế có rất nhiều nhiệm vụ, và cũng có thể lợi dụng điều này để kiếm liên minh tệ.

“Vâng, sư huynh, em thực xin lỗi vì đã làm chậm thời gian của anh mấy ngày nay.” Lâm Mộc nở một nụ cười xấu hổ.

"Đừng khách sáo với sư huynh, nếu có chuyện gì, em có thể gọi hoặc gửi tin nhắn cho anh qua điện thoại di động liên minh, chỉ cần nhập tên anh vào điện thoại liên minh là có thể kết nối trực tiếp với điện thoại di động liên minh của anh." Thẩm Trạch Thiên nói.

Sau khi tạm biệt Thẩm Trạch Thiên, Lâm Mộc trở về ký túc xá.

Ngay khi anh đến cửa ký túc xá, đồng hồ liên minh đã phát ra tiếng bíp.

Anh nhìn xuống đồng hồ, đó là thông báo của tài khoản liên minh tệ.

Năm vạn liên minh tệ đã được gửi vào tài khoản của anh.

Không còn ai khác, số tiền được chuyển từ người đạo sư Vũ Nghị Trưởng.

Sau khi anh trở về ký túc xá, liền ngồi xuống, lấy điện thoại di động liên minh ra, nghiêm túc nghiên cứu.

Đầu tiên làm theo hướng dẫn của sư huynh, đọc quy tắc Liên minh trước.

Những điều được đề cập ở đây rất toàn diện, sau khi đọc xong, Lâm Mộc cũng hiểu rõ hơn về các quy tắc và quy định của liên minh.

Sau đó anh tiến vào phần mềm nhiệm vụ liên minh, trong đó có rất nhiều nhiệm vụ, phần thưởng liên minh tệ tương ứng cũng được ghi ở phía sau.

Nhưng tất cả nhiệm vụ đều là màu xám, hiển nhiên hiện tại anh không thể nhận nhiệm vụ được, anh sẽ phải đợi đến sau ba tháng, khi liên minh đánh giá cấp bậc cho anh.

Sau đó, Lâm Mộc lại vào Tàng Bảo Các của Liên minh.

Hiện tại anh đã nhận được năm vạn Liên minh tệ, đương nhiên anh phải xem những thứ mà anh muốn mua.

Điều mà hiện tại anh cảm thấy hứng thú nhất chính là những vật phẩm Thiên Giai.

Nhưng khi anh xem xét kỹ hơn thì giá của cuốn bí tịch dao động từ bảy, tám mươi vạn đến hơn một trăm vạn liên minh tệ, khiến cho Lâm Mộc sửng sốt.

“Bí tịch Thiên Giai quý giá đến như vậy sao?”

Phải biết rằng, một cuốn bí tịch Địa Giai có thể dao động từ một vạn đến khoảng hơn mấy vạn thôi.

Bí tịch Thiên Giai vậy mà ngay lập tức tăng vọt lên hàng chục, hàng trăm vạn!

Đối với Lâm Mộc, quả thật là quá xa vời.

Năm vạn liên minh tệ, tài nguyên có thể mua được chủ yếu là Địa Giai.

Anh tạm thời xua tan ý nghĩ về việc mua bí tịch Thiên Giai, bí tịch đao pháp mà sư phụ giao cho anh cũng đủ dùng rồi.

…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Về phần vũ khí, Lâm Mộc cũng đã có, hiện tại cũng chưa định đổi.

Dù sao Lâm Mộc cũng chỉ năm vạn Liên minh tệ mà thôi, còn anh thì muốn dùng loại vũ khí cao cấp.

Sau đó, Lâm Mộc nhắm vào những viên đan dược cấp Địa Giai, và các loại Thiên Tài Địa Bảo.

'Địa linh đan' là một viên đan dược Địa Giai trung phẩm, có khả năng nâng cao tu vi, giá là ba vạn liên minh tệ.

'Kim Vũ Chi' là một viên đan dược Địa Giai thượng phẩm, có khả năng nâng cao tu vi, giá là năm vạn liên minh tệ.

'Cố Rắn Đan' là một viên đan dược Địa Giai trung phẩm, có thể nhanh chóng phục hồi vết thương, giá là hai vạn rưỡi liên minh tệ.

...

Tất cả các loại đan dược, Thiên Tài Địa Bảo đều khiến cho Lâm Mộc phải tặc lưỡi.

Những thứ này đều đặt ở bên ngoài, nhưng cực kỳ khó có được!

Sau khi Lâm Mộc suy nghĩ một hồi, anh hạ quyết tâm.

“Đó là sẽ mua 'Kim Vũ Chi'.”

Lâm Mộc trực tiếp nhấp vào mua hàng phía sau dòng chữ Kim Vũ Chi.

Sau khi xác nhận mua hàng, có hai lựa chọn, đến Tàng Bảo Các Liên minh để nhận hoặc giao hàng tận nơi.

Lâm Mộc trực tiếp chọn giao hàng tận nơi, sau đó điền số tầng và phòng ở của mình để xác nhận.

Dù sao thì đây là lần đầu tiên Lâm Mộc thao tác nên nó không thể xác nhận được địa chỉ.

Sau khi xác nhận xong, bên trên hiện lên dòng chữ đã mua hàng thành công, nửa tiếng nữa sẽ được giao đến.

Trong lúc chờ người giao đến, Lâm Mộc tiếp tục dạo xem trên Tàng Bảo Các.

'Bồi Nguyên Đan' là một viên đan dược Thiên Giai hạ phẩm, sau khi tu sĩ Linh Phách Cảnh sử dụng có thể hỗ trợ đột phá nút thắt và tăng tỷ lệ đột phá thành công.

Giá cả: Một trăm vạn Liên minh tệ.

Nhìn thấy hiệu quả này, Lâm Mộc vô cùng mong có được nó.

Nhưng khi nhìn vào giá cả thì anh có cảm giác rất xa vời.

Loại đan dược này đương nhiên là cực kỳ đắt và hiếm trong thời đại mạt pháp này, cho nên giá cao ngất trời cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Đồ hiếm là sẽ đắt.

Ít nhất mấy loại này ở Liên minh Tu Hành Giả còn bán, ở bên ngoài muốn mua cũng không có.

“E rằng phần lớn thành viên liên minh chỉ có thể lùi bước khi nhìn thấy những vật phẩm Thiên Giai này.” Lâm Mộc thở dài.

Tài nguyên cấp Thiên Giai đúng là có hiệu quả rất lớn, nhưng chỉ cần chúng bị gắn với hai chữ 'Thiên Giai' thì giá cả sẽ cao quá mức!

“Thật sự không dễ dàng để kiếm được nhiều liên minh tệ như vậy.” Lâm Mộc thở dài.

Trong thanh thông báo ở góc dưới bên trái có một chấm màu đỏ, biểu thị có các thông báo của hệ thống.

Lâm Mộc lập tức bấm vào.

Thông báo: Tất cả các thành viên của liên minh, cơ chế mới của liên minh sẽ ra mắt vào tháng sau, xác chết của thể biến dị sẽ được đổi lấy liên minh tệ, tùy theo cấp độ của xác chết mà có thể đổi lấy số liên minh tệ tương ứng.

Mức độ biến dị cụ thể và tỷ lệ quy đổi liên minh tệ sẽ được công bố sau khi chính thức ra mắt cơ chế trao đổi, vì vậy hãy chú ý theo dõi.

“Xác chết của thể biến dị thật sự có thể dùng để đổi lấy liên minh tệ sao?” Lâm Mộc kinh ngạc.

Xác chết thể biến dị là tên gọi chung của những người biến dị và những thú biến dị.

Sau khi suy nghĩ, Lâm Mộc nhanh chóng hiểu ra.

Nếu Liên minh muốn chiết xuất các tinh thể máu thông qua máu của các thể biến dị, vậy thì bọn họ sẽ cần rất nhiều xác chết của thể biến dị.
Chương 263: Thảm hại như vậy

Dị nhân cấp độ càng cao thì huyết tinh luyện được càng cao, vì vậy số lượng liên minh tệ có thể đổi lấy từ xác của thể biến dị cấp cao chắc chắn sẽ không nhỏ.

Đây rõ ràng sẽ trở thành một cơ hội để kiếm liên minh tệ.

Sau đó, Lâm Mộc mở bảng thành tích Liên minh trên điện thoại di động của anh.

Trên đầu bảng xếp hạng, dòng chữ "Bảng Chiến Thần" được viết rất ấn tượng.

Vị trí đầu tiên: Sài Thiệu, chức vụ Thanh tra viên.

Vị trí thứ hai: Liễu Vô Song, chức vụ Thanh tra viên.

...

Vị trí thứ bảy: Thẩm Trạch Thiên, chức vụ Thanh tra viên.

...

Lâm Mộc liếc mắt nhìn, mười một người đứng đầu đều là Thanh tra viên, những người tiếp theo đều là thành viên liên minh cao cấp.

Danh sách chỉ có hai mươi vị trí.

Ngoài ra còn có một từ 'tôi' bên dưới danh sách, phía sau là các từ 'không có trong danh sách'.

Danh sách này không tính Nghị Trưởng, Phó Minh chủ và Minh chủ.

“Không ngờ sư huynh lại đứng thứ bảy.” Lâm Mộc tặc lưỡi.

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa.

Anh đứng dậy mở cửa, ở cửa là một người đàn ông đang cầm một chiếc hộp gỗ.

"Lâm Mộc đúng không? Lúc nãy anh đã mua 'Kim Vũ Chi' ở Tàng Bảo Các Liên Minh." Người đàn ông đưa hộp gỗ cho Lâm Mộc.

“Cám ơn.”

Anh cười và cầm lấy hộp gỗ, trong lòng thở dài, như này cũng khá là tiện.

Trở lại phòng, anh mở hộp gỗ ra, anh nhìn thấy trong đó có một loại cây hình dạng linh chi vàng, đồng thời còn có mùi thơm nhàn nhạt.

Anh có thể cảm nhận được linh khí thực vật trong trong 'Kim Vũ Chi' này.

Nếu như anh vẫn còn ở Linh Ý Cảnh, Kim Vũ Chi này sẽ có thể trực tiếp nâng lên một cảnh giới nhỏ cho anh.

Nhưng mà, hiện tại Lâm Mộc đã đạt tới Linh Phách Cảnh, linh khí cần để nâng cao một cảnh giới nhỏ thôi cũng cao hơn nhiều so với trước kia.

Nhưng Kim Vũ Chi này cũng có thể trực tiếp tăng rất nhiều tu luyện cho bản thân.

Anh không vội sử dụng ngay, linh lực thực vật chứa trong thứ này không thể hấp thu hết trong một ngày được, ngày mai anh phải đi gặp đạo sư.

“Tiếp theo, đã đến lúc xem qua “Phong Lôi Đao Quyết” mà sư phụ đã tặng cho anh.”

Lâm Mộc nói, lật tay để lộ ra cuốn bí thuật.

Sư phụ nói rằng quyển bí thuật này là do tổ tiên truyền lại, cho dù là đặt ở Liên minh Tu Hành Giả cũng tuyệt đối là vô cùng quý giá.

Lâm Mộc đoán rằng "Phong Lôi Đao Quyết" này có thể là một cuốn Thiên Giai bí tịch!

Phải biết rằng trong liên minh tuy rằng cũng có Thiên Giai bí tịch, nhưng đối với anh mà nói, không thể nào mua được!

Còn "Phong Lôi Đao Quyết" này là quà tặng miễn phí của sư phụ.

Anh lập tức mở cuốn bí thuật ra và bắt đầu nghiên cứu nó.

" Phong Lôi Đao Quyết " tổng cộng có chín tầng.

Cứ ba tầng thì thành một giai đoạn.

Theo lời giới thiệu trong cuốn bí tịch này, bởi vì Phong Lôi Đao Quyết cần có nội lực mạnh mẽ để thúc đẩy, cho nên chỉ có Linh Phách Cảnh mới có thể bắt đầu học, và Linh Phách Cảnh cũng chỉ được học được ba tầng đầu.

Các tầng thứ tư, thứ năm và thứ sáu, cần phải đạt đến Kết Đan Cảnh mới có thể học được.

Về phần ba tầng cuối cùng, chỉ có thể học được khi đạt đến cảnh giới Thiên Cương Cảnh.

Nói cách khác, Phong Lôi Đao Quyết này còn có thể được sử dụng cho đến Thiên Cương Cảnh.

Lâm Mộc bắt đầu nghiêm túc xem tầng thứ nhất của "Phong Lôi Đao Quyết".

…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Khoảng một giờ sau.

“Anh đã có thể bắt đầu học tầng đầu tiên của Phong Lôi Đao Quyết.”

Lâm Mộc đứng dậy và sử dụng Thất Tinh Đao mà sư phụ đã đưa cho anh.

Thất Tinh Đao, lưỡi đao xẹt qua một tia bén nhọn.

Là vua của trăm loại đao.

Lâm Mộc hai tay cầm chuôi đao, vận chuyển nội lực, làm các động tác cơ bản sau đó bắt đầu vung đao, cơ thể phối hợp với Thất Tinh Đao thành các động tác cắt, đâm, chém.

Đây là lần đầu tiên Lâm Mộc sử dụng vũ khí nên có phần không quen dùng, dù đã xem xong "Phong Lôi Đao Quyết" thì tầng đầu tiên cũng hoàn toàn không thể vận dụng được, hơn nữa động tác của đao cũng không phối hợp được với cơ thể, dẫn đến việc sử dụng rất mất tự nhiên, đầy sơ hở khi sử dụng.

Hơn một giờ sau.

“Trình độ sử dụng đao quá tệ.”

Lâm Mộc cất đao và lau mồ hôi trên trán.

Vì chưa có kinh nghiệm nên anh khá kiệt sức, dù sao thì Thất Tinh Đao cũng có trọng lượng không hề nhẹ, hơn nữa sử dụng không quen nên rất tốn sức.

“Luyện tập tạo nên sự hoàn hảo, chỉ có thể chăm chỉ luyện tập nhiều hơn.” Lâm Mộc tự lẩm bẩm.

Nghỉ ngơi một lát, anh tiếp tục đứng dậy rèn luyện.

...

Thời gian trôi qua, rất nhanh đã đến sớm ngày hôm sau.

Sau cả ngày luyện đao, việc dùng đao của anh đã có phần quen thuộc hơn, ít nhất là không còn mất tự nhiên như lúc đầu.

Tuy nhiên, vẫn còn nhiều lỗ hổng từ việc sử dụng kỹ năng một cách thuần thục.

Anh không nản lòng, dù sao cũng chỉ mới có một ngày mà thôi, không thể thành thục luôn được.

“Đến giờ đi gặp đạo sư rồi.”

Lâm Mộc cất đao và đi ra ngoài gặp Vũ Nghị Trưởng.

Trong sân biệt thự của Vũ Nghị Trưởng.

Khi Chu đến, ông cụ cũng đã đợi sẵn.

“Bái kiến đạo sư.” Lâm Mộc chào.

"Cậu nên đọc các quy tắc của liên minh, cậu cũng nên làm quen với nhiều điều ở liên minh, và kể từ hôm nay, tôi sẽ chính thức bắt đầu dạy cho cậu." Vũ Nghị Trưởng nói.

Ông cụ nhìn Lâm Mộc rồi nói tiếp: "Cậu đã có vũ khí chưa? Hay là đã chọn sẽ dùng vũ khí nào chưa?"

"Có, đệ tử dùng đao." Lâm Mộc đáp.

“Được rồi, vậy hãy thể hiện trình độ cầm đao của cậu đi.” Vũ Nghị Trưởng nói.

“Cái này... Đạo sư, con mới bước chân vào Linh Phách Cảnh không lâu, cũng mới học dùng đao có một ngày, trình độ dùng đao của con rất kém.” Lâm Mộc xấu hổ gãi gãi đầu.

Bản thân anh dùng đao rất kém, nếu còn phải thể hiện ra thì sợ rằng anh sẽ vô cùng xấu hổ!

“Không quan trọng, cậu có bao nhiêu năng lực thì cứ biểu hiện ra, tôi muốn xem trình độ của cậu.” Vũ Nghị Trưởng vẻ mặt rất bình tĩnh.

“Vâng.”

Lâm Mộc đành phải trả lời, sau đó lấy ra Thất Tinh Đao.

Anh bắt đầu múa đao.

Lâm Mộc mới chỉ học cách sử dụng đao có một ngày, hoàn toàn không học được "Phông Lôi Đao Quyết", chỉ có thể biểu diễn một chút kinh nghiệm học cách cầm đao ngày hôm qua.

Sau một lúc.

“Được rồi, dừng lại đi, đao pháp của cậu còn không bằng người mới.” Vũ Nghị Trưởng ngăn cản Lâm Mộc.

Lâm Mộc dừng lại, trên mặt có chút nóng lên, cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Đây là lần đầu tiên anh thể hiện sau khi Vũ Nghị Trưởng trở thành Đạo sư cho anh.
Chương 264: Thực hành từ những điều cơ bản

"Lâm Mộc, con không cần cảm thấy xấu hổ, ai cũng đều luyện tập từ đây cả. đây là cả một quá trình, con là người mới bắt đầu, chỉ có trình độ này là bình thường, lúc đầu ai cũng như vậy cả thôi." Vũ Nghị Trưởng nói.

Không cần nghi ngờ gì cả, Vũ Nghị Trưởng đã nhìn thấu tâm tư của Lâm Mộc.

Vũ Nghị Trưởng nói tiếp: "Trình độ kém cỏi không có gì đáng sợ, điều đáng sợ là con không dám đối mặt với chính mình. Trước khi dùng đao, hãy nói với ta rằng kỹ năng dùng đao của bạn kém. Nếu con có thể nhận ra điều này, đó là một điều tốt."

"Nếu đã biết trình độ của mình kém thì phải chăm chỉ luyện tập. Lúc đầu học kém là chuyện bình thường, nhưng học một thời gian mà vẫn kém thì đó là mới điều không bình thường".

“Đệ tử hiểu rồi.” Lâm Mộc đáp.

Vũ Nghị Trưởng khẽ nói: "Đao là vua của trăm quân, đây là vũ khí thông dụng nhất, vì nó dễ học hơn các loại vũ khí khác, nhưng để thực sự thuần thục thì mới coi là khó."

"Tiếp theo, ta sẽ dạy con cách sử dụng con đao, đưa nó cho ta đi."

Nghe vậy, Lâm Mộc lập tức đưa Thất Tinh Đao trong tay cho Vũ Nghị Trưởng.

"Đây là vũ khí Địa giai, chắc đã đạt đến cấp Địa giai trung phẩm. Không dễ dùng được vũ khí ở cấp độ này nếu con chưa học cách sử dụng đao pháp." Vũ Nghị Trưởng nhìn cây đao một lúc mới nói.

Sau đó, ông nói: "Được rồi, sau đây ta sẽ dạy cho con một vài động tác sử dụng đao trước."

Sau khi Vũ Nghị Trưởng nói xong, ông liền vung Thất Tinh Đao lên.

Động tác của ông rất đơn giản, chặt, chẻ, chặn, đâm, lao.

“Con nhìn rõ chưa, tổng cộng có năm động tác là chặt, chẻ, chặn, đâm, lao, đây đều là động tác cơ bản của việc dùng dao.” Vũ Nghị Trưởng hạ cây đao xuống.

“Đệ tử nhìn rõ rồi.” Lâm Mộc đáp.

Vũ Nghị Trưởng nói: "Năm động tác này, bắt đầu từ cái thứ nhất, mỗi động tác luyện một vạn lần."

"Khi con mới bắt đầu học cách sử dụng đao, thì đừng vội học đao pháp. Con nên nắm vững những động tác cơ bản của việc sử dụng đao trước, sau đó mới nói đến những động tác khác. Đừng vội vàng để được nhanh chóng thành công. Nếu con không có nền móng vững chắc, con sẽ không thể xây được tòa nhà cao. "

"Một số người mới tập không thường xuyên tập những động tác cơ bản, hoặc chỉ mới tập được vài trăm lần rồi cảm thấy nhàm chán. Vì họ cảm thấy những động tác này quá đơn giản.

"Đây là một sai lầm lớn. Con cần làm quen với những động tác cơ bản này cho đến khi chúng in sâu vào trí nhớ. Sau này học cách sử dụng đao sẽ rất dễ dàng. Hãy nhớ rằng, những động tác này, phải luyện đi luyện lại một vạn lần, không được bỏ cuộc! Không được lười biếng luyện tập! "

Khi Lâm Mộc nghe được lời nói của Vũ Nghị Trưởng anh cảm thấy giống như đánh thức người nằm mơ vậy.

Hôm qua Lâm Mộc đã bắt đầu, anh thử sử dụng đao và luyện tập đao pháp.

Nếu Vũ Nghị Trưởng không nói gì, Lâm Mộc thật sự cũng không nhận ra.

Nhưng không những Vũ Nghị Trưởng nói, mà ông còn nói rất chi tiết về những điều này.

“Đệ tử hiểu rồi.” Lâm Mộc lại đáp.

"Ta đưa đao cho con, đi đi. Thung lũng phía sau Liên Minh khá yên tĩnh, con có thể luyện tập ở đó." Vũ Nghị Trưởng đưa lại cây đao cho Lâm Mộc.

Lâm Mộc cầm lấy cây đao.

"À đúng rồi, ta có chuyện khác muốn nói với con."

Vũ Nghị Trưởng ngăn Lâm Mộc lại, nói: "Gần đây Quản lý cấp cao của Liên Minh đang thảo luận về việc sắp tổ chức một cuộc thi tuyển chọn, tất cả tu sĩ trong nước đều có thể đăng ký tham gia, phân nhóm dựa theo Cảnh Giới, một số những tài năng sẽ được lựa chọn để đào tạo đặc biệt. "

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

"Trong khoảng thời gian này, đừng vội đề cao Cảnh Giới, mà hãy nâng cao thực lực của bản thân, đến lúc đó con cũng sẽ đăng ký tham gia."

“Vâng.” Lâm Mộc đáp.

Sau khi rời khỏi nơi ở của Vũ Nghị Trưởng, Lâm Mộc làm theo lời chỉ dẫn của Vũ Nghị Trưởng và đi đến thung lũng phía sau Liên Minh, nơi anh ta định chuyên tâm luyện tập đao pháp cơ bản.

Ở thung lũng phía sau Liên Minh.

Hoàn cảnh ở đây yên tĩnh và có một con suối nhỏ chảy qua, đúng là một một khung cảnh thư thái vô cùng hoàn hảo để luyện đao pháp.

Khi Lâm Mộc đi đến thì phát hiện ở đó còn có một người khác, cũng đang luyện đao pháp.

“Xin chào sư huynh.” Lâm Mộc chào người đàn ông kia.

“Tôi là người mới, nên không gánh được hai chữ sư huynh này đâu.” Người đàn ông nhìn có hơi mập nói.

"Ồ? Người mới?" Lâm Mộc kinh ngạc.

“Có vấn đề gì sao?” người đàn ông nhìn Lâm Mộc.

“Tôi cũng là người mới.” Lâm Mộc cười nói.

“Anh cũng là người mới, anh tên gì vậy?” Người đàn ông lập tức hứng thú khi Lâm Mộc nói như vậy.

“Tôi tên Lâm Mộc.” Lâm Mộc tự giới thiệu.

"Anh là Lâm Mộc? Hai ngày trước ta có nghe nói có một người rất mạnh đã kiên trì hai mươi tư giờ trong Nhãn Trấn, là anh sao!" người đàn ông nói.

Sau đó anh ta bước tới gần Lâm Mộc: "Tự giới thiệu, tôi tên Lăng Hiên, cha tôi là trưởng môn của môn phái Tử Sơn Ẩn Môn, môn Tử Sơn Phái tôi đủ để xếp vào top năm Ẩn Môn trong nước đấy, Cảnh Giới của tôi là Linh Phách Cảnh. "

Vừa nói, anh ấy vừa đưa tay ra.

“Xin chào, đạo hữu Lăng Hiên.” Lâm Mộc bắt tay.

"Vì chúng ta đều là người mới đến, nên không cần khách sáo với nhau đâu. Đến Liên Minh cùng nhau là duyên phận, nếu không phiền thì chúng ta có thể làm bạn, sau này có thể coi là bạn đồng hành trong Liên Minh rồi." ”Lăng Hiên cười nói.

Lâm Mộc cười nói: "Đương nhiên không có vấn đề gì rồi, nhưng ...là con trai của một trưởng môn trong Ẩn Môn, tại sao anh không tu luyện trong Ẩn Môn, mà lại đến Liên Minh vậy?"

"Tài nguyên của Ẩn Môn có hạn, cũng không có gì ngạc nhiên khi có người từ Ẩn Môn đến gia nhập Liên Minh. Cũng có nhiều người ở Liên Minh từng ở Ẩn Môn nên mới gọi là Liên Minh." Lăng Hiên nói.

Lăng Hiên nói tiếp: "Cha tôi nói tôi rất tài năng, ta là thiên tài ngàn năm Tử Sơn mới gửi gắm một lần. Chỉ có tiến vào Liên Minh học đạo thì tôi mới có thể tiến xa hơn, trong tương lai mới có thể vượt qua cha tôi. "

"Cho nên tôi vừa mới bước vào Linh Phách Cảnh, cha tôi đã sắp xếp cho tôi đến Liên Minh."

Nghe vậy, Lâm Mộc chợt hiểu ra.

Với tài năng xuất chúng và là con trai của một trưởng môn lớn trong Ẩn Môn, chắc chắn từ nhỏ anh đã lấy được rất nhiều tài nguyên từ Tử Sơn Phái.

Anh ta vừa có thiên phúc vừa có tài, nên việc bước chân vào Linh Phách Cảnh khi còn trẻ cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.

“Đạo hữu Lăng Hiên, tôi thấy anh cũng đang luyện đao pháp sao? Anh bái ai làm đạo sư vậy?” Lâm Mộc thắc mắc.
Chương 265: Cùng là người mới

“Đạo Sư của tôi là Mục nghị trưởng, Đạo Sư cũng nói tư chất tu luyện của tôi cao, may sao Mục đạo sư không đưa ra khảo nghiệm khó như Đạo Sư của anh, không ngờ Vũ nghị trưởng có thể yêu cầu anh kiên trì trong Nhãn Trấn tới hai tư giờ.” Lăng Hiên cười nói.

Lâm Mộc nghe vậy càng thêm chắc chắn, người tên Lăng Hiên này hẳn là một nhân vật thiên tài, bằng không Mục nghị trưởng sẽ chẳng thu nhận anh ta.

“Nếu vậy thì chúng ta cùng nhau làm bạn đồng hành luyện tập đao pháp nhé.” Lâm Mộc mỉm cười nói.

“Không thành vấn đề!” Lăng Hiên vui vẻ đồng ý.

Sau đó hai người bắt đầu luyện đao pháp.

Lâm Mộc lấy ra Thất Tinh Đao, bắt đầu luyện Phách, Khảm, Lan, Trát, Mạt cơ bản nhất theo lời dặn dò của Sư phụ.

Lâm Mộc phát hiện ra Lăng Hiên cũng đang luyện động tác cơ bản này, chắc chắn anh ta cũng mới bắt đầu dùng đao.

Hoàng hôn dần buông.

Lâm Mộc lau mồ hôi trên trán, ngồi bên tảng đá bên cạnh nghỉ ngơi.

Lăng Hiên cũng dừng luyện đao, bước tới ngồi cạnh Lâm Mộc.

“Đạo hữu Lăng Hiên, năm động tác Phách, Khảm, Lan, Trát, Mạt này, Đạo Sư của anh yêu cầu luyện bao nhiêu lần?” Lâm Mộc hỏi.

“Một vạn lần, anh thì sao?” Lăng Hiên nhìn Lâm Mộc hỏi.

“Cũng như anh, nhưng hồi nãy tôi quan sát thử thì thấy hình như anh chưa làm đủ số lần đã nhảy qua động tác tiếp theo rồi ấy nhỉ?” Lâm Mộc hồ nghi hỏi.

Lăng Hiên cười nói: “Đạo hữu Lâm Mộc, đừng có rập khuôn vậy chứ, tôi có thiên phú tốt thì luyện ba tới năm nghìn lần là đủ thành thạo rồi, mấy động tác này quá đơn giản, hà tất gì phải chăm chăm tập đủ một vạn lần? Nhiều hơn cũng chỉ lãng phí thời gian thôi mà!”

Lăng Hiên vỗ vai Lâm Mộc nói: “Anh cũng đừng có một mực nhắm tới con số một vạn, ai vào được liên minh cũng có thiên phú tốt cả, chắc chắn thiên phú của anh cũng không tồi, luyện mấy ngàn lần là ổn rồi, mấy động tác này đơn giản quá!”

“Đạo hữu Lăng Hiên, Đạo Sư yêu cầu chúng ta luyện đủ một vạn lần mỗi động tác, nếu làm không đủ sao về báo cáo hoàn thành nhiệm vụ được?” Lâm Mộc cười khổ.

“Anh nói đủ chẳng phải được rồi sao, đừng cứng nhắc như thế, làm việc gì cũng nên học cách biến báo [1].” Lăng Hiên cười nói.

[1]: Dựa theo tình hình khác nhau để thay đổi một cách vô nguyên tắc.

“Chắc chắn thiên phú của tôi không được như anh, cần cù bù khả năng mà, chỉ đành luyện tập nhiều hơn. ” Lâm Mộc cười đáp.

“Được, anh vui là được.” Lăng Hiên cười nói.

Sau đó anh ta đứng dậy nói: “Trời sắp tối rồi, về thôi, mai lại tới luyện tiếp, hôm nay luyện đao cả ngày mệt quá rồi!”

“Tôi luyện thêm một lát, Đạo hữu Lăng Hiên, anh về trước đi!” Lâm Mộc mỉm cười đáp.

“Được, vậy tôi đi trước, từ nay chúng ta là bạn bè rồi, có gì liên lạc qua Đồng hồ Liên minh hoặc điện thoại nhé. ” Lăng Hiên vỗ vai Lâm Mộc rồi rời đi.

Lâm Mộc lại đứng dậy bắt đầu luyện tập.

Mỗi động tác vô cùng đơn giản lại thực hiện một vạn lần, làm mãi cũng thấy nhạt nhẽo vô vị.

Nhưng Lâm Mộc vẫn tận tâm tận lực thực hiện mỗi động tác vung Thất Tinh Đao.

Lâm Mộc biết rõ, dẫu là động tác đơn giản nhất, nhưng luyện cơ bản là tạo nền tảng cho bản thân, không phải tập cho người khác xem, cho nên anh luôn chăm chỉ hoàn thành đủ số lần như Đạo Sư yêu cầu.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Màn đêm dần buông, Lâm Mộc vẫn chưa có ý rời đi.

Lâm Mộc cũng muốn nhanh chóng làm tốt bài luyện đao, nhưng thay vì lén bỏ qua số lần luyện, anh lựa chọn tranh thủ thêm thời gian để đẩy nhanh tiến độ.

Đêm khuya.

Lâm Mộc nương theo ánh trăng, vung đao hết lần này tới lần khác bên con suối nhỏ.

Khi anh thực hiện đủ một vạn lần của động tác thứ hai, đã là hai giờ sáng.

“Muộn thế này rồi ư?”

“Phù phù, hôm nay tập tới đây thôi!” Lâm Mộc cũng mệt rã rời, nhanh chóng cất Thất Tinh Đao rồi rời đi.

Về đến phòng, Lâm Mộc không tu luyện nâng cao cảnh giới mà vùi đầu đi ngủ.

Có lẽ quá mỏi mệt nên vừa đặt người xuống giường anh đã thiếp đi.

Ngày hôm sau, khi Lâm Mộc đến nơi luyện đao đã là mười giờ sáng, Lăng Hiên đang ở đây tập luyện rồi.

“Lâm Mộc, anh đến cũng muộn thật đấy, tôi luyện được một giờ đồng hồ rồi.” Lăng Hiên nói.

“Không cẩn thận ngủ quên mất.” Lâm Mộc cười lúng túng.

“Nhanh tập đi, đừng ăn bơ làm biếng.” Lăng Hiên vừa vung đao vừa nói.

“Được, tôi tới đây!” Lâm Mộc chạy qua, rút Thất Tinh Đao ra, bắt đầu luyện ba động tác còn lại.

Hai người vẫn tập tới tận nhá nhem tối.

“Lâm Mộc, tôi thực hiện xong năm động tác rồi, trưa mai sẽ đi báo cáo hoàn thành nhiệm vụ với Đạo Sư, giờ tôi về trước, anh cố gắng tập nha!” Lăng Hiên nói rồi rời đi.

Lâm Mộc luyện đến ba giờ sáng, cuối cùng thì mỗi động tác trong năm động tác cơ bản đã làm đủ một vạn lần.

“Phù, mai mình cũng có thể báo cáo hoàn thành nhiệm vụ rồi.” Lâm Mộc lau mồ hôi, sau đó rời đi trong sắc trời tối.

Lâm Mộc cảm nhận được rõ ràng, sau khi luyện đủ số lần như Đạo Sư yêu cầu, cách sử dụng đao cơ bản của anh đã tiến bộ hơn nhiều, thậm chí những động tác này còn trở thành một phần trí nhớ cơ bắp của anh.

Cách sử dụng đao pháp vốn luôn thay đổi.

Thế nhưng trăm khoanh vẫn quanh một đốm, động tác cơ bản khi sử dụng đao chính là Phách, Khảm, Lan, Trát, Mạt.

Một khi thành thạo trong năm động tác kia mới có thể sử dụng đao pháp trôi chảy.

Sáng hôm sau, Lâm Mộc đến biệt thự của Vũ nghị trưởng.

“Đạo Sư, tôi đã hoàn thành đủ bài luyện tập mỗi động tác một vạn lần.”

“Mới hai ngày đã hoàn thành à? Cậu không làm biếng chứ?” Vũ nghị trưởng hỏi.

“Không ạ.” Lâm Mộc đáp.

“Tốt, luyện tập cho bản thân, không làm biếng thì tốt rồi, dẫu có trốn tránh khó nhọc cũng là lường gạt chính mình, không phải gạt tôi.” Vũ nghị trưởng nói.

Ông cụ nói tiếp: “Tiếp theo cậu có thể chính thức học sách đao pháp rồi, tôi cho cậu năm vạn Liên minh tệ, cậu có thể đổi lấy một cuốn sách quý về đao pháp ở Tàng Bảo Các.”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom