• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn Full dịch (8 Viewers)

  • Chương 1441-1452

Chương 1441

Lại dám ngăn cản cô! “Có tin lát nữa Tư Hải Minh tỉnh tôi nói cho anh ấy biết các anh làm khó dễ tôi không?”

“Đây là do anh Hải Minh giao, cô chủ chỉ có thể ở cùng với anh Hải Minh”



Vệ sĩ gì cũng không chịu. Để Anh Thy tức giận đến mức quay người quay đầu đi, đúng là người nào thì vệ sĩ đó! Sau đó cô chạy theo một hướng khác. Chỉ là vừa đến cửa ra, vệ sĩ đã xuất hiện, Để Anh Thy vội dừng lại. Cô không hề giãy dụa mà chỉ quay người trở về phòng bệnh.



Cô đóng cửa “rầm” một tiếng. Không cần lo lắng sẽ làm Tư Hải Minh giật mình, cô dọa cho tỉnh luôn! Đến bây giờ còn bất tỉnh!



Để Anh Thy giận không chịu được, Tư Hải Minh sai vệ sĩ quan sát cô chặt chẽ từ lúc nào?



Cho nên cô chỉ có thể đợi ở đây à?



Nhưng nếu cô còn không ra mặt nữa thì chuyện sẽ chỉ càng ngày càng nghiêm trọng! Cô lo lắng cho nhiều người như thế, làm sao bây giờ?



Thuốc trong nhẫn có thể làm choáng vệ sĩ, nhưng vệ sĩ nhiều như vậy còn thuốc trong nhẫn của cô lại có giới hạn!



Để Anh Thy gọi điện thoại cho anh ba của cô: “Tư Hải Minh trúng độc bất tỉnh. Anh ba, anh qua đây xem một chút đi!”



“Sao lại bất tỉnh? Chết rồi hay là nửa chết nửa sống?” Đế Bắc Lâm hỏi.



“Nói chung là cứu sống rồi, nói là sẽ tỉnh lại rất nhanh nhưng anh ấy vẫn bất tỉnh!” Đế Anh Thy vô cùng gấp gáp. “Em đã kiểm tra tình huống của nó chưa? Giống như bình thường anh ba bảo em kiểm tra thi thể ấy.”



“ Để Anh Thy vỗ một cái lên trán mình, “bộp” một tiếng: “Anh ba, anh cảm thấy em chưa xem à? Tất cả đều bình thường!”.



“Vậy đợi nó tỉnh là được.”



1441-mot-thai-6.jpg




“Anh ba, thời gian nào mà quan trọng như vậy? Em xin anh cũng không được à?” Để Anh Thy sợ Sơ Cố Cảnh đang tính toán chuyện khác, đến lúc đó mình không ứng phó nổi thì phải làm sao bây giờ?



“Không có chuyện gì, tin tưởng anh ba, chỉ cần trông coi Tư Hải Minh đừng đi đâu là được rồi. Được rồi, anh ba phải làm việc, bái bai, moa moa…”



Để Anh Thy trừng mắt bị cúp điện thoại, không thể tin được anh ba sẽ từ chối chuyện cô nhờ? Là bởi vì ghét Tư Hải Minh à?



Cô nhìn chằm chằm Tư Hải Minh, vẻ mặt u sầu!



Có tiếng đập cửa vang lên, Đế Anh Thy quay đầu, nhìn thấy bác sĩ đeo khẩu trang đi vào, trong tay cầm kim, nói: “Viện trưởng Mại bảo tôi tới tiềm dinh dưỡng cho anh Hải Minh”



Tư Hải Minh hôn mê mãi, không truyền dịch cũng không ăn, quả là buộc phải tiêm dinh dưỡng. Luôn tiêm cách một khoảng. Nhưng đều là Hạ Khiết Mai tới tiêm. “Hạ Khiết Mai đâu?” Đế Anh Thy hỏi.



“Viện trưởng Mai có vài việc gấp, ra ngoài rồi” Bác sĩ nói, rút cái nắp nhựa trên kim tiêm ra, cây kim chuẩn bị tiêm vào…



“Đợi chút đã!” Để Anh Thy ngăn cản. Tay của bác sĩ ngừng ở chỗ đó, hỏi: “Sao thế?”.



“Anh tháo khẩu trang xuống đi” Để Anh Thy nói. Bác sĩ bất động. “Sơ Cổ Cảnh, có phải mánh khóe này của anh quá kém không?” Để Anh Thy hỏi.



“Bác sĩ” ngẩng mặt, nhìn cô: “Cô nói gì?”

“Anh cho rằng bóp giọng lại thì tôi sẽ không biết anh à?” Đế Anh Thy hỏi.



Sơ Cổ Cảnh hơi nhíu mày, trong mắt lại mang theo ý cười, một giây sau, cái gì đó trên tay anh ta lóe sáng, đánh thẳng về phía cổ của Tư Hải Minh…
Chương 1442

“Không muốn!” Để Anh Thy kêu lên sợ hãi, người cũng bổ nhào qua theo. Nhưng khoảng cách quá xa, động tác của cô không nhanh bằng Sơ Cổ Cảnh! Trơ mắt nhìn lưỡi dao rạch về phía cổ của Tư Hải Minh! Đế Anh Thy như bị hồn phi phách tán!



Sơ Cổ Cảnh ra tay không chút do dự, không bị bất kì ngoại lực nào ảnh hưởng, mục đích của anh ta chỉ có một, Tư Hải Minh chết!



Nhưng một giây sau, cổ tay của Sơ Cố Cảnh đã bị bắt lại, lưỡi dao dừng lại cách động mạch chủ một lí. Sơ Cổ Cảnh run mạnh! Đế Anh Thy đang xông tới cũng ngây người!



Chỉ thấy Tư Hải Minh ở trên giường đã mở ra mắt đen, ánh sáng lạnh chợt hiện, một cái tay khác thò ra từ trong chăn, trong tay còn có khẩu súng, trực tiếp nổ súng về phía Sơ Cố Cảnh.



Phản ứng của Sơ Cố Cảnh cũng không chậm, ngăn cản tay của Tư Hải Minh, hai người trực tiếp đánh từ trên giường tới mặt đất.



Tay to của Tư Hải Minh bỗng nhiên nắm đầu của Sơ Cố Cảnh đập vào vách tường, Sơ Cố Cảnh lấy hai tay ngắn. trán để giảm xóc nhưng vẫn bị đập đến mắt mắt nổ đom đóm.



Anh ta đôi tay đập một cái ghế về phía Đế Anh Thy! Chỉ có ném về phía Để Anh Thy thì anh ta mới có cơ hội thở dốc!



Tư Hải Minh lập tức lách mình đến trước mặt Để Anh Thy, che chở cho cô.



“Tao còn lo mày không xuất hiện đây!” Đôi mắt đen của Tư Hải Minh như mãnh thú, muốn xé nát người trước mặt.



Đế Anh Thy nhìn bóng dáng to lớn đang chặn ở trước mặt. Khi Tư Hải Minh lấy súng ra từ trong chăn, cô đã biết rõ…



“Thì ra là đào hố tao” Sơ Cố Cảnh cười lạnh” Tư Hải Minh, tạo đúng là càng ngày càng thích mày!”

“Bị tao bắt thì hãy chờ chết đi!” Đôi mắt đen của Tư Hải Minh âm tàn, tràn ngập sát khí. “Ôi chao, cuối cùng bắt được!” chương Vĩ đi tới, còn có vệ sĩ. Sơ Cố Cảnh mọc cánh cũng khó thoát. Để Anh Thy sững sờ: “chương Vĩ, anh không sao chứ?”



chương Vĩ khẽ vuốt cằm: “Cảm ơn cô chủ Thy quan tâm, tôi chết nhưng cũng không phải là chết hoàn toàn. Chủ yếu là áo chống đạn của anh hai cô rất lợi hại. Nếu không đau thì tốt hơn”



“..” Để Anh Thy.



“Khi anh Hải Minh phát hiện Tư Thái Lâm bất thường đã tìm được cái này thời cơ tốt. Cho nên không sợ Sơ Cố Cảnh làm gì nữa! Tư Thái Lâm hạ độc anh Hải Minh cũng biết, trong phòng bếp đều có camera giám sát mà! Anh Hải Minh bèn tượng kế tựu kế. Cố Sơ Cảnh mắc lừa dễ dàng như vậy chủ yếu là vì quá tin tưởng một đứa trẻ. Trẻ con nhà họ Tư thông minh, tuyệt đối không nên cho rằng trẻ con hơn năm tuổi sẽ không biết nói dối. Lại thêm tin tôi chết, Sơ Cố Cảnh càng không chờ nổi mà ra tay!” chương Vĩ nói.



Để Anh Thy tức giận trừng mắt nhìn gáy Tư Hải Minh, ánh mắt hận không thể biến thành dao bổ anh! Đầu tiên Sơ Cố Cảnh im lặng, tựa hồ không ngờ rằng mình sẽ bị hố. Sau khi chấp nhận xong, anh ta nở nụ cười.



“Tôi đầu hàng, nhưng mà, tôi đây nhiều nhất là âm mưu giết người thôi mà? Không nghiêm trọng như các người nói” Sơ Cổ Cảnh thoải mái nói.



“Sơ Cổ Cảnh, anh giết dì Hà của tôi đúng không?” Để Anh Thy đứng ra, hỏi. “Cô khôi phục ký ức rồi?” Sơ Cố Cảnh giả bộ kinh ngạc.



“Anh giả bộ cái gì? Rốt cuộc có phải anh giết không?” Đế Anh Thy hỏi.



“Không phải” Đế Anh Thy lạnh lùng nhìn anh ta.



“Tại sao cô lại cảm thấy là tội giết chứ? Tại sao không phải là Tư Hải Minh giết? Đúng, anh đều giết Tư Viễn Hằng, thêm một dì Hà thì cũng không có gì là?”



Sơ Cổ Cảnh nói như vừa mới ra, nhìn sắc mặt kiềm chế của Để Anh Thy, còn nói: “Cô có thể chứng minh Tư Hải Minh không giết dì Hà không? Cô vẫn luôn bị anh ta lừa gạt. Bởi vì chỉ có giết người thân duy nhất của cô, anh ta mới có thể hoàn toàn chiếm hữu cô. Gặp phải loại đàn ông như vậy bất lực lắm đúng không?”



“Sơ Cổ Cảnh, tôi thấy tinh thần của anh không được bình thường!” Đế Anh Thy không động đậy. “Rốt cuộc tôi có lỗi với anh chỗ nào mà anh phải hại tôi như thế?”



“Tôi nói tôi không giết dì Hà. Đào Sơ Tâm chỉ mới nói như vậy mà cô đã tin, không phải quá buồn cười chứ?”

“Vậy tại sao anh lại chạy tới Tư Hải Minh?”



“Không phải cô muốn giết anh ta à? Tôi giết anh ta, người được lợi là cô chứ nhỉ?” Sơ Cố Cảnh hỏi.



Sơ Cổ Cảnh từ đầu đến cuối không chịu thừa nhận anh ta giết dì Hà, chuyện này làm cho sắc mặt Để Anh Thy kém vô cùng! Còn định dùng ngôn ngữ mê hoặc người!
Chương 1443

“Cô chủ Thy không cần lo lắng, loại người này rơi vào tay của chúng ta, sớm muộn gì cũng sẽ mở miệng. Dù gì còn có ba anh trai trong nhà cô, hẳn sẽ rất xung phong phỏng vấn người” chương Vĩ nói.



Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng còi cảnh sát.



Sơ Cổ Cảnh quay người định chạy về phía cửa sổ, nhưng động tác của Tư Hải Minh nhanh hơn, chân dài bỗng nhiên đạp tới, Sơ Cổ Cảnh bị đạp lùi lại, lưng tựa vào vách tường.



Phía ngoài vang lên tiếng còi cảnh sát, cảnh sát tới, còng tay Sơ Cố Cảnh. Sơ Cổ Cảnh quay đầu nhìn Để Anh Thy: “Cô thật sự cảm thấy Tư Hải Minh vô tội à?” Những lời này có ẩn ý bên trong làm cho người ta phải ngờ vực vô căn cứ. Sơ Cố Cảnh bị dẫn đi, chương Vĩ và vệ sĩ cũng đi theo. Trong phòng chỉ còn lại Tư Hải Minh và Đế Anh Thy.



Tư Hải Minh nhìn về phía Đế Anh Thy, Đế Anh Thy quay đầu bước đi, dường như ở đây thêm một giây cũng có thể làm cho cô phát điên!



“Thy… Tư Hải Minh kéo tay cô. “Anh đừng đụng vào tôi!” Để Anh Thy tức giận hất ra. “Tư Hải Minh, chơi vui lắm à?”



“Anh muốn bắt anh ta.”



“Anh muốn bắt anh ta có thể nói với tôi! Tại sao phải giấu diếm tội? Có phải hay không cũng chỉ có một mình tôi là mơ mơ màng màng?”



“Không sai lắm” Tư Hải Minh đứng ở đó, lúc này tương đối trung thực.



“Anh tôi cũng hợp tác với anh rồi?” Đế Anh Thy nhớ tới thái độ của anh ba cô, trước giờ anh ba gọi điện thoại di động chưa bao giờ chủ động tắt điện thoại!



“Ừm.”

“Cho nên, sau khi anh phát hiện Tư Thái Lâm bất thường thì đã bắt đầu tính kế?”

“Ừm”



Đế Anh Thy giận đến cực điểm thì không giận nữa: “Anh tiếp tục đi.” Nói xong cô rời đi. Còn chưa đi được hai bước thì cơ thể đã bị ôm tới, trực tiếp nằm ngang đặt ở trên giường: “Tư Hải Minh, anh… Ưm!”.



Tư Hải Minh nắm tay cô đưa lên trên đỉnh đầu, một tay khác nắm lấy mặt của cô, áp miệng hôn mạnh.



Để Anh Thy uốn éo giãy dụa cơ thể, giãy dụa được hai lần thì cô không dám vùng vẫy nữa, cơ thể cứng lại ở đó.



Tư Hải Minh hôn càng lúc càng kịch liệt, càng lúc càng sâu, chà đạp miệng nhỏ của Để Anh Thy đến sắp hỏng, động tác mới chậm lại, dần dần buông cô ra.



“Hộc hộc… Hộc hộc..” Để Anh Thy thở gấp.



Phòng bệnh trong lúc nhất thời chỉ có Đế Anh Thy lớn tiếng thở dốc và Tư Hải Minh đè nén tiếng thở nặng nề đan vào một chỗ, làm cho nhiệt độ trong phòng càng tăng thêm!



“Thy, đừng nóng giận, ta sai rồi” Tư Hải Minh dịu dàng hôn nhẹ lên miệng nhỏ đáng thương. Đầu Đế Anh Thy ong ong, ngồi phịch ở trên giường, ánh mắt vô lực nhìn lên trần nhà. Sai rồi? Sai là bắt cô lại hôn mãnh liệt? Không phải là nên cách cô thật xa sao! “Thy, anh đói.” Tư Hải Minh chôn mặt trong cổ Để Anh Thy, giọng khàn khàn, “Cút”



“Anh nói bụng”



Mấy phút sau, Đế Anh Thy đẩy người còn đang nằm sấp trên người cô: “Anh như thế này là no bụng rồi à?”



Tư Hải Minh ngửa mặt lên, dùng ánh mắt đen sâu xa nhìn cô, sau đó bóng dáng anh áp xuống, chiếc mũi cứng chắc cọ chiếc mũi thon nhỏ của cô: “Nếu như có thể ăn em, anh không ăn cơm cũng được”



“.” Để Anh Thy đương nhiên sẽ không để cho anh ăn, dưới sự kiên trì cộng thêm tức giận của cô, cuối cùng Tư Hải Minh cũng nhổm dậy khỏi người cô.



Người này không biết mình nặng bao nhiêu à? Sắp đè cô dẹp lép rồi! Cô luôn cảm thấy sau khi Tư Hải Minh tỉnh lại thì còn làm càn hơn!
Chương 1444

Hai người còn chưa đi ra phòng bệnh.



Điện thoại di động của Tư Hải Minh vang lên, thấy là điện thoại của chương Vĩ thì lông mày đen hơi nhíu. Anh nghe máy, không biết bên trong nói gì mà sắc mặt của Tư Hải Minh cực kỳ khó coi.



“Truy bắt toàn thành phố đi!” Tư Hải Minh ra lệnh. Anh cúp điện thoại, nhìn chằm chằm Đế Anh Thy không nói chuyện.



“Đừng nói với tôi Sơ Cố Cảnh chạy rồi nhé?”.



“Chạy rồi.”



Toàn thân Đế Anh Thy muốn sụp đổ: “Vậy mà cũng chạy được?”



“Người ở bên khu Đông Nam Á tới, vũ lực không hề nhỏ” Tư Hải Minh nói. “Không ít người bị thương”



“Vậy là anh ta đã chuẩn bị đường chạy? Chạy tới khu Đông Nam Á?” Đế Anh Thy hỏi. “Ừm. Anh ta không thể chạy thoát chỗ này, chỉ có thể xuất ngoại”



Để Anh Thy sắp tức chết, bắt được người nhưng đã chạy rồi, tên Sơ Cố Cảnh này chạy tới giết người mà vẫn để lại đường lui như thế này cho mình!



Còn làm cho người của bọn họ tổn thương nghiêm trọng! Thật đúng là một khối u ác tính nhất định phải lấy xuống! Khi ở trên xe Tư Hải Minh gọi điện thoại cho nhà họ Đế nói lại chuyện của Sơ Cố Cảnh.



Vẻ mặt Để Anh Thy ngồi ở bên cạnh là không thể tin không thể chấp nhận, không phải là tôi gọi điện thoại à? Anh thân mật với các anh tôi như vậy từ khi nào? Còn có chuyện anh hai cho chương Vĩ áo chống đạn, cô cũng không biết!



Trở lại tầng cao nhất trong nhà, Đế Anh Thy ngồi cùng với Tư Hải Minh cùng nhau dùng cơm.



Tư Hải Minh đã đói bụng hai ngày, cho nên ăn đồ tương đối thanh đạm.



Đồ ăn của Đế Anh Thy thì tương đối phong phú, cô cũng không biết rốt cuộc là mình đang ăn, hay là cô chỉ ăn cho Tư Hải Minh nhìn. Bởi vì đôi mắt đen của Tư Hải Minh lúc nào cũng nhìn chằm chằm cô.



Cô coi như không nhìn thấy, không biết, mù! Gặm xong một miếng bò bít tết, cô ném xương vào trong mâm, khăn nóng liền được đưa tới.



Để Anh Thy nhìn khăn bên trong bàn tay to lớn của Tư Hải Minh, mặt không thay đổi cầm lấy khăn vải lau tay, lau miệng, sau đó hỏi: “Ngoại trừ phòng bếp có camera ra thì còn chỗ nào nữa?”



“Trong vườn không có” Nói cách khác, anh còn lắp camera theo dõi ở những nơi khác trong nhà Để Anh Thy nữa.



“Cố Mạnh không còn nữa rồi, anh có thể dọn về biệt thự Minh Uyển được chưa vậy?” Để Anh Thy hỏi: “Xin anh đừng lấy con ra làm cái cớ nữa. Tôi và các con đều rất an toàn. Anh có thể ở bên các con đến khi chúng ngủ say giống như trước đây”.



Tư Hải Minh không nói lời nào, chỉ thong thả ung dung ăn cháo gạo kê của mình.



Vẻ mặt Để Anh Thy xám xịt, người này đang hoàn toàn bày ra bộ dạng “cô nói gì mặc kệ cô”, dầu muối đều không ăn.



Trước kia cô còn cảm thấy mình có thể sử dụng chút thủ đoạn nho nhỏ, biết đâu sẽ khiến Tư Hải Minh quay trở lại nhà riêng của mình.



Nhưng từ khi Tư Lệnh Sơn nói với cô rằng anh đã từng có ý định tự thiêu chết mình, tâm lý cô lúc đó bị chấn động mạnh mẽ.



Giống như đang nói với cô rằng cho dù Tư Hải Minh có chết thì anh cũng sẽ không bao giờ buông tay ra.



Đế Anh Thy không nhắc lại yêu cầu anh quay lại biệt thự Minh Uyển nữa, ngay cả theo dõi ra sao cũng không hỏi đến.



Trong nhà vẫn có trẻ nhỏ, thêm người theo dõi cũng không phải là chuyện gì xấu.



“Tôi mệt rồi, anh cứ tự nhiên đi” Để Anh Thy nói xong, không để ý xem Tư Hải Minh đã ăn xong hay chưa nữa mà quay về phòng của mình, mang theo áo ngủ vào phòng tắm tắm rửa.



Không còn cách nào khác, tuy cô chỉ ở lại bệnh viện một đêm thôi nhưng vẫn cứ cảm thấy cả người không cách nào thoải mái nổi.
Chương 1445

Cô phải tắm một lượt mới có thể ngủ tiếp được.



Khi đi tắm cô còn cố tình khóa cửa lại thật kỹ càng, rốt cuộc thì trong nhà cũng chỉ có mỗi cô và Tư Hải Minh thôi.



Không kể đến những người khác, Để Anh Thy vẫn cảm thấy mình nên đề phòng Tư Hải Minh. Người đàn ông này cũng không hẳn là không nguy hiểm.



Đế Anh Thy dùng tốc độ nhanh nhất tắm xong, sau khi mặc quần áo tử tế thì ngoài cửa vẫn vô cùng yên tĩnh, điều này khiến cô thở phào nhẹ nhõm.



Sau khi ra khỏi phòng tắm quay trở lại phòng mình còn cố ý nhìn qua phòng khách một lần, hành lang dài quá che khuất tầm nhìn của cô, cô phải nhón chân rón ra rón rén đi tới chỗ đó, núp vào ven tường nhìn về phía phòng khách, không nhìn thấy người đầu cả. Cô lại quay đầu hướng về phía phòng bếp, vẫn không có ai ở đó như cũ.



Hẳn là về phòng nghỉ ngơi rồi. Bụng đói một ngày một đêm, có lẽ không còn đủ tinh lực nữa nhỉ?



1445-mot-thai-6-bao.jpg




Đế Anh Thy dùng vẻ mặt đầy hoảng sợ nhìn anh, người này là thần sấm chớp hay sao vậy? Nhanh như vậy đã tắm rửa xong xuôi rồi!



“Anh ở chỗ tôi giờ này làm gì chứ? Đi nhầm phòng à?” Để Anh Thy mở cửa ra: “Ra ngoài nhanh lên” Tư Hải Minh không nói gì mà đứng bật dậy, sau khi đi tới cửa thì trực tiếp bể Đế Anh Thy lên.

“Ôi!”



Tư Hải Minh đá một chân ra đóng cửa lại, xoay người đặt Đế Anh Thy trên vai xuống chiếc giường mềm mại rộng lớn, cơ thể cường tráng cũng theo đó mà nằm xuống giường.



“Tư Hải Minh, anh làm gì vậy hả? Buông tôi ra mau!” Để Anh Thy bị anh đè bên dưới bắt đầu giãy giụa. Tư Hải Minh xoay người nằm xuống bên cạnh cô. Để Anh Thy nhanh chóng định ngồi dậy. Cô vừa ngồi dậy thì Tư Hải Minh đã đưa một cánh tay ra ôm chặt lại. “Ưm..” Để Anh Thy nhanh chóng bị anh ôm chặt trong lồng ngực. “Ngoan nào, ngủ đi.”



“Anh..” Để Anh Thy không chỉ không trốn thoát được mà còn khiến mình mệt đến mức thở hổn hển. Khi cô ngẩng đầu bắt gặp đôi mắt đen như mực của Tư Hải Minh, bốn mắt nhìn nhau khiến mỗi dây thần kinh trong cơ thể cô đều phải căng chặt ra.



“Anh không chạm vào em, chỉ ôm em ngủ thôi” Tư Hải Minh khàn giọng nói với cô. Để Anh Thy mím môi lại: “Tốt nhất anh nên nói lời giữ lời!” Cô nói xong dùng hết sức khó khăn xoay người lại trong lồng ngực của anh, đưa lưng về phía anh.



Tư Hải Minh cũng ôm chặt lấy cô từ phía sau, tay còn lại nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của Đế Anh Thy, mặt dán chặt vào mái tóc cô.
Chương 1446

Đế Anh Thy cắn môi trừng mắt nhìn tấm rèm ở cửa sổ, cố hết sức điều tiết hơi thở của mình, nhưng nhịp đập của tim đã hoàn toàn thoát khỏi tầm kiểm soát của cô.



Cô thầm nghĩ mình đúng là càng ngày càng thiếu nguyên tắc rồi. Phải biết rằng Tư Hải Minh ngủ một lần rồi thì chắc chắn sẽ có lần thứ hai… Thật sự khiến người khác đau đầu mà. Ngay khi cô cho rằng có lẽ Tư Hải Minh đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ rồi thì lại nghe thấy anh hỏi cô. “Đêm qua mơ thấy cái gì?”



Ánh mắt của Đế Anh Thy khẽ run rẩy, cô mơ thấy rất nhiều chuyện trước kia. Cô vẫn luôn chưa từng mơ thấy nó, chỉ là tối qua ở bệnh viện, cũng không hiểu vì sao lại mơ nhiều như vậy.



Là do Tư Lệnh Sơn nói với cô rằng Tư Hải Minh từng tự thiêu cháy mình hay sao? Cô không thể xác định được, dù sao thì tâm trạng cô cũng vô cùng nặng nề, ngực giống như bị thứ gì đó nặng trĩu đè lên vậy.



“Nói cho anh nghe nào” Giọng của Tư Hải Minh khàn khàn.



Để Anh Thy hoài nghi hình như anh đang thầm thì bên tại mình, thậm chí sau lưng còn cảm nhận được nhịp tim vững vàng từ lồng ngực rắn chắc của anh.



“Không nhớ nổi” Để Anh Thy không thừa nhận, chủ yếu là do cô không muốn nói đến những chuyện trước kia quá nhiều, đó cũng chẳng phải ký ức vui vẻ gì hết!



“Vì sao lại ở lại bệnh viện chăm sóc anh? Hửm?” Một lát sau Tư Hải Minh lại hỏi.



“… Tôi đang chuẩn bị đi rồi, nhưng vệ sĩ không đồng ý”



“Vì sao khi Cố Mạnh muốn giết anh lại lao ra ngăn cản?”. “Cũng giống như khi ở khu Tây Nam thôi.” Để Anh Thy đáp lại. Tư Hải Minh cũng không hỏi thêm gì nữa, chỉ khẽ siết tay lại ôm cô chặt hơn.



Mặc kệ nguyên nhân Để Anh Thy ở lại bệnh viện chăm sóc anh, còn liều mạng lao ra bảo vệ anh là gì, anh cũng chỉ cho rằng do cô không nỡ.



Để Anh Thy đợi một lát cũng không nghe thấy Tư Hải Minh nói gì nữa.



Cô còn cho rằng anh sẽ tiếp tục hỏi thêm.



Nhưng mà còn có thể hỏi thêm gì nữa đây? Cô không nghĩ sâu xa thêm nữa, khẽ nhắm mắt lại.



Bởi vì đêm qua ở bệnh viện đã rất mệt mỏi, Để Anh Thy rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.



Khi cô tỉnh lại vẫn thấy mình đang nằm gọn trong lồng ngực của Tư Hải Minh, chỉ khác là đang từ đưa lưng về phía anh lại biến thành mặt đối mặt.



Đế Anh Thy ngẩng đầu lên ngắm nhìn Tư Hải Minh đang nhắm chặt hai mắt. Cũng không biết có phải anh đang ngủ say hay không, người này đặc biệt không tin tưởng được.



Còn nữa, chỉ ngủ một giấc thôi mà phải ôm chặt như vậy sao? Khi cô còn nhỏ ôm gấu bông đi ngủ cũng không làm quá tới mức này nữa là.



Cô muốn rời khỏi lồng ngực anh để xem đồng hồ xem đã là mấy giờ rồi. Rèm cửa sổ đóng kín như vậy, cả căn phòng vẫn luôn chìm trong bóng tối, cũng không biết đã là lúc nào rồi nữa.
Chương 1447

Có phải tới giờ đi đón con rồi hay không?



Hai ngày nay không được gặp các con, sau khi Tư Hải Minh gặp chuyện không may thì lại không thể gặp được, có lẽ mấy đứa nhỏ cũng vô cùng lo lắng.



Chỉ có điều cánh tay của Tư Hải Minh cứ rắn chắc như xích sắt vậy. “Tư Hải Minh, anh nghịch đủ chưa vậy?” Đế Anh Thy cạn lời. Tư Hải Minh không hề động đậy. Để Anh Thy chăm chú nhìn mặt anh, ngay cả lông mi cũng không run lên một cái.



Nhớ lại tình trạng của anh khi ngã xuống trong vườn, trái tim cô đột nhiên trùng xuống: “Tư Hải Minh anh đừng bày trò nghịch ngợm nữa”



Tư Hải Minh mở hai mắt ra, hai mắt đen nhánh không có vẻ gì là ngái ngủ, có thể nhận ra anh đã tỉnh dậy từ sớm rồi.



Để Anh Thy: “..”



“Em lo lắng cho anh à?”



Để Anh Thy xoay mặt sang một bên, bất lực cất giọng oán trách: “Có thể buông eo tôi ra được chưa? Tôi muốn đi đón con”



“Ba sẽ đi đón con, chờ tới năm giờ chúng ta sẽ trực tiếp qua đó ăn cơm tối, vẫn có thể nằm nghỉ thêm một lát nữa”.



Mặt Để Anh Thy không chút cảm xúc, xin anh hãy nói thêm từ “tôi” ở sau từ “ba” để chỉ ông nội của mấy đứa nhỏ có được không vậy?



Nhưng mà không cần phải nghĩ nhiều như vậy làm gì, dù sao trước nay Tư Hải Minh vẫn luôn thích nói ngắn gon.



“Tôi muốn đi vệ sinh… Anh làm gì vậy… Ưm!” Để Anh Thy bị Tư Hải Minh lật người lại hôn chặt chẽ, cô tức giận. đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt. Mãi cho đến khi cô thở hồng hộc, ánh mắt tràn ngập sát khí Tư Hải Minh mới buông đôi môi nhỏ đáng thương của cô ra.



Để Anh Thy xoay mặt sang một bên, dùng mu bàn tay bịt kín miệng mình lại, hơi thở loạn nhịp.



Cô còn chưa thở lại bình thường đã vội vã bật dậy rồi nhảy xuống giường, chạy thẳng ra ngoài cửa.



Tư Hải Minh nhìn theo bóng lưng xinh đẹp đang chạy trối chết của cô, trái tim mềm mại, tâm trạng cực kì tốt.



Từ hôm nay trở đi anh sẽ ngủ luôn ở đây.



Xe nhanh chóng dừng lại trước cửa biệt thự của Tư Lệnh Sơn.



Vừa bước xuống xe, Để Anh Thy đã nhìn thấy sáu đứa trẻ chạy về phía mình.



“Ba oi, me oi!”



“Ba gi, mę oi!”



“Ba oi, mę oi!”



“Ba gi, mę oi!”



“Ba gi, me oi!”



“Ba oi, me oi!”



Không thể ôm cùng một lúc sáu đứa trẻ vào lòng, Để Anh Thy yêu thương khẽ xoa chiếc đầu nhỏ của các con: “Xin lỗi nha, mẹ bận quá không kịp tới trường đón các con tan học”



“Không sao đâu mẹ, ông nội đã đến đón bọn con rồi” Bảo Vỹ nói.



Bảo Hân đi tới gần rồi hỏi: “Ba ơi, ba không sao chứ?”



“Hôm nay ba được xuất viện sao?” Bảo Long hỏi.



“Hôm nay được xuất viện, ba khỏe lắm, không cần lo lắng đầu” Tư Hải Minh nói. “Chắc chắn là do ba làm việc mệt mỏi quá nên mới ngất xỉu đúng không!” Bảo Nam nói. “Chờ con lớn lên, con sẽ giúp ba xử lý công việc” Bảo Long nói.



“Chúng ta có tận sáu người..” Bảo My khẽ nói.



“Đã đủ chưa ạ?” Bảo An ranh mãnh hỏi.
Chương 1448

Khóe mắt của Để Anh Thy khẽ co rút, Bảo An à, con có thể nào đừng thả cần câu như vậy hay không? Có đủ hay không cũng đâu có liên quan tới mấy đứa đầu! Khi Tư Hải Minh nhìn qua, cô ngay lập tức tỏ vẻ ngây thơ vô tội.



“Còn chê ít nữa hả? Mấy đứa các con là quá đủ rồi!” Tư Hải Minh vươn tay khẽ cốc nhẹ vào trán của Bảo An.



“Gi..” Bảo An khẽ hít sâu một hơi.



Họ cùng ăn cơm tối với Tư Lệnh Sơn, Tư Lệnh Sơn mỉm cười: “Có nhiều con quả là vô cùng ồn ào”



Để Anh Thy nhìn sáu đứa trẻ, nghĩ tới Tư Thái Lâm không tới đây, nụ cười trên mặt hơi thu lại.



Xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn trong lòng Tư Thái Lâm sẽ không vui vẻ gì, lại nói mẹ của cậu bé lại bị Tư Hải Minh sát hại nữa, cậu bé sẽ nghĩ như nào đây…



“Hôm nay Bảo Nam ở trường chơi cùng Tư Thái Lâm hả con?” Để Anh Thy hỏi.



“Hôm nay Thái Lâm không đi học mẹ ơi” Báo Nam nói. “Cả hôm qua và hôm nay đều không đến trường” Bảo Long nói. Mấy đứa tẻ không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng Tư Hải Minh, Đế Anh Thy và Tư Lệnh Sơn đều biết rất rõ.



Tư Thái Lâm không đi học, có thể nhận ra trong lòng cậu bé đang có nhiều cảm xúc ngổn ngang, vừa áp lực vừa sợ hãi.



“Mẹ ơi, con có thể tới nhà Tư Thái Lâm tìm Thái Lâm được không?” Bảo Nam hỏi.



Để Anh Thy cười nói: “Đương nhiên là được rồi.”



“Con cũng muốn đi”



“Con cũng muốn đi.”



“Con cũng muốn đi.”



“Con cũng muốn đi.”



“Con cũng muốn đi.”



Tư Hải Minh nhíu mày mở miệng: “Ăn cơm xong đã nào”



Bảo Nam gần như đã đứng bật dậy rời khỏi ghế lại phải thở hổn hển quay lại ngồi xuống ăn cơm. Sáu đứa trẻ đáng yêu ngoan ngoãn ăn hết cơm dưới sự uy nghiêm của ba mình.



Cũng may chỉ một lát nữa là có thể tới nhà của Tư Thái Lâm nên tâm trạng của chúng vẫn vô cùng hào hứng.



Tư Thái Lâm ăn cơm xong đang ngồi trước bàn trà xem TV một mình, Tư Triều Vũ không ở đó.



Cậu bé nghe thấy tiếng xe ô tô ở bên ngoài. Chân ngắn nhỏ nhắn khẽ dịch xuống đi tới cửa, sau đó đã nhìn thấy sáu đứa trẻ là Bảo Nam, Bảo Vỹ, Bảo Long, Bảo My, Bảo Hân, Bảo An.



Tư Thái Lầm mở lớn đôi mắt to tròn, ngay khi nhìn thấy Để Anh Thy và Tư Hải Minh thì sợ tới mức cơ thể nhanh chóng lùi về sau trốn tránh.



“Tư Thái Lâm!” Bảo Nam là người đầu tiên nhìn thấy cậu bé, cao giọng gọi cậu.



Tư Thái Lâm lập tức xoay người chạy trốn.



Bảo Nam ngây người, vì sao Tư Thái Lâm vừa nhìn thấy cậu bé đã bỏ chạy rồi?



Tư Triều Vũ nghe thấy tiếng xe ô tô, đứng từ cửa sổ nhìn xuống dưới xem là xe của ai thì nhìn thấy Tư Thái Lâm chạy vào nhà vệ sinh trốn: “Tư Thái Lâm con trốn tránh gì chứ? Không sao hết đâu, ba đang ở đây mà!”



Tư Triều Vũ cũng biết là có chuyện gì, nhưng mà ông ta cảm thấy không có gì hết, không phải Tư Hải Minh không có việc gì hay sao? Hơn nữa, Tư Thải Lâm chỉ là một đứa trẻ thì biết cái gì được?
Chương 1449

Mới vừa đi tới phòng khách, ông ta đã thấy sáu đứa trẻ đi vào trước, sau đó là Đế Anh Thy và sau cùng là Tư Hải Minh.



“Thật là khách quý đến chơi mà!” Tư Triều Vũ cong môi mỉm cười, lần trước hai vị này tới tận cửa đòi mạng ông ta vẫn còn chưa quên đầu. Lần này không phải lại tới để tra khảo thẩm vấn nữa chứ?



Sáu đứa trẻ nhanh chóng chạy đi tìm Tư Thái Lâm, sáu đứa trẻ chia làm sáu hướng giống như đang chơi trốn tìm vậy.



Để Anh Thy hỏi: “Tư Thái Lâm đâu rồi?”



Tư Triều Vũ chần chừ một lát, trên mặt xuất hiện nụ cười đầy gượng ép: “Hải Minh con xem này, Tư Thái Lâm cái gì cũng không biết mà, nó vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi, không cần phải nghiêm trọng đến mức này chứ?”



1449-mot-thai-6-bao.jpg




Để Anh Thy lười phải nói chuyện với ông ta: “Hôm nay tôi đưa Tư Thái Lâm đến chỗ chúng tôi chơi”



Cô và Tư Hải Minh không đi tìm Tư Thái Lâm, cứ để sáu đứa nhỏ đi tìm cậu bé là tốt nhất. Tư Thái Lâm trốn trong nhà vệ sinh không chịu ra ngoài.



Bảo Nam mở cửa ra nhìn thấy Tự Thái Lâm đang ngồi xổm trốn trong góc thì đi vào nói: “Tư Thái Lâm, chú ở chỗ này làm gì vậy?”.



Tư Thái Lâm lắc đầu không nói lời nào.



“Hôm nay tới nhà bọn cháu chơi nhé?” Bảo Vỹ đi tới kéo tay cậu bé.



Tư Thái Lâm muốn từ chối, chỉ là nhìn thấy Bảo Vỹ, cậu bé không biết nên làm gì bây giờ nữa.



“Có phải Tư Thái Lâm không muốn làm bạn bè của bọn cháu nữa không?” Bảo Long hỏi.



“Không phải..” Tư Thái Lâm lắc đầu.



“Vậy chú nhỏ làm sao thế? Có tâm sự gì hay sao?” Bảo Hân hỏi.



“Tư Thái Lâm đừng sợ, cháu sẽ bảo vệ chú!” Bảo An khẽ xoa đầu cậu bé an ủi.



Tư Thái Lâm được xoa đầu hết nhìn bên này lại nhìn sang bên kia: “Anh chị không giận chú sao? Chú đã làm sai mà…”



“Mẹ và ba không tức giận đầu, là mẹ và ba đưa bọn cháu tới đây tìm chủ đó!” Bảo Nam nói.



Sáu đứa trẻ thành công lôi Tư Thái Lâm ra khỏi nhà vệ sinh, đi vào phòng khách.



Khi Tư Thái Lầm nhìn thấy Tư Hải Minh và Để Anh Thy, đặc biệt là Tư Hải Minh thì sợ hãi đến mức động cũng không dám động đậy.



“Tư Thái Lâm, chúng ta cùng đi chơi nhé. Sau đó em ở lại nhà của chị, được không?” Đế Anh Thy tiến lên nắm lấy bàn tay nhỏ của cậu bé rồi nói.



Tư Thái Lâm sợ hãi khẽ nhìn về phía Tư Hải Minh, không dám lên tiếng đáp lại.



Để Anh Thy biết cậu bé đang sợ gì, quay đầu lại trừng mắt với Tư Hải Minh ám chỉ “Đừng dọa thằng bé nữa!”



Lúc này Tư Hải Minh mới lên tiếng hỏi: “Có muốn không?”



Tư Thái Lâm không ngờ anh trai lại nói chuyện với mình, hình như cũng không có tức giận gì cả…



Cậu bé lấy hết can đảm khẽ gật đầu: “Muốn.”



“Muốn thì đi thôi nào!” Để Anh Thy mỉm cười kéo tay cậu bé. Tám người ngồi trên xe đi tới khu Tây Nam chơi đùa.
Chương 1450

Trẻ nhỏ ở cùng nhau nô đùa vẫn luôn vui vẻ như vậy, rõ ràng tâm trạng của Tư Thái Lâm cũng tốt hơn rất nhiều. Chỉ là cậu bé vẫn giữ nguyên bộ dáng hối lỗi đã làm chuyện sai trái không đám đối diện với Tư Hải Minh.



Lại ăn lại uống thêm một lúc, cuối cùng cả đám đứng xếp hàng trước nhà vệ sinh của cửa hàng khiến Để Anh Thy cười không dừng được. Quá đáng yêu rồi!



Để Anh Thy dồn hết lực chú ý vào đám trẻ, Tư Hải Minh lại dồn hết lực chú ý vào Để Anh Thy.



Để Anh Thy nhìn bọn trẻ nô đùa vui vẻ, Tư Hải Minh ngắm nhìn bộ dáng vui vẻ của Đế Anh Thy.



Họ vừa đi dạo xung quanh, bảy đứa trẻ và Để Anh Thy vừa uống cốc nước ép trái cây trong tay.



Bảy đứa trẻ đi đằng trước, Để Anh Thy đi đằng sau. Cô đang dùng ống hút uống nước ép thì một cánh tay khác vươn tới năm lấy cổ tay của cô, sau đó ống hút nhanh chóng chui vào miệng Tư Hải Minh.



Để Anh Thy trơ mắt nhìn anh dùng ống hút của mình để uống nước.



Sau khi buông ra, Để Anh Thy cố gắng nhìn lại sự tức giận sắp bùng nổ của mình: “Vì sao anh không tự mua cho mình một ly chứ?”



Ánh mắt đen sâu thăm thẳm của Tư Hải Minh nhìn thẳng vào cô: “Anh chỉ muốn uống thứ em đã uống qua thôi”.



“..” Để Anh Thy cắn chặt răng.



“Ngay cả nước miếng cũng uống không ít tí nào rồi, còn để ý tới một chiếc ống hút hay sao?” Ánh mắt của Tư Hải Minh lập tức thay đổi.



Đế Anh Thy cảm thấy nguy hiểm nhanh chân lùi về sau một bước, nhíu mày trừng mắt nhìn anh: “Đây là trung tâm thương mại đấy!”



“Ai bảo em cố ý bắt nạt anh chứ!”



“..” Bàn tay đang cầm ly nước ép trái cây của Để Anh Thy run lên không ngừng, hết kìm nén rồi lại kìm nén mới có thể dằn lại xúc động muốn ném chiếc ly trong tay vào mặt anh.



“Mẹ và ba đang làm gì vậy ạ?” Bảo Vỹ hỏi.



Đế Anh Thy quay mặt lại đã nhìn thấy cô và Tư Hải Minh đang bị bảy đứa nhóc nhìn chằm chằm, tất cả đều giữ nguyên tư thế quay đầu không chớp mắt.



Đế Anh Thy vội vàng kìm lại cảm xúc tức giận bị Tư Hải Minh ảnh hưởng, trên mặt nhanh chóng xuất hiện lúm đồng tiền đáng yêu: “Không có gì đâu các con, tiếp tục đi lên trước thôi nào!”



Vì thế bảy đứa trẻ lại tiếp tục tung tăng đi về phía trước.



Hai mắt Để Anh Thy nhanh chóng liếc về phía Tư Hải Minh ý bảo anh đừng có đùa quá trớn.



Đi được hai bước thì Đế Anh Thy khựng lại chôn chân tại chỗ.



Tư Hải Minh cố nhịn cười nhìn Để Anh Thy đang cắn chặt ống hút trong miệng: “Sao nào, có phải uống ngon hơn lúc trước đúng không?”



Đầu của Đế Anh Thy giống như sắp nổ tung ra rồi!



Sao cô có thể chỉ trong chớp mắt đã ngậm vào chiếc ống hút này chứ! Vừa rồi Tư Hải Minh đã dùng nó rồi cơ mà!



Để Anh Thy vô cùng tức giận, xoay mặt lại đi tới nhìn Tư Hải Minh với vẻ ngoài cười nhưng trong không cười: “Tối nay anh đừng hòng ngủ ở tầng cao nhất!”.



Nói xong tiếp tục ngậm ống hút vào miệng tiếp tục uống nước ép, đắc chí rời khỏi đó.



Tư Hải Minh: “…”



Sau khi trở về thì đuổi tất cả bảy đứa trẻ vào bên trong thang máy.



Bảo Nam nhìn mẹ và ba mình đang đứng ở bên ngoài: “Mẹ ơi, ba ơi, hai người không vào trong sao ạ?”



“Ba mẹ chờ một..” Để Anh Thy còn chưa dứt lời thì bóng đen bên cạnh chợt lóe lên đi vào trong tháng máy, cô còn đang sững sờ mà cả người đã bị kéo vào bên trong rồi.



Cửa thang máy nhanh chóng đóng lại.
Chương 1451

Mặt Để Anh Thy không chút biểu cảm nhìn chằm chằm vào cửa thang máy, không sao hết, bên trên vẫn còn một cái cửa nữa cơ mà.



Thang máy lên tới tầng trên, sau khi sáu đứa trẻ đi vào trong, Để Anh Thy bắt lấy cánh tay của Tư Hải Minh, cửa thanh máy nhanh chóng đóng lại.



“Không cần kể chuyện cho Bảo My nữa sao?” Tư Hải Minh hỏi.



“Tôi nói rồi, tối nay anh không cần ở chỗ này nữa”



“Chuyện của Tư Thái Lâm không cần giải quyết hả?”



“Sáng mai anh tới đây giải quyết vẫn được mà.” Để Anh Thy nói, tất nhiên là cô đã suy xét tới vấn đề này rồi.



“Chuyện của hôm nay thì phải giải quyết trong hôm nay”



“Không được.” Để Anh Thy còn đang nói mà Tư Hải Minh đã nhanh chóng tiến về phía cô, cô bị cơ thể cường tráng kia tạo áp



lực đến mức khó thở, hai mắt ngơ ngác nhìn thẳng về phía xương quai xanh của Tư Hải Minh.



Đôi môi mỏng của Tư Hải Minh khẽ tiến sát lại, dừng bên tai cô thủ thỉ: “Tối nay anh không chỉ muốn ngủ ở đây, mà còn muốn được ngủ cùng em”



“Anh… Anh đang nằm mơ hả?”



“Nếu như em không cho anh ngủ lại đây, anh sẽ lập tức nói với sáu đứa nhóc kia.” Trong giọng nói lạnh lẽo của Tư Hải Minh tràn ngập dịu dàng kèm theo uy hiếp.



Lỗ tai của Để Anh Thy dần nóng lên rồi lan sang cả gương mặt: “Đừng lấy các con ra uy hiếp tôi!” Tư Hải Minh khẽ nhấp đôi môi mỏng, nhẹ nhàng gặm cắn vành tai của cô.



“Ưm..” Cả người Đế Anh Thy run lên, lỗ tai giống như bị điện giật vậy, cả người giống như đều bị điện giật hết rồi.



Tiếp theo, cửa thang máy nhanh chóng mở ra, thân hình nhỏ bé của Bảo Hân đang đứng ở giữa cánh cửa nhìn ba và mẹ mình: “Sao ba và mẹ vẫn còn đứng ở ngoài cửa vậy?”



“Vào trong thôi” Tư Hải Minh xoay người đi vào nhà, để lại Để Anh Thy đứng sững ở chỗ đó tự giận bản thân mình vô dụng.



Sao ngay cả một người đàn ông mà cô cũng không thể ngăn cản được thế này! Sáu đứa trẻ tắm rửa xong xuôi đều nằm lên giường, Tư Thái Lâm cũng nhanh chóng lên giường.



Để Anh Thy gõ cửa rồi đi vào lại phát hiện Tư Hải Minh đã ở bên trong.



“Chị ơi” Trong mắt của Tư Thái Lâm vẫn còn vương vài giọt nước mắt nhìn về phía Đế Anh Thy.



Để Anh Thy lẳng lặng nhìn Tư Hải Minh, tính tình của Tư Hải Minh cô cũng hiểu phần nào, ngay cả khi con ruột của mình phạm sai lầm anh cũng dạy dỗ vô cùng nghiêm khắc. Chắc chắn Tư Thái Lâm cũng bị anh dạy dỗ nghiêm khắc rồi.



“Tư Thái Lâm, em không sao chứ?” Để Anh Thy hỏi. “Em không sao hết” Tư Thái Lâm khẽ nấc một tiếng như muỗi kêu.



“Anh đi ra ngoài trước đi, tôi nói chuyện với em ấy một lát đã” Để Anh Thy nói với Tư Hải Minh đang ở bên cạnh.



Tư Hải Minh không hỏi gì thêm mà nhanh chóng đứng dậy rời khỏi phòng.



Để Anh Thy ngồi xuống bên mép giường khẽ xoa mái đầu nhỏ của cậu bé: “Cho dù anh trai đã nói với em điều gì thì cũng tuyệt đối không phải là do anh ấy ghét bỏ gì em đâu. Cũng giống như khi Bảo Nam, Bảo Vỹ, Bảo Long, Bảo My, Bảo Hân hay Bảo An phạm sai lầm vậy, anh trai đều sẽ dạy dỗ mấy đứa cái gì nên làm cái gì không nên làm”



“Chị ơi, em xin lỗi, em thật sự không biết cái đó chính là thuốc độc..” Nước mắt của Tư Thái Lâm nhanh chóng chảy xuống như mưa.



“Chị biết rồi mà, Tư Thái Lâm là một đứa trẻ ngoan, đương nhiên sẽ không cố ý đưa thứ như vậy cho anh trai ăn đúng không nào?”



“Vâng! Em sẽ không làm vậy!” Tư Thái Lâm nấc lên từng tiếng nghẹn ngào.



Thật ra Đế Anh Thy hiểu rõ, Tư Thái Lâm biết mình đã làm chuyện gì sai trái, cũng đã thành tâm sửa đổi rồi, nhưng vấn đề đang nằm ở chỗ Liêu Ninh bên kia.
Chương 1452

Cố Mạnh đã nói Liêu Ninh bị Tư Hải Minh giết, vậy nên trong lòng Tư Thái Lâm chắc chắn sẽ bứt rứt mãi chuyện này.



“Tư Thái Lâm, em tin tưởng lời của tên xấu xa lạ lẫm đó nói sao? Nói mẹ em đã bị anh trai giết chết?” Để Anh Thy hỏi.



“Anh trai đã nói với em rồi, anh ấy không giết mẹ, mẹ bị người khác giết chết, vẫn chưa tìm được người đó” Tư Thái Lâm nói.



Để Anh Thy ngây ngẩn, Tư Hải Minh nói với cậu bé như vậy sao? Có lẽ Tư Hải Minh cảm thấy đứa trẻ này còn nhỏ nên không tiện nói cho cậu bé nghe rõ sự thật. Nếu như nói với cậu bé rằng mẹ cậu bé không phải người tốt, chuyện này sẽ để lại một dấu vết không thể xóa nhòa trong tuổi thơ của đứa trẻ này.



Cho nên cho dù muốn nói thì cũng phải đợi đến khi cậu bé trưởng thành rồi mới nói được. Đến lúc đó mọi chuyện sẽ ra sao, Để Anh Thy cũng không rõ lắm, bây giờ chủ yếu là không thể khiến đứa trẻ này đau lòng.



“Đúng vậy, mọi chuyện quả thật là vậy đó” Để Anh Thy dịu dàng vuốt ve đầu cậu nhóc: “Tối nay có muốn chị kể chuyện ru em ngủ không?”



“Anh trai nói rồi, đàn ông đích thực không thể chỉ vì một chuyện buồn nho nhỏ mà phải để người khác ru ngủ” Tư Thái Lâm nói: “Em sẽ dũng cảm vượt qua!”.



Để Anh Thy khẽ nhíu mày lại, Tư Hải Minh sao lại nói ra những lời như vậy được chứ? Tuy đây đúng là đạo lý cơ bản, nhưng mà chắc chắn Tư Hải Minh cũng có ý đồ riêng.



Bởi vì nếu như anh không nói ra, chỉ cần Để Anh Thy đề nghị ru Tư Thái Lầm ngủ, chắc chắn Tư Thái Lâm sẽ vui vẻ đồng ý.



Bây giờ thì sao nào? Tư Thái Lâm chỉ muốn dũng cảm tự ngủ một mình!



Tư Thái Lâm ngoan ngoãn nằm xuống giường, Để Anh Thy giúp cậu bé đắp chăn mỏng rồi nói: “Ngủ đi, chị chờ em ngủ rồi mới đi.”



Tư Thái Lâm mở to hai mắt nhìn chị mình, sau đó khẽ duỗi bàn tay nhỏ ra nắm lấy tay của chị mới yên tâm nhắm mắt lại.



Để Anh Thy nhìn bàn tay bụ bẫm đang nắm lấy tay của mình, thật mềm mại, mềm đến mức khiến lòng cô ẩm.



Cô đang nghĩ xem, có phải trước đây cô không nên ngăn cản Liêu Ninh đi tiếp bước nữa hay không, để Tư Thái cùng với Liêu Ninh và Tư Lệnh Sơn làm người một nhà?



Nếu như thật sự xảy ra chuyện đó, sau này chỉ sợ sẽ càng không ổn lắm nhỉ? Rốt cuộc thì có bất cứ chuyện gì xấu xảy ra đều phải ngăn chặn kịp thời, mắc thêm một lỗi lầm cũng sẽ khiến mọi chuyện càng thêm đáng sợ.



Có rất nhiều lúc, chuyện của người lớn nhưng người chịu tổn thương nhiều nhất lại là trẻ nhỏ.



Cô và Tư Hải Minh không phải cũng như thế hay sao? Ba mẹ nhà người ta đều sống chung với nhau suốt ngày, người làm ba mẹ như họ lại luôn tách xa nhau.



Để Anh Thy thật sự sợ là sẽ để lại bóng ma không tốt đẹp gì trong lòng bọn nhỏ nên mới tiếp tục sống ở đây. Cô định sau này cũng sẽ ở luôn bên này, đảo Trân Châu bên kia có lẽ chỉ đi giống như kỳ nghỉ phép thôi.



Nhưng mà chỉ cần bọn nhỏ lớn lên thì sẽ ổn cả thôi, cũng có thể hiểu được sự bất đắc dĩ của ba và mẹ.



Sau khi Tư Thái Lâm ngủ say Để Anh Thy mới rời khỏi phòng, để lại cho cậu bé một chiếc đèn ngủ nhỏ rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.



Đế Anh Thy quay về phòng đã nhìn thấy một bóng người màu đen giống như đang hòa mình vào màn đêm trên ban công ở bên ngoài phòng ngủ.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom