• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (37 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1169

Chương 1169: Phượng vô trù là tiện ngoại của gia (4)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81193.png

Xem ảnh 2
81193_2.png
Võ Hạng Dương là như thế, Hiên Thương Mặc Trần cũng vậy, An Trác Cách cũng thế. Vậy... Phượng Vô Trù thì sao? Nàng thật sự sợ hãi, sợ rằng Phượng Vô Trù cũng như thế. Nếu thật sự như vậy, thà rằng hắn trực tiếp cho nàng một đao còn hơn.



Nhưng một giây sau, nàng nhanh chóng tỉnh táo lại. Sao nàng có thể quên, người như Phượng Vô Trù sẽ không bị dồn ép phải đứng trước lựa chọn, bởi vì hắn quá lớn mạnh, thứ hắn muốn đều phải là của hắn, gì mà lựa chọn giang sơn mỹ nhân, nếu như hắn muốn, chắc chắn sẽ có được, hơn nữa, chí hướng của hắn không nằm ở thiên hạ, chỉ đang trả thù mà thôi.



Đến giờ phút này, nàng lại thầm mắng mình bị thần kinh,3rảnh rỗi sinh nông nổi lại đi nghĩ ngợi lung tung.



An Trác Cách cũng bị đứng hình trước câu hỏi sắc bén của nàng, mắt rủ xuống, dường như không còn lời nào để nói, trên mặt lại hiện lên vẻ hối hận và day dứt. Hắn ta cất giọng nói: “Đại khái thứ Thái tử theo đuổi không giống với An Trác Cách. An Trác Cách là tục nhân, chung quy cũng chẳng ngoại lệ, chung quy không thể làm như không thấy sự cám dỗ của quyền vị phù phiếm. Hôm nay như vậy cũng tốt, đến hoàng tuyền, ta cũng dễ nói lời xin lỗi với nàng ấy, nàng ấy chắc chắn rất hận ta đúng không?”




Lời này khiến cho hai người bị chẹn họng, cũng không thể không thừa nhận, quả thực đúng là2vậy. Bọn họ cũng không nói gì nữa, tóm lại chuyện này là Lạc Tử Dạ bày mưu, nếu phải trách cũng trách bọn họ lòng tham không đáy, không nhịn được muốn ra ngoài kiếm hời. Ngẫm lại cuối cùng cũng thoải mái, cả hai cùng chắp tay nói: “Lời này không sai, bọn ta về trước, thái tử Thiên Diệu, sau này gặp lại!”

Lời thì nói như vậy nhưng bọn họ hy vọng sau này không bao giờ gặp Lạc Tử Dạ nữa, lần này thật sự bị Lạc Tử Dạ tính kế đến sợ rồi!

Lạc Tử Dạ nhướng mày, ra hiệu bọn họ có thể đi.

Bọn họ đi rồi, Lạc Tử Dạ nhìn xung quanh, phát hiện ra không thấy Doanh Tần và Bách Lý Cẩn Thần đâu. Nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều, hai người bọn2họ không thể đi mất. Nàng dẫn người rời khỏi, đồng thời lấy chiếc tiêu Phượng Vô Trù cho nàng từ trong ống tay áo ra, đặt bên miệng, thổi mạnh vài hơi!

Nàng cách cửa khẩu của Thiên Diệu ước chừng lộ trình một hai ngày, chỗ của Phượng Vô Trù cũng cách chừng đó.

“Vâng!” Thượng Quan Ngự và Tiêu Sơ Cuồng lĩnh mệnh, dẫn Thần Cơ doanh chuẩn bị xuất phát.

Gia Luật A Kỳ và Nguyên Dã nhìn Lạc Tử Dạ một chốc rồi cũng định đi, đồng thời mở miệng nói: “Trận chiến này, Thái tử Thiên Diệu thật sự có được cả thanh danh và tiếng tăm. Hai người bọn ta cũng bị Thái tử mưu tính rất khổ!”

Lạc Tử Dạ nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ, cười: “Bản Thái tử cho rằng chúng9ta là đôi bên cùng có lợi! Thủ lĩnh của Khoa Nhĩ Tẩm có được sự hứa hẹn của Lâu Lan, không tranh giành mảnh đất vùng biên giới với ngươi nữa, hơn nữa còn chấp nhận mảnh đất đó là của Khoa Nhĩ Tẩm các ngươi. Còn thủ lĩnh của bộ lạc Hách Đề cũng có được rất nhiều của cải. Đặc biệt là dưới thuốc nổ, lựu đạn và chiến thuật hoàn mỹ, binh sĩ của các ngươi không có thương vong lớn, bản Thái tử cho là các ngươi cũng là cầu được ước thấy, có được tất cả!”

“Thái tử Thiên Diệu nên biết rõ, thứ chúng ta muốn không chỉ có chừng này! Nhưng bởi vì Thái tử, chúng ta chỉ lấy được những thứ này.” Nguyên Dã nói rất thẳng thắn.

Lạc Tử Dạ càng thẳng4thắn hơn: “Nhưng ngươi cũng phải hiểu, nếu như không có sự tính toán của bản Thái tử, các ngươi đến những thứ này cũng không có được!”

Lạc Tử Dạ nhìn hắn ta một hồi lâu.

Vào khoảnh khắc đưa tay ra, bóp lấy cổ của hắn ta, nàng đáp một câu với kẻ này trước khi hắn ta chết: “Đúng, nàng hận ngươi, muốn ngươi phải chết.”

Sau đó, nàng thấy An Trác Cách nở nụ cười, nhắm mặt lại, tay nàng dùng sức, hắn ta cứ thế chết trong tay nàng.

Câu nói cuối cùng của hắn ta là: “Nếu như có kiếp sau, ta sẽ không lựa chọn như vậy.”

Lạc Tử Dạ rủ mắt nhìn thi thể của hắn ta, tâm trạng hơi rối bời. Bóp chết một người, nàng không có cảm giác gì, báo thù xong cho Phượng Vô Trù, tâm trạng mặc dù tốt, nhưng lại phức tạp hơn. Nàng quay đầu lại nhìn bọn họ: “Chúng ta đi thôi!”

Lời thì nói như vậy nhưng bọn họ hy vọng sau này không bao giờ gặp Lạc Tử Dạ nữa, lần này thật sự bị Lạc Tử Dạ tính kế đến sợ rồi!



Lạc Tử Dạ nhướng mày, ra hiệu bọn họ có thể đi.



Bọn họ đi rồi, Lạc Tử Dạ nhìn xung quanh, phát hiện ra không thấy Doanh Tần và Bách Lý Cẩn Thần đâu. Nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều, hai người bọn họ không thể đi mất. Nàng dẫn người rời khỏi, đồng thời lấy chiếc tiêu Phượng Vô Trù cho nàng từ trong ống tay áo ra, đặt bên miệng, thổi mạnh vài hơi!



Nàng cách cửa khẩu của Thiên Diệu ước chừng lộ trình một hai ngày, chỗ của Phượng Vô Trù cũng cách chừng đó.



Trước khi trở lại kinh thành, nàng muốn gặp hắn một lần, cho dù là nói cho hắn biết, nàng đã giúp hắn báo thù rồi, cho dù là để hỏi hắn nếu như đứng trước lựa chọn giữa Giang sơn và nàng, hắn sẽ chọn thứ gì. Cho dù chỉ là để nói với hắn, nàng nhớ hắn. Tóm lại, nàng muốn gặp hắn, muốn gặp hắn đến độ không thể chờ được!



Sau khi thổi mạnh vài hơi, khóe miệng nàng hơi nhếch lên, xoay người lên ngựa, đi về phía cửa khẩu của Thiên Diệu...
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom