• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (4 Viewers)

  • Chương 2463-2468

Chương 2463:

Anh không mặc đồ, phía dưới là chiếc quần dài, cô vô ý sờ tới bắp thịt trên người anh, bắp thịt của anh từng cục nhô ra giống như hàng rào, vô cùng cường tráng.

Thế nhưng trên bắp thịt anh có rất nhiều vết thương, có vài vết đã khép miệng, có vài cái vẫn là vết mới, cô xia lên, lòng bàn tay mềm mại cũng thấy đau.

Sao cả người anh đều bị thương thế này?

Mấy ngày này, anh đã trải qua thứ gì?

Trái tim Hà Băng bị một bàn tay siêt lại thật chặt, rất đau, cô không biết nên làm sao để anh thoải mái, cô chỉ có thể để anh cảm giác được sự nhiệt tình của cô.

Cô dùng hai tay ôm cổ anh, chủ động hôn anh.

Tiêu Thành ý thức tan rả cứng đờ, anh không biết cô bé trong lòng này là ai, anh chỉ biết nụ hôn của cô rơi vào trong lòng anh, lắp đầy trái tim anh.

Tiêu Thành cúi người, dùng sức đặt cô ở trên ván cửa, đảo khách thành chủ.

Rõ ràng là cô chủ động trước, thế nhưng anh buông lỏng rồi cầm: lại quyền chủ động, anh hôn rất hung ác, không biết là kinh nghiệm không đủ, hay là cơ thể khó chịu, anh hung hăng mút cắn đôi môi đỏ mọng của cô.

Lúc này anh vươn tay đặt lên khuôn mặt nhỏ của cô, dùng sức xoa, Hà Băng chau mày, tự nhiên há miệng ra.

Anh hôn tiến đến, công thành đoạt đất.

Trong khoang miệng anh rất đắng, không biết là ăn cái gì, hình như là vị thảo dược, đắng đến độ cô nhăn mặt.

Trong miệng cô là ngọt, như mùi thơm cơ thể cô, nhàn nhạt hương sữa, mùi hương ngọt ngào sạch sẽ đặc biệt thuộc về cô gái 21 tuổi mềm mại như nước.

Mùi hương ngọt ngào này rơi vào tay đàn ông đơn giản không thê ngăn cản.

Hà Băng cảm thấy đau, toàn thân đều đau.

Bên môi anh toàn là râu cứng, đâm cô đau quá.

Cánh tay anh có lực kiện siết chặt, giữ lấy cô, vòng eo 60 của cô cũng chỉ đủ một phần ba cánh tay anh, anh sắp bóp gãy eo cô rồi.

Ở trong lòng anh, cô giống như là một con thỏ nhỏ không có bát kỳ lực công kích nào.

Thế nhưng Hà Băng không nhận thua, cô học dáng vẻ của anh hôn trả lại anh, hai người hôn quá kịch liệt, rất nhanh trong cô họng liền tràn ra mùi máu tươi nhàn nhạt.

Khi Hà Băng không thể hô hấp, Tiêu Thành đột nhiên ôm ngang cô lên.

Anh bước mạnh vài bước lên trước, ném cô xuống chiếc giường cứng lạnh.

Hàng mi Hà Băng run lên, muốn đứng dậy, thế nhưng bị anh đè xuống.

Chóp mũi cao thẳng của Tiêu Thành cọ trên cái mũi nhỏ thanh tú của cô, anh đang thở dốc, trần nửa người trên, cơ ngực to lớn lúc lên lúc xuống, phô diện hết tất cả vị nam tính.

Đám phụ nữ con gái mà thấy anh như vậy, sợ rằng đều phải liếm màn hình rồi.

Trong bóng tôi, Tiêu Thành vươn tay cởi quần áo trên người cô.

Tim Hà Băng đập như trống chầu, cô đã là người phụ nữ của anh rồi, tự nhiên biết tiếp đó sẽ xảy ra việc gì, thế nhưng cô không hề chuẩn bị.

Cô vươn tay đầy anh một cái.
Chương 2464:

Thế nhưng rất nhanh anh đã đặt tay cô ở đỉnh đầu, Hà Băng có chút bất an, anh đột nhiên chôn mặt ở cổ cô, vô thức nỉ non một câu: “Băng Băng.”

Băng Băng Hà Băng biết trạng thái anh bây giờ đã vô thức, hết thảy đều dựa vào bản năng, nhưng anh gọi tên cô, anh đang gọi – Băng Băng.

Cơ thể Hà Băng nhanh chóng mềm nhữn ra, hai tay nhỏ bé ôm cổ anh dùng sức lật cả người, cô trực tiếp đè anh ở dưới thân.

Hiện tại, nam dưới, nữ trên.

Hà Băng cúi đầu, dịu dàng hôn vào miệng vết thương trên người anh…

Cô đang hôn vết thương của anh, trong bóng tối cặp mắt sâu thẳm kia của Tiêu Thành tràn đây tia máu đỏ đáng sợ, cô họng khẽ cuộn, anh hiện tại rất hỗn loạn, đại não không cách nào suy nghĩ, càng như vậy cảm giác cơ thể càng thêm nhạy cảm, anh cũng cảm giác được vết thương của mình được hôn qua từng cái, cô gái hôn vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, giống như lông vũ thổi qua mặt hồ phẳng lặng trái tim anh, làm cho thân tâm anh bắt đầu nóng huyết dâng trào, loại cảm giác này gần như khiến anh không chịu nỗi.

Lúc này tay Hà Băng rơi trên thắt lưng anh, từ từ mở ra…

Không biết qua bao lâu, chắc cũng chẳng lâu lắm, Hà Băng cảm giác chỉ mới mấy phút, lúc này cô nghe phía bên ngoài truyện đên tiêng bước chân, có người tới.

Con ngươi Hà Băng co rụt lại, tay nhỏ bé nhanh chóng chống lên lồng ngực tràn đầy mồ hôi của Tiêu Thành, khu Đông Sương này điều kiện không tốt lắm, cái giường cũng ọp ẹp, động chút đã đều ra tiếng “két két”.

Ngay từ đầu Hà Băng còn có thể chịu đựng, nhưng bây giờ có người tới, cô sợ đến ngừng thở.

Tiêu Thành không chịu, còn đưa tay cô lên trên ván giường.

Khuôn mặt nhỏ của Hà Băng bạo nổ, toàn bộ lực chú ý của cô đều tập trung ở bên ngoài, nếu như người bên ngoài thực sự đầy cửa vào lời thì cô không còn mặt mũi gặp ai nữa.

Lúc này bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng nói chuyện: “Lý tiểu thư, đã trễ thế này cô còn ra ngoài?”

Tiếng bước chân kia ngừng lại, sau đó Hà Băng nghe được một giọng nữ rất dịu dàng: “Ừ, tôi đi ra ngoài lấy ít nước cho chồng tôi.”

Chồng?

Hai chữ này chính xác truyền tới trong lỗ tai Hà Băng, nghe tiếng bước chân cô dám khẳng định người phụ nữ bên ngoài kia là tới tìm Tiêu Thành, nhưng người phụ nữ bên ngoài kia vừa gọi Tiêu Thành là cái gì, chồng?

“Lý tiểu thư, cô thật sự quá tốt với chông cô đó, tuy chông cô không lộ diện gì hết, nhưng chúng tôi cũng nhìn ra được hai người rất ân ái nhaI”

Hà Băng lại nghe người phụ nữ kia nói: “Đúng vậy, tôi và chồng tôi từ nhỏ đã quen nhau, là thanh mai trúc mã, trước đây lúc bố mẹ chồng tôi còn sống đã nhận tôi là con dâu của Diệp gia bọn họ, cả đời này tôi cũng chỉ quen mỗi chồng tôi, hiện tại chúng tôi rất hạnh phúc.”

Hàng mi Hà Băng rung động, kinh ngạc.

Người phụ nữ phía ngoài lúc nói những lời này đều mang theo nụ cười nhàn nhạt hạnh phúc, căn bản không giống như nói dối, vậy là anh thật sự có một thanh mai sao?

Anh họ Diệp?

Hà Băng biết Tiêu Thành không phải tên thật của anh, Diệp Linh là em gái anh, vậy anh chắc chắn họ Diệp, nhưng anh còn chưa nói với cô anh tên gì.

Người phụ nữ phía ngoài lúc nói những lời này đã tiết lộ rất nhiều thông tin quan trọng, Hà Băng lúc này mới phát hiện mình hoàn toàn không biết gì về anh cả, mấy ngày này cô vẫn lo lắng cho anh, nhớ anh, nhớ anh đến ngủ không được, nhớ anh đến trà không uống cơm không ăn, vừa rồi nhìn anh một thân tổn thương cô còn rất đau lòng, ai ngờ anh âm thầm dẫn theo một cô tiểu thanh mai được bố mẹ công nhận ở cạnh!
Chương 2465:



Trong lòng Hà Băng lúc này xông tới mùi giấm, cô thừa nhận mình ghen tị, uất ức.



Cô cái gì cũng không sợ, thế nhưng chiếm hữu của cô rất mạnh, trong mắt không được phép chưa một hạt cát, cô không thích bên cạnh anh có những người phụ nữ khác.



Anh chỉ có thể là của một mình cô!



Hà Băng bắt đầu giãy giụa, cô dùng sức tránh thoát bàn tay anh, sau đó bắt đầu đầy anh.



Trong bóng tối Tiêu Thành nhíu mày, không chịu buông tay, bá đạo giam cắm cô.



Hà Băng siêt quả đâm, bắt đâu đập anh, ý kia là – tiểu thanh mai kia là ai?



Anh có giải thích gì không? Anh đi tìm tiêu thanh mai kia đi, còn tìm em làm cái gì?



Tiêu Thành chau mi tâm thành chữ “xuyên” sâu , cúi đầu hôn cô.



Hà Băng tách ra, không chịu.



Tiêu Thành có chút nóng nảy, vươn bàn tay giữ khuôn mặt nhỏ của cô, nụ hôn rơi vụn vặt vào trên mặt cô.



Hà Băng có thể cảm giác được mê luyến và yêu thích của anh với mình, nhưng cô không cách nào không chú ý người phụ nữ bên ngoài kia, cô tức giận nâng người lên, cắn một cái trên vai Tiêu Thành.



Lúc cô dịu dàng có thể anh từ thép thẳng thành thép vòng, thế nhưng lúc cô mạnh mẽ đã kích thích lòng chinh phục của anh, Tiêu Thành chỉ cảm thây trong cổ họng giống như lăn qua than lửa, hết thảy đều mắt khống chế.



Bên ngoài là Lý Kỳ, Lý Kỳ đã trở về, lúc này bọn họ là nặc danh đi tới Miêu Cương, nên bọn họ tuyên bố với bên ngoài cô ta và Tiêu Thành là vợ chồng, cô ta tự nhiên cứ thế gọi Tiêu Thành là “chồng”.



Vừa rồi hàng xóm cách vách tìm cô ta nói chuyện phiếm, hiện tại hàng xóm đã đi, Lý Kỳ bưng nước đi tới cửa phòng Tiêu Thành.



Cô ta rất lo lắng Tiêu Thành, trong khoảng thời gian này chứng nghiện Tiêu Thành rất nặng, từ từ Tiêu Thành liền có khuynh hướng hung ác hơn, anh bắt đầu hại người hại mình, bọn họ không thê làm gì khác hơn là trói Tiêu Thành lại.



Bọn họ có thể giúp anh thực sự quá ít, cai nghiện chỉ có thể dựa vào nghị lực mạnh mẽ của Tiêu Thành, phải dựavào chính anh để vượt qua.



Lần nghiện ma túy này đã đã mấy ngày, cộng thêm biết được tin tức kết hôn của Đường Ngọc và Hà Băng, trạng thái tinh thần của Tiêu Thành rất kém, bác sĩ đều nói sức chiến đấu và ý chí củaTiêu Thành đều ở trong tình trạng cực kỳ bất ồn.



Tình hình này rất tệ, nếu ngay cả Tiêu Thành mình cũng từ bỏ bản thân, vậy chỉ có một con đường chết.



Lý Kỳ biết hết thảy đều là do cô gái tên Hà Băng kia.



Ngay từ đầu lúc tới Miêu Cương, Tiêu Thành rất ngoan cường, bởi vì anh phải về, cô bé kia đang chờ anh.



Sau đó biết được cô bé kia kết hôn rồi, Tiêu Thành gần như sa sút tinh thần chỉ trong một đêm.



Lý Kỳ không rõ, vì sao cô gái tên Hà Băng kia lại có lực ảnh hưởng với với Tiêu Thành lớn như vậy?



Cô rõ ràng không ở nơi này, nhưng có thể khiến Tiêu Thành sống, khiến Tiêu Thành chết.



Sắc mặt Lý Kỳ ngưng trọng, cô ta rất lo lắng Tiêu Thành có thể gắng gượng qua lần cai nghiện ma túy này hay không.



Đứng ở cửa phòng, Lý Kỳ giơ tay lên, định gõ cửa.



Thế nhưng rất nhanh tay cô ta liền cứng lại giữa không trung, bởi vì cô ta nghe được thanh âm trong phòng.
Chương 2466:

Tiếng giường “ken két” đánh thẳng tới, kèm theo tiếng khóc nức nở của cô gái.

Rất nhanh Lý Kỳ nghe được tiếng rên Tiêu Thành, gợi cảm quyến rũ lại khẽ mắng: “Khóc gọi hồn à? Hồn đã bị tiếng khóc em câu đi luôn rồi!”

Lý Kỳ lập tức cứng đờ tại chỗ, khuôn mặt xinh đẹp đỏ trắng đan xen.

Cô ta quên mắt phản ứng.

Ai cũng có thê nghĩ ra bên trong đang diễn ra chuyện gì.

Hai phút sau, cửa phòng mở ra, Hà Băng xuất hiện trong tầm mắt Lý Kỳ.

Là co.

Quả nhiên là cô.

Lý Kỳ biết, bản thân không nhận lầm người, thế nhưng cô ta thật không ngờ Hà Băng tìm được Tiêu Thành nhanh đến thế.

Bọn họ không muốn Hà Băng và Tiêu Thành gặp mặt, thế nhưng từ nơi sâu xa tất cả đều như đã được an bài, dù cho Tiêu Thành ở nơi nào, Hà Băng luôn là người đâu tiên có thê tìm được anh.

Hà Băng mới vừa mặc quần áo tử tế, khuôn mặt trứng ngỗng kiều diễm như nhuộm son, đỏ hồng say lòng người, trong cổ áo có thể thấy da thịt tràn đầy dấu ô mai.

Hà Băng nhìn Lý Kỳ, Lý Kỳ cũng nhìn Hà Băng, hai người bốn mắt nhìn nhau.

“Anh Minh anh ấy…” Lý Kỳ mở miệng hỏi.

A Minh?

Anh tên thật là Diệp Minh?

Tiếng “anh Minh” này gọi thật đúng là thân thiết.

Hà Băng: “Anh ây ở bên trong, đã ngủ rồi.

Lý Kỳ khẽ sửng sốt, cô ta là bác sĩ, cô ta biết Tiêu Thành lúc nghiện ma túy rất khó chìm vào giấc ngủ, nhưng bây giờ anh lại ngủ thiếp đi.

Lẽ nào, lần nghiện ma túy này anh có thể gắng gượng vượt qua?

Hà Băng nhìn Lý Kỳ: “Tôi và anh ấy xa nhau không bao lâu, nên tôi sẽ không tin hai người đã kết hôn rồi.”

Lý Kỳ lập tức tiến đụng vào cặp mắt sáng trong suốt kia của Hà Băng, cô ta hơi cứng đờ.

“Anh ấy nói với cô về tôi chưa?” Hà Băng hỏi.

Lý Kỳ vẫn không nói gì, Hà Băng lại nói: “Anh ấy có nói qua hay không cũng không sao, tôi có thể tự giới thiệu mình một chút, tôi là Hà Băng, anh ấy là người đàn ông của Hà Băng tôi!”

“Cô và anh ấy thanh mai trúc mã tôi có thể chấp nhận, thế nhưng tôi không hy vọng bất luận kẻ nào nhúng chàm người đàn ông của tôi, vào quan hệ của tôi và anh ấy, nói vậy vừa rồi cô ở x ngoài cửa cũng nghe được rõ ràng rồi chứ, anh ấy nói mạng của anh ấy chính là của tôi, đời này nếu như anh ấy dám phụ tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho anh ấy!”

Nói xong, Hà Băng trực tiếp rời đi.

Lý Kỳ đứng tại chô nhìn Hà Băng rời đi, cô ta sâu đậm rung động, đây là lần đầu tiên cô ta giao phong với Hà Băng, cô gái viết hết tình yêu nóng bỏng và ham muốn chiếm hữu bá đạo với Diệp Minh ở trong mắt, cô thản nhiên quả quyết, nhiệt liệt lại không nao núng như vậy, Lý Kỳ có chút hiểu được vì sao Tiêu Thành lại yêu cô bé này rồi.
Chương 2467:

Lý Kỳ hơi tái mặt, cô ta đột nhiên cảm thấy Hà Băng là một đối thủ cực kỳ mạnh, cùng Hà Băng đoạt đàn ông, cô ta không năm chắc phần thắng.

Đứng ở cạnh cửa một hồi, Lý Kỳ đẩy cửa vào.

Trong phòng rất tối, không bật đèn, Diệp Minh còn chưa tỉnh, vẫn đang ngủ.

Trên giường rât mât trật tự, vừa nhìn cũng biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

Song Lý Kỳ tính toán thời gian một chút, từ lúc Hà Băng vào phòng đến ra khỏi phòng cũng không bao lâu, lẽ nào… cơ thể Diệp Minh ở phương diện kia có chút vấn đề?

Bất kể như thế nào, cô ta vẫn thích Diệp Minh.

Lý Kỳ mê luyến ngắm nhìn Diệp Minh, đột nhiên trong lòng cô ta lộp bộp giật mình, nghĩ tới một ý hay.

Nếu như cô ta để Diệp Minh hiểu làm, để Diệp Minh cho rằng vừa rồi người ngủ với anh ta là cô ta thì sao?

Lý Kỳ tim đập rộn lên, vừa rôi Diệp Minh nghiện ma túy, cả người đều thần chí không rõ, anh còn không biết vừa người ban nãy là Hà Băng.

Lý Kỳ bị thời cơ tốt trời cho này váng óc, cô ta phải nắm chặt cơ hội này.

Lý Kỳ lúc này vươn tay cởi quần áo, nằm xuống ở bên người Diệp Minh.

Ngày hôm sau.

Diệp Minh lật cả người, đưa cánh tay tới, kéo người bên cạnh vào trong ngực của mình.

Anh dán khuôn mặt tuân tú vào mái tóc dài của cô thầm thì gọi: “Băng Băng.”

Anh mơ.

Mơ thấy Hà Băng rồi.

Nhưng là một giây kế tiếp, cả người anh cứng đờ, đột nhiên mở mắt ra, tỉnh.

Anh phát hiện bất thường, người trong ngực là lạ, không phải cảm giác Hà Băng mang đến cho anh.

Diệp Minh mở mắt nhìn, khuôn mặt xinh đẹp của Lý Kỳ phóng đại trong tầm mắt anh.

Là Lý Kỳ!

Lý Kỳ thẹn thùng nhìn Diệp Minh, gọi một tiếng: “anh Minh…”

“Tại sao là cô?” Diệp Minh trong nháy mắt đẩy Lý Kỳ ra, lập tức ngồi phắt dậy, mi tâm của anh dâng lên một tầng rét lạnh, cả người âm trầm sắp nặn ra nước.

Lý Kỳ dùng chăn che mình, có chút uất ức: “Anh Minh, chính là em mà, không phải em, vậy còn có thể… là ai?”

“Anh Minh, tối hôm qua… tối hôm qua anh rất đau khổ, bắt lại em, em không tránh thoát…”

“Hơn nữa, nêu làm như vậy có thê giảm bớt… đau khổ của anh thì em dĩ nhiên nguyện ý…”

Lý Kỳ cắn môi dưới, diễn vẻ bị bắt nạt vô tội vô cùng nhuần nhuyễn.

Trong tròng mắt đen Diệp Minh tràn đầy tia máu đỏ đáng sợ, hai tay nắm thật chặt thành quyền, đã nắm chặt các đốt ngón tay đến trắng bệch, đồng thời tạo ra tiếng vang “côm cốp”, khiến người ta nghe mà sởn cả gai óc.

Lý Kỳ đã cảm thấy bây giờ mỗi một phút mỗi một giây đều là dằn vặt giày vò, bởi vì cô ta không biết Diệp Minh bây giờ đang nghĩ cái gì.
Chương 2468:

Không khí ngột ngạt khiến người ta hít thở không thông.

Một lúc lâu, Diệp Minh siết năm đấm dùng sức đập vào trên vách tường.

Lý Kỳ sợ đến co rụt lại, lực Diệp Minh rất lớn, dưới một nắm tay bền chắc, tường đã thủng một lỗ lớn.

Mấy dòng máu theo quả đắm của anh nhỏ xuống.

“Anh Minh, anh bị thương rồi! Mau mau để em xử lý cho anh!” Lý Kỳ chồm lấy tay Diệp Minh.

Thế nhưng chưa bắt được, Diệp Minh đứng phắt dậy, vào buồng vệ sinh.

Lý Kỳ bị ném lại.

Cô ta một mình cứng đò trên giường, cô ta nhìn Diệp Minh đi ra rất khiếp sợ rất hối hận, anh không chút nào hy vọng người phụ nữ tối hôm qua kia là cô tai Tuy tối hôm qua anh ta không có ý thức, thế nhưng trong tiềm thức anh biết đó là Hà Băng.

Vừa rồi anh ta ôm cô, còn ở tai cô kêu một tiếng — Băng Băng.

Thế nhưng cô ta và Diệp Minh thanh mai trúc mã, rất hiểu tính của người đàn ông này, anh là thiên chi kiêu tử, trong xương có ý thức trách nhiệm và sứ mệnh rất nặng, hiện tại anh tưởng cô ta đã thất thân cho anh rồi, anh không có khả năng chẳng đoái hoài đến cô ta nữa.

Lý Kỳ cảm giác chuyện hiện tại mình cần làm chính là để Diệp Minh phụ trách với mình.

Lý Kỳ lấy ra một con dao, nhanh chóng cứa ngón tay mình, máu chảy ra.

Lý Kỳ nhỏ máu rơi vào trên ga giường xốc xếch, làm ra biểu hiện giả dối.

Trong phòng vệ sinh.

Diệp Minh hai tay chống trên đài rửa mặt, anh nhìn chính mình trong gương.

Trong khoảng thời gian này anh sống rất chán chường tối tăm, hiện tại trên mặt toàn là râu ria, nghiện ma túy đang không ngừng cắn nuốt sức mạnh và ý chí của anh, hai mắt của anh lõm sâu đi, anh sắp không nhận ra bản thân nữa rồi.

Diệp Minh mở ra vòi nước, dùng nước lạnh rửa mặt.

Tối hôm qua, anh trong giấc mộng…

Mơ tới Hà Băng.

Anh mơ Hà Băng đã đến.

Cảm giác trong giấc mộng kia chân thực như vậy, anh bây giờ còn có thể nhớ lại rõ ràng, nhưng khi anh mở mắt ra, người đó liền biến thành Lý Kỳ.

Anh và Lý Kỳ thanh mai trúc mã không sai, thê nhưng anh chỉ xem Lý Kỳ là em gái, nếu như anh thích Lý Kỳ, cũng không độc thân đến bây giờ.

Hiện tại, hết thảy đều rối loạn.

Anh không chấp nhận được mình và Lý Kỳ đã ngủ với nhau, trong đầu của anh hiện ra khuôn mặt trứng ngỗng nho nhỏ kia của Hà Băng, dáng vẻ trong trẻo lạnh lùng như tuyết vừa nóng bỏng như lửa ấy của cô.

Đêm hôm đó cô dạng chân trên đùi anh ôm cổ anh, nói với anh — Tiêu Thành, con người em có bệnh sạch sẽ, trong mắt không chấp chưa được một hạt cát, hiện tại anh đã là người đàn ông của em rồi, phàm là để em phát hiện anh và người phụ nữ khác ái muội dây dưa nhau, em tuyệt đối sẽ không tha cho các người, em sẽ tự tay châm dứt đôi gian phu dâm phụ các người!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom