• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (23 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-1229

Chương 1229 : Chương 1229GEN VÀ MỨC HÌNH PHẠT







Một giờ sau, vẫn là trong phòng làm việc của tổ điều tra đặc biệt ở Cục Cảnh sát Phúc Lai.



“Tổ trưởng.” Người đang nói chuyện với Triệu Ngọc trong điện thoại chính là Ngô Tú Mẫn đang xa ở Cục Cảnh sát Vũ Thanh: “Tôi vừa mới xem video đội trưởng Phương gửi tới rồi!”



“Thông qua hình ảnh hiển thị trên camera gần địa điểm xảy ra tai nạn nhất thì chiếc xe gây tai nạn đêm đó đi qua giao lộ phía trước được mười phút thì chiếc xe tải nhỏ do Bạch Lãng điều khiển mới đi qua nơi đó.”



“Nói cách khác, chắc là Bạch Lãng không nói dối!” Ngô Tú Mẫn nói: “Cậu ta không liên quan đến việc Cảnh Nhã Ái bị xe đâm...”



“À...” Triệu Ngọc yên lặng gật đầu.



Lúc ban đầu khi nhận được tin tức, Triệu Ngọc luôn cảm thấy Bạch Lãng có vấn đề, thậm chí hắn còn nghi ngờ là trước đó Bạch Lãng đã lái xe đâm Cảnh Nhã Ái rồi sau đó lại cố ý đẩy Cảnh Nhã Ái về phía chiếc xe hơi khác.



Nhưng bây giờ nhìn lại thì trong thời điểm đó, Bạch Lãng không thể nào làm được.



“Tổ trưởng, tôi đã đi hỏi thăm mẹ của Cảnh Nhã Ái rồi.” Ngô Tú Mẫn tiếp tục nói: “Bởi vì không được dạy dỗ đàng hoàng cho nên Cảnh Nhã Ái là một thiếu nữ nổi loạn, thường xuyên qua lại với một vài thanh niên xấu, bỏ học trốn tiết, bị tiêm nhiễm rất nhiều thói xấu, thậm chí còn bởi vì cùng gây hấn đánh nhau mà từng bị đưa vào trại giam giữ trẻ vị thành niên.”



“Sau đó, lại vì trải qua một lần phá thai mà tinh thần cô bé vẫn luôn không được ổn định, đã từng nhiều lần có khuynh hướng tự sát.”



“Cho nên…” Ngô Tú Mẫn ngừng lại một lúc rồi nói: “Chưa chắc đã không thể tin tưởng vào lời khai của tài xế gây tai nạn.”



“Ngay ngày hôm ấy, Cảnh Nhã Ái đã cãi vã với mẹ, tới đêm khuya thì bỏ nhà ra đi, mặc quần áo ngủ, chân mang dép lê, dưới hoàn cảnh này rất dễ nảy sinh ý định tự tử.”



“Ừm...” Triệu Ngọc nghiêm túc suy nghĩ rồi thầm gật đầu.



“Đoàn người đội trưởng Phương đã đi điều tra tình hình của tài xế gây tai nạn vào đêm hôm đó rồi.” Ngô Tú Mẫn nói tiếp: “Chiếc KIA mà anh ta lái đúng là chiếc xe màu đen, cũng thật sự là đi mượn.”



“Ngoài ra, đội kỹ thuật cũng đã làm kiểm tra sơ bộ chiếc xe tải nhỏ của Bạch Lãng rồi, thực sự không phát hiện dấu vết bị tông.” Trong lòng Ngô Tú Mẫn phức tạp, cô nói: “Tên Bạch Lãng này cũng ghê gớm thật, thi thể bị người khác lái xe đâm chết mà cậu ta cũng dám động vào! Chẳng lẽ là vì năm triệu đó thật sao?”



“Ừm...” Triệu Ngọc suy nghĩ một lúc rồi mới nói: “Chị Ngô hãy giúp tôi làm một việc, tôi cần chị điều tra hội trưởng Bàng Trí Huy - người đã phát hiện ra quan tài có thi thể nữ trong quan tài treo!”



“Hả?” Ngô Tú Mẫn rất là bất ngờ: “Sao vậy, cậu nghi người đó có vấn đề sao?”



“Tôi không biết nữa...” Triệu Ngọc thẳng thắn nói: “Nhưng tôi cứ cảm thấy việc phát hiện thi thể nữ trong quan tài treo có hơi kỳ lạ! Tại sao nhất định phải đến quan tài số bảy thì thi thể lại đột nhiên được phát hiện ra? Mà thi thể người phụ nữ số bảy lại phải khác với sáu thi thể còn lại?”



“Được, tôi sẽ đi điều tra ông ta!” Ngô Tú Mẫn đáp lại một tiếng rồi nói tiếp: “Đúng rồi, bên pháp y Cao đã gửi tin trả lời cho cậu chưa? ADN khả nghi được phát hiện trong người của thi thể nữ số 7 chưa so sánh được à?”



“Ừ, tôi đã nhận được tin tức rồi.” Triệu Ngọc nói: “Tuy nhiên, tôi lại không hiểu rõ lắm mấy cái liên quan tới trình tự gen gì đó cùng với đặc trưng dòng họ mà pháp y Cao nói tới!”



“Là thế này…” Ngô Tú Mẫn vội giải thích: “Pháp y Cao so sánh ADN của người bị tình nghi với ADN của thi thể số 7, phát hiện hai tổ ADN có một phần trình tự gen rất lớn phù hợp với nhau, chứng tỏ người bị tình nghi hẳn là có quan hệ họ hàng gần với thi thể nữ số 7!”



“Hả? Là người thân sao?” Triệu Ngọc bất ngờ.



“Dùng tục ngữ nói, tối thiểu ‘bất xuất ngũ phục*’!” Ngô Tú Mẫn giải thích: “Lần này, pháp y Cao có dẫn thêm mấy chuyên gia về phương diện di truyền học tới, bọn họ có một loại thiết bị phân tích gen mới tinh. Có thể giúp chúng ta tìm ra được thân phận của người chết, thậm chí còn có thể tìm được hung thủ nữa!”




* Bất xuất ngũ phục: tức là năm loại tang phục. Ở Trung Quốc cổ đại, họ thường lấy tang phục để chứng mnh quan hệ máu mủ. Nếu là người thuộc năm loại tang phục này thì không được phép kết hôn.



“Hả? Cao cấp đến vậy à?” Đây vẫn là lần đầu Triệu Ngọc nghe thấy.



“Gen giữa người và người rất khác nhau, cũng được chia ra theo khu vực và tính chất dòng họ.” Ngô Tú Mẫn giải thích: “Lần này, bọn họ hợp tác với chuyên gia gen địa phương núi Vũ Thanh và tìm dòng họ có trình tự ADN phù hợp với mục tiêu.”



Nếu như người chết và hung thủ đều là người dân bản xứ núi Vũ Thanh thì có thể thu nhỏ mục tiêu lại trong phạm vi vô cùng nhỏ, như vậy thì sẽ càng tiện lợi cho việc điều tra của chúng ta rất nhiều!”



“A... Vậy thì tốt!” Triệu Ngọc gật đầu: “Nếu là vậy thì chúng ta có thể tạm thời bỏ qua chuyện thi thể nữ số 7 trước! Chuyện hiện giờ phải làm chính là giải quyết vụ án quan tài treo rồi hãy tính sau!”



“Vậy...” Ngô Tú Mẫn hỏi: “Có tiến triển mới nhất liên quan tới vụ án quan tài treo không? Đã tìm thấy mục tiêu đáng nghi chưa? Có cần tôi đến Hạ Khẩu giúp tổ phó Miêu tra hỏi Bạch Lãng không?”



“Tạm thời vẫn chưa cần đâu.” Triệu Ngọc nói: “Tôi đã chuẩn bị dẫn theo tất cả nhân viên liên quan về Cục Cảnh sát Vũ Thanh thẩm tra xử lý đây! Nếu như đến lúc đó, tôi còn chưa giải quyết được Bạch Lãng thì chị lại ra trận cũng chưa muộn!”



“À...” Ngô Tú Mẫn vô cùng thông minh, Triệu Ngọc mới vừa nói như vậy thì cô đã lập tức nghe ra được đầu mối rồi, vội hỏi: “Nói vậy là tổ trưởng đã có tính toán rồi?”



“Lợi hại, lợi hại!” Triệu Ngọc khẽ mỉm cười: “Vậy mà cũng bị chị nhìn ra! Đúng vậy, bây giờ tôi thật sự có một ý tưởng nhưng còn chưa hoàn chỉnh, còn thiếu sót nhiều thứ lắm. Đợi tôi hiểu hết toàn bộ rồi sẽ nói cho chị nhé!”



“Được!” Ngô Tú Mẫn thẳng thắn trả lời một tiếng rồi cúp điện thoại.



Kết quả, bên này mới vừa đặt điện thoại xuống thì cửa phòng làm việc đã bị người đẩy ra, chỉ thấy Tăng Khả dẫn theo một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi trắng bước vào trong phòng.



“Tổ trưởng, em đã tìm thấy người anh muốn tìm rồi!” Tăng Khả vội giới thiệu cho Triệu Ngọc: “Vị này chính là Mao Tường Hoa, kiểm sát trưởng của Viện Kiểm sát tỉnh Phúc Lai.”



“A, chào ngài, chào ngài!” Triệu Ngọc vội vươn tay chào hỏi.



“Ôi trời, Triệu đại thần thám, nghe danh đã lâu, nghe danh đã lâu!” Người đến vội vàng nhiệt tình bắt tay với Triệu Ngọc, miệng liên tục khen ngợi.



“Tăng Khả đã nói rõ với ngài mục đích mà lần này tôi mời ngài tới rồi chứ?” Triệu Ngọc nói: “Bởi vì chúng tôi không hiểu nhiều về mức hình phạt cho nên mới mời ngài đến cố vấn giúp chúng tôi...”



“Đã biết, đã biết, tôi đã xem xong tài liệu rồi, xem xong rồi, ha ha...” Kiểm sát trưởng Mao Tường Hoa vội lấy xấp tài liệu ra, sau đó nói với Triệu Ngọc: “Tình hình liên quan tới Bạch Lãng đúng là có hơi đặc biệt, tôi chỉ có thể kết hợp một số vụ án trước đây để đánh giá một chút, chưa chắc đã đạt uy tín tuyệt đối.”



“Ngài biết rồi đấy, trên toà án sẽ xuất hiện rất nhiều chuyện bất ngờ cho nên không thể đoán được!”



“Tôi biết, tôi biết!” Triệu Ngọc ra hiệu về phía ghế sofa. Sau khi hai người đã ngồi xuống đối diện nhau rồi, lúc này hắn mới hỏi: “Vậy theo như ngài phỏng đoán thì với những chuyện Bạch Lãng đã làm, một khi mở phiên tòa thì anh ta sẽ phải chịu mức hình phạt như thế nào?”



“Được.” Mao Tường Hoa mở tài liệu ra, nghiêm túc nói: “Chúng ta bắt đầu nói nhé. Đầu tiên, Bạch Lãng đã thừa nhận tội danh tham dự vào vụ lừa gạt Lâm Thừa Nghiệp, hành vi phạm tội liên quan đến lừa đảo bao gồm trộm cắp và tổ chức hoạt động mê tín. Lẽ ra với số tiền lừa gạt rất lớn, Bạch Lãng cũng bị quy về tội phạm chủ mưu thì chỉ vào một hạng mục lừa gạt là anh ta đã có thể bị tuyên án từ mười năm trở lên, thậm chí là tù chung thân rồi.”



“Nhưng dựa vào điều lệ án treo, nếu như bọn họ có thể trả lại toàn bộ tài sản đã lừa gạt thì có thể xin hưởng án treo.”







“Ngoài ra, liên quan đến chuyện lừa gạt thì luật sư biện hộ cũng có thể dùng lời lẽ để thoát được. Nếu như bọn họ cố ý áp sát vào tính chất vụ án tới hướng tổ chức hoạt động mê tín, lợi dụng hoạt động mê tín để lừa gạt lấy tài sản của người khác thì mức hình phạt tiêu chuẩn sẽ trở nên càng nhẹ hơn.”



“Ừm...” Mao Tường Hoa lật một trang tài liệu rồi nói tiếp: “Tiếp theo, dựa vào mục xử lý thi thể trái phép, chỉ dựa vào hành động hỏa táng của bị cáo đã dính dáng tới tội trộm cắp thi thể và sỉ nhục thi thể rồi.”



“Tuy nhiên, mặc dù tình tiết khá là xấu nhưng căn cứ vào mức hình phạt tiêu chuẩn thì bị cáo chỉ cần nộp một số tiền, nhiều lắm là bị tuyên án từ ba năm trở xuống mà thôi.”



“Lại nhìn đến mục anh ta uống rượu lái xe, tính chất của vấn đề này lại càng phức tạp hơn. Nếu như là tội danh mưu sát thì cao nhất là tù chung thân. Nhưng nếu dựa vào xử phạt tai nạn giao thông thì mức hình phạt tiêu chuẩn sẽ không nặng lắm. Điều này còn phải xem người bị xe đâm có chết hay không, trình độ bị thương nặng hay nhẹ, cùng với thái độ nhận tội của anh ta, bồi thường vân vân...”



“Chỗ đặc biệt nhất của vụ án chính là giữa bị cáo và người bị hại có tồn tại mối quan hệ lợi và hại nhất định, loại quan hệ này có thể nói lớn cũng có thể nói nhỏ, hoàn toàn phải xem các luật sư đánh cờ như thế nào trên phiên toà!”



“Trừ điều này ra thì chúng ta còn có thể kiện anh ta tội làm hại đến an toàn công cộng, nhưng cho dù đếm tội để phạt…” Kiểm sát trưởng Mao nghiêm túc nói: “Cá nhân tôi cho rằng, xác suất để anh ta bị phán tử hình hay tù chung thân là vô cùng nhỏ!”



“À...” Triệu Ngọc gật đầu với vẻ thâm thúy, lời nói của kiểm sát trưởng Mao cũng gần giống như dự tính trước đó của hắn...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom