• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Xin chào, thiếu tướng đại nhân 2022 (11 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-25

Xin chào, thiếu tướng đại nhân - Chương 25: Mọi người nghĩ nhiều rồi




Translator & Editor: Lục Tịnh An



Hoắc Thiệu Hằng nhìn bọn hắn một cái, bỏ điện thoại vừa ghi chép những hạng mục công việc vào trong túi quần, “Kiểm tra? Kiểm tra thế nào?”



“Khà khà, tất nhiên là đi thử những nữ diễn viên AV tiếng tăm lẫy lừng của Nhật Bản rồi!” Triệu Lương Trạch và Âm Thế Hùng đã sẵn sàng hành động rồi, nháy mắt ra hiệu nói: “Không dùng nữ diễn viên JAV ‘kiểm tra’ một chút, làm sao có thể nhìn ra thành tích chống lại sắc dụ của bọn tôi chứ? Hơn nữa chỉ là kiểm tra một chút thôi, cũng không cần làm thật…”



Mục đích của bọn họ là muốn nhìn xem người thật của nữ diễn viên JAV có ưu tú không?



Hoắc Thiệu Hằng không để ý bọn họ, bưng một tách trà xanh đi đến trước cửa sổ, nhìn sắc đêm bên ngoài khung cửa.



Cảnh đêm ở Tokyo rất đẹp, ánh đèn của các tòa nhà cao tầng như từng hạt trân châu tròn chớp tắt, lấp lánh bất định, và những ngôi sao dày đặc điểm xuyết hòa lẫn trên bầu trời đêm xanh thẫm, tất cả tạo thành một cảnh tượng điềm tĩnh an nhiên.



Triệu Lương Trạch và Âm Thế Hùng thấy Hoắc Thiệu Hằng không nói tiếng nào, đều có chút thất vọng.



Hai người thở dài, mỗi người bưng một tách cà phê tê liệt ngồi trên sofa thì thầm to nhỏ.



“Đại Hùng, anh từng có phụ nữ chưa?"



“Ngay cả bạn gái tôi còn không có, phụ nữ ở đâu ra?” Âm Thế Hùng ‘hừ’ một tiếng, “Anh thì sao? Không phải trước đây anh từng theo đuổi một nữ sĩ quan khu ba sao? Tên gì nhỉ?”



“Đừng nói nữa, không những không theo đuổi được, mà còn xém chút nữa bị người ta đánh một trận.” Triệu Lương Trạch buồn bã lắc đầu, “Người theo đuổi cô ấy có thể xếp hàng từ khu ba đến khu bốn, làm sao tôi theo đuổi được?”



“Lợi hại vậy hả? Tôi thấy cô ấy cũng bình thường…” Âm Thế Hùng sờ sờ phía sau gáy, có chút phiền muộn nói: “Làm chuyện đó với phụ nữ rốt cuộc có cảm giác gì đây? Anh nói xem cứ tiếp tục kháng cự như vậy, đến cuối cùng trình độ giữ mình trong sạch của chúng ta sẽ đạt đến mức nào nhỉ? Vậy sau này làm sao duy trì nòi giống đây? Tôi vậy mà là con trai đơn truyền năm đời của nhà tôi đó!”



Lúc này Hoắc Thiệu Hằng mới xoay người, từ bên cửa sổ đi qua, đặt tách trà xanh trong tay xuống, nhàn nhạt nói: “Sẽ không bị ‘không lên’ được, mọi người nghĩ nhiều rồi.”



“Đâu có nghĩ nhiều?! Loại huấn luyện chống lại sắc dụ đó Hoắc thiếu ngài cũng đã trải qua rồi, lẽ nào thật sự không lo lắng sau này không lên được?!... Hoặc là xuất sớm?”



Hoắc Thiệu Hằng rủ mắt xuống châm thuốc hút một hơi, hờ hững nói: “Có chút tiền đồ có được không? Cả ngày đến tối nghĩ đến phụ nữ, cũng không sợ mất mặt. ——Khuya rồi, ngủ sớm đi, sáng sớm ngày mai hành động.”



“Hoắc thiếu, ngài không có quyền lên tiếng trong vấn đề này.” Triệu Lương Trạch can đảm vì bản thân mình tranh giành quyền lợi được tiến hành hành vi nam nữ, “Ngài cũng chưa từng thử, sao biết bọn tôi nghĩ nhiều rồi? Hơn nữa ai cả ngày đến tối nghĩ đến phụ nữ vậy? Đây không phải đúng lúc đến Nhật Bản sao, thuận tiện mà?!”



“Sao cậu biết tôi chưa từng thử?” Hoắc Thiệu Hằng cúi đầu gạt tàn thuốc, xoay người trở về phòng mình, dung mạo tuấn tú lãnh khốc như băng khắc lại có thể có ý làm tan băng mờ ảo.



Con ngươi của Triệu Lương Trạch và Âm Thế Hùng trừng đến sắp rớt ra ngoài rồi, gân cổ la lên sau lưng anh: “Hoắc thiếu! Ngài đã phá thân lúc nào? Sao bọn tôi lại không biết?!”



Thân là thư kí đời sống theo sát bên cạnh Hoắc thiếu tướng, đối với cột mốc lịch sử trong sinh hoạt cá nhân của thủ trưởng cũng không quan tâm đến, thật sự là vô cùng không làm tròn bổn phận.



Đánh giá kém!



……



Hoắc Thiệu Hằng không thèm để ý tiếng kêu la khản cả giọng của hai người này, lạnh nhạt quay về phòng mình, lấy điện thoại ra, theo quán tính ấn một số.



“A lô? Ai đó?” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói ngọt ngào điềm đạm của Cố Niệm Chi.



Hoắc Thiệu Hằng không đoán được Cố Niệm Chi thật sự đã tỉnh lại rồi, bình tĩnh lại, nhân tiện thấp giọng hỏi: “... Đang làm gì vậy?”



Cố Niệm Chi đang chạy bộ trên máy chạy bộ trong phòng tập gym, vừa đeo tai nghe nghe nhạc, nghe thấy có điện thoại gọi đến, cô ấy trực tiếp nhất nút nghe liền thấy giọng nói trầm thấp đầy từ tính của Hoắc Thiệu Hằng, lập tức vui như mở cờ trong bụng, cười nói: “Em đang tập thể dục đây!” Lại làm nũng oán trách: “Em lại mập lên rồi, phải giảm cân!”



“Em không mập, đầy đặn một chút sờ vào có cảm giác tốt hơn.” Hoắc Thiệu Hằng dập điếu thuốc trong tay, thuận miệng nói.



Lời vừa nói ra, cả hai người đều trầm mặc.



Cố Niệm Chi: “......”



Hoắc Thiệu Hằng: “......”



Vẫn là Hoắc Thiệu Hằng phản ứng nhanh, có chút không tự nhiên hút thuốc, nhả ra một làn khói trắng, vương vấn trước mặt, anh hờ hững hỏi: “... Tiểu Quai, là em sao?”



Cố Niệm Chi không nói gì, từ đáy lòng ‘hừ’ một tiếng, lớn tiếng nói: “Hoắc thiếu, em là Niệm Chi, Cố Niệm Chi. Ngài nhận lầm người rồi hả?”



Cô ấy theo Hoắc Thiệu Hằng sáu năm, đó giờ chưa từng nghe Hoắc Thiệu Hằng gọi ai là “Tiểu Quai” một cách thân mật mà lại thấy ác cảm như vậy.



Hoắc Thiệu Hằng “Ừ” một tiếng, dập tắt đầu điếu thuốc vào đồ gạt tàn ở đầu giường, giọng nói hờ hững lại trầm thấp: “... Gọi nhầm rồi. Em ngủ sớm đi.” Nói xong liền cúp máy.



Cố Niệm Chi vừa chạy bộ, vừa âm thầm suy nghĩ trong lòng, chẳng lẽ Hoắc thiếu có bạn gái? Có cần thăm dò Trần Liệt một chút không?



Bên này Hoắc Thiệu Hằng gọi điện xong cảm thấy có chút nóng, thay đồ tập thể dục, cũng đi phòng gym của khách sạn tập thể dục rồi.



Đêm đã khuya, phòng gym khách sạn Chiba cũng không có mấy người.



Vài người đàn ông Nhật mặc đồ bó tụ tập lại líu ríu nói chuyện với nhau.



Vẻ mặt của bọn họ rất khoa trương, ngữ điệu nói chuyện cũng rất nhanh.



Thấy Hoắc Thiệu Hằng đi vào, rõ ràng không phải người Nhật Bản, đều cho rằng anh nghe không hiểu tiếng Nhật, nên cũng không hề đề phòng, vẫn không kiêng nể gì mà nói tiếp chủ đề riêng tư vừa nãy.



“Gần đây xuất hiện loại áo ngực nam thoải mái cực kì.” *tiếng Nhật*



“Đúng đó đúng đó, mỗi ngày không mặc áo ngực ra đường liền cảm thấy không có cảm giác an toàn.” *tiếng Nhật*



Tiếng Nhật thì Hoắc Thiệu Hằng hiểu không nhiều, có điều tai nghe bluetooth của anh có chức năng phiên dịch tức thời, cho nên lời nói của mấy tên đàn ông Nhật bàn bạc về áo ngực nam đang hot này bị anh nghe được rất rõ ràng.



Anh không còn lời nào để nói, nghiêm mặt bước lên máy chạy bộ, chọn mức cao nhất rồi bắt đầu chạy.



Hoắc thiếu tướng chân dài vai rộng lúc chạy mạnh mẽ như báo, uy vũ như hổ, khí phách đàn ông bộc phát dữ dội như tia bức xạ trong phòng gym. Tầm mắt của mấy người con gái Nhật mới vào phòng gym không khống chế được mà nhìn qua.



“Ái chà, anh ấy đẹp trai quá!” *tiếng Nhật*



Mấy người đang bàn luận về áo ngực nam kia, chính là mấy tên đàn ông Nhật ẻo lả không nghe nổi nữa, ghen tức đứng bên cạnh châm biếm.



“Chạy nhanh như vậy, sao không đi tham gia Olympic là được rồi?” *tiếng Nhật*



“Đúng vậy, lôi kéo cái gì…” *tiếng Nhật*



Hoắc Thiệu Hằng nhắm mắt làm ngơ chạy xong cấp độ chạy nhanh, sau đó chuyển xuống cấp độ chạy bộ, một tay xách một tên trong đám đàn ông Nhật đang ghen tức bên cạnh lên, đặt trên máy chạy bộ, trở tay úp lại, cột cánh tay hắn trên tay vịn của máy chạy bộ, sau đó bật chế độ nhanh nhất, vỗ vỗ vào vai người đó, thấp giọng nói: “Cố lên.” *tiếng Nhật*



Máy chạy bộ bắt đầu hoạt động rất nhanh.



Tên đàn ông Nhật kia lập tức gào khóc thảm thiết bị bức bách phải chạy rất nhanh.



Máy chạy bộ chuyển động nhanh như bay kéo hắn ta thở không ra hơi, nhưng cánh tay hắn lại bị trói chặt trên máy chạy bộ, nhất thời không vùng ra được, chỉ có thể kêu gào như heo bị chọc tiết: “Cứu mạng! Cứu mạng với!!” *tiếng Nhật*



Nghe thấy có người khóc la ‘cứu mạng’, nhân viên bảo vệ đang canh giữ ở cửa phòng gym chen vào, rất không dễ dàng “giải cứu” tên đàn ông Nhật đó, tên kia đã trực tiếp ngất đi...



Hoắc Thiệu Hằng bên này đã sớm rời khỏi phòng gym không quay đầu lại, đi về phòng của mình rồi.



Vừa bước vào phòng tắm để xối nước lạnh, liền nghe thấy điện thoại vang lên, cầm lên xem, là Trần Liệt gọi đến.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom