• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn Full dịch (5 Viewers)

  • Chương 1371-1376

Chương 1371



Tư Hải Minh ngồi đối diện cuối cùng cũng có chút động tĩnh, anh đứng dậy, xoay người không biết đi đâu.



Để Anh Thy nghĩ thầm, tốt nhất nên đi ngủ đi, ngủ một giấc đến đảo Trân Châu luôn.



Không lâu sau anh đã quay lại, trên tay còn cầm ly nước đặt trước mặt Đế Anh Thy, hơn nữa còn có thêm chút điểm tâm.



Hai mắt Để Anh Thy khẽ run lên, hóa ra anh đi lấy đồ ăn.



Hình như bánh ngọ đã được chuẩn bị từ trước, mua ở kinh đô, thoạt nhìn trông vô cùng tinh xảo, nhìn là muốn ăn.



“Tôi không ăn.” Để Anh Thy ngạo kiều nói.



“Bày đặt”



Để Anh Thy không nói gì, suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Tối hôm qua tôi đã gọi điện thoại cho mấy anh rồi, tôi nghĩ, không lâu nữa sẽ điều tra được người kia thôi. Tôi cũng hy vọng có thể trực tiếp loại bỏ được mầm tai họa như Cố Mạnh kia”



“Có khả năng rất lớn anh ta có liên quan đến chuyện này” Tư Hải Minh giải thích: “Đừng quên, Cố Mạnh xuất hiện ở Đông Nam Á không chỉ một lần. Tuy rằng có thể giải thích là đang làm ăn, nhưng chuyện gì cũng không thể chỉ nghĩ đến mặt tốt được.”



Đế Anh Thy cũng cảm thấy như vậy.



Trước đây sự xuất hiện của Cố Mạnh là vì giết cô, vậy mọi chuyện đều có thể giải thích được. nếu một khi điều tra ra được là Cố Mạnh, anh ta lắp cánh cũng khó thoát được.



Để Anh Thy xoay người nhìn về phía sau khoang máy bay, tên sát thủ kia bị trói nằm bò trên khoang, hơn nữa còn bị tiêm uống mê nên mới yên tĩnh như vậy.



Chưa hoàn thành nhiệm vụ thì không thể chết được.



Tư Hải Minh sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra, Để Anh Thy cũng không cần lo lắng.



“Tối hôm qua em ngủ ngon không?” Tư Hải Minh lại hỏi.



Để Anh Thy thầm nghĩ anh biết rồi còn hỏi.



1371-mot-thai-6.jpg




Tư Hải Minh nhìn dáng vẻ đáng yêu kia của cô, trong đội đồng tử hiện lên vẻ chập chờn. Cô càng nói vậy, anh càng muốn đi theo. Cô luôn có thể dễ dàng khiến tâm trạng anh kích động.



Sau khi Đế Anh Thy về phòng cũng không hề ngủ, cô nằm tựa trên giường nghịch điện thoại, chơi được một lúc mắt càng trĩu dần, sau đó thiếp đi.



Không biết ngủ bao lầu, Để Anh Thy cảm giác bên giường mình có người nào đó, cô sợ tới mức lập tức mở mắt ngồi dậy thật mạnh!



Đề phòng nhìn chằm chằm Tư Hải Minh: “Không phải tôi đã nói không được vào sao? Có phải anh thật sự cho rằng tôi không dám nhảy máy bay không!”



Tư Hải Minh không hề nóng nảy nhìn dáng vẻ thở phì phò kia của cô, vẻ thâm thúy trong mắt càng sâu hơn: “Thy, đến rồi”



“…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đế Anh Thy cứng lại một chút, đúng là không nghe thấy tiếng lúc máy bay di chuyển nữa. Cô… Cô ngủ lâu như vậy sao?



Ngay lúc sững sờ, bên ngoài truyền đến giọng nói –



“Công chúa nhỏ nhà ta đâu rồi? Còn đang ngủ sao?” Sau đó trực tiếp đẩy cửa ra, Đế Bắc Lâm đi vào, nhìn thấy em gái bảo bối của mình thì mắt cười nheo lại, khoảnh khắc thấy tự mình hàn ở đó, nụ cười trên mặt anh ta biến mất nhanh chóng.



Để Anh Thy không khỏi không khỏi nghĩ thầm, mặt thay đổi nhanh thật đấy.



Cô từ trên giường đứng lên: “Sao anh ba lại tới đây?”.



“Đương nhiên là anh tới đón công chúa nhỏ rồi. Không chỉ anh ba đầu, anh hai và anh cả cũng đến đấy. Chúng ta đi thôi!”



Anh ta kéo lấy tay Để Anh Thy trước mặt Tư Hải Minh, cuối cùng đường hoàng rời đi.
Chương 1372



Sắc mặt Tư Hải Minh đen lại, hận không thể chặt đối của tên Để Bắc Lâm chướng mắt kia đi!



Để Anh Thy ra khỏi phòng quả nhiên nhìn thấy Để Hạo Thiên và Đế Hoàng Minh trên máy bay, cô nhanh chóng đi tới: “Anh cả anh hai!”



“Đến đây nào, để anh hai xem em có gây chút nào không” Đế Hạo Thiên ôm lấy mặt cô cẩn thận nhìn: “Ừ, gầy rồi, quả nhiên khí hậu không dễ nuôi như đảo Trân Châu, Sau đó cứ phải ở kinh đô lâu như vậy chứ.”



Tư Hải Minh đứng đằng sau giận đến nghiến răng, khuôn mặt cũng căng chặt.



Để Anh Thy cũng nghĩ các anh đang làm quá thôi, sao có thể gây được chứ? Cô ở kinh đô suốt ngày ăn rồi ngủ.



“Người kia đâu?” Con người Đế Hoàng Minh nhìn về phía Tư Hải Minh.



“Trong khoang máy bay” Tư Hải Minh nói với vệ sĩ: “Dẫn tới đây”



“Vâng.” Vệ sĩ xoay người đi về sau khoang máy bay, nhanh chóng lôi sát thủ vẫn chưa tỉnh kia giống như đang kéo lợn.



Để Anh Thy nói: “Tạt nước lạnh cho anh ta tỉnh đi.”



“Cần gì phiền toái vậy chứ?” Chân Đế Hạo Thiên đạp mạnh lên trên người sát thủ.



“Ừm…” Sát thủ bị đá tỉnh, trên mặt cũng bị Để Hạo Thiên đạp chảy máu, sau đó chảy vào trong miệng. Lúc hai mắt mở ra, gã ta. phát hiện mình đang bị trói, gã không biết ba anh em nhà họ Đế, nhưng khí thế cực kỳ dọa người này khiến gã không dám phát ra chút âm thanh nào.



“Biết chúng tôi là ai không?” Đế Bắc Lâm hỏi.



Sát thủ lắc đầu.



“Chúng ta đang ở trên đảo Trân Châu” Anh ta lại giải thích.



Sát thủ kia lập tức ngây dại, hơn nữa cơ thể còn đang run lên, sao lại dính dáng đến đảo Trân Châu rồi? Không phải gã ta giết Để Anh Thy sao… Tròng mắt gã chuyển sang nơi khác, sau đó rơi vào trên người Để Anh Thy.



Đế Hạo Thiên lại tung ra một cước: “Nhìn nữa tao moi mắt mày ra!”



Sát thủ không dám nhìn, cúi đầu, trong lòng vô cùng sợ hãi!



Đôi mắt đen của Tư Hải Minh lạnh lùng: “Vì sao lại nhìn cô ấy?” Vừa nói lời này xong là anh biết chuyện này có vấn đề.



Sát thủ không dám nhìn Để Anh Thy nữa, khiếp đảm nói: “Người bên trên bảo tôi giết cô ta, tôi không biết cô ta là người nhà họ Đế!”



Hơi thở của bốn người đàn ông lập tức trở nên đáng sợ, tràn ngập hung ác. Để Anh Thy rất ngạc nhiên, nhưng không ngoài dự đoán: “Đừng nói với tôi là anh không ngắm trúng, bắn lệch rồi?”



“Bởi vì… bởi vì trên đầu của cô đã có ô che nắng bạo lại, nên mới nhắm ngay anh ta.” Sát thủ nói.



“Vậy tay súng bắn tỉa như anh cũng tệ quá rồi?” Để Anh Thy hỏi.



“Không phải, tôi cũng có lúc bắn rất giỏi..”.



Nếu không phải có sự hợp tác của anh ta để dẫn người ra phía sau, sát thủ nhất định sẽ bị đánh chết! Trước khi bị đánh chết còn phải bị hành hạ đủ kiểu, khiến hắn ta hối hận vì đã sống trên đời này!



“Phối hợp thật tốt cho tôi, hiểu không?” Giọng điệu Đế Bắc Lâm đầy đe dọa.



“Tôi biết rồi tôi biết rồi!” Sát thủ cúi người gật đầu: “Dù sao tôi cũng muốn giữ mạng!”



Đế Hạo Thiên cười lạnh. Mạng sống? Sau khi biết mục tiêu của mày là Anh Thy, kẻ mày sống là không có khả năng!



Đáp máy bay về nhà họ Để dùng cơm trưa trước rồi mới ra tay được.



Dưới sự uy hiếp của người nhà họ Đế công thêm Tư Hải Minh, sát thủ gọi điện thoại cho người phía trên, khai lời khai giải: “Người đã chết rồi, khi nào thì tôi có tiền?”



“Đợi tối xác định đã!” Nói xong, điện thoại cúp, bên trên gọi điện thoại cho Cố Mạnh: “Người chết rồi sao?”



Cố Mạnh xem tin tức buổi sáng đã biết chuyện người trong thành phố bị bắn chết, chưa đến xem trực tiếp hiện trường, chỉ là anh ấy nghe nói bệnh viện dưới quyền tập đoàn Vương Tân bị bao kín. Đừng nói là phóng viên, cả một con ruồi cũng không bay vào được.



Hôm trước vừa bắn bị thương, tối qua ở bệnh viện đã thuyên giảm, làm sao có thể ra viện nhanh như vậy? Trừ khi là không cứu được…



“Trong tin tức nói bị bắn chết, xảy ra chuyện lớn như vậy, hơn nữa còn là nhân vật lớn gặp chuyện không may. Bây giờ chắc chắn tình hình đã hỏng bét, tạm thời tin tức bị phong tỏa. Tôi nghĩ là…” Cố Mạnh còn muốn nói đợi tin tức xác nhận thì trên TV LCD đã hiện lên bản tin mới nhất:



“Về chuyện xả súng giết người ở khu Hoàng Hậu chiều hôm qua, người chết là chủ tịch tập đoàn Vương Tần, Tư Hải Minh”



Cố Mạnh ngây ra, hỏi lại người trong điện thoại: “Người bị giết là Tư Hải Minh, không phải Để Anh Thy?”



Bên trên suy nghĩ, sát thủ vẫn chưa nói là đã giết ai: “Tôi đi hỏi một chút.”



“Giết Tư Hải Minh cũng tương tự thôi, dù sao tôi cũng đã đạt được mục đích rồi!” Cố Mạnh nghĩ, chuyện này tiết kiệm hơn cho mình rất nhiều. Đây là ý trời sao? Ngay cả ông trời cũng giúp cô ta.



Nhưng vì sao anh ấy cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng…
Chương 1373



Cấp trên gọi điện thoại cho sát thủ, nói: “Được rồi, số tiền còn lại tôi sẽ gửi vào tài khoản của anh.”



“Chi bằng anh đưa trực tiếp cho tôi đi? Tài khoản của tôi… ở chỗ của bạn gái tôi” Sát thủ nói, ý là nói bản thân bị cai quản rất nghiệm, muốn giấu chút tiền riêng.



“Vì sao lại phiền phức như vậy?” Cấp trên rất không bình tĩnh.



“Không còn cách nào khác, vì hợp tác lâu dài về sau, làm ơn mà?”



“Mẹ kiếp! Biết rồi, tôi cho người đến đưa cho anh!” Nói xong người kia bèn cúp điện thoại.



Địa điểm giao tiền là chỗ tạm trú của sát thủ, là một con phố ở xóm nghèo.



Nhà họ Đế, Tư Hải Minh và cả Đế Anh Thy cùng vào ngồi một quán cà phê ở con phố đối diện cách ngã tư đường có thể thấy rõ ràng người ra người vào khu phố.



Chỉ dựa vào mắt thường mà nhìn, không thể nhận ra ai là người đến đưa tiền, vì mang theo túi to có rất nhiều người.



Vậy nên trên người sát thủ được Để Hạo Thiên trang bị thiết bị giám sát.



Khoảng nửa tiếng sau khi sát thủ đi vào nhà, anh ta gọi cho người bên trên thì bị mắng cho một chút, nói muốn đòi mạng anh ta! Sợ chuyện có biển phiền phức, sát thủ chỉ đành kiên nhẫn ngồi chờ ở nhà.



“Hẳn người như thế sẽ không đích thân đến đưa tiền chứ?” Để Anh Thy hỏi.



“Không đâu!” Để Bắc Lâm nói.



“Mặc kệ là ai đến, hôm nay phải bắt được người đứng phía sau!” Để Hạo Thiên hung dữ nói.



Dám đụng đến em gái anh ta,



Trước khi nhà họ Để cầm quyền, địa vị của phụ nữ trong nhà rất thấp, thường xuyên có vụ án phụ nữ bị cưỡng hiếp. Nhìn thấy có người đẹp chúng sẽ theo dõi, sau đó im lặng ép buộc, kết cục thê thảm.



Sau khi nhà họ Để lên rồi, họ bèn ra luật ngăn việc tổn thương phụ nữ, người phạm vào chỉ có một đường chết, nhất là sau khi tìm lại được em gái bảo bối.



Lúc mới bắt đầu vẫn còn có người không nghe theo, mãi đến khi nhà họ Để ra tay giải quyết bốn người đàn ông, phải, bốn người đàn ông ép buộc một người phụ nữ.



Tất nhiên, hình ảnh vô cùng máu me, có thể khiến người ta nhớ cả đời.



Sau đó trong thành phố không ai vi phạm nữa, dù có là người đến từ nước ngoài cũng phải “nhập gia tùy tục”, ghi nhớ quy tắc này.



Nếu không sao Để Anh Thy xinh đẹp thế này có thể có thể đi chơi bên ngoài an toàn như vậy, không biết đã có bao nhiêu đàn ông thèm nhỏ dãi.



Để Anh Thy uống hết một ly trà, Tư Hải Minh bèn rót tiếp cho cô một ly, vô cùng chăm sóc.



Ba người đàn ông nhà họ Để tỏ vẻ khinh thường, cũng không muốn nhìn!



Khinh là bọn họ không tồn tại sao? Bọn họ sẽ không khiến Anh Thy thất vọng sao? Phải hăng hái như anh à? Không khí lập tức trở nên kỳ lạ, Đế Anh Thy cố hết sức bỏ qua.



Mặt Tư Hải Minh lại không đổi sắc, làm đến danh chính ngôn thuận.



Lúc này, bỗng trong tần số hiện ra thêm một giọng nói của một người thứ hai, là một người đàn ông. “Tiền đầy đủ!”.



Nói ba chữ này là hiểu ngay đúng là người đến cửa đưa tiền. Đế Bắc Lâm lấy điện thoại di động ra, ra lệnh: “Bắt người!”



Chưa đến một phút đồng hồ, trong tần số, cửa bị phá ra, người vũ trang hạng nặng vọt vào trong, khống chế được người mang tiền đến kia.



Ngay cả cơ hội chạy trốn, người kia cũng không có.



Mấy phút sau, người đàn ông bị trói chặt bị đưa đến quán cà phê, đến trước mặt người nhà họ Đế.



Vẻ mặt người đàn ông ngăm đen, rất gầy, ăn mặc bình thường.



Đừng nói là ba anh em nhà họ Đế và Tư Hải Minh, ngay cả Để Bắc Lâm cũng phát hiện ra người này không phải là người phía trên kia, ánh mắt càng giống như một thủ hạ đáng khinh.



Họ cũng không mong gì là chính chủ đến, dù sao chuyện tặng tiền cũng đều do thủ hạ làm.



Chỉ là, đã bắt được thủ hạ rồi, bắt chính chủ còn xa sao?



“Ai phát mày đến?” Thủ hạ không nói gì cả.



Phần tử vũ trang đẩy một cái, trực tiếp để súng ngay ót cậu ta.



“Tôi sẽ không nói gì hết!” Thủ hạ kiên quyết.



“Trước mặt người nhà họ Đế, không có ai dám không nói thật!” Đế Bắc Lâm nói.



“Thấy có vẻ tuổi cậu không lớn, hẳn là trong nhà vẫn còn ba mẹ nhỉ?” Đế Hạo Thiên hỏi.



Nhà họ Đế, Tư Hải Minh và cả Đế Anh Thy cùng vào ngồi một quán cà phê ở con phố đối diện cách ngã tư đường có thể thấy rõ ràng người ra người vào khu phố.



Chỉ dựa vào mắt thường mà nhìn, không thể nhận ra ai là người đến đưa tiền, vì mang theo túi to có rất nhiều người.
Chương 1374



Vậy nên trên người sát thủ được Để Hạo Thiên trang bị thiết bị giám sát.



Khoảng nửa tiếng sau khi sát thủ đi vào nhà, anh ta gọi cho người bên trên thì bị mắng cho một chút, nói muốn đòi mạng anh ta! Sợ chuyện có biển phiền phức, sát thủ chỉ đành kiên nhẫn ngồi chờ ở nhà.



“Hẳn người như thế sẽ không đích thân đến đưa tiền chứ?” Để Anh Thy hỏi.



“Không đâu!” Để Bắc Lâm nói.



“Mặc kệ là ai đến, hôm nay phải bắt được người đứng phía sau!” Để Hạo Thiên hung dữ nói.



Dám đụng đến em gái anh ta.



Trước khi nhà họ Để cầm quyền, địa vị của phụ nữ trong nhà rất thấp, thường xuyên có vụ án phụ nữ bị cưỡng hiếp. Nhìn thấy có người đẹp chúng sẽ theo dõi, sau đó im lặng ép buộc, kết cục thê thảm.



Sau khi nhà họ Để lên rồi, họ bèn ra luật ngăn việc tổn thương phụ nữ, người phạm vào chỉ có một đường chết, nhất là sau khi tìm lại được em gái bảo bối.



Lúc mới bắt đầu vẫn còn có người không nghe theo, mãi đến khi nhà họ Để ra tay giải quyết bốn người đàn ông, phải, bốn người đàn ông ép buộc một người phụ nữ.



Tất nhiên, hình ảnh vô cùng máu me, có thể khiến người ta nhớ cả đời.



Sau đó trong thành phố không ai vi phạm nữa, dù có là người đến từ nước ngoài cũng phải “nhập gia tùy tục”, ghi nhớ quy tắc này.



Nếu không sao Để Anh Thy xinh đẹp thế này có thể có thể đi chơi bên ngoài an toàn như vậy, không biết đã có bao nhiêu đàn ông thèm nhỏ dãi.



Để Anh Thy uống hết một ly trà, Tư Hải Minh bèn rót tiếp cho cô một ly, vô cùng chăm sóc.



Ba người đàn ông nhà họ Để tỏ vẻ khinh thường, cũng không muốn nhìn!



Khinh là bọn họ không tồn tại sao? Bọn họ sẽ không khiến Anh Thy thất vọng sao? Phải hăng hái như anh à? Không khí lập tức trở nên kỳ lạ, Đế Anh Thy cố hết sức bỏ qua.



Mặt Tư Hải Minh lại không đổi sắc, làm đến danh chính ngôn thuận.



Lúc này, bỗng trong tần số hiện ra thêm một giọng nói của một người thứ hai, là một người đàn ông. “Tiền đầy đủ!”.



Nói ba chữ này là hiểu ngay đúng là người đến cửa đưa tiền. Đế Bắc Lâm lấy điện thoại di động ra, ra lệnh: “Bắt người!”



Chưa đến một phút đồng hồ, trong tần số, cửa bị phá ra, người vũ trang hạng nặng vọt vào trong, khống chế được người mang tiền đến kia.



Ngay cả cơ hội chạy trốn, người kia cũng không có.



Mấy phút sau, người đàn ông bị trói chặt bị đưa đến quán cà phê, đến trước mặt người nhà họ Đế.



Vẻ mặt người đàn ông ngăm đen, rất gầy, ăn mặc bình thường.



Đừng nói là ba anh em nhà họ Đế và Tư Hải Minh, ngay cả Để Bắc Lâm cũng phát hiện ra người này không phải là người phía trên kia, ánh mắt càng giống như một thủ hạ đáng khinh.



Họ cũng không mong gì là chính chủ đến, dù sao chuyện tặng tiền cũng đều do thủ hạ làm.



Chỉ là, đã bắt được thủ hạ rồi, bắt chính chủ còn xa sao?



“Ai phát mày đến?” Thủ hạ không nói gì cả.



Phần tử vũ trang đẩy một cái, trực tiếp để súng ngay ót cậu ta.



“Tôi sẽ không nói gì hết!” Thủ hạ kiên quyết.



“Trước mặt người nhà họ Đế, không có ai dám không nói thật!” Đế Bắc Lâm nói.



“Thấy có vẻ tuổi cậu không lớn, hẳn là trong nhà vẫn còn ba mẹ nhỉ?” Đế Hạo Thiên hỏi.



Ánh mắt thủ hạ bắt đầu rối loạn. “Chi bằng tôi tặng thẳng đầu của ba mẹ cậu cho cậu nhé?” Để Hạo Thiên lại hỏi. “Đừng làm người nhà tôi bị thương!” Thủ hạ nóng nảy. “Vậy nói cho chúng tôi biết, ông chủ của cậu là ai? Tôi muốn xé xác hắn ra!” Ánh mắt của Đế Bắc Lâm sắc bén như dao.



Thủ hạ sợ đến mức nuốt nuốt nước miếng.



“Yên tâm, sau khi chúng tôi giết ông chủ của cậu rồi, cậu sẽ không bị uy hiếp nữa!” Đế Bắc Lâm nói: “Về phần tiền. Cậu muốn tiền hay muốn mạng?”



“Tôi! Tôi nghe theo các người!” Đàn em không dám cứng đầu nữa.



Tất cả mọi người đều có nhược điểm.



Không có nhược điểm, nhà họ Đế cũng sẽ có cách khiến bọn họ mở miệng.



Ở vùng Đông Nam Á, một khi đã rơi vào tay người nhà họ Để, trên cơ bản là dùng hình để ép cung!



Vì có đàn em “trợ giúp”, người của Để Hạo Thiên đích thân đến cửa, phá hủy cái ổ sau lưng kia. Ngay cả cơ hội phản ứng lại cũng không có. Có thủ hạ của ai mạnh mẽ bằng của nhà họ Đế? Vũ khí nhà ai cao cấp bằng nhà họ Để? Không có! Bọn Để Anh Thy chỉ ngồi trong quán cà phê, không hề động đậy.



Người vừa bị bắt đến trước mắt đã từ em trai biến thành một người khác, người này ăn mặc có vẻ gọn gàng hơn một chút, như vậy mới giống người có chút địa vị.
Chương 1375



Chẳng qua bởi vì lúc chạy trốn hắn ta có phản kháng, nên có mấy chỗ quần áo trên người bị xé nát.



Trên mặt hắn ta vẫn còn máu, hoặc là do chạy trốn tự khiến mình ngã, hoặc là bị phần tử vũ trang đánh.



Nhìn ánh mắt kia có vẻ không phục.



“Xem ra là cậu muốn đối nghịch với nhà họ Đế!” Đế Bắc Lâm nói: “Ở vùng Đông Nam Á, cứng đầu như anh tôi thấy nhiều lắm. Nói thật là chúng tôi chỉ cần bàn giao lại, đỡ phải khiến tôi lòng vòng thẩm tra.”



Đế Hạo Thiên lấy di động từ trên người tên cầm đầu kia xuống, lục lọi tìm tòi bên trong, lại nói: “Trước khi tôi tra ra được thì tự khai ra đi, nếu không, hẳn anh cũng biết rơi vào tay chúng tôi thì có kết cục gì. A, vừa nói là thấy thứ tốt ngay. Lão tam, hẳn em sẽ thấy hứng thú đấy!” “Cái gì vậy?” Mặt Để Bắc Lâm ngó sang đây.



“Trong di động của nó có nhật ký tin nhắn với Ngũ Hợp” Dường như Đế Hạo Thiên đã tìm thấy gì rất thú vị.



Ánh mắt Đế Bắc Lâm lập tức biến thành dao nhỏ ánh lên vẻ nguy hiểm: “Là cái người anh bảo với em. là yếu nhất nhà họ Đế?”



Ông chủ còn chưa nói gì, Để Bắc Lâm đã tung ra một cước, khiến ông chủ phải xoay người lại, chân Đế Bắc Lâm dẫm nát lên huyệt thái dương anh ta. Trên tay anh biến ra một con dao như ảo thuật, lướt nó trên mặt tên cầm đầu, độ ma sát không lớn, nhưng dao nhỏ quá mức sắc bén, lướt làm sao mà một vết máu hiện ra.



“A!” Ông chủ kêu lên.



“Nếu anh thật sự không thể giải thích với tôi, vậy để tôi cho anh hiểu một chút, cái gì gọi là yếu ớt!” Ánh mắt Để Bắc Lâm sắc bén, kề dao lên mặt hắn ta, lướt xuống một đường.



“A a a!” Tên cầm đầu kêu thảm thiết.



Dao nhỏ trực tiếp cắt ngang nửa mặt của tên cầm đầu, đầu lưỡi cũng có thể chạm đến mũi dao, trên. khuôn mặt ngập ngụa máu, lan cả ra mặt đất.



Để Anh Thy quay mặt sang nhìn theo bản năng, lại phát hiện ra mình đã bị người Tư Hải Minh chặn tầm mắt lại.



Che cho em làm gì? Em mới không sợ đấy!



“Đừng lo, tôi sẽ không để anh chết đâu, hơn nữa tôi sẽ còn tìm cho anh một hòn đảo nhỏ phong cảnh hợp lòng người, tặng cho anh “dưỡng già”



Để Bắc Lâm nghĩ đến kết cục của người này, tâm trạng tốt hơn nhiều. Sau đó anh rút dao nhỏ ra, lại khiến cho tên cầm đầu kêu la thảm thiết một trận. Phần thịt lòi ra từ vết sao đỏ trông rất ghê người.



Dao nhỏ của Đế Bắc Lâm lại trượt xuống, dừng tại động mạch chủ của người kia, nhẹ nhàng xẹt qua đó. Máu chảy ra, nhưng động mạch chủ vẫn chưa bị cắt.



Là một bác sĩ nổi tiếng, mỗi một dao của anh đều biết có thể gây chết người hay không. Thế là anh huơ dao như đập chuột, từng dao từng dao khiến cho toàn thân người kia đầy máu. Trước cảm giác sắp chết này, không ai có thể bình tĩnh được.



Rõ ràng tên cầm đầu đã mất đi vẻ không phục ban nãy, há miệng thở liên hồi, theo mỗi lần thở là nuốt một ngụm máu. Chỉ là nội tâm hắn ta vẫn chưa tan nát hoàn toàn, không biết đang kiên cường cái gì, phải chăng là vì mặt mũi của kẻ đứng đầu, hay là để sau này lập uy tín với đám thủ hạ?



“Có một số điện thoại Hải Hạ, tên lưu không giống.” Đế Hạo Thiên nói xong thì bỏ di động xuống. Tư Hải Minh không muốn xem. Đối phương muốn làm chuyện xấu, chắc chắn trước tiên phải bảo vệ tốt cho mình đã.



Chắc chắn không thể tra ra được, chỉ có thể mọi được từ miệng tên cầm đầu này thôi!



“Được rồi, còn lại giao cho em đấy. Chừng nào nó nói ra được tên người Hải Hạ kia, thì dừng lại!” Đế Hạo Thiên nói.



Ý đã rất rõ ràng, chính là thủ đoạn dùng trên người tên cầm đầu càng phải tàn nhẫn rồi tàn nhẫn nhiều hơn nữa!



1375-mot-thai-6.jpg




“Sao mày không có tiền đồ như vậy? Kiên trì thêm một chút nữa không được à?” Dường như Đế Bắc Lâm rất thất vọng.
Chương 1376



Tên cầm đầu suy nghĩ là, nếu hắn ta bị rọ mõm, đến lúc đau khổ không có cách nào khác nói chuyện, không phải sẽ bị tra tấn đến mức nửa chết nửa sống sao? Đến lúc đó, hắn ta biến thành kẻ tàn phế, chỉ càng thêm đau khổ.



Hắn ta đã dám sau lưng tìm người đi đối phó người nhà họ Đế, còn nghĩ người nhà họ Đế sẽ không tìm thấy mình.



Không ngờ họ không chỉ tìm được, mà còn có liên hệ với Hoa Hải. “Chưa nói nữa?” Đế Bắc Lâm đe dọa: “Tôi nghĩ, hẳn người Hoa Hải này là người quen.”



Tên cầm đầu thở mấy hơi, nói: “Lần nào cũng liên lạc qua điện thoại, giọng vẫn luôn ngụy trang, nghe không được âm điệu, tôi cũng chưa từng gặp mặt hắn ta. Chỉ là hắn ta có nói ra họ của mình”.



Đế Bắc Lâm hỏi: “Có phải họ Cố không?” “Không phải!” Tên cầm đầu nói đầy chắn chắn.



Để Anh Thy không kìm được mà nhìn về phía Tư Hải Minh. Không phải họ Cố, vậy họ đoán sai rồi sao?



“Cố? Là ai?” Để Hoàng Minh nhìn Để Anh Thy. “Là một người đàn ông em có quen lúc còn là Đào Anh Thy, nhưng em có nghi ngờ về chuyện hắn ta làm. Em cứ cho là việc này cũng do hắn ta gây ra, không ngờ là không phải… Để Anh Thy cũng không biết có nên thất vọng hay không.



Nếu không phải là Cổ Mạnh, vậy còn có người nào khác muốn giết cô và Tư Hải Minh sao? “Anh Thy, sao em không nói chuyện này với các anh?” Đế Bắc Lâm nhíu mày. “Chuyện lớn như vậy cũng không nói. Anh Thy, anh hai thấy giận rồi!” Đế Hạo Thiên sụ mặt.



Để Anh Thy liếc nhìn anh hại mình, biết bản thân có chút đuối lý: “Vì em không có chứng cứ, em nghĩ hẳn sau khi xác định xong là người kia thì nói cũng không muộn!”.



“Dù là có xác định hay không, cũng phải nói!” Mặt Đế Hoàng Minh vô cùng lạnh lùng âm trầm. “Dạ…” Để Anh Thy đồng ý, có chút uất ức. Mặt của Tư Hải Minh ở bên cạnh không tốt lắm: “Các người nói đủ chưa?” “Lúc chúng tôi nói chuyện đến lượt cậu xem mồm à?” Đế Hạo Thiên trả lời. “Cô ấy à mẹ của các con tôi, mấy người nói xem?” Tư Hải Minh hỏi. Nhắc đến các con, anh em nhà họ Đế không nói gì, trong lòng kìm nén. “Tôi hy vọng sau này chuyện như vậy không xảy ra nữa, có gì cứ nói với tôi!” Tư Hải Minh nói.



Ba anh em kìm nén đến mức sắp nội thương. Cậu cho là chúng ta tôi không muốn sao? Nhưng mẹ kiếp, cậu là ba ruột của đám nhóc!



Vì không để mình nội thương đến nghẹn, Để Bắc Lâm đạp mạnh một cái lên người người đang nằm trên mặt đất!



“A!” Tên cầm đầu phun ra một búng máu tươi. Nếu hắn ta cứ tiếp tục phun ra như thế, sợ là máu trong cơ thể cũng bị phun ra hết rồi. “Có cần tôi rót chén trà để cậu mềm giọng không? Nói tiếp đi!” Để Bắc Lâm lại đạp thêm một cái nữa. “Người kia… họ Tư!” Tên cầm đầu đã bị đánh đến toi nửa cái mạng kia nói ra một cái họ.



Họ Tư? Anh em nhà họ Đế, bao gồm cả Đế Anh Thy theo bản năng nhìn sang Tư Hải Minh. Chẳng phải trước mắt đang có sẵn một tên họ Tư hay sao…



“Tôi vốn dĩ không hề muốn hợp tác với cậu ta, nhưng cậu ta ở thủ đô lại là một người có quyền có thế, tiền tài chẳng là gì, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Cho nên tôi mới chấp nhận điều kiện cậu ta cho. Chỉ cần giết được Tư Hải Minh, thì cậu ta sẽ cho tôi gấp đôi.”



Tên đại ca nói xong thì cũng phun ra một búng máu.



“Em đã nói từ lâu rằng tên này chẳng phải hạng thiện lành gì rồi! Anh xem đi! Giờ cậu ta lòi đuôi rồi đó! Bắt đầu từ ngày mai, không! Bắt đầu luôn từ ngày hôm nay, không cho phép cậu ta được quyền bước chân lên đảo Trân Châu này nữa! Quyền giám hộ và nuôi dưỡng sáu đứa trẻ sẽ do nhà họ Tư đến chịu đi! Cậu không được phép gặp lại sáu đứa trẻ này! Nhất là Anh Thy nhà tôi!”



Đế Bắc Lâm là người đầu tiên lên tiếng.



“Cậu ta chính là một tai họa ngầm! Nếu như Anh Thy cứ tiếp tục ở bên cậu ta như thế, chắc chắn sẽ chịu tổn thương! Để Thy, sau này anh không cho phép em được qua lại với cậu ta nữa! Ngoan, đến chỗ anh hai nào!”.



Để Hạo Thiên. Đế Hoàng Minh thì chẳng nói lấy một lời.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom