• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (20 Viewers)

  • Chap-1230

Chương 1230 : Chương 1230CHẲNG LẼ LÀ ÔNG TA!?







Trong lúc phân tích tình tiết vụ án, Triệu Ngọc vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc thì mục đích Bạch Lãng lái xe đâm Lâm Triêu Phượng vì cái gì?



Trước tiên, nếu như vì một trăm triệu tiền thù lao từ Lâm Thừa Nghiệp thì hoàn toàn vô lý.



Bởi vì vụ án quan tài treo sao Bắc Đẩu đã bị lộ rồi, cho dù Lâm Triêu Phượng thật sự bị xe đâm chết thì Lâm Thừa Nghiệp cũng không có khả năng trả tiền cho bọn họ được! Hơn nữa, sau khi lái xe đâm Lâm Triêu Phượng, Bạch Lãng sẽ bị ngồi tù, dù cho anh ta tiền thì có lợi ích gì chứ?



Cho nên, Triệu Ngọc chỉ có thể đưa ra một kết luận, nếu như không phải vì tiền, vậy thì chính là có thù!



Tuy nhiên, qua điều tra thì hắn lại không tìm ra được mối thù giữa hai người họ. Vì lẽ đó mà Triệu Ngọc chỉ có thể cho rằng Bạch Lãng là được người khác thuê, người thật sự muốn giết chết Lâm Triêu Phượng chính là người thuê Bạch Lãng.



Nhưng vừa nghĩ đến điểm này thì một vấn đề không thể tránh khỏi lại xuất hiện, nếu quả thật là Bạch Lãng được người khác thuê thì tại sao phải tình nguyện đi lái xe đâm chết Lâm Triêu Phượng chứ?



Tất nhiên trong này phải có lý do mới được đúng không?



Lúc mới đầu, Triệu Ngọc nhớ tới hung thủ trong vụ án nhảy lầu trước kia là Cận Siêu đã khiến chị em nhà họ Trần ngã chết cũng được người khác thuê.



Mà nguyên nhân Cận Siêu chịu bị người thuê là bởi vì gã mắc bệnh nan y, không còn sống bao lâu nữa. Để tạo điều kiện cho vợ và con cái của mình cho nên gã mới mạo hiểm đi giết người!



Vậy thì... Có khi nào tên Bạch Lãng này cũng giống như Cận Siêu không?



Vì vậy, Triệu Ngọc đã điều tra tình trạng sức khỏe của Bạch Lãng rồi nhưng báo cáo rõ ràng biểu hiện rằng Bạch Lãng rất khỏe mạnh, không hề có bất kỳ bệnh tật gì cả.



Đương nhiên chuyện này càng khiến Triệu Ngọc nghi ngờ hơn.



Dựa theo lẽ thường thì một sát thủ đi giết một người chẳng có liên quan gì thì chỉ có thể là vì tiền!



Nhưng vì tiền mà phải ngồi tù như Bạch Lãng thì không thấy nhiều.



Cho nên, lúc này Triệu Ngọc mới tìm kiểm sát trưởng chuyên nghiệp tới, muốn tham khảo một chút vấn đề về mức hình phạt, nhìn thử xem rốt cuộc là thời hạn thi hành án với Bạch Lãng có thể được xử bao lâu?



Cuối cùng, dự tính của kiểm sát trưởng Mao Tường Hoa cũng chẳng khác dự tính của Triệu Ngọc là bao cả. Với tội danh của Bạch Lãng thì nhất định là không thể xử tử hình được, nếu như luật sư hơi cố gắng một chút thì thậm chí còn có thể tránh thoát án chung thân luôn!



Chẳng lẽ, chính là bởi vì còn có hy vọng ra tù cho nên mới có thể khiến Bạch Lãng bí quá hóa liều ư?



Cũng hoặc là... Triệu Ngọc trầm tư một hồi lâu, lại nghĩ tới một khả năng khác, vụ án của Bạch Lãng có phải là một vụ án giết người trao đổi hay không đây? Giống như vụ án tàn sát mà Triệu Ngọc đã từng tiếp xúc cách đây rất lâu rồi?



Không đúng... Triệu Ngọc phủ định ngay lập tức, mục đích trao đổi kẻ giết người chính là vì che giấu tai mắt, không để bị bại lộ. Nhưng bây giờ Bạch Lãng đã bị bắt rồi, dường như không có loại khả năng này!



Hơn nữa, một điểm quan trọng là, Lâm Triêu Phượng không có kẻ thù mà? E rằng người duy nhất trên thế giới này muốn bà ta phải chết chỉ có em trai ruột Lâm Thừa Nghiệp của bà ta mà thôi!



Nhưng Lâm Thừa Nghiệp lại là người bị hại trong vụ án quan tài treo, trên phương diện lý luận không thể nói thông được.



Chậc chậc...



Thấy Triệu Ngọc trầm ngâm suy nghĩ, kiểm sát trưởng Mao Tường Hoa cũng không dám nói thêm lời nào nữa, chỉ kiên nhẫn ngồi trên ghế sofa chờ đợi thôi.



Nhưng không ngờ trong lúc Triệu Ngọc đang suy nghĩ thì điện thoại di động của hắn lại vang lên.



Trước lúc này, hắn vẫn đang chờ tin tức từ Miêu Anh, cho nên vào giờ phút này, khi nhìn điện thoại thấy là Miêu Anh gọi tới, hắn vội vàng bắt máy ngay.



“Triệu Ngọc, em đã hỏi xong rồi!” Trong điện thoại, Miêu Anh tỏ ra hơi nặng nề: “Giống như chúng ta đã nghĩ vậy, sau khi Lâm Triêu Phượng biết được người muốn sử dụng quan tài treo sao Bắc Đẩu hại chết bà ta chính là em trai ruột của mình thì bà ta vô cùng đau khổ, buồn bực đến mức lập tức mất khống chế! Bà ta nói, bà ta vẫn luôn chèn ép Lâm Thừa Nghiệp thật ra là lo nghĩ thay cho Lâm Thừa Nghiệp mà thôi!”



“Hả? Vậy là có ý gì?” Triệu Ngọc không thể hiểu được.



“Là thế này, hồi đó Lâm Triêu Phượng tìm một cao nhân xem ngày sinh tháng đẻ cho Lâm Thừa Nghiệp, đại sư nói Lâm Thừa Nghiệp có mệnh cực hung, loại người như vậy rất thích phiêu lưu mạo hiểm, tính cách cực đoan, rất dễ khăng khăng làm theo ý mình, không quan tâm tới lời khuyên can.”



“Nếu như ông ta chỉ làm một đứa con cháu nhà giàu, không tranh giành với đời thì có thể sống thọ. Nhưng người này một khi trong tay đã có quyền lợi tuyệt đối thì xem như là nguy hiểm rồi, chẳng những tập đoàn Vân Hải có khả năng sụp đổ mà số tuổi thọ của bản thân Lâm Thừa Nghiệp cũng sẽ bị hao tổn rất nhiều, không thể yên ổn chết già được!”







“Cho nên, Lâm Triêu Phượng mới chèn ép Lâm Thừa Nghiệp ở mọi mặt, không muốn giao quyền lợi trong tay ra chính là vì lo nghĩ cho Lâm Thừa Nghiệp!” Miêu Anh giải thích: “Thật ra thì trong lòng Lâm Triêu Phượng đã muốn lùi về sau từ lâu rồi, cũng không hề có ý định tranh đấu với em trai bà ta nữa.”



“Sao có thể chứ?” Triệu Ngọc nhíu mày lại: “Nếu như vậy thì tại sao bà ta không ngả bài nói thẳng với Lâm Thừa Nghiệp luôn đi? Nếu như kiên nhẫn giải thích thì ít nhất sẽ không dẫn tới hiểu lầm lớn như vậy đúng không?”



“Đương nhiên là đã từng nói rồi.” Miêu Anh nói: “Nhưng anh nghĩ thử mà xem, Lâm Thừa Nghiệp kiêu căng ngạo mạn, làm sao có thể thật lòng tin tưởng cho được?”



“Cũng đúng, nếu như đổi lại là anh, anh mà biết được chị ruột mình thà tin mấy ông thầy bói phong thủy chứ không tin tưởng mình thì quả thực sẽ rất tức giận!” Triệu Ngọc thừa nhận: “Nhưng mà đại sư nói cũng đúng thật, tên Lâm Thừa Nghiệp này thực sự có chút cực đoan. Cứ lấy chuyện quan tài treo sao Bắc Đẩu mà nói, nếu không bị tẩu hỏa nhập ma thì sao có thể tin tưởng thứ huyễn hoặc đó được chứ?”



“Tuy nhiên...” Miêu Anh đột nhiên chuyển ngoặt rồi nói: “Lời anh nói gần như giống y hệt Lâm Triêu Phượng luôn! Sau khi vô cùng đau đớn thì Lâm Triêu Phượng cũng vô cùng tò mò. Dù thế nào thì bà ta cũng không chịu tin Lâm Thừa Nghiệp sẽ bị mấy ông thầy bói phong thủy dao động bản thân đến mức độ đó? Bởi vì Lâm Thừa Nghiệp không giống bà ta, từ trước tới nay ông ta không hề tin vào quỷ thần gì đó, chưa bao giờ thắp nhang lễ Phật!”



“Ồ!” Nghe đến đây, Triệu Ngọc vội ồ một tiếng, cắt ngang lời nói của Miêu Anh: “Có nhầm lẫn không vậy? Tại sao tài liệu trong tay anh lại nói Lâm Thừa Nghiệp cũng vô cùng sùng bái phong thủy như chị gái của ông ta vậy?”



“Hả? Vậy sao?” Miêu Anh bất ngờ: “Lâm Triêu Phượng mới vừa nói với em xong mà, không thể nào là nói dối được đúng không? Bà ta nói rất khẳng định, nói trước đây vì chuyện bà ta thường hay đi xem tướng coi bói, cầu thần lễ Phật cho nên chị em bọn họ đã cãi nhau ầm ĩ không ít lần! Từ trước cho tới nay, Lâm Thừa Nghiệp đều không tin những thứ này. Ông ta cho là bất kể chuyện gì cũng phải dựa vào cố gắng của bản thân để lấy được.”



“Thế nên, Lâm Triêu Phượng mới cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi chuyện quan tài treo sao Bắc Đẩu đó. Bà ta nói Lâm Thừa Nghiệp chẳng những không tin, mà còn vô cùng chướng mắt mấy ông thầy bói phong thủy kia nữa, càng không thể nào bị mắc bẫy Nhạc Vĩnh Niên dễ dàng như vậy được!”



“À? Vậy mà... Như vậy?” Trong nháy mắt, Triệu Ngọc bỗng dưng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, cảm giác mà Lâm Thừa Nghiệp mang đến cho hắn dường như rất không khớp với lời tự thuật của Lâm Triêu Phượng.



“Triệu Ngọc, có phải... Lâm Thừa Nghiệp có vấn đề hay không?” Miêu Anh cũng cảm thấy không bình thường.



Chậc chậc...



Triệu Ngọc tặc lưỡi trầm tư, lại hồi ức về chuyện trên du thuyền của Lâm Thừa Nghiệp, nhớ lại những lời mà Lâm Thừa Nghiệp đã nói với hắn...



Đúng là Lâm Thừa Nghiệp có nhắc tới trước đây ông ta từng có mâu thuẫn với chuyện phong thủy mê tín. Nhưng khi ông ta nói đến chuyện bị Nhạc Vĩnh Niên lừa dối thì lại dường như... quá dễ dàng rồi thì phải?



Chẳng lẽ... Người này vẫn luôn diễn trò với mình ư?



Có khi nào ông ta đã biết tỏng hết quỷ kế của Nhạc Vĩnh Niên từ lâu rồi, chỉ là cố ý phối hợp diễn với bọn họ hay không?



Nhưng mà... Tại sao ông ta phải làm như vậy chứ? Ông ta biết rõ thuật Yếm Thắng trên quan tài treo là gì thì vì sao còn muốn phối hợp với bọn họ để làm tiếp?



Chuyện này...



Bỗng nhiên, Triệu Ngọc nhớ tới suy đoán trước đó của mình: E rằng người duy nhất trên thế giới này muốn Lâm Triêu Phượng chết cũng chỉ có em trai ruột Lâm Thừa Nghiệp của bà ta thôi!



Xa tận chân trời gần ngay trước mắt, chẳng lẽ... Người thuê Bạch Lãng, chính là... ông ta!!?
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom