• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1155: Tiêu Chính Văn quay về

“Anh đang làm việc bên ngoài, có chuyện gì vậy?”

Tiêu Chính Văn vừa nghe điện thoại, đã nhíu mày hỏi.

Không cần nói cũng biết trong nhà nhất định đã xảy ra chuyện lớn.

Nếu không, có Độ Thiên Chân Nhân và Lãnh Kế Hồng trợ giúp đỡ thì Khương Vy Nhan sẽ không thể gọi điện cho anh!

“Trong nhà xảy ra chút chuyện, em rất lo cho sự an toàn của Độ Thiên Chân Nhân, sáng hôm nay...”

Khương Vy Nhan kể lại toàn bộ mọi việc cho Tiêu Chính Văn.

Nghe Khương Vy Nhan nói xong, Tiêu Chính Văn siết chặt nắm đấm.

“Chồng à, ý của ông ấy là chuyện này chỉ có thể giải quyết bằng vũ lực, nhưng ông ấy đang bị thương, chuyện này... phải làm sao bây giờ? Hay là chuyện nhà họ Trần, chúng ta nhượng bộ một bước?”

Khương Vy Nhan như đang thương lượng với Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Chuyện đến nước này đã không còn đường lui nữa rồi! Bốn tông môn lớn đã nhúng tay vào, nếu như chúng ta nhượng bộ thì bọn họ sẽ càng được đà lấn tới!”

“Anh sẽ nghĩ cách, đêm nay anh sẽ nhanh chóng trở về Giang Trung. Tạm thời em cứ ở trong biệt thự mà Lãnh Kế Hồng sắp xếp đi. Không cần quan tâm đến những chuyện khác!”

Tiêu Chính Văn nói xong liền an ủi Khương Vy Nhan thêm vài câu rồi mới cúp máy.

“Long Vương, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Long Nguyệt ôm một chồng văn kiện bước vào, thấy Tiêu Chính Văn sững người bỏ điện thoại xuống nên cau mày hỏi.

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, nói: “Không sao, lát nữa thu xếp máy bay trực thăng, đêm nay tôi sẽ trở về Giang Trung!”

“Về Giang Trung ư?”

Long Nguyệt suy nghĩ một lát cũng đoán ra được chuyện gì đó, gật đầu nói: “Rõ! Vậy... có cần điện Thần Long phái người...”

“Không cần, chỉ là trong nhà có vài chuyện vặt vãnh cần xử lý thôi!”

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

Nghe vậy, Long Nguyệt vội vàng gật đầu rồi bước ra khỏi phòng làm việc.

Điện Thần Long không chỉ có máy bay trực thăng vũ trang riêng mà còn có hơn chục chiếc máy bay chiến đấu.

Nhưng nơi này cách Giang Trung không xa, ngồi trực thăng chưa đến một tiếng đồng hồ đã đến Giang Trung.

Chưa đến hai mươi phút sau, Long Nguyệt lại trở về phòng làm việc, báo cáo với Tiêu Chính Văn: “Long Vương, máy bay trực thăng đã sẵn sàng, có thể cất cánh bất cứ lúc nào!”

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, giao lại một số chuyện cho Long Nguyệt.

Sau đó anh mới đứng dậy, đi ra khỏi hang động.

Lúc này, một chiếc máy bay trực thăng vũ trang đã đậu ở cửa hang động, Tiêu Chính Văn không nói gì, mà bước lên trực thăng luôn.

Tiếng động cơ gầm lên, chiếc trực thăng lao về phía Giang Trung với tốc độ rất nhanh.

Lúc này, trong biệt thự nhà họ Tiêu, Độ Thiên Chân Nhân đang dặn dò mấy đệ tử.

Đêm nay không xảy ra chuyện gì thì tốt, còn nếu xảy ra chuyện thì có lẽ cụ ta sẽ chết ở đây!

Có rất nhiều chuyện của Thiên Kiếm Tông cần bàn giao lại một lần nữa.

“Sư phụ, theo đệ tử thấy, sao chúng ta không trở về Thiên Kiếm Tông? Đến địa bàn của chúng ta thì bốn tông môn lớn là cái thá gì chứ?”

Một đệ tử của Độ Thiên Chân Nhân rơm rớm nước mắt nói.

Độ Thiên Chân Nhân khẽ lắc đầu: “Sư phụ sống hay chết cũng không sao, nhưng cô Khương thì thế nào đây? Có lẽ chúng ta còn chưa ra khỏi Giang Trung, cô ấy đã bị bọn họ nhắm tới rồi, một khi...”

Nói đến đây, Độ Thiên Chân Nhân khẽ thở dài: “Tiếp theo, chuyện trong tông môn sẽ giao cho chưởng môn xử lý, sư phụ đã quản lý tông môn đã gần mười năm, cũng đến lúc giao lại quyền cho chưởng môn rồi!”

“Sư phụ, thực ra, chưởng môn cũng rất hy vọng người trở về Thiên Kiếm Tông, mọi người ở Thiên Kiếm Tông đều trông cậy vào sư phụ!”

Vài đệ tử đồng loạt quỳ xuống đất.

Không phải Độ Thiên Chân Nhân luôn nắm giữ quyền quyết định của Thiên Kiếm Tông, mà là toàn bộ Thiên Kiếm Tông chỉ có Độ Thiên Chân Nhân là cường giả cảnh giới Thiên Vương cấp thiên.

Nói cách khác, vinh nhục của Thiên Kiếm Tông đều gắn trên người Độ Thiên Chân Nhân.

Chưởng môn của Thiên Kiếm Tông cũng vô cùng lo lắng sau khi nghe tin Độ Thiên Chân Nhân sắp gặp tai họa.

“Đời này, có một số việc biết trước là sẽ chết, nhưng cũng vẫn phải làm! Đây là điều cuối cùng sư phụ có thể dạy cho con trong quãng đời này!”

Dứt lời, Độ Thiên Chân Nhân xua tay với mọi người.

“Sư phụ!”

Ba đệ tử rưng rưng nước mắt, quỳ trước mặt Độ Thiên Chân Nhân, dập đầu xuống đất, vang lên tiếng nước mắt rơi tí tách.

“Mau...”

Độ Thiên Chân Nhân còn chưa kịp nói xong, đột nhiên nghe thấy tiếng động cơ của trực thăng trên đầu.

Trong chốc lát, chỉ thấy một bóng người nhảy khỏi trực thăng.

“Là... là anh Tiêu trở về rồi!”

Mắt vài đệ tử của Độ Thiên Chân Nhân sáng lên, vội vàng lau nước mắt, nhanh chóng chạy ra sân.

“Anh Tiêu!”

“Anh Tiêu!”

Tiêu Chính Văn thấy trên mặt bọn họ đầm đìa nước mắt, không khỏi nhíu mày nói: “Mọi người...”

“Hức... Không... không sao, anh quay về là tốt rồi, anh quay về là tốt rồi!”

Mấy người bọn họ vây lại, chào đón Tiêu Chính Văn vào biệt thự.

Độ Thiên Chân Nhân thấy Tiêu Chính Văn lập tức cúi người chào: “Chủ thượng, thuộc hạ vô dụng, khiến chủ thượng lo lắng rồi!”

Không cần Tiêu Chính Văn nói, Độ Thiên Chân Nhân cũng có thể đoán được rằng Khương Vy Nhan đã gọi điện cho Tiêu Chính Văn, nếu không, Tiêu Chính Văn sẽ không trở về đột ngột như vậy.

“Chuyện ở Giang Trung tôi đã biết hết rồi, ý của bốn tông môn lớn là muốn giải quyết với chúng ta bằng vũ lực sao?”

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa đỡ Độ Thiên Chân Nhân dậy.

“Không phải!”

Độ Thiên Chân Nhân khẽ lắc đầu: “Thực ra, môn chủ của Thanh Phong Môn là Lạc Cửu Anh cũng không muốn gây sự với chúng ta, nhưng tên Đường Bách Thành kia mới là người muốn gây chuyện!”

“Dù sao thì bốn người bọn họ cũng có quan hệ không bình thường, mà lúc chuẩn bị rời đi, sắc mặt của Đường Bách Thành không được tốt lắm, tôi đoán là trong đêm nay, Đường Bách Thành sẽ đến đây, hơn nữa Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông cũng có ý mượn chuyện này để tạo dựng danh tiếng!”

Trên đời này, cái gì cũng xuất phát từ chữ lợi ích.

Thái độ lần này của Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông cứng rắn như vậy là bởi vì ngoại trừ có giao tình với Trần Quốc Hoa, thì quan trọng nhất là Tiêu Chính Văn vừa đánh bại Viên Thắng Thiên.

Nếu như lúc này có thể ép Tiêu Chính Văn cúi đầu.

Hoặc ba người bọn họ hợp lực xử lý Tiêu Chính Văn thì nhất định sẽ trở nên nổi tiếng sau một trận chiến.

Trước lợi ích to lớn như vậy, bất kỳ ai cũng sẽ đánh mất lý trí!

Chỉ có Lạc Cửu Anh vẫn luôn giữ được sự tỉnh táo từ đầu đến cuối.

Nhưng một mình cụ ta sao có thể chi phối được ba người kia?

“Ừ!”

Tiêu Chính Văn gật đầu, sau đó cười nói: “Biết rõ là đường cụt rồi, tại sao ông không trở về Thiên Tông Kiếm?”

“Chủ thượng nói đùa rồi, tôi đã hứa với chủ thượng rằng trước lúc cậu quay về, sẽ bảo vệ chủ mẫu bình an vô sự, cho dù tôi thịt nát xương tan cũng nhất định phải giữ lời hứa!”

“Ông quả nhiên là anh hùng!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn đưa một trang sao chép của mảnh giấy cũ trong cuốn Thiên Sơn Thư Lục cho Độ Thiên Chân Nhân.

Trong đây ghi chép toàn bộ nội dung liên quan tới Kiếm Cảnh.

Nhận trang giấy Tiêu Chính Văn đưa cho, Độ Thiên Chân Nhân không khỏi sửng sốt.

Cụ ta không ngờ thứ cả đời này cụ ta không thể hiểu thấu này, Tiêu Chính Văn lại có thể dễ dàng cho đi!

“Chủ thượng... cái này... sao tôi dám nhận chứ!”

Độ Thiên Chân Nhân vội vàng quỳ xuống đất.

“Ông xứng đáng có được nó, mau đứng lên đi, chúng ta cùng bày bố trận pháp, để tiếp đón tử tế mấy vị môn chủ kia!”

Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom