• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Chuyện con cóc thích sờ mông (1 Viewer)

  • Phần 2

5.

Cho nên tôi chỉ có thể thu lại vẻ mặt vừa rồi của mình, đắng thẳng người, trưng ra vẻ mặt "đằng nào tôi cũng sờ rồi, anh làm gì được tôi" nhìn Cố Kham.

Cố Kham đổi tư thế, buồn cười nói: "Em có ý gì đây hả? Em chuẩn bị trơ mặt chơi lì đấy hả?"

Hắn hiểu tôi quá rồi, con người tôi không có cái gì tốt cả, trừ việc gặp chuyện trơ mặt mo chơi lì thì vẫn còn tương đối khá.

"Hội trưởng, lúc nãy tôi thật sự không cố ý đâu, tuy rằng trong lòng tôi thật sự nuôi mộng sàm sỡ mông anh lâu rồi..."

Tôi còn chưa nói hết, Cố Kham đã trừng tôi một phát, tựa như đang muốn nói, cậu có ngon thì nói tiếp đi, xem tôi có dám đánh cậu không.

"Nhưng mà... Tôi cam đoan với anh, lúc nãy tôi thật sự không cố ý đâu, cũng do lúc ấy người đông chen chúc húc phải người tôi, tôi không có cách nào khác ngoài việc chống tay vào mông anh để đỡ người tôi không đổ xuống."

Cố Kham day day sống mũi, có vẻ rất bất đắc dĩ, nhưng mà lời tôi nói vừa rồi chính là sự thật.

"Vậy sao em lại bỏ chạy?"

"Bạn anh dí tôi cỡ đó, tôi có ngu đâu mà không chạy?"

Hai chúng tôi thoáng chốc không có lời nào để nói nữa, ngay lúc chúng tôi đều trầm mặc, điện thoại của Cố Kham đột nhiên đổ chuông, hắn xoay người nghe điện thoại, tôi thầm nghĩ bây giờ bỏ chạy thì có được không nhỉ.

Kết quả, Cố Kham vừa nghe điện thoại vừa quay đầu liếc nhìn tôi, tựa như muốn xác nhận xem tôi có bỏ chạy hay không, tôi muốn cám ơn hắn quá cơ.

Cũng may cuộc gọi này Cố Kham diễn ra không lâu lắm, mới một tí hắn đã cúp máy.

Sau đó lại đưa điện thoại tới trước mặt tôi, tôi mê mang nhìn hắn.

6.

Cố Kham không nhẫn nại hất tay nói: "Thêm bạn bè đi, chuyện này chưa xong đâu."

Tôi chớp chớp mắt nhìn Cố Kham: "Tôi không mang theo điện thoại."

Cố Kham nhíu mày, hiển nhiên là không tin lời tôi nói, tôi ôm bộ đồ hóa trang móc hết các túi ra, cho thấy tôi thật sự không cầm điện thoại.

"Vậy thì cũng phải nhớ số điện thoại chứ, nhanh lên đi, tôi còn có việc."

Tôi cầm lấy điện thoại của Cố Kham, nhưng mà thao tác một tay khó quá, thế là đưa bộ đồ con cóc cho hắn cầm giùm.

Trong lúc tôi còn phân vân không biết nên lưu tên mình là gì trong máy của Cố Kham, giọng cười của hắn đã vang lên trên đầu tôi.

"Em này, linh vật này của em, đúng là không giống ai hết, em mà mặc bộ đồ khác thì tôi cũng không đến mức vừa nhìn đã nhận ra em."

Tôi không lưu tên thật của mình, nhập mỗi họ vào điện thoại, sau đó hung dữ nhét trả điện thoại cho Cố Kham, rồi giật lại bộ đồ hóa trang của tôi.

"Anh thì biết cái gì? Cái này gọi là phong cách riêng!"

Nói xong, không đợi Cố Kham mở miệng, tôi bèn ôm quần áo đi ra ngoài, chân bước nhanh như gió, kết quả là sau khi quẹo lại phát hiện mình đi nhầm hướng.

Thế là chỉ đành quành trở lại trước mặt Cố Kham vừa đi ra, tuy bề ngoài mặt tôi vẫn không đổi sắc, nhưng trong lòng không ngừng rủa xả bản thân ngu ngốc ngớ ngẩn!

Ngày hôm nay có quá nhiều chuyện mất mặt rồi.

Có lẽ tôi với Cố Kham bát tự không hợp, nếu không sao có thể gặp cảnh này nhiều lần như vậy được chứ.

(Bát tự không hợp: bát tự là ngày tháng năm sinh của một người, hay còn gọi là lá số tử vi, dùng để đoán mệnh, coi bói. Bát tự không hợp là số mệnh hai người không tương hợp, kết hợp lại sẽ sinh chuyện không tốt
:v
)

Lúc tới được phòng trả đồ, chỉ còn mỗi cô bạn tôi đang chờ tôi, những người khác đều đã trả đồ hết rồi.

"Bà làm gì mà chậm thế? Mới đi đâu về? Tui tìm bà nửa ngày không thấy đâu hết á."

7.

Tôi bỏ bộ đồ hóa trang xuống, sau đó nhận lại điện thoại di động của mình, không dám nói thật với con bạn, "Thì đi vệ sinh đó mà, hôm nay mệt quá rồi, tui phải về nghỉ đây."

"Được rồi, mai tới nữa nha? Nếu bà mà không tới là tui phải trả bộ đồ lại đó, khả năng là cũng chẳng ai muốn mặc bộ đồ này đâu."

Tôi xoa đầu con cóc, "Cóc thì làm sao, cóc dễ thương thế cơ mà, không ai mặc thì tui mặc, chắc chắn mai tôi sẽ lại tới."

"Được rồi!"

Đứng ở cửa, trong tay cầm ly trà sữa con bạn mua cho, tôi cứ có cảm giác hình như bị gài rồi, không phải tôi định tìm lý do để nói với nó là tôi không tới nữa sao.

Sao giờ nóng máu lên lại đồng ý rồi.

Trong lúc tôi còn đang do dự có nên quay lại nói với nó là mai không đi nữa hay không, thì chuông điện thoại vang lên, là số lạ.

Nhưng nghĩ lại hội sinh viên biết bao nhiêu là chuyện như thế, nói không chừng là chị khóa trên nào đó, bởi vậy vẫn nên nghe máy thử.

Đầu dây bên kia ban đầu không có tiếng gì cả, nhưng sau năm giây, giọng nói quen thuộc nọ lại vang lên.

"Em Giang?"

"Hội trưởng?"

Tôi còn chưa kịp phản ứng sao hắn lại gọi điện thoại cho tôi, đã nghe tiếng Cố Kham giải thích lý do gọi điện.

"Xem ra không nhập số giả lừa tôi, không có gì đâu, tôi chỉ gọi điện thoại xác nhận xem thử thôi."

"Tôi là loại người đó sao?"

"Cái này thì không chắc."

Không chắc cái đầu anh, tôi cầm ống hút hung hăng đâm thủng nắp ly, hút trà sữa rột rột.

Không phải chỉ sờ mông một cái thôi sao, có phải là hành vi phạm tội trái pháp luật ghê gớm gì đâu cơ chứ.

Ồ, không đúng, bây giờ sờ mông con trai hình như cũng là phạm pháp nhỉ, ừ, mọi người nhìn bài học của tôi mà né ra nhé, đừng có làm mấy chuyện như vậy.

8.

Tôi nhìn tà dương nơi cuối chân trời, luôn có cảm giác tôi chọc phải một kẻ không dễ cắt đuôi.

Tối về phòng, tôi điên cuồng lướt xem trên tường có ai đăng bài về con cóc sờ mông hội trưởng hội sinh viên hay không.

Xem hết một vòng, may quá không có.

Thế là ngày hôm sau tôi lại hân hoan mặc bộ đồ con cóc, do hôm qua được tuyên truyền, hôm nay lại có càng nhiều người tới chụp hình với tôi.

Lúc Cố Kham xuất hiện, tôi đang ngồi trên bậc thềm uống nước nghỉ ngơi, cũng may cái đầu cóc may rời có thể cởi ra được.

Nhưng mà găng tay chân cóc làm tôi loay hoay mãi không mở được chai nước, bèn để chai nước sang một bên, lúc đang chuẩn bị cởi găng tay ra mở nước thì bỗng bên cạnh có một người ngồi xuống.

Còn tiện tay mở nắp chai nước đưa sang cho tôi.

Tôi vừa định cám ơn, sau đó nhìn thấy bộ mặt không cảm xúc của Cố Kham, thế là lời muốn nói mắc kẹt lại trong cổ họng.

Hận không thể đội mũ trùm con cóc lên đầu ngay tắp lự.

"Uống đi."

"Há, cám ơn hội trưởng."

Cố Kham an vị bên cạnh nhìn tôi uống nước xong, trực giác mách bảo tôi rằng, nhất định hắn có chuyện gì đó không hay muốn nói với tôi, nếu không thì mắc mớ gì còn ngồi đó chờ tôi uống nước xong.

"Anh tìm tôi có chuyện gì à?"

Cố Kham tựa vào cái đầu cóc của tôi, "Em Giang hẳn là chưa quên chuyện ngày hôm qua chứ?"

Tôi nào dám quên.

"Hôm nay đến đây là muốn hỏi em, em định chuộc tội kiểu gì đây."

Tôi chớp chớp mắt nhìn chằm chằm Cố Kham, hi vọng câu tiếp theo hắn sẽ nói rằng, chỉ cần tôi mời hắn ăn một bữa là có thể giải quyết chuyện này.

"Hội sinh viên dạo này khá bận, cho nên em Giang tới làm culi không công cho tôi đi, làm hai tuần, tôi sẽ tha thứ hành vi vô lễ ngày hôm qua của em."

Tôi nhìn khuôn mặt đẹp trai tươi cười của Cố Kham, hít một hơi khí lạnh.

Không đợi tôi nói chuyện, Cố Kham đã đứng lên, đội mũ trùm con cóc lên cho tôi.

Nhưng tôi vẫn nghe rõ câu nói sau cùng của hắn.

"Tới hội sinh viên làm cóc con miễn phí đi."
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom