• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (3 Viewers)

  • Chương 2451-2456


Chương 2451:

Tiêu Thành ngước mắt nhìn về phía Dương Kim Đậu: “Cô, con rất xin lỗi, nhưng con cam đoan, đây là một lần cuối cùng.”

Dương Kim Đậu không tin Tiêu Thành cam đoan: “Cậu rời khỏi con gái tôi, tôi mới tin cậu.”

“Cô, con sẽ không rời khỏi Băng Băng, con muốn cưới Băng Băng.” Tiêu Thành trịnh trọng nói.

Dương Kim Đậu chấn động: “Cậu nói cái gì?”

“Cô, thân phận của con trong lòng cô rõ ràng, hiện tại nhiệm vụ của con đã hoàn thành, có thể khôi phục làm người bình thường, hơn nữa, con đã đệ trình đơn xin kết hôn lên bên trên, tâm ý của Băng Băng đối với con, cô cũng rõ ràng, chỉ cần em ấy nguyện ý gả cho con, bất luận ai cũng không thể ngăn cản, ngăn cản hay phá hỏng quân hôn cũng sẽ bị xử phạt.”

Dương Kim Đậu cảm giác một chậu nước lạnh từ đỉnh đầu mình dội xuống, bà ta còn chưa biết Tiêu Thành sắp khôi phục thân phận, anh là tướng trong quân, Huyết Ưng truyền kỳ, không biết có bao nhiêu lão bên trên kia muốn gả con gái mình cho anh, đơn xin kết hôn của anh rất dễ dàng được phê chỉ thị xuống.

Huống chỉ Hà Băng còn là con của liệt sĩ, hai người bọn họ muốn kết hôn không thể bị bắt luận kẻ nào ngăn cản, bao gồm cả người làm mẹ là bà ta.

Dương Kim Đậu nhanh chóng rối loạn, bà ta trong chốc lát không biết nên làm sao.

Lúc này Tiêu Thành đột nhiên nhíu lên mày kiêm, thân thê khó chịu.

Dương Kim Đậu: “Tiêu Thành, cậu làm sao vậy?”

Tiêu Thành biết không tốt rồi, cơn ghiền ma túy của anh đã phát tác.

Vừa rồi hết thảy tâm tư đều đặt trên người Hà Băng, anh đã quên mất vụ này.

Thứ anh hút không ngờ tới sẽ phát tác nhanh như vậy, xem ra tên đại ca kia nói không sai, thứ này không phải thứ bình thường.

Tiêu Thành chỉ cảm thấy huyết dịch trong cơ thể bắt đầu sôi trào, sau đó tán loạn trên dưới, không hề chịu khống chê.

Bác sĩ tiêm thuốc trấn định cho Tiêu Thành, sau đó sắc mặt ngưng trọng nói: “Đây là báo cáo kiểm tra máu của cậu, thành phần gây nghiện rất cao, đây không phải là ma tuý bình thường.”

“Bác sĩ, vậy chúng tôi bây giờ nên làm cái gì?” Chu Siêu khẩn trương hỏi.

“Cai nghiện, vô cùng khẩn cắp.”

Chu Siêu trầm mặc, cái này không có đường tắt, chỉ có thể giải, thế nhưng quá trình cai nghiện rất thống khổ, rất nhiều người vì thế bỏ mạng.

Bác sĩ nhìn về phía Tiêu Thành: “Chúng tôi đã thành lập tô chuyên gia chạy tới Vân Nam Miêu Cương, hy vọng ở đó có thể tìm được thảo dược cai nghiện giúp anh, hiện tại anh phải theo chúng ta cùng nhau đến Miêu Cương trước, chứng nghiện đã phát tác, một phút cũng không thể lỡ.

“A Minh, chúng ta nhanh lên lên đường đi!” Chu Siêu thúc giục.

Diệp Minh nhấp môi mỏng một cái, sau đó trầm giọng nói: “Chờ một chút.”

Chu Siêu lúc này đã hiểu, Diệp Minh là muốn ở lại đợi Hà Băng tỉnh, anh đã đồng ý Hà Băng, đợi cô mở mắt ra để cô là người đầu tiên gặp anh.

Diệp Minh đứng dậy, muốn nhìn Hà Băng, thế nhưng anh mới vừa đứng lên đã cảm thây mắt tôi sâm lại, một giây kế tiếp thân thể cao ngất “ầm” một tiếng trực tiếp ngã xuống phía dưới.

“AMinhl”

Chương 2452:

Diệp Minh cảm thấy đầu đau muốn nứt, lúc mơ màng liền nghe được tiếng xầm xì bên người.

Vài binh lính Huyết Đồng nhét chung một chỗ – “Các cậu đều gặp chị dâu của chúng ta chưa?”

“Thấy được, chị dâu nhìn thật nhỏ, nhỏ hơn cả chúng ta.”

“Thế nhưng chị dâu thật xinh đẹp, là cô gái xinh đẹp nhất tôi từng gặp qua đấy.”

“Lão đại thực sự thích chị dâu đó, vì chị dâu đến độ có thể quỳ xuống cho người khác luôn.”

“Này, Tiêu Lục, cậu không phải từng tiếp xúc gần với chị dâu sao, chị dâu thế nào?”

“Chị dâu thật lợi hại, đương nhiên chị ấy ở bên cạnh tôi rút dao của em ra, đến em cũng ngăn cản không kịp, thật không hỗ là cô gái lão đại thích, quá khác biệt!” Tiểu Mạc sùng bái nói.

Diệp Minh mở mắt ra, anh đã không ở trong bệnh viện rồi, bây giờ đang ở trên một chiếc xe Jeep.

Vừa rồi lúc anh ngất đã trực tiếp bị chở nã “Lão đại, anh tỉnh rồi?” Có người phát hiện Diệp Minh đã tỉnh.

Chu Siêu nhanh chóng chạy tới, quan tâm hỏi: “A Minh, cậu bây giờ cảm thấy thế nào?”

Diệp Minh ngồi dậy, hiện tại sắc mặt anh rất yếu, thứ anh hít là hàng mới nhất chỗ đại ca cầm đầu vừa chế ra, rất lợi hại, anh nhìn về phía Chu Siêu: “Ai cho cậu đem tôi mang ra ngoài?”

“Là… là bác sĩ, A Minh, chúng ta mau đến Miêu Cương đi! Cai nghiện vô cùng khẩn cấp, hơn nữa cậu cũng không hy vọng Hà tiểu thư thấy dáng vẻ cậu bây giờ chứ!?” Chu Siêu khuyên.

Diệp Minh mím môi lạnh lẽo: “Dừng xe, quay xe, trở về bệnh viện!”

“A Minhl”

“Trước khi đi, tôi muốn nhìn cô ấy một cái!”

Chu Siêu thở dài một hơi, được thôi, nhìn một cái rồi đi Miêu Cương: “Tiểu tứ, quay xel”

“Lão đại, anh chỉ mới không thấy chị dâu một lúc mà đã nhớ chị dâu rồi2”

“Lần này bởi vì lão đại anh một quỳ thành danh mà mọi người đều biết chúng ta có một chị dâu rồi.”

“Nghe nói rất nhiều quân hoa* không phục, muốn đến gặp mặt chị dâu chúng ta đói”

*hoa khôi trong quân đội.

“Đúng, tất cả mọi người muốn nhìn chị dâu thử xem chị dâu rốt cuộc có mị lực gì mà có thể nắm được trái tim lão đại chúng tai”

Những chàng bộ đội Huyết Đồng này ra vào chiến trường, không có gì bất lợi, thế nhưng bọn họ để súng xuống, đều là người đáng yêu nhất.

Diệp Minh vươn chân dài, đạp cái mông một cậu Huyết Đồng: “ai nha”

một tiếng, vài cậu lính Huyết Đồng chồng người té xuống.

“Ngoan ngoãn một chút lại cho: tôi, không thì đêm nay không có cơm ăn, còn phải chạy mang vật nặng hai tiếng đây!” Diệp Minh măng.

“Vâng, lão đại!”

Vài cậu lính Huyết Đồng nhanh chóng bò dậy ngồi nghiêm chỉnh một hàng, một chữ cũng không dám hé răng.

Chu Siêu cười nói: “A Minh, mấy thằng nhãi con lại chọc phiền cậu, bọn nó đã lâu không thấy cậu, nhớ cậu thôi. A Minh, trên người cậu có vết thương, tôi bảo Lý Kỳ xử lý vết thương cho cậu.”
Chương trước Chương tiếp

Chương 2453:

Nói rồi Chu Siêu kêu một tiếng: “Lý Kỳ.”

Lý Kỳ tới, mặc chiếc blouse trắng, cô ta là một bác sĩ dã chiến, cô ta đi tới bên người Diệp Minh, vươn tay cởi cúc áo Diệp Minh.

Ao sơmi lột ra, lộ ra lông ngực to lớn của người đàn ông, da thịt màu đồng tản ra vẻ mạnh mẽ khiêu gợi bóng loáng, ngực có vết dao, còn có vết máu, nhưng anh như không đau, mi tâm cũng không buôn chau.

Chỉ là môi anh hơi tái đi, đèn xe mờ mờ chiếu xuống, trên khuôn mặt tuấn tú anh tràn đầy một vẻ sơ nhạt, ngũ quan vô cùng lạnh lùng.

Người đàn ông lạnh lùng cứng rắn như vậy, đều khiến phụ nữ muốn tìm tòi.

“Anh Minh, anh giơ tay lên, em giúp anh cởi áo sơmi ra.” Lý Kỳ nói.

Diệp Minh lười biếng nâng một cánh tay, áo cởi hết sơ mi đen, lộ ra tám khối cơ bụng và đường nhân ngư phía dưới vô cùng hoàn mỹ chặt khít.

Trên tám khối cơ bụng là thắt lưng, địa phương phía dưới không ai dám nhìn, người đàn ông này quá hùng tráng, không phải là thứ người đàn ông bình thường có thể so sánh, chỉ có thể liếc trộm.

Nhưng là bây giờ trên bụng anh có mấy vết cào màu đỏ, như là người phụ nữ làm ra, đặc biệt ái muội.

Chu Siêu và Lý Kỳ đều thấy được, Diệp Minh tựa lưng ra sau ghế, thờ ơ nhắm mắt.

Lý Kỳ nhanh chóng động thủ, giúp người đàn ông xử lý vết thương.

“Anh Minh, cô gái tên Hà Băng kia, anh thực sự thích cô ấy sao?”

Lý Kỳ là con gái cố nhân của Diệp gia, cùng nhau lớn lên với Diệp Minh từ nhỏ , thanh mai trúc mã, sau đó cô ta vẫn đi theo Diệp Minh, trở thành một bác sĩ dã chiến xuất sắc, cùng những người này vào sinh ra tử.

Xe cảnh sát rất an tĩnh, không ai nói chuyện, ngay cả châm rơi trên mặt đất đều có thể nghe thấy, tất cả mọi người đưa lỗ tai nghe, nghe đáp án này.

Con người rắn rỏi bị năm tháng lắng đọng ra tang thương, được đại lão các giới, quân chính tư pháp truyền tụng “Huyết Ưng”, anh sẽ động tâm sao?

Diệp Minh lắc đầu: “Không phải thích.”

Tay Lý Kỳ khựng lại, trong mất có ánh sáng.

Song rất nhanh Diệp Minh lại nói: “Là yêu, tôi yêu cô ấy.”

Diệp Minh nói – anh yêu Hà Băng.

Ánh sáng trong mắt Lý Kỳ trong nháy mắt tắt đi.

Trong bệnh viện.

Tiêu Thành đã trở về lại, bước chân anh vững vàng đi trên hành lang, rất nhanh bước chân anh khựng lại, bởi vì anh đi tới cửa phòng bệnh của Hà Băng.

Xuyên thâu qua cửa sô thủy tinh nhìn vào, Hà Băng nằm trên giường bệnh, vẫn còn đang hôn mê.

Ánh mắt anh dán chặt vào khuôn mặt ấy, muốn mặt mày dáng dấp cô khắc sâu vào linh hồn vào xương tủy mình.

Hà Băng, tạm biệt.

Anh nhất định phải đi.

Rất xin lỗi, lời hứa với cô vẫn không thể nào thực hiện.
Chương 2454:



Còn có câu trả lời kia, câu trả lời mà cô mong đợi kia, anh không thể tận miệng nói cho cô nghe.



Hai bàn tay xuôi ở bên người của Diệp Minh siết thành quyền thật chặt, viền mắt từ từ trở nên đỏ tươi, đây là cô gái anh yêu nhất.



Cô gái, em có thể… chờ anh không?



Anh hiện tại cần một chút thời gian, em có thể chờ anh trở về không?



Nếu như anh không chết, tất nhiên sẽ trở về cưới eml Nắm đắm siết chặt chậm rãi buông ra, Diệp Minh xoay người rời đỉ.



Ngày hôm sau.



Hàng mi dài như cánh ve yêu ớt run lên một cái, Hà Băng chậm rãi mở mắt ra.



Đập vào mắt đều là màu trắng, còn có một mùi nước khử trùng gay mũi, cô đang ở trong bệnh viện.



“Băng Băng, con tỉnh rồi? Bên tai truyền đến tiếng kinh ngạc vui mừng.



Hà Băng nghiêng đầu qua chỗ khác, cô nhìn thấy mẹ mình Dương Kim Đậu, còn có bác sĩ chính, y tá, y tá cao cấp, nói chung rất nhiều người.



Đôi mắt sáng của Hà Băng xeẹt qua từng gương mặt, thế nhưng không có người cô muốn tìm kia.



Bóng người cao lớn cô quen thuộc không ở nơi đây.



Tiêu Thành không ở đây.



Hà Băng lại tìm một lần lần nữa, vẫn không có.



Bàn tay nhỏ bé vô lực giật giật, cô yếu ớt mở miệng: “Mẹ.”



Dương Kim Đậu nhanh chóng tiến lên, cầm tay Hà Băng: “Băng Băng, con vừa tỉnh lại, mới vừa thoát khỏi kỳ nguy hiểm, đừng động, nhanh nằm xuống nghỉ ngơi.”



“Mẹ, Tiêu Thành đâu?”



Cô đang tìm Tiêu Thành.



Tiêu Thành đâu?



Vì sao anh không ở đây?



Anh đã hứa với cô, đợi cô mở mắt ra người đầu tiên thấy là anh mà.



Cho nên cô mở ra đầu tiên là tìm anh, thế nhưng không có, cô không tìm được.



Anh đi đâu rồi?



Hà Băng vừa tỉnh liền tìm Tiêu Thành, đã làm cho Dương Kim Đậu tuyệt không vui, kỳ thực Dương Kim Đậu cũng không biết Tiêu Thành đi đâu, song như vậy vừa hay hợp ý bà, Tiêu Thành cứ thế biến mắt mới tốt, vĩnh viễn đừng xuất hiện nữa.



Nhưng Dương Kim Đậu cũng không nói ý nghĩ trong lòng ra, bà hiện tại đã thông minh, biết như vậy sẽ chỉ làm tình cảm mẹ con sẽ càng ngày càng xa.



“Băng Băng, Tiêu Thành hình như có chút việc, nó nói vài ngày nữa tới gặp (09101, Hi vọng nơi đáy mặt Hà Băng chậm rãi tắt đi, cô rủ hàng mi như cánh ve lên tiếng: “À.”



“Băng Băng,” Dương Kim Đậu kéo lại tay Hà Băng: “Con phải mau chóng nghỉ ngơi khỏe, Tiêu Thành sẽ đến thăm con.”
Chương 2455:



“Anh ấy thực sự sẽ đến ư?” Hà Băng không xác định.



Dương Kim Đậu biết cách tốt nhất chính là để Hà Băng thất vọng với Tiêu Thành, bà ta kéo khóe môi: “Sẽ đến.”



Hà Băng nhìn trần nhà đỉnh đầu, nhưng là vì sao cô không cảm giác được anh?



Cô hình như không cảm giác được hơi thở của anh nữa, dường như anh đã rời khỏi nơi này.



Anh đã nói, sẽ để cô nhìn thấy đầu tiên.



Chỉ chớp mắt một tuần trôi qua, Hà Băng ngoan ngoãn ở trong bệnh viện dưỡng sức, cơ thể của cô khôi phục tốt.



Thế nhưng, cả tuần này, Tiêu Thành vẫn không tới.



Hà Băng không biết anh lúc nào sẽ tới, cô đã lâu đã lâu không gặp anh rồi.



Thật nhớ anh.



Hà Băng lấy điện thoại ra, lần nữa bắm ra số điện thoại quen thuộc, cô gọi điện thoại cho Tiêu Thành.



Thế nhưng bên kia rất nhanh đã truyền đến tiếng nói máy móc lạnh như băng: “Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi đã tia 7 Điện thoại của anh không gọi được.



Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Dương Kim Đậu tới, Hà Băng cắt điện thoại đi.



Một giây kế tiếp cửa phòng bệnh đã bị đầy ra, Dương Kim Đậu còn mang đến một người, là Đường Ngọc.



“Băng Băng, cơ thể con cũng khỏe rồi, bác sĩ nói có thể xuất viện, mẹ đã bảo người làm xong thủ tục xuất viện, Đường Ngọc cũng tới, nó rất lo lắng cho con, chúng ta cùng nhau đón con về nhà.” Dương Kim Đậu cười nói.



Đường Ngọc nhiệt tình mà tự nhiên nhận lấy bao lớn bao nhỏ, sau đó dắt tay Hà Băng: “Băng Băng, đi, chúng ta về nhà thôi.”



Hà Băng tránh được tay Đường Ngọc, lạnh lùng xa lánh nói: “Cảm ơn, tự em đi được rồi.”



Hà Băng dẫn đầu đi ra ngoài trước.



Đường Ngọc Bưbi từ chối cứng đờ tại chỗ, lúc này Dương Kim Đậu đi tới nhỏ giọng nói: “Đường Ngọc, Băng Băng bị cô làm hư rồi, con ngàn vạn lần đừng giận nó, hiện tại Tiêu Thành đã đi, cũng không biết lúc nào sẽ trở về, con nhất định phải nắm chặt tốt khoảng thời gian này, vững vàng bắt lây trái tim Băng Băng trong lòng bàn tay.”



Đường Ngọc biết đây không thẻ, tim Hà Băng đã sớm đánh rơi trên người Tiêu Thành, dù cho anh ta cố gắng thế nào, Hà Băng đều sẽ không thích anh ta.



“Cô, con nhất định sẽ cố gắng, thế nhưng Tiêu Thành một khi quay lại, chắc chắn sẽ đoạt Băng Băng trở về, chúng ta phải nghĩ một cách tốt triệt để chặt đứt vọng tưởng của Tiêu Thành!”



Đường Ngọc giật dây nói.



“Cách gì tốt?” Dương Kim Đậu hỏi.



“Cô, con muốn cùng Băng Băng kết hôn!”



Dương Kim Đậu ngắn ra: “Trực tiếp kết hôn? Nhưng Băng Băng…”



“Cô, đừng do dự nữa, con muốn trực tiếp kết hôn với Băng Băng, như vậy đợi Tiêu Thành trở lại Băng Băng cũng đã là vợ con rồi, hắn cũng không thể đoạt Băng Băng đi, lần này hắn rời quả là thời cơ tốt trời cho, chúng ta phải nắm lấy thời cơ này!”



“Nhưng tính Băng Băng bướng bỉnh, nó chắc chắn sẽ không kết hôn…”
Chương 2456:

“Cô, vậy trước tiên cứ gạt Băng Băng, chúng ta cứ công khai tin kết hôn bên ngoài, lại lây lý do đê Băng Băng dưỡng bệnh nên nhốt cô ấy ở nhà, ngày cưới chúng ta lại thả Băng Băng ra, để cô ấy ở lộ diện trong hôn lễ. Hôn lễ một khi đã thành, cô ấy chính là người của Đường gia con rồi!” Đường Ngọc hưng phần nói.

Dương Kim Đậu có chút động lòng, bởi vì Tiêu Thành thủy chung là quả bom hẹn giờ, còn không bằng thừa dịp khoảng thời gian Tiêu Thành rời đi này trực tiếp phong tỏa tin tức, giam lỏng Băng Băng ở nhà, để cô kết hôn với Đường Ngọc.

Như vậy dù cho Tiêu Thành trở VỀ, Băng Băng cũng đã là Đường thái thái.

Tiêu Thành là một quân nhân, anh cũng không thể cướp phụ nữ có chồng, phá hỏng gia đình người ta! Đây chính là vết bản cả đời.

Dương Kim Đậu càng nghĩ càng động tâm, bà ta nhìn Đường Ngọc trịnh trọng hỏi: “Đường Ngọc, con sẽ cả đời đối tốt với Băng Băng, thương nó yêu nó bảo vệ nó sao?”

Đường Ngọc nghĩ ra kế hoạch hoàn mỹ này hoàn toàn là muốn đả kích trả thù Tiêu Thành và Hà Băng, anh ta phải phá hư bọn họ, để bọn họ mãi mãi không thể ở cùng nhau.

Song cái này Đường Ngọc chắc chắn sẽ không nói cho Dương Kim Đậu, anh ta thản nhiên đón nhận ánh mắt Dương Kim Đậu, còn thể nói: “Cô à, cô yên tâm đi, con nhất định sẽ đối tốt với Băng Băng cả đời!”

Dương Kim Đậu tin Đường Ngọc trước mắt, bà ta gật đầu nói: “Được, Đường Ngọc, vậy cô liền giao phó hạnh phúc chung thân của Băng Băng cho con.”

Dương Kim Đậu mang theo Hà Băng trở về nhà, bà ta mặt ngoài im hơi lặng tiếng, thế nhưng rất nhanh đã đạt thành liên minh với Đường gi , hai nhà ngay lập tức tuyên bố tin vui với bên ngoài.

Hôn kỳ cũng đã chọn xong, sợ đêm dài lắm mộng, hôn kỳ vô cùng gấp gáp, định một ngày tốt vào ba ngày sau.

Tin kết hôn lúc này truyền khắp toàn bộ thành phố Hồng Khẩu, hết thảy trang đâu đâu đê giải trí đêu đăng tin cưới của đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, hai nhà Đường Dương còn tung ra rất nhiều tắm hình, đều là liên hoan thật lâu trước đây của hai nhà, hoặc là chụp vội hình ảnh khi Đường Ngọc và Hà Băng đứng chung một chỗ, thoạt nhìn rất thân mật, thành công khoác lên vỏ bọc giả dối.

Hà Băng ở nhà dưỡng bệnh, cũng chưa trở về trường học, cô còn đang chờ Tiêu Thành.

Cô chờ Tiêu Thành trở về.

Tối hôm đó, Hà Băng lại lấy điện thoại ra, bắm số Tiêu Thành, thế nhưng rất nhanh cô liền phát hiện bất thường, bởi vì điện thoại cô không có sóng, điện thoại căn bản không gọi được.

Xảy ra chuyện gì thê này?

Hà Băng liền cảnh giác, thần kinh nhạy cảm lập tức đã bị chạm vào, cô như đã ngửi được một mùi không tầm thường.

Lúc này cửa phòng đẩy ra, Dương Kim Đậu vào: “Băng Băng, ăn tối thôi.”

Hà Băng nhìn Dương Kim Đậu, Dương Kim Đậu máy ngày này tâm tình đều rất tốt, nhất là ngày hôm nay, tươi cười rạng rỡ, thần thái sáng láng, Hà Băng đã cảm thấy Dương Kim Đậu mấy ngày này nhất định đã im lặng làm ra chuyện lớn nào đó.

Chuyện lón này xem ra còn khá là ghê gớm.

Hà Băng cũng không vạch ra, cái tên “Tiêu Thành” này chính là sợi dây ngăn cách mẹ con hai người, bọn họ không nói chuyện được.

“Mẹ, điện thoại con sao lại mất sóng rồi?” Hà Băng hỏi.

Ngày mai sẽ là đám cưới, Hà Băng là cô dâu rồi, để ngừa bất trắc, Dương Kim Đậu cũng sai người cắt sóng đi: “Ò thế à2 Có thể là tín hiệu xảy ra vấn đè, Băng Băng, chúng ta ăn cơm trước đỉ, sáng mai mẹ sai người ta tới kiểm tra một chút.”

“Được.” Hà Băng gật đầu, theo Dương Kim Đậu xuống lầu.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom