• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 233: Mụ béo đáng sợ!

“Cậu quen à?”

Diệp Vĩnh Khang nghi hoặc hỏi.

Trán Mao Tiểu Huy đã ướt sũng những giọt mồ hôi lạnh, không khó để nhìn ra người phụ nữ mập mạp này đáng sợ đến mức nào, cậu ta trần giọng run rẩy nói: “Bà ta là người mà tôi vừa nói, lần đầu tiên lên núi bắt trăn tôi đã gặp mụ quái thai này… mau chóng cúi đầu xuống, bà béo này hung dữ hơn mấy tên vừa rồi rất nhiều”.

Hai tay Mao Tiểu Huy ôm đầu, cúi thấp đến mức đầu chạm tới túi quần, không ngừng run rẩy, không khó để nhìn ra cậu ta bị bà béo này dọa cho khiếp sợ đến mức nào.

Diệp Vĩnh Khang lại khá tò mò, anh muốn biết cây thước đồng mà vừa nãy Mũi Ưng phi về phía mình tại sao lại nằm trong tay bà béo này một cách thần kỳ như vậy.

Mặc dù cây thước đồng đó không đủ lực uy hiếp với anh, nhưng vẫn có chút lực, sau đó lại bay ngược ra ngoài trong không trung, thậm chí đến Diệp Vĩnh Khang vừa rồi cũng không nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì.

“Mụ béo, mày là ai, lại dám lấy vũ khí của tao!”

Mũi Ưng rõ ràng không biết bà béo trước mặt mình là ai, vì vậy có thể đoán được rằng lần đầu tiên Mao Tiểu Huy lên núi, Mũi Ưng không hề ở đó.

“Á? Đây là vũ khí của anh sao? Xin lỗi nhé, vậy tôi trả cho anh này”.

Người phụ nữ mập mạp lộ ra vẻ hối lỗi, sau đó nhẹ nhàng ném lại cây thước đồng cho Mũi Ưng.

Tuy nhiên khi Mũi Ưng chuẩn bị đưa tay ra đón lấy, thước đồng đột nhiên tăng tốc về phía trước, sắc mặt Mũi Ưng lập tức đanh lại, cổ tay nhanh chóng dùng lực, di chuyển về phía trước bắt lấy thước đồng.

Nhưng một chuyện kỳ lạ đã xảy ra.

Nhưng cây thước đồng hình như có mắt, khi Mũi Ưng đang định nắm lấy thì nó đột nhiên chuyển hướng và quét về phía cổ Mũi Ưng, khiến cho gã chỉ bắt được một nắm không khí.

Nhưng như vậy còn chưa kết thúc, sau khi cây thước đồng đó quét qua cổ Mũi Ưng, bà béo làm động tác nhẹ nhàng kéo về phía sau, cây thước đồng đó đột nhiên quay đầu, xoay một vòng quanh cổ của Mũi Ưng.

Lúc này Diệp Vĩnh Khang mới phát hiện, đầu cây thước đồng thật ra được nối với một sợi tơ mỏng như lông bò!

Con ngươi của Mũi Ưng có rút mạnh, hiển nhiên gã cũng cảm thấy cổ mình vướng víu, theo bản năng vươn hai tay ra nắm lấy cổ.

Chỉ là tay còn chưa chạm tới cổ, bà béo lại nhẹ nhàng giật một cái, thước đồng lại bay trở về, toàn thân Mũi Ưng lập tức khựng lại.

Hai mắt lồi ra, như thế vừa bị trúng bùa chú.

Hai giây sau, trên cổ gã xuất hiện một đường đỏ rất mảnh, ngay sau đó, đầu gã hơi nghiêng sang một bên, bụp một tiếng, giống như một quả bóng nặng nề rơi xuống đất.

“Trả lại vũ khí cho anh mà anh không thể bắt được, he he he he”.

Tiếng cười khúc khích vang lên từ cổ họng của bà béo, khi cười lên lớp mỡ trên khuôn mặt rung rung, trông vô cùng phản cảm.

Tất cả mọi người trong hang động đều ngây ra, chỉ nghe thấy ồ một tiếng, hai người nhát gan đột nhiên che cổ nôn khan.

“Thật kinh tởm”.

Bà béo cau mày, cổ tay khẽ rung rung, hai sợi tơ rất mảnh bay ra, hai người đang nôn mửa thậm chí còn không có thời gian phản ứng, hai cái đầu đã lập tức lăn lông lốc trên đất.

“Tôi có một việc muốn thương lượng với mọi người”.

Bà béo cười với đám đông, nói: “Hôm nay con trăn mào gà này nhường cho tôi đi, lần sau các người lại tới bắt được không? Nếu như đồng ý, thì hãy gật đầu”.

Tất cả mọi người trong hang động không ai dám nói lời nào, lần lượt gật đầu lia lịa, sợ rằng đầu cũng sẽ chuyển nhà đi mất.

“Ừ, đây là do các người tự mình đồng ý đấy nhé, con người tôi sống rất có đạo lý đấy”.

Bà béo nheo mắt mỉm cười, sau đó ánh mắt rơi trên người Diệp Vĩnh Khang không gật đầu, cười gian trá nói: “Anh chàng đẹp trai, cậu không đồng ý sao?”

Những lời này làm cho Mao Tiểu Huy ở bên cạnh sợ hãi, vội vàng cúi đầu lớn tiếng nói: “Chị à, chị tuyệt đối đừng hiểu nhầm, đầu óc người bạn này của tôi không giống người bình thường”.

“Não trái và não phải của anh ấy bị đảo lộn, vì vậy anh ấy không gật đầu có nghĩa là đồng ý, nếu gật đầu có nghĩa là không đồng ý, chị tuyệt đối đừng hiểu nhầm!”

“Ồ? Là vậy sao?”

Bà béo nhìn Diệp Vĩnh Khang cười nói.

“Anh Diệp…”

Lúc này ngay cả Sở Phi Yến cũng lo lắng, vội vàng kéo cánh tay Diệp Vĩnh Khang, ra hiệu cho anh mau chóng nhượng bộ.

Tuy nhiên Diệp Vĩnh Khang hoàn toàn không để ý tới chuyện này, nhìn chằm chằm vào bà béo, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.

Khoảnh khắc vừa rồi khi bà béo ra tay, Diệp Vĩnh Khang cảm thấy hơi quen mắt, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, anh chợt nhớ ra động tác của bà béo này giống hệt như ông già thắt bím tóc bên cạnh Đào Thiên Hổ!

Mặc dù một người sử dụng viên bi kim loại, người kia sử dụng sợi tơ, nhưng kỹ thuật vẫn không hề thay đổi.

Lẽ nào có mối liên hệ gì đó giữa hai người này sao?

Diệp Vĩnh Khang đột nhiên cảm thấy có chút kích động, lần trước khó khăn lắm mới bắt gặp được hình xăm trên ngực ông lão đó, còn chưa kịp chạy tới hỏi đã bị Tử Diên chém chết rồi.

Không biết rằng trên ngực bà béo này có hình xăm tương tự hay không!

Vù!

Đúng lúc này, bên ngoài hang động đột nhiên có một cơn gió thổi qua, cây cối rung chuyển xào xạc xen lẫn tiếng rít.

“Nó xuất hiện rồi!”

Có người hét lên theo bản năng, nhưng vừa dứt lời, đầu của người đó đã bị bà béo dùng một tay chặt đứt.

“Vừa nãy không phải đã nói rõ rồi sao, hôm nay con này thuộc về tôi, các người đợi lần sau đi, ngoan ngoãn ở trong hang động đợi nhé, nếu không bị thương thì không hay đâu”.

Bà béo nheo mắt cười, vừa định xoay người chuẩn bị đi ra ngoài, một bóng đen đột nhiên xuất hiện, xoẹt một tiếng quấn chặt lấy cổ bà béo!

Bà béo tuy rằng thân hình mập mạp, nhưng phản ứng vô cùng nhanh, thân thủ vô cùng linh hoạt, nhẹ nhàng tránh được bóng đen đó.

Chỉ nghe thấy keng một nhát, bóng đen đập mạnh vào tường đá, sau đó nhanh chóng bật lại, lại quét về phía đầu của bà béo.

Bà béo không dám lơ là, nhanh chóng xoay người chuẩn bị chặn lại.

Nhưng ngay khi bà ta quay lại, một bóng người đột nhiên lướt tới nhanh như chớp!

Hai bên đón địch!

Nhưng bà béo quả thực có thực lực rất mạnh, chỉ cần hất một tay, hai sợi tơ đã quấn lấy bóng đen vừa đập trở lại từ tường đá.

Tay còn lại đón tiếp bóng hình lao tới từ bên cạnh.

Bụp bụp bụp!

Trong nháy mắt, hai bên đã ra mấy chục đòn.

Lúc này mọi người mới ngạc nhiên phát hiện ra đó chính là người ăn mày mù lòa thu mình trong góc, ít được chú ý nhất!

Bóng đen vừa quét qua chính là nhành trúc đen trong tay người ăn mày!

Dù đã thoát được một đòn nhưng bà béo không dám bất cẩn, dùng một tay đập mạnh về phía trước, sợi tơ cuốn vào nhành trúc bắn về phía người ăn mày!

Người ăn mày mù có thân pháp rất lợi hại, cả người bật lên, xoay tròn giữa không trung, lợi dụng sức kéo của bà béo, nắm lấy đầu nhành trúc, như một mũi tên đâm về phía tim của bà béo!

Bà béo nhanh chóng né về phía sau, nhưng khi nhành trúc chỉ còn cách bà béo khoảng hai thước, chỉ nghe thấy một tiếng động, một tia sáng bạc lóe lên, một chiếc gai kim loại sắc bén đột nhiên xuất hiện trên phần trước của nhành trúc!

Chuyện này quá đột ngột khiến bà béo không kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc gai kim loại sắc bén kia đâm thẳng về phía tim mình!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ngạo Thế: Tiên Đế Trở Về
TRỌNG SINH TRỞ VỀ VỊ TRÍ CŨ
  • Cuồng Thượng Gia Cuồng
Chương 217
Cuồng long trở về
  • Vương Dịch
Chương 42...
Huyền Thoại Trở Về
THIÊN KIM TRỞ VỀ
  • Chá Bút Tiểu Tửu
Phần 5 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom