• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (4 Viewers)

  • Chương 576-580

Chương 576: Tiêu Hoa Bân thỏa hiệp

Lâm Hàn lạnh lùng liếc nhìn Tiêu Hoa Bân.

“Ông cho rằng tôi không biết kế hoạch liên minh hai gia tộc quyền quý Chu, Khương? Người ở tổ thanh tra thành phố Thiên Kinh tới, khiến nhà họ Tiêu mấy người phải gách vác khoản bồi thường cực lớn, tiếp sau mấy người vào tù, đến lúc đó, kế hoạch liên minh hai gia tộc quyền quý Chu, Khương mới chính thức phát động”, Lâm Hàn thản nhiên nói.

Tiêu Hoa Bân với Tiêu Nhã đều sững sờ, tối hôm qua bọn họ mới làm rõ được kế hoạch liên minh thực sự giữa hai gia tộc nhà họ Chu và họ Khương, lúc này đa số người nhà họ Tiêu còn chưa biết, sao một người ngoài như Lâm Hàn lại có thể nắm rõ ràng như vậy? Chẳng lẽ Lâm Hàn thực sự hiểu được tình trạng hiện nay của nhà họ Tiêu, thực sự có cách đối phó với liên minh hai gia tộc Chu, Khương?

Lâm Hàn lại nói tiếp: “Người ở tổ thanh tra thành phố Thiên Kinh nghi ngờ có dính líu tới việc cấu kết với hai nhà Chu, Khương, lợi dụng chức quyền, âm mưu đem sản nghiệp khai thác mỏ nhà họ Tiêu về dưới trướng danh nghĩa của bọn họ. Tôi đã báo cho người ở tổ thanh tra Hoa Hạ đi tra rõ rồi. Buổi chiều người của tổ thanh tra thành phố Thiên Kinh sẽ không đến, ngày mai người của tổ thanh tra Hoa Hạ sẽ đến, mấy người đã có thêm thời gian một ngày”.

“Thế mà cậu lại có thể liên hệ được với người của tổ thanh tra Hoa Hạ? Vậy...”

Tiêu Hoa Bân nghe xong kinh hãi, dường như không dám tin, nhìn Lâm Hàn, bỗng nhiên có cảm giác tai vạ sắp đến.

Mà Tiêu Nhã lúc này cũng đã hiểu ra, nói: “Có thêm thời gian một ngày, anh lại mang theo nhiều cao thủ đến như vậy, hoàn toàn có thể kịp xử lý cục diện, đợi người của tổ thanh tra Hoa Hạ đến nơi, tự nhiên cũng có thể điều tra rõ ràng là do liên minh hai gia tộc Chu, Khương gây ra. Nhiều lắm chúng ta cũng chỉ cần lấy danh “chủ nghĩa nhân đạo”, cho bồi thường một ít, căn bản không cần phải ngồi tù. Nhà họ Tiêu của chúng ta cũng có thể vượt qua được lần này”.

“Mà nhà họ Chu với nhà họ Khương liên minh với nhau, lần này tiêu hao quá nhiều, đến lúc đó lại thêm vụ điều tra của tổ thanh tra Hoa Hạ nữa, ắt hẳn sẽ tổn thất rất lớn”, Tiêu Nhã bổ sung thêm.

Tiêu Hoa Bân nghe vậy, cũng tức khắc ngộ ra, nếu nói như thế, Lâm Hàn thực sự có thể giúp nhà họ Tiêu đối phó với liên minh hai gia tộc Chu, Khương.

“Không sai, quả thật là tôi có thể giúp nhà họ Tiêu mấy người, nhưng đến lượt nhà họ Tiêu mấy người thì sao? Người nhà họ Tiêu đối phó với tôi như vậy, tôi vẫn còn phải suy nghĩ thêm xem có nên ra tay hay không”, Lâm Hàn thản nhiên nói.

Tiêu Hoa Bân và Tiêu Nhã đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được chỉ cần có thể nhờ được Lâm Hàn giúp đỡ là có thể khiến nhà họ Tiêu vượt qua được mối nguy lần này, có thể để nhà họ Tiêu tiếp tục tồn tại, không trực tiếp bị tiêu diệt dưới sự tấn công của liên minh hai gia tộc Chu, Khương.

Làm rõ được thế cục, Tiêu Hoa Bân vội vàng bước lên phía trước, khẩn khoản nói: “Lâm Hàn, lúc trước là mắt tôi mù nên mới ra tay với cậu. Tôi cầu xin cậu, làm ơn giúp đỡ nhà họ Tiêu được không?”

Tiêu Hoa Bân nói xong nhưng Lâm Hàn lại làm như mình chưa nghe thấy gì, không hề phản ứng lại.

Tiêu Hoa Bân thấy vậy, vội vã tự vả mình mấy cái, vừa tát vừa nói: “Lâm Hàn, tôi xin lỗi cậu, xin cậu đừng chấp nhặt với tôi, làm ơn giúp đỡ nhà họ Tiêu!”

Mối nguy lần này của nhà họ Tiêu lớn như vậy vốn là do Tiêu Hoa Bân sơ suất gây nên. Trước đây Tiêu Nhã cũng đã từng nhắc nhở, nếu như Tiêu Hoa Bân lúc ấy nghe lời Tiêu Nhã, căn bản sẽ không xuất hiện cục diện như hiện tại.

Vậy nên trong lòng Tiêu Hoa Bân vẫn luôn rất áy náy, nếu như lần này nhà họ Tiêu bị xoá sổ, ông ta sẽ là tội đồ của nhà họ Tiêu, không cách nào dám đối diện với liệt tổ liệt tông.

Hiện tại cuối cùng cũng tìm ra được cơ hội giúp nhà họ Tiêu vượt qua mối nguy này, không phải tiêu vong, Tiêu Hoa Bân ngay lập tức hoàn toàn buông bỏ sĩ diện.

“Lâm Hàn, lúc trước là tôi sai, cậu muốn thế nào cũng được, bảo tôi chết cũng được, nhưng xin cậu, kể cả, kể cả là vì nể mặt Tiêu Nhã, xin cậu hãy giúp nhà họ Tiêu được không?”, Thấy Lâm Hàn vẫn không có phản ứng gì, Tiêu Hoa Bân lại tiếp tục nói.

Lâm Hàn day day lỗ tai, nhìn Ngô Xuyên ở bên cạnh nói: “Ồn quá, tôi muốn yên tĩnh chút”.

Ngô Xuyên ngay lập tức hiểu ý, đứng dậy trực tiếp đi đến trước mặt Tiêu Hoa Bân, một tay nhấc cả người Tiêu Hoa Bân lên.

Tuy rằng sức của Tiêu Hoa Bân không yếu, đáng lý là trên cơ Ngô Xuyên, nhưng lúc này căn bản không dám phản kháng. Tiêu Hoa Bân không hề để ý tính mạng của mình, hiện tại chỉ bận tâm đến sự tồn vong của nhà họ Tiêu, bận tâm xem nhà họ Tiêu có thể vượt qua được mối nguy lần này hay không. Ông ta thật sự không muốn trở thành tội nhân của nhà họ Tiêu.

Ngô Xuyên nhấc Tiêu Hoa Bân ra khỏi nhà chính, ném ra ngoài sân, lạnh lùng bảo: “Ở đây đợi đi. Đừng bước vào làm phiền cậu Lâm”.

Nói xong, Ngô Xuyên liền ngoảnh mặt đi, về lại phòng khách nhà chính nhà họ Tiêu.

Cao thủ nhà họ Tiêu tận mắt chứng kiến Tiêu Hoa Bân cứ vậy bị nhấc ra ngoài, nhất thời kích động không thôi.

“Ông hai, mấy người này thực sự quá quá đáng, sao có thể đối xử với ông như vậy?”

“Không phải vì thực lực mạnh người còn đông sao? Chúng ta liều cái mạng này cũng nhất định bảo vệ nhà họ Tiêu, không thể để đám người này ngang ngược như vậy!”

“Thật sự quá đáng, lại dám đối xử với ông hai như vậy!”

Những cao thủ này của nhà họ Tiêu gần như đều do một tay Tiêu Hoa Bân bồi dưỡng nên cực kỳ tôn trọng Tiêu Hoa Bân, lúc này thấy Tiêu Hoa Bận bị đối xử như vậy, người nào cũng vô cùng căm giận, nhao nhao nhịn đau, muốn giãy giụa, phản kháng lại.

Song những cao thủ mà Lâm Hàn mang đến cũng không phải để trưng, không dùng đến bao nhiêu bản lĩnh đã đánh mấy tên cao thủ nhà họ Tiêu một trận nữa, đè chặt dưới đất.

“Ngoan ngoãn một chút cho tôi. Bằng không sẽ đánh mấy người thành tàn phế hết!”, một người của Tôn Hàn Các lạnh giọng nói.

Tiêu Hoa Bân thấy vậy cũng vội vàng nói với mấy cao thủ nhà họ Tiêu: “Hết thằng này đến thằng kia muốn làm gì? Đều ngoan ngoãn chút cho tôi, bọn họ muốn làm gì thì làm đó”.

Mấy tên cao thủ nhà họ Tiêu vẫn muốn chống cự, nghe thấy Tiêu Hoa Bân nói vậy liền dừng lại, có chút không dám tin.

Trong lòng bọn họ, từ trước đến giờ Tiêu Hoa Bân luôn là hình tượng cực kỳ uy nghiêm, sao lúc này lại có thể cam tâm cúi đầu trước đối thủ lớn mạnh? Trong thoáng chốc, những cao thủ nhà họ Tiêu này cảm giác như tín ngưỡng của bản thân đổ sụp.

Mà Tiêu Hoa Bân lại nhìn về hướng phòng khách của nhà chính, trong lòng thầm cầu khẩn Lâm Hàn đồng ý ra tay giúp đỡ.

“Có lẽ sẽ giúp, quan hệ của cậu ta với Tiêu Nhã không tệ, nhất định sẽ nể mặt Tiêu Nhã giúp đỡ, nếu không muốn giúp, chắc chắn cũng đá Tiêu Nhã ra rồi, nhất định có cơ hội, nhà họ Tiêu nhất định có thể vượt qua mối nguy này”, Tiêu Hoa Bân thầm nói, tâm trạng gần như sắp phát điên.

Cùng lúc đó, trong phòng khách nhà chính nhà họ Tiêu.

Tiêu Nhã nhìn sắc mặt Lâm Hàn có hơi kỳ lạ, cô ở trong thương trường đã lâu, tự nhiên có thể nhìn ra được Lâm Hàn đương nhiên muốn giúp nhà họ Tiêu, chỉ là muốn bàn một vài điều kiện.

“Anh rốt cuộc muốn điều kiện gì?”

Tiêu Nhã nói, vẻ mặt có chút phức tạp. Cô thực sự không muốn trở mặt với Lâm Hàn, nhưng cô cũng không thể không suy nghĩ cho nhà họ Tiêu, dù sao cô cũng là người thừa kế chức chủ nhân nhà họ Tiêu, là chủ nhân tương lai của nhà họ Tiêu, cần phải chịu trách nhiệm với toàn bộ nhà họ Tiêu.

Lâm Hàn nhìn Tiêu Nhã, sắc mặt dần trở lại bình thường. Bộ dáng vừa nãy thực ra cũng chỉ là muốn giúp Tiêu Nhã giành lại quyền phát ngôn ở nhà họ Tiêu mà thôi, bởi vì Lâm Hàn hiểu rõ, thân là người thừa kế nhưng ở gia tộc lại không có tiếng nói là cảm giác bất lực đến thế nào.
Chương 577: Bắt đầu bàn bạc

“Tôi có một điều kiện, thù lao 100 tỷ”, Lâm Hàn nhìn Tiêu Nhã, bình thản nói.

Nghe vậy, Tiêu Nhã ngớ ra.

100 tỷ có nhiều không? Rất nhiều, nhưng đối với nhà họ Tiêu mà nói vẫn ổn, so với nguy cơ trước mặt của nhà họ Tiêu thì chẳng đáng là gì.

Tiêu Nhã nhìn Lâm Hàn có chút nghi hoặc. 100 tỷ tiền thù lao đề Lâm Hàn giúp nhà họ Tiêu đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu thì đúng là quá ít. Cho dù Lâm Hàn có đề ra nhiều điều kiện hơn nữa, chỉ cần Tiêu Nhã có khả năng làm thì nhất định sẽ đồng ý. Dù sao, nếu lần này Lâm Hàn không ra tay giúp đỡ thì chắc chắn nhà họ Tiêu sẽ bị xoá sổ.

Nhưng Lâm Hàn không nói gì, chỉ có mỗi điều kiện tiền thù lao là 100 tỷ thôi.

Tiêu Nhã vốn là một thiên tài kinh doanh, vô cùng thông minh nên suy nghĩ rất nhanh.

Ngay từ khi đến nhà họ Tiêu, còn dẫn theo nhiều cao thủ như vậy là vì Lâm Hàn muốn giúp nhà họ Tiêu đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu để vượt qua nguy cơ lần này.

Anh dẫn theo nhiều cao thủ tới đây như vậy không phải đến để đánh nhau với Tiêu Hoa Bân và cao thủ nhà họ Tiêu mà là muốn sau khi bàn bạc xong, anh sẽ lập tức hành động. Cho dù hiện giờ đã có thêm thời gian một ngày nhưng đang trong tình cảnh khó khăn, anh buộc phải tranh thủ thời gian.

Cũng có nghĩa, ý định ngay từ ban đầu của Lâm Hàn là giúp đỡ cô ấy, giúp đỡ nhà họ Tiêu.

Nhưng vì một loạt chuyện phát sinh sau đó, Lâm Hàn mới đưa ra điều kiện.

Chẳng mấy chốc, Tiêu Nhã đã nghĩ thông, Lâm Hàn dường như đang dùng cách này để giúp mình. Nếu như anh trực tiếp giúp nhà họ Tiêu đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu thì sau khi giải quyết được nguy cơ lần này, có thể Tiêu Nhã vẫn sẽ rơi vào tình cảnh không có tiếng nói khi ở trong nhà họ Tiêu.

Sau khi trải qua những chuyện vừa rồi, đợi sau khi giải quyết được vấn đề liên minh hai gia tộc Khương, Chu, mọi người trong nhà họ Tiêu đều sẽ tín nhiệm Tiêu Nhã, có khi đến cả bản thân Tiêu Hoa Bân cũng phải nhận thức được lỗi sai của mình, sau này không dám can thiệp vào chuyện của Tiêu Nhã nữa, để yên cho cô ấy chính thức trở thành người thừa kế nhà họ Tiêu, làm chủ của nhà họ Tiêu.

Đột nhiên, Tiêu Nhã cảm thấy rất cảm động trong lòng, không biết nên cảm ơn Lâm Hàn thế nào.

Lâm Hàn thấy Tiêu Nhã không lên tiếng, đoán được người thông minh như cô ấy đã biết mục đích những chuyện mình làm, nói đùa: “Sao thế, Tiêu Nhã, nãy giờ cô không lên tiếng, không tỏ thái độ gì, muốn từ chối điều kiện của tôi hả?”

Tiêu Nhã bừng tỉnh, cười nói với Lâm Hàn: “Sao lại không đồng ý chứ! Bây giờ tôi lập tức bảo người chuyển 100 tỷ cho anh, sau đó chúng ta nhanh chóng bàn bạc cách đối phó cụ thể với liên minh hai gia tộc Khương, Chu”.

Tiêu Nhã hiểu, chuyện quan trọng bây giờ là đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu, dù sao thời gian cấp bách, đợi sau khi đối phó xong liên minh hai gia tộc Khương, Chu, giải quyết nguy cơ trước mắt của nhà họ Tiêu rồi Tiêu Nhã sẽ cẩn thận cảm ơn Lâm Hàn.

Tiêu Nhã nhanh chóng tìm bác Phúc, bảo bác ấy chuyển cho Lâm Hàn 100 tỷ.

100 tỷ không phải con số nhỏ, nhưng bác Phúc rất tin tưởng Tiêu Nhã, biết rõ Tiêu Nhã không thể làm bừa nên chẳng hỏi gì nhiều, lập tức cho người đi làm.

Vài phút sau, Lâm Hàn nhận được tin nhắn, anh cúi xuống nhìn, tài khoản của mình được chuyển 100 tỷ.

“Tôi nhận được tiền rồi. Cô mau ngồi xuống, chúng ta nhanh chóng bắt đầu bàn bạc kế hoạch”, Lâm Hàn chỉ vào chiếc ghế cạnh mình, nói.

Nghe vậy, tâm trạng của Tiêu Nhã bỗng tốt hơn nhiều. vội vã ngồi xuống, sau đó bắt đầu bàn bạc kế sách.

Lâm Hàn bắt đầu: “Trước khi bàn bạc, tôi thông báo cho cô biết một chuyện. Không rõ cô có biết, trước khi tôi tới nhà họ Tiêu, tôi đã cho người bí mật điều tra về quặng mỏ của nhà họ Tiêu, bất động sản của nhà họ Chu và nhà họ Khương nữa. Chúng tôi đã điều tra ra được vài thứ hay ho, giờ sẽ nói cho cô biết”.

Nghe thế, Tiêu Nhã có chút bất ngờ, chuyện này mới phát sinh chưa đến hai ngày, một người ngoài cuộc như Lâm Hàn lại tiến hành điều tra ba gia tộc trong lúc thần không biết quỷ không hay, khả năng làm việc và năng lực của anh thật khiến người khác khâm phục.

Mặc dù Tiêu Nhã rất tò mò, không biết Lâm Hàn làm như nào nhưng cô ấy biết, tình hình lúc này không nên nói mấy chuyện đó, vội vàng hỏi: “Anh điều tra được gì?”

Lâm Hàn nhìn sang Ngô Xuyên và Tiểu Tây.

Ngô Xuyên với Tiểu Tây hội ý với nhau rồi lần lượt lên báo cáo.

Đầu tiên là Ngô Xuyên nói: “Tôi phụ trách điều tra về nhà họ Khương, chủ yếu phát hiện cách bố trí của tất cả nhân viên trong kế hoạch hành động lần này của nhà họ Khương”.

“Bố trí của tất cả nhân viên trong lần hành động lần này?”, Tiêu Nhã có phần kinh ngạc, có được danh sách này, đám cao thủ nhà họ Khương ăn hành rồi, hơn nữa khi bên bên mình hành động để đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu sẽ rất thuận tiện.

Có điều, Tiêu Nhã nhìn Ngô Xuyên bằng ánh mắt khó hiểu, do dự một lúc mới nói: “À, cho tôi hỏi chút, danh sách này rất quan trọng, nhà họ Khương không thể nào ngó lơ nó được, sao anh có thể lấy được nó vậy? Chắc chắn đó là thật sao? Không phải là danh sách giả chứ?”

Lâm Hàn ngồi một bên mỉm cười, giải thích: “Yên tâm đi, tôi đã cử người đi kiểm tra danh sách này rồi, chắc chắn là thật. Còn chuyện Ngô Xuyên lấy được danh sách này kiểu gì thì tôi không giải thích kỹ cho cô nữa, cũng có phần nhờ may mắn. Có điều, hiện giờ nhà họ Khương vẫn chưa phát hiện ra phần danh sách này bị coppy, có nghĩa là chúng ta trong tối, nhà họ Khương ở ngoài sáng”.

Nghe thế, Tiêu Nhã gật nhẹ đầu, đương nhiên cô ấy có thể hiểu được ý của Lâm Hàn, xem ra, danh sách này chắc là thật rồi, hơn nữa nhà họ Khương vẫn chưa biết danh sách đã bị lộ.

Nếu vậy, bọn họ sẽ rất thuận lợi khi bắt đầu hành động để đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu.

Ngô Xuyên lui xuống, Tiểu Tây ở một bên đi lên, nói: “Tôi điều tra nhà họ Chu, những cái khác thì bỏ đi, chủ yếu phát hiện được nhà họ Chu và tổ thanh tra thành phố Thiên Kinh câu kết với nhau để đối phó nhà họ Tiêu, vậy nên mới có chuyện tổ thanh tra của thành phố Thiên Kinh hành động nhanh đến vậy. Hơn nữa, sau khi tổ hanh tra thành phố Thiên Kinh tới tra rõ, nhà họ Tiêu các cô sẽ phải bồi thường một khoản tiền kếch xù. Tất cả những nhân viên trong nhà họ Tiêu đều phải vào tù để điều tra sự việc. Mặc dù bọn họ chẳng thể làm gì được mọi người nhưng chúng có thể lợi dụng chức quyền để chuyển nhượng việc khai thác quặng của nhà họ Tiêu cho nhà họ Chu và nhà họ Khương. Đồng thời, khi đó liên minh hai gia tộc Chu, Khương sẽ nhân lúc người nhà họ Tiêu ở tù mà bắt đầu thực hiện kế hoạch thực sự, đến khi người nhà họ Tiêu ở trong tù điều tra xong và ra ngoài thì nhà họ Tiêu coi như chẳng còn gì. Khi ấy mọi người cũng không có khả năng tự bảo vệ”.

Nghe hết, sắc mặt Tiêu Nhã có phần lo sợ, liên minh hai gia tộc đúng là ác đấy, hoàn toàn ép tất cả người nhà họ Tiêu vào chỗ chết mà.

Nếu không phải giờ có được sự giúp đỡ của Lâm Hàn, cho dù Tiêu Nhã có biết được toàn bộ kế hoạch của bọn họ thì cũng chịu chết, chẳng thần quỷ nào cứu nổi.

Lâm Hàn ra hiệu Tiểu Tây ngồi xuống rồi nói với Tiêu Nhã: “Cô yên tâm, tôi đã thông qua tổ thanh tra Hoa Hạ để giải quyết âm mưu của liên minh hai gia tộc Khương, Chu rồi, đồng thời, đợi nguy cơ này qua đi, nhà cô cũng có thể lợi dụng chuyện này để đối phó với nhà họ Chu”.
Chương 578: Hợp tác thành công

Tiêu Nhã nghe vậy bèn gật đầu đáp: "Không sai, đợi nhà họ Tiêu bật lại được liên minh hai nhà quý tộc họ Chu và họ Khương. Chỉ cần nhà tôi vượt qua cơn khủng hoảng này thì có thể nhân lần này mà đối phó luôn cả nhà họ Chu. Lâm Hàn, tôi thật sự không biết nói gì nữa, tôi..."

Tiêu Nhã có chút cảm động, nhất thời không biết nói cảm ơn Lâm Hàn thế nào mới phải, nhưng cô ấy lại bị anh ngắt lời.

"Được rồi, hiện tại không phải lúc để nói những lời này, chuyện cần làm là phải chống trả liên minh hai nhà họ Chu – Khương kia, giúp nhà họ Tiêu vượt qua khủng hoảng rồi nói sau đi", Lâm Hàn tiếp tục nói: "Tôi đã dẫn người đi điều tra hầm mỏ chính của nhà họ Tiêu và phát hiện ra được vài chuyện, bây giờ tôi muốn bàn với cô".

Tiêu Nhã gật đầu rồi nhìn Lâm Hàn.

Lâm Hàn nói tiếp: "Thứ nhất, nồng độ thuốc nổ trong thuốc nổ của các người đã vượt quá tiêu chuẩn, là vì hai nhà họ Chu - Khương đã cố ý bỏ vào. Bởi vì hành động về sau nên chúng ta sẽ không có thời gian dọn dẹp, nhà họ Tiêu các người phải tìm nguồn cung cấp thuốc nổ cho hầm mỏ đến làm chứng, chứng minh mớ thuốc nổ vượt quá tiêu chuẩn cho phép kia không phải của nhà các người, là của liên minh hai nhà họ Chu và họ Khương hãm hại".

Tiêu Nhã lắng nghe, ngược lại còn không biết trong hầm mỏ nhà mình có chuyện như thế, gật đầu đáp: "Yên tâm, nhà cung cấp thuốc nổ cho họ Tiêu chúng tôi vẫn còn ở đó, tôi sẽ cử người đến gặp bọn họ và mang chứng cứ tốt nhất về. Mặt này thì liên minh hai nhà Chu - Khương không vu oan được cho chúng tôi".

Lâm Hàn gật đầu, anh nói tiếp: "Chuyện thứ hai, cũng ở trong hầm mỏ nhà họ Tiêu các người, chúng tôi phát hiện ra rất nhiều thiết bị cơ khí không đạt tiêu chuẩn, cụ thể là không đủ tiêu chuẩn an toàn lao động, chắc cũng do liên minh hai nhà quý tộc kia làm ra, mà những chuyện cần làm còn quá nhiều, chúng ta cũng không kịp dọn sạch chúng, nhà họ Tiêu các người cũng phải tìm bên cung cấp thiết bị làm chứng, chứng minh những thiết bị không đạt chuẩn, tiềm tàng nguy cơ kia không phải của chính nhà họ Tiêu các người, tất cả điều do liên minh hai nhà quý tộc kia rắp tâm hãm hại".

Tiêu Nhã nghe vậy có hơi bất ngờ, thậm chí ngay cả thiết bị cơ khí mà liên minh hai nhà quý tộc nhà họ Chu - Khương cũng muốn vu cáo hãm hại bọn họ. Nên biết rằng, những thiết bị cơ khí dùng khai thác mỏ kia đều vô cùng khổng lồ, để vận chuyển những thiết bị đó thôi thì liên minh của nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng sẽ hao tốn không ít chi phí và nhân lực. Hơn hết, để đạt được âm mưu hãm hại nhà họ Tiêu, liên minh hai nhà quý tộc nhà họ Chu - Khương thật sự muốn đẩy nhà họ Tiêu vào bước đường cùng.

"Yên tâm", Tiêu Nhã nói: "Những thiết bị cơ khí kia là do người trong nội bộ nhà họ Tiêu chúng tôi sản xuất, một lát nữa tôi sẽ cử người đến chi nhánh công ty đưa nhân viên kỹ thuật và sản xuất đến, cũng mang theo những vật chứng có lợi theo. Đám liên minh hai nhà quý tộc kia không làm được gì chúng tôi đâu".

Lâm Hàn gật đầu, nói tiếp: "Vậy thì chỉ còn một vấn đề cuối cùng, cũng là cái phiền phức nhất, và vì lẽ đó tôi mới đặc biệt tập hợp nhiều cao thủ đến như vậy".

Tiêu Nhã không ngờ hai cái vừa rồi chỉ là vấn đề nhỏ, còn có một vấn đề càng khó giải quyết hơn?

Lúc này, Lâm Hàn cũng nói tiếp: "Trong quá trình chúng tôi điều tra, vô tình bắt gặp được một người của nhà họ Chu, người nọ là một cao thủ, sau khi tra khảo thì biết được, nhiệm vụ của cậu ta là ẩn náu ở đó bảo đảm mớ thuốc nổ vượt quá quy định và những thiết bị cơ khí chưa đạt chuẩn kia không bị người của nhà họ Tiêu mấy người dời đi. Đây cũng là nguyên do tôi nói vì sao không có thời gian di dời mớ thuốc nổ và thiết bị cơ khí kia đi mà chỉ có thể đi tìm người đến làm chứng, chứng minh rằng nhà họ Tiêu các người không phạm pháp, mà bị liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương kia bày kế hãm hại".

Tiêu Nhã gật đầu, giờ đã hiểu ra mọi chuyện.

Mà ngay sau đó, Tiêu Nhã cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, đám người Lâm Hàn chẳng qua chỉ vô tình phát hiện ra một người, hơn nữa còn là cao thủ.

Liên minh hai nhà quý tộc họ Chu và họ Khương hiển nhiên không thể nào chỉ cử đi mỗi một người được, khẳng định còn rất nhiều tên đang ẩn nấp, vả lại có thể bọn họ đều là cao thủ.

Lâm Hàn nhìn thấy sắc mặt của Tiêu Nhã, anh liền nói tiếp: "Cô cũng đoán ra rồi đúng không? Không sai, ở đây chỉ có một người, nhưng dựa theo lời khai của cậu ta, liên minh hai nhà quý tộc kia đã cử đi rất nhiều, hơn nữa số lượng và làm những nhiệm vụ cụ thể là gì cậu ta cũng không nắm rõ. Chúng ta không thể nào cứ để cho đám người kia nấp trong hầm mỏ được, chưa nói đến chuyện khác, nếu người của đoàn thanh tra Hoa Hạ bị bọn họ ám sát khi đi kiểm tra, thì nhà họ Tiêu của cô dù có lý cũng không thể nói được".

Tiêu Nhã gật đầu, sắc mặt nghiêm trọng hẳn lên, những người này quả thật rất khó loại trừ.

Vốn đã toàn là cao thủ, vả lại còn ẩn nấp tứ phía trong hầm mỏ của nhà họ Tiêu, môi trường bên trong mỏ lại phức tạp vô cùng, để moi họ ra thì cực kỳ khó khăn.

"Trước mắt, chúng ta cũng không có cách nào, chỉ có thể nhanh chóng cử các cao thủ dưới trướng đi lục soát, bảo đảm lúc đoàn thanh tra Hoa Hạ đến toàn bộ đã được dọn dẹp sạch sẽ, ít nhất cũng phải dọn bớt được nhiều tên rồi chúng ta sẽ cử cao thủ bảo vệ, muôn ngàn lần không thể để cho người của đoàn thanh tra Hoa Hạ gặp chuyện ngoài ý muốn. Trong quá trình lục soát, cần rất nhiều nhân lực, hơn nữa còn phải là cao thủ, người bình thường đi vào cũng như chịu chết thôi, bây giờ cô lập tức điều động tất cả các cao thủ còn sức chiến đấu của nhà họ Tiêu đi", Lâm Hàn lại nói.

"Tôi biết rồi", Tiêu Nhã nghiêm túc nói: "Trong vòng một tiếng, tôi sẽ tập hợp tất cả cao thủ còn sức chiến đấu của nhà họ Tiêu lại, đến lúc đó toàn bộ sẽ nghe lệnh anh làm việc!"

Lâm Hàn gật đầu, liền đưa tay ra nói: "Vậy tốt, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!"

Tiêu Nhã cười bắt tay với Lâm Hàn, nói: "Hợp tác vui vẻ, vậy tôi không thể ở đây tiếp đãi anh được nữa, anh cứ tự nhiên nhé, tôi phải đi làm việc đây".

Lâm Hàn gật đầu, Tiêu Nhã liền nhanh chóng chạy đi.

Thấy Tiêu Nhã rời đi, Ngô Xuyên không nhịn được nói với Lâm Hàn: "Anh Hàn, mặc dù 100 tỷ cũng không tồi, nhưng người ta là quý tộc đấy, khủng hoảng lớn thế này, chúng ta cũng phải điều động nhiều cao thủ như vậy, 100 tỷ có phải hơi ít không?"

Đám người Vương Tam đứng cạnh cũng có chút nghi hoặc nhìn Lâm Hàn.

Lâm Hàn nghe vậy, bèn vỗ Ngô Xuyên một cái, cười nói: "Anh nói không sai, tôi cũng thấy dù tôi muốn 500 tỷ thì nhà họ Tiêu cũng phải móc ra, nhưng có điều cũng chỉ có 500 tỷ thôi, mà 100 tỷ này có thể không chỉ dừng lại ở 100 tỷ đâu".

Lâm Hàn vừa nói, vừa đi thẳng ra khỏi đại sảnh của nhà họ Tiêu, để lại đám người Ngô Xuyên đực mặt đứng đó.

Trên thực tế, Lâm Hàn rất rõ ràng, chỉ cần cầm 100 tỷ này, đợi khi nhà họ Tiêu phản công lại liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, vượt qua cửa ải khó khăn này, Tiêu Nhã sẽ lần nữa chân chính tiếp quản nhà họ Tiêu, đến lúc đó, nhà họ Tiêu cũng sẽ là một đồng minh đáng tin cậy của Lâm Hàn.

Có thêm một nhà quý tộc mạnh mẽ làm đồng minh, còn là chỉ dựa vào bản thân Lâm Hàn mà không có sự nhúng tay của nhà họ Lâm, điều đó tương đương với việc nhà họ Tiêu sẽ trở thành thế lực của chính anh. Chuyện này còn đáng giá hơn 100 tỷ thậm chí là 500 tỷ kia!

Tiêu Hoa Bân đang ở bên ngoài chờ đợi, vừa thấy Tiêu Nhã đi ra, vội vàng tiến lên hỏi: "Tiểu Nhã, sao rồi, hợp tác thành công không?"

Tiêu Nhã vẫn chưa trả lời, Lâm Hàn đã theo sau ra tới: "Yên tâm đi, đã hợp tác thành công rồi, có điều vốn dĩ là hợp tác miễn phí, nhưng nhờ ơn ông tôi muốn lấy 100 tỷ tiền công".
Chương 579: Khương Thư Nhai đắc ý

"Gì cơ? Tại ông hai mà phải thu 100 tỷ tiền công ư?"

"100 tỷ lận á, nhiều quá đi!"

"Thật ra thì cũng không nhiều lắm, lần này nhà họ Tiêu phải đối mặt với liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, khủng hoảng quá lớn, 100 tỷ thực sự không nhiều".

"Hình như đúng là vậy, ban đầu người nọ đến tìm cô chủ để hợp tác, sau cùng lại nảy sinh mâu thuẫn với ông hai".

"100 tỷ này đúng là tại ông hai mà ra".

"Cũng may người ta không thèm so đo nhiều với ông hai, vẫn bằng lòng hợp tác với chúng ta, nếu không đừng nói là 100 tỷ, dù có bỏ ra nhiều hơn gấp mấy lần thì nhà họ Tiêu chúng ta cũng không cách nào đối phó được với liên minh hai nhà quý tộc kia, cũng không thể nào vượt qua được cuộc khủng hoảng này..."

"..."

Mấy cao thủ nhà họ Tiêu nhỏ giọng ríu rít nghị luận.

Phút chốc, hình tượng vĩ đại của Tiêu Hoa Bân ở trong lòng bọn họ đã bay biến đâu mất, mà hiện tại chỉ là hình tượng cao cả của Tiêu Nhã vụt sáng trong nháy mắt.

Nếu đủ năng lực có thể đưa nhà họ Tiêu tránh khỏi khủng hoảng và bến bờ diệt vong, rồi không ngừng làm gia tộc mạnh mẽ hơn, dù có là phái nữ thì đã sao?

Tiêu Hoa Bân nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, mặc dù thiệt hại 100 tỷ nhưng chỉ cần Lâm Hàn vẫn bằng lòng trợ giúp nhà họ Tiêu bọn họ đối phó liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, vượt qua cửa ải khó khăn này thì tốt rồi.

"Chú hai, cháu đã bàn bạc xong với Lâm Hàn về tất cả kế hoạch hành động, hiện tại đang cần một số lượng lớn cao thủ còn sức chiến đấu tập hợp ở nhà họ Tiêu ngay, tối nay phải lập tức hành động rồi, chú nhanh chóng điều động thuộc hạ của chú phối hợp với cháu, mỗi một cao thủ đều có tác dụng then chốt đấy", Tiêu Nhã nghiêm túc nói với Tiêu Hoa Bân, hy vọng lúc này Tiêu Hoa Bân sẽ không làm hỏng chuyện nữa.

Tiêu Hoa Bân vừa nghe thì hiểu ngay, cũng yên tâm hơn phần nào, ông ta quay đầu lại nói với đám cao thủ nhà họ Tiêu: "Nghe đây, bắt đầu từ hôm nay tất cả các cậu đều nghe theo lệnh cô chủ cho tôi, con bé chính là gia chủ tương lai của nhà họ Tiêu, và là người dẫn dắt nhà họ Tiêu chúng ta hướng tới sự thịnh vượng. Sau này, nếu tôi còn ra lệnh vớ vẩn cho các cậu nữa, các cậu không cần nghe tôi, chỉ cần nghe lời của Tiêu Nhã là được, rõ chưa?"

Đến đây, trải qua chuỗi sự kiện hôm nay, những cao thủ nhà họ Tiêu vốn không còn mấy tin tưởng vào Tiêu Hoa Bân nữa, họ đều muốn theo Tiêu Nhã.

Hiện tại, khi vừa nghe Tiêu Hoa Bân ra lệnh, đám cao thủ nhà họ Tiêu đương nhiên biết thời biết thế, rối rít tán thành.

"Chú hai, ý chú là...", Tiêu Nhã thấy vậy định nói thêm gì đó.

Nhưng Tiêu Hoa Bân đã xua tay, tỏ vẻ Tiêu Nhã không cần phải nói gì thêm nữa, Tiêu Hoa Bân nhìn Tiêu Nhã nói: "Tiểu Nhã, chú hai đã già rồi, đầu óc không còn minh mẫn nữa, khủng hoảng lần này vốn tại chú mà ra, chú sẽ chuộc lỗi với gia chủ sau. Bây giờ, nhờ cháu dẫn dắt nhà chúng ta đối phó với liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, vượt qua cửa ải khó khăn lần này. À đúng rồi, mặc dù đầu óc chú hai cháu không tốt lắm, nhưng bản lĩnh vẫn còn, mong cháu tạm gác lại hiềm khích lúc trước mà dùng đến chút sức lực này của chú, chú cũng muốn lấy công chuộc tội".

Tiêu Nhã sững sốt một hồi, ngay sau đó cũng hiểu được ý của Tiêu Hoa Bân, gật đầu đáp: "Chú hai yên tâm đi, cháu nhất định sẽ dẫn dắt nhà họ Tiêu vượt qua kiếp nạn này, đến khi đó cũng sẽ phân việc nhờ chú đi làm".

Tiêu Hoa Bân nghe vậy bèn gật đầu, nép qua một bên nhường đường cho Tiêu Nhã.

Tiêu Nhã không khỏi quay đầu lại nhìn Lâm Hàn, hết thảy những việc này đều nhờ có Lâm Hàn đã giúp cô ấy.

Nhưng, Tiêu Nhã cũng biết bây giờ không phải là lúc nói tiếng cảm ơn, việc cần làm là phải nắm bắt thật tốt lần hành động này, phản công liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, giúp nhà họ Tiêu vượt qua cơn sóng gió này.

Tiêu Nhã đi lên trước, hào hùng nói: "Tất cả cao thủ nhà họ Tiêu nghe lệnh!"

Nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của Lâm Hàn, những người anh dẫn đến mới lần lượt nới lỏng tay, thả cao thủ nhà họ Tiêu ra.

Những cao thủ nhà họ Tiêu vội vã đứng dậy, đồng thanh hô: "Vâng, thề chết bảo vệ nhà họ Tiêu!"

"Bây giờ, các anh lập tức đi thông báo tập hợp hết tất cả cao thủ nhà họ Tiêu lại, miễn là cao thủ nhà họ Tiêu còn sức chiến đấu, trong vòng 1 tiếng nhất định phải có mặt tại đây, chuẩn bị theo tôi đi đối phó liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương, bảo vệ nhà họ Tiêu vượt qua cuộc khủng hoảng này!", Tiêu Nhã ra lệnh.

"Vâng!"

Cao thủ nhà họ Tiêu đồng thành đáp, ngay sau đó liền đi sắp xếp, tản ra đi thông báo cho tất cả cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu.

Lâm Hàn thấy vậy cũng thầm gật đầu, Tiêu Hoa Bân này dù chẳng có đầu óc là mấy nhưng đào tạo tài nghệ cho cao thủ cũng không tồi, bọn họ lại còn cực kỳ trung thành với nhà họ Tiêu.

Tóm lại, Tiêu Hoa Bân này cũng rất có bản lĩnh, chỉ là không biết dùng đúng chỗ nên mới mắc phải một sai lầm to lớn như vậy.

Ngay sau đó, đám người Lâm Hàn và Tiêu Nhã bèn dựa theo kế hoạch tự mình đi chuẩn bị, vì tối nay sẽ lập tức ra quân trong đêm.

Cùng lúc đó, trong trụ sở chính của nhà họ Khương, sau khi nghe từng người thuộc hạ báo cáo xong thì tâm trạng của Khương Thư Nhai rất tốt.

"Không tồi, tốt lắm, hết thảy kế hoạch đều rất suôn sẻ, sau đợt hành động này, chúng ta sẽ chiếm được 40% hầm mỏ nhà họ Tiêu. Kế tiếp, chúng ta còn có thể nuốt thêm một phần tài sản còn lại của nhà họ Tiêu. Quan trọng hơn, kẻ thù của chúng ta đã không còn nữa, không ai có thể ngăn cản sự phát triển của nhà họ Khương nữa, chúng ta sẽ vô cùng lớn mạnh trong tương lai!", Khương Thư Nhai nói với vẻ tự hào.

Mà nhà họ Khương này trong tương lai sẽ rơi vào tay của Khương Thư Nhai, đồng nghĩa với tất cả nguồn nhân lực, tiền tài, sản nghiệp này đều thuộc về cậu ta.

Sau một hồi kích động, Khương Thư Nhai mới nói với người thuộc hạ đang báo cáo: "Tốt lắm, các người cứ tiếp tục làm theo kế hoạch đi, có tin tức gì thì báo cho tôi biết đầu tiên".

"Vâng!", mấy tên thuộc hạ của nhà họ Khương liền ra ngoài tiếp tục bận rộn.

Khương Thư Nhai hớp mấy ngụm trà, mặc sức tưởng tượng về tương lai tươi đẹp của nhà họ Khương, lúc này mới chợt nhớ ra một chuyện.

"Thằng nhãi Lâm Hàn này, bảo hắn chạy tới nhà họ Khương quỳ xuống nói xin lỗi, mà đến giờ vẫn chưa thấy bản mặt hắn đâu, đúng là chán sống mà", Khương Thư Nhai xem lại thời gian, chỉ còn cách kỳ hạn một ngày, cậu ta liền nhấn số gọi cho Lâm Hàn.

Lúc này, Lâm Hàn đang bận dặn dò chi tiết và những điểm cần lưu ý trong cuộc hành động vào đêm nay với đám người Ngô Xuyên, thì bỗng nhiên điện thoại của anh đổ chuông.

Nhìn vào thì thấy là Khương Thư Nhai, Lâm Hàn cũng biết thời hạn chỉ còn một ngày, hẳn Khương Thư Nhai gọi để giục.

Sắc mặt Lâm Hàn nhất thời có hơi kỳ quặc, còn muốn anh tới xin lỗi? Thêm một ngày nữa thôi, tôi còn muốn cả nhà họ Khương mấy người cầu xin tôi tha thứ đây!

Nhưng lúc này vẫn không nên rút dây động rừng, để bảo đảm kế hoạch không bị sơ suất, Lâm Hàn vẫn nhấn nghe máy.

"Lâm Hàn, thằng nhãi nhà mày cũng gan lắm đấy!"

"Tao cho mày thời gian một tuần, bây giờ đã 6 ngày rồi, mày còn chưa lăn đến trước mặt tao à?"

"Mày tưởng mày là ai hả? Thật sự cho rằng 3 cái công ty dưới trướng mày không làm sao chắc?"

"Mày có tin không, chỉ cần tao nói một câu thôi, 3 cái công ty dưới trướng mày lập tức tan thành mây khói ngay!"

Lâm Hàn vừa bắt máy đã nghe tiếng mắng chửi không ngừng oang oang.

Lần này, Lâm Hàn lại không mảy may nổi giận, cũng chả thèm quan tâm, bây giờ cứ để cho Khương Thư Nhai mắng cho sướng mồm đi, sau này anh nhất định sẽ cho cậu ta một trận tơi bời!
Chương 580: 30 chưa phải là tết

"Cậu Khương, thật sự ngại quá, có tí chuyện nên chậm trễ, anh đừng giận nha, ngày mai tôi nhất định sẽ chạy ngay đến nhà họ Khương, anh yên tâm".

Lâm Hàn một mực cung kính nói, nhưng trong lòng thì cười thầm, ngày mai quả thật sẽ chạy tới nhà họ Khương đó, cơ mà cũng chẳng phải để xin lỗi gì, mà là để nhận lời xin tha của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương các người!

Cậu Khương ở đầu dây bên kia nghe vậy mới cảm thấy có chút hài lòng: "Con chó khốn kiếp, chuyện riêng của mày quan trọng hơn đến xin lỗi tao à? Vốn dĩ chỉ yêu cầu mày quỳ xuống xin lỗi thôi, ngày mai mày tới đây phải vừa quỳ lạy vừa liếm giày cho tao! Nếu trưa mai mày còn chưa tới, tao sẽ cho mày biết chữ chết viết như thế nào!"

Giọng điệu của Khương Thư Nhai tràn đầy khinh thường cùng đắc ý.

Dứt lời, Khương Thư Nhai thẳng tay cúp luôn điện thoại, vội vã đi giám sát tiếp. Nhằm đảm bảo kế hoạch của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương tuyệt đối không có bất kỳ sai sót nào, vì thế cậu ta nghĩ không cần ở đây lãng phí thời gian với cái loại tôm tép này.

Lâm Hàn cũng buông máy xuống rồi khẽ lắc đầu.

Vừa quỳ lạy vừa liếm giày à? Cái ý tưởng này cũng không tồi nha, ngày mai sẽ bắt tất cả ban lãnh đạo liên minh hai nhà quý tộc của nhà họ Khương làm cách này để cầu xin tha thứ cũng được đấy, đến lúc đó Khương Thư Nhai có hối hận hay không nhỉ? Lâm Hàn cũng khá nóng lòng được gặp Khương Thư Nhai vào ngày mai rồi.

Vốn dĩ chỉ tính đòi lại 100 tỷ thôi, cơ mà nếu suôn sẻ thì anh cũng không ngại hốt thêm một ít, có điều cũng không phải là đòi thêm tiền, anh cũng chẳng thiếu tiền, bên này nhà họ Tiêu cũng thanh toán cho anh 100 tỷ tiền công rồi, anh đang thiếu vài cái sản nghiệp ở thành phố Thiên Kinh thôi...

Ngay sau đó, Lâm Hàn lại tiếp tục bận rộn.

Bên này, Lâm Hàn đang chạy đôn chạy đáo trong lúc mặt trời đang dần tắt nắng, thì cùng lúc đó lại là sáng sớm tại phố Wall ở nước Mỹ.

Trên tầng cao nhất của một tòa cao ốc thương mại tại phố Wall, nước Mỹ.

Cạnh cửa sổ lớn kiểu Pháp, Lâm Thiên Tiếu đang ngồi đối diện với Dương Tiêu.

Trên bàn của bọn họ còn có một tập tài liệu, bên trong chính là tin tức của nhà họ Khương từ tai mắt nhà họ Lâm gửi về.

Tin tức bên trong thể hiện kế hoạch của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương đang vô cùng thuận lợi, và cũng đã sắp thành công.

Mà Lâm Hàn đã đồng ý với Khương Thư Nhai, ngày mai sẽ đến nhà họ Khương quỳ xuống xin lỗi Khương Thư Nhai!

"Lâm Thiên Tiếu, không ngờ một người cả đời hào hùng như ông, sau cùng lại thua bởi một thằng con thảm hại", Dương Tiêu có chút háo hức nói.

Lâm Thiên Tiếu nghe vậy chỉ khẽ cau mày, xem ra với tình hình hiện tại, quả thật Lâm Hàn đã đành bó tay rồi, chỉ còn lại hai lựa chọn, hoặc là cúi đầu với Khương Thư Nhai để giữ lại 3 công ty dưới trướng, hoặc là không cúi đầu với Khương Thư Nhai mà là với nhà họ Lâm, nhờ vào nhà họ Lâm ra mặt đối phó với nhà họ Khương, đương nhiên cách này cũng có thể giữ lại được 3 công ty kia.

Mà bất kể là lựa chọn thứ nhất hay là thứ hai, Lâm Hàn cũng không thể tự dựa vào bản thân để lấy lại 100 tỷ từ nhà họ Khương được, đương nhiên sẽ thua trong cuộc cá cược này, và đánh mất thân phận người thừa kế của nhà họ Lâm!

Lâm Thiên Tiếu cũng hơi rầu, thời cơ của Lâm Hàn quả thật không tốt lắm, cũng không có tí may mắn nào. Bây giờ, liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương đã khởi động kế hoạch đối phó với nhà họ Tiêu, sau khi thành công, thực lực nhà họ Khương lại càng tăng gấp bội, Lâm Hàn càng không có cách nào đối phó được với nhà họ Khương.

Dẫu sao, nhà họ Khương cũng là quý tộc, có sức ảnh hưởng đến tồn vong của cả quốc gia, Lâm Hàn chỉ dựa vào các thế lực và mạng lưới giao thiệp của riêng anh thì làm sao đủ khả năng đối phó với một dòng dõi khổng lồ như nhà họ Khương được?

"Lâm Thiên Tiếu, ông yên tâm đi, ông có ơn với tôi, tôi sẽ không sẽ bạc đãi ông với con trai ông đâu, ít nhất cả đời sẽ không phải lo cơm áo gạo tiền, vẫn có tiền mà tiêu thoải mái", Dương Tiêu lại nói.

"Hừ!", Lâm Thiên Tiếu hừ lạnh, nói: "Con trai Lâm Thiên Tiếu thế nào tôi rất rõ, tuyệt đối không phải loại vô tích sự, chưa đến phút cuối cùng thì kết quả vẫn còn chưa quyết định được đâu, đừng có mà nói sớm như vậy. Nếu Tiểu Hàn thật sự thất bại, chứng tỏ nó không xứng đáng kế thừa cơ ngơi nhà họ Lâm, chính tôi cũng sẽ đá nó ra khỏi nhà họ Lâm để nó tự mình bươn chải, tuyệt đối sẽ không bao giờ để nó trở thành cái thứ ăn không ngồi rồi chìa tay xin tiền mà sống, Lâm Thiên Tiếu tôi không cần một thằng con như thế!"

Dương Tiêu nghe vậy, mặt đầy bất lực nói: "Lâm Thiên Tiếu à, mấy thập kỷ rồi sao mà ông vẫn còn ngoan cố như vậy? Thôi được rồi, tùy ông vậy".

Dương Tiêu nói thế chứ trong lòng thì đang mừng thầm, chỉ mong đá hết cả nhà ông đi chứ ai muốn cho các người tiền tiêu chứ?

Nói xong, Dương Tiêu liền rời đi.

Mà khi nhìn lại mớ văn bản kia thì Lâm Thiên Tiếu lại khẽ cau mày.

Khoảng thời gian này, ông ấy luôn tất bật với một vài thương vụ quan trọng của nhà họ Lâm, không để ý tới Lâm Hàn mấy, dù gì ông ấy cũng rất tin tưởng vào Lâm Hàn.

Bây giờ thấy những tài liệu này, Lâm Thiên Tiếu mới nhớ lại còn bỏ sót một chỗ, 6 ngày trước, Lâm Hàn đã bắt đầu khởi hành từ thành phố Đông Hải. Theo lý mà nói, hẳn nên đến thành phố Thiên Kinh sớm hơn, nhưng thực tế thì đã dừng lại ở thành phố Phụng Thiên mấy ngày, sau đó mới tiếp tục lên đường đến Thiên Kinh. Lúc ấy, tai mắt của nhà họ Lâm cũng không biết Lâm Hàn đã đi đâu.

"Bố hiểu con trai bố nhất, tuyệt không phải thứ vô dụng, con còn có tiềm năng và lợi hại hơn ông lớn như bố rất nhiều! Có vẻ đoạn này không có tin tức gì của con cũng chính là đoạn con chuẩn bị để trở mình. Vùng Bắc Đông à? Khá thú vị đó!", Lâm Thiên Tiếu ngẫm nghĩ một lúc thì mới điềm tĩnh lại.

30 chưa phải là tết đâu, con trai ông ấy mới là chú ngựa ô mạnh mẽ nhất!

Cùng lúc đó, tại trang viên của nhà họ Tiêu ở Thiên Kinh, mặt trời lặn, hoàng hôn đã tắt, bầu trời lúc này là một mảng đen xì, Tiêu Nhã đã tập hợp xong tất cả các cao thủ còn sức chiến đấu của nhà họ Tiêu.

Hiện tại, trên quảng trường trước nhà chính của họ Tiêu, có hơn 100 người đang yên lặng đứng nghiêm.

Mặc dù quân số không tính là nhiều, nhưng mỗi một người đứng đây đều là cao thủ hàng đầu, nếu chỉ đối phó với người thường, một người chấp mười đều không thành vấn đề, đây là lực lượng vượt trội của một dòng dõi quý tộc!

Tiêu Nhã đứng cạnh Lâm Hàn, nói: "Lâm Hàn, tất cả cao thủ còn sức chiến đấu của nhà họ Tiêu đều đã tập hợp đủ, toàn bộ sẽ nghe theo lệnh anh!"

Mà lúc này, bất ngờ thay Tiêu Hoa Bân cũng đứng trong số đó, đối với kế hoạch này, Tiêu Hoa Bân không phải là người chịu trách nhiệm lãnh đạo, mà ông ta chỉ là một chiến sĩ mạnh mẽ, một người chấp hành nhiệm vụ được giao mà thôi!

Lâm Hàn khẽ gật đầu, đi về phía trước mấy bước, nhìn cao thủ nhà họ Tiêu nói: "Tôi không có nhiều lời để nói, đợt hành động này tôi nghĩ các người đã quá rõ ý nghĩa của nó, nó cực kỳ quan trọng với các người, vực dậy tinh thần gì đó, hẳn các người phải tự rõ. Bây giờ, tôi chỉ nói sơ qua nhiệm vụ lần này của các người".

Lâm Hàn tạm dừng rồi nói tiếp: "Tôi muốn một phần ba các người đi phụ trách hầm mỏ than đá chính của nhà họ Tiêu, tự phân một nhóm ba người tiến vào hầm mỏ cẩn thận kiểm soát, một khi phát hiện cao thủ của liên minh hai nhà quý tộc Chu - Khương thì lập tức bắt lại, nếu đối phương ngoan cố chống cự, thì cứ bất chấp mọi hậu quả hạ gục hết, biết chưa?"

"Rõ!", đám cao thủ nhà họ Tiêu lần lượt đáp.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, mới vừa rồi, Lâm Hàn đã vạch ra kế hoạch cụ thể với nhà họ Tiêu. Cao thủ nhà họ Tiêu sẽ phụ trách một phần ba số hầm mỏ, người của Lâm Hàn sẽ phụ trách hai phần ba số mỏ còn lại. Hơn phân nửa trông số đó đều là người của nhà họ Khương, chỗ Lâm Hàn đã nắm được danh sách và vị trí cụ thể của bọn họ, cho nên việc dọn dẹp đám người của nhà họ Khương tương đối nhẹ nhàng hơn. Nhìn chung, việc phân bổ số lượng công việc đã tương đối hợp lý rồi.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom