• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (23 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1171

Chương 1171: Phượng vô trù, đưa cây sáo của chàng cho gia (2)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81807.png

Xem ảnh 2
81807_2.png
Nhưng Bách Lý Cẩn Thần không phải người nhiều chuyện, cũng không có cái gọi là lòng nhân từ của thầy thuốc hay bậc cha mẹ. Doanh Tần không có quan hệ gì với hắn, hắn không cần phải nói thêm gì, càng không có khả năng nói ra lời khuyên bảo kiểu hết nước hết cái. Hắn chỉ tập trung vào đối phương mấy giây rồi tìm một lan can ở chỗ khác trong lương đình và ngồi xuống.



Bởi vì hắn ưa sạch sẽ nên không nhận rượu trong tay Doanh Tần, nhưng cũng không từ chối đề nghị uống rượu của đối phương. Hắn chìa ngón tay thon dài sạch sẽ ra, cầm một vò rượu ở trên bàn bên cạnh lên.



Một lương đình, hai người.



Một3người đàn ông áo đỏ chói lòa quyến rũ động lòng người, tựa như yêu tinh trong bức họa, một nụ cười làm say cả thiên hạ.














Rượu mạnh vào cổ họng, tâm tư càng rối loạn. Doanh Tần dường như biết hắn đang nghĩ gì, quét mắt nhìn hắn, cười khẽ một tiếng. Nụ cười đó tựa như trăm hoa đua nở, bầu trời sao rực rỡ trong phút chốc biến thành nền, âm u mờ nhạt. Giọng nói tà mị mang theo hương vị câu hồn trời sinh vang lên: “Bách Lý Cẩn Thần, ngươi thật sự không nên chen vào. Bây giờ hãy cách xa Tiểu Dạ Nhi một chút, vẫn còn kịp đó!”

Bách Lý Cẩn Thần nghe vậy, sắc mặt không thay2đổi, hàng lông mi dài khẽ run lên, lại uống một ngụm rượu. Ánh mắt của hắn không hề nhìn vào Doanh Tần, giống như không nghe thấy lời này của đối phương.

Doanh Tần không thèm để ý, cũng hiểu tính tình của hắn ta. Hắn chỉ khẽ thở dài một hơi, mở lời một cách chậm rãi: “Lạc Tử Dạ có thể chất rất kỳ lạ, chỉ cần tới gần người nàng ấy, đều sẽ cảm thấy ấm áp. Nàng không phải vầng thái dương nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng rực rỡ. Nàng quả thật có thù tất báo, nhưng chỉ cần ngươi đối tốt với nàng một chút xíu, nàng sẽ ghi nhớ tình cảm của ngươi cả đời, báo đáp ngươi2nhiều hơn. Nàng khác với tất cả chúng ta, trong vòng lẩn quẩn quyền thế, thứ mà trong mắt tất cả mọi người nhìn thấy đều là quyền thế và việc mình làm, nhưng nàng chỉ coi trọng tình nghĩa. Ngươi nói xem, ngốc biết bao, nhưng lại dễ dàng khiến người ta muốn trở thành người được nàng xem trọng!”





Một người đàn ông áo trắng lạnh lùng cao ngạo, trắng như tuyết trên núi, sáng như trăng ở trong mây.

Hai người cứ ngồi trong lương đình như vậy, vừa nhìn có thể khiến cho người ta mất hồn trong nháy mắt, hai bức tượng tuyệt mỹ vô cùng khiến cho người ta không biết nên thưởng thức người nào trước. Sau khi Bách Lý Cẩn Thần9cầm vò rượu lên, vẫn không nói gì, tự mở nắp rượu rồi uống. Có lẽ hắn nghĩ uống chút rượu sẽ làm ổn định lại tâm trạng mấy ngày qua, tỉnh táo hơn chút, nghĩ lại rốt cuộc hai ngày này mình bị làm sao.

Rõ ràng chỉ vì một câu nói đùa của Đạm Đài Hoàng, nói Lạc Tử Dạ hợp với mình. Rõ ràng chỉ vì Hiên Thương Mặc Trần nói cũng vừa ý nàng, hắn liền cảm thấy Lạc Tử Dạ... hẳn là cũng không tệ lắm, cho nên không tự chủ được mà muốn đến gần. Rõ ràng chỉ là vì chọc tức Phượng Vô Trù nên mới quyết định hỏi cưới nàng. Nhưng vì sao, ở chung mấy ngày này, mọi thứ dường4như đã thay đổi? Là bởi vì con thỏ có mùi vị giống như mẫu thân nướng? Là bởi vì sự quan tâm khuyên giải của nàng? Hay là bởi vì sự bảo vệ hôm nay của nàng dành cho mình?

Hắn rung động trước nàng rồi sao?

Hắn cũng... không biết nữa. Nhưng hắn cảm nhận được sự ấm áp một cách khó hiểu, đó là sự ấm áp mà trước đây hắn mong muốn nhưng không thể cầu, chưa bao giờ được trải nghiệm. Cũng là sự ấm áp mà ngay khi có ở trong tay thì không muốn buông tay để vụt mất nó.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom