• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (20 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-897

Chương 897: Chẳng lẽ là hắn?




80142.png

80142_2.png
Mà sau khi chính thức bắt đầu công việc, những người còn lại bị phân tới các nơi khác nhau làm việc, vì thế cũng không trao đổi nhiều với nhau, ông ta không thể nhớ được tên của những người đó nữa.



Triệu Ngọc còn chú ý quan sát kĩ phản ứng của Hàn Khoan, quả nhiên như lời Ngô Tú Mẫn nói, ngoại trừ trạng thái có chút mệt mỏi thì không nhìn ra ông ta có gì căng thẳng, bất an hay có dấu hiệu kích động, bứt rứt nào. Khi nói chuyện, hoàn toàn giống như kể chuyện vậy.



Nhưng mà... giống như khi xử lý vụ án Hàn Khoan giết vợ, biểu hiện của Hàn Khoan càng bình thường thì Triệu Ngọc lại càng cảm thấy trong lòng ông ta đang chột dạ. Nhất là khi nhớ tới biểu cảm giật mình của Hàn Khoan ở WC,3Triệu Ngọc kết luận ông ta tuyệt đối không phải là người trong sạch không liên quan gì tới vụ án này.



Ngay cả khi ông ta không phải hung thủ vụ án ác ma, thì chắc chắn cũng phải biết bí mật gì đó.



Trong lúc Triệu Ngọc xem video thẩm vấn, phía Miêu Anh lại điều tra được tin tức mới. Thông qua việc thu thập tin tức, một nạn nhân trong vụ án ác ma là giáo viên trường khuyết tật Quảng An, thực sự có tin đồn xấu về việc bắt nạt học sinh, chẳng những bắt nạt học sinh mà thậm chí còn có scandal quấy rối học sinh nữ nữa...



Mặt khác, chủ cửa hàng ở Doanh Bình, nghe đồn khi còn sống cũng từng ép nữ nhân viên thoát y uống rượu.



Triệu Ngọc nhớ, về người chủ cửa hàng này, đội trưởng Kim cũng từng nhắc2tới trong cuốn sổ da bìa vàng. Nhưng vì nữ nhân viên bị hại phủ nhận nên cuối cùng cuộc điều tra không có kết quả gì.



Hiện tại xem ra, lời đồn có thể là thật, hoặc là trước đó, lão chủ cửa hàng đã trả phí bồi thường cho nữ nhân viên, hoặc là nữ nhân viên sợ mình bị gièm pha, bị mang tiếng xấu nên không dám thừa nhận...



Quá giống!



Sau khi có được thông tin này, Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu càng cảm thấy vụ án ác ma và vụ án thi thể nữ không đầu có điểm giống nhau lạ thường. Nạn nhân trong vụ án ác ma, có thể khi còn sống từng có hành vi bất lương, bắt nạt người khác, mà mục đích của hung thủ vụ án ác ma chính là dùng thủ đoạn cực đoan này để trừng trị tội1của những người này...



Như vậy... Rốt cuộc Hàn Khoan là nạn nhân bị bắt nạt, hay là một hung thủ giết người đáng sợ?



Chậc chậc...



Tuy rằng, Hàn Khoan là kẻ tình nghi lớn nhất, nhưng Triệu Ngọc cảm thấy Hàn Khoan và Lý Phi là hai loại người hoàn toàn khác nhau. Nếu Hàn Khoan thực sự là hung thủ vụ án ác ma thì ông ta không nên biểu hiện bình thường quá mức như vậy...



Tổ điều tra đặc biệt gấp rút điều tra nên Cục Cảnh sát Diệu Danh cũng dốc toàn lực ứng phó, trong một buổi sáng, bọn họ đã điều tra được thông tin về những người bạn học cùng Hàn Khoan tới Bắc Thiên năm đó.



Tin tức thu thập được chứng minh, lời Hàn Khoan nói là thật. Cùng tới Bắc Thiên với ông ta thực sự có bốn nam một nữ, tổng cộng1là năm người. Mà nữ sinh tên Lý Nghiên kia cũng thật sự bởi vì tình hình dịch bệnh bùng phát mà quay trở về nhà.



Cho nên, trọng điểm điều tra của cảnh sát liền chuyển qua ba nam sinh còn lại. Theo thông tin thu thập được, ba nam sinh này cũng giống Hàn Khoan, chỉ làm ở Bắc Thiên nửa năm, nhận một món tiền lương từ chỗ thầy Lang rồi ai ấy đều về quê làm.



Trước mắt, cảnh sát Diệu Danh đã liên hệ với cảnh sát địa phương để điều tra về nơi ở của ba người kia, xem nơi đó có xảy ra vụ nào giống vụ án ác ma hay không. Nếu có thì có thể sắp bắt được hung thủ thực sự của vụ án ác ma rồi.



Chính cái gọi là tìm hiểu nguồn gốc, một khi đã có mục tiêu thì việc1điều tra có thể liên tục được tiến hành.



Vì Lý Nghiên đã được loại bỏ nghi ngờ, nên Triệu Ngọc bảo Thôi Lệ Châu gọi điện thoại cho Lý Nghiên, muốn nghe về tình hình năm đó.



Nhưng ai ngờ, điện thoại vừa kết nối thì Lý Nghiên lại sống chết không chịu hợp tác, nói rằng Thôi Lệ Châu gọi điện lừa đảo, sau đó liền ngắt điện thoại.



Rơi vào đường cùng, nhóm Triệu Ngọc đành phải thông qua cấp trên liên hệ với cảnh sát địa phương, sau đó cảnh sát địa phương thông báo cho lãnh đạo của Lý Nghiên, đi một vòng tròn lớn, Lý Nghiên mới tin.



Đương nhiên, dùng thân phận của Tổng cục Hình sự cũng không phải ý hay, Lý Nghiên chẳng những tin mà còn hoảng sợ, ngay cả lời nói cũng không lưu loát.



Nhưng trí nhớ của Lý Nghiên rất tốt, cô ta đã kể chính xác tên của những người khác, trong đó có Hàn Khoan.



Lý Nghiên nói, sở dĩ cô ta theo thầy Lang tới Bắc thiên là vì muốn kiếm thêm thu nhập, ngoại trừ thù lao cao, còn vì cô ta là người Nam Giang, cách Bắc Thiên không xa.



Lúc đó, cô ta chủ yếu phụ trách công việc hành chính linh tinh như giao hàng và ghi chép sổ sách, công việc không vất vả, lương lại cao.



Nhưng tiền có nhiều cũng không quan trọng bằng tính mạng. Cho nên, sau khi tình hình bệnh dịch SARS đột nhiên bùng nổ, cô ta liền lựa chọn nghỉ việc về nhà. Mặc dù thầy Lang có vẻ không vui, nhưng cũng không còn cách nào. Cô ta ở đó chưa đến nửa tháng đã trở về nhà ở Nam Giang.



“Được rồi...” Triệu Ngọc ra hiệu, Thôi Lệ Châu hỏi qua điện thoại: “Cô kể lại cho tôi tình hình của các bạn học khác xem!”



“Những người khác à, được...” Lý Nghiêm thoáng nhớ lại, nói: “Lưu Hạo Nhiên và tôi chịu trách nhiệm giao hàng, Tang Văn Lượng phụ trách vận chuyển, Lý Cường và Hàn Khoan là nhân viên kỹ thuật, phụ trách lắp đặt thiết bị và bảo dưỡng...”



Ồ?



Nghe thấy câu này, mắt Triệu Ngọc sáng lên, hắn vội vàng ghi xuống tên Lý Cường. Trong ba người thì chỉ có Lý Cường là nghi phạm lớn nhất.



“A... Đúng rồi!” Lý Nghiên nghĩ ngợi rồi nói: “Trong mấy nam sinh này, tôi chỉ không thân với Hàn Khoan, còn ba người còn lại đều học cùng lớp với tôi. Thầy Lang là chủ nhiệm lớp chúng tôi, còn Hàn Khoan học lớp mười một, thầy Lang chỉ từng dạy thay lớp anh ta mà thôi, tôi cũng không hiểu tại sao thầy Lang lại tìm anh ta tới, tôi nghĩ... có thể kỹ thuật của anh ta tốt...”



Ồ?



Không phải cùng lớp, cũng không phải giáo viên chủ nhiệm...



Ngay lúc Triệu Ngọc phát hiện ra điều gì, Vương Xán nhẹ nhàng kéo hắn một cái, đưa cho hắn một tập tài liệu. Trong đó ghi rõ Lý Cường là người huyện Triệu, mà huyện Triệu lại trực thuộc Doanh Bình.



Nói cách khác, quê của Lý Cường nằm trong phạm vi của Bắc Thiên. Bắc Thiên là khu vực vô cùng nhạy cảm của vụ án ác ma, giả sử Lý Cường là hung thủ, nếu có xảy ra vụ án tương tự như vậy thì cảnh sát dĩ nhiên sẽ chú ý. Cho nên, độ khả nghi của Lý Cường không cao.



Vậy...



Nếu Lý Cường cũng bị loại bỏ nghi ngờ, chẳng lẽ...



Lúc này, Lý Nghiên vẫn còn đang nói chuyện điện thoại, Triệu Ngọc bày hết các tài liệu đang có trước mắt lên giường bệnh.



À...



Bỗng dưng, hắn lại phát hiện một vấn đề: trong năm người, chỉ có Hàn Khoan là người thành phố Hoàng Kim, cách Bắc Thiên rất xa. Mà bốn người còn lại đều thuộc vùng lân cận của Bắc Thiên.



Không phải cùng lớp, quê lại không gần Bắc Thiên...



Như vậy, theo tư liệu thì việc Hàn Khoan đến Bắc Thiên làm việc thực sự rất bất thường... Hơn nữa, Lang Hướng Dương căn bản cũng không phải giáo viên của Hàn Khoan... Vậy...



Đột nhiên, Triệu Ngọc nghĩ tới một vấn đề mấu chốt, cả người nổi hết cả da gà.



Lang Hướng Dương, vì sao cố tình chọn Hàn Khoan?



Chẳng lẽ... Thực sự vấn đề không phải học sinh mà là ở giáo viên?!



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom