• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] HỆ LIỆT LỤC LINH CHÂU (6 Viewers)

  • Truyện 2: ÁNH SÁNG CHÍNH NGHĨA CHIẾU RỌI MIỀN BẮC MYANMAR 樱桃小酒 P3

15.

Tôi và Kiều Mặc Vũ chỉ biết bịt mũi đem con rắn kia nuốt xuống, cô ấy chọn con màu xanh, còn tôi chọn con màu trắng. Ngay khi con rắn chui vào bụng tôi, nó nhảy vào trong đan điền của tôi, rồi co rúm lại ở đó không dám cử động.

Máu của Kiều Mặc Vũ là dòng máu Tam Thanh cực kỳ hiếm có trong đạo môn, loại máu này cực kỳ tinh khiết, chứa đựng âm dương, là khắc tinh của tà vật. Mà bát tự của tôi là thuần âm, hơn nữa máu của tôi cũng là huyết thống cực kỳ âm cực hiếm thấy trong đạo môn.

Con đường âm dương bắt đầu lặp đi lặp lại. Cực âm sinh ra dương, cực dương sinh ra âm. Máu của tôi chứa đầy năng lượng trường sinh của Chi Khí, mạnh mẽ cuồn cuộn, có thể khắc chết mọi tai họa xấu xa.

Cứ nói như vậy đi, về sau tôi và Kiều Mặc Vũ già rồi cái gì cũng mặc kệ, bán máu là có thể có cuộc sống dễ chịu.

Cho nên con rắn này vừa chui vào cơ thể tôi, cũng không dám cử động. Đó là bởi vì tôi dùng chân khí của mình để bảo vệ nó, nếu không thì có lẽ chưa đầy một phút nữa nó sẽ kêu lạch cạch.

Nuốt xong con rắn, tôi và Kiều Mặc Vũ khóc sướt mướt mà bị người ta kéo đến sòng bạc. Hóa ra sòng bạc chính là quán rượu tráng lệ mà tôi đã thấy trước đây, chào đón chúng tôi là một người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi, vẻ ngoài bình thường nhưng dáng người rất quyến rũ.

Cô ấy yêu cầu chúng tôi gọi cô ấy là chị Hồng. Chị Hồng nhìn thấy tôi và Kiều Mặc Vũ vô cùng hài lòng, còn nói sẽ đào tạo chúng tôi trở thành hoa khôi.

Sòng bạc này được gọi là Hồng Lâu, bên trong có rất nhiều cô gái xinh đẹp. Bọn họ chịu trách nhiệm phục vụ những vị khách đến sòng bạc ăn nhậu chơi bời, mà bọn họ KPI để xem ai có thể khiến khách tiêu nhiều tiền hơn.

Cho nên những cô gái này phải vắt óc tìm cách khiến khách hàng ở sòng bài thua nhiều tiền hơn. Nhưng sau khi mất tiền, những khách hàng đó trong lòng không hài lòng, nhiều người sẽ lấy bọn họ ra để trút giận, giở trò đồi bại với từng người một.

Nhưng nếu như thành tích không hoàn thành, bọn họ sẽ bị tổ chức trừng phạt bằng nhiều hình thức khác nhau, những người có thành tích kém nhất thậm chí sẽ bị bán cho Đấu Trường La Mã. Đối với những cô gái này mà nói, dù chọn con đường nào thì đó cũng là ngõ cụt.

Đấu Trường La Mã là một nét đặc sắc của nơi này, có thể khiến bất cứ ai nhắc đến đều biến sắc. Tôi và Kiều Mặc Vũ cũng là hỏi chị Hồng mới biết được cái gọi là Đấu Trường La Mã, cũng giống như Đấu Trường La Mã thời cổ đại. Chẳng qua đối tượng tranh đấu, đổi thành cô gái bình thường và dã thú mà thôi.

Chó săn, côn trùng độc, trăn, gấu, chó sói và các loại thú dữ khác. Rất nhiều người có sở thích đặc biệt thích nhìn những cô gái yếu ớt khóc lóc, gào thét rồi bị xé xác dưới móng vuốt của dã thú.

16

Tôi và Kiều Mặc Vũ được chị Hồng đưa đi thay quần áo, còn là hai bộ đồ thủy thủ màu xanh trắng.

"Không tệ, tốt quá rồi! Vẻ ngoài ngây thơ như của các cô được người châu Á yêu thích nhất!"

Chị Hồng xem đến vừa lòng không thôi, để chúng tôi đỡ vất vả, chị còn hào phóng mời chúng tôi đến nhà ăn ăn tối. Trong công viên này có căng tin, nhà hàng, KTV, khu đèn đỏ, siêu thị và thậm chí cả trung tâm mua sắm.

Những người hoàn thành tốt công việc ở đây, không chỉ được ăn sung mặc sướng, mà còn có thể được tổ chức trích ra phần trăm và tiền thưởng. Chỉ là phần thưởng này không thể lấy đi, chỉ có thể được sử dụng trong công viên này.

"Có thấy thiếu niên đó không? Hắn là người vào tuần trước bán chạy nhất của chúng tôi. Đoán xem hắn đạt được bao nhiêu?"

"150 triệu!!!"

Chị Hồng duỗi năm ngón tay, cực kì ghen tị mà nhìn thiếu niên đang ngồi yên lặng dùng đĩa ăn. Tôi nhìn theo hướng ngón tay của chị Hồng, tức giận đến mức răng hàm sau sắp gãy.

Dương Bắc Tinh! ! ! Là cháu trai Dương Bắc Tinh! ! !

Xem ra hắn trôi qua rất tốt, tạm thời có lẽ không cần chúng tôi giải cứu.

"Tháng trước hắn bị đánh cho tơi tả, nhốt vào chuồng chó, ăn cơm thừa của chó. Sau này hắn thông suốt, hiện tại ở phòng đơn có điều hòa, cũng có thể đến nhà ăn ăn cơm. Hai người các cô phải làm việc thật tốt, chị xem trọng các cô!"

Tôi còn chưa ăn được mấy ngụm, trong không trung đã vang lên tiếng pháo đinh tai nhức óc, một lúc sau, pháo hoa đã nổ tung trên không trung. Tôi và Kiều Mặc Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ với vẻ mặt nghi ngờ:

"Trời vừa tối mà, sao lại đốt pháo hoa rồi?"

Chị Hồng có chút đỏ mắt:

"Đây là chào mừng khai trương một đơn đặt hàng lớn, hình như là bộ phận Viễn Thông bên kia, gần đây bộ phận Viễn Thông thật sự làm rất tốt, Hồng Lâu chúng ta theo không kịp!"

Lúc này, một người đàn ông đeo kính bưng đĩa đi ngang qua chúng tôi, chị Hồng vội tranh thủ thời gian giữ chặt lấy hắn:

"Bộ phận của cậu lại mở thêm đơn đặt hàng lớn nữa sao?"

17.

Người đàn ông đeo kính gật đầu, trong ánh mắt còn có mấy phần thất thần:

"Là một cô gái mới đến hôm nay, còn rất xinh đẹp, tùy tiện gọi vài cuộc điện thoại đã được 30 triệu!"

"Tôi thấy cô ấy cũng không có bản lĩnh gì, nên mới nói vài câu tôi không tiện, cần chút tiền tiêu vặt, sau đó liền cho 30 triệu!"

"Cực kì khủng khiếp, bộ phận lụm được cây rụng tiền rồi!"

Vừa nghe hắn nói xong, liền biết chính là Tống Phỉ Phỉ đồ ngốc đó. Có tiền thật là tốt..., không cần nuốt rắn, không cần mặc đồ thủy thủ, vừa lên đến liền có thể làm quán quân. Tôi và Kiều Mặc Vũ nghe thấy điều này, nhịn không được cùng với chị Hồng vừa đố kỵ vừa ghen tị.

Chị Hồng rất tử tế với chúng tôi, ăn tối xong chị bảo chúng tôi về phòng nằm nghỉ một lát, nói 8h tối sẽ chuẩn bị tiếp khách. Chị Hồng vừa rời đi, Bách Linh liền bay tới.

Cô ấy thay đổi thói quen thường ngày cười trước khi nói một lời, vẻ mặt nhăn nhó có phần nghiêm túc:

"Ở đây trận pháp rất nhiều, không chỉ có Diệt Hồn Trận, còn có Tụ Tài Trận, Dưỡng m Trận, Dẫn Ma Trận. Tất cả đều là trận pháp trùng điệp, mắt trận cũng vô cùng ẩn, nếu muốn thần không biết quỷ không hay mà thanh trừ, e rằng không phải chuyện ngày một ngày hai"

"Hơn nữa, nơi này mỗi người đều có súng ống, hỏa lực rất đủ, chúng ta hai quyền đánh không lại một nhóm cầm súng đâu!"

Chúng tôi muốn tự bỏ chạy thì dễ, nhưng nếu muốn cứu người khác thì khó như lên trời. Tôi và Kiều Mặc Vũ ngồi trên giường vắt óc suy nghĩ, trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra được ý kiến nào hay.

"Ừ? hai người các cô đây là chơi...đồng phục cám dỗ sao?"

Lúc này Bách Linh mới chú ý tới quần áo của chúng tôi, cô ấy che miệng cười khúc khích như một con gà mái già:

"Ôi, cô đừng nói, không ngờ lại rất đẹp mắt!"

Tôi bực bội mà trợn mắt cáu kỉnh:

"Được rồi được rồi, cô đi trước điều tra địa hình và môi trường đi, cẩn thận Chu đại sư bố trí trận pháp, hắn đạo hạnh rất cao, cô nếu không làm được liền chạy đi!"

Bách Linh ngân nga một bài hát rồi rời đi, trước khi đi còn không quên véo một cái vào mặt tôi và Kiều Mặc Vũ:

"Cùng các đại gia vui vẻ đi, chị đi đây!"

18.

Tôi và Kiều Mặc Vũ xụ mặt đi ra phòng ngủ, thoạt nhìn không giống như đang đi làm, mà giống như đến viếng mộ hơn. Chị Hồng hung hăng véo phần thịt mềm quanh eo tôi, tôi còn chưa kịp phản ứng, Kiều Mặc Vũ tại chỗ nhảy lên cao ba thước:

"Ai da giết người rồi! Đau quá, đau đau đau!!!"

Chị Hồng vươn tay dừng ở giữa không trung, chị một lời khó nói hết nhìn Kiều Mặc Vũ:

"Mới như vậy liền đau rồi? Sau này sẽ có lúc chịu khổ hơn!"

"Được rồi, đừng làm vẻ mặt bi thương đó nữa, đêm nay có khách lớn, nếu không muốn bị đưa đến Đấu Trường La Mã thì cười lên cho chị."

Tôi và Kiều Mặc Vũ cười đến so với khóc còn khó coi hơn, hai chúng tôi kéo khóe miệng một trước một sau đi phía sau chị Hồng, trong lòng nhịn không được đem ông chủ của công viên này mắng tám trăm lần.

Vị khách mà tôi đi cùng là một người đàn ông trung niên thấp béo trông giống như một quả bóng, trong khi vị khách của Kiều Mặc Vũ vừa cao lại vừa cường tráng, khắp người đều có hình xăm, thoạt nhìn có vẻ hung bạo.

Chị Hồng gọi vị khách này là ông chủ Dương, theo ý kiến của chị, ông ta chỉ huy mở rất nhiều mỏ than. Mà vị khách của Kiều Mặc Vũ, ông ta kinh doanh vũ khí, được cho là rất nổi tiếng ở Miễn Bắc.

Ông chủ Dương rất nghiện cờ bạc, nhưng kỹ năng của ông rất kém. Trên thực tế kỹ năng của hắn không chỉ có một nguyên nhân, trong sòng bạc này bày trận pháp Chiêu Tài, chỉ vào thì không thể ra, cho dù bị Thần cờ bạc bám vào người, cũng chỉ có thể thua sạch quần mà đi ra ngoài.

"Cô A Châu, cô có muốn chơi cùng tôi hai ván không?"

A Châu là nghệ danh của tôi, nghệ danh của Kiều Mặc Vũ là Tiểu Vũ, so với tôi thì tài năng hơn.

"Tôi thực sự có thể chơi sao? Tôi chơi không giỏi lắm đâu"

"Không có việc gì, cô thua thì sẽ là người của tôi!"

"Vậy nếu tôi thắng thì sao?"

Ông chủ Dương vỗ bụng cười:

"Nếu cô thắng, cũng coi như là tiền boa của cô!"

Nhìn thấy ông chủ Dương hào phóng như thế này, ông chủ da đen của Kiều Mặc Vũ cũng mỉm cười sờ sờ mặt Kiều Mặc Vũ:

"Cô thắng, cũng coi như là của cô!"

Tôi và Kiều Mặc Vũ ngay lập tức kích động, Kiều Mặc Vũ thậm chí còn không quan tâm đến việc bị chạm vào mặt.

19.

Sau khi kiếm cớ muốn đi vệ sinh, tôi và Kiều Mặc Vũ bắt đầu chia nhau hành động. Nhét một tờ giấy bùa vào miệng Hướng Tỳ Hưu, cắm một con dao găm vào chậu cây tài lộc ở mắt của trận pháp, bí mật đem kính bát quái cao thấp mất vị trí. Kiều Mặc Vũ và tôi đứng bên ngoài đám người, rất nhanh đem trận pháp sòng bạc Chiêu Tài phá hủy bảy tám phần.

"Con báo! Giết hết!"

"Chuẩn bị. Tất cả vào!"

"Ba quân Át, ăn sạch sẽ!!!"

"A ha ha ha ha, tự Thanh Nhất Sắc, Hồ!!!"

Đến cuối cùng, bên người tôi và Kiều Mặc Vũ đã chật kín người. Chị Hồng mắt lim dim, còn tôi thì vẫn ngồi trên bàn chơi bạc không chịu xuống.

"Cô A Châu, tôi cảm thấy cô sắp xong rồi, nếu không tiếp theo đem..."

Tôi tát vào mặt ông chủ Dương một cái rồi đẩy hắn ra:

"Này này này, anh không nhìn thấy tôi đang nổi bật sao, tới tới tới, chơi nhạc rồi nhảy đi!"

"Là nam nhân sao? Nếu là nam nhân thì cùng tôi đánh cược 5 triệu đi!"

Trời ạ, sòng bạc thật sự là quá vui! Tại sao trước đây không ai nói với tôi rằng sòng bạc thú vị như vậy chứ!

Không thể nhìn được nữa chị Hồng phái người ôm tôi và Kiều Mặc Vũ khỏi bàn poker, số chip trước mặt tôi đã lên tới hơn 80 triệu, của Kiều Mặc Vũ cũng là 70 triệu.

Chỉ trong một đêm, hai chúng tôi có thể kiếm được 150 triệu?

Trời ạ! Cái này còn nhanh hơn so với cướp ngân hàng!

Chị Hồng liên tục mỉm cười với ông chủ Trương và Hắc lão đại, ông chủ Dương lại cười toe toét xua tay:

"Không sao, không sao, cô A Châu rất có cá tính, tôi thích."

Tôi vẻ mặt nịnh nọt nhìn ông chủ Dương:

"Dương tổng thật tuyệt vời! Thật là đàn ông thực thụ! Thật là đàn ông thuần khiết! Vậy thì số tiền tôi giành được..."

20.

Chị Hồng nhéo tôi một cái, bỏ mấy con chip vào hộp rồi kính cẩn đưa cho ông chủ Dương và Hắc lão đại.

Vất vả khổ cực cả đêm, lại phải trả lại cho người khác?

Kiều Mặc Vũ phát điên lên, cô ấy vùng ra khỏi cánh tay người đàn ông đang ôm mình, lao tới ôm lấy cái rương:

"Tiền của tôi! Bảy mươi triệu của tôi!!!"

"Dừng tay!"

Chị Hồng cúi gằm mặt, sai người lấy một chai rượu rót cho tôi và Kiều Mặc Vũ:

"Đừng rót tôi, tôi không muốn uống, phi phi phi, hả, Mao Đài?"

"Này đừng lấy đi, mang cho tôi thêm một ít nữa!"

Sòng bạc này cũng thực có tiền, tiện tay lấy một chai rượu, cư nhiên chính là Mao Đài.

"Dương tổng, đắc tội rồi, hai người này là người mới không nghe lời, tôi để Rose cùng Jasmine đi theo hai ngài."

Chị Hồng nắm lấy lỗ tai tôi tức giận đùng đùng dẫn tôi và Kiều Mặc Vũ trở lại phòng, chúng tôi bị ném xuống đất, chị Hồng giống như đã thay đổi thành một người khác, lạnh như băng mà nhìn chúng tôi.

Có lẽ đây mới chính là bộ mặt của chị ấy, chị cả của Hồng Lâu.

"Nếu các cô đã không biết lễ độ, vậy đừng trách tôi không khách khí."

Chị Hồng cười khẩy một tiếng, nheo mắt nhìn tôi và Kiều Mặc Vũ từ đầu đến chân:

“Hoa xà trong người sắp phát tán rồi sao?"

"Rượu có thể làm cho rắn hoa càng thêm hưng phấn, hương vị của vạn trùng Phệ Tâm, hôm nay cho các cô nếm thử!"

Ừ? vạn trùng Phệ Tâm? Rắn hoa?

Xong rồi, quên mất chuyện đó luôn rồi. Tôi và Kiều Mặc Vũ liếc mắt nhìn nhau, đã đến lúc thi tài diễn xuất.

"A!"

Kiều Mặc Vũ kêu thảm thiết một tiếng ôm đầu, rồi bắt đầu lăn lộn trong phòng. Tôi cũng không chịu thua kém mà nằm trên mặt đất co giật không ngừng, cố gắng hành động như một người bệnh động kinh.

21.

Một lúc sau, tôi thực sự là buồn chán, Kiều Mặc Vũ cũng nằm bất động. Bờ mông của cô ấy vểnh lên tôi liền biết cô ấy định đánh cái rắm gì. Cho nên tôi quyết định hành động phủ đầu, hét to một tiếng rồi trợn mắt ngất xỉu ngay tại chỗ.

Tôi kiệt sức, toàn thân chuột rút so với lăn qua lăn lại mệt mỏi nhiều hơn, sớm biết như vậy tôi sẽ chọn lăn lộn cho rồi.

Một lúc sau Kiều Mặc Vũ cũng không kiên trì nỗi nữa, nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích, tôi nghi ngờ con này nhân cơ hội ngủ rồi.

Chị Hồng bước tới đá tôi một cái, thấy tôi không phản ứng, chị đưa tay vẩy một vệ sĩ mặc đồ đen:

"Đêm nay để mắt tới bọn họ, nếu bọn họ ngất đi thì dùng nước đánh thức, nhất định phải làm bọn họ đau cả đêm, hiểu chưa?"

Chị Hồng dẫn người của mình đi, tôi trong nháy mắt từ dưới đất ngồi dậy, đối mặt với vệ sĩ đứng một bên đang định đưa tay vén váy tôi.

"Anh ơi, anh làm gì vậy?"

Vệ sĩ áo đen cười dữ tợn một tiếng:

"Dậy rồi cũng tốt! Dậy rồi mới chơi thú vị hơn!"

Kiều Mặc Vũ và tôi vừa lúc đang tràn đầy tức giận mà không biết tìm nơi nào trút giận, lập tức lấy lại tinh thần, coi người đàn ông mặc đồ đen thành một bao cát.

"Sắp xong rồi, đã ngất đi rồi."

"Bảy mươi triệu của tôi! Bảy mươi triệu! Bảy mươi triệu!"

Kiều Mặc Vũ dùng sức đá mạnh vài lần, cô ấy nằm liệt ngã xuống giường:

“Không dễ chơi, không có tí sức lực nào, cũng không được đánh bạc, chao ôi!”

"Đánh bạc cái gì mà đánh bạc, tập trung làm việc chính đi!"

Tôi kéo Kiều Mặc Vũ lên, vừa rồi lúc tôi đang biểu diễn động tác co giật, đột nhiên nhanh tría nghĩ ra một ý kiến hay. Công viên này trận pháp rất nhiều, nếu muốn phá trận cực kỳ không dễ, nhưng lại thêm một trận pháp nữa thì liền tương đối đơn giản.

Ngũ Hành Dẫn Quỷ Trận, Thất Tinh Chiêu Hồn Trận, tôi và Kiều Mặc Vũ đến lúc đó sẽ ở trong công viên bố trí một ít trận pháp, trực tiếp thu hút tất cả quỷ ma trong phạm vi vài trăm dặm.

Diệt Hồn Trận Pháp trong công viên này chỉ có tác dụng với những linh hồn sống vừa mới chết, mà mặt khác những quỷ yêu đã chết vài năm hoặc vài chục năm không dễ đối phó.

Kiều Mặc Vũ nghe được con mắt phát sáng lên, cô ấy vỗ xuống giường kích động ngồi dậy:

"Chúng ta trực tiếp đem quỷ môn đến nơi này đi."
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom