• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (4 Viewers)

  • Chương 586-590

Chương 586: Thời khắc nguy cấp

“Đã đi theo rồi thì bây giờ chúng ta chỉ cần đi theo sau quân viện trợ liên quân này là được, chú ý đừng để họ phát hiện, chờ họ tìm được cao thủ của nhà họ Tiêu rồi ra tay thì chúng ta mới lên cứu”, Lâm Hàn thấp giọng nói.

Mấy người Tôn Hàn Các gật đầu, sau đó lặng lẽ đi theo cùng Lâm Hàn.

Như vậy mấy người Lâm Hàn chỉ cần chú ý che giấu hành tung, không để quân tiếp viện phát hiện ra, không cần đi tìm cao thủ nhà họ Tiêu, chỉ cần chờ lúc chúng tìm được cao thủ nhà họ Tiêu rồi hành động thì họ xông lên cứu người là được.

Thêm nữa mấy người Lâm Hàn luôn theo sau đám người kia nên chắc chắn chúng không thể ngờ được, đến lúc đó sẽ không kịp trở tay, họ sẽ dễ thành công hơn.

Lâm Hàn và người của Tôn Hàn Các đi thật khẽ không phát ra tiếng động, chạm rãi đi theo hướng của những tên tiếp viện của liên quân.

Không lâu sau, nhóm người Lâm Hàn đã đuổi tới nơi. Lúc này quân viện trợ đang nghênh ngang cầm đèn của thợ mỏ soi sáng khắp nơi, tìm kiếm cao thủ ẩn nấp của liên quân và cao thủ nhà họ Tiêu.

Nhóm Lâm Hàn không thể theo quá gần, nếu không sẽ dễ bị phát hiện, cũng không thể theo quá xa, nếu không khi đám người kia phát hiện ra cao thủ nhà họ Tiêu rồi hành động thì họ lại vì ở quá xa mà không thể hỗ trợ.

Vì vậy nhóm người Lâm Hàn giữ khoảng cách ở khoảng 80 mét, ở khoảng cách này, với tốc độ của Lâm Hàn và người Tôn Hàn Các có thể kịp thời lao ra cứu người.

Ở khoảng cách 80 mét, quân tiếp viện của liên quân chiếu đèn, hầu hết bọn chúng đều không thấy nhóm người Lâm Hàn, không phát hiện ra họ.

Đoàn liên quân đi vào chưa bao lâu thì phát hiện ra vài thi thể, không có ngoại lệ, đều là thi thể các cao thủ ấn nấp của đoàn liên quân.

“Xem ra trong hầm mỏ này có rất nhiều cao thủ nhà họ Tiêu, không ngờ người chết đều là người của chúng ta”.

“Kỳ lạ, dọc đường vào đây chúng ta đã thấy gần mười thi thể rồi, toàn là cao thủ ẩn náu của liên quân, những người này đều là cao thủ sao lại thua hết mà người nhà họ Tiêu lại chẳng ai bị sao vậy?”

“Không phải người nhà họ Tiêu phái tới đều là cao thủ đó chứ? Trước đây họ đã bị thương rất nhiều, sao lại có nhiều cao thủ đến thế? Ở đây còn có biết bao nhiêu hầm mỏ”.

“Chẳng lẽ nhà họ Tiêu và người của Lâm Hàn dẫn tới đều là cao thủ?”

“Lâm Hàn nào tự nhiên chui ra thế? Sao lại có nhiều cao thủ vậy?”

“Liệu có phải người nhà họ Tiêu cũng bị thương, có người chết nhưng đều đã được đưa ra ngoài nên mới chỉ còn lại thi thể cao thủ ẩn thân của liên quân chúng ta không?”

Quân viện trợ nói chuyện một lúc phát hiện ra tình hình không ổn, người bên phía nhà họ Tiêu có vẻ đều là cao thủ, họ dường như có khả năng quét sạch những cao thủ ẩn mình trong đoàn liên quân của họ.

Sau đó quân viện trợ của liên quân bắt đầu trở nên thận trọng hơn, nghiêm túc hơn, tiếp tục tìm kiếm.

Nhưng bọn chúng cũng không để tâm lắm, dù sao chúng có hơn 100 người, gần một nửa là cao thủ, những người nhà họ Tiêu làm sao có thể đối phó được? Vì vậy chúng vẫn tiếp tục cầm đèn đi tìm.

Đi tiếp chưa được bao lâu chúng lại thấy vài thi thể nữa, không có ngoại lệ, đều là thi thể cao thủ ẩn mình của đoàn liên quân, không hề có thi thể nào của người bên phía nhà họ Tiêu.

“Chuyện gì thế này? Những người kia có thân thủ tốt vậy sao?”

“Con mẹ nó, đến giờ vẫn chưa thấy thi thể nào của người nhà họ Tiêu, cao thủ của chúng ta bị sao vậy?”

Những người quân viện trợ bắt đầu chửi bới, tiếp tục đi tìm.

Nhóm Lâm Hàn vẫn giữ khoảng cách 80 mét, đi theo từ xa, nếu quân viện trợ phát hiện ra cao thủ nhà họ Tiêu thì Lâm Hàn nhất định sẽ tới hỗ trợ đầu tiên.

Sau khi tìm kiếm tiếp, quân viện trợ đột nhiên phát hiện ở nơi không xa có ba bóng người, hiển nhiên là người nhà họ Tiêu.

“Ở đằng kia, mau bắt lấy chúng!”

Quân viện trợ lập tức bao vây.

Nhưng quân viện trợ này sau khi xuống hầm mỏ vốn không hề chú ý nhiều đến việc che giấu hành tung, thậm chí còn bật đèn.

Ba cao thủ của nhà họ Tiêu đã phát hiện ra chúng, theo kế hoạch cao thủ nhà họ Tiêu và cao thủ Lâm Hàn dẫn tới không hề mang theo đèn.

Ba cao thủ lập tức biết những người này chắc chắn là người của quân địch, nhiều đèn thì nhiều người, ba cao thủ nhà họ Tiêu biết mình không phải đối thủ của họ nên lập tức chạy trốn sâu vào trong hầm mỏ, tập hợp lại với cao thủ khác của nhà họ Tiêu, cùng nhau đối phó với quân viện trợ.

Lâm Hàn nhìn từ xa, khẳng định họ có thể trốn thoát nên không lập tức đuổi theo, tiếp tục ẩn mình cùng những người của Tôn Hàn Các.

“Xem ra không bao lâu nữa quân viện trợ của liên quân và người nhà họ Tiêu sẽ giao đấu, đến lúc đó chúng ta cũng phải ra tay, giúp họ kéo dài thời gian”, Lâm Hàn nhỏ giọng nói.

Một người của Tôn Hàn Các nói: “Cậu Lâm, tôi đã đếm sơ qua rồi, tổng cộng quân viện trợ lần này có hơn trăm người, nhưng trong số họ chỉ có khoảng hơn 30, chưa được một nửa người là cao thủ”.

Lâm Hàn nghe vậy thì khẽ gật đầu, cũng gần đúng như dự đoán. Dù sao liên quân đã phái rất nhiều cao thủ tới đây ẩn nấp trong hầm mỏ, bây giờ phái thêm người cũng chỉ có thể là những cao thủ còn lại.

Dù sao một quý tộc cũng chỉ có từng đó cao thủ, bồi dưỡng một cao thủ phải bồi dưỡng từ nhỏ, dồn tài nguyên, sau đó không phải ai cũng có thể thành cao thủ, đa phần là do thiên phú không đủ, dồn nhiều tài nguyên sau đó cũng chỉ hơn người bình thường một chút, không thể trở thành cao thủ.

Có thể thấy việc bồi dưỡng ra một cao thủ khó thế nào, cho dù quý tộc có thể ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia cũng không thể bồi dưỡng ra nhiều cao thủ.

Mà những cao thủ này được bồi dưỡng thành công, sau đó họ vẫn có thể bị thương trong quá trình làm nhiệm vụ hoặc chiến đấu cùng các gia tộc khác, đương nhiên sẽ lại càng ít hơn.

Lâm Hàn và những người của Tôn Hàn Các tiếp tục đi theo quân viện trợ của liên quân.

Sau khi nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc, quân viện trợ trở nên thận trọng hơn, không còn nghêng ngang nữa, cũng chú ý che giấu tung tích, giảm âm thanh hết mức có thể, nhưng hơn một nửa số người vẫn là người bình thường nên rất khó để che giấu toàn bộ âm thanh.

“Mọi người cố gắng giảm âm lượng, đừng để bị cao thủ nhà họ Tiêu phát hiện, nếu không phải vừa nãy họ đã phát hiện ra chúng ta từ xa thì chúng ta đã bắt được cao thủ đó của nhà họ Tiêu rồi”, một thủ lĩnh của quân viện trợ lên tiếng.

“Đúng thế, không biết nhà họ Tiêu kiếm đâu ra nhiều cao thủ thế, nhưng may mắn thay, cho dù chúng có đủ năng lực để đối phó với nhiều cao thủ ẩn mình trong hầm mỏ của chúng ta thì cũng không kịp nữa. Sáng mai đoàn thanh tra của thành phố Thiên Kinh tới rồi, nhà họ Tiêu chết chắc!”, một thủ lĩnh khác nói.

Đúng lúc này, họ đột nhiên phát hiện phía trước có một nhóm ba người của nhà họ Tiêu đang ở rất gần.
Chương 587: Cứu người

“Suỵt! Tắt đèn, từ từ đi tới!”

Một thủ lĩnh của quân viện trợ thấp giọng lên tiếng.

Sau khi nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, quân viện trợ không còn vênh váo nữa, cũng tắt gần hết đèn đi, chỉ để lại một cây.

Lúc này cây đèn cuối cùng cũng đã tắt, xung quanh lập tức tối om.

Lâm Hàn đi theo phía sau hiểu ra những người này chắc đã phát hiện ra cao thủ nhà họ Tiêu, đèn đã tắt chuẩn bị hành động.

“Mau, theo tôi vào đó chuẩn bị cứu người”, Lâm Hàn hạ giọng nói.

Mấy người Tôn Hàn Các gật đầu, vội vàng lên theo.

Lúc này ba cao thủ nhà họ Tiêu đang kiểm tra độ sâu của hầm mỏ, sau khi vào họ đã giải quyết được hai tên cao thủ ẩn mình của liên quân, bây giờ đã đi được một đoạn mà vẫn chưa phát hiện ra cao thủ ẩn mình tiếp theo của liên quân.

Một trong ba người đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn, quay đầu lại nhìn thì thấy tối đen.

“Vừa rồi tôi thấy có một tia sáng nhưng lại vụt tắt trong nháy mắt, không biết là ảo giác của tôi hay gì”, cao thủ nhà họ Tiêu hơi nghi ngờ.

“Chắc là ảo giác đó!”, một cao thủ khác nói.

Dù sao trong hầm mỏ này, những tên cao thủ ẩn thân của đoàn liên quân không ngốc như thế, dám bật đèn không phải đang tự bảo tôi đang ở đây sao?

Nhưng ba người chưa đi được mấy bước, đột nhiên xung quanh có mấy bóng người lao ra, chính là quân viện trợ của liên quân!

“Không hay rồi, có kẻ địch!”

“Sao nhiều thế này?”

Ba cao thủ nhà họ Tiêu đã bị quân viện trợ bao vây không còn đường lui.

Họ mệt mỏi đối phó, ba cao thủ nhà họ Tiêu cũng không phải đối thủ của quân viện trợ, không bao lâu đã bị chúng bắt lại.

Ba cao thủ nhà họ Tiêu nhìn kẻ địch có hơn 100 người thì nghi ngờ, không phải cao thủ ẩn mình của liên quân phía dưới này đều đánh riêng lẻ sao? Mà người viện trợ theo lý mà nói cũng không thể nào vào hết một hầm mỏ như thế, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lúc này một thủ lĩnh quân viện trợ đi tới, ngồi xổm trước mặt ba cao thủ nhà họ Tiêu.

“Mau nói vị trí những cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu ra, nếu không bây giờ tao sẽ giết chúng mày!”, người đó lãnh đạm nói.

Ba cao thủ nhà họ Tiêu nhìn nhau, chưa nói họ không biết vị trí cụ thể của những người còn lại, dù sao sau khi chia nhóm thì mọi người tự đi riêng.

Mà dù có biết thì ba người họ cũng không thể bán đứng nhà họ Tiêu, nói ra vị trí của những người khác.

Ba cao thủ nhà họ Tiêu đều hiểu người trước mặt không nói đùa, sẽ thật sự giết họ.

“Các anh em, kiếp sau chúng ta vẫn là anh em”, một trong những cao thủ nhà họ Tiêu nói, như thể đã sẵn sàng cho cái chết.

Hai người còn lại lần lượt gật đầu.

“Hừ!”

Tên thủ lĩnh hừ lạnh, biết có hỏi cũng không được gì bèn đứng lên: “Giết ba người họ cho tôi!”

Nhưng lúc này một vài bóng người đột nhiên lao ra từ xung quanh.

Quân viện trợ còn chưa phản ứng kịp, tốc độ của những người này cực kỳ nhanh, họ đã hạ gục được mấy tên quân viện trợ.

Mà mấy bóng người lao ra này chính là nhóm Lâm Hàn nhân lúc quân viện trợ không chú ý đã lẻn vào.

“Không ổn, vẫn còn có người!”

Quân viện trợ lập tức phản ứng lại, chuẩn bị ứng phó, trong số họ có hơn 30 cao thủ, nhưng đa phần đều là côn đồ bình thường nên nhất thời có chút hoảng loạn.

Nhưng những người Lâm Hàn tốc độ lại cực kỳ nhanh, lúc này đã nhanh chóng hạ gục được vài người, sau khi thu hút sự chú ý của chúng thì vội vàng đi về phía ba người cao thủ nhà họ Tiêu.

Ba cao thủ nhà họ Tiêu nhận ra có người tới cứu mình nên nhanh tay lẹ mắt, nhân lúc mọi người xung quanh đang bị thu hút sự chú ý thì vội vàng đứng dậy phản kháng.

Vì ở dưới hầm mỏ, những người này lại hơi hoảng loạn nên không thể nhìn ra bóng dáng mấy người Lâm Hàn.

Đột nhiên một người trong số đó nhìn thấy bóng mấy người Lâm Hàn lướt qua, lập tức phản ứng lại rồi kêu lên: “Những người này muốn cứu người!”

Nhưng lúc này Lâm Hàn và người của Tôn Hàn Các đã đưa được ba cao thủ của nhà họ Tiêu chạy trốn thẳng xuống nơi sâu của hầm mỏ.

Khi quân tiếp viện phát hiện ra thì họ đã hoàn toàn biến mất.

“Chết tiệt, được cứu rồi!”

“Mấy người vừa nãy thật can đảm, mấy người mà cũng dám xông vào giải cứu trong khi chúng ta có hơn 100 người, không ngờ họ còn thành công!”

“Họ đều là cao thủ, mà chúng ta lại hoảng nên đương nhiên họ có cơ hội”.

“Thân thủ mấy người này rất lợi hại, tốc độ thật sự quá đáng sợ!”

“Yên tâm đi, không chạy được đâu, hầm mỏ chỉ có một lối ra, chúng ta bao vây lại còn không bắt được sao?”

Quân viện trợ mắng chửi ầm ĩ, sau đó tiếp tục đi sâu vào trong mỏ tìm, nhất định phải giết được nhóm người Lâm Hàn.

Mà cùng lúc đó, Lâm Hàn và nhóm người Tôn Hàn Các đã đưa được ba người nhà họ Tiêu đến nơi sâu trong hầm mỏ, thấy liên quân phía sau không đuổi theo, Lâm Hàn mới dừng lại.

“Cậu Lâm, cảm ơn ân cứu mạng của cậu”.

“Cậu Lâm, thật sự cảm ơn cậu rất nhiều, nếu không bây giờ chúng tôi có thể đã chết rồi”.

“Cậu Lâm, cậu tới thật đúng lúc!”

Ba cao thủ nhà họ Tiêu lần lượt tỏ lòng biết ơn, họ vô cùng cảm kích Lâm Hàn.

Lâm Hàn xua tay: “Bây giờ đừng nói lời cảm ơn, thời gian gấp rút, tôi sẽ nói cho các anh biết tình hình hiện giờ”.

Sau đó Lâm Hàn nói cho ba cao thủ biết tình hình hiện tại.

Họ nghe xong thì đều kinh ngạc, thì ra đó là quân viện trợ của liên quân, hơn nữa họ còn vào hết hầm mỏ số 1 này.

Đây là một điều đáng mừng cho các anh em ở mỏ khác, họ sẽ không bị quấy rầy, có thể an toàn xử lý hết đám cao thủ ẩn mình của liên quân, nhưng đối với những người phụ trách hầm mỏ này như họ thì lại tương đương với tai hoạ.

“Lần này toang rồi, các anh em trong hầm mỏ số 1 chúng ta đều đang gặp khó khăn, số nhọ một chút thì chưa biết chừng chúng ta cũng không chạy được”.

“Haiz, nếu tất cả các cao thủ nhà họ Tiêu đều chết ở đây thì dù qua mối nguy cơ lần này, nhà họ Tiêu cũng phải đối mặt với nguy cơ diệt vong”.

Ba cao thủ nhà họ Tiêu có chút lo lắng.

Lâm Hàn lại nói: “Yên tâm đi, tôi đã phái người đi thông báo rồi, bên phía Uông Nghĩa xử lý xong sẽ nhanh chóng tới hỗ trợ chúng ta. Việc chúng ta cần làm bây giờ là tập trung hết các cao thủ nhà họ Tiêu trong hầm mỏ số 1 này lại, đi đến nơi sâu trong mỏ, cố gắng kéo dài thời gian chờ nhóm Uông Nghĩa tới giúp, đến lúc đó những người quân liên quân cũng sẽ phải chết ở đây!”

“Tôi hiểu rồi, chúng tôi sẽ đi thông báo”, ba cao thủ nhà họ Tiêu đồng thanh nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu bảo: “Đồng thời các anh cũng phải cẩn thận cao thủ ẩn nấp của phe liên quân nơi sâu trong hầm mỏ, vậy nên các anh vẫn cứ chia ba người một nhóm, phân nhau ra thông báo đi, chúng ta gặp nhau ở tầng dưới cùng của hầm”.
Chương 588: Tiêu Hoa Bân kiên định, dứt khoát

“Đã hiểu”.

Ba cao thủ nhà họ Tiêu trầm giọng đáp lại, sau đó họ tách khỏi nhóm Lâm Hàn đi vào trong bóng tối để thông báo cho những người còn lại.

Mà bên phía Lâm Hàn cũng chia quân thành hai nhóm, như vậy có thể thông báo nhanh nhất có thể.

Lâm Hàn dẫn đầu một nhóm ba người Tôn Hàn Các, bốn người Tôn Hàn Các còn lại đi riêng.

Mà khi nhóm người Lâm Hàn ở hầm mỏ số 1 thông báo cho cao thủ nhà họ Tiêu, đồng thời còn phải đề phòng cao thủ ẩn mình trong mỏ của liên quân. Ở trong hầm mỏ có các cao thủ ẩn mình của nhà họ Khương, nhóm người Uông Nghĩa đang tiến hành rất suôn sẻ.

Lúc trước Uông Nghĩa đã nhận được thông báo từ người của Tôn Hàn Các, vì thế nhanh chóng tăng nhanh tốc độ, lúc này cuối cùng cũng đến nơi sâu nhất của hầm mỏ, quét sạch tên cao thủ cuối cùng của nhà họ Khương.

“Chúng ta đã xử lý sạch sẽ toàn bộ, tất cả cao thủ nhà họ Khương trong danh sách đều đã bị xử lý, chắc sẽ không còn cao thủ nhà họ Khương ẩn mình nữa đâu. Bây giờ chúng ta phải mau chóng đến hầm mỏ số 1 tiếp viện!”, Uông Nghĩa ra lệnh.

Ngay lập tức, Uông Nghĩa dẫn hơn 40 cao thủ đi về phía hầm mỏ số 1 để tiếp viện.

Lúc này, trong hầm mỏ số 1.

Lâm Hàn và ba người Tôn Hàn Các tiếp tục tìm kiếm. Vừa rồi họ đã gặp ba nhóm nhỏ của cao thủ nhà họ Tiêu, tổng cộng có 9 người. Dưới sự thông báo của Lâm Hàn, họ ngừng tìm kiếm quân ẩn mình của liên quân trong hầm, ngăn chặn việc bị quân tiếp viện từ nhà họ Chu, nhà họ Khương bao vây.

Những cao thủ nhà họ Tiêu được thông báo tiếp tục đi báo cho những người còn lại, nhóm Lâm Hàn cũng tiếp tục đi thông báo.

Cứ vậy, tốc độ thông báo lập tức tăng nhanh hơn rất nhiều, càng lúc càng có nhiều cao thủ nhà họ Tiêu lần lượt xuống tầng thấp nhất của hầm mỏ số 1.

Lâm Hàn và ba người của Tôn Hàn Các đang tìm kiếm, đột nhiên có một bóng đen lao ra tấn công họ.

Mặc dù để nhanh chóng thông báo, bốn người Lâm Hàn không quá che giấu tung tích, nhưng không có nghĩa là họ không đề phòng.

Cao thủ ẩn nấp của liên quân vừa lao ra, Lâm Hàn đã nghiêng người nhẹ nhàng né tránh, mà ba người Tôn Hàn Các đã đồng thời tấn công.

Trong tích tắc, cao thủ ẩn thân của liên quân lập tức bị ba người Tôn Hàn Các khống chế.

Mặc dù hắn cũng là cao thủ, nhưng người của Tôn Hàn Các vẫn hơn hẳn bọn họ, hơn nữa với ưu thế quân số và sự hợp tác ăn ý, cao thủ này làm sao có thể là đối thủ của ba cao thủ Tôn Hàn Các?

“Xử lý đi, chúng ta phải tiếp tục lên đường”, Lâm Hàn nhẹ giọng nói.

Ba người còn lại gật đầu, ngay sau đó bốn người lại tiếp tục đi.

Không lâu sau, bốn người Lâm Hàn đang đi thì nghe thấy tiếng bước chân dồn dập phía sau, chính là quân viện trợ của nhà họ Chu và nhà họ Khương đuổi tới, chúng đã không còn che giấu hành tung nữa, dù sao che giấu cũng làm chậm tốc độ, không thể đuổi kịp nhóm người Lâm Hàn, chúng nóng lòng muốn bắt được nhóm người Lâm Hàn và những cao thủ nhà họ Tiêu.

“Tăng tốc, nhanh chóng vừa thông báo vừa rút xuống tầng cuối cùng của hầm mỏ”, Lâm Hàn lên tiếng.

“Vâng!”

Chưa đầy 10 phút sau, bốn người Lâm Hàn lại thông báo được cho ba nhóm cao thủ nhà họ Tiêu nữa, nhưng đồng thời cũng nghe thấy âm thanh đánh nhau và la hét từ phía sau, chắc là có đội nhóm nào đó đã bị quân viện trợ của hai nhà quý tộc bao vây.

Lâm Hàn nghe thấy cũng không quá ngạc nhiên, chiến đấu với quý tộc, chết chóc và thương vong là điều không thể tránh khỏi, bây giờ trong hầm mỏ số 1 mới có người chết và bị thương, đã được coi là khá tốt.

Chẳng mấy chốc, bốn người Lâm Hàn và những cao thủ nhà họ Tiêu đã nhận được thông báo, đã đến tầng dưới cùng hầm mỏ số 1.

Tiêu Hoa Bân đang xử lý cao thủ ẩn mình ở tầng dưới cùng, cao thủ nhà họ Tiêu đến nơi cũng giúp ông ta một tay, bây giờ cao thủ ẩn mình của liên quân ở tầng dưới cùng hầm mỏ số 1 đã được dọn dẹp hết.

Nhìn thấy Lâm Hàn, Tiêu Hoa Bân vội vàng bước tới lo lắng hỏi: “Tình hình bên trên thế nào? Đối phương rất mạnh sao?”

Lâm Hàn nhìn Tiêu Hoa Bân, người ông ta đầy máu, phần lớn đều là máu của cao thủ ẩn mình của liên quân, nhưng cũng có máu của chính Tiêu Hoa Bân.

“Vừa nãy khi tôi xuống thì quân viện trợ của nhà họ Chu, nhà họ Khương đã đi về phía này, chắc họ sắp tới nơi rồi. Đối phương rất thông minh, còn dẫn theo cao thủ liên quân tới đây, thực lực rất mạnh, chúng ta mau chóng chuẩn bị cho trận chiến đi, cố gắng kéo dài thời gian, chờ Uông Nghĩa tới tiếp viện”, Lâm Hàn nói thẳng.

Tiêu Hoa Bân nghe xong cũng nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, không ai nói trước được khi nào nhóm Uông Nghĩa mới tới viện trợ, nếu tới muộn thì có thể họ đều sẽ phải chết ở đây.

Tiêu Hoa Bân nhìn những cao thủ nhà họ Tiêu xung quanh, đây là nhóm cao thủ cuối cùng của nhà họ Tiêu ông, nếu bị tiêu diệt hết thì dù qua được nguy cơ lần này, nhà họ Tiêu cũng không còn là quý tộc nữa. Dù sao còn có nhà họ Khổng hoàn hảo không hao tổn gì đang giữ thái độ trung lập.

Nói là trung lập nhưng ai biết nhà họ Khổng có nhân lúc người khác gặp nguy hay không.

Vì ở trong hầm mỏ nên điện thoại không có tín hiệu, không liên lạc được với người bên ngoài, cũng không biết được tình hình bên ngoài.

Sau khi suy nghĩ, Tiêu Hoa Bân quyết định dứt khoát: “Những cao thủ cuối cùng của nhà họ Tiêu không thể đều bị chôn vùi ở đây. Thực lực của tôi mạnh nhất, tôi ra ngoài dụ chúng, sau đó mọi người nhân cơ hội chạy trốn, nhớ hãy tản ra mà chạy, cố gắng chạy được nhiều nhất có thể”.

Lâm Hàn và những cao thủ nhà họ Tiêu đều sững sờ, ý Tiêu Hoa Bân cực kỳ rõ ràng, ông ta muốn hy sinh bản thân mình để cố gắng bảo vệ những cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu.

Mặc dù những cao thủ này không hài lòng với quyết sách của Tiêu Hoa Bân trước đó, suýt chút nữa đã hại chết nhà họ Tiêu, nhưng dù sao họ cũng được Tiêu Hoa Bân bồi dưỡng, họ vẫn dành trọn tình cảm cho ông ta.

“Ông hai, không thể như vậy được, đây chẳng phải là đang để ông đi chết sao?”

“Ông hai, chúng tôi biết ông rất giỏi nhưng ngoài kia nhiều cao thủ lắm, sao ông có thể sống sót được?”

“Muốn sống thì cùng sống, muốn chết thì cùng chết, chúng tôi không thể để ông hai đi chết thay chúng tôi được!”

Các cao thủ nhà họ Tiêu đều lên tiếng phản đối, vẻ mặt kích động.

“Câm miệng cho tôi!”, Tiêu Hoa Bân đột nhiên lớn tiếng mắng: “Tôi bồi dưỡng các cậu là để các cậu làm anh em với tôi à? Tôi bồi dưỡng các cậu để bảo vệ nhà họ Tiêu! Nếu các cậu chết cùng tôi thì sao nhà họ Tiêu bảo vệ được vị trí quý tộc nữa? Làm sao đối phó được với những thế lực gia tộc luôn nhòm ngó khác? Tôi đã quyết định rồi, cứ vậy đi!”

“Ông hai…”

Nhóm cao thủ nhà họ Tiêu nhìn Tiêu Hoa Bân với vẻ mặt phức tạp, họ đều hiểu đạo lý này, cũng hiểu nên làm theo Tiêu Hoa Bân nói, nhưng xét về tình cảm cá nhân, họ không nỡ để Tiêu Hoa Bân đi chết như vậy.

Mà lúc này Lâm Hàn đứng ở bên cạnh chắp tay sau lưng, hờ hững nói: “Tiêu Hoa Bân, nhớ kỹ thân phận của mình, ông là tay chân, mọi hành động của ông đều phải nghe theo tôi, bây giờ hãy làm theo lời tôi nói…”
Chương 589: Bắt đầu chiến đấu

Ở mỏ than của nhà họ Tiêu, tại tầng dưới cùng của mỏ số 1.

Tiêu Hoa Bân đang tranh cãi với đám cao thủ nhà mình, nghe thấy Lâm Hàn lên tiếng thì đều im lặng.

Tuy Lâm Hàn không phải người nhà họ Tiêu, nhưng giờ lại rất có uy tín với Tiêu Hoa Bân và đám cao thủ nhà họ Tiêu, ai cũng cực kỳ tin tưởng và nể phục anh.

Dù sao, nếu không có Lâm thì giờ họ đã bó tay chịu trói, chỉ có thể lẳng lặng chờ một quái vật lớn như nhà họ Tiêu bị liên minh của đối phương gặm nhấm đến sụp đổ.

"Không cần cử ai đi đánh lạc hướng liên minh kia cả, cũng chẳng phải hy sinh bất cứ người nào để cứu những người khác. Và cũng không cần chạy trốn, chúng ta sẽ đối đầu với họ ngay tại đây luôn", Lâm Hàn bình tĩnh nói.

"Đúng thế, chúng ta ở đây để chống lại bọn họ!"

"Muốn sống cùng sống, muốn chết thì cùng chết!"

"Đúng vậy, ông hai không cần phải hy sinh để cứu chúng tôi, chúng tôi không muốn chạy trốn".

"Ai chạy là chó, xử đẹp bọn liên minh!"

Cả đám cao thủ nhà họ Tiêu đều hưởng ứng với cách nói của Lâm Hàn, ai cũng không muốn chạy trốn, mà chỉ muốn chiến đấu đến cùng với đám liên minh chết tiệt kia.

Tiêu Hoa Bân đứng cạnh lại không nhịn được nói: "Cậu, cậu Lâm, chúng ta chiến đấu với liên minh kia ở đây luôn ư? Cậu biết rõ là toàn bộ chúng ta đều không phải đối thủ của họ. Giờ cũng không biết quân cứu viện của Uông Nghĩa lúc nào thì đến, lỡ mà tới chậm, chẳng phải tất cả sẽ chết hết sao? Tốt nhất là để tôi dẫn đám liên minh kia rời đi để mọi người chạy trốn, vậy thì chắc chắn sẽ thoát được hơn một nửa!"

Lâm Hàn lại lạnh lùng liếc Tiêu Hoa Bân một cái, nói: "Tôi tin người của tôi, Uông Nghĩa chắc chắn sẽ chạy tới kịp. Chúng ta không cần phải đi đâu hết, cũng chẳng cần trốn. Chúng ta sẽ đợi đám liên minh kia đến rồi giết chết bọn họ, khiến chẳng ai trong số họ có thể thoát khỏi đây!"

Vả lại, Lâm Hàn không thể để Tiêu Hoa Bân hy sinh được. Lúc trước, mặc dù ông ta có đắc tội anh, nhưng dù sao Tiêu Hoa Bân cũng là chú hai của Tiêu Nhã nên anh cũng phải quan tâm ông ta đôi chút. Hơn nữa, giờ thấy Tiêu Hoa Bân cũng được coi như một người đàn ông gan dạ, đầu đội trời chân đạp đất.

Mặt khác, Lâm Hàn không muốn áp dụng cách đó của Tiêu Hoa Bân vì anh tin tưởng Uông Nghĩa, tin anh ta có thể chạy tới kịp thời. Nếu chọn kế hoạch kia của ông ta dùng thì có thể bảo vệ được lực lượng nòng cốt, khiến số đông người bên mình chạy thoát. Nhưng đồng nghĩa với nó là người bên liên minh cũng có cơ hội bỏ chạy.

Cái hầm mỏ này lớn như vậy, đàn em của Lâm Hàn có tới cũng chưa chắc tiêu diệt hết được người bên liên minh.

Nhưng nếu bên liên minh kia đang tấn công đám Lâm Hàn, rồi Uông Nghĩa dẫn theo cao thủ chạy tới kịp thời thì lại khác. Lúc ấy, toàn bộ quân liên minh sẽ bị diệt sạch tại đây, đừng hòng có ai trốn thoát được!

Bất kỳ một ai trong số quân liên minh đều hận Lâm Hàn thấu xương, dù sao không có anh tới giúp thì bọn họ đã tóm gọn được nhà họ Tiêu một cách thuận lợi. Mà sau đó, bọn họ chắc chắn sẽ tìm anh trả thù.

Nếu đã chọn ra tay thì phải nhổ cỏ tận gốc, không thể để lại mầm họa nào.

Lâm Hàn làm vậy, cũng vì có thể giữ lại được một chút cao thủ cho nhà họ Tiêu, giúp Tiêu Nhã có vốn liếng để phát triển. Mặt khác, cũng là suy nghĩ cho chính mình, nhổ cỏ tận gốc mới diệt sạch được mọi mầm họa.

Tiêu Hoa Bân nghe thấy thế, trong một lúc cũng không biết nói gì.

Mà lúc này, phía xa chợt truyền tới một chút tiếng vang, quân liên minh đang đến.

"Mau chuẩn bị chiến đấu, dựa vào lợi thế địa hình trong hầm, ngăn bọn họ lại!", Lâm Hàn ra lệnh.

"Vâng!", cả đám cao thủ nhà họ Tiêu vội vàng vào chỗ chuẩn bị.

Tiêu Hoa Bân thở dài, chỉ đành dựa theo kế hoạch của Lâm Hàn chuẩn bị chiến đấu. Giờ muốn áp dụng cách của ông ta cũng đã không còn kịp rồi, dù sao quân liên minh cũng sắp tới, bọn họ hoàn toàn không có thời gian nữa.

Các cao thủ nhà họ Tiêu nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng.

Tuy số lượng và sức mạnh của hai bên chênh lệch rất lớn, nhưng cũng may bên các cao thủ nhà họ Tiêu có lợi thế địa hình. Tuy cửa động không quá nhỏ, cũng chẳng quá lớn, nếu chen nhau thì chỉ có bốn năm người có thể đi qua thôi. Nói cách khác, quân đối phương chỉ có thể cử bốn năm người gì sang chiến đấu với bên này.

Còn bên đám cao thủ nhà họ Tiêu, chỉ cần cử ra năm người mạnh nhất ngăn ở cửa động đối phó đối phương. Nếu bên đối phương không cử năm người cực kỳ lợi hại ra thì bên này có thể ngăn chặn họ một khoảng thời gian kha khá. Nó giống như điển tích chỉ một người trấn giữ cửa ải, nhưng lại ngăn được ngàn người công thành.

Còn bên nhà họ Tiêu, năm cao thủ tốp đầu tiên được cử ra không ngoại lệ mà có Tiêu Hoa Bân ở trong đó.

Ban đầu, các cao thủ nhà họ Tiêu định để Tiêu Hoa Bân tham gia vào nhóm thứ hai hoặc thứ ba, bởi vì thường thì nhóm đầu tiên là nguy hiểm nhất.

Nhưng Tiêu Hoa Bân nhất quyết muốn ở nhóm đầu tiên để lập công chuộc tội, các cao thủ nhà họ Tiêu không thể khuyên được ông ta, chỉ đành đồng ý.

Sau khi tốp đầu tiên đã sẵn sàng ngăn ở cửa động, đằng sau xếp theo đội hình từ mạnh đến yếu, rồi đến nhóm thứ hai, thứ ba chuẩn bị.

Các cao thủ nhà họ Tiêu vừa chuẩn bị xong thì chẳng bao lâu sau, quân liên minh đã tới, thấy đám người nhà họ Tiêu đang trốn trong cái động cuối cùng này.

Có rất nhiều người trong quân liên minh biết Tiêu Hoa Bân đang đứng đằng trước.

"Ồ, đây không phải ông hai nhà họ Tiêu - Tiêu Hoa Bân sao? Giờ tự mình ra trận liều mạng luôn à?"

"Chắc là nhà họ Tiêu hết người rồi, ha ha!"

"Đám người nhà họ Tiêu các người cho rằng có Lâm Hàn kia giúp là có thể chống lại quân liên minh của bọn tao sao?"

"Đúng vậy, còn nhiều hầm mỏ như vậy, bọn mày định quét sạch những cao thủ của tụi tao đang núp bên trong à!"

"Ha ha, cho dù bọn mày quét sạch được thì còn kịp chắc?"

Người nào người nấy trong quân liên minh đều nở nụ cười chế giễu.

Tiêu Hoa Bân đứng đối diện nghe vậy, lại chẳng thèm để ý. Ông ta biết, chỉ cần hành động theo kế hoạch của Lâm Hàn, thì có thể quét sạch hết những cao thủ của quân liên minh đang ẩn núp bên trong tất cả các mỏ. Còn thời gian thì vẫn sẽ kịp, bởi vì bên Lâm Hàn đã đạt được thỏa thuận với đoàn thanh tra Hoa Hạ, sáng mai đoàn thanh tra thành phố Thiên Kinh sẽ không đến.

Cho dù giờ bọn họ không chống cự được trong hầm mỏ số 1, thì sau đó còn có cao thủ của Lâm Hàn đến, chắc chắn có thể tiêu diệt toàn bộ đám quân liên minh này.

Bây giờ, vẫn chưa thể khẳng định những cao thủ nhà họ Tiêu có sống được hay không. Nếu bọn họ chết hết ở đây, nhà họ Tiêu vẫn có thể sống sót trong cuộc tấn công lần này của quân liên minh, nhưng chắc chắn sẽ bị tổn thất nặng nề. Một khi nhà họ Khổng - một quý tộc khác lại ra tay với nhà họ Tiêu thì bọn họ rất có thể sẽ rơi đài.

Bởi vậy, điều duy nhất mà Tiêu Hoa Bân phải làm bây giờ là cố gắng bảo vệ những cao thủ nhà họ Tiêu, giữ được càng nhiều người sống càng tốt.

Nếu thật sự không giữ nổi, Tiêu Hoa Bân cũng có một kế, đó chính là dùng toàn bộ mạng sống của cao thủ nhà họ Tiêu mở một con đường máu bảo vệ Lâm Hàn. Vì Tiêu Nhã, giữ được Lâm Hàn thì nhà họ Tiêu vẫn còn một tia hy vọng.

Quân liên minh thấy Tiêu Hoa Bân chẳng thèm để ý thì cũng mất kiên nhẫn, tên cầm đầu dứt khoát lạnh lùng nói:

"Đừng nói nhảm nữa, ra tay giết hết bọn chúng đi!"
Chương 590: Vẫn còn có thể đánh

"Vâng!"

Lúc này, quân liên minh đã sớm nóng lòng chờ đợi, vừa nhận được lệnh lập tức xông lên ngay.

Sau khi đi xuống hầm mỏ số 1, trên đường đi, bọn họ đã nhìn thấy không biết bao nhiêu là xác của các cao thủ trong liên minh, tổn thất cực kỳ nghiêm trọng.

Những cao thủ ấy có nhiều người là bạn, là người thân của bọn họ, nên giờ họ đã sớm nóng lòng muốn báo thù.

Nhưng mà vừa mới xông lên, bọn họ đã phát hiện ra vấn đề, cái cửa động của hầm mỏ số 1 này quá nhỏ, chỉ đủ cho bốn năm người đi qua. Họ không thể xông lên cùng một lúc được.

Tức thì, đa số quân liên minh đều chen chúc ở bên ngoài, chỉ một số cực ít là có thể xông lên trước ra tay với đám người nhà họ Tiêu.

Thấy đám người kia xông tới, Tiêu Hoa Bân cười lạnh, cũng cùng những cao thủ khác ra tay.

Đám quân liên minh kia hận người nhà họ Tiêu giết bạn bè và người thân của mình, vả lại, họ còn toàn là những cao thủ quý báu trong gia tộc.

Mà Tiêu Hoa Bân lại hận đám liên minh kia muốn tiêu diệt nhà mình.

Phút chốc, Tiêu Hoa Bân đã xông tới đánh nhau với đám quân liên minh. Đa số mấy người dẫn đầu thậm chí còn không phải cao thủ, chỉ là những tay đấm bình thường thôi, nên ông ta và 4 cao thủ nhà họ Tiêu đều giải quyết một cách rất nhẹ nhàng.

Cho dù ngẫu nhiên gặp phải cao thủ thì đa số cũng chỉ có thực lực sàn sàn, Tiêu Hoa Bân và 4 người kia là năm cao thủ mạnh nhất trong nhà họ Tiêu, nên đối phó cũng khá dễ dàng.

Ba bốn tốp dẫn đầu khoảng hai mươi người bên liên minh lập tức bị hạ gục.

Mà sau khi bọn họ ngã xuống đã gây cản trở thế tấn công của quân liên minh ở đằng sau, đã để Tiêu Hoa Bân và 4 cao thủ có thời gian nghỉ ngơi.

Chỉ một lát sau, mấy tên cầm đầu quân liên minh đã phát hiện ra vấn đề, cứ đánh tiếp như thế, dù bọn họ có thể giết sạch đám cao thủ nhà họ Tiêu, nhưng bên họ cũng bị tổn thất một cách nghiêm trọng.

Vốn dĩ, lần hành động này bọn họ đã mất mát rất nhiều và hao hụt một lượng lớn cao thủ. Lúc vừa mới đi xuống hầm mỏ số 1 còn nhìn thấy vô số xác chết của cao thủ bên mình, mấy tên cầm đầu cũng không muốn thấy người trong gia tộc xảy ra thương vong nữa.

"Không được, không thể cứ đánh tiếp như vậy nữa. Đám cao thủ nhà họ Tiêu kia thâm thật, tìm một địa hình như này, chúng ta hoàn toàn không thể phát huy hết sức được".

"Ông hai nhà họ Tiêu kia rất mạnh, đứng chắn phía trước, nếu đánh lẻ chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ của ông ta. Những người còn lại còn không thể cùng nhau xông lên, cứ tiếp tục như thế rồi thua có mà bị cười cho thúi đầu".

"Mau, dừng tay lại!"

Mấy tên cầm đầu bàn bạc với nhau xong bèn cùng nhất trí, vội vàng tiến lên bảo quân liên minh dừng tấn công.

"Tất cả các cao thủ bước ra khỏi hàng, những tay đấm bình thường lùi về phía sau!", một tên cầm đầu quân liên minh ra lệnh.

Lần này quân cứu viện bên liên minh có tổng cộng hơn trăm người, trong đó có hơn 30 cao thủ, nhưng bên trong quặng số 1 còn núp sẵn rất nhiều cao thủ nữa.

Tuy số cao thủ đang ẩn núp trong đây đã tổn thất nặng nề trên tay người nhà họ Tiêu, nhưng giờ vẫn còn lại rất nhiều, chắc phải có 40-50 người gì đó.

Ngay lập tức, tất cả các cao thủ trong quân liên minh đều bước ra, tổng cộng có hơn 70 người, một con số đáng kinh ngạc.

Theo lý thuyết, lúc này họ có thể cử cao thủ lợi hại nhất ra, xông lên đằng trước hạ gục Tiêu Hoa Bân trong 5 cao thủ nhà họ Tiêu kia.

Nhưng thời gian quá gấp, bản thân đội ngũ này còn là liên minh gồm nhiều cao thủ của các gia tộc, nên hoàn toàn không biết tình hình nhà khác như thế nào, cũng chẳng thể xác định ai là người mạnh nhất.

"Toàn bộ cao thủ chia thành một đội năm người, phân thành từng nhóm xông lên tấn công. Nhớ kỹ, năm người các người phải hạ gục tên Tiêu Hoa Bân kia cho tôi, còn 4 người khác thì mặc kệ, hiểu chưa?", một tên cầm đầu quân liên minh nói.

Khiến một đội năm người thay phiên nhau tấn công, dù không phải là đối thủ của Tiêu Hoa Bân và 4 cao thủ kia, cũng có thể dần dần mài mòn thể lực và làm họ bị thương. Đội tiếp theo đương nhiên sẽ hạ gục được Tiêu Hoa Bân và những cao thủ kia.

Mà thực lực của Tiêu Hoa Bân thì ai cũng biết, cực kỳ mạnh, nếu cứ đánh đấm bình thường thì e rằng rất khó hạ gục ông ta.

Vì thế mấy tên cầm đầu mới dứt khoát mặc kệ người bên mình sẽ có thương vong, năm người chỉ tấn công một mình Tiêu Hoa Bân, mặc dù làm thế sẽ bị 4 cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu vây đánh, nhưng lại có thể nhanh chóng hạ gục Tiêu Hoa Bân.

Hạ gục ông ta rồi, bọn họ mới có cơ hội xông vào giết hết những cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu!

Phút chốc, tốp đầu tiên đã bắt đầu tấn công, năm cao thủ quân liên minh không để ý đến 4 cao thủ kia của nhà họ Tiêu mà cùng xông về phía Tiêu Hoa Bân.

Tiêu Hoa Bân thấy vậy cũng giật mình hoảng sợ, không ngờ đối phương sẽ làm thế.

Mặc dù ông ta rất mạnh, nhưng khi đối mặt với năm cao thủ của quân liên minh lại có vẻ hơi quá sức, nên chỉ vội vàng phòng thủ.

Bốn cao thủ của nhà họ Tiêu thấy vậy thì hoảng sợ, vội xông tới giúp. Bởi vì năm người bên liên minh chỉ nhằm vào một mình Tiêu Hoa Bân, nên chẳng hề đề phòng những cao thủ còn lại. Vì vậy, bọn họ đối phó với năm người kia cũng cực kỳ dễ dàng.

Rất nhanh, năm cao thủ quân liên minh người trước người sau mất sức chiến đấu ngã xuống, bị người của họ kéo đi.

Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủn ấy, giờ đây, cả người Tiêu Hoa Bân đã tràn đầy vết thương, trông cực kỳ nghiêm trọng.

"Ông hai, ông không sao chứ?", có một cao thủ nhà họ Tiêu lo lắng hỏi.

"Ông hai, hay là ông đi xuống đi, để một người phía sau lên thay là được", một người khác cũng nói.

Đám cao thủ nhà họ Tiêu đằng sau cũng lo lắng khuyên Tiêu Hoa Bân đi xuống, đổi người khác lên.

Tiêu Hoa Bân lại lắc đầu nói: "Tôi có đi xuống thì họ vẫn sẽ dùng cách này. Tôi còn có thể ngăn thêm hai ba đợt tấn công nữa, chỉ bị thương chút thôi, không chết được. Đổi người khác lên, rất có khả năng sẽ chết ngay tại chỗ, mà năm người bên đối phương mới không đánh nổi nữa đã bị người phía sau kéo xuống, chúng ta hoàn toàn không kịp giết chết họ, vậy thì quá thiệt thòi!"

Nhưng mà ngay lúc này, năm cao thủ tốp thứ hai của bên liên minh đã xông tới.

Đối mặt tốp thứ hai của liên minh hai quý tộc lớn Khương - Chu, Tiêu Hoa Bân và những cao thủ nhà họ Tiêu cũng không có thời gian thay đổi người nữa, vội vàng xông lên chống trả.

Cũng là năm người cùng nhằm về phía Tiêu Hoa Bân, khiến ông ta mệt mỏi chống cự.

Bốn cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu tranh thủ thời gian nhanh chóng ra tay hạ gục năm người bên quân liên minh, để giảm bớt áp lực mà Tiêu Hoa Bân phải gánh vác.

Nhưng năm người bên quân liên minh lại hoàn toàn làm lơ đòn tấn công của bốn cao thủ kia, tất cả đều liều mạng tấn công Tiêu Hoa Bân, không tiếc hy sinh bản thân cũng muốn làm ông ta bị thương nặng.

Dưới đòn tấn công chớp nhoáng và tàn nhẫn của bốn cao thủ nhà họ Tiêu, năm người bên liên minh của hai quý tộc lớn Khương - Chu đều mất sức chiến đấu ngã xuống.

Đằng sau lập tức có người của hai quý tộc lớn bước lên kéo bọn họ đi, cùng lúc đó, tốp thứ ba đã sẵn sàng từ trước liền xông lên.

Bên nhà họ Tiêu muốn thay người cũng không còn kịp, Tiêu Hoa Bân lập tức lọt vào hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom